Ầm!
- Chuyện gì vậy?
Sắc mặt Bàn Giáp trầm xuống.
- Ha ha ha ha, hóa ra là đám người đá các ngươi. Thân thể thật cứng rắn. Cho dù ta đánh như vậy vẫn không chết sao?
Bên ngoài truyền tới giọng nói của một ác ma.
- Hừ, dám đối địch với chúng ta sao? Ngươi muốn chết!
Ầm!
Sắc mặt Bàn Giáp trầm xuống, dẫn theo một đám cường giả bước ra khỏi đại điện.
...
Tại đại doanh trung quân của Tây Đại Tư Tế, Bắc Đại Tư Tế.
- Báo, đã tìm được hung thủ. Nhưng quân tiên phong số năm lại gần như bị tiêu diệt hoàn toàn. Chỉ có ba người trốn về được!
Cõi âm, Nam Ngoại Châu!
Tại cửa một hang sâu, vô số ác ma hiện ra, bao vây bộ tộc Bàn Thạch vào giữa.
Bàn Giáp dẫn theo các đệ đứng ở cửa một toà cung điện, lạnh lùng nhìn ác ma đứng đầu phía đối diện.
Hai cường giả này hai tay cầm quyền trượng. Hai người toàn thân đều mặc áo bào tro, trong mắt lộ ra một vẻ cao cao tại thượng, thái độ coi thường muôn dân.
Đó chính là Tây Đại Tư Tế, Bắc Đại Tư Tế.
- Người của thế giới Đại Ác sao?
Bàn Giáp trầm giọng nói.
- Đám giun dế tiểu dân các ngươi cũng dám khiêu khích thế giới Đại Ác ta sao?
Trong mắt Tây Đại Tư Tế đầy lạnh lẽo. Quyền trượng trong tay hắn đột nhiên giơ lên.
- Hào quang ngày tận thế!
Tây Đại Tư Tế hét lớn.
Vù!
Một chùm ánh sáng màu đen từ quyền đầu trượng của Tây Đại Tư Tế tuôn ra, nhất thời bay về phía đối diện.
- Hừ!
Bàn Ất hừ lạnh một tiếng, thân hình hắn chớp hiện một cái.
Ầm!
Trong nháy mắt hắc quang ầm ầm bị phá tan. Bàn Ất đã xuất hiện ở trước mặt Tây Đại Tư Tế.
Tây Đại Tư Tế nhất thời biến sắc. Làm sao có thể như vậy được? Trong lúc vội vã, Tây Đại Tư Tế chỉ có thể nhanh chóng vung quyền trượng ra chống cự.
Ầm!
Bàn Ất đánh ra một quyền, uy lực khủng bố. Mặc dù Tây Đại Tư Tế đã phòng ngự, cũng không kịp. Một quyền đánh ra, Tây Đại Tư Tế ầm ầm bay ngược ra, trong nháy mắt đã bay ra bên ngoài mười dặm.
- Cái gì?
Sắc mặt Bắc Đại Tư Tế trầm xuống.
- Muốn tới gây phiền phức sao? Các ngươi tìm nhầm chỗ rồi!
Bàn Ất lạnh lùng nói.
- Giết, giết cho ta!
Tây Đại Tư Tế ôm bụng, nổi giận nói.
- Muốn chết!
Bàn Giáp hừ lạnh một tiếng.
Ầm!
Cường giả bộ tộc Bàn Thạch ùa lên, xông tới lao về phía mọi người.
Ầm ầm ầm!
Đại chiến mở ra.
Dương gian, Nam Ngoại Châu, Liên Thần đang ngồi quan sát thiên hạ. Tin tức từ khắp nơi nhanh chóng hội tụ đến.
Đột nhiên, Liên Thần hình như có cảm giác, hắn nhìn về phía cửa Hoàng Tuyền Lộ.
Tây Đại Tư Tế toàn thân chật vật, hốt hoảng lao đến.
- Có chuyện gì vậy?
Sắc mặt Liên Thần trầm xuống, đưa tay nặn ra một hoa sen ấn, nhất thời lôi kéo Tây Đại Tư Tế từ phía xa đến gần.
Tây Đại Tư Tế chỉ cảm thấy xung quanh biến đổi, nhất thời đã đến trước mặt Liên Thần.
- Chủ thượng, chinh phạt cõi âm đã xảy ra chuyện. Bắc Đại Tư Tế trọng thương, bước chân của chúng ta hoàn toàn ngừng lại. Vẫn mong chủ thượng tiếp viện!
Vẻ mặt Tây Đại Tư Tế khổ sở nói.
- Ồ?
- Thuộc hạ đã tìm hiểu được, là bộ tộc Bàn Thạch. Bọn họ có cường giả thập lục trọng thiên!
Vẻ mặt Tây Đại Tư Tế căm tức nói.
- Bộ tộc Bàn Thạch?
Liên Thần hơi nhướng mày.
Minh Vương ở bên cạnh mở miệng nói:
Chủ thượng, ngày xưa bộ tộc Bàn Thạch vẫn đóng tại dương gian Đông Ngoại Châu. Chỉ có điều trước đây không lâu bọn họ bị Diêm Xuyên trục xuất ra khỏi Đông Ngoại Châu. Không thể tưởng tượng được bọn họ đã đến cõi âm!
- Thập lục trọng thiên? Chính là người lần trước truy sát người của thế giới Đại Thiện sao?
Liên Thần trầm giọng nói.
- Chủ thượng, vẫn mong chủ thượng tiếp viện!
Tây Đại Tư Tế khẩn cầu.
Cõi âm, tại bộ tộc Bàn Thạch, Bàn Giáp nhìn vô số thi thể nằm ngổn ngang khắp nơi, sắc mặt âm trầm.
- Lại sắp xảy ra chuyện!
Bàn Giáp trầm giọng nói.
- Đại huynh, chúng ta thắng rồi. Còn xảy ra chuyện gì nữa?
Bàn Tân không hiểu nói.
- Chúng ta bị người tính kế!
Sắc mặt Bàn Giáp âm trầm.
- Cái gì?
- Có người cố ý khơi mào thù hận giữa chúng ta cùng Liên Thần. Mục đích của hắn đã đạt được. Tuy rằng chúng ta đánh bại một đám ác ma. Nhưng tiếp theo sẽ không ngừng có ác ma liên tục đến đây, càng ngày càng nhiều!
Sắc mặt Bàn Giáp âm trầm.
- Tại sao?
- Nếu là trước kia cũng không sao. Nhưng hiện tại chính là thời khắc Chân Chủ thức tỉnh!
Bàn Giáp cau mày nói.
- Vậy.. chúng ta phải làm sao bây giờ?
Mọi người lo lắng.
- Thề sống chết bảo vệ vực sâu, chờ đợi Chân Chủ thức tỉnh!
Bàn Giáp trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Bộ tộc Bàn Thạch bảo vệ vực sâu, đó là một hang lớn đen kịt. Bên trong hang lớn có vô số u tuyền.
Ở sâu trong vô số u tuyền này, lúc này đang có một cái quan tài gỗ màu đen chìm ở dưới đáy. Bên trên quan tài có vô số phù văn. Quan tài mở ra. Bên trong dường như có một cái động đen lớn. Động đen xoay tròn, phun ra nuốt vào u tuyền vô cùng vô tận.
Đứng một bên chính là một cường giả của bộ tộc Bàn Thạch. Hắn chính là Bàn Sinh.
Bàn Sinh là người đầu tiên của bộ tộc Bàn Thạch mà Diêm Xuyên gặp phải. Ngày xưa thời điểm giết chết nhạc phụ Chân Hùng kiếp trước, gặp phải thú Nhất Mô Nhất Dạng, Bàn Sinh chuẩn bị lừa gạt thú Nhất Mô Nhất Dạng từ trong tay Diêm Xuyên, cuối cùng đã không thực hiện được.
Sau đó hắn bị bộ tộc Bàn Thạch phái đi tới cõi âm, trông coi quan tâm tới việc Tướng Thần thức tỉnh.
Nhìn quan tài đen kịt kia, Bàn Sinh hơi cảm thấy cay đắng.
- Đáng tiếc, lúc trước nếu như nhận được thú Nhất Mô Nhất Dạng thì tốt rồi. Nếu không có cách nào nhận được thú Nhất Mô Nhất Dạng để thay thế ta, vậy cũng chỉ có thể là dùng cái mạng này thôi!
Bàn Sinh nhìn quan tài đen kịt khổ sở nói.
Sau một hồi cười khổ, Bàn Sinh quay về phía quan tài đen kịt kia cung kính bái một cái.
- Chân Chủ, Bàn Sinh chính là do ngài sáng tạo, kính dâng thân thể là điều đương nhiên ta phải làm, cũng là vinh hạnh lớn nhất của ta. Chỉ mong sau khi Chân Chủ dùng thân thể của ta để thức tỉnh, có thể thương hại bộ tộc Bàn Thạch. Bộ tộc Bàn Thạch vĩnh viễn trung thành với Chân Chủ, hy vọng Chân Chủ xem bọn họ là con người thật sự, mà không phải là công cụ, pháp bảo. Bàn Sinh khấu cầu!
Bàn Sinh quay về phía quan tài đen dập đầu nói.
Vù!
Hắc quan tài phát ra một tiếng rung, dường như đang giục Bàn Sinh.
Bàn Sinh hít sâu một cái, đi tới cửa quan tài, chậm rãi nằm vào trong quan tài. Trong nháy mắt, hố đen bên trong quan tài liền nhấn chìm Bàn Sinh vào bên trong.
Ào ào ào!
Bàn Sinh nhất thời lộ ra vẻ thống khổ. Tất cả thân thể con người đang phát sinh vặn vẹo cực lớn. Cái đầu trọc trước kia đang nhanh chóng mọc ra tóc. Thân hình cũng đang thu nhỏ lại.
- A!
Bàn Sinh đau khổ kêu.
Két!
Một bên nắp quan tài bỗng dưng bay lên, ầm ầm che đậy.
Quan tài đen kịt nhất thời hung mãnh hút vào âm tức của u tuyền xung quanh.
Âm khí cuồn cuộn gào thét lao đến. Quan tài thu nạp, điên cuồng thu nạp.
Dưới sự thu nạp hung mãnh đó, tất cả cương vực bắt đầu rung động.
Không chỉ có vị trí cương vực bộ tộc Bàn Thạch, biển rộng xung quanh, còn có tất cả Nam Ngoại Châu đều đang run rẩy mãnh liệt.
- Chuyện gì vậy?
Sắc mặt Bàn Giáp trầm xuống.
- Ha ha ha ha, hóa ra là đám người đá các ngươi. Thân thể thật cứng rắn. Cho dù ta đánh như vậy vẫn không chết sao?
Bên ngoài truyền tới giọng nói của một ác ma.
- Hừ, dám đối địch với chúng ta sao? Ngươi muốn chết!
Ầm!
Sắc mặt Bàn Giáp trầm xuống, dẫn theo một đám cường giả bước ra khỏi đại điện.
...
Tại đại doanh trung quân của Tây Đại Tư Tế, Bắc Đại Tư Tế.
- Báo, đã tìm được hung thủ. Nhưng quân tiên phong số năm lại gần như bị tiêu diệt hoàn toàn. Chỉ có ba người trốn về được!
Cõi âm, Nam Ngoại Châu!
Tại cửa một hang sâu, vô số ác ma hiện ra, bao vây bộ tộc Bàn Thạch vào giữa.
Bàn Giáp dẫn theo các đệ đứng ở cửa một toà cung điện, lạnh lùng nhìn ác ma đứng đầu phía đối diện.
Hai cường giả này hai tay cầm quyền trượng. Hai người toàn thân đều mặc áo bào tro, trong mắt lộ ra một vẻ cao cao tại thượng, thái độ coi thường muôn dân.
Đó chính là Tây Đại Tư Tế, Bắc Đại Tư Tế.
- Người của thế giới Đại Ác sao?
Bàn Giáp trầm giọng nói.
- Đám giun dế tiểu dân các ngươi cũng dám khiêu khích thế giới Đại Ác ta sao?
Trong mắt Tây Đại Tư Tế đầy lạnh lẽo. Quyền trượng trong tay hắn đột nhiên giơ lên.
- Hào quang ngày tận thế!
Tây Đại Tư Tế hét lớn.
Vù!
Một chùm ánh sáng màu đen từ quyền đầu trượng của Tây Đại Tư Tế tuôn ra, nhất thời bay về phía đối diện.
- Hừ!
Bàn Ất hừ lạnh một tiếng, thân hình hắn chớp hiện một cái.
Ầm!
Trong nháy mắt hắc quang ầm ầm bị phá tan. Bàn Ất đã xuất hiện ở trước mặt Tây Đại Tư Tế.
Tây Đại Tư Tế nhất thời biến sắc. Làm sao có thể như vậy được? Trong lúc vội vã, Tây Đại Tư Tế chỉ có thể nhanh chóng vung quyền trượng ra chống cự.
Ầm!
Bàn Ất đánh ra một quyền, uy lực khủng bố. Mặc dù Tây Đại Tư Tế đã phòng ngự, cũng không kịp. Một quyền đánh ra, Tây Đại Tư Tế ầm ầm bay ngược ra, trong nháy mắt đã bay ra bên ngoài mười dặm.
- Cái gì?
Sắc mặt Bắc Đại Tư Tế trầm xuống.
- Muốn tới gây phiền phức sao? Các ngươi tìm nhầm chỗ rồi!
Bàn Ất lạnh lùng nói.
- Giết, giết cho ta!
Tây Đại Tư Tế ôm bụng, nổi giận nói.
- Muốn chết!
Bàn Giáp hừ lạnh một tiếng.
Ầm!
Cường giả bộ tộc Bàn Thạch ùa lên, xông tới lao về phía mọi người.
Ầm ầm ầm!
Đại chiến mở ra.
Dương gian, Nam Ngoại Châu, Liên Thần đang ngồi quan sát thiên hạ. Tin tức từ khắp nơi nhanh chóng hội tụ đến.
Đột nhiên, Liên Thần hình như có cảm giác, hắn nhìn về phía cửa Hoàng Tuyền Lộ.
Tây Đại Tư Tế toàn thân chật vật, hốt hoảng lao đến.
- Có chuyện gì vậy?
Sắc mặt Liên Thần trầm xuống, đưa tay nặn ra một hoa sen ấn, nhất thời lôi kéo Tây Đại Tư Tế từ phía xa đến gần.
Tây Đại Tư Tế chỉ cảm thấy xung quanh biến đổi, nhất thời đã đến trước mặt Liên Thần.
- Chủ thượng, chinh phạt cõi âm đã xảy ra chuyện. Bắc Đại Tư Tế trọng thương, bước chân của chúng ta hoàn toàn ngừng lại. Vẫn mong chủ thượng tiếp viện!
Vẻ mặt Tây Đại Tư Tế khổ sở nói.
- Ồ?
- Thuộc hạ đã tìm hiểu được, là bộ tộc Bàn Thạch. Bọn họ có cường giả thập lục trọng thiên!
Vẻ mặt Tây Đại Tư Tế căm tức nói.
- Bộ tộc Bàn Thạch?
Liên Thần hơi nhướng mày.
Minh Vương ở bên cạnh mở miệng nói:
Chủ thượng, ngày xưa bộ tộc Bàn Thạch vẫn đóng tại dương gian Đông Ngoại Châu. Chỉ có điều trước đây không lâu bọn họ bị Diêm Xuyên trục xuất ra khỏi Đông Ngoại Châu. Không thể tưởng tượng được bọn họ đã đến cõi âm!
- Thập lục trọng thiên? Chính là người lần trước truy sát người của thế giới Đại Thiện sao?
Liên Thần trầm giọng nói.
- Chủ thượng, vẫn mong chủ thượng tiếp viện!
Tây Đại Tư Tế khẩn cầu.
Cõi âm, tại bộ tộc Bàn Thạch, Bàn Giáp nhìn vô số thi thể nằm ngổn ngang khắp nơi, sắc mặt âm trầm.
- Lại sắp xảy ra chuyện!
Bàn Giáp trầm giọng nói.
- Đại huynh, chúng ta thắng rồi. Còn xảy ra chuyện gì nữa?
Bàn Tân không hiểu nói.
- Chúng ta bị người tính kế!
Sắc mặt Bàn Giáp âm trầm.
- Cái gì?
- Có người cố ý khơi mào thù hận giữa chúng ta cùng Liên Thần. Mục đích của hắn đã đạt được. Tuy rằng chúng ta đánh bại một đám ác ma. Nhưng tiếp theo sẽ không ngừng có ác ma liên tục đến đây, càng ngày càng nhiều!
Sắc mặt Bàn Giáp âm trầm.
- Tại sao?
- Nếu là trước kia cũng không sao. Nhưng hiện tại chính là thời khắc Chân Chủ thức tỉnh!
Bàn Giáp cau mày nói.
- Vậy.. chúng ta phải làm sao bây giờ?
Mọi người lo lắng.
- Thề sống chết bảo vệ vực sâu, chờ đợi Chân Chủ thức tỉnh!
Bàn Giáp trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Bộ tộc Bàn Thạch bảo vệ vực sâu, đó là một hang lớn đen kịt. Bên trong hang lớn có vô số u tuyền.
Ở sâu trong vô số u tuyền này, lúc này đang có một cái quan tài gỗ màu đen chìm ở dưới đáy. Bên trên quan tài có vô số phù văn. Quan tài mở ra. Bên trong dường như có một cái động đen lớn. Động đen xoay tròn, phun ra nuốt vào u tuyền vô cùng vô tận.
Đứng một bên chính là một cường giả của bộ tộc Bàn Thạch. Hắn chính là Bàn Sinh.
Bàn Sinh là người đầu tiên của bộ tộc Bàn Thạch mà Diêm Xuyên gặp phải. Ngày xưa thời điểm giết chết nhạc phụ Chân Hùng kiếp trước, gặp phải thú Nhất Mô Nhất Dạng, Bàn Sinh chuẩn bị lừa gạt thú Nhất Mô Nhất Dạng từ trong tay Diêm Xuyên, cuối cùng đã không thực hiện được.
Sau đó hắn bị bộ tộc Bàn Thạch phái đi tới cõi âm, trông coi quan tâm tới việc Tướng Thần thức tỉnh.
Nhìn quan tài đen kịt kia, Bàn Sinh hơi cảm thấy cay đắng.
- Đáng tiếc, lúc trước nếu như nhận được thú Nhất Mô Nhất Dạng thì tốt rồi. Nếu không có cách nào nhận được thú Nhất Mô Nhất Dạng để thay thế ta, vậy cũng chỉ có thể là dùng cái mạng này thôi!
Bàn Sinh nhìn quan tài đen kịt khổ sở nói.
Sau một hồi cười khổ, Bàn Sinh quay về phía quan tài đen kịt kia cung kính bái một cái.
- Chân Chủ, Bàn Sinh chính là do ngài sáng tạo, kính dâng thân thể là điều đương nhiên ta phải làm, cũng là vinh hạnh lớn nhất của ta. Chỉ mong sau khi Chân Chủ dùng thân thể của ta để thức tỉnh, có thể thương hại bộ tộc Bàn Thạch. Bộ tộc Bàn Thạch vĩnh viễn trung thành với Chân Chủ, hy vọng Chân Chủ xem bọn họ là con người thật sự, mà không phải là công cụ, pháp bảo. Bàn Sinh khấu cầu!
Bàn Sinh quay về phía quan tài đen dập đầu nói.
Vù!
Hắc quan tài phát ra một tiếng rung, dường như đang giục Bàn Sinh.
Bàn Sinh hít sâu một cái, đi tới cửa quan tài, chậm rãi nằm vào trong quan tài. Trong nháy mắt, hố đen bên trong quan tài liền nhấn chìm Bàn Sinh vào bên trong.
Ào ào ào!
Bàn Sinh nhất thời lộ ra vẻ thống khổ. Tất cả thân thể con người đang phát sinh vặn vẹo cực lớn. Cái đầu trọc trước kia đang nhanh chóng mọc ra tóc. Thân hình cũng đang thu nhỏ lại.
- A!
Bàn Sinh đau khổ kêu.
Két!
Một bên nắp quan tài bỗng dưng bay lên, ầm ầm che đậy.
Quan tài đen kịt nhất thời hung mãnh hút vào âm tức của u tuyền xung quanh.
Âm khí cuồn cuộn gào thét lao đến. Quan tài thu nạp, điên cuồng thu nạp.
Dưới sự thu nạp hung mãnh đó, tất cả cương vực bắt đầu rung động.
Không chỉ có vị trí cương vực bộ tộc Bàn Thạch, biển rộng xung quanh, còn có tất cả Nam Ngoại Châu đều đang run rẩy mãnh liệt.
/1446
|