- Chung Sơn, ngươi đã có được Hoàn Tây Bắc Châu. Hiện tại lại còn tranh Hoàn Tây Nam Châu với ta, ngươi thực sự là được voi đòi tiên!
Liên Thần lạnh lùng nói.
Mặc dù âm thanh nói chuyện không lớn, nhưng với khả năng người siêu thoát, lại có thể trong nháy mắt truyền tới cửa Trường Sinh Bất Tử Điện.
Chung Sơn nhìn chằm chằm vào Liên Thần khẽ mỉm cười nói
- Thiên hạ này chưa từng có quy định là của ai. Ai cũng có thể nhận được. Mỗi người đều dựa vào bản lĩnh của mình đi!
- Mỗi người dựa vào bản lĩnh của mình sao? Hừ, có sáu châu liền với lãnh thổ của ngươi, vì sao hết lần này tới lần khác ngươi lại lựa một châu mà thế giới Đại Ác ta coi trọng? Ngươi làm vậy là muốn khơi mào cuộc chiến giữa hai giới sao?
Liên Thần lạnh lùng nói.
- Không đáng kể!
Chung Sơn lộ ra một nụ cười mỉm nói.
Không đáng kể?
Hai mắt Liên Thần thoáng nheo lại.
- Tại sao?
Liên Thần trầm giọng nói.
Bây giờ tình thế dương gian, mình và Chung Sơn là giới chủ hai giới cao quý, hẳn phải là mạnh nhất mới đúng. Vào lúc này binh phạt thiên hạ, không phải nên nuốt thế lực nhỏ trước, cuối cùng mới quyết đấu đỉnh phong sao? Bằng không vừa bắt đầu đã mạnh mẽ quyết đấu, không phải sẽ bị những thế lực nhỏ này lượm được tiện nghi sao?
Liên Thần có phần không rõ, chăm chú nhìn vào Chung Sơn.
Chung Sơn thoáng cười khẽ một hồi, lắc đầu nói:
- Ngươi không nhìn ra được sao?
- Cái gì?
- Sáu thế lực lớn cùng liền với thế giới Đại Thiên, ngươi là chỗ dễ bắt nạt nhất!
Chung Sơn thản nhiên nói.
Sáu thế lực lớn tiếp giáp hắn, mình là dễ bắt nạt nhất sao? Nhất thời, Liên Thần nổi giận.
- Lớn mật!
Liên Thần phẫn nộ kêu lên.
Chung Sơn lại khẽ mỉm cười, tự tin lắc đầu một cái.
- Ngươi và ta đều là người siêu thoát thập ngũ trọng thiên, ta dễ ức hiếp sao? Ngươi và ta đều như nhau!
Liên Thần tức giận nói.
- Không giống nhau! Bất kể như thế nào, ta có thể nói cho ngươi biết, Hoàn Tây Nam Châu, ta chắc chắn phải có được! Ngươi rút quân đi. Ta nói vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho ngươi thôi.
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Hừ!
Liên Thần phẫn nộ tới mức run rẩy.
- Ngươi không tin? Ta có thể chứng minh cho ngươi thấy!
Chung Sơn cười nói.
- Vậy đến đây đi!
Liên Thần chiến ý trùng thiên nói.
- Đi!
Chung Sơn trầm giọng nói.
Chung Sơn đạp không bay vút lên trời. Liên Thần không chút do dự, đạp không rời theo.
Ầm!
Hai người đại siêu thoát, trong nháy mắt phá tan tinh không, bắn thẳng vào trong vô cực. Cuộc đại chiến của hai đại siêu thoát mở ra.
Cõi âm, thế giới Đại Thiện!
Diêm Xuyên dẫn theo Mặc Vũ Hề, mười hai quốc thú chí tôn, đứng ở trên một đỉnh núi cao.
Phía sau, còn có rất nhiều tướng sĩ Đại Trăn ẩn nấp trong rừng núi phía xa.
Ở trước mặt mọi người là một thành trì phồn hoa. Xung quanh thành trì, lôi quang lập lòe, còn có rất nhiều phượng hoàng bay qua.
- Phu quân, nơi này là Nội Nam Châu của thế giới Đại Thiện sao?
Mặc Vũ Hề ngưng trọng nói.
- Không sai, chủ nhân một châu Nội Nam Châu là Lôi Đế, có lôi phượng tôn sư. Bây giờ, Đại Trăn gần như đã huy động toàn bộ lực lượng. Cường giả ngày xưa cướp đoạt tinh lực, gần như đều đến đây. Cường giả phân chia thủ các thành trì lớn, có tư liệu của Quỷ Cốc Tử Hắc Ám có thể nhanh chóng một lưới nắm hết cương vực này!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
- Chúng ta đối phó với Lôi Đế, nếu như thành công, chính là lấy được Nội Nam Châu. Nhưng còn Đông Ngoại Châu của thế giới Đại Thiện thì sao?
Mặc Vũ Hề hỏi.
- Bạch Khởi, Vương Tiễn, Hóa Thê Lương, Đông Phương Chính Phái, tất cả bọn họ đã đi tới Đông Ngoại Châu!
Diêm Xuyên nói.
- Nhưng chủ nhân một châu Đông Ngoại Châu không phải dễ đối phó như vậy chứ?
Mặc Vũ Hề lo lắng nói.
- Chủ nhân một châu Đông Ngoại Châu là Độc Long Vương. Yên tâm, hắn sẽ rất nhanh tới đây!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
- Làm phiền Quỷ Cốc Tử Hắc Ám thu thập tin tức thiên hạ cẩn thận như vậy!
Mặc Vũ Hề nói.
Lúc này, Nhâm Thử đi lên phía trước.
- Đại Đế, khắp nơi truyền tin tức đến. Tướng Thần, bộ tộc Bàn Thạch đã đến Nam Ngoại Châu của thế giới Đại Thiện! Minh Hà lão tổ dẫn theo thuộc hạ thập điện đến Bắc Ngoại Châu của thế giới Đại Thiện. Hoàng đến Nội Bắc Châu!
Nhâm Thử nói.
- Đều đến cả rồi sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Nhâm Thử gật đầu một cái.
Diêm Xuyên đứng ở bên trên ngọn núi, nhìn thiên hạ khắp nơi một chút.
- Chúng ta làm vậy là muốn ăn tất cả thế giới Đại Thiện cõi âm sao?
Mặc Vũ Hề nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Không sai, mời thần dễ dàng đưa thần khó. Chúng ta phải nhanh bắt Lôi Đế một chút. Sau đó không lâu, có thể còn phải đối mặt với đám người Tướng Thần!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Mặc Vũ Hề gật đầu một cái, trong mắt loé ra một tia ngưng trọng.
Lần này liên quan trọng đại. Dung hợp tất cả cõi âm thế giới Đại Thiện, nhất định phải kinh thiên động địa.
Cách đó không xa, thành trì với lôi quang lập lòe, cung điện Lôi Phượng Điện lớn nhất nằm ở trung tâm của thành trì.
Bên trong Lôi Phượng Điện, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám ngồi ngay ngắn một bên, tinh tế thưởng thức một chén trà.
Một bên khác, một nam tử tóc tím đang ngồi. Hắn mắt phượng, thân hình khôi ngô cực kỳ uy nghiêm. Trên đầu có nhiều tia lôi điện vờn quanh.
- Ngươi là đại biểu của Ngự Thiên đại tôn? Ngươi đến nói với ta về Thiên Đào Chi Kiếm sao?
Nam tử tóc tím trầm giọng nói.
- Lôi Đế, bình tĩnh đừng nóng. Chờ Độc Long Vương đến đây hãy nói!
Quỷ Cốc Tử Hắc Ám cười nói.
- A, ngày xưa, Ngự Thiên mang Thiên Đào Chi Kiếm từ thế giới thứ nhất tới, ta đã đi gặp quá hắn. Thiên Đào Chi Kiếm kia là vạn lôi dưới trời hợp với thuộc tính của ta. Ta đã nguyện lấy tất cả trọng bảo trong cương vực với trao đổi với hắn. Nhưng hắn lại không chịu!
Lôi Đế trầm giọng nói.
- Chính vì hợp với thuộc tính của ngươi, nhưng lại khắc cương thi, chính là khắc Ngự Thiên đại tôn. Ngươi nói, đổi lại là ngươi, ngươi có nguyện ý đổi hay không?
Quỷ Cốc Tử Hắc Ám cười nói.
Sắc mặt Lôi Đế âm trầm.
- Nếu không đổi, vậy ngươi tới đây là có ý gì?
Lôi Đế trầm giọng nói.
- Cụ thể là ý gì, chờ Độc Long Vương đến lại nói? Huống hồ, đây là sân nhà của ngươi, ngươi còn lo lắng cái gì đây?
Quỷ Cốc Tử Hắc Ám cười nói.
Lôi Đế tất nhiên không lo lắng, chỉ có điều hắn không hiểu Ngự Thiên đại tôn muốn Quỷ Cốc Tử Hắc Ám tới làm gì.
- Ngang!
Đột nhiên, ngoài điện truyền đến một tiếng hét dài.
Hai người nhìn tới, lại nhìn thấy một con Cự Long với năm dải ánh sáng từ phía xa bay tới, khí thế cường đại, âm thanh chấn động khắp nơi.
Thị vệ xung quanh Lôi Phượng Điện nhất thời lao ra.
- Không cần ngăn cản hắn, để hắn lại đây!
Lôi Đế kêu lên.
- Vâng!
Một đám thị vệ đều lui lại.
Trong đại điện, ánh mắt Quỷ Cốc Tử Hắc Ám lập tức sáng ngời. Hắn kín đáo hít sâu vào một hơi.
Ầm!
Cự Long tỏa ra năm dải ánh sáng hạ xuống cửa đại điện, hóa thành hình người nam tử.
- Lôi Đế, ngươi gọi ta đến là vì chuyện gì?
Độc Long Vương sải bước đi vào đại điện, có vẻ như hắn có quan hệ vô cùng tốt với Lôi Đế.
Một phía khác, trên đỉnh một ngọn núi, Diêm Xuyên từ phía xa nhìn thấy Độc Long Vương đã đến đây.
Liên Thần lạnh lùng nói.
Mặc dù âm thanh nói chuyện không lớn, nhưng với khả năng người siêu thoát, lại có thể trong nháy mắt truyền tới cửa Trường Sinh Bất Tử Điện.
Chung Sơn nhìn chằm chằm vào Liên Thần khẽ mỉm cười nói
- Thiên hạ này chưa từng có quy định là của ai. Ai cũng có thể nhận được. Mỗi người đều dựa vào bản lĩnh của mình đi!
- Mỗi người dựa vào bản lĩnh của mình sao? Hừ, có sáu châu liền với lãnh thổ của ngươi, vì sao hết lần này tới lần khác ngươi lại lựa một châu mà thế giới Đại Ác ta coi trọng? Ngươi làm vậy là muốn khơi mào cuộc chiến giữa hai giới sao?
Liên Thần lạnh lùng nói.
- Không đáng kể!
Chung Sơn lộ ra một nụ cười mỉm nói.
Không đáng kể?
Hai mắt Liên Thần thoáng nheo lại.
- Tại sao?
Liên Thần trầm giọng nói.
Bây giờ tình thế dương gian, mình và Chung Sơn là giới chủ hai giới cao quý, hẳn phải là mạnh nhất mới đúng. Vào lúc này binh phạt thiên hạ, không phải nên nuốt thế lực nhỏ trước, cuối cùng mới quyết đấu đỉnh phong sao? Bằng không vừa bắt đầu đã mạnh mẽ quyết đấu, không phải sẽ bị những thế lực nhỏ này lượm được tiện nghi sao?
Liên Thần có phần không rõ, chăm chú nhìn vào Chung Sơn.
Chung Sơn thoáng cười khẽ một hồi, lắc đầu nói:
- Ngươi không nhìn ra được sao?
- Cái gì?
- Sáu thế lực lớn cùng liền với thế giới Đại Thiên, ngươi là chỗ dễ bắt nạt nhất!
Chung Sơn thản nhiên nói.
Sáu thế lực lớn tiếp giáp hắn, mình là dễ bắt nạt nhất sao? Nhất thời, Liên Thần nổi giận.
- Lớn mật!
Liên Thần phẫn nộ kêu lên.
Chung Sơn lại khẽ mỉm cười, tự tin lắc đầu một cái.
- Ngươi và ta đều là người siêu thoát thập ngũ trọng thiên, ta dễ ức hiếp sao? Ngươi và ta đều như nhau!
Liên Thần tức giận nói.
- Không giống nhau! Bất kể như thế nào, ta có thể nói cho ngươi biết, Hoàn Tây Nam Châu, ta chắc chắn phải có được! Ngươi rút quân đi. Ta nói vậy cũng chỉ vì muốn tốt cho ngươi thôi.
Chung Sơn trầm giọng nói.
- Hừ!
Liên Thần phẫn nộ tới mức run rẩy.
- Ngươi không tin? Ta có thể chứng minh cho ngươi thấy!
Chung Sơn cười nói.
- Vậy đến đây đi!
Liên Thần chiến ý trùng thiên nói.
- Đi!
Chung Sơn trầm giọng nói.
Chung Sơn đạp không bay vút lên trời. Liên Thần không chút do dự, đạp không rời theo.
Ầm!
Hai người đại siêu thoát, trong nháy mắt phá tan tinh không, bắn thẳng vào trong vô cực. Cuộc đại chiến của hai đại siêu thoát mở ra.
Cõi âm, thế giới Đại Thiện!
Diêm Xuyên dẫn theo Mặc Vũ Hề, mười hai quốc thú chí tôn, đứng ở trên một đỉnh núi cao.
Phía sau, còn có rất nhiều tướng sĩ Đại Trăn ẩn nấp trong rừng núi phía xa.
Ở trước mặt mọi người là một thành trì phồn hoa. Xung quanh thành trì, lôi quang lập lòe, còn có rất nhiều phượng hoàng bay qua.
- Phu quân, nơi này là Nội Nam Châu của thế giới Đại Thiện sao?
Mặc Vũ Hề ngưng trọng nói.
- Không sai, chủ nhân một châu Nội Nam Châu là Lôi Đế, có lôi phượng tôn sư. Bây giờ, Đại Trăn gần như đã huy động toàn bộ lực lượng. Cường giả ngày xưa cướp đoạt tinh lực, gần như đều đến đây. Cường giả phân chia thủ các thành trì lớn, có tư liệu của Quỷ Cốc Tử Hắc Ám có thể nhanh chóng một lưới nắm hết cương vực này!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
- Chúng ta đối phó với Lôi Đế, nếu như thành công, chính là lấy được Nội Nam Châu. Nhưng còn Đông Ngoại Châu của thế giới Đại Thiện thì sao?
Mặc Vũ Hề hỏi.
- Bạch Khởi, Vương Tiễn, Hóa Thê Lương, Đông Phương Chính Phái, tất cả bọn họ đã đi tới Đông Ngoại Châu!
Diêm Xuyên nói.
- Nhưng chủ nhân một châu Đông Ngoại Châu không phải dễ đối phó như vậy chứ?
Mặc Vũ Hề lo lắng nói.
- Chủ nhân một châu Đông Ngoại Châu là Độc Long Vương. Yên tâm, hắn sẽ rất nhanh tới đây!
Diêm Xuyên khẳng định nói.
- Làm phiền Quỷ Cốc Tử Hắc Ám thu thập tin tức thiên hạ cẩn thận như vậy!
Mặc Vũ Hề nói.
Lúc này, Nhâm Thử đi lên phía trước.
- Đại Đế, khắp nơi truyền tin tức đến. Tướng Thần, bộ tộc Bàn Thạch đã đến Nam Ngoại Châu của thế giới Đại Thiện! Minh Hà lão tổ dẫn theo thuộc hạ thập điện đến Bắc Ngoại Châu của thế giới Đại Thiện. Hoàng đến Nội Bắc Châu!
Nhâm Thử nói.
- Đều đến cả rồi sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Nhâm Thử gật đầu một cái.
Diêm Xuyên đứng ở bên trên ngọn núi, nhìn thiên hạ khắp nơi một chút.
- Chúng ta làm vậy là muốn ăn tất cả thế giới Đại Thiện cõi âm sao?
Mặc Vũ Hề nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Không sai, mời thần dễ dàng đưa thần khó. Chúng ta phải nhanh bắt Lôi Đế một chút. Sau đó không lâu, có thể còn phải đối mặt với đám người Tướng Thần!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Mặc Vũ Hề gật đầu một cái, trong mắt loé ra một tia ngưng trọng.
Lần này liên quan trọng đại. Dung hợp tất cả cõi âm thế giới Đại Thiện, nhất định phải kinh thiên động địa.
Cách đó không xa, thành trì với lôi quang lập lòe, cung điện Lôi Phượng Điện lớn nhất nằm ở trung tâm của thành trì.
Bên trong Lôi Phượng Điện, Quỷ Cốc Tử Hắc Ám ngồi ngay ngắn một bên, tinh tế thưởng thức một chén trà.
Một bên khác, một nam tử tóc tím đang ngồi. Hắn mắt phượng, thân hình khôi ngô cực kỳ uy nghiêm. Trên đầu có nhiều tia lôi điện vờn quanh.
- Ngươi là đại biểu của Ngự Thiên đại tôn? Ngươi đến nói với ta về Thiên Đào Chi Kiếm sao?
Nam tử tóc tím trầm giọng nói.
- Lôi Đế, bình tĩnh đừng nóng. Chờ Độc Long Vương đến đây hãy nói!
Quỷ Cốc Tử Hắc Ám cười nói.
- A, ngày xưa, Ngự Thiên mang Thiên Đào Chi Kiếm từ thế giới thứ nhất tới, ta đã đi gặp quá hắn. Thiên Đào Chi Kiếm kia là vạn lôi dưới trời hợp với thuộc tính của ta. Ta đã nguyện lấy tất cả trọng bảo trong cương vực với trao đổi với hắn. Nhưng hắn lại không chịu!
Lôi Đế trầm giọng nói.
- Chính vì hợp với thuộc tính của ngươi, nhưng lại khắc cương thi, chính là khắc Ngự Thiên đại tôn. Ngươi nói, đổi lại là ngươi, ngươi có nguyện ý đổi hay không?
Quỷ Cốc Tử Hắc Ám cười nói.
Sắc mặt Lôi Đế âm trầm.
- Nếu không đổi, vậy ngươi tới đây là có ý gì?
Lôi Đế trầm giọng nói.
- Cụ thể là ý gì, chờ Độc Long Vương đến lại nói? Huống hồ, đây là sân nhà của ngươi, ngươi còn lo lắng cái gì đây?
Quỷ Cốc Tử Hắc Ám cười nói.
Lôi Đế tất nhiên không lo lắng, chỉ có điều hắn không hiểu Ngự Thiên đại tôn muốn Quỷ Cốc Tử Hắc Ám tới làm gì.
- Ngang!
Đột nhiên, ngoài điện truyền đến một tiếng hét dài.
Hai người nhìn tới, lại nhìn thấy một con Cự Long với năm dải ánh sáng từ phía xa bay tới, khí thế cường đại, âm thanh chấn động khắp nơi.
Thị vệ xung quanh Lôi Phượng Điện nhất thời lao ra.
- Không cần ngăn cản hắn, để hắn lại đây!
Lôi Đế kêu lên.
- Vâng!
Một đám thị vệ đều lui lại.
Trong đại điện, ánh mắt Quỷ Cốc Tử Hắc Ám lập tức sáng ngời. Hắn kín đáo hít sâu vào một hơi.
Ầm!
Cự Long tỏa ra năm dải ánh sáng hạ xuống cửa đại điện, hóa thành hình người nam tử.
- Lôi Đế, ngươi gọi ta đến là vì chuyện gì?
Độc Long Vương sải bước đi vào đại điện, có vẻ như hắn có quan hệ vô cùng tốt với Lôi Đế.
Một phía khác, trên đỉnh một ngọn núi, Diêm Xuyên từ phía xa nhìn thấy Độc Long Vương đã đến đây.
/1446
|