Kinh Chiếu đi, nhưng câu nói này, lại vang vọng hồi lâu trong đầu một đám cường giả.
Đây không phải là ngông cuồng. Sau một chưởng kinh thế vừa nãy, còn có ai dám nói Kinh Chiếu ngông cuồng?
Cái U Vương lực ép bảy đại thượng Hư Cảnh! Nhưng nhân vật cái thế như vậy, trước mặt Kinh Chiếu, lại không cản nổi một chưởng. Hơn nữa đây mới chỉ là một hình chiếu của Kinh Chiếu!
Giờ phút này, Diêm Xuyên rốt cuộc đã cảm nhận được, lúc trước vì sao Kinh Chiếu ở cách ngàn vạn dặm có thể giết chết Khổng Huyền Thủy tại Thần tông Thánh Địa. Kinh Chiếu giết chết một điện chủ đại điện Thần tông Thánh Địa, nhưng quần hùng của Thần tông Thánh Địa lại không có người nào dám phản bác một câu.
Bởi vì nàng là đệ nhất thiên hạ. Nàng không quan tâ ngươi có phải là người của Thánh Địa hay không. Chỉ cần dám có can đảm đối địch, một mình nàng đã có thể giết sạch các ngươi!
Cái U Vương gian nan đứng lên, nhìn theo hư ảnh của Kinh Chiếu biến mất, trong lòng cảm thấy lạnh lẽo!
Hắn vốn tưởng rằng mình từ Tiên giới tiến vào thế gian này, hẳn phải là tồn tại thiên hạ vô địch. Nhưng trước mắt, đến phiên mình thiên hạ vô địch sao?
Kinh Chiếu? Thế giới này tại sao còn có tồn tại khủng bố hơn cả Tiên giới? Không phải mình đã đến nhầm chỗ chứ?
- Thánh thượng, trước tiên chúng ta nên lui đi thôi!
Xà Hoàng có chút khổ sở nói.
Cái U Vương gật đầu một cái, kéo Xà Hoàng, đạp bước rời đi. Trong chớp mắt hai người đã bay về phía chân trời, sau đó không còn thấy hình bóng.
Cái U Vương rời đi.
Giờ phút này Mão Nhật, Dậu Nguyệt, Lam U Chân Quân và bảy đại cường giả thượng Hư Cảnh vẫn đang chấn động.
Trước đây bảy người bọn họ chỉ biết Kinh Chiếu mạnh. Nhưng cho tới bây giờ bọn họ vẫn chưa phát hiện được cực hạn của Kinh Chiếu.
Thậm chí bảy người cũng có chút kiêu ngạo tự mãn.
Thánh chủ là thượng Hư Cảnh, mình cũng là thượng Hư Cảnh. Mình không sánh bằng Thánh chủ, vậy cũng không chênh lệch nhiều chứ?
Nhưng sau cảnh tượng trước mắt, có thể không chênh lệch nhiều sao?
Đặc biệt là Mão Nhật Đạo Quân. Hắn nghĩ đến hơn hai năm trước, mình tính kế với Mặc Vũ Hề, khiến Kinh Chiếu có một chút bất mãn, sau lưng chợt đổ mồ hôi lạnh!
- Chúng ta vẫn trở về đi thôi!
Lam U Chân Quân mở miệng nói.
Mọi người gật đầu một cái. Lúc này, tất nhiên bảy người không có cách nào tiếp tục đợi ở chỗ này nữa. Tuy rằng Kinh Chiếu đã chứng minh sự cường đại của Thánh Địa Đại Chiêu, nhưng biểu hiện của bảy người lại cực kỳ mất mặt. Bảy thượng Hư Cảnh thiếu chút nữa bị người ta chém chết?
Bảy người bay lên trời, nhanh chóng bay về phía bắc.
Trước khi bay đi, Mão Nhật Đạo Quân, Dậu Nguyệt Đạo Quân lại liếc mắt nhìn về chỗ Diêm Xuyên, trong mắt đều loé lên một tia không cam lòng!
Giờ phút này, cường giả các đại tông môn mới từ trong chấn động phục hồi tinh thần trở lại. Trong lòng mỗi người vẫn còn đang sợ hãi. Bọn họ nhìn đối phương một chút, tiếp theo nhanh chóng bay về bốn hướng.
Cao thủ của các tông môn muốn quay lại tông môn truyền tin tức về trước tiên!
Uy phong của thiên hạ đệ nhất nhân thực sự quá mức rồi!
- Kinh Chiếu quá mạnh, cùng với Đao Ma năm đó cũng cực kỳ bá đạo!
Bạch Đế Thiên hít sâu một cái trầm giọng nói.
- Đao ma? Thiên hạ đệ nhất nhân mười ngàn năm trước sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Không sai. Năm đó Đao Ma được gọi là đệ nhất thiên hạ, khí phách của hắn cũng tương tự như thế! Mình ta vô địch thiên hạ!
Bạch Đế Thiên gật đầu một cái.
- Hoàng thượng, dãy núi thiên kiếp đã lún xuống ba trăm trượng. Liệu Mạnh Văn Nhược và Tô tam nương có thể bị gì hay không...
Kim Đại Vũ khẽ nhíu mày nói.
- Một chưởng của Kinh Chiếu không đè xuống chỗ huyệt thiên kiếp. Vị trí huyệt thiên kiếp của Văn Nhược tiên sinh bị lún xuống ba trăm trượng, nhưng không phải là bị ép ba trăm trượng. Hắn hẳn không có chuyện gì. Huống hồ, hiện tại hắn chỉ là một cái xác thôi. Không sao đâu. Bạch Đế Thiên, làm phiền ngươi và Thanh Long tiếp tục hộ pháp cho bọn họ một thời gian. Ta cùng Kim Đại Vũ ra ngoài mấy ngày!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Được!
Bạch Đế Thiên gật đầu một cái.
Diêm Xuyên dẫn theo Kim Đại Vũ nhanh chóng bay lên trời.
- Hoàng thượng, hiện tại chúng ta đi đâu?
Kim Đại Vũ nghi hoặc nói.
- Theo trẫm đi vào tịnh hóa tất cả thây ma! Ngươi làm hộ pháp cho trẫm!
Diêm Xuyên cười nói.
- Ách? Vâng!
Kim Đại Vũ gật đầu một cái.
Tuy Cái U Vương không chôn thây dưới một chưởng của Kinh Chiếu, nhưng Diêm Xuyên có thể khẳng định, Cái U Vương tất nhiên đã bị trọng thương. Giờ phút này hắn sao có thời gian quan tâm tới đám thây ma kia nữa? Vậy chỉ có thể tiện nghi cho Diêm Xuyên.
Không phải Diêm Xuyên bắt chước lời người khác. Chỉ có điều giờ phút này Diêm Xuyên không thể không nhanh chóng tăng thêm tu vi của bản thân. Sau khi những cường hùng xuất hiện, tâm niệm muốn cường đại của Diêm Xuyên càng lúc càng bức thiết.
Đối mặt với Xà Hoàng, Diêm Xuyên còn có thể thản nhiên. Đối mặt với Cái U Vương, tu vi của Diêm Xuyên hiện tại đã kém một đoạn lớn. Huống gì đối với mặt thiên hạ đệ nhất nhân Kinh Chiếu?
Kinh Chiếu vừa ra, thiên hạ vạn tông thần phục!
Hiện tại, thực lực mới là đảm bảo đầu tiên!
Lam U Tông!
Thời điểm Diêm Xuyên đến Lam U Tông, bốn phương tám hướng xung quanh Lam U Tông đều là thây ma tụ tập.
Thây ma quanh quẩn một chỗ, đi lung tung khắp nơi không có mục đích.
- Thượng Đế Kiếm Trận!
Trong mắt Diêm Xuyên trở nên lạnh lẽo. Thượng Đế Kiếm trong tay nhanh chóng bay ra.
Ầm.
Đại trận vừa ra, bạch quang nhất thời bao phủ khắp nơi.
Vô số thây ma bị tịnh hóa. Hồn phách từ trong cơ thể của thây ma được giải thoát, đều cung kính thi lễ đối với Diêm Xuyên! Những hồn phách này căn bản không biết, sinh cơ của bọn họ đã bị Diêm Xuyên tước đoạt một phần.
Thây ma càng nhiều, mệnh cách của Diêm Xuyên được tăng thêm càng nhiều.
Không có bao nhiêu thời gian để tăng thêm tu vi, giờ phút này Diêm Xuyên tận lực cướp đoạt mệnh cách lực.
Ầm ầm ầm!
Ròng rã suốt ba ngày, tất cả thây ma tại Lam U Tông mới được tịnh hóa xong.
Xoay tay, rất nhiều bùn đất trùng thiên, Diêm Xuyên chôn vô số thi thể này.
- Đi, xuống một thành trì nữa!
Diêm Xuyên nói.
- Vâng!
Một quân một thần, nhanh chóng bay về phía thành trì gần đó! Các đại thành trì đều có thây ma xâm lấn. Bình thường chỉ cần thi độc của một thây ma đã có thể cảm hoá một thành.
Bỏ ra thời gian hai tháng, Diêm Xuyên đi khắp tám thành trì, tịnh hóa tất cả thây ma tụ tập. Đồng thời, mệnh cách lực của Diêm Xuyên tăng vọt tới cực độ
Khi trở lại dãy núi thiên kiếp, Diêm Xuyên nhanh chóng bế quan.
Kim Đại Vũ đã tìm được rất nhiều linh thạch tại tám đại thành trì bị tiêu diệt. Tất cả đều được dùng để Diêm Xuyên trùng kích tu vi.
Hạ Hư Cảnh tứ trọng!
Hạ Hư Cảnh ngũ trọng!
Hạ Hư Cảnh lục trọng!
Hạ Hư Cảnh thất trọng!
Hạ Hư Cảnh bát trọng!
Hạ Hư Cảnh cửu trọng!
Hạ Hư Cảnh thập trọng!
Sau thời gian một tháng, tu vi của Diêm Xuyên xông thẳng trên. Trong chớp mắt hắn đã đạt đến Hạ Hư Cảnh thập trọng! Linh thạch đã tiêu hao bằng một ngọn núi.
Tuy nhiên, tất cả đều đáng giá!
Chỉ thiếu một thời cơ, hắn đã có thể lên trung Hư Cảnh!
/1446
|