- Yến Hầu? Diêm Thu Vũ, ngươi... ngươi thật lớn mật!
Một quan viên ngay thẳng nhất thời cả kinh kêu lên.
- Loạn thần tặc tử, long bào cũng để ngươi mặc sao?
Lại có quan viên cả kinh kêu lên.
...
Văn võ bá quan nhất thời sôi sùng sục.
Các hoạn quan chờ đợi xung quanh, có rất nhiều người cũng lộ vẻ kinh hoảng.
Cho dù là người trong dòng họ Diêm thị, giờ phút này cũng cực kỳ mờ mịt.
Yến Hầu? Diêm Thu Vũ? Hắn làm sao lại mặc long bào như vậy?
- Phụ thân, phụ thân làm gì vậy?
Một người con gái của Diêm Thu Vũ cả kinh kêu lên.
Rất nhiều tướng sĩ xông vào, nhất thời tay cầm trường đao, vọt tới chõ văn võ bá quan. Mỗi người đều cầm trường đao chỉ tới, khiến văn võ bá quan liên tiếp lui về phía sau.
Diêm Thu Vũ từng bước đi tới. Đi theo phía sau là hai mươi người áo đen, khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc.
- Lớn mật. Diêm Thu Vũ, ngươi muốn mưu phản sao?
Một quan viên nhất thời phẫn nộ quát.
Bịch!
Quan viên kia bị một tướng sĩ đánh một quyền nằm bò dưới đất.
Diêm Thu Vũ lạnh lùng nhìn xung quanh một lượt.
- Hoàng triều Đại Trăn, Diêm Xuyên lập quốc không nói tới trị quốc, không để ý thiên hạ muôn dân Đại Trăn, không nói hôn quân, không đủ tư cách ngồi hưởng thiên hạ Đại Trăn!
Diêm Thu Vũ trầm giọng nói.
- Lớn mật!
- Khốn kiếp!
Những tiếng chửi rủa vang lên.
Nhưng trong đám quan viên này cũng có người phụ họa theo Diêm Thu Vũ.
- Yến Hầu nói đúng, Diêm Xuyên ngu ngốc không có năng lực, không để ý tới bách tính trong thiên hạ, khiến cho dân chúng lầm than, sinh linh đồ thán. Yến Hầu, bách tính thiên hạ chúng ta khẩn cầu Yến Hầu chủ trì đại cục Đại Trăn!
Một gian thần nhất thời kêu lên.
- Mời Yến Hầu tấn đăng đại bảo.
- Thỉnh Yến Hầu chủ trì thiên hạ Đại Trăn!
- Mời thái thượng hoàng trọng lĩnh triều cương!
...
Trong lúc nhất thời, quan viên phản bội theo Yến Hầu thi nhau kêu lên.
Tinh anh trong hoàng triều Đại Trăn, gần như dã đi theo bốn đại quân đoàn trưởng đi tới những chiến trường khác nhau, Những văn võ bá quan ở lại này không phải là tinh anh, chỉ là một vài quan viên có đầy đủ năng lực xử lý đối với chính vụ. Không tính là quan bình thường, nhưng cũng không phải là loại người có năng lực.
Bách quan nhất thời chia ra làm hai phái, thậm chí còn đánh nhau.
- Phụ thân, ta ủng hộ phụ thân!
Một người con trai của Diêm Thu Vũ vui mừng kêu lên.
Giờ phút này trong dòng họ Diêm thị có rất nhiều người thần tình đều vô cùng phức tạp.
Diêm Thu Vũ gần với huyết mạch của mình hơn một ít. Nhưng rất nhiều người nhìn thấy Đại Trăn cường đại. Từ lâu trong thâm tâm bọn họ đã nghiêng về phía Diêm Xuyên. Giờ phút này, bọn họ có nên đi theo Diêm Vũ Thu mưu phản hay không?
- Loạn thần tặc tử!
Một lão già trong dòng họ Diêm thị quát mắng.
- Bát hoàng thúc, lúc trước ngươi là trọng thần của Đại Yên. Hiện tại làm sao lại mắng phụ thân ta là loạn thần tặc tử. Ngươi có biết, phụ thân ta rất coi trọng ngươi. Một khi Đại Yên phục quốc, phụ thân ta khẳng định sẽ trọng dụng ngươi!
Con trai của Diêm Thu Vũ nhất thời kêu lên.
- Cút!
Lão già của dòng họ Diêm thị quát mắng.
Trong lúc nhất thời, tại Triều Thiên Điện ầm ĩ một mảnh.
Lúc này, một lão thái giám đi ra.
- Chư vị, hiện tại các nơi trong Yến Kinh, Yến Đế đều đã chấp chưởng. Kể cả các đại Thiên hộ Đông Hán, cũng nghe theo lệnh của Yến Đế. Giờ phút này Yến Đế cũng là cường giả hạ Hư Cảnh. Nói vậy mọi người đều biết, Diêm Xuyên chỉ là Thần Cảnh mà thôi. Diêm Xuyên là Thần Cảnh, sao có thể so với Yến Đế so với? Đại Trăn này vốn chính là do Đại Yên mở rộng. Yến Đế lại nắm thiên hạ, chính là thuận theo thiên mệnh!
Lão thái giám kêu lên.
Lão thái giám nói xong, liền cầm hộp ngọc trong tay mở ra, lộ ra một ngọc ấn.
- Danh chính thì ngôn thuận. Hôm nay, Yến Đế trọng đăng đại bảo. Bách quan cung bái. Ngày mai, Yến Đế tuyên bố toàn thiên hạ, khắp nơi vui mừng, Đại Trăn cùng vui với tôn đế mới đế đăng cơ!
Lão thái giám nâng ngọc ấn kêu lên.
- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
...
Nhất thời, có một phần ba quan viên quỳ xuống lạy, luôn miệng tung hô vạn tuế!
Trong dòng họ của Diêm thị cũng có một phần ba người quỳ xuống lạy tung hô vạn tuế.
Những người khác lại liên tục nhục mạ:
- Loạn thần tặc tử, hoàng thượng nhất định không tha cho ngươi!
- Loạn thần tặc tử, đại quân của hoàng thượng vừa đến, các ngươi một tên cũng đừng hòng sống sót!
...
Trong lúc một đám thần tử mắng loạn, một đám tướng sĩ phía sau Diêm Thu Vũ, nhất thời tiến lên đánh.
Ầm! Ầm! Ầm!...
Một đám thần tử nhất thời trọng thương nằm trên mặt đất.
- Hừ, Diêm Xuyên kia tới thì có thể làm được gì? Hiện tại Yến Kinh đều nằm trong sự khống chế của ta. Đồng thời còn có hai mươi thành trì đều do cựu thần của Đại Yên ta quản lý. Hôm nay, Yến Kinh thế cục đã định, thiên hạ đã định!
Diêm Thu Vũ bước tới một bước nói.
- Chư vị đại nhân, giờ phút này hãy cung kính bái lạy tân đế. Tân đế nhất định sẽ trọng dụng các ngươi. Bằng không, đại đao của chúng ta sẽ không lưu tình!
Lão thái giám kêu lên.
Đám tướng sĩ nhất thời dựng thẳng trường đao lên, quay về phía một đám quan văn.
- Phi! Diêm Thu Vũ, chế độ Đại Trăn hoàn thiện từ lâu. Đại Trăn chỉ có một đế. Bằng vào ngươi cũng muốn soán vị cướp ngôi sao? Nằm mơ!
Một quan viên quát lên.
- Hoàng thượng chỉ phái quân ra ngoài. Vào lúc này ngươi mưu phản, hoàng thượng chắc chắn sẽ lăng trì ngươi!
Lại một quan viên giận dữ nói.
- Hừ! Giết!
Lão thái giám kia nhất thời cả giận nói.
Coong!
Mấy tướng sĩ cầm đao nhất thời ra tay. Tuy nhiên, hắn chém không phải là quan viên tức giận mắng Diêm Thu Vũ, mà là người quỳ trên mặt đất, cung kính hành lễ với Diêm Thu Vũ.
Trong chớp mắt đầy của mười người lăn xuống đất.
- Cái gì?
Mặt Diêm Thu Vũ liền biến sắc.
- Lớn mật!
Lão thái giám nhất thời cả kinh kêu lên.
Nhưng, gần nghìn tướng sĩ đi theo Diêm Thu Vũ đến Triều Thiên Điện, bỗng nhiên dùng trường đao chỉ về phía Diêm Thu Vũ, vào một đám người mặc áo bào đen phía sau.
- Ngươi... ngươi.. các ngươi!
Lão thái giám cả kinh kêu lên.
Két!
Cửa lớn Triều Thiên Điện ầm ầm mở ra.
Cửa đại điện vừa mở. Bên trong đại điện, Tử Tử bước ra.
Phía sau Tử Tử là Lưu Cương, Lưu Cẩn và một đám tướng sĩ tay cầm đao cầm kiếm.
- Bái kiến hoàng hậu. Hoàng hậu thiên tuế thiên thiến tuế!
Một đám quan viên cung bái nói.
Những quan viên mưu phản đều mở to mắt, run lẩy bẩy.
- Diêm Thu Vũ, phu quân gởi thư, nhất định phải cho ngươi một cơ hội ăn năn. Nhưng, ngươi vẫn đi tới một bước này.
Tử Tử quát lạnh một tiếng.
- Hừ, Diêm Xuyên hắn chỉ là có một phụ thân tu hành, có một ván cầu tốt hơn. Làm đế, hắn không bằng ta. Một tu giả thành đế chỉ biết chạy khắp nơi, làm sao xứng đáng để làm một đế vương? Hơn nữa, hắn tu hành có thể nhanh bằng ta không? Ta đã là Hạ Hư Cảnh. Làm đế hắn không bằng ta. Tu hành, hắn cũng không bằng ta. Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết hắn. Sau khi ta đăng cơ, ta sẽ phong hắn làm công tước! Hắn vẫn có thể ở lại Đại Trăn!
Một quan viên ngay thẳng nhất thời cả kinh kêu lên.
- Loạn thần tặc tử, long bào cũng để ngươi mặc sao?
Lại có quan viên cả kinh kêu lên.
...
Văn võ bá quan nhất thời sôi sùng sục.
Các hoạn quan chờ đợi xung quanh, có rất nhiều người cũng lộ vẻ kinh hoảng.
Cho dù là người trong dòng họ Diêm thị, giờ phút này cũng cực kỳ mờ mịt.
Yến Hầu? Diêm Thu Vũ? Hắn làm sao lại mặc long bào như vậy?
- Phụ thân, phụ thân làm gì vậy?
Một người con gái của Diêm Thu Vũ cả kinh kêu lên.
Rất nhiều tướng sĩ xông vào, nhất thời tay cầm trường đao, vọt tới chõ văn võ bá quan. Mỗi người đều cầm trường đao chỉ tới, khiến văn võ bá quan liên tiếp lui về phía sau.
Diêm Thu Vũ từng bước đi tới. Đi theo phía sau là hai mươi người áo đen, khuôn mặt cực kỳ nghiêm túc.
- Lớn mật. Diêm Thu Vũ, ngươi muốn mưu phản sao?
Một quan viên nhất thời phẫn nộ quát.
Bịch!
Quan viên kia bị một tướng sĩ đánh một quyền nằm bò dưới đất.
Diêm Thu Vũ lạnh lùng nhìn xung quanh một lượt.
- Hoàng triều Đại Trăn, Diêm Xuyên lập quốc không nói tới trị quốc, không để ý thiên hạ muôn dân Đại Trăn, không nói hôn quân, không đủ tư cách ngồi hưởng thiên hạ Đại Trăn!
Diêm Thu Vũ trầm giọng nói.
- Lớn mật!
- Khốn kiếp!
Những tiếng chửi rủa vang lên.
Nhưng trong đám quan viên này cũng có người phụ họa theo Diêm Thu Vũ.
- Yến Hầu nói đúng, Diêm Xuyên ngu ngốc không có năng lực, không để ý tới bách tính trong thiên hạ, khiến cho dân chúng lầm than, sinh linh đồ thán. Yến Hầu, bách tính thiên hạ chúng ta khẩn cầu Yến Hầu chủ trì đại cục Đại Trăn!
Một gian thần nhất thời kêu lên.
- Mời Yến Hầu tấn đăng đại bảo.
- Thỉnh Yến Hầu chủ trì thiên hạ Đại Trăn!
- Mời thái thượng hoàng trọng lĩnh triều cương!
...
Trong lúc nhất thời, quan viên phản bội theo Yến Hầu thi nhau kêu lên.
Tinh anh trong hoàng triều Đại Trăn, gần như dã đi theo bốn đại quân đoàn trưởng đi tới những chiến trường khác nhau, Những văn võ bá quan ở lại này không phải là tinh anh, chỉ là một vài quan viên có đầy đủ năng lực xử lý đối với chính vụ. Không tính là quan bình thường, nhưng cũng không phải là loại người có năng lực.
Bách quan nhất thời chia ra làm hai phái, thậm chí còn đánh nhau.
- Phụ thân, ta ủng hộ phụ thân!
Một người con trai của Diêm Thu Vũ vui mừng kêu lên.
Giờ phút này trong dòng họ Diêm thị có rất nhiều người thần tình đều vô cùng phức tạp.
Diêm Thu Vũ gần với huyết mạch của mình hơn một ít. Nhưng rất nhiều người nhìn thấy Đại Trăn cường đại. Từ lâu trong thâm tâm bọn họ đã nghiêng về phía Diêm Xuyên. Giờ phút này, bọn họ có nên đi theo Diêm Vũ Thu mưu phản hay không?
- Loạn thần tặc tử!
Một lão già trong dòng họ Diêm thị quát mắng.
- Bát hoàng thúc, lúc trước ngươi là trọng thần của Đại Yên. Hiện tại làm sao lại mắng phụ thân ta là loạn thần tặc tử. Ngươi có biết, phụ thân ta rất coi trọng ngươi. Một khi Đại Yên phục quốc, phụ thân ta khẳng định sẽ trọng dụng ngươi!
Con trai của Diêm Thu Vũ nhất thời kêu lên.
- Cút!
Lão già của dòng họ Diêm thị quát mắng.
Trong lúc nhất thời, tại Triều Thiên Điện ầm ĩ một mảnh.
Lúc này, một lão thái giám đi ra.
- Chư vị, hiện tại các nơi trong Yến Kinh, Yến Đế đều đã chấp chưởng. Kể cả các đại Thiên hộ Đông Hán, cũng nghe theo lệnh của Yến Đế. Giờ phút này Yến Đế cũng là cường giả hạ Hư Cảnh. Nói vậy mọi người đều biết, Diêm Xuyên chỉ là Thần Cảnh mà thôi. Diêm Xuyên là Thần Cảnh, sao có thể so với Yến Đế so với? Đại Trăn này vốn chính là do Đại Yên mở rộng. Yến Đế lại nắm thiên hạ, chính là thuận theo thiên mệnh!
Lão thái giám kêu lên.
Lão thái giám nói xong, liền cầm hộp ngọc trong tay mở ra, lộ ra một ngọc ấn.
- Danh chính thì ngôn thuận. Hôm nay, Yến Đế trọng đăng đại bảo. Bách quan cung bái. Ngày mai, Yến Đế tuyên bố toàn thiên hạ, khắp nơi vui mừng, Đại Trăn cùng vui với tôn đế mới đế đăng cơ!
Lão thái giám nâng ngọc ấn kêu lên.
- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
...
Nhất thời, có một phần ba quan viên quỳ xuống lạy, luôn miệng tung hô vạn tuế!
Trong dòng họ của Diêm thị cũng có một phần ba người quỳ xuống lạy tung hô vạn tuế.
Những người khác lại liên tục nhục mạ:
- Loạn thần tặc tử, hoàng thượng nhất định không tha cho ngươi!
- Loạn thần tặc tử, đại quân của hoàng thượng vừa đến, các ngươi một tên cũng đừng hòng sống sót!
...
Trong lúc một đám thần tử mắng loạn, một đám tướng sĩ phía sau Diêm Thu Vũ, nhất thời tiến lên đánh.
Ầm! Ầm! Ầm!...
Một đám thần tử nhất thời trọng thương nằm trên mặt đất.
- Hừ, Diêm Xuyên kia tới thì có thể làm được gì? Hiện tại Yến Kinh đều nằm trong sự khống chế của ta. Đồng thời còn có hai mươi thành trì đều do cựu thần của Đại Yên ta quản lý. Hôm nay, Yến Kinh thế cục đã định, thiên hạ đã định!
Diêm Thu Vũ bước tới một bước nói.
- Chư vị đại nhân, giờ phút này hãy cung kính bái lạy tân đế. Tân đế nhất định sẽ trọng dụng các ngươi. Bằng không, đại đao của chúng ta sẽ không lưu tình!
Lão thái giám kêu lên.
Đám tướng sĩ nhất thời dựng thẳng trường đao lên, quay về phía một đám quan văn.
- Phi! Diêm Thu Vũ, chế độ Đại Trăn hoàn thiện từ lâu. Đại Trăn chỉ có một đế. Bằng vào ngươi cũng muốn soán vị cướp ngôi sao? Nằm mơ!
Một quan viên quát lên.
- Hoàng thượng chỉ phái quân ra ngoài. Vào lúc này ngươi mưu phản, hoàng thượng chắc chắn sẽ lăng trì ngươi!
Lại một quan viên giận dữ nói.
- Hừ! Giết!
Lão thái giám kia nhất thời cả giận nói.
Coong!
Mấy tướng sĩ cầm đao nhất thời ra tay. Tuy nhiên, hắn chém không phải là quan viên tức giận mắng Diêm Thu Vũ, mà là người quỳ trên mặt đất, cung kính hành lễ với Diêm Thu Vũ.
Trong chớp mắt đầy của mười người lăn xuống đất.
- Cái gì?
Mặt Diêm Thu Vũ liền biến sắc.
- Lớn mật!
Lão thái giám nhất thời cả kinh kêu lên.
Nhưng, gần nghìn tướng sĩ đi theo Diêm Thu Vũ đến Triều Thiên Điện, bỗng nhiên dùng trường đao chỉ về phía Diêm Thu Vũ, vào một đám người mặc áo bào đen phía sau.
- Ngươi... ngươi.. các ngươi!
Lão thái giám cả kinh kêu lên.
Két!
Cửa lớn Triều Thiên Điện ầm ầm mở ra.
Cửa đại điện vừa mở. Bên trong đại điện, Tử Tử bước ra.
Phía sau Tử Tử là Lưu Cương, Lưu Cẩn và một đám tướng sĩ tay cầm đao cầm kiếm.
- Bái kiến hoàng hậu. Hoàng hậu thiên tuế thiên thiến tuế!
Một đám quan viên cung bái nói.
Những quan viên mưu phản đều mở to mắt, run lẩy bẩy.
- Diêm Thu Vũ, phu quân gởi thư, nhất định phải cho ngươi một cơ hội ăn năn. Nhưng, ngươi vẫn đi tới một bước này.
Tử Tử quát lạnh một tiếng.
- Hừ, Diêm Xuyên hắn chỉ là có một phụ thân tu hành, có một ván cầu tốt hơn. Làm đế, hắn không bằng ta. Một tu giả thành đế chỉ biết chạy khắp nơi, làm sao xứng đáng để làm một đế vương? Hơn nữa, hắn tu hành có thể nhanh bằng ta không? Ta đã là Hạ Hư Cảnh. Làm đế hắn không bằng ta. Tu hành, hắn cũng không bằng ta. Ngươi yên tâm, ta sẽ không giết hắn. Sau khi ta đăng cơ, ta sẽ phong hắn làm công tước! Hắn vẫn có thể ở lại Đại Trăn!
/1446
|