Nói thật đám người Kim Đại Vũ, Hoắc Quang cũng không có năng lực như thế. Vậy chỉ có thể nói Thiên Nhai tông quy hàng!
- Chúc mừng hoàng thượng. Biên cương của hoàng triều Đại Trăn ta đã trở thành số một tại Đông Thần Châu. Còn nhiều hơn cả Thánh Địa Đại Chiêu!
Lưu Cương hưng phấn nói.
Diêm Xuyên thoả mãn gật gật đầu nói:
Lưu Cẩn!
- Lão nô có mặt!
Lưu Cẩn cung kính nói.
- Chuẩn bị tế đàn. Đại Trăn chuẩn bị thăng cấp đế triều!
Sắc mặt Diêm Xuyên nghiêm nghị nói.
- Vâng!
Lưu Cẩn cũng hưng phấn nói.
Đồng thời, Dịch Phong, Lưu Cương đều lộ vẻ vui mừng.
Thiên Nhai tông.
Bắt đầu từ giờ phút Tông chủ Thiên Nhai tông, Hồng Nham tuyên bố thần phục Đại Trăn, công đức biển mây ầm ầm sụp đổ, trong nháy mắt chảy về phía hoàng triều Đại Trăn.
Bên trong Thiên Nhai điện!
Hồng Nham dẫn theo bốn trung Hư Cảnh Thiên Nhai tông, tiếp đón Hoắc Quang, Kim Đại Vũ và Mạnh Văn Nhược!
- Kính chào ba vị đại nhân!
Hồng Nham trịnh trọng nói.
- Hồng tiên sinh quá khiêm nhường. Hồng tiên sinh có thể chấp chưởng một trung vị tông môn, tất nhiên có thủ đoạn và năng lực không tầm thường. Đại Trăn ta, cần gấp nhân tài như tiên sinh vậy!
Mạnh Văn Nhược cười nói.
- Mạnh đại nhân khách khí. Tại hạ không dám nhận!
Hồng Nham tư thái hơi thấp nói.
- Hồng tiên sinh xứng đáng. Ngô hoàng cầu hiền tài như khát nước. Có Hồng tiên sinh gia nhập, Đại Trăn nhất định càng thêm hưng thịnh. Không biết trong lòng Hồng tiên sinh có kỳ vọng gì không?
Mạnh Văn Nhược phất chiếc quạt lông cười nói.
Hồng Nham khẽ mỉm cười nói:
- Ta nghiên cứu qua chế độ Đại Trăn một thời gian. Ta hi vọng, ba vị đại nhân có thể để ta làm một vài công lao xây dựng Đại Trăn! Để sau khi chúng ta vào Đại Trăn sau, không đến nỗi ở dưới đáy của các thần tử!
Mạnh Văn Nhược, Kim Đại Vũ, Hoắc Quang nhìn nhau một cái, cuối cùng gật đầu.
Hoắc Quang mở miệng nói:
- Một khi đã như vậy, vậy trước hết tiên sinh hãy tập hợp tất cả các đệ tử nguyện ý gia nhập Đại Trăn. Sau đó, theo ta tiến hành biên chế một lần nữa. Cùng ta, Mạnh đại nhân, Kim đại nhân củng cố tất cả thành trì xung quanh trước! Chờ khi khu vực biên cương vững chắc, lại theo ta vào Yến Kinh, gặp mặt hoàng thượng!
- Được!
Hồng Nham lập tức lên tiếng tiếp nhận!
Thái độ của quốc gia đối với tông môn khác hẳn đối với thành trì. Quốc gia quản lý thành trì để cố biên cương! Tông môn quản lý thành trì vì linh thạch!
Bởi vậy, tuy rằng thu phục được rất nhiều thành trì, nhưng chế độ thành trì vẫn phải thay đổi. Đồng thời quân đội ở trong thành trì cũng phải tăng thêm quy phạm. Đây cũng là nguyên nhân khiến giờ phút này ba đại quân đoàn trưởng vẫn chưa thể thể về triều!
Hoắc Quang thống lĩnh quân đội. Mạnh Văn Nhược thống lĩnh chính trị. Còn Kim Đại Vũ là thượng Hư Cảnh, ứng phó với bất kỳ bất ngờ nào phát sinh!
Một rừng núi trong khu vực biên cương của Hoàng triều Đại Trăn!
Khổng Ma Kha ngồi khoanh chân. Hai tay hắn hiện ra tà khí màu đen. Sắc mặt hắn trắng xám. Hắn đang vận công. tà khí trong tay chậm rãi bị ép ra. Càng ép càng nhiều.
Rốt cuộc, tà khí được ép ra hết. Sắc mặt hắn trở nên hồng nhuận hơn rất nhiều.
Ngồi gần đó là tám mươi cường giả, mỗi người đều đang ép hắc khí.
Khổng Ma Kha đứng dậy, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Cách đó không xa Long Mã vẫn yên tĩnh chờ đợi.
Bàn tay Khổng Ma Kha đặt ở sau lưng một cường giả.
Vù vù!
Trên người cường giả kia đột nhiên có hắc khí bốc lên.
- Đa tạ bệ hạ!
Thực hiện đúng theo cách đó, Khổng Ma Kha giúp đỡ đám cường giả không ngừng ép tà khí trong cơ thể ra.
- Đa tạ bệ hạ!
Mọi người thi nhau vái hắn nói.
- Mão Nhật Đạo Quân? Vạn Diệu Yêu Liên?
Sắc mặt Khổng Ma Kha âm trầm.
- Bệ hạ, hành trình lần này tới Đông Thần Châu, có thể nói là tổn thất nặng nề. Thượng Hư Cảnh chết sáu người. Tung tích của Xá Lợi Phật Đà không rõ. Còn có Nguyên Đạo Phật Đà vốn ở Yến Kinh, hiện tại cũng không biết thế nào!
Một cường giả khổ sở nói.
- Nguyên Đạo Phật Đà? Hừ, sau này không phải đã nghe nói sao? Hoàng triều Đại Trăn xuất binh xung quanh, đã công phá vài tông môn. Chuyện bên Nguyên Đạo Phật Đà khẳng định không hoàn thành được!
Khổng Ma Kha cắn rắn nói.
- Vậy bây giờ phải làm thế nào?
Mọi người nhìn về phía Khổng Ma Kha.
- Nếu không có cách nào khống chế Đại Trăn, vậy coi như xong. Bây giờ chúng ta đi phá huỷ Đại Trăn, đoạt khí vận của Đại Trăn, coi như bù đắp một chút tổn thất!
Khổng Ma Kha trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Mọi người đồng thời sải bước tới chỗ Long Mã.
- Đi!
Khổng Ma Kha hét lớn một tiếng.
Một nhóm người lên Long Mã, phóng về phía nam Yến Kinh!
...
Hoàng triều Đại Trăn, Yến Kinh! Tại hoàng thành!
Trên bầu trời, khí vận cuồn cuộn không ngừng dâng lên.
Phía dưới, bách quan cung kính đứng chờ ở quảng trường Triều Thiên Điện.
Trên quảng trường có một đài cao.
Lưu Cẩn đứng ở trên đài cao, tay cầm phất trần, nhìn lên trời cao.
- Giờ Thìn đã đến!
Lưu Cẩn hét lớn một tiếng.
Két!
Cửa lớn của Triều Thiên Điện ầm ầm mở ra.
Quần thần cung kính bái lạy về phía cửa Triều Thiên Điện.
Diêm Xuyên thân mặc long bào, đầu đội bình thiên quan, cực kỳ long trọng bước ra.
- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Quần thần chúc mừng.
Diêm Xuyên nhìn bách quan cung kính bái lạy sau đó từng bước tiến về phía đài cao.
Đám người Dịch Phong, Phụng Âm Dương, Lưu Cương đều đứng trong hàng ngũ bách quan.
Cách Triều Thiên Điện không xa, Bạch Đế Thiên đang ngưng thần nhìn cảnh tượng này.
Diêm Xuyên từng bước tiến lên đài cao, cũng chính là một tế đàn lớn!
Diêm Xuyên lấy Phong Thần Bảng và Đại Định Thiên Tỳ, để xuống bàn ngọc bên trên tế đàn.
- Lạy trời !
Lưu Cẩn hét dài một tiếng.
Diêm Xuyên phất long bào một cái, quỳ gối trên bồ đoàn.
Bên trên biển mây khí vận, Kim Long Khí Vận đột nhiên hét dài một tiếng.
Ầm!
Kim Long Khí Vận đáp xuống, há mồm ngậm lấy Phong thần bảng, một chân nắm lấy Đại Định Thiên Tỳ!
Kim Long Khí Vận mang theo Phong thần bảng, cầm theo Đại Định Thiên Tỳ xuyên thẳng vào cửu tiêu.
- Lạy!
Lưu Cẩn hét lớn nói.
Diêm Xuyên nhìn lên trời lạy.
- Lạy lần thứ hai!
Diêm Xuyên lại làm một đại lễ!
- Lạy lần thứ ba!
Diêm Xuyên thực hiện ba đại lễ.
- Đứng lên!
Lưu Cẩn lại hét lớn nói.
Phất long bào một cái, Diêm Xuyên nhẹ nhàng đứng dậy.
Lưu Cẩn cung kính thi lễ với Diêm Xuyên, tiếp theo hắn chậm rãi lui xuống khỏi tế đàn lớn.
Thời điểm Đại Trăn khai quốc lập hoàng triều, Lưu Cẩn cũng làm như thế. Tuy nhiên, lúc đó không chỉ lạy trời, còn lạy đất!
Nhưng giờ phút này, hoàng triều thăng cấp đế triều, nên hủy bỏ lạy đất.
Cho nên lần này chỉ lạy trời, không lạy đất!
Dưới cửu tiêu, truyền ra một tiếng rồng gầm.
Sau khi tiếng rồng gầm truyền xuống, tất cả biển mây khí vận đều dâng lên một cách mãnh liệt.
Trên bầu trời, Kim Long Khí Vận lại bay xuống.
Ầm!
Kim Long Khí Vận rơi xuống biển mây khí vận. Trong lúc nhất thời, biển mây khí vận dường như nhanh chóng co rút lại.
Khí vận cuồn cuộn vọt vào trong cơ thể Kim Long Khí Vận. Giờ phút này mơ hồ có thể nhìn thấy, Kim Long Khí Vận đã biến thành thực thể. Kim quang bắn ra bốn phía, khí phách vô song.
- Chúc mừng hoàng thượng. Biên cương của hoàng triều Đại Trăn ta đã trở thành số một tại Đông Thần Châu. Còn nhiều hơn cả Thánh Địa Đại Chiêu!
Lưu Cương hưng phấn nói.
Diêm Xuyên thoả mãn gật gật đầu nói:
Lưu Cẩn!
- Lão nô có mặt!
Lưu Cẩn cung kính nói.
- Chuẩn bị tế đàn. Đại Trăn chuẩn bị thăng cấp đế triều!
Sắc mặt Diêm Xuyên nghiêm nghị nói.
- Vâng!
Lưu Cẩn cũng hưng phấn nói.
Đồng thời, Dịch Phong, Lưu Cương đều lộ vẻ vui mừng.
Thiên Nhai tông.
Bắt đầu từ giờ phút Tông chủ Thiên Nhai tông, Hồng Nham tuyên bố thần phục Đại Trăn, công đức biển mây ầm ầm sụp đổ, trong nháy mắt chảy về phía hoàng triều Đại Trăn.
Bên trong Thiên Nhai điện!
Hồng Nham dẫn theo bốn trung Hư Cảnh Thiên Nhai tông, tiếp đón Hoắc Quang, Kim Đại Vũ và Mạnh Văn Nhược!
- Kính chào ba vị đại nhân!
Hồng Nham trịnh trọng nói.
- Hồng tiên sinh quá khiêm nhường. Hồng tiên sinh có thể chấp chưởng một trung vị tông môn, tất nhiên có thủ đoạn và năng lực không tầm thường. Đại Trăn ta, cần gấp nhân tài như tiên sinh vậy!
Mạnh Văn Nhược cười nói.
- Mạnh đại nhân khách khí. Tại hạ không dám nhận!
Hồng Nham tư thái hơi thấp nói.
- Hồng tiên sinh xứng đáng. Ngô hoàng cầu hiền tài như khát nước. Có Hồng tiên sinh gia nhập, Đại Trăn nhất định càng thêm hưng thịnh. Không biết trong lòng Hồng tiên sinh có kỳ vọng gì không?
Mạnh Văn Nhược phất chiếc quạt lông cười nói.
Hồng Nham khẽ mỉm cười nói:
- Ta nghiên cứu qua chế độ Đại Trăn một thời gian. Ta hi vọng, ba vị đại nhân có thể để ta làm một vài công lao xây dựng Đại Trăn! Để sau khi chúng ta vào Đại Trăn sau, không đến nỗi ở dưới đáy của các thần tử!
Mạnh Văn Nhược, Kim Đại Vũ, Hoắc Quang nhìn nhau một cái, cuối cùng gật đầu.
Hoắc Quang mở miệng nói:
- Một khi đã như vậy, vậy trước hết tiên sinh hãy tập hợp tất cả các đệ tử nguyện ý gia nhập Đại Trăn. Sau đó, theo ta tiến hành biên chế một lần nữa. Cùng ta, Mạnh đại nhân, Kim đại nhân củng cố tất cả thành trì xung quanh trước! Chờ khi khu vực biên cương vững chắc, lại theo ta vào Yến Kinh, gặp mặt hoàng thượng!
- Được!
Hồng Nham lập tức lên tiếng tiếp nhận!
Thái độ của quốc gia đối với tông môn khác hẳn đối với thành trì. Quốc gia quản lý thành trì để cố biên cương! Tông môn quản lý thành trì vì linh thạch!
Bởi vậy, tuy rằng thu phục được rất nhiều thành trì, nhưng chế độ thành trì vẫn phải thay đổi. Đồng thời quân đội ở trong thành trì cũng phải tăng thêm quy phạm. Đây cũng là nguyên nhân khiến giờ phút này ba đại quân đoàn trưởng vẫn chưa thể thể về triều!
Hoắc Quang thống lĩnh quân đội. Mạnh Văn Nhược thống lĩnh chính trị. Còn Kim Đại Vũ là thượng Hư Cảnh, ứng phó với bất kỳ bất ngờ nào phát sinh!
Một rừng núi trong khu vực biên cương của Hoàng triều Đại Trăn!
Khổng Ma Kha ngồi khoanh chân. Hai tay hắn hiện ra tà khí màu đen. Sắc mặt hắn trắng xám. Hắn đang vận công. tà khí trong tay chậm rãi bị ép ra. Càng ép càng nhiều.
Rốt cuộc, tà khí được ép ra hết. Sắc mặt hắn trở nên hồng nhuận hơn rất nhiều.
Ngồi gần đó là tám mươi cường giả, mỗi người đều đang ép hắc khí.
Khổng Ma Kha đứng dậy, sắc mặt khó coi đến cực điểm. Cách đó không xa Long Mã vẫn yên tĩnh chờ đợi.
Bàn tay Khổng Ma Kha đặt ở sau lưng một cường giả.
Vù vù!
Trên người cường giả kia đột nhiên có hắc khí bốc lên.
- Đa tạ bệ hạ!
Thực hiện đúng theo cách đó, Khổng Ma Kha giúp đỡ đám cường giả không ngừng ép tà khí trong cơ thể ra.
- Đa tạ bệ hạ!
Mọi người thi nhau vái hắn nói.
- Mão Nhật Đạo Quân? Vạn Diệu Yêu Liên?
Sắc mặt Khổng Ma Kha âm trầm.
- Bệ hạ, hành trình lần này tới Đông Thần Châu, có thể nói là tổn thất nặng nề. Thượng Hư Cảnh chết sáu người. Tung tích của Xá Lợi Phật Đà không rõ. Còn có Nguyên Đạo Phật Đà vốn ở Yến Kinh, hiện tại cũng không biết thế nào!
Một cường giả khổ sở nói.
- Nguyên Đạo Phật Đà? Hừ, sau này không phải đã nghe nói sao? Hoàng triều Đại Trăn xuất binh xung quanh, đã công phá vài tông môn. Chuyện bên Nguyên Đạo Phật Đà khẳng định không hoàn thành được!
Khổng Ma Kha cắn rắn nói.
- Vậy bây giờ phải làm thế nào?
Mọi người nhìn về phía Khổng Ma Kha.
- Nếu không có cách nào khống chế Đại Trăn, vậy coi như xong. Bây giờ chúng ta đi phá huỷ Đại Trăn, đoạt khí vận của Đại Trăn, coi như bù đắp một chút tổn thất!
Khổng Ma Kha trầm giọng nói.
- Vâng!
Mọi người lên tiếng trả lời.
Mọi người đồng thời sải bước tới chỗ Long Mã.
- Đi!
Khổng Ma Kha hét lớn một tiếng.
Một nhóm người lên Long Mã, phóng về phía nam Yến Kinh!
...
Hoàng triều Đại Trăn, Yến Kinh! Tại hoàng thành!
Trên bầu trời, khí vận cuồn cuộn không ngừng dâng lên.
Phía dưới, bách quan cung kính đứng chờ ở quảng trường Triều Thiên Điện.
Trên quảng trường có một đài cao.
Lưu Cẩn đứng ở trên đài cao, tay cầm phất trần, nhìn lên trời cao.
- Giờ Thìn đã đến!
Lưu Cẩn hét lớn một tiếng.
Két!
Cửa lớn của Triều Thiên Điện ầm ầm mở ra.
Quần thần cung kính bái lạy về phía cửa Triều Thiên Điện.
Diêm Xuyên thân mặc long bào, đầu đội bình thiên quan, cực kỳ long trọng bước ra.
- Ngô hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Quần thần chúc mừng.
Diêm Xuyên nhìn bách quan cung kính bái lạy sau đó từng bước tiến về phía đài cao.
Đám người Dịch Phong, Phụng Âm Dương, Lưu Cương đều đứng trong hàng ngũ bách quan.
Cách Triều Thiên Điện không xa, Bạch Đế Thiên đang ngưng thần nhìn cảnh tượng này.
Diêm Xuyên từng bước tiến lên đài cao, cũng chính là một tế đàn lớn!
Diêm Xuyên lấy Phong Thần Bảng và Đại Định Thiên Tỳ, để xuống bàn ngọc bên trên tế đàn.
- Lạy trời !
Lưu Cẩn hét dài một tiếng.
Diêm Xuyên phất long bào một cái, quỳ gối trên bồ đoàn.
Bên trên biển mây khí vận, Kim Long Khí Vận đột nhiên hét dài một tiếng.
Ầm!
Kim Long Khí Vận đáp xuống, há mồm ngậm lấy Phong thần bảng, một chân nắm lấy Đại Định Thiên Tỳ!
Kim Long Khí Vận mang theo Phong thần bảng, cầm theo Đại Định Thiên Tỳ xuyên thẳng vào cửu tiêu.
- Lạy!
Lưu Cẩn hét lớn nói.
Diêm Xuyên nhìn lên trời lạy.
- Lạy lần thứ hai!
Diêm Xuyên lại làm một đại lễ!
- Lạy lần thứ ba!
Diêm Xuyên thực hiện ba đại lễ.
- Đứng lên!
Lưu Cẩn lại hét lớn nói.
Phất long bào một cái, Diêm Xuyên nhẹ nhàng đứng dậy.
Lưu Cẩn cung kính thi lễ với Diêm Xuyên, tiếp theo hắn chậm rãi lui xuống khỏi tế đàn lớn.
Thời điểm Đại Trăn khai quốc lập hoàng triều, Lưu Cẩn cũng làm như thế. Tuy nhiên, lúc đó không chỉ lạy trời, còn lạy đất!
Nhưng giờ phút này, hoàng triều thăng cấp đế triều, nên hủy bỏ lạy đất.
Cho nên lần này chỉ lạy trời, không lạy đất!
Dưới cửu tiêu, truyền ra một tiếng rồng gầm.
Sau khi tiếng rồng gầm truyền xuống, tất cả biển mây khí vận đều dâng lên một cách mãnh liệt.
Trên bầu trời, Kim Long Khí Vận lại bay xuống.
Ầm!
Kim Long Khí Vận rơi xuống biển mây khí vận. Trong lúc nhất thời, biển mây khí vận dường như nhanh chóng co rút lại.
Khí vận cuồn cuộn vọt vào trong cơ thể Kim Long Khí Vận. Giờ phút này mơ hồ có thể nhìn thấy, Kim Long Khí Vận đã biến thành thực thể. Kim quang bắn ra bốn phía, khí phách vô song.
/1446
|