Cách đó không xa, nơi một ngọn núi đổ, hắc khí trùng thiên, âm khí, tử khí vô tận lan tỏa về các phía.
Tại trung tâm hắc khí, bằng mắt thường có thể nhìn thấy Thi Long kia. Thi Long bị chém đứt thành hai đoạn, chết tại chỗ? Diện tích đại địa xung quanh thân thể Thi Long bị nghiền nát. Đồng thời quanh thân dường như đã phát ra hết âm khí, tử khí đang dần dần biến mất.
- Chết rồi sao?
Phụng Âm Dương kinh ngạc nói.
Thi Long là Huyền Tiên! Vậy mà hắn đã bị Mộng Tam Sinh giết chết?
Một đám phong thủy sư Bắc Tông hít vào một hơi khí lạnh. Đó là Huyền Tiên! Đó hẳn là tồn tại vô địch của giới này. Nhưng không ngờ hắn đã chết?
Thi Long chết, nhưng cuộc chiến đấu bên ngoài còn chưa kết thúc.
Hai chiến trường, trong đó một là Nhâm Thử, Mộng Hồng Anh bị mười mấy đại yêu bao vây bên trong!
Một chỗ khác, lại là Yêu Thiên Thương dẫn theo một đám đại yêu bao vây đánh Mộng Tam Sinh!
- Tại sao lại như vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lưu Cẩn kinh ngạc nói.
Sắc mặt Diêm Xuyên ngưng trọng nói:
- Bạch Đế Thiên, trước tiên cứu Mộng Hồng Anh đã!
- Được!
Bạch Đế Thiên gật đầu một cái, đạp không xông thẳng tới.
Đám người Diêm Xuyên cũng đạp không bay đi.
- Ha ha, Nhâm Thử? Ngươi cũng là Yêu tộc, hãy gia nhập Thiên Đình Yêu tộc đi. Bệ hạ nhất định cho ngươi ưu đãi tốt nhất!
- Nhâm Thử, các ngươi đã cùng đường rồi. Ngươi hãy thần phục bệ hạ, đồng thời giao Mộng Hồng Anh ra đây!
...
Một đám đại yêu vung trường kiếm ra. Trường đao chém về phía Nhâm Thử.
Ầm!
Nhâm Thử, Mộng Hồng Anh đều vung ra pháp bảo của mình chống đỡ. Gió bão xung quanh không ngừng đánh tới. Giờ phút này hai người càng lúc càng chật vật.
Tuy Nhâm Thử là thượng Hư Cảnh, nhưng đối diện hắn là mười mấy đại yêu, cũng có cả cường nhân thượng Hư Cảnh. Một mình hắn nhiều nhất chỉ chiếu cố được một mình mình. Hiện tại thêm Mộng Hồng Anh lại càng thêm khó khăn.
- Giao tôn nữ của Thánh chủ ra? Phi, cho ta ưu đãi? Phi! Chỉ dựa vào đế triều Yêu tộc của các ngươi sao? Thánh địa Thần Tông diệt đế triều Yêu tộc của ngươi, căn bản rất dễ dàng chóng vánh. Ngày hôm nay lão tử muốn lấy đầu của các ngươi. Ngày mai lão tử có chết cũng có thể vểnh râu!
Nhâm Thử nhất thời kêu lên.
- Hừ, bản thân Mộng Tam Sinh khó bảo toàn được tính mạng, ngươi vẫn còn ủng hộ hắn? Một khi đã như vậy, ta cũng không nhân nhượng với các ngươi nữa. Trước tiên chờ ta chém chết Mộng Hồng Anh đã!
Một báo yêu gầm lên.
Trong khi đang nói chuyện, đại yêu bốn kía kiềm chế Nhâm Thử, báo yêu chém một đao về phía Mộng Hồng Anh.
- A!
Mộng Hồng Anh cực kỳ phẫn nộ. Trong lúc đó, roi dài trong tay nàng liền vung lên. Nhưng báo yêu quá mạnh mẽ. Roi dài kia vẫn không ngăn được đại đao. Ngay lập tức roi dài vỡ nát từng đoạn.
- Chết!
Báo yêu trừng mắt quát.
Một đao mang theo uy thế hủy thiên diệt địa đón đầu đến.
- A!
Mộng Hồng Anh tuyệt vọng kêu lên một tiếng.
Nàng căn bản không ngăn cản được. Giờ phút này trên người Mộng Hồng Anh cũng đầy vết thương. Trong thời khắc tuyệt vọng, thậm chí nàng nhắm mắt lại.
Thời điểm nhắm mắt lại, Mộng Hồng Anh bỗng nhiên cảm thấy bên hông bị thứ gì đó quấn lấy.
Vèo!
Trong nháy mắt Mộng Hồng Anh bị kéo đi.
Ầm!
Khi bay khỏi nơi đó, bên tai nàng truyền đến một tiếng nổ rung trời.
- Bạch Đế Thiên, ngươi đánh lén ta!
Trong tai nàng lại truyền đến tiếng kêu lo lắng của báo yêu.
- Hừ, chỉ là phế vật như ngươi, ta còn phải đánh lén sao?
Bạch Đế Thiên khinh thường nói.
Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên. Một cơn gió cực lớn bao phủ, nhất thời thổi thân hình Mộng Hồng Anh bay đi.
- A!
Tiếng báo yêu kêu lên thảm thiết lại truyền đến.
Vù vù!
Mộng Hồng Anh cảm giác mình ngã vào trong một lồng ngực.
- Ta không chết?
Trong lòng Mộng Hồng Anh kinh ngạc mở mắt ra.
Vừa mở mắt, nàng nhất thời nhìn thấy mặt Diêm Xuyên cách nàng chưa đầy một cánh tay.
- A!
Mộng Hồng Anh lại kêu lên một tiếng.
Sắc mặt Diêm Xuyên đen lại:
- Ta cứu nàng, lại không làm chuyện gì bất lịch sự với nàng. Nàng kêu cái gì vậy?
Sau khi hét lên một hồi, Mộng Hồng Anh lập tức im lặng.
Trên mặt nàng liền ửng đỏ. Mộng Hồng Anh từ trong lòng Diêm Xuyên tránh ra.
Đằng yêu quấn ở bên hông Mộng Hồng Anh cũng đột nhiên rút về.
Một phía khác, Bạch Đế Thiên gia nhập chiến trường, cường thế vô địch, nhất thời lực ép bầy yêu. Báo đầu là tuvi thượng Hư Cảnh, vốn định đấu với Bạch Đế Thiên ba trăm hiệp. Kết quả, hắn bị Bạch Đế Thiên tát một cái, đập sâu vào trong lòng đất!
Chiến tích đó khiến tất cả đều chấn động!
Một đám đại yêu đang bao vây tấn công Nhâm Thử, nhất thời thân hình dừng lại.
Nhâm Thử đang vui mừng kinh ngạc vì được cứu, nhanh chóng chạy trốn tới bên cạnh Diêm Xuyên.
- Cảm ơn Diêm đế đại từ đại bi. Thật ra lần trước tại Bạch Cốt Sơn, ta đã vô cùng kính ngưỡng đối với Diêm đế. Lần này thực sự đa tạ. Đúng là không hổ danh phu quân của Tử Tử Thánh Nữ. Nếu như Diêm đế không ngần ngại, hãy giết hết đám đại yêu khốn kiếp này đi, không cần giữ mặt mũi cho ta đâu!
Nhâm Thử nhất thời vô liêm sỉ nói.
- Nhâm Thử, ngươi đúng là tên tiểu nhân hèn hạ!
Một đám đại yêu phẫn nộ quát lên. Nhưng không một người nào dám tiến lên đánh Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên.
Đại từ đại bi? Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, đồng thời thoáng có chút hiếu kỳ nhìn Nhâm Thử.
Thái độ này của hắn thực sự rất giống với Đông Phương Chính Phái một người bạn tốt của Diêm Xuyên.
Giết những đại yêu này? Diêm Xuyên đương nhiên sẽ không nghe theo lời hắn.
Mà Diêm Xuyên nhìn về phía Mộng Hồng Anh nói:
- Xảy ra chuyện gì vậy? Sao các ngươi lại bị Yêu Thiên Thương bao vây tấn công?
Nghe thấy Diêm Xuyên hỏi như vậy, Mộng Hồng Anh nhất thời biến sắc:
- Diêm Xuyên, ta cầu xin ngươi hãy cứu cứu gia gia ta được không?
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nàng nói rõ ràng cho ta nghe trước đã!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Lúc trước, Hắc Long Huyền Tiên kia quá lợi hại. Gia gia và nó đấu rất lâu, rốt cuộc mới liều mạng cùng Hắc Long dẫn tới lưỡng bại câu thương. Khi đó, gia gia đã hoàn toàn áp chế được Hắc Long. Chắc hẳn không được bao lâu nữa, đã có thể khiến Hắc Long phải chết. Nhưng này lúc, Yêu Thiên Thương chặn ngang một tay. Một đao đó đã chém Hắc Long đang bị trọng thương thành đoạn. Thời khắc Hắc Long bị chém thành hai đoạn, hắn tuyệt vọng biết mình sắp bị chôn vùi, bởi vậy đã kích thích tất cả tiềm năng, liều chết phản công lần cuối, khiến gia gia bị thương càng thêm nặng! Hiện tại, Yêu Thiên Thương đã dẫn theo một đám đại yêu, vây giết gia gia ta. Gia gia ta đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc rồi!
Mộng Hồng Anh lo lắng nói.
- Ồ?
Diêm Xuyên nhìn về phía xa một chiến trường khác.
Tại chiến trường kia, một đám đại yêu nhiều nhất là lược trận. Thật sự chiến đấu, chỉ có Yêu Thiên Thương và Mộng Tam Sinh.
Y phục trên người Mộng Tam Sinh đã bị nghiền nát nhiều chỗ. Trên người có vô số vết thương. Trên cánh trái đã mất đi rất nhiều lông chim. Thậm chí, cánh bên phải còn bị bẻ gãy.
Trong tay Mộng Tam Sinh cầm một thanh trường kiếm màu tím, chống đỡ với kim đao của Yêu Thiên Thương.
Tại trung tâm hắc khí, bằng mắt thường có thể nhìn thấy Thi Long kia. Thi Long bị chém đứt thành hai đoạn, chết tại chỗ? Diện tích đại địa xung quanh thân thể Thi Long bị nghiền nát. Đồng thời quanh thân dường như đã phát ra hết âm khí, tử khí đang dần dần biến mất.
- Chết rồi sao?
Phụng Âm Dương kinh ngạc nói.
Thi Long là Huyền Tiên! Vậy mà hắn đã bị Mộng Tam Sinh giết chết?
Một đám phong thủy sư Bắc Tông hít vào một hơi khí lạnh. Đó là Huyền Tiên! Đó hẳn là tồn tại vô địch của giới này. Nhưng không ngờ hắn đã chết?
Thi Long chết, nhưng cuộc chiến đấu bên ngoài còn chưa kết thúc.
Hai chiến trường, trong đó một là Nhâm Thử, Mộng Hồng Anh bị mười mấy đại yêu bao vây bên trong!
Một chỗ khác, lại là Yêu Thiên Thương dẫn theo một đám đại yêu bao vây đánh Mộng Tam Sinh!
- Tại sao lại như vậy? Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì vậy?
Lưu Cẩn kinh ngạc nói.
Sắc mặt Diêm Xuyên ngưng trọng nói:
- Bạch Đế Thiên, trước tiên cứu Mộng Hồng Anh đã!
- Được!
Bạch Đế Thiên gật đầu một cái, đạp không xông thẳng tới.
Đám người Diêm Xuyên cũng đạp không bay đi.
- Ha ha, Nhâm Thử? Ngươi cũng là Yêu tộc, hãy gia nhập Thiên Đình Yêu tộc đi. Bệ hạ nhất định cho ngươi ưu đãi tốt nhất!
- Nhâm Thử, các ngươi đã cùng đường rồi. Ngươi hãy thần phục bệ hạ, đồng thời giao Mộng Hồng Anh ra đây!
...
Một đám đại yêu vung trường kiếm ra. Trường đao chém về phía Nhâm Thử.
Ầm!
Nhâm Thử, Mộng Hồng Anh đều vung ra pháp bảo của mình chống đỡ. Gió bão xung quanh không ngừng đánh tới. Giờ phút này hai người càng lúc càng chật vật.
Tuy Nhâm Thử là thượng Hư Cảnh, nhưng đối diện hắn là mười mấy đại yêu, cũng có cả cường nhân thượng Hư Cảnh. Một mình hắn nhiều nhất chỉ chiếu cố được một mình mình. Hiện tại thêm Mộng Hồng Anh lại càng thêm khó khăn.
- Giao tôn nữ của Thánh chủ ra? Phi, cho ta ưu đãi? Phi! Chỉ dựa vào đế triều Yêu tộc của các ngươi sao? Thánh địa Thần Tông diệt đế triều Yêu tộc của ngươi, căn bản rất dễ dàng chóng vánh. Ngày hôm nay lão tử muốn lấy đầu của các ngươi. Ngày mai lão tử có chết cũng có thể vểnh râu!
Nhâm Thử nhất thời kêu lên.
- Hừ, bản thân Mộng Tam Sinh khó bảo toàn được tính mạng, ngươi vẫn còn ủng hộ hắn? Một khi đã như vậy, ta cũng không nhân nhượng với các ngươi nữa. Trước tiên chờ ta chém chết Mộng Hồng Anh đã!
Một báo yêu gầm lên.
Trong khi đang nói chuyện, đại yêu bốn kía kiềm chế Nhâm Thử, báo yêu chém một đao về phía Mộng Hồng Anh.
- A!
Mộng Hồng Anh cực kỳ phẫn nộ. Trong lúc đó, roi dài trong tay nàng liền vung lên. Nhưng báo yêu quá mạnh mẽ. Roi dài kia vẫn không ngăn được đại đao. Ngay lập tức roi dài vỡ nát từng đoạn.
- Chết!
Báo yêu trừng mắt quát.
Một đao mang theo uy thế hủy thiên diệt địa đón đầu đến.
- A!
Mộng Hồng Anh tuyệt vọng kêu lên một tiếng.
Nàng căn bản không ngăn cản được. Giờ phút này trên người Mộng Hồng Anh cũng đầy vết thương. Trong thời khắc tuyệt vọng, thậm chí nàng nhắm mắt lại.
Thời điểm nhắm mắt lại, Mộng Hồng Anh bỗng nhiên cảm thấy bên hông bị thứ gì đó quấn lấy.
Vèo!
Trong nháy mắt Mộng Hồng Anh bị kéo đi.
Ầm!
Khi bay khỏi nơi đó, bên tai nàng truyền đến một tiếng nổ rung trời.
- Bạch Đế Thiên, ngươi đánh lén ta!
Trong tai nàng lại truyền đến tiếng kêu lo lắng của báo yêu.
- Hừ, chỉ là phế vật như ngươi, ta còn phải đánh lén sao?
Bạch Đế Thiên khinh thường nói.
Ầm!
Một tiếng động rất lớn vang lên. Một cơn gió cực lớn bao phủ, nhất thời thổi thân hình Mộng Hồng Anh bay đi.
- A!
Tiếng báo yêu kêu lên thảm thiết lại truyền đến.
Vù vù!
Mộng Hồng Anh cảm giác mình ngã vào trong một lồng ngực.
- Ta không chết?
Trong lòng Mộng Hồng Anh kinh ngạc mở mắt ra.
Vừa mở mắt, nàng nhất thời nhìn thấy mặt Diêm Xuyên cách nàng chưa đầy một cánh tay.
- A!
Mộng Hồng Anh lại kêu lên một tiếng.
Sắc mặt Diêm Xuyên đen lại:
- Ta cứu nàng, lại không làm chuyện gì bất lịch sự với nàng. Nàng kêu cái gì vậy?
Sau khi hét lên một hồi, Mộng Hồng Anh lập tức im lặng.
Trên mặt nàng liền ửng đỏ. Mộng Hồng Anh từ trong lòng Diêm Xuyên tránh ra.
Đằng yêu quấn ở bên hông Mộng Hồng Anh cũng đột nhiên rút về.
Một phía khác, Bạch Đế Thiên gia nhập chiến trường, cường thế vô địch, nhất thời lực ép bầy yêu. Báo đầu là tuvi thượng Hư Cảnh, vốn định đấu với Bạch Đế Thiên ba trăm hiệp. Kết quả, hắn bị Bạch Đế Thiên tát một cái, đập sâu vào trong lòng đất!
Chiến tích đó khiến tất cả đều chấn động!
Một đám đại yêu đang bao vây tấn công Nhâm Thử, nhất thời thân hình dừng lại.
Nhâm Thử đang vui mừng kinh ngạc vì được cứu, nhanh chóng chạy trốn tới bên cạnh Diêm Xuyên.
- Cảm ơn Diêm đế đại từ đại bi. Thật ra lần trước tại Bạch Cốt Sơn, ta đã vô cùng kính ngưỡng đối với Diêm đế. Lần này thực sự đa tạ. Đúng là không hổ danh phu quân của Tử Tử Thánh Nữ. Nếu như Diêm đế không ngần ngại, hãy giết hết đám đại yêu khốn kiếp này đi, không cần giữ mặt mũi cho ta đâu!
Nhâm Thử nhất thời vô liêm sỉ nói.
- Nhâm Thử, ngươi đúng là tên tiểu nhân hèn hạ!
Một đám đại yêu phẫn nộ quát lên. Nhưng không một người nào dám tiến lên đánh Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên.
Đại từ đại bi? Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, đồng thời thoáng có chút hiếu kỳ nhìn Nhâm Thử.
Thái độ này của hắn thực sự rất giống với Đông Phương Chính Phái một người bạn tốt của Diêm Xuyên.
Giết những đại yêu này? Diêm Xuyên đương nhiên sẽ không nghe theo lời hắn.
Mà Diêm Xuyên nhìn về phía Mộng Hồng Anh nói:
- Xảy ra chuyện gì vậy? Sao các ngươi lại bị Yêu Thiên Thương bao vây tấn công?
Nghe thấy Diêm Xuyên hỏi như vậy, Mộng Hồng Anh nhất thời biến sắc:
- Diêm Xuyên, ta cầu xin ngươi hãy cứu cứu gia gia ta được không?
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Nàng nói rõ ràng cho ta nghe trước đã!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Lúc trước, Hắc Long Huyền Tiên kia quá lợi hại. Gia gia và nó đấu rất lâu, rốt cuộc mới liều mạng cùng Hắc Long dẫn tới lưỡng bại câu thương. Khi đó, gia gia đã hoàn toàn áp chế được Hắc Long. Chắc hẳn không được bao lâu nữa, đã có thể khiến Hắc Long phải chết. Nhưng này lúc, Yêu Thiên Thương chặn ngang một tay. Một đao đó đã chém Hắc Long đang bị trọng thương thành đoạn. Thời khắc Hắc Long bị chém thành hai đoạn, hắn tuyệt vọng biết mình sắp bị chôn vùi, bởi vậy đã kích thích tất cả tiềm năng, liều chết phản công lần cuối, khiến gia gia bị thương càng thêm nặng! Hiện tại, Yêu Thiên Thương đã dẫn theo một đám đại yêu, vây giết gia gia ta. Gia gia ta đang trong tình trạng ngàn cân treo sợi tóc rồi!
Mộng Hồng Anh lo lắng nói.
- Ồ?
Diêm Xuyên nhìn về phía xa một chiến trường khác.
Tại chiến trường kia, một đám đại yêu nhiều nhất là lược trận. Thật sự chiến đấu, chỉ có Yêu Thiên Thương và Mộng Tam Sinh.
Y phục trên người Mộng Tam Sinh đã bị nghiền nát nhiều chỗ. Trên người có vô số vết thương. Trên cánh trái đã mất đi rất nhiều lông chim. Thậm chí, cánh bên phải còn bị bẻ gãy.
Trong tay Mộng Tam Sinh cầm một thanh trường kiếm màu tím, chống đỡ với kim đao của Yêu Thiên Thương.
/1446
|