Mã tông chủ dẫn theo một sư đệ bay vút lên trời. Trong chớp mắt bọn họ đã chủ động bỏ qua cơ hội, bay ra khỏi màn sương lớn.
Chinh phục? Khổng Ma Kha có chút sững sờ.
Tiếp theo, Khổng Ma Kha đã kịp phản ứng. Hắn thẹn quá thành giận nói:
- Chinh phục muội ngươi thì có!
Khổng Đạo Khâu đứng bên cạnh, sắc mặt cũng rất khó coi.
- Cục diện rối rắm này của ngươi đã xâm nhập lòng người rồi!
Khổng Đạo Khâu không biết phải nói gì nữa.
Mắt Khổng Ma Kha căm hận đỏ ửng:
- Diêm Xuyên, Đông Phương Chính Phái, Nhâm Thử, cuối cùng sẽ có một ngày, ta giết chết các ngươi!
——-
Ầm! Ầm! Ầm!
Không ngừng có các tu giả bị ép ra, các cường giả bị bay ra ngoài.
Trong số những cường giả bị mất tư cách, có mấy người lưu lại ở các đỉnh núi cao xung quanh, chờ đợi kết quả cuối cùng xuất hiện.
Nhưng cũng có người quay đầu đạp không rời đi.
Trong Mệnh trận, đại chiến không ngừng. Sau mười ngày mười đêm, phần lớn cường giả đã bị ép ra ngoài.
Bên bờ của một hồ nhỏ, Quyết, Yêu Thiên Thương, dẫn theo tám tu giả, lạnh lùng nhìn hai người đối diện. Đó chính là Khổng Đạo Khâu, Khổng Ma Kha.
Quyết đối mặt với Khổng Đạo Khâu.
- Thiên hạ đệ nhất nhân ba mươi ngàn năm trước?
Khổng Đạo Khâu trầm giọng nói.
Hai mắt Quyết cũng híp lại nói:
- Ba mươi ngàn năm trước, còn chưa có Khổng gia ngươi. Không phải Khổng gia ngươi từ 'Tiên giới' đến chứ?
Khổng Đạo Khâu khẽ mỉm cười, không giải thích.
- Ngươi không chuẩn bị nhường sao?
Khổng Đạo Khâu trầm giọng nói.
- Người nên ra ngoài, hầu như đều đã đi ra ngoài. Không cần thiết phải nhường đi. Tiên nhân? Ta cũng muốn biết, rốt cuộc thực lực của tiên nhân thế nào? A!
Trong mắt Quyết chợt loé lên một tia yêu dị ánh sáng.
- A, ta cũng muốn biết, ngoại trừ Kinh Chiếu ra, thiên hạ đệ nhất nhân trong giới này, rốt cuộc có trình độ như thế nào!
Trong mắt Khổng Đạo Khâu loé ra một lệ quang.
Ầm!
Trong nháy mắt hai người lao thẳng tới. Bọn họ đều ầm ầm đối chưởng. Một trùng kích cực lớn bạo phát bên trong mệnh trận Tước Thần.
Một phía khác, Yêu Thiên Thương dẫn theo tám đại cường giả, trong nháy mắt cũng bao vây tấn công về phía Khổng Ma Kha!
...-
Trong một sơn cốc khác.
Giờ phút này Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên cũng thu phục tám thần tử. Hiện tại bọn họ đang nhìn hai người khác. Dường như đang ép hai người kia đáp ứng vậy.
- Ngô tông chủ, ngươi nhìn phía sau ta đi. phía sau ta có bốn tông môn đã gia nhập Đại Trăn. Điều này đại biểu cho cái gì?
Diêm Xuyên cười nói.
Sắc mặt Ngô tông chủ âm trầm nói:
- Đại biểu cho cái gì?
- Đại biểu cho lòng dân, đại biểu cho đại thế, đại biểu cho ý trời!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Hai mắt Ngô tông chủ híp lại. Sắc mặt hắn khó coi đến cực điểm. Nhìn bốn đại tông chủ đã thần phục Đại Trăn, trong lòng Ngô tông chủ vô cùng không cam lòng. Giống như Diêm Xuyên đã từng nói, giờ phút này vào Đại Trăn, chính là mở mang bờ cõi cho Đại Trăn, có công ích lớn. Đợi đến Đại Trăn xuất binh mạnh mẽ thu lấy, vậy một chút công lao cũng không có. Chẳng lẽ bọn họ lại thần phục Đại Trăn như vậy?
Sắc mặt Ngô tông chủ thay đổi liên tục.
Diêm Xuyên dẫn theo chín người, lấy thế buộc thầy trò của Ngô tông.
Phía xa vang lên những tiếng nổ của cuộc chiến đấu. Nhưng nơi đây lại cực kỳ kiềm chế.
- Ha ha ha ha, Diêm Xuyên? Dã tâm của ngươi thật sự không nhỏ!
Bỗng nhiên một tiếng cười lạnh truyền đến.
Đám người Diêm Xuyên quay đầu nhìn lại.
Hóa ra là Mão Nhật Đạo Quân, Dương Chí Cửu đang đứng ở giữa sườn một ngọn núi. Giờ phút này bọn họ đang lạnh lùng nhìn đám người Diêm Xuyên.
Mão Nhật Đạo Quân?
Trong mắt Diêm Xuyên phát ra một tia sáng lạnh. Hắn tiến lên trước một bước.
Bạch Đế Thiên thấy động tác của Diêm Xuyên liền hiểu rõ, giờ phút này Diêm Xuyên không muốn mình nhúng tay vào.
- Mão Nhật?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Mão Nhật Đạo Quân cũng lạnh lùng nhìn Diêm Xuyên.
- Đại đế Đại Trăn? Vừa nãy ta đã nghe thấy cái gì? Ngươi chuẩn bị ra tay đối với Thánh Địa Đại Chiêu?
Khóe mắt Mão Nhật Đạo Quân lạnh lẽo ép hỏi.
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân đã hiện ra sát khí.
Đây rõ ràng là hắn ép Diêm Xuyên thừa nhận. Nếu như Diêm Xuyên không thừa nhận, tất nhiên thể hiện Diêm Xuyên yếu hơn. Những thần tử mới vừa thu phục này tất nhiên sẽ ruồng bỏ Diêm Xuyên.
Nhưng nếu như Diêm Xuyên thừa nhận, hiện tại Mão Nhật Đạo Quân không ngần ngại tiêu diệt Diêm Xuyên!
Mọi người xung quanh đều ngưng trọng nhìn Diêm Xuyên.
Khóe miệng Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, trầm giọng nói:
- Không còn Kinh Chiếu, Đại Chiêu đã không phải là Đại Chiêu nữa. Mão Nhật, thù hận giữa ngươi và ta không lớn. Nhưng, Dương Chí Cửu con trai ngươi đã nhiều lần muốn dồn ta vào chỗ chết. Nếu như ngươi giao Dương Chí Cửu cho ta xử trí, Đại Trăn ta sẽ để cho Đại Chiêu bình an vô sự!
- Ngươi, Diêm Xuyên...
Dương Chí Cửu nhất thời kêu lên sợ hãi.
- Ha ha ha ha ha!
Mão Nhật Đạo Quân cười lớn. Trong tiếng cười đầy sát khí.
Sau khi tiếng cười vừa dứt, khuôn mặt hắn trở nên dữ tợn. Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một pháp bảo lớn hình cầu. Pháp bảo vừa ra, lập tức phát ra luồng ánh sáng cực nóng, đè ép về phía Diêm Xuyên.
Keng!
Diêm Xuyên rút Ngọc Đế Kiếm ra. Một đạo huyết quang xông thẳng vào pháp bảo hình cầu kia.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn phát ra. Núi sông xung quanh bị san thành bình địa.
Tay Diêm Xuyên cầm Ngọc Đế Kiếm, lạnh lùng nhìn quả cầu lớn trong tay Mão Nhật Đạo Quân.
- Mão Nhật, trẫm đã không còn giống như năm đó nữa. Chỉ bằng vào chút thủ đoạn như vậy cũng muốn làm gì được trẫm sao? Nghe nói ngươi đã luyện hóa Vạn Diệu Yêu Liên. Vậy ngươi hãy dùng đến Vạn Diệu Yêu Liên đi!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói. Đồng thời hắn cũng muốn biết Vạn Diệu Yêu Liên tà môn tới mức nào.
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân trầm xuống. Sau đó hắn cười lạnh một chút nói:
- Nếu ngươi ý định muốn chết, vậy không thể oán trách người khác được rồi!
Trong lúc đang nói chuyện, pháp bảo hình cầu trong tay Mão Nhật Đạo Quân bao bọc lấy Dương Chí Cửu. Trước tiên hắn muốn bảo vệ Dương Chí Cửu đã.
Tiếp theo, trên đầu Mão Nhật Đạo Quân chậm rãi trồi lên một đóa hoa sen màu đen. Bông hoa sen xoay chầm chậm, toả ra khí tức chí tà khí. Đồng thời trong chớp mắt nó đã nhuộm toàn thân Mão Nhật Đạo Quân thành một màu đen kịt.
Ầm ầm ầm!
Quanh thân Mão Nhật Đạo Quân phát ra ngạo khí ầm ầm tăng vọt. Khí tức khổng lồ đã đẩy bùn đất xung quanh cuồn cuộn chuyển động.
Tuy rằng Diêm Xuyên tự tin, nhưng không bất cẩn. Con ngươi hắn co lại, biến thành màu đỏ như máu. Đồng thời, tóc Diêm Xuyên đột nhiên dài ra. Trong chớp mắt mái tóc biến thành màu đỏ như máu.
A!
Tay Diêm Xuyên cầm Ngọc Đế Kiếm, quanh thân đột nhiên có huyết vụ tuôn ra. Chân hắn đạp xuống một cái. Đại địa đột nhiên xuất hiện một biển máu lớn.
Biển máu cuồn cuộn. Diêm Xuyên đứng bên trên biển máu. Sóng huyết không ngừng vờn quanh, giống như Ma thần đến thế gian.
Khí tức mạnh mẽ, không hề thua kém hơn so với Mão Nhật Đạo Quân.
Ầm!
Biển máu cuốn thành vòi rồng rời đi, trong chớp mắt xông thẳng đến chỗ Mão Nhật Đạo Quân.
- Hừ!
Ánh mắt Mão Nhật Đạo Quân lạnh như băng. Trong tay hắn bấm ra một thủ ấn hoa sen.
Ầm!
Huyễn ảnh một đóa hoa sen lớn màu đen ầm ầm xuất hiện ở phía trên biển máu.
Chinh phục? Khổng Ma Kha có chút sững sờ.
Tiếp theo, Khổng Ma Kha đã kịp phản ứng. Hắn thẹn quá thành giận nói:
- Chinh phục muội ngươi thì có!
Khổng Đạo Khâu đứng bên cạnh, sắc mặt cũng rất khó coi.
- Cục diện rối rắm này của ngươi đã xâm nhập lòng người rồi!
Khổng Đạo Khâu không biết phải nói gì nữa.
Mắt Khổng Ma Kha căm hận đỏ ửng:
- Diêm Xuyên, Đông Phương Chính Phái, Nhâm Thử, cuối cùng sẽ có một ngày, ta giết chết các ngươi!
——-
Ầm! Ầm! Ầm!
Không ngừng có các tu giả bị ép ra, các cường giả bị bay ra ngoài.
Trong số những cường giả bị mất tư cách, có mấy người lưu lại ở các đỉnh núi cao xung quanh, chờ đợi kết quả cuối cùng xuất hiện.
Nhưng cũng có người quay đầu đạp không rời đi.
Trong Mệnh trận, đại chiến không ngừng. Sau mười ngày mười đêm, phần lớn cường giả đã bị ép ra ngoài.
Bên bờ của một hồ nhỏ, Quyết, Yêu Thiên Thương, dẫn theo tám tu giả, lạnh lùng nhìn hai người đối diện. Đó chính là Khổng Đạo Khâu, Khổng Ma Kha.
Quyết đối mặt với Khổng Đạo Khâu.
- Thiên hạ đệ nhất nhân ba mươi ngàn năm trước?
Khổng Đạo Khâu trầm giọng nói.
Hai mắt Quyết cũng híp lại nói:
- Ba mươi ngàn năm trước, còn chưa có Khổng gia ngươi. Không phải Khổng gia ngươi từ 'Tiên giới' đến chứ?
Khổng Đạo Khâu khẽ mỉm cười, không giải thích.
- Ngươi không chuẩn bị nhường sao?
Khổng Đạo Khâu trầm giọng nói.
- Người nên ra ngoài, hầu như đều đã đi ra ngoài. Không cần thiết phải nhường đi. Tiên nhân? Ta cũng muốn biết, rốt cuộc thực lực của tiên nhân thế nào? A!
Trong mắt Quyết chợt loé lên một tia yêu dị ánh sáng.
- A, ta cũng muốn biết, ngoại trừ Kinh Chiếu ra, thiên hạ đệ nhất nhân trong giới này, rốt cuộc có trình độ như thế nào!
Trong mắt Khổng Đạo Khâu loé ra một lệ quang.
Ầm!
Trong nháy mắt hai người lao thẳng tới. Bọn họ đều ầm ầm đối chưởng. Một trùng kích cực lớn bạo phát bên trong mệnh trận Tước Thần.
Một phía khác, Yêu Thiên Thương dẫn theo tám đại cường giả, trong nháy mắt cũng bao vây tấn công về phía Khổng Ma Kha!
...-
Trong một sơn cốc khác.
Giờ phút này Diêm Xuyên, Bạch Đế Thiên cũng thu phục tám thần tử. Hiện tại bọn họ đang nhìn hai người khác. Dường như đang ép hai người kia đáp ứng vậy.
- Ngô tông chủ, ngươi nhìn phía sau ta đi. phía sau ta có bốn tông môn đã gia nhập Đại Trăn. Điều này đại biểu cho cái gì?
Diêm Xuyên cười nói.
Sắc mặt Ngô tông chủ âm trầm nói:
- Đại biểu cho cái gì?
- Đại biểu cho lòng dân, đại biểu cho đại thế, đại biểu cho ý trời!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Hai mắt Ngô tông chủ híp lại. Sắc mặt hắn khó coi đến cực điểm. Nhìn bốn đại tông chủ đã thần phục Đại Trăn, trong lòng Ngô tông chủ vô cùng không cam lòng. Giống như Diêm Xuyên đã từng nói, giờ phút này vào Đại Trăn, chính là mở mang bờ cõi cho Đại Trăn, có công ích lớn. Đợi đến Đại Trăn xuất binh mạnh mẽ thu lấy, vậy một chút công lao cũng không có. Chẳng lẽ bọn họ lại thần phục Đại Trăn như vậy?
Sắc mặt Ngô tông chủ thay đổi liên tục.
Diêm Xuyên dẫn theo chín người, lấy thế buộc thầy trò của Ngô tông.
Phía xa vang lên những tiếng nổ của cuộc chiến đấu. Nhưng nơi đây lại cực kỳ kiềm chế.
- Ha ha ha ha, Diêm Xuyên? Dã tâm của ngươi thật sự không nhỏ!
Bỗng nhiên một tiếng cười lạnh truyền đến.
Đám người Diêm Xuyên quay đầu nhìn lại.
Hóa ra là Mão Nhật Đạo Quân, Dương Chí Cửu đang đứng ở giữa sườn một ngọn núi. Giờ phút này bọn họ đang lạnh lùng nhìn đám người Diêm Xuyên.
Mão Nhật Đạo Quân?
Trong mắt Diêm Xuyên phát ra một tia sáng lạnh. Hắn tiến lên trước một bước.
Bạch Đế Thiên thấy động tác của Diêm Xuyên liền hiểu rõ, giờ phút này Diêm Xuyên không muốn mình nhúng tay vào.
- Mão Nhật?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Mão Nhật Đạo Quân cũng lạnh lùng nhìn Diêm Xuyên.
- Đại đế Đại Trăn? Vừa nãy ta đã nghe thấy cái gì? Ngươi chuẩn bị ra tay đối với Thánh Địa Đại Chiêu?
Khóe mắt Mão Nhật Đạo Quân lạnh lẽo ép hỏi.
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân đã hiện ra sát khí.
Đây rõ ràng là hắn ép Diêm Xuyên thừa nhận. Nếu như Diêm Xuyên không thừa nhận, tất nhiên thể hiện Diêm Xuyên yếu hơn. Những thần tử mới vừa thu phục này tất nhiên sẽ ruồng bỏ Diêm Xuyên.
Nhưng nếu như Diêm Xuyên thừa nhận, hiện tại Mão Nhật Đạo Quân không ngần ngại tiêu diệt Diêm Xuyên!
Mọi người xung quanh đều ngưng trọng nhìn Diêm Xuyên.
Khóe miệng Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, trầm giọng nói:
- Không còn Kinh Chiếu, Đại Chiêu đã không phải là Đại Chiêu nữa. Mão Nhật, thù hận giữa ngươi và ta không lớn. Nhưng, Dương Chí Cửu con trai ngươi đã nhiều lần muốn dồn ta vào chỗ chết. Nếu như ngươi giao Dương Chí Cửu cho ta xử trí, Đại Trăn ta sẽ để cho Đại Chiêu bình an vô sự!
- Ngươi, Diêm Xuyên...
Dương Chí Cửu nhất thời kêu lên sợ hãi.
- Ha ha ha ha ha!
Mão Nhật Đạo Quân cười lớn. Trong tiếng cười đầy sát khí.
Sau khi tiếng cười vừa dứt, khuôn mặt hắn trở nên dữ tợn. Trong tay hắn đột nhiên xuất hiện một pháp bảo lớn hình cầu. Pháp bảo vừa ra, lập tức phát ra luồng ánh sáng cực nóng, đè ép về phía Diêm Xuyên.
Keng!
Diêm Xuyên rút Ngọc Đế Kiếm ra. Một đạo huyết quang xông thẳng vào pháp bảo hình cầu kia.
Ầm!
Một tiếng nổ lớn phát ra. Núi sông xung quanh bị san thành bình địa.
Tay Diêm Xuyên cầm Ngọc Đế Kiếm, lạnh lùng nhìn quả cầu lớn trong tay Mão Nhật Đạo Quân.
- Mão Nhật, trẫm đã không còn giống như năm đó nữa. Chỉ bằng vào chút thủ đoạn như vậy cũng muốn làm gì được trẫm sao? Nghe nói ngươi đã luyện hóa Vạn Diệu Yêu Liên. Vậy ngươi hãy dùng đến Vạn Diệu Yêu Liên đi!
Diêm Xuyên lạnh lùng nói. Đồng thời hắn cũng muốn biết Vạn Diệu Yêu Liên tà môn tới mức nào.
Sắc mặt Mão Nhật Đạo Quân trầm xuống. Sau đó hắn cười lạnh một chút nói:
- Nếu ngươi ý định muốn chết, vậy không thể oán trách người khác được rồi!
Trong lúc đang nói chuyện, pháp bảo hình cầu trong tay Mão Nhật Đạo Quân bao bọc lấy Dương Chí Cửu. Trước tiên hắn muốn bảo vệ Dương Chí Cửu đã.
Tiếp theo, trên đầu Mão Nhật Đạo Quân chậm rãi trồi lên một đóa hoa sen màu đen. Bông hoa sen xoay chầm chậm, toả ra khí tức chí tà khí. Đồng thời trong chớp mắt nó đã nhuộm toàn thân Mão Nhật Đạo Quân thành một màu đen kịt.
Ầm ầm ầm!
Quanh thân Mão Nhật Đạo Quân phát ra ngạo khí ầm ầm tăng vọt. Khí tức khổng lồ đã đẩy bùn đất xung quanh cuồn cuộn chuyển động.
Tuy rằng Diêm Xuyên tự tin, nhưng không bất cẩn. Con ngươi hắn co lại, biến thành màu đỏ như máu. Đồng thời, tóc Diêm Xuyên đột nhiên dài ra. Trong chớp mắt mái tóc biến thành màu đỏ như máu.
A!
Tay Diêm Xuyên cầm Ngọc Đế Kiếm, quanh thân đột nhiên có huyết vụ tuôn ra. Chân hắn đạp xuống một cái. Đại địa đột nhiên xuất hiện một biển máu lớn.
Biển máu cuồn cuộn. Diêm Xuyên đứng bên trên biển máu. Sóng huyết không ngừng vờn quanh, giống như Ma thần đến thế gian.
Khí tức mạnh mẽ, không hề thua kém hơn so với Mão Nhật Đạo Quân.
Ầm!
Biển máu cuốn thành vòi rồng rời đi, trong chớp mắt xông thẳng đến chỗ Mão Nhật Đạo Quân.
- Hừ!
Ánh mắt Mão Nhật Đạo Quân lạnh như băng. Trong tay hắn bấm ra một thủ ấn hoa sen.
Ầm!
Huyễn ảnh một đóa hoa sen lớn màu đen ầm ầm xuất hiện ở phía trên biển máu.
/1446
|