Mười năm sau! Thánh Địa Đại Chiêu! Đại Chiêu điện!
- Phụ thân, tu vi của hài nhi là Hạ Hư Cảnh. Dù hài nhi làm thế nào cũng không tiến lên được. Hay là phụ thân dùng Vạn Diệu Yêu Liên giúp hài nhi một chút đi!
Dương Chí Cửu kêu lên.
Mão Nhật Đạo Quân nhìn Dương Chí Cửu, hai mắt híp lại. Tiếp theo hắn lắc đầu nói:
- Không được, ngươi muốn thiên tài địa bảo gì, ta cũng tìm cho ngươi. Nhưng riêng Vạn Diệu Yêu Liên, ngươi nhất quyết không thể đụng vào. Lẽ nào ngươi muốn giống như những người khác?
Dương Chí Cửu nhất thời biến sắc nói:
- Hài nhi không muốn biến thành con rối giống như bọn họ, không có suy nghĩ của mình. Nhưng, phụ thân, không phải phụ thân cũng không có chuyện gì sao?
- Bởi vì ta chấp chưởng Vạn Diệu Yêu Liên!
Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.
Nghe thấy Mão Nhật Đạo Quân nói vậy, Dương Chí Cửu lập tức ủ rũ.
Nhìn thấy Dương Chí Cửu ủ rũ như vậy, trong mắt Mão Nhật Đạo Quân loé ra một tia thoả mãn. Dương Chí Cửu rời đi, Mão Nhật Đạo Quân nhìn theo bóng lưng của Dương Chí Cửu, hai mắt hắn dần dần nheo lại.
- Thân thể của Chí Cửu, ám hợp với số lượng Thái Dương. Chỉ cần đợi vừa đến 361 năm, là có thể thông với Thái Dương lực. Nhanh thôi. 361 năm? Sẽ nhanh đến thôi...
Mão Nhật Đạo Quân lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Dương Chí Cửu rời khỏi Đại Chiêu điện. Nhưng rất nhanh, Dương Chí Cửu lại trở lại. Lần này hắn còn dẫn theo một đệ tử Đại Chiêu Thánh Địa.
- Thánh chủ, không xong rồi!
Người đến kêu lên.
- Sao vậy?
Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.
- Thánh chủ, đế triều Đại Trăn binh phạt các tông. Đệ tử vừa nhận được tin tức, lại có hai trung vị tông môn bị đế triều Đại Trăn, một trung vị tông môn lựa chọn thần phục!
Người đến lo lắng nói.
- Lại ba tông môn nữa? Lại là ba tông môn? Phụ thân, tốc độ của Đại Trăn này quá nhanh. Đông Thần Châu tổng cộng mới có bao nhiêu tông môn? Lẽ nào thật sự Đại Trăn thật sự nhất thống Đông Thần Châu?
Dương Chí Cửu cả kinh kêu lên.
- Phụ thân, Đông Thần Châu chỉ còn dư lại Thánh Địa Đại Chiêu, thư viện Cự Lộc, đế triều Đại Trăn và sáu trung vị tông môn. Đại Trăn không ngừng binh phạt. Liệu nó có thể thăng cấp Thiên triều hay không?
Dương Chí Cửu lo lắng nói.
- Phụ thân còn nhớ tin tức ba tháng trước sao? Thời điểm Đại Ngạc Thiên Triều tại Nam Thần Châu, binh phạt Nam Thần Châu, gặp được một tông môn Động U Tông cổ xưa. Ban đầu vốn chỉ cho rằng đó là một trung vị tông môn mà thôi, cũng không nghĩ Động U Tông còn cất giấu một vị tiên nhân, Động U Tiên Nhân. Động u tiên nhân xông vào Đại Ngạc Thiên Triều, nhưng lại bị Cái U Vương lấy tư thế Đại Ngạc Thiên Triều, nghiền nát!
Dương Chí Cửu nhớ lại nói.
- Đó là tiên nhân. Phụ thân, một khi Đại Trăn thăng cấp Thiên triều, có thể cũng giống như vậy hay không? Có thể chống cự tiên nhân không? Vậy chúng ta cũng không làm gì được hắn nữa!
Dương Chí Cửu lo lắng nói.
- Thiên triều?
Hai mắt Mão Nhật Đạo Quân thoáng nheo lại.
- Phụ thân, phải giết chết Diêm Xuyên từ trong trứng nước. Phụ thân, hiện tại người giết Diêm Xuyên dễ như trở bàn tay, tiêu diệt Đại Trăn cũng dễ như trở bàn tay. Không thể để cho hắn lớn mạnh hơn nữa!
Mặt Dương Chí Cửu lộ vẻ dữ tợn nói.
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân loé ra một tia khó xử. Mình mượn lực của Liên Thần, cho dù tiên nhân cũng có thể giết chết, càng không sợ Thiên triều của Diêm Xuyên. Nhưng mượn tà lực kia, bản thân sẽ phải chịu tổn thương nhất định. Mượn càng nhiều, tổn thương càng lớn.
- Phụ thân, hiện tại khí vận Đại Trăn đã đạt đến một mức độ khủng bố. Một khi hoàn thành thăng cấp, lúc đó đã quá muộn!
Dương Chí Cửu tiếp tục đầu độc nói.
Mão Nhật Đạo Quân nhẹ nhàng đứng dậy, gật đầu nói:
- Không sai, hiện tại phụ thân giết chết Đại Trăn dễ như trở bàn tay!
- Đúng, đúng. Phụ thân tiêu diệt Diêm Xuyên. Không, tốt nhất là phế bỏ tu vi của Diêm Xuyên, giao hắn cho hài nhi, để hài nhi chơi đùa với hắn cho đã nghiền!
Mắt Dương Chí Cửu hiện ra hung quang nói.
Mão Nhật Đạo Quân lại nhìn về phía Dương Chí Cửu, hai mắt híp lại nói:
- Được, chờ ta từ Yến Kinh trở về, chắc hẳn thời gian cũng không chênh lệch nhiều nữa!
- Thời gian? Thời gian nào?
Dương Chí Cửu mờ mịt nói.
- Ngươi an tâm ở lại Thánh Địa Đại Chiêu, không nên giống như lần trước, trở thành sự trói buộc đối với ta. Ta để lại ba trăm thượng Hư Cảnh. Ngươi chờ ta trở lại!
Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.
- Ba trăm thượng Hư Cảnh? Phụ thân, người yên tâm. Mặc dù ba trăm người này là con rối, nhưng thực lực của bọn họ cũng đủ cường đại. Chỉ là phụ thân quá cẩn thận. Bằng không, dùng bọn họ quét ngang thiên hạ cũng đã đủ rồi! Kinh Chiếu năm đó cũng không thể so sánh với phụ thân. Khi nàng còn ở Đại Chiêu mới có bao nhiêu thế lực chứ?
Dương Chí Cửu thổi phồng nói.
Tuy rằng Mão Nhật Đạo Quân không dám quở trách Kinh Chiếu, nhưng nghe Dương Chí Cửu nói như vậy, trong lòng vẫn cảm thấy vô cùng thoải mái.
Sau khi lưu lại ba trăm con rối bảo hộ Dương Chí Cửu, Mão Nhật Đạo Quân dẫn theo hai trăm con rối bay vút lên trời, tiến về phía Yến Kinh.
…
Tiên giới!
Hồn phách Diêm Xuyên ở khu vực gần thế giới thụ, sau khi rời khỏi thân thể, liền nhanh chóng rời khỏi.
Hắn lợi dụng mộng nhập thiên cơ đại pháp, đến một sơn cốc cực kỳ bí mật.
Hắn không trở lại Hàm Dương Cung, bởi vì một khi trở lại, tất cả các hồn phách khác cũng đồng thời trở lại. Diêm Xuyên vẫn hi vọng các hồn phách khác tích góp mệnh cách lực.
Trong sơn cốc, hồn phách của Diêm Xuyên ngồi khoanh chân, đang luyện hóa năng lượng màu xanh do thế giới thụ đưa cho mình.
- Năng lượng này lại chuyên môn tẩm bổ hồn phách? Hơn nữa, còn đồng căn đồng nguyên với ta? Thậm chí...
Hồn phách của Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn vào lòng bàn tay.
Xung quanh hồn phách lóe lên rất nhiều quang điểm, giống như những vì sao vờn quanh Diêm Xuyên.
Chu thiên tinh thần công.
Nhưng giờ phút này, vô số quang điểm lại đang không ngừng nén lại, từ quay xung quanh thân thể Diêm Xuyên, chậm rãi nén đến trong lòng bàn tay hắn.
Lòng bàn tay phải của Diêm Xuyên có vô số tinh điểm vờn quanh, giống như hắn đang nắm giữ một tinh hệ. Tinh điểm vờn quanh trong lòng bàn tay, cực kỳ huyền ảo.
- Vũ trụ trong lòng bàn tay? Rốt cuộc đã luyện thành công sao? Năm đó trong mộng xuất hiện hai công pháp. Một là Mộng nhập thiên cơ đại pháp. Còn một nữa chính là Vũ trụ trong lòng bàn tay. Tuy rằng hiện tại trong lòng bàn tay chỉ có một tinh hệ, nhưng so với chu thiên tinh thần công vẫn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần!
Hồn phách Diêm Xuyên cảm thán nhìn tinh hệ lòng bàn tay.
- Thế giới thụ? Bách thụ? Cuối cùng sẽ có một ngày ta trở lại!
Trong mắt Diêm Xuyên loé lên một tia kiên định.
...-
Tây Thần Châu, thư viện Khổng Lỗ.
Một núi nhỏ trong thư viện Khổng Lỗ. Khổng Đạo Khâu nhìn vào sâu trong sơn động, cung kính đứng chờ.
- Lão tổ tông, Đạo Khâu nghe không nhầm. Ngày ấy Mão Nhật Đạo Quân đã thật sự kêu lên hai chữ Liên Thần!
Khổng Đạo Khâu trịnh trọng nói.
- Liên Thần?
Bên trong thung lũng truyền đến một tiếng gầm thét uy nghiêm.
- Vâng, Đạo Khâu tuyệt đối không nghe lầm. Đạo Khâu đã từng nghe lão tổ tông thuận miệng đề cập tới nhân vật này. Cho nên khi Đạo Khâu định cùng với chiến đấu một trận, nghe thấy vậy lập tức tách ra, không tiếp tục dây dưa với hắn nữa!
- Phụ thân, tu vi của hài nhi là Hạ Hư Cảnh. Dù hài nhi làm thế nào cũng không tiến lên được. Hay là phụ thân dùng Vạn Diệu Yêu Liên giúp hài nhi một chút đi!
Dương Chí Cửu kêu lên.
Mão Nhật Đạo Quân nhìn Dương Chí Cửu, hai mắt híp lại. Tiếp theo hắn lắc đầu nói:
- Không được, ngươi muốn thiên tài địa bảo gì, ta cũng tìm cho ngươi. Nhưng riêng Vạn Diệu Yêu Liên, ngươi nhất quyết không thể đụng vào. Lẽ nào ngươi muốn giống như những người khác?
Dương Chí Cửu nhất thời biến sắc nói:
- Hài nhi không muốn biến thành con rối giống như bọn họ, không có suy nghĩ của mình. Nhưng, phụ thân, không phải phụ thân cũng không có chuyện gì sao?
- Bởi vì ta chấp chưởng Vạn Diệu Yêu Liên!
Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.
Nghe thấy Mão Nhật Đạo Quân nói vậy, Dương Chí Cửu lập tức ủ rũ.
Nhìn thấy Dương Chí Cửu ủ rũ như vậy, trong mắt Mão Nhật Đạo Quân loé ra một tia thoả mãn. Dương Chí Cửu rời đi, Mão Nhật Đạo Quân nhìn theo bóng lưng của Dương Chí Cửu, hai mắt hắn dần dần nheo lại.
- Thân thể của Chí Cửu, ám hợp với số lượng Thái Dương. Chỉ cần đợi vừa đến 361 năm, là có thể thông với Thái Dương lực. Nhanh thôi. 361 năm? Sẽ nhanh đến thôi...
Mão Nhật Đạo Quân lộ ra một nụ cười lạnh lùng.
Dương Chí Cửu rời khỏi Đại Chiêu điện. Nhưng rất nhanh, Dương Chí Cửu lại trở lại. Lần này hắn còn dẫn theo một đệ tử Đại Chiêu Thánh Địa.
- Thánh chủ, không xong rồi!
Người đến kêu lên.
- Sao vậy?
Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.
- Thánh chủ, đế triều Đại Trăn binh phạt các tông. Đệ tử vừa nhận được tin tức, lại có hai trung vị tông môn bị đế triều Đại Trăn, một trung vị tông môn lựa chọn thần phục!
Người đến lo lắng nói.
- Lại ba tông môn nữa? Lại là ba tông môn? Phụ thân, tốc độ của Đại Trăn này quá nhanh. Đông Thần Châu tổng cộng mới có bao nhiêu tông môn? Lẽ nào thật sự Đại Trăn thật sự nhất thống Đông Thần Châu?
Dương Chí Cửu cả kinh kêu lên.
- Phụ thân, Đông Thần Châu chỉ còn dư lại Thánh Địa Đại Chiêu, thư viện Cự Lộc, đế triều Đại Trăn và sáu trung vị tông môn. Đại Trăn không ngừng binh phạt. Liệu nó có thể thăng cấp Thiên triều hay không?
Dương Chí Cửu lo lắng nói.
- Phụ thân còn nhớ tin tức ba tháng trước sao? Thời điểm Đại Ngạc Thiên Triều tại Nam Thần Châu, binh phạt Nam Thần Châu, gặp được một tông môn Động U Tông cổ xưa. Ban đầu vốn chỉ cho rằng đó là một trung vị tông môn mà thôi, cũng không nghĩ Động U Tông còn cất giấu một vị tiên nhân, Động U Tiên Nhân. Động u tiên nhân xông vào Đại Ngạc Thiên Triều, nhưng lại bị Cái U Vương lấy tư thế Đại Ngạc Thiên Triều, nghiền nát!
Dương Chí Cửu nhớ lại nói.
- Đó là tiên nhân. Phụ thân, một khi Đại Trăn thăng cấp Thiên triều, có thể cũng giống như vậy hay không? Có thể chống cự tiên nhân không? Vậy chúng ta cũng không làm gì được hắn nữa!
Dương Chí Cửu lo lắng nói.
- Thiên triều?
Hai mắt Mão Nhật Đạo Quân thoáng nheo lại.
- Phụ thân, phải giết chết Diêm Xuyên từ trong trứng nước. Phụ thân, hiện tại người giết Diêm Xuyên dễ như trở bàn tay, tiêu diệt Đại Trăn cũng dễ như trở bàn tay. Không thể để cho hắn lớn mạnh hơn nữa!
Mặt Dương Chí Cửu lộ vẻ dữ tợn nói.
Trong mắt Mão Nhật Đạo Quân loé ra một tia khó xử. Mình mượn lực của Liên Thần, cho dù tiên nhân cũng có thể giết chết, càng không sợ Thiên triều của Diêm Xuyên. Nhưng mượn tà lực kia, bản thân sẽ phải chịu tổn thương nhất định. Mượn càng nhiều, tổn thương càng lớn.
- Phụ thân, hiện tại khí vận Đại Trăn đã đạt đến một mức độ khủng bố. Một khi hoàn thành thăng cấp, lúc đó đã quá muộn!
Dương Chí Cửu tiếp tục đầu độc nói.
Mão Nhật Đạo Quân nhẹ nhàng đứng dậy, gật đầu nói:
- Không sai, hiện tại phụ thân giết chết Đại Trăn dễ như trở bàn tay!
- Đúng, đúng. Phụ thân tiêu diệt Diêm Xuyên. Không, tốt nhất là phế bỏ tu vi của Diêm Xuyên, giao hắn cho hài nhi, để hài nhi chơi đùa với hắn cho đã nghiền!
Mắt Dương Chí Cửu hiện ra hung quang nói.
Mão Nhật Đạo Quân lại nhìn về phía Dương Chí Cửu, hai mắt híp lại nói:
- Được, chờ ta từ Yến Kinh trở về, chắc hẳn thời gian cũng không chênh lệch nhiều nữa!
- Thời gian? Thời gian nào?
Dương Chí Cửu mờ mịt nói.
- Ngươi an tâm ở lại Thánh Địa Đại Chiêu, không nên giống như lần trước, trở thành sự trói buộc đối với ta. Ta để lại ba trăm thượng Hư Cảnh. Ngươi chờ ta trở lại!
Mão Nhật Đạo Quân trầm giọng nói.
- Ba trăm thượng Hư Cảnh? Phụ thân, người yên tâm. Mặc dù ba trăm người này là con rối, nhưng thực lực của bọn họ cũng đủ cường đại. Chỉ là phụ thân quá cẩn thận. Bằng không, dùng bọn họ quét ngang thiên hạ cũng đã đủ rồi! Kinh Chiếu năm đó cũng không thể so sánh với phụ thân. Khi nàng còn ở Đại Chiêu mới có bao nhiêu thế lực chứ?
Dương Chí Cửu thổi phồng nói.
Tuy rằng Mão Nhật Đạo Quân không dám quở trách Kinh Chiếu, nhưng nghe Dương Chí Cửu nói như vậy, trong lòng vẫn cảm thấy vô cùng thoải mái.
Sau khi lưu lại ba trăm con rối bảo hộ Dương Chí Cửu, Mão Nhật Đạo Quân dẫn theo hai trăm con rối bay vút lên trời, tiến về phía Yến Kinh.
…
Tiên giới!
Hồn phách Diêm Xuyên ở khu vực gần thế giới thụ, sau khi rời khỏi thân thể, liền nhanh chóng rời khỏi.
Hắn lợi dụng mộng nhập thiên cơ đại pháp, đến một sơn cốc cực kỳ bí mật.
Hắn không trở lại Hàm Dương Cung, bởi vì một khi trở lại, tất cả các hồn phách khác cũng đồng thời trở lại. Diêm Xuyên vẫn hi vọng các hồn phách khác tích góp mệnh cách lực.
Trong sơn cốc, hồn phách của Diêm Xuyên ngồi khoanh chân, đang luyện hóa năng lượng màu xanh do thế giới thụ đưa cho mình.
- Năng lượng này lại chuyên môn tẩm bổ hồn phách? Hơn nữa, còn đồng căn đồng nguyên với ta? Thậm chí...
Hồn phách của Diêm Xuyên kinh ngạc nhìn vào lòng bàn tay.
Xung quanh hồn phách lóe lên rất nhiều quang điểm, giống như những vì sao vờn quanh Diêm Xuyên.
Chu thiên tinh thần công.
Nhưng giờ phút này, vô số quang điểm lại đang không ngừng nén lại, từ quay xung quanh thân thể Diêm Xuyên, chậm rãi nén đến trong lòng bàn tay hắn.
Lòng bàn tay phải của Diêm Xuyên có vô số tinh điểm vờn quanh, giống như hắn đang nắm giữ một tinh hệ. Tinh điểm vờn quanh trong lòng bàn tay, cực kỳ huyền ảo.
- Vũ trụ trong lòng bàn tay? Rốt cuộc đã luyện thành công sao? Năm đó trong mộng xuất hiện hai công pháp. Một là Mộng nhập thiên cơ đại pháp. Còn một nữa chính là Vũ trụ trong lòng bàn tay. Tuy rằng hiện tại trong lòng bàn tay chỉ có một tinh hệ, nhưng so với chu thiên tinh thần công vẫn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần!
Hồn phách Diêm Xuyên cảm thán nhìn tinh hệ lòng bàn tay.
- Thế giới thụ? Bách thụ? Cuối cùng sẽ có một ngày ta trở lại!
Trong mắt Diêm Xuyên loé lên một tia kiên định.
...-
Tây Thần Châu, thư viện Khổng Lỗ.
Một núi nhỏ trong thư viện Khổng Lỗ. Khổng Đạo Khâu nhìn vào sâu trong sơn động, cung kính đứng chờ.
- Lão tổ tông, Đạo Khâu nghe không nhầm. Ngày ấy Mão Nhật Đạo Quân đã thật sự kêu lên hai chữ Liên Thần!
Khổng Đạo Khâu trịnh trọng nói.
- Liên Thần?
Bên trong thung lũng truyền đến một tiếng gầm thét uy nghiêm.
- Vâng, Đạo Khâu tuyệt đối không nghe lầm. Đạo Khâu đã từng nghe lão tổ tông thuận miệng đề cập tới nhân vật này. Cho nên khi Đạo Khâu định cùng với chiến đấu một trận, nghe thấy vậy lập tức tách ra, không tiếp tục dây dưa với hắn nữa!
/1446
|