Ầm!
Đế triều Đại Trăn, biển mây khí vận chợt cuồn cuột một cách kịch liệt! Tiếp theo, khí vận cuồn cuộn nhanh chóng hội tụ về phía Đại Trăn.
Kim Long Khí Vận Đại Trăn hưng phấn rít gào một hồi.
- Bệ hạ, khí vận Đại Trăn tăng vọt. Lẽ nào do hủy diệt thân thể Mão Nhật tạo thành sao?
Dịch Phong kinh ngạc nói.
Diêm Xuyên gật đầu nói:
- Không sai, Mão Nhật chính là Thánh chủ Đại Chiêu. Lần này hắn đại bại, khiến Thánh Địa Đại Chiêu tổn hao nhiều về phương diện khí vận. Công đức giảm đi đã bị Đại Trăn ta đoạt lấy!
- Bệ hạ, khí vận của Đại Trăn ta đã đến trình độ như bây giờ, khi nào mới có thể thăng cấp Thiên triều?
Dịch Phong lại hỏi.
- Quốc gia không giống với tông môn. Tông môn thuộc về trời. Quốc gia là trời kỵ. Đến trạng thái đế triều, đi xuống, hay muốn thăng cấp, nhất định phải san bằng tông môn đồng cấp, đoạt nghiệp vị của bọn họ mới có thể thăng cấp!
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Nói cách khác, nhất định phải san bằng Thánh Địa Đại Chiêu, Đại Trăn ta mới có thể thăng cấp Thiên triều?
Dịch Phong ngưng trọng nói.
- Đúng!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Dịch Phong không hỏi dò chuyện vừa rồi, nhưng Bạch Đế Thiên, Phụng Âm Dương lại nhìn chằm chằm vào bàn tay của Diêm Xuyên, kinh ngạc dị thường.
- Bệ hạ, vừa nãy bệ hạ diệt một trăm thượng Hư Cảnh? Còn gần như giết chết Mão Nhật Đạo Quân?
Phụng Âm Dương kinh ngạc cảm thán nói.
Diêm Xuyên nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Lần này đi Tiên giới, ta có chút kỳ ngộ!
- Kỳ ngộ?
Mọi người không còn gì để nói.
Lúc này Diêm Xuyên mới đi khoảng mười năm đã có thực lực hủy diệt tiên nhân? Đây đâu chỉ là kỳ ngộ!
- Bệ hạ, hiện tại chúng ta binh phạt Thánh Địa Đại Chiêu sao?
Dịch Phong lại hỏi.
- Không, trước tiên lấy trung vị tông môn xung quanh. Hiện tại chúng ta vẫn chưa thể nắm được Thánh Địa Đại Chiêu!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
- Hiện nay trong chín trung vị tông môn đã thu được bao nhiêu rồi?
Diêm Xuyên nghi ngờ nói.
- Bẩm bệ hạ, đã có ba trung vị tông môn gia nhập Đại Trăn ta. Còn có một trung vị tông môn âm thầm thần phục, phối hợp quân ta hành động. Hai tông môn đang do dự không quyết. Còn ba trung môn tông vị cuối cùng hiện tại kiên quyết không chấp nhận. Thậm chí bọn họ có quyết tâm liều mạng chống cự!
Dịch Phong giải thích.
- Từ ba tông môn kiên quyết không bỏ, chọn ra một tông môn, giết gà dọa khỉ!
Trong mắt Diêm Xuyên phát ra hàn quang..
Dịch Phong bất ngờ nhìn Diêm Xuyên, cuối cùng trịnh trọng nói:
- Vâng!
Dịch Phong nhìn thấu tâm trạng nóng vội của Diêm Xuyên giờ phút này, nhưng hắn lại không rõ vì sao. Nhưng hắn vẫn chấp hành chính xác.
Diêm Xuyên nóng vội bởi vì Diêm Xuyên đã biết được nhiều điều hơn. Hắn không thể không nóng vội.
Liên Thần? Giống như một cây đao lơ lửng đỉnh đầu. Nếu như hắn không có tin tức của Liên Thần thì cũng thôi. Nhưng bây giờ Liên Thần đã xuất hiện.
Liên Thần trở về chốn cũ!
Vạn Diệu Yêu Liên chỉ là một điềm báo. Diêm Xuyên hiểu rõ, tiếp đó, Tiên giới nhất định sẽ lại cuốn vào trong trận bão táp lớn này. Một trận bão táp mà vạn vật như chó rơm.
Diêm Xuyên đã chuyển thế rất nhiều lần. Lần này, Diêm Xuyên không muốn chuyển thế nữa. Diêm Xuyên muốn nhanh chóng sở hữu kế thừa kiếp trước, đồng thời nhanh chóng đứng vững trong thiên hạ.
Bước đầu tiên chính là nhanh chóng nhất thống Đông Thần Châu!
Diêm Xuyên nhanh chóng truyền đạt mệnh lệnh.
Kim Đại Vũ, Hoắc Quang chia ra hai đường, sau đó nhanh chóng tụ tập ở bên ngoài một tông môn tên là Huyết Đao Sát Tông.
Trên đỉnh núi chính của Huyết Đao Sát Tông, một nam tử khôi ngô, dẫn theo một đám đệ tử Huyết Đao.
- Kim Đại Vũ, Hoắc Quang, Huyết Đao ta sẽ không thần phục Đại Trăn ngươi. Từ trước đến nay chỉ có đạo lý ta giết người, không có thần phục người. Đến đây đi, thanh đao này của ta đã từng giết sạch tám mươi thành trì, giết một trăm sáu mươi triệu người. Các ngươi muốn chết thì tới đi!
Tông chủ dẫn đầu lạnh lùng nói.
- Một trăm sáu mươi triệu?
Hoắc Quang lộ ra một tia khinh thường.
Ầm ầm, quanh thân Hoắc Quang phát ra huyết sát cuồn cuộn.
- Giết!
Hoắc Quang ra lệnh một tiếng.
Đại quân ầm ầm xông về phía Huyết Đao Sát Tông.
Cuộc chiến diễn ra tron ba ngày ba đêm!
Huyết Đao Sát Tông đã bị san thành bình địa.
Tông chủ Huyết Đao và hai triệu đệ tử đều bị bắt.
Hai triệu người bị trói ở trên một quảng trường lớn.
Quân đội Đại Trăn có mấy người liệm thi thể, mấy người bắt giam canh giữ đám tù nhân này.
- Hoắc Quang, Kim Đại Vũ, các ngươi dám đụng đến ta, sư huynh của ta sẽ báo thù cho ta!
Tông chủ Huyết Đao Sát Tông la hét nói.
Lý Tư, Hoắc Quang, Kim Đại Vũ đứng chung một chỗ.
- Lý đại nhân, lần này chiến đấu cứng đối cứng. Trong trận chiến lần này Đại Trăn ta cũng tử thương nặng nề!
Hoắc Quang cau mày nói.
- Lần này chết nhiều, lần sau sẽ chết ít, hoặc là không cần chết nữa!
Lý Tư khẽ mỉm cười nói.
- Ồ?
- Các ngươi xem, xung quanh đây?
Lý Tư cười nói.
Hoắc Quang, Kim Đại Vũ nhìn ra xung quanh. Giữa núi rừng phía xa đều có một vài tu giả ẩn nấp.
- Bọn họ là người của tông môn khác? Những người này là đệ tử của trung vị tông môn và hạ vị tông môn?
Hoắc Quang giật mình nói.
Lý Tư gật đầu một cái.
- Chôn sống tất cả hai triệu tù nhân này!
Lý Tư trầm giọng nói.
- Tất cả chôn sống sao? Trong số bọn họ có hơn một nửa vừa nãy đã đầu hàng. Bởi vì bọn họ đầu hàng, chúng ta mới có thể nhanh chóng nắm được tông môn này. Đối với những người đầu hàng này, tại sao lại giết?
Hoắc Quang kinh ngạc nói.
- Tại sao không thể giết? Đầu hàng? Vì sao không sớm đầu hàng, chờ tới hiện tại mới đầu hàng? Bệ hạ hạ đã ra lệnh như vậy rõ ràng hiện tại bệ hạ rất nóng vội. Chúng ta là thần tử chính là chia sẻ nỗi lo với bệ hạ. Để giết gà dọa khỉ, tốt nhất là để bọn họ chết, cảnh cáo những tông môn còn do dự không quyết kia đi!
Lý Tư trầm giọng nói.
Kim Đại Vũ, Hoắc Quang nhìn nhau một cái. Mặc dù bọn họ có phần không muốn, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu một cái.
- Người đâu, đưa những nghịch tặc này giết hết!
Hoắc Quang ra lệnh một tiếng.
- Vâng!
Tiếng tuân mệnh vang lên như dậy sóng.
Quân đội Đại Trăn, nhất thời có động tác.
- Đừng có giết ta, đừng có giết ta. Ta đầu hàng a!
- Hoắc Quang, ta đầu hàng!
- Đừng có giết ta!
.........
Các tù nhân la lên. Nhưng đám người Hoắc Quang, Kim Đại Vũ không hề bị dao động. Hai người tại Tiên giới, cũng đã chém giết vô số.
Tại núi rừng xung quanh, đệ tử các đại tông môn nhìn thấy Đại Trăn xử trí nơi này, con mắt mỗi người đều trợn trừng.
- Sao có thể như vậy được? Những người kia đã đầu hàng, vì sao bọn họ còn muốn giết chết?
- Đại Trăn quá tàn bạo rồi!
- Bạo trăn!
Lý Tư cầm lấy một chiếc quạt lông màu xanh, đứng trên một đỉnh núi, lạnh lùng nhìn xung quanh.
Bạo trăn sao? Bạo trăn thì bạo trăn đi! Tuy rằng bị gán cho danh hiệu tàn bạo, nhưng Đại Trăn ta chính là muốn các ngươi sợ, khiến tất cả mọi người sợ!
Dám trêu vào Đại Trăn ta, toàn tông một tên cũng không để lại. Dám phản kháng Đại Trăn, giết, giết, giết!
Đại Trăn đến, vạn tông nhất định phải thần phục!
- Giết!
Đế triều Đại Trăn, biển mây khí vận chợt cuồn cuột một cách kịch liệt! Tiếp theo, khí vận cuồn cuộn nhanh chóng hội tụ về phía Đại Trăn.
Kim Long Khí Vận Đại Trăn hưng phấn rít gào một hồi.
- Bệ hạ, khí vận Đại Trăn tăng vọt. Lẽ nào do hủy diệt thân thể Mão Nhật tạo thành sao?
Dịch Phong kinh ngạc nói.
Diêm Xuyên gật đầu nói:
- Không sai, Mão Nhật chính là Thánh chủ Đại Chiêu. Lần này hắn đại bại, khiến Thánh Địa Đại Chiêu tổn hao nhiều về phương diện khí vận. Công đức giảm đi đã bị Đại Trăn ta đoạt lấy!
- Bệ hạ, khí vận của Đại Trăn ta đã đến trình độ như bây giờ, khi nào mới có thể thăng cấp Thiên triều?
Dịch Phong lại hỏi.
- Quốc gia không giống với tông môn. Tông môn thuộc về trời. Quốc gia là trời kỵ. Đến trạng thái đế triều, đi xuống, hay muốn thăng cấp, nhất định phải san bằng tông môn đồng cấp, đoạt nghiệp vị của bọn họ mới có thể thăng cấp!
Diêm Xuyên ngưng trọng nói.
- Nói cách khác, nhất định phải san bằng Thánh Địa Đại Chiêu, Đại Trăn ta mới có thể thăng cấp Thiên triều?
Dịch Phong ngưng trọng nói.
- Đúng!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Dịch Phong không hỏi dò chuyện vừa rồi, nhưng Bạch Đế Thiên, Phụng Âm Dương lại nhìn chằm chằm vào bàn tay của Diêm Xuyên, kinh ngạc dị thường.
- Bệ hạ, vừa nãy bệ hạ diệt một trăm thượng Hư Cảnh? Còn gần như giết chết Mão Nhật Đạo Quân?
Phụng Âm Dương kinh ngạc cảm thán nói.
Diêm Xuyên nhẹ nhàng gật đầu nói:
- Lần này đi Tiên giới, ta có chút kỳ ngộ!
- Kỳ ngộ?
Mọi người không còn gì để nói.
Lúc này Diêm Xuyên mới đi khoảng mười năm đã có thực lực hủy diệt tiên nhân? Đây đâu chỉ là kỳ ngộ!
- Bệ hạ, hiện tại chúng ta binh phạt Thánh Địa Đại Chiêu sao?
Dịch Phong lại hỏi.
- Không, trước tiên lấy trung vị tông môn xung quanh. Hiện tại chúng ta vẫn chưa thể nắm được Thánh Địa Đại Chiêu!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Vâng!
- Hiện nay trong chín trung vị tông môn đã thu được bao nhiêu rồi?
Diêm Xuyên nghi ngờ nói.
- Bẩm bệ hạ, đã có ba trung vị tông môn gia nhập Đại Trăn ta. Còn có một trung vị tông môn âm thầm thần phục, phối hợp quân ta hành động. Hai tông môn đang do dự không quyết. Còn ba trung môn tông vị cuối cùng hiện tại kiên quyết không chấp nhận. Thậm chí bọn họ có quyết tâm liều mạng chống cự!
Dịch Phong giải thích.
- Từ ba tông môn kiên quyết không bỏ, chọn ra một tông môn, giết gà dọa khỉ!
Trong mắt Diêm Xuyên phát ra hàn quang..
Dịch Phong bất ngờ nhìn Diêm Xuyên, cuối cùng trịnh trọng nói:
- Vâng!
Dịch Phong nhìn thấu tâm trạng nóng vội của Diêm Xuyên giờ phút này, nhưng hắn lại không rõ vì sao. Nhưng hắn vẫn chấp hành chính xác.
Diêm Xuyên nóng vội bởi vì Diêm Xuyên đã biết được nhiều điều hơn. Hắn không thể không nóng vội.
Liên Thần? Giống như một cây đao lơ lửng đỉnh đầu. Nếu như hắn không có tin tức của Liên Thần thì cũng thôi. Nhưng bây giờ Liên Thần đã xuất hiện.
Liên Thần trở về chốn cũ!
Vạn Diệu Yêu Liên chỉ là một điềm báo. Diêm Xuyên hiểu rõ, tiếp đó, Tiên giới nhất định sẽ lại cuốn vào trong trận bão táp lớn này. Một trận bão táp mà vạn vật như chó rơm.
Diêm Xuyên đã chuyển thế rất nhiều lần. Lần này, Diêm Xuyên không muốn chuyển thế nữa. Diêm Xuyên muốn nhanh chóng sở hữu kế thừa kiếp trước, đồng thời nhanh chóng đứng vững trong thiên hạ.
Bước đầu tiên chính là nhanh chóng nhất thống Đông Thần Châu!
Diêm Xuyên nhanh chóng truyền đạt mệnh lệnh.
Kim Đại Vũ, Hoắc Quang chia ra hai đường, sau đó nhanh chóng tụ tập ở bên ngoài một tông môn tên là Huyết Đao Sát Tông.
Trên đỉnh núi chính của Huyết Đao Sát Tông, một nam tử khôi ngô, dẫn theo một đám đệ tử Huyết Đao.
- Kim Đại Vũ, Hoắc Quang, Huyết Đao ta sẽ không thần phục Đại Trăn ngươi. Từ trước đến nay chỉ có đạo lý ta giết người, không có thần phục người. Đến đây đi, thanh đao này của ta đã từng giết sạch tám mươi thành trì, giết một trăm sáu mươi triệu người. Các ngươi muốn chết thì tới đi!
Tông chủ dẫn đầu lạnh lùng nói.
- Một trăm sáu mươi triệu?
Hoắc Quang lộ ra một tia khinh thường.
Ầm ầm, quanh thân Hoắc Quang phát ra huyết sát cuồn cuộn.
- Giết!
Hoắc Quang ra lệnh một tiếng.
Đại quân ầm ầm xông về phía Huyết Đao Sát Tông.
Cuộc chiến diễn ra tron ba ngày ba đêm!
Huyết Đao Sát Tông đã bị san thành bình địa.
Tông chủ Huyết Đao và hai triệu đệ tử đều bị bắt.
Hai triệu người bị trói ở trên một quảng trường lớn.
Quân đội Đại Trăn có mấy người liệm thi thể, mấy người bắt giam canh giữ đám tù nhân này.
- Hoắc Quang, Kim Đại Vũ, các ngươi dám đụng đến ta, sư huynh của ta sẽ báo thù cho ta!
Tông chủ Huyết Đao Sát Tông la hét nói.
Lý Tư, Hoắc Quang, Kim Đại Vũ đứng chung một chỗ.
- Lý đại nhân, lần này chiến đấu cứng đối cứng. Trong trận chiến lần này Đại Trăn ta cũng tử thương nặng nề!
Hoắc Quang cau mày nói.
- Lần này chết nhiều, lần sau sẽ chết ít, hoặc là không cần chết nữa!
Lý Tư khẽ mỉm cười nói.
- Ồ?
- Các ngươi xem, xung quanh đây?
Lý Tư cười nói.
Hoắc Quang, Kim Đại Vũ nhìn ra xung quanh. Giữa núi rừng phía xa đều có một vài tu giả ẩn nấp.
- Bọn họ là người của tông môn khác? Những người này là đệ tử của trung vị tông môn và hạ vị tông môn?
Hoắc Quang giật mình nói.
Lý Tư gật đầu một cái.
- Chôn sống tất cả hai triệu tù nhân này!
Lý Tư trầm giọng nói.
- Tất cả chôn sống sao? Trong số bọn họ có hơn một nửa vừa nãy đã đầu hàng. Bởi vì bọn họ đầu hàng, chúng ta mới có thể nhanh chóng nắm được tông môn này. Đối với những người đầu hàng này, tại sao lại giết?
Hoắc Quang kinh ngạc nói.
- Tại sao không thể giết? Đầu hàng? Vì sao không sớm đầu hàng, chờ tới hiện tại mới đầu hàng? Bệ hạ hạ đã ra lệnh như vậy rõ ràng hiện tại bệ hạ rất nóng vội. Chúng ta là thần tử chính là chia sẻ nỗi lo với bệ hạ. Để giết gà dọa khỉ, tốt nhất là để bọn họ chết, cảnh cáo những tông môn còn do dự không quyết kia đi!
Lý Tư trầm giọng nói.
Kim Đại Vũ, Hoắc Quang nhìn nhau một cái. Mặc dù bọn họ có phần không muốn, nhưng cuối cùng vẫn gật đầu một cái.
- Người đâu, đưa những nghịch tặc này giết hết!
Hoắc Quang ra lệnh một tiếng.
- Vâng!
Tiếng tuân mệnh vang lên như dậy sóng.
Quân đội Đại Trăn, nhất thời có động tác.
- Đừng có giết ta, đừng có giết ta. Ta đầu hàng a!
- Hoắc Quang, ta đầu hàng!
- Đừng có giết ta!
.........
Các tù nhân la lên. Nhưng đám người Hoắc Quang, Kim Đại Vũ không hề bị dao động. Hai người tại Tiên giới, cũng đã chém giết vô số.
Tại núi rừng xung quanh, đệ tử các đại tông môn nhìn thấy Đại Trăn xử trí nơi này, con mắt mỗi người đều trợn trừng.
- Sao có thể như vậy được? Những người kia đã đầu hàng, vì sao bọn họ còn muốn giết chết?
- Đại Trăn quá tàn bạo rồi!
- Bạo trăn!
Lý Tư cầm lấy một chiếc quạt lông màu xanh, đứng trên một đỉnh núi, lạnh lùng nhìn xung quanh.
Bạo trăn sao? Bạo trăn thì bạo trăn đi! Tuy rằng bị gán cho danh hiệu tàn bạo, nhưng Đại Trăn ta chính là muốn các ngươi sợ, khiến tất cả mọi người sợ!
Dám trêu vào Đại Trăn ta, toàn tông một tên cũng không để lại. Dám phản kháng Đại Trăn, giết, giết, giết!
Đại Trăn đến, vạn tông nhất định phải thần phục!
- Giết!
/1446
|