Xà Hoàng khuyên lơn.
- Phải, Xà Hoàng, có thể được ngươi sự giúp đỡ, là chuyện may mắn lớn nhất trong cuộc đời của Cái U Vương ta!
Cái U Vương gật đầu nói.
- Khụ khụ khụ!
Xà Hoàng ho khan một hồi, khổ sở nói:
- Ơn cứu mạng năm đó, ta sao dám quên. Mệnh cách của ta bị hao tổn, không biết còn có thể sống được bao nhiêu năm nữa. Lúc còn sống, cũng nên cố gắng hết sức!
- Ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp cứu ngươi!
Cái U Vương khẳng định nói.
Xà Hoàng gật đầu một cái. Nhưng trong ánh mắt hắn lại không mấy hy vọng.
Xung quanh, một đám tiên nhân nhìn theo hướng Dương Chí Cửu rời đi, nhất thời lông mày nhíu chặt.
Đúng là Yến Kinh? Lẽ nào cao nhân kia đúng là Diêm Xuyên hay sao?
Một đám cường giả đều lộ vẻ phức tạp. Đặc biệt là Khổng Đạo Khâu.
Dựa theo liên hệ máu mủ, Khổng Đạo Khâu là ông ngoại của Diêm Xuyên. Cháu ngoại mình bỗng nhiên biến thành cường hãn như vậy, Khổng Đạo Khâu không những không mừng rỡ, trái lại còn có một chút ưu sầu.
Yến Kinh!
Người khổng lồ Diêm Xuyên cao ngàn trượng. Tuy rằng thân hình cực kỳ khổng lồ, nhưng tốc độ, lực lượng cũng không hề giảm bớt.
Sau khi thu lấy lực lượng của bách tính Đại Trăn, lấy tư thế thiên hạ Đại Trăn, ầm ầm đánh về phía Dương Chí Cửu vẫn còn đang sững sờ.
Bàn tay lớn đè xuống, Dương Chí Cửu nhất thời biến sắc.
Giờ phút này cánh tay trái của Dương Chí Cửu đã bị thương. Hắn chỉ có thể đưa cánh tay phải lên trời nghênh đón một cương chưởng lớn đột nhiên xuất hiện này.
Ầm!
Hai chưởng đối lập, Yến Kinh Tây Bắc đột nhiên lan truyền ra một chấn động giống như địa chấn.
Chưởng cương của Dương Chí Cửu liền bị đập nát. Dương Chí Cửu lập tức bị một chưởng của Diêm Xuyên đánh bay ra ngoài.
Phụt!
Dương Chí Cửu lại phun ra một ngụm máu tươi.
- Khốn kiếp!
Dương Chí Cửu giận dữ rống lên.
Trong nháy mắt, Dương Chí Cửu đạp lên mặt đất, cũng từ từ bắt đầu biến lớn lên.
Trong chớp mắt, Dương Chí Cửu biến thành kích thước năm trăm trượng.
Diêm Xuyên lại đánh tới một quyền, Dương Chí Cửu đạp đất cũng đánh ra một quyền va chạm đến.
Từng quyền chạm vào nhau.
Ầm!
Mặc dù Yến Kinh được đại trận bao quanh, giờ phút này vẫn bị dư âm trùng kích chấn động từng trận.
Ầm!
Dương Chí Cửu bị một quyền của Diêm Xuyên đánh bay ra ngoài.
- Không thể nào. Không, Liên Thần, cho ta mượn lực lượng, lại mượn!
Dương Chí Cửu kêu lên sợ hãi.
- Hừ! Không gì hơn thế sao? người khổng lồ Diêm Xuyên cao ngàn trượng hừ lạnh một tiếng.
Hắn xoay tay đánh ra một chiêu. Trong chớp mắt một lực hút khổng lồ đã hút Dương Chí Cửu vào lòng bàn tay phải.
Vũ trụ trong lòng bàn tay.
Diêm Xuyên lại thi triển vũ trụ trong lòng bàn tay.
Cự nhân thông thiên, trong lòng bàn tay phải nhất thời xuất hiện vô số tinh điểm. Dường như trong nháy mắt, tại lòng bàn tay Diêm Xuyên xuất hiện một tinh hệ vậy.
- Liên Thần, cho ta mượn lực lượng, Liên Thần!
Dương Chí Cửu kêu lên sợ hãi.
Lực lượng cuồn cuộn từ Vạn Diệu Yêu Liên nhanh chóng rót vào trong cơ thể Dương Chí Cửu.
Ầm ầm ầm!
Phía bên trên đầu Dương Chí Cửu đột nhiên xuất hiện cái sừng thứ ba.
Dương Chí Cửu tà hóa ba độ rồi!
Sau khi Dương Chí Cửu tà hóa, lực lượng lại tăng vọt. Lực lượng khủng bố lan truyền ra, đang ầm ầm bài xích tinh hệ trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên.
Vũ trụ trong lòng bàn tay, một lực lượng tinh hệ đang điên cuồng đè ép Dương Chí Cửu. Dương Chí Cửu mượn dùng lực lượng của Liên Thần cũng điên cuồng bài xích.
Hai cỗ lực lượng va chạm mãnh liệt. Trong lòng bàn tay Diêm Xuyên phát ra tiếng nổ vang.
- Kèn kẹt!
Một vài vì sao ở gần, dưới sự va chạm của hai lực lượng khổng lồ này, tức thì bị ép xuất hiện rất nhiều vết rạn, dường như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
- Ha ha ha, Diêm Xuyên, Liên Thần cho ta mượn lực lượng. Hiện tại, ta đã bất tử bất diệt!
Dương Chí Cửu hưng phấn kêu lên. Thân hình hắn di chuyển nhanh chóng, dường như không bị vũ trụ trong lòng bàn tay ước thúc vậy.
Trong mắt Diêm Xuyên trở nên lạnh lẽo. Thân hình hắn chậm rãi thu nhỏ lại.
Thời điểm thân hình Diêm Xuyên thu nhỏ lại. Lực lượng toàn thân đang điên cuồng tụ tập về phía lòng bàn tay phải.
Trước kia trong lòng bàn tay chỉ có một tinh hệ. Trong lúc nhất thời phân ra, biến thành hai tinh hệ. Tiếp theo, càng có nhiều lực lượng tụ tập lại. Ba tinh hệ, bốn tinh hệ, mãi cho đến khi xuất hiện mười tinh hệ, hiện tượng phân chia này mới dừng lại.
Mười tinh hệ khiến lực lượng tăng vọt gấp mười lần. Dương Chí Cửu tại vũ trụ trong lòng bàn tay thiếu chút nữa trốn chạy được, đột nhiên lại không thể cử đọng.
- Hả? Sao có thể như vậy được!
Dương Chí Cửu cả kinh kêu lên.
Kèn kẹt kèn kẹt!
Mười tinh hệ phát ra lực cắn nuốt, không ngừng tác dụng trên người Dương Chí Cửu.
Theo bản năng Dương Chí Cửu cảm nhận được sự đau đớn.
Dương Chí Cửu đau khổ gầm lên một tiếng.
- Liên Thần, cho ta mượn lực lượng, lại cho ta mượn!
Dương Chí Cửu đau khổ kêu.
Vạn Diệu Yêu Liên trên đỉnh đầu hắn bỗng nhiên truyền ra một giọng nói:
- Ta có thể lại cho ngươi mượn, nhưng ngươi đã không thể chịu đựng được nữa. Nếu còn mượn lực, ngươi sẽ bị căng nứt. Bây giờ thực lực của ngươi đại khái là Thiên tiên. Ngươi có sử dụng lực đè ép, cũng chỉ có Thiên tiên lực!
- Nhưng, nhưng ta không cử động được!
Dương Chí Cửu đau khổ kêu.
- Muốn chết, ta cho ngươi mượn!
Giọng nói của Liên Thần lại truyền đến.
Dương Chí Cửu cảm nhận được huyết mạch trong người đang bành trướng. Hắn biết nếu còn nhiều hơn nữa, khẳng định mình sẽ lập tức tử vong.
- Liên Thần, ngươi cứu ta ra ngoài đi. Cứu ta ra ngoài!
Dương Chí Cửu kêu lên.
- Yêu Liên chỉ có năng lực che chở bản thể một lần. Lần trước Yêu Liên đã cứu hồn phách của Mão Nhật. Nó đã không còn năng lực đó nữa, chỉ có thể mượn lực, không có tự chủ lực!
Liên Thần trầm giọng nói.
- Diêm Xuyên, có bản lĩnh thả ta ra. Chúng ta đường đường chính chính đánh lại!
Dương Chí Cửu đau khổ kêu.
Diêm Xuyên nhìn vào lòng bàn tay, cười lạnh nói:
- Hiện tại trẫm đang đường đường chính chính!
- Thả ta ra ngoài!
Dương Chí Cửu gầm rú nói.
Diêm Xuyên lại lạnh lùng nhìn hắn không nói gì. Cứ như vậy, bọn họ đã giằng co suốt một canh giờ.
Yến Kinh, tại hoàng cung, Tử Tử lại bước lên đài cao.
- Một lần cuối cùng!
Tử Tử trịnh trọng nói.
Tử tử quay về phía người cỏ, lại cung kính lạy.
Ngọn đèn trên đầu và dưới chân của người cỏ đột nhiên nhanh chóng chớp động.
Phụt!
Dương Chí Cửu đang ở vũ trụ trong lòng bàn tay miệng đột nhiên phun ra máu tươi.
- Lại tới nữa, lại tới nữa!
Dương Chí Cửu sợ hãi nói.
Cúi đầu! Hai bái! Ba bái!
Tại thời khắc Tử Tử bái lạy lần thứ ba, ngọn đèn ở đỉnh đầu và dưới chân của người cỏ đột nhiên tắt.
Đúng lúc đó Dương Chí Cửu đột nhiên run lên, hai mắt trống rỗng, hồn phi phách tán.
Trên đài cao, Tử Tử cầm một cái đinh đâm vào trong tim của người cỏ.
Nhất thời, trên thân người cỏ chảy ra rất nhiều máu tươi.
- Thành công!
Tử Tử hưng phấn nói.
Bên trong vũ trụ trong lòng bàn tay, tim Dương Chí Cửu đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng to. Ý chí và hồn phách của Dương Chí Cửu hoàn toàn bị diệt vong.
Ầm!
Thân thể của Dương Chí Cửu ầm ầm nổ tung ra.
- Phải, Xà Hoàng, có thể được ngươi sự giúp đỡ, là chuyện may mắn lớn nhất trong cuộc đời của Cái U Vương ta!
Cái U Vương gật đầu nói.
- Khụ khụ khụ!
Xà Hoàng ho khan một hồi, khổ sở nói:
- Ơn cứu mạng năm đó, ta sao dám quên. Mệnh cách của ta bị hao tổn, không biết còn có thể sống được bao nhiêu năm nữa. Lúc còn sống, cũng nên cố gắng hết sức!
- Ta nhất định sẽ nghĩ biện pháp cứu ngươi!
Cái U Vương khẳng định nói.
Xà Hoàng gật đầu một cái. Nhưng trong ánh mắt hắn lại không mấy hy vọng.
Xung quanh, một đám tiên nhân nhìn theo hướng Dương Chí Cửu rời đi, nhất thời lông mày nhíu chặt.
Đúng là Yến Kinh? Lẽ nào cao nhân kia đúng là Diêm Xuyên hay sao?
Một đám cường giả đều lộ vẻ phức tạp. Đặc biệt là Khổng Đạo Khâu.
Dựa theo liên hệ máu mủ, Khổng Đạo Khâu là ông ngoại của Diêm Xuyên. Cháu ngoại mình bỗng nhiên biến thành cường hãn như vậy, Khổng Đạo Khâu không những không mừng rỡ, trái lại còn có một chút ưu sầu.
Yến Kinh!
Người khổng lồ Diêm Xuyên cao ngàn trượng. Tuy rằng thân hình cực kỳ khổng lồ, nhưng tốc độ, lực lượng cũng không hề giảm bớt.
Sau khi thu lấy lực lượng của bách tính Đại Trăn, lấy tư thế thiên hạ Đại Trăn, ầm ầm đánh về phía Dương Chí Cửu vẫn còn đang sững sờ.
Bàn tay lớn đè xuống, Dương Chí Cửu nhất thời biến sắc.
Giờ phút này cánh tay trái của Dương Chí Cửu đã bị thương. Hắn chỉ có thể đưa cánh tay phải lên trời nghênh đón một cương chưởng lớn đột nhiên xuất hiện này.
Ầm!
Hai chưởng đối lập, Yến Kinh Tây Bắc đột nhiên lan truyền ra một chấn động giống như địa chấn.
Chưởng cương của Dương Chí Cửu liền bị đập nát. Dương Chí Cửu lập tức bị một chưởng của Diêm Xuyên đánh bay ra ngoài.
Phụt!
Dương Chí Cửu lại phun ra một ngụm máu tươi.
- Khốn kiếp!
Dương Chí Cửu giận dữ rống lên.
Trong nháy mắt, Dương Chí Cửu đạp lên mặt đất, cũng từ từ bắt đầu biến lớn lên.
Trong chớp mắt, Dương Chí Cửu biến thành kích thước năm trăm trượng.
Diêm Xuyên lại đánh tới một quyền, Dương Chí Cửu đạp đất cũng đánh ra một quyền va chạm đến.
Từng quyền chạm vào nhau.
Ầm!
Mặc dù Yến Kinh được đại trận bao quanh, giờ phút này vẫn bị dư âm trùng kích chấn động từng trận.
Ầm!
Dương Chí Cửu bị một quyền của Diêm Xuyên đánh bay ra ngoài.
- Không thể nào. Không, Liên Thần, cho ta mượn lực lượng, lại mượn!
Dương Chí Cửu kêu lên sợ hãi.
- Hừ! Không gì hơn thế sao? người khổng lồ Diêm Xuyên cao ngàn trượng hừ lạnh một tiếng.
Hắn xoay tay đánh ra một chiêu. Trong chớp mắt một lực hút khổng lồ đã hút Dương Chí Cửu vào lòng bàn tay phải.
Vũ trụ trong lòng bàn tay.
Diêm Xuyên lại thi triển vũ trụ trong lòng bàn tay.
Cự nhân thông thiên, trong lòng bàn tay phải nhất thời xuất hiện vô số tinh điểm. Dường như trong nháy mắt, tại lòng bàn tay Diêm Xuyên xuất hiện một tinh hệ vậy.
- Liên Thần, cho ta mượn lực lượng, Liên Thần!
Dương Chí Cửu kêu lên sợ hãi.
Lực lượng cuồn cuộn từ Vạn Diệu Yêu Liên nhanh chóng rót vào trong cơ thể Dương Chí Cửu.
Ầm ầm ầm!
Phía bên trên đầu Dương Chí Cửu đột nhiên xuất hiện cái sừng thứ ba.
Dương Chí Cửu tà hóa ba độ rồi!
Sau khi Dương Chí Cửu tà hóa, lực lượng lại tăng vọt. Lực lượng khủng bố lan truyền ra, đang ầm ầm bài xích tinh hệ trong lòng bàn tay của Diêm Xuyên.
Vũ trụ trong lòng bàn tay, một lực lượng tinh hệ đang điên cuồng đè ép Dương Chí Cửu. Dương Chí Cửu mượn dùng lực lượng của Liên Thần cũng điên cuồng bài xích.
Hai cỗ lực lượng va chạm mãnh liệt. Trong lòng bàn tay Diêm Xuyên phát ra tiếng nổ vang.
- Kèn kẹt!
Một vài vì sao ở gần, dưới sự va chạm của hai lực lượng khổng lồ này, tức thì bị ép xuất hiện rất nhiều vết rạn, dường như có thể sụp đổ bất cứ lúc nào.
- Ha ha ha, Diêm Xuyên, Liên Thần cho ta mượn lực lượng. Hiện tại, ta đã bất tử bất diệt!
Dương Chí Cửu hưng phấn kêu lên. Thân hình hắn di chuyển nhanh chóng, dường như không bị vũ trụ trong lòng bàn tay ước thúc vậy.
Trong mắt Diêm Xuyên trở nên lạnh lẽo. Thân hình hắn chậm rãi thu nhỏ lại.
Thời điểm thân hình Diêm Xuyên thu nhỏ lại. Lực lượng toàn thân đang điên cuồng tụ tập về phía lòng bàn tay phải.
Trước kia trong lòng bàn tay chỉ có một tinh hệ. Trong lúc nhất thời phân ra, biến thành hai tinh hệ. Tiếp theo, càng có nhiều lực lượng tụ tập lại. Ba tinh hệ, bốn tinh hệ, mãi cho đến khi xuất hiện mười tinh hệ, hiện tượng phân chia này mới dừng lại.
Mười tinh hệ khiến lực lượng tăng vọt gấp mười lần. Dương Chí Cửu tại vũ trụ trong lòng bàn tay thiếu chút nữa trốn chạy được, đột nhiên lại không thể cử đọng.
- Hả? Sao có thể như vậy được!
Dương Chí Cửu cả kinh kêu lên.
Kèn kẹt kèn kẹt!
Mười tinh hệ phát ra lực cắn nuốt, không ngừng tác dụng trên người Dương Chí Cửu.
Theo bản năng Dương Chí Cửu cảm nhận được sự đau đớn.
Dương Chí Cửu đau khổ gầm lên một tiếng.
- Liên Thần, cho ta mượn lực lượng, lại cho ta mượn!
Dương Chí Cửu đau khổ kêu.
Vạn Diệu Yêu Liên trên đỉnh đầu hắn bỗng nhiên truyền ra một giọng nói:
- Ta có thể lại cho ngươi mượn, nhưng ngươi đã không thể chịu đựng được nữa. Nếu còn mượn lực, ngươi sẽ bị căng nứt. Bây giờ thực lực của ngươi đại khái là Thiên tiên. Ngươi có sử dụng lực đè ép, cũng chỉ có Thiên tiên lực!
- Nhưng, nhưng ta không cử động được!
Dương Chí Cửu đau khổ kêu.
- Muốn chết, ta cho ngươi mượn!
Giọng nói của Liên Thần lại truyền đến.
Dương Chí Cửu cảm nhận được huyết mạch trong người đang bành trướng. Hắn biết nếu còn nhiều hơn nữa, khẳng định mình sẽ lập tức tử vong.
- Liên Thần, ngươi cứu ta ra ngoài đi. Cứu ta ra ngoài!
Dương Chí Cửu kêu lên.
- Yêu Liên chỉ có năng lực che chở bản thể một lần. Lần trước Yêu Liên đã cứu hồn phách của Mão Nhật. Nó đã không còn năng lực đó nữa, chỉ có thể mượn lực, không có tự chủ lực!
Liên Thần trầm giọng nói.
- Diêm Xuyên, có bản lĩnh thả ta ra. Chúng ta đường đường chính chính đánh lại!
Dương Chí Cửu đau khổ kêu.
Diêm Xuyên nhìn vào lòng bàn tay, cười lạnh nói:
- Hiện tại trẫm đang đường đường chính chính!
- Thả ta ra ngoài!
Dương Chí Cửu gầm rú nói.
Diêm Xuyên lại lạnh lùng nhìn hắn không nói gì. Cứ như vậy, bọn họ đã giằng co suốt một canh giờ.
Yến Kinh, tại hoàng cung, Tử Tử lại bước lên đài cao.
- Một lần cuối cùng!
Tử Tử trịnh trọng nói.
Tử tử quay về phía người cỏ, lại cung kính lạy.
Ngọn đèn trên đầu và dưới chân của người cỏ đột nhiên nhanh chóng chớp động.
Phụt!
Dương Chí Cửu đang ở vũ trụ trong lòng bàn tay miệng đột nhiên phun ra máu tươi.
- Lại tới nữa, lại tới nữa!
Dương Chí Cửu sợ hãi nói.
Cúi đầu! Hai bái! Ba bái!
Tại thời khắc Tử Tử bái lạy lần thứ ba, ngọn đèn ở đỉnh đầu và dưới chân của người cỏ đột nhiên tắt.
Đúng lúc đó Dương Chí Cửu đột nhiên run lên, hai mắt trống rỗng, hồn phi phách tán.
Trên đài cao, Tử Tử cầm một cái đinh đâm vào trong tim của người cỏ.
Nhất thời, trên thân người cỏ chảy ra rất nhiều máu tươi.
- Thành công!
Tử Tử hưng phấn nói.
Bên trong vũ trụ trong lòng bàn tay, tim Dương Chí Cửu đột nhiên xuất hiện một lỗ thủng to. Ý chí và hồn phách của Dương Chí Cửu hoàn toàn bị diệt vong.
Ầm!
Thân thể của Dương Chí Cửu ầm ầm nổ tung ra.
/1446
|