Lúc này, vừa đúng lúc Diêm Xuyên đi ra khỏi phòng khách dưới rừng mai.
Cửa lớn đóng lại, trong lòng Diêm Xuyên cảm thấy đổ vỡ. Hổ thẹn đối với Mạnh Dung Dung, khiến tâm trạng Diêm Xuyên khó tiêu.
Đột nhiên hắn nghe thấy phía xa có một tiếng uống lớn.
- Dừng tay, thánh thượng chỉ yêu tài năng của các ngươi, muốn thu về để bản thân sử dụng!
Phía xa, Triệu Tiên Tri nói một câu đào góc tường, nhất thời giống như một mồi lửa ném vào thùng dầu trong lòng Diêm Xuyên.
Khuôn mặt Diêm Xuyên nhất thời trở nên dữ tợn, giống như một bồn lửa giận tìm nơi phát tiết vậy.
Diêm Xuyên nổi giận gầm lên một tiếng, đạp không xông thẳng tới.
- Kim Đại Vũ, khanh tránh ra!
Trên đường bay tới, Diêm Xuyên gầm lên một tiếng.
Phía xa, Kim Đại Vũ có chút kinh ngạc, nhất thời tránh thân hình ra.
Coong!
Một tiếng động rất lớn vang lên. Hai cái chuông tách ra.
Triệu Tiên Tri thoáng kinh ngạc, đồng thời chợt thấy phía xa Diêm Xuyên với vẻ mặt hung phẫn nộ vọt tới.
Triệu Tiên Tri không những không giận còn lấy làm mừng.
Diêm Xuyên? Hắn rời khỏi Yến Kinh, hẳn không còn mạnh như lúc trước nữa.
Thực lực của mình đã tăng lên dữ dội. Nếu như bắt được Diêm Xuyên, tất cả đều có thể giải quyết dễ dàng.
- Bạch Liên Chuông vang lên!
trong tay Triệu Tiên Tri đột nhiên khởi động.
Coong!
Xung quanh bạch chuông đột nhiên dâng lên từng đóa hoa sen ầm ầm lao về phía Diêm Xuyên.
Giờ phút này trong lòng Diêm Xuyên phẫn uất, nhưng căn bản vẫn không tránh không nhường.
Hắn đưa tay đánh ra một quyền, vẻ mặt phẫn nộ hung ác. Một quyền đập tới, người chưa tới, sát khí lại lao thẳng tới chỗ Triệu Tiên Tri.
Quyền cương khổng lồ ầm ầm nện lên phía trên chiếc chuông trắng.
Triệu Tiên Tri nhất thời biến sắc.
Lực lượng của quyền cương thậm chí khiến không gian xung quanh đều chấn động.
Ầm!
Chuông tắng ầm ầm vỡ nát. Dư lực của quyền cương còn chưa tiêu ta, ầm ầm đánh vào người Triệu Tiên Tri.
- Không thể nào!
Triệu Tiên Tri kêu lên sợ hãi.
Ầm!
Triệu Tiên Tri như một sao chổi, bị quyền cương đánh một quyền bay ra ngoài.
Thờ điểm bay ra, Triệu Tiên Tri dường như còn nghe được tiếng xương cốt của mình vỡ vụn.
Phụt!
Lưu lại một đường máu trên tuyết, Triệu Tiên Tri bay ra ngoài mười dặm.
Đột nhiên một bóng người màu trắng xuất hiện, chắn ở phía Triệu Tiên Tri bay ra. Hắn giơ tay vồ một cái, đã giữ được Triệu Tiên Tri với xương cốt vỡ vụn.
- Không thể nào. Hiện tại ta đã là thượng Hư Cảnh thập nhị trọng. Không, không thể nào!
Triệu Tiên Tri phun ra máu. Giờ phút này hắn vẫn khó có thể tiếp nhận được sự thực.
Phía xa, Diêm Xuyên đánh ra một quyền, phẫn uất trong lòng hờn dường như đã được phát tiết gần hết. Buồn bực lúc trước giảm bớt. Giờ phút này hắn đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Một đám thuộc hạ của Triệu Tiên Tri đang chiến đấu với Vương Tiễn lại ngơ ngác nhìn cảnh tượng vừa nãy.
Một quyền? Một quyền đánh bay? Nhưng Triệu đại nhân là thượng Hư Cảnh thập nhị trọng!
Phía xa, người đón lấy Triệu Tiên Tri, chính là Khổng Ma Kha với vẻ mặt lạnh lùng.
Khổng Ma Kha cứu Triệu Tiên Tri. Phía sau hắn còn xuất hiện một đám thần tử.
Khổng Ma Kha giao Triệu Tiên Tri cho thuộc hạ, lạnh lùng nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Thánh thượng!
Các thuộc hạ của Triệu Tiên Tri nhất thời kêu lên.
Tiếp theo, một đám cường giả xung quanh Vương Tiễn nhất thời muốn bay về phía Khổng Ma Kha.
- Vương Tiễn, giết!
Diêm Xuyên quát lạnh nói.
- Vâng!
Vương Tiễn hét theo một tiếng.
Ầm! Ầm! Ầm!......
Kiếm quang Vương Tiễn vừa qu, nhất thời hình thành một cối xay thịt lớn. Một đám cường giả lập tức bị cắn giết. Kiếm khí còn bao vây xung quanh đám cường giả không cho bất kỳ kẻ nào trốn chạy.
- A! Không! Cứu mạng!......
Một đám cường giả này lo lắng không ngừng kêu lên.
- Lớn mật!
Đứng phía xa, Khổng Ma Kha đột nhiên gầm lên một tiếng, đạp không xông thẳng về phía Vương Tiễn.
Vù!
Thân hình Diêm Xuyên cũng bỗng nhiên thoáng động, nhất thời chắn phía trước chiến trường của Vương Tiễn, ngay trước mặt Khổng Ma Kha.
Hai cơn lốc lớn va chạm vào nhau.
Thân hình Khổng Ma Kha dừng lại. Hai Đại Đế Vương lăng không đứng đối diện nhau. Trong mắt mỗi người đều lộ vẻ hung tợn phẫn nộ.
Bên trên cánh đồng tuyết, Vương Tiễn vẫn đang tùy ý giết chóc thuộc hạ của Khổng Ma Kha.
Diêm Xuyên và Khổng Ma Kha đứng đối lập tranh đấu. Hai cỗ khí tức cực kỳ hung mãnh va chạm vào nhau.
Hai Đại Đế Vương đứng, dường như đã chia chiến trường ra làm hai. Chỉ cần hai Đại Đế Vương ra lệnh một tiếng, đám thần tử phía sau nhất định sẽ lập tức xông ra. Nhưng nếu như hai Đại Đế Vương không mở miệng, trong hai phe đối lập bất kỳ ai cũng không dám vượt qua ranh giới một bước.
Trong mắt Diêm Xuyên chứa hung sát. Mắt Khổng Ma Kha cũng lộ vẻ hung ác.
Về phương diện khí thế, không ai chịu nhường ai.
Thần tử hai phe đều ở tư thế chuẩn bị chiến đấu.
Trong thời điểm khí thế của Diêm Xuyên và Khổng Ma Kha đang tranh đấu, dưới một ngọn núi phía xa lại có một nhóm người khác đang nhìn lại phía này.
Tám nam tử áo trắng dẫn đầu, trăm người đi theo phía sau giống như thuộc hạ. Đồng thời, một bên còn có một người sắc mặt âm lãnh. Đó chính là Lý Thương Hải của Đại Ngạc Thiên Triều!
Lý Thương Hải cầm một chiếc quạt giấy, trong hai mắt lộ vẻ âm lãnh.
- Lý Thương Hải, quả thực là thủ đoạn tốt!
Trong tám nam tử áo trắng dẫn đầu, một người mở miệng nói.
Lý Thương Hải khẽ mỉm cười:
- Đại nhân quá khen. Thánh thượng bảo ta phối hợp các ngươi. Vừa vặn, ta cũng chỉ có thể nghĩ được nhiều như vậy!
- Ồ? Ngươi làm sao tính được bọn họ sẽ tới đây?
Một người mặc y phục màu trắng dẫn đầu hiếu kỳ nói.
- Tại hạ cùng với Mạnh gia của Đông Thần Châu có ân oán. Tất nhiên không thể nào quên được. Năm đó thời điểm ta giết chết Mạnh Tử Thu, lại không lưu ý, không tưởng tượng được con trai con gái của hắn lại có nữ tiềm lực cường đại như vậy. Bởi vậy ta không thể không đề phòng. Nơi đây, chính là chỗ Mạnh Tử Thu bỏ mình năm đó. Ta biết, con trai, con gái của Mạnh Tử Thu tất nhiên sẽ đến đây bái tế!
Lý Thương Hải trầm giọng nói.
- Ồ?
- Bởi vậy, ta mới lập kế, dẫn dụ Khổng Ma Kha tới đây. Ta hi vọng hắn cùng Mạnh Dung Dung sẽ phát sinh xung đột. Không thể tưởng tượng được ông trời lại theo ý nguyện của người, lúc này lại để cho Diêm Xuyên cũng chạy đến đây. Như vậy lại càng hay hơn. Quan hệ giữa Diêm Xuyên và Khổng Ma Kha là thù cũ. Một khi bọn họ liều sống liều chết đánh nhau, các vị đại nhân có thể thuận thế bắt lấy tất cả!
Trong mắt Lý Thương Hải loé ra một tia độc quang nói.
- Ngươi làm sao dẫn dụ Khổng Ma Kha tới đây được?
- Tại hạ tất nhiên đã chôn quân cờ trong đám thần tử của Khổng Ma Kha. Khổng Ma Kha bảo thủ, tất nhiên sẽ trúng kế!
Lý Thương Hải vỗ vỗ quạt giấy nói.
- Ừm!
- Xung quanh nơi này, ta đã cho người bố trí trận pháp. Một khi thời cơ chín muồi, các vị đại nhân có thể một mẻ bắt lấy cả đám người kia!
Lý Thương Hải cười nói.
- Một mẻ bắt cả đám người kia? Ha ha, Lý Thương Hải, ngươi đang lợi dụng chúng ta sao? Thật ra ngươi sợ Mạnh Văn Nhược và Mạnh Dung Dung, cho nên mới muốn mượn tay chúng ta, bắt tất cả bọn họ?
Một vị tiên nhân cười lạnh nói.
Cửa lớn đóng lại, trong lòng Diêm Xuyên cảm thấy đổ vỡ. Hổ thẹn đối với Mạnh Dung Dung, khiến tâm trạng Diêm Xuyên khó tiêu.
Đột nhiên hắn nghe thấy phía xa có một tiếng uống lớn.
- Dừng tay, thánh thượng chỉ yêu tài năng của các ngươi, muốn thu về để bản thân sử dụng!
Phía xa, Triệu Tiên Tri nói một câu đào góc tường, nhất thời giống như một mồi lửa ném vào thùng dầu trong lòng Diêm Xuyên.
Khuôn mặt Diêm Xuyên nhất thời trở nên dữ tợn, giống như một bồn lửa giận tìm nơi phát tiết vậy.
Diêm Xuyên nổi giận gầm lên một tiếng, đạp không xông thẳng tới.
- Kim Đại Vũ, khanh tránh ra!
Trên đường bay tới, Diêm Xuyên gầm lên một tiếng.
Phía xa, Kim Đại Vũ có chút kinh ngạc, nhất thời tránh thân hình ra.
Coong!
Một tiếng động rất lớn vang lên. Hai cái chuông tách ra.
Triệu Tiên Tri thoáng kinh ngạc, đồng thời chợt thấy phía xa Diêm Xuyên với vẻ mặt hung phẫn nộ vọt tới.
Triệu Tiên Tri không những không giận còn lấy làm mừng.
Diêm Xuyên? Hắn rời khỏi Yến Kinh, hẳn không còn mạnh như lúc trước nữa.
Thực lực của mình đã tăng lên dữ dội. Nếu như bắt được Diêm Xuyên, tất cả đều có thể giải quyết dễ dàng.
- Bạch Liên Chuông vang lên!
trong tay Triệu Tiên Tri đột nhiên khởi động.
Coong!
Xung quanh bạch chuông đột nhiên dâng lên từng đóa hoa sen ầm ầm lao về phía Diêm Xuyên.
Giờ phút này trong lòng Diêm Xuyên phẫn uất, nhưng căn bản vẫn không tránh không nhường.
Hắn đưa tay đánh ra một quyền, vẻ mặt phẫn nộ hung ác. Một quyền đập tới, người chưa tới, sát khí lại lao thẳng tới chỗ Triệu Tiên Tri.
Quyền cương khổng lồ ầm ầm nện lên phía trên chiếc chuông trắng.
Triệu Tiên Tri nhất thời biến sắc.
Lực lượng của quyền cương thậm chí khiến không gian xung quanh đều chấn động.
Ầm!
Chuông tắng ầm ầm vỡ nát. Dư lực của quyền cương còn chưa tiêu ta, ầm ầm đánh vào người Triệu Tiên Tri.
- Không thể nào!
Triệu Tiên Tri kêu lên sợ hãi.
Ầm!
Triệu Tiên Tri như một sao chổi, bị quyền cương đánh một quyền bay ra ngoài.
Thờ điểm bay ra, Triệu Tiên Tri dường như còn nghe được tiếng xương cốt của mình vỡ vụn.
Phụt!
Lưu lại một đường máu trên tuyết, Triệu Tiên Tri bay ra ngoài mười dặm.
Đột nhiên một bóng người màu trắng xuất hiện, chắn ở phía Triệu Tiên Tri bay ra. Hắn giơ tay vồ một cái, đã giữ được Triệu Tiên Tri với xương cốt vỡ vụn.
- Không thể nào. Hiện tại ta đã là thượng Hư Cảnh thập nhị trọng. Không, không thể nào!
Triệu Tiên Tri phun ra máu. Giờ phút này hắn vẫn khó có thể tiếp nhận được sự thực.
Phía xa, Diêm Xuyên đánh ra một quyền, phẫn uất trong lòng hờn dường như đã được phát tiết gần hết. Buồn bực lúc trước giảm bớt. Giờ phút này hắn đã cảm thấy thoải mái hơn rất nhiều.
Một đám thuộc hạ của Triệu Tiên Tri đang chiến đấu với Vương Tiễn lại ngơ ngác nhìn cảnh tượng vừa nãy.
Một quyền? Một quyền đánh bay? Nhưng Triệu đại nhân là thượng Hư Cảnh thập nhị trọng!
Phía xa, người đón lấy Triệu Tiên Tri, chính là Khổng Ma Kha với vẻ mặt lạnh lùng.
Khổng Ma Kha cứu Triệu Tiên Tri. Phía sau hắn còn xuất hiện một đám thần tử.
Khổng Ma Kha giao Triệu Tiên Tri cho thuộc hạ, lạnh lùng nhìn về phía Diêm Xuyên.
- Thánh thượng!
Các thuộc hạ của Triệu Tiên Tri nhất thời kêu lên.
Tiếp theo, một đám cường giả xung quanh Vương Tiễn nhất thời muốn bay về phía Khổng Ma Kha.
- Vương Tiễn, giết!
Diêm Xuyên quát lạnh nói.
- Vâng!
Vương Tiễn hét theo một tiếng.
Ầm! Ầm! Ầm!......
Kiếm quang Vương Tiễn vừa qu, nhất thời hình thành một cối xay thịt lớn. Một đám cường giả lập tức bị cắn giết. Kiếm khí còn bao vây xung quanh đám cường giả không cho bất kỳ kẻ nào trốn chạy.
- A! Không! Cứu mạng!......
Một đám cường giả này lo lắng không ngừng kêu lên.
- Lớn mật!
Đứng phía xa, Khổng Ma Kha đột nhiên gầm lên một tiếng, đạp không xông thẳng về phía Vương Tiễn.
Vù!
Thân hình Diêm Xuyên cũng bỗng nhiên thoáng động, nhất thời chắn phía trước chiến trường của Vương Tiễn, ngay trước mặt Khổng Ma Kha.
Hai cơn lốc lớn va chạm vào nhau.
Thân hình Khổng Ma Kha dừng lại. Hai Đại Đế Vương lăng không đứng đối diện nhau. Trong mắt mỗi người đều lộ vẻ hung tợn phẫn nộ.
Bên trên cánh đồng tuyết, Vương Tiễn vẫn đang tùy ý giết chóc thuộc hạ của Khổng Ma Kha.
Diêm Xuyên và Khổng Ma Kha đứng đối lập tranh đấu. Hai cỗ khí tức cực kỳ hung mãnh va chạm vào nhau.
Hai Đại Đế Vương đứng, dường như đã chia chiến trường ra làm hai. Chỉ cần hai Đại Đế Vương ra lệnh một tiếng, đám thần tử phía sau nhất định sẽ lập tức xông ra. Nhưng nếu như hai Đại Đế Vương không mở miệng, trong hai phe đối lập bất kỳ ai cũng không dám vượt qua ranh giới một bước.
Trong mắt Diêm Xuyên chứa hung sát. Mắt Khổng Ma Kha cũng lộ vẻ hung ác.
Về phương diện khí thế, không ai chịu nhường ai.
Thần tử hai phe đều ở tư thế chuẩn bị chiến đấu.
Trong thời điểm khí thế của Diêm Xuyên và Khổng Ma Kha đang tranh đấu, dưới một ngọn núi phía xa lại có một nhóm người khác đang nhìn lại phía này.
Tám nam tử áo trắng dẫn đầu, trăm người đi theo phía sau giống như thuộc hạ. Đồng thời, một bên còn có một người sắc mặt âm lãnh. Đó chính là Lý Thương Hải của Đại Ngạc Thiên Triều!
Lý Thương Hải cầm một chiếc quạt giấy, trong hai mắt lộ vẻ âm lãnh.
- Lý Thương Hải, quả thực là thủ đoạn tốt!
Trong tám nam tử áo trắng dẫn đầu, một người mở miệng nói.
Lý Thương Hải khẽ mỉm cười:
- Đại nhân quá khen. Thánh thượng bảo ta phối hợp các ngươi. Vừa vặn, ta cũng chỉ có thể nghĩ được nhiều như vậy!
- Ồ? Ngươi làm sao tính được bọn họ sẽ tới đây?
Một người mặc y phục màu trắng dẫn đầu hiếu kỳ nói.
- Tại hạ cùng với Mạnh gia của Đông Thần Châu có ân oán. Tất nhiên không thể nào quên được. Năm đó thời điểm ta giết chết Mạnh Tử Thu, lại không lưu ý, không tưởng tượng được con trai con gái của hắn lại có nữ tiềm lực cường đại như vậy. Bởi vậy ta không thể không đề phòng. Nơi đây, chính là chỗ Mạnh Tử Thu bỏ mình năm đó. Ta biết, con trai, con gái của Mạnh Tử Thu tất nhiên sẽ đến đây bái tế!
Lý Thương Hải trầm giọng nói.
- Ồ?
- Bởi vậy, ta mới lập kế, dẫn dụ Khổng Ma Kha tới đây. Ta hi vọng hắn cùng Mạnh Dung Dung sẽ phát sinh xung đột. Không thể tưởng tượng được ông trời lại theo ý nguyện của người, lúc này lại để cho Diêm Xuyên cũng chạy đến đây. Như vậy lại càng hay hơn. Quan hệ giữa Diêm Xuyên và Khổng Ma Kha là thù cũ. Một khi bọn họ liều sống liều chết đánh nhau, các vị đại nhân có thể thuận thế bắt lấy tất cả!
Trong mắt Lý Thương Hải loé ra một tia độc quang nói.
- Ngươi làm sao dẫn dụ Khổng Ma Kha tới đây được?
- Tại hạ tất nhiên đã chôn quân cờ trong đám thần tử của Khổng Ma Kha. Khổng Ma Kha bảo thủ, tất nhiên sẽ trúng kế!
Lý Thương Hải vỗ vỗ quạt giấy nói.
- Ừm!
- Xung quanh nơi này, ta đã cho người bố trí trận pháp. Một khi thời cơ chín muồi, các vị đại nhân có thể một mẻ bắt lấy cả đám người kia!
Lý Thương Hải cười nói.
- Một mẻ bắt cả đám người kia? Ha ha, Lý Thương Hải, ngươi đang lợi dụng chúng ta sao? Thật ra ngươi sợ Mạnh Văn Nhược và Mạnh Dung Dung, cho nên mới muốn mượn tay chúng ta, bắt tất cả bọn họ?
Một vị tiên nhân cười lạnh nói.
/1446
|