Diêm Xuyên khẽ mỉm cười, cũng không hề giải thích.
Gặp Diêm Xuyên không chịu nói, mọi người cũng không hỏi nhiều. Bọn họ chỉ lặng lặng nhìn hai hộp ngọc, trầm tư suy nghĩ.
Xà Hoàng lộ vẻ hưng phấn. Nếu có mệnh cách này, mình thật sự có thể thoát khỏi thương thế.
Trong ánh mắt mờ mịt của mọi người, Diêm Xuyên tiễn mọi người đi.
- Meo!
Miêu Miêu nhảy vào.
- Miêu Miêu, lần này làm phiền ngươi rồi!
Diêm Xuyên cười nói.
- Meo. Diêm Xuyên, mười hai địa chi của ta, ngươi cứ tùy tiện cho bọn họ như vậy sao? Lực lượng trong này, cho dù là ta thấy cũng trông phát thèm. Ngươi không sợ bọn họ chạy sao?
Miêu Miêu hỏi.
- Sẽ không chạy, ta tin tưởng!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
…
Bắc Thần Châu, đế triều Yêu tộc.
Quyết nhìn Yêu Thiên Thương.
- Ngươi đi đi. Có ta ở đây, ngươi yên tâm. Mau chóng, thu phục các đại yêu trong thiên hạ!
Quyết hít sâu một cái nói.
- Được!
Yêu Thiên Thương gật đầu một cái.
- Đi!
Yêu Thiên Thương đạp không, dẫn theo bầy yêu bay vút lên trời. Hắn lại tìm kiếm đại yêu để thu phục.
Yêu Thiên Thương rời đi, Quyết nhìn về phía nam, vẻ mặt ưu tư lo lắng.
Phía sau Quyết vẫn còn một người đi theo. Đó là Vân Tâm.
- Còn có ba cơ hội!
Quyết với tâm sự nặng nề nói.
- Đúng vậy, Thiên triều Đại Trăn, Thiên triều Đại Phật, thánh địa Thần Tông. Ba thượng vị nghiệp vị thiên địa. Đế triều Yêu tộc chỉ có thể đoạt lấy từ trên người bọn họ. Đáng tiếc, ba nghiệp vị thiên địa này cũng không dễ lấy!
Sắc mặt Vân Tâm phức tạp nói.
- Ừm?
- Thiên triều Đại Phật, có Khổng gia tọa trấn. Ha ha, những người khác trong Khổng gia cũng không có gì đáng nói. Nhưng Khổng gia có một lão tổ tông.
Vân Tâm trịnh trọng nói.
- Lão tổ tông Khổng gia?
Quyết cau mày nói.
- Vâng, ngày xưa thời điểm Kinh Chiếu hồi phục ký ức, khí thế trùng thiên, bao trùm thiên hạ trong năm thần châu. Ngươi có biết, lão tổ tông Khổng gia, hắn từ Khổng gia tới Thiên Cơ Tông cần bao lâu?
Vân Tâm trầm giọng nói.
- Bao lâu?
- Một ngày. Chỉ một ngày từ Khổng gia đến Thiên Cơ Tông!
Vân Tâm hít sâu một cái, sắc mặt phức tạp nói.
- Một ngày? Ngang qua Tây Thần Châu, đến Bắc Thần Châu?
Quyết cũng kinh ngạc nói.
Vân Tâm gật đầu một cái.
Sắc mặt Quyết trở nên âm trầm.
- Còn về thánh địa Thần Tông, ha ha!
Vân Tâm cười khổ một hồi.
- Thánh địa Thần Tông cũng có cường nhân sao?
Quyết kinh ngạc nói.
- Năm đó Kinh Chiếu ra lệnh, thiên hạ không ai dám không theo. Thánh địa Thần Tông cũng không ngoại lệ. Nhưng ngươi không biết, thánh địa Thần Tông đã từng khiêu khích Kinh Chiếu!
Vân Tâm trịnh trọng nói.
- Ồ?
- Kinh Chiếu từng xông vào Thần giới một lần. Ngươi nên hiểu rõ tính cách của Kinh Chiếu. Người dám khiêu khích Kinh Chiếu, nàng lập tức giết không tha. Nhưng, cuối cùng tuy rằng Thần giới chịu thua, Thần giới vẫn tồn tại. Ha ha, ngươi cảm thấy thánh địa Thần Tông thế nào?
Vân Tâm nói.
Nắm đấm Quyết thoáng xiết chặt.
- Thiên triều Đại Trăn, ngươi cũng thấy Diêm Xuyên cực kỳ cường thế. Giờ phút này hắn là kiêu hùng phong quang nhất trong thiên hạ. Thế lực của hắn còn bao trùm hai đại thần châu. Nhưng nội tình của Thiên triều Đại Trăn so với hai phe kia vẫn kém hơn một chút!
Vân Tâm giải thích.
- Còn kém hớn một chút?
Quyết khe khẽ thở dài.
Tuy rằng nội tình của Đại Trăn kém, vẫn có thể sâu hơn rất nhiều so với đế triều Yêu tộc.
- Muốn cướp đoạt nghiệp vị thiên địa của bọn họ, khó, tương đối khó!
Vân Tâm khẳng định nói.
- Đúng vậy, rất khó!
Hai mắt Quyết thoáng nheo lại.
- Nhưng trẫm vẫn muốn thử một lần. Trẫm còn có cơ hội!
Quyết hít sâu một cái, ngưng trọng nói.
- Cơ hội? Cơ hội gì?
Vân Tâm bất ngờ nói.
- Diêm Xuyên vẫn còn là thượng Hư Cảnh mười một tầng. Hắn không đột phá, ta còn có cơ hội!
Trong mắt Quyết nhất thời cứng lại nói.
- Nhưng...
Vân Tâm lo lắng nói.
- Yên tâm, trẫm sẽ không liều chết vật lộn với hắn, sẽ giữ lại một phần lực! Ít nhất cũng không thể để hắn thấy rõ. Ha ha!
Quyết thoáng cười khổ một hồi.
- Được rồi, ta tin tưởng ngươi! Tuy nhiên...
Vân Tâm gật đầu một cái.
- Ha ha, yên tâm đi, trẫm sẽ không làm khó ngươi. Ngươi không cần suy tính Đại Trăn. Trẫm sẽ dùng biện pháp của mình!
Quyết lắc đầu nói.
- Vâng, tạ bệ hạ!
Vân Tâm lên tiếng trả lời.
Dù sao, ngày xưa hắn đã từng đáp ứng, trong thời gian ngàn năm sẽ không suy tính Đại Trăn.
Thiên triều Đại Trăn, Yến Kinh! Thượng thư phòng!
Tất cả đám người Dịch Phong, Lưu Cương, Doãn Hận Thiên, Lưu Cẩn, tất cả đều đang đứng chờ.
Hôm nay, trong thượng thư phòng còn có một người từ bên ngoài đến. Đó là Vương Chu của đế triều Yêu tộc!
Vương Chu trịnh trọng đưa ra một lá thư.
- Diêm đế, đây là bệ hạ sai thần đưa tới, nhất định phải giao tận tay Diêm đế!
Vương Chu cực kỳ trịnh trọng nói.
Tất cả mọi người đều cảm thấy hiếu kỳ. Lưu Cẩn tiếp nhận lá thư đưa tới cho Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên khẽ nhíu mày, tiếp nhận lá thư. Bởi vì từ thái độ của Vương Chu, Diêm Xuyên hiểu rõ chắc chắn đây là chuyện lớn. Chỉ có chuyện lớn mới có thể khiến Quyết cẩn thận như vậy.
Mở lá thư ra, Diêm Xuyên bắt đầu đọc.
Nhìn qua một hồi, hai mắt Diêm Xuyên thoáng nheo lại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
- Thánh thượng, chẳng lẽ có chuyện lớn phát sinh sao?
Dịch Phong hiếu kỳ nói.
Diêm Xuyên đưa lá thư ra. Dịch Phong lập tức tiếp nhận. Sau khi xem nội dung trong thư, Dịch Phong nhất thời biến sắc. Hắn cũng nhíu chặt lông mày. Sau đó hắn lại truyền lá thư cho Doãn Hận Thiên.
Quần thần truyền tay nhau xem lá thư.
Diêm Xuyên nhấp ngụm nước trà, có chút suy ngẫm.
- Quyết? Hắn không cam lòng!
Diêm Xuyên khe khẽ thở dài.
Vương Chu khẽ mỉm cười, gật đầu nói:
- Đế ta làm được chuyện vạn cổ không có, muốn định cơ nghiệp thiên hạ, nên có hùng tâm nghênh đón khó khăn trong thiên hạ!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Khí phách của Quyết, trẫm thật sự rất thưởng thức. Ngươi trở về đi thôi. Nói cho Quyết biết, đến lúc đó, trẫm nhất định sẽ đến. Hắn cho trẫm đại lễ, trẫm cũng có thể cho hắn một món đại lễ!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Vương Chu giật mình, tiếp theo cực kỳ lễ phép nói:
- Vâng, Vương Chu sẽ chuyển lời! Vương Chu cáo từ!
- Ừm!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Lưu Cẩn liền đứng ra, đưa Vương Chu rời đi.
Vương Chu vừa đi, tâm thần quần thần thượng thư phòng nhất thời thả ra.
- Thánh thượng, Quyết thật sự có phần năng lực kia sao?
Dịch Phong cau mày nói.
- Đúng vậy, thánh thượng, Quyết nghĩ thế nào lại muốn cùng thánh thượng đơn độc giao đấu? Đây là quốc chi tranh. Thánh thượng không cần tự mình mạo hiểm!
Lưu Cương cũng lo lắng nói.
- Thánh thượng, Quyết chuẩn bị từ bỏ Bắc Thần Châu, thật sự nguyện ý chắp tay nhường sao?
Doãn Hận Thiên lại nhíu mày không ngớt.
- Cho nên, trẫm mới nói Quyết có khí phách lớn. Ba mươi ngàn năm trước, hắn cỉ vì mưu tính một người thân, lại tự sát chuyển thế. Đến kiếp này, hắn còn có được một niềm tin, cam tâm tình nguyện lấy một quốc gia làm tiền đặt cược. Người này thật sự bất phàm!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Thánh thượng, nhưng ngài phải cẩn thận. Trích tinh thủ của Quyết chính là vật sở hữu của Đại Năng thượng cổ. Trích tinh thủ chính là một trong mấy loại thần thông mạnh nhất trong toàn thiên hạ! Ta nghe đồn Đại Năng thượng cổ kia đã từng chiến đấu với Liên Thần.
Doãn Hận Thiên trịnh trọng nói.
Gặp Diêm Xuyên không chịu nói, mọi người cũng không hỏi nhiều. Bọn họ chỉ lặng lặng nhìn hai hộp ngọc, trầm tư suy nghĩ.
Xà Hoàng lộ vẻ hưng phấn. Nếu có mệnh cách này, mình thật sự có thể thoát khỏi thương thế.
Trong ánh mắt mờ mịt của mọi người, Diêm Xuyên tiễn mọi người đi.
- Meo!
Miêu Miêu nhảy vào.
- Miêu Miêu, lần này làm phiền ngươi rồi!
Diêm Xuyên cười nói.
- Meo. Diêm Xuyên, mười hai địa chi của ta, ngươi cứ tùy tiện cho bọn họ như vậy sao? Lực lượng trong này, cho dù là ta thấy cũng trông phát thèm. Ngươi không sợ bọn họ chạy sao?
Miêu Miêu hỏi.
- Sẽ không chạy, ta tin tưởng!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
…
Bắc Thần Châu, đế triều Yêu tộc.
Quyết nhìn Yêu Thiên Thương.
- Ngươi đi đi. Có ta ở đây, ngươi yên tâm. Mau chóng, thu phục các đại yêu trong thiên hạ!
Quyết hít sâu một cái nói.
- Được!
Yêu Thiên Thương gật đầu một cái.
- Đi!
Yêu Thiên Thương đạp không, dẫn theo bầy yêu bay vút lên trời. Hắn lại tìm kiếm đại yêu để thu phục.
Yêu Thiên Thương rời đi, Quyết nhìn về phía nam, vẻ mặt ưu tư lo lắng.
Phía sau Quyết vẫn còn một người đi theo. Đó là Vân Tâm.
- Còn có ba cơ hội!
Quyết với tâm sự nặng nề nói.
- Đúng vậy, Thiên triều Đại Trăn, Thiên triều Đại Phật, thánh địa Thần Tông. Ba thượng vị nghiệp vị thiên địa. Đế triều Yêu tộc chỉ có thể đoạt lấy từ trên người bọn họ. Đáng tiếc, ba nghiệp vị thiên địa này cũng không dễ lấy!
Sắc mặt Vân Tâm phức tạp nói.
- Ừm?
- Thiên triều Đại Phật, có Khổng gia tọa trấn. Ha ha, những người khác trong Khổng gia cũng không có gì đáng nói. Nhưng Khổng gia có một lão tổ tông.
Vân Tâm trịnh trọng nói.
- Lão tổ tông Khổng gia?
Quyết cau mày nói.
- Vâng, ngày xưa thời điểm Kinh Chiếu hồi phục ký ức, khí thế trùng thiên, bao trùm thiên hạ trong năm thần châu. Ngươi có biết, lão tổ tông Khổng gia, hắn từ Khổng gia tới Thiên Cơ Tông cần bao lâu?
Vân Tâm trầm giọng nói.
- Bao lâu?
- Một ngày. Chỉ một ngày từ Khổng gia đến Thiên Cơ Tông!
Vân Tâm hít sâu một cái, sắc mặt phức tạp nói.
- Một ngày? Ngang qua Tây Thần Châu, đến Bắc Thần Châu?
Quyết cũng kinh ngạc nói.
Vân Tâm gật đầu một cái.
Sắc mặt Quyết trở nên âm trầm.
- Còn về thánh địa Thần Tông, ha ha!
Vân Tâm cười khổ một hồi.
- Thánh địa Thần Tông cũng có cường nhân sao?
Quyết kinh ngạc nói.
- Năm đó Kinh Chiếu ra lệnh, thiên hạ không ai dám không theo. Thánh địa Thần Tông cũng không ngoại lệ. Nhưng ngươi không biết, thánh địa Thần Tông đã từng khiêu khích Kinh Chiếu!
Vân Tâm trịnh trọng nói.
- Ồ?
- Kinh Chiếu từng xông vào Thần giới một lần. Ngươi nên hiểu rõ tính cách của Kinh Chiếu. Người dám khiêu khích Kinh Chiếu, nàng lập tức giết không tha. Nhưng, cuối cùng tuy rằng Thần giới chịu thua, Thần giới vẫn tồn tại. Ha ha, ngươi cảm thấy thánh địa Thần Tông thế nào?
Vân Tâm nói.
Nắm đấm Quyết thoáng xiết chặt.
- Thiên triều Đại Trăn, ngươi cũng thấy Diêm Xuyên cực kỳ cường thế. Giờ phút này hắn là kiêu hùng phong quang nhất trong thiên hạ. Thế lực của hắn còn bao trùm hai đại thần châu. Nhưng nội tình của Thiên triều Đại Trăn so với hai phe kia vẫn kém hơn một chút!
Vân Tâm giải thích.
- Còn kém hớn một chút?
Quyết khe khẽ thở dài.
Tuy rằng nội tình của Đại Trăn kém, vẫn có thể sâu hơn rất nhiều so với đế triều Yêu tộc.
- Muốn cướp đoạt nghiệp vị thiên địa của bọn họ, khó, tương đối khó!
Vân Tâm khẳng định nói.
- Đúng vậy, rất khó!
Hai mắt Quyết thoáng nheo lại.
- Nhưng trẫm vẫn muốn thử một lần. Trẫm còn có cơ hội!
Quyết hít sâu một cái, ngưng trọng nói.
- Cơ hội? Cơ hội gì?
Vân Tâm bất ngờ nói.
- Diêm Xuyên vẫn còn là thượng Hư Cảnh mười một tầng. Hắn không đột phá, ta còn có cơ hội!
Trong mắt Quyết nhất thời cứng lại nói.
- Nhưng...
Vân Tâm lo lắng nói.
- Yên tâm, trẫm sẽ không liều chết vật lộn với hắn, sẽ giữ lại một phần lực! Ít nhất cũng không thể để hắn thấy rõ. Ha ha!
Quyết thoáng cười khổ một hồi.
- Được rồi, ta tin tưởng ngươi! Tuy nhiên...
Vân Tâm gật đầu một cái.
- Ha ha, yên tâm đi, trẫm sẽ không làm khó ngươi. Ngươi không cần suy tính Đại Trăn. Trẫm sẽ dùng biện pháp của mình!
Quyết lắc đầu nói.
- Vâng, tạ bệ hạ!
Vân Tâm lên tiếng trả lời.
Dù sao, ngày xưa hắn đã từng đáp ứng, trong thời gian ngàn năm sẽ không suy tính Đại Trăn.
Thiên triều Đại Trăn, Yến Kinh! Thượng thư phòng!
Tất cả đám người Dịch Phong, Lưu Cương, Doãn Hận Thiên, Lưu Cẩn, tất cả đều đang đứng chờ.
Hôm nay, trong thượng thư phòng còn có một người từ bên ngoài đến. Đó là Vương Chu của đế triều Yêu tộc!
Vương Chu trịnh trọng đưa ra một lá thư.
- Diêm đế, đây là bệ hạ sai thần đưa tới, nhất định phải giao tận tay Diêm đế!
Vương Chu cực kỳ trịnh trọng nói.
Tất cả mọi người đều cảm thấy hiếu kỳ. Lưu Cẩn tiếp nhận lá thư đưa tới cho Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên khẽ nhíu mày, tiếp nhận lá thư. Bởi vì từ thái độ của Vương Chu, Diêm Xuyên hiểu rõ chắc chắn đây là chuyện lớn. Chỉ có chuyện lớn mới có thể khiến Quyết cẩn thận như vậy.
Mở lá thư ra, Diêm Xuyên bắt đầu đọc.
Nhìn qua một hồi, hai mắt Diêm Xuyên thoáng nheo lại, vẻ mặt trở nên nghiêm túc.
- Thánh thượng, chẳng lẽ có chuyện lớn phát sinh sao?
Dịch Phong hiếu kỳ nói.
Diêm Xuyên đưa lá thư ra. Dịch Phong lập tức tiếp nhận. Sau khi xem nội dung trong thư, Dịch Phong nhất thời biến sắc. Hắn cũng nhíu chặt lông mày. Sau đó hắn lại truyền lá thư cho Doãn Hận Thiên.
Quần thần truyền tay nhau xem lá thư.
Diêm Xuyên nhấp ngụm nước trà, có chút suy ngẫm.
- Quyết? Hắn không cam lòng!
Diêm Xuyên khe khẽ thở dài.
Vương Chu khẽ mỉm cười, gật đầu nói:
- Đế ta làm được chuyện vạn cổ không có, muốn định cơ nghiệp thiên hạ, nên có hùng tâm nghênh đón khó khăn trong thiên hạ!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
- Khí phách của Quyết, trẫm thật sự rất thưởng thức. Ngươi trở về đi thôi. Nói cho Quyết biết, đến lúc đó, trẫm nhất định sẽ đến. Hắn cho trẫm đại lễ, trẫm cũng có thể cho hắn một món đại lễ!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
Vương Chu giật mình, tiếp theo cực kỳ lễ phép nói:
- Vâng, Vương Chu sẽ chuyển lời! Vương Chu cáo từ!
- Ừm!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Lưu Cẩn liền đứng ra, đưa Vương Chu rời đi.
Vương Chu vừa đi, tâm thần quần thần thượng thư phòng nhất thời thả ra.
- Thánh thượng, Quyết thật sự có phần năng lực kia sao?
Dịch Phong cau mày nói.
- Đúng vậy, thánh thượng, Quyết nghĩ thế nào lại muốn cùng thánh thượng đơn độc giao đấu? Đây là quốc chi tranh. Thánh thượng không cần tự mình mạo hiểm!
Lưu Cương cũng lo lắng nói.
- Thánh thượng, Quyết chuẩn bị từ bỏ Bắc Thần Châu, thật sự nguyện ý chắp tay nhường sao?
Doãn Hận Thiên lại nhíu mày không ngớt.
- Cho nên, trẫm mới nói Quyết có khí phách lớn. Ba mươi ngàn năm trước, hắn cỉ vì mưu tính một người thân, lại tự sát chuyển thế. Đến kiếp này, hắn còn có được một niềm tin, cam tâm tình nguyện lấy một quốc gia làm tiền đặt cược. Người này thật sự bất phàm!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Thánh thượng, nhưng ngài phải cẩn thận. Trích tinh thủ của Quyết chính là vật sở hữu của Đại Năng thượng cổ. Trích tinh thủ chính là một trong mấy loại thần thông mạnh nhất trong toàn thiên hạ! Ta nghe đồn Đại Năng thượng cổ kia đã từng chiến đấu với Liên Thần.
Doãn Hận Thiên trịnh trọng nói.
/1446
|