Doãn Hận Thiên lên tiếng:
- Thần tuân chỉ!
- Tham Lang!
- Có thần!
- Mở rộng binh mã dũng quân đoàn đến mười vạn!
- Thần tuân chỉ!
............
.........
......
Diêm Xuyên liên tục phát ra mệnh lệnh.
Diêm Xuyên không định lấy Đạo Ấn vào lúc này, hắn chuẩn bị tổ kiến toàn thiên hạ trí giả, cường giả, chuẩn bị lại tiến hành Mộng Nhập Thiên Cơ.
Đây là công tình hệ thống lớn nhất.
Lần này là cơ hội cho Đại Trăn thiên triều tăng nhanh nội tình.
Đối diện Tiên giới thì Đại Trăn thiên triều vẫn quá yếu, Diêm Xuyên cần lần này đem Đại Trăn thiên triều tăng lên đẳng cấp cực cao.
Cả nước phải Mộng Nhập Thiên Cơ.
Tiên giới, Đại Tề thánh đình không ngừng trù bị chuyện dời đô, mọi thứ tiến hành đâu vào đấy, chờ đợi tranh phong ngày cuối cùng.
Cứ thế qua ba mơi năm sau.
Thiên hạ ổn định, rất nhiều công trình đến khâu chót.
Cự Lộc thư viện nghênh đón một người khách chờ đã lâu.
Lý Tư.
Lý Tư nhìn quần tiên của Cự Lộc thư viện, mỉm cười nói:
- Các vị, thánh thượng cho mời!
…
Đại Trăn thiên triều, Thiên Diệp thành.
Bên ngoài Thiên Diệp thành có một ngọn núi to.
Ngọn núi bị cắt gọt hình thành khói thiên bia to lớn.
Trên thiên bia có trăm ngàn công pháp, đều là công pháp nhất lưu của giới này.
Xung quanh thiên bia ngồi đầy tu giả, ai nấy trang nghiêm, túc mục. Có nhiều tu giả khoanh chân ngồi, cảm nhận kinh văn trên thiên bia.
- Thiên cấp công pháp, không ngờ đều là thiên cấp công pháp, thánh thượng nhân từ!
- Thiên cấp công pháp? Thiên cấp công pháp ngày xưa là báu vật trấn tông trong trung vị tông môn, giờ có hàng trăm ngàn? Dù là một thánh địa cũng không có nhiều như vậy.
- Có công pháp này là phúc cho tu luyện giả chúng ta!
- Có công pháp này, thiên tài trong thiên hạ tất nhiên như măng mọc sau mưa, ngày sau thành tiên giả chắ sẽ như thủy triều.
- Thánh thượng làm việc này thật là công đức vô lượng!
............
......
...
Ba ngàn thiên bia dựng lên, thiên hạ hoan hô ủng hộ, đây là phúc lợi của thống nhất thiên hạ Đại Trăn thiên triều,. Phúc lợi này càng sự thật hơn ban thưởng linh thạch, nhận cá không bằng có cần câu cơm.
Đây là cho người có ý chí con đường lên trời, phúc lợi như vậy vừa ra, đệ tử hàn môn trong thiên hạ đều quyết định làm dân chúng Đại Trăn thiên triều.
Dù là đại gia tộc phú môn cũng rất mang ơn Diêm Xuyên.
Đây chính là thiên cực công pháp, công pháp mạnh nhất thế gian!
Thiên bia dựng lên, Đại Trăn thiên triều đạt tới lòng người hướng về cao chưa từng có.
- Trần Cửu, nghe nói thiên tài trong tộc các ngươi đi Yến Kinh?
- Đúng vậy. Thánh thượng mở đại khảo thiên hạ quý thứ hai, biểu đệ của ta là thiên tài nhất tộc rốt cuộc được chọn, phải biết rằng đến Đại Trăn thiên triều, sau này được liệt vào hàng tiên ban!
- Không chỉ có vậy, hình như nhiều người được tuyển, thiên tài khắp nơi, quan viên, tướng lĩnh có năng lực siêu quần đều đi Yến Kinh.
- Mặc dù không biết họ đi làm gì nhưng chắc thánh thượng rất chú trọng họ. Ài, nếu ta cũng được trọng dụng thì tốt rồi.
- Ha ha ha ha ha! Chỉ bằng vào ngươi?
.........
......
...
Thiên bia dựng lên, nhân tài các nơi lục tụ bị đưa đi Yến Kinh.
Ai cũng biết đây là con đường thênh thang, nên không do dự, từ biểt người nhà đi tới.
Phút chốc xung quanh Yến Kinh tụ tập vô số cường giả, trí giả, hùng giả.
Yến Kinh vì giữ lại nhóm người này mà liên tục chia địa các nơi, sắp xếp cho họ.
Có nhiều tu giả khó hiểu, nhưng không ai chất vấn, đều chờ điều lệnh cuối cùng của thánh thượng từ Yến Kinh.
...........
Đám tiên nhân Cự Lộc thư viện Mạnh Lăng Thiên bay hướng Yến Kinh, nhìn xung quanh rậm rạp các loại nhân tài, rất là cảm thán.
Mạnh Lăng Thiên cảm thán:
- Thiên hạ đều vào Đại Trăn thiên triều!
Lý Tư mỉm cười nói:
- Các vị không cần căng thẳng, thánh thượng sẽ không bạc đãi Cự Lộc thư viện.
Mạnh Lăng Thiên nhìn Lý Tư, cuối cùng mỉm cười.
Lúc đến thì mọi người có lo Diêm Xuyên sẽ tá ma giết lừa.
Nhưng thấy Lý Tư thì họ thở phào, dù sao gã từng bị Cự Lộc thư viện đưa tới Đại Trăn thiên triều để kết minh, chắc sẽ không hại Cự Lộc thư viện.
Lý Tư dẫn mọi người bay qua Yến Kinh, đi tới tông môn ngày xưa của phụ thân Diêm Xuyên, nguyên đại Hà tông.
Yến Kinh đã mở rộng mấy chục lần, nguyên đại Hà tông thuộc vùng ngoại thành Yến Kinh.
Nguyên đại Hà tông hiện tại có nhiều thị vệ canh gác xung quanh.
Có Lý Tư dẫn dắt, đám thị vệ không ngăn cản.
Đoàn người rất nhanh đi tới dưới một ngọn núi.
Lý Tư mang theo đám tiên nhân chờ đợi.
Ở giữa sườn núi, Diêm Xuyên đang tế bái phụ mẫu, hiện tại dù là tiên nhân cũng phải chờ.
Diêm Xuyên nhìn mộ bia, hít sâu, nói:
- Cha, nương, ta đã báo đại cừu cho các ngươi, có thể yên nghỉ rồi.
Diêm Xuyên đứng trước mọ bia im lặng thật lâu.
Gió nhẹ thổi qua, xung quanh không ai dám há mồm thở dốc.
Đại khái một nén nhang sau, Diêm Xuyên cung kính cúi đầu hướng mộ bia của phụ mẫu.
Lạy xong Diêm Xuyên hít sâu, quay đầu nhìn chân núi.
Diêm Xuyên nói:
- Các vị đại hiền, lên đây đi!
Đám tiên nhân Mạnh Lăng Thiên nhìn nhau, theo Lý Tư dẫn dắt bay tới quảng trường giữa sườn núi.
Quần tiên cung kính hành lễ:
- Kính chào thánh thượng Đại Trăn!
Lúc này không như hồi xưa, ngày xưa cao cao tại thượng sớm không còn sót lại chút gì, cho dù mọi người là tiên nhân nhưng không thể không hành lễ với Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Các vị không cần đa lễ, Đại Trăn thiên triều có thể đi tới hôm nay cũng nhờ Cự Lộc thư viện giúp ích rất nhiều.
Diêm Xuyên nói thật lòng, dù ban đầu là Phong Thần bảng, hay sau này là Lý Tư, Mạnh Văn NHược, nhiều nho tu, Cự Lộc thư viện giúp ích cho Đại Trăn thiên triều rất nhiều. Thậm chí ngày xưa lần đầu tiên thiên hạ đại khảo, quần tiên hoàn toàn lại đây trợ chiến.
Nghe Diêm Xuyên chân thành nói, quần tiên sắc mặt dịu lại.
Diêm Xuyên cười nói:
- Trẫm đã nói rồi, sau khi thành đại sự đương nhiên sẽ không bạc đãi Cự Lộc thư viện!
Mạnh Lăng Thiên cười khổ nói:
- Thánh thượng Đại Trăn có lòng.
Hiện tại dân chúng thiên hạ chỉ nhận Đại Trăn thiên triều, sớm xem thường Cự Lộc thư viện, muốn tuyển nhận học sinh thiên tài cũng khó.
Dịch Phong mỉm cười nói:
- Trẫm nói được thì làm được!
Quần tiên nhân nhìn hướng Diêm Xuyên:
- A?
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Trẫm biết Cự Lộc thư viện hy vọng học sinh vô số, hy vọng thư viện lớn mạnh, trẫm thành toàn các ngươi!
- A?
Diêm Xuyên nói:
- Trẫm chuẩn bị mang theo tất cả thần tử trúng tuyển tiến hành một lần đại bế quan!
Quần tiên nhân kinh ngạc bật thốt:
- A?
Mạnh Lăng Thiên trợn tròn mắt:
- Tất cả thần tử? Tuyển trung thần tử? Hiện tại xung quanh Yến Kinh hội tụ vô số người tài? Ngươi, ngươi đừng nói là tất cả mọi người ssi?
Ngoại giới này ít nhất cũng có ngàn vạn người?
Người vạn người cùng nhau bế quan? Đùa giỡn cái gì?
Nghe tin này, quần tiên nhân đều cảm thấy hoang đường, có lầm không vậy?
Nhưng khi quần tiên nhân mờ mịt thì Khổng Ngạo Thiên lại gật đầu.
Quần tiên nhân câm nín.
Quần tiên nhân có cảm giác trợn tròn mắt, thật khó mà chấp nhận.
Diêm Xuyên nói:
- Trong lúc bế quan thì trẫm sẽ chiêu cáo thiên hạ, do Cự Lộc thư viện hỗ trợ cai quản năm ngàn năm!
Cự Lộc thư viện hỗ trợ cai quản năm ngàn năm? Trái tim quần tiên nhân đập nhanh.
- Thần tuân chỉ!
- Tham Lang!
- Có thần!
- Mở rộng binh mã dũng quân đoàn đến mười vạn!
- Thần tuân chỉ!
............
.........
......
Diêm Xuyên liên tục phát ra mệnh lệnh.
Diêm Xuyên không định lấy Đạo Ấn vào lúc này, hắn chuẩn bị tổ kiến toàn thiên hạ trí giả, cường giả, chuẩn bị lại tiến hành Mộng Nhập Thiên Cơ.
Đây là công tình hệ thống lớn nhất.
Lần này là cơ hội cho Đại Trăn thiên triều tăng nhanh nội tình.
Đối diện Tiên giới thì Đại Trăn thiên triều vẫn quá yếu, Diêm Xuyên cần lần này đem Đại Trăn thiên triều tăng lên đẳng cấp cực cao.
Cả nước phải Mộng Nhập Thiên Cơ.
Tiên giới, Đại Tề thánh đình không ngừng trù bị chuyện dời đô, mọi thứ tiến hành đâu vào đấy, chờ đợi tranh phong ngày cuối cùng.
Cứ thế qua ba mơi năm sau.
Thiên hạ ổn định, rất nhiều công trình đến khâu chót.
Cự Lộc thư viện nghênh đón một người khách chờ đã lâu.
Lý Tư.
Lý Tư nhìn quần tiên của Cự Lộc thư viện, mỉm cười nói:
- Các vị, thánh thượng cho mời!
…
Đại Trăn thiên triều, Thiên Diệp thành.
Bên ngoài Thiên Diệp thành có một ngọn núi to.
Ngọn núi bị cắt gọt hình thành khói thiên bia to lớn.
Trên thiên bia có trăm ngàn công pháp, đều là công pháp nhất lưu của giới này.
Xung quanh thiên bia ngồi đầy tu giả, ai nấy trang nghiêm, túc mục. Có nhiều tu giả khoanh chân ngồi, cảm nhận kinh văn trên thiên bia.
- Thiên cấp công pháp, không ngờ đều là thiên cấp công pháp, thánh thượng nhân từ!
- Thiên cấp công pháp? Thiên cấp công pháp ngày xưa là báu vật trấn tông trong trung vị tông môn, giờ có hàng trăm ngàn? Dù là một thánh địa cũng không có nhiều như vậy.
- Có công pháp này là phúc cho tu luyện giả chúng ta!
- Có công pháp này, thiên tài trong thiên hạ tất nhiên như măng mọc sau mưa, ngày sau thành tiên giả chắ sẽ như thủy triều.
- Thánh thượng làm việc này thật là công đức vô lượng!
............
......
...
Ba ngàn thiên bia dựng lên, thiên hạ hoan hô ủng hộ, đây là phúc lợi của thống nhất thiên hạ Đại Trăn thiên triều,. Phúc lợi này càng sự thật hơn ban thưởng linh thạch, nhận cá không bằng có cần câu cơm.
Đây là cho người có ý chí con đường lên trời, phúc lợi như vậy vừa ra, đệ tử hàn môn trong thiên hạ đều quyết định làm dân chúng Đại Trăn thiên triều.
Dù là đại gia tộc phú môn cũng rất mang ơn Diêm Xuyên.
Đây chính là thiên cực công pháp, công pháp mạnh nhất thế gian!
Thiên bia dựng lên, Đại Trăn thiên triều đạt tới lòng người hướng về cao chưa từng có.
- Trần Cửu, nghe nói thiên tài trong tộc các ngươi đi Yến Kinh?
- Đúng vậy. Thánh thượng mở đại khảo thiên hạ quý thứ hai, biểu đệ của ta là thiên tài nhất tộc rốt cuộc được chọn, phải biết rằng đến Đại Trăn thiên triều, sau này được liệt vào hàng tiên ban!
- Không chỉ có vậy, hình như nhiều người được tuyển, thiên tài khắp nơi, quan viên, tướng lĩnh có năng lực siêu quần đều đi Yến Kinh.
- Mặc dù không biết họ đi làm gì nhưng chắc thánh thượng rất chú trọng họ. Ài, nếu ta cũng được trọng dụng thì tốt rồi.
- Ha ha ha ha ha! Chỉ bằng vào ngươi?
.........
......
...
Thiên bia dựng lên, nhân tài các nơi lục tụ bị đưa đi Yến Kinh.
Ai cũng biết đây là con đường thênh thang, nên không do dự, từ biểt người nhà đi tới.
Phút chốc xung quanh Yến Kinh tụ tập vô số cường giả, trí giả, hùng giả.
Yến Kinh vì giữ lại nhóm người này mà liên tục chia địa các nơi, sắp xếp cho họ.
Có nhiều tu giả khó hiểu, nhưng không ai chất vấn, đều chờ điều lệnh cuối cùng của thánh thượng từ Yến Kinh.
...........
Đám tiên nhân Cự Lộc thư viện Mạnh Lăng Thiên bay hướng Yến Kinh, nhìn xung quanh rậm rạp các loại nhân tài, rất là cảm thán.
Mạnh Lăng Thiên cảm thán:
- Thiên hạ đều vào Đại Trăn thiên triều!
Lý Tư mỉm cười nói:
- Các vị không cần căng thẳng, thánh thượng sẽ không bạc đãi Cự Lộc thư viện.
Mạnh Lăng Thiên nhìn Lý Tư, cuối cùng mỉm cười.
Lúc đến thì mọi người có lo Diêm Xuyên sẽ tá ma giết lừa.
Nhưng thấy Lý Tư thì họ thở phào, dù sao gã từng bị Cự Lộc thư viện đưa tới Đại Trăn thiên triều để kết minh, chắc sẽ không hại Cự Lộc thư viện.
Lý Tư dẫn mọi người bay qua Yến Kinh, đi tới tông môn ngày xưa của phụ thân Diêm Xuyên, nguyên đại Hà tông.
Yến Kinh đã mở rộng mấy chục lần, nguyên đại Hà tông thuộc vùng ngoại thành Yến Kinh.
Nguyên đại Hà tông hiện tại có nhiều thị vệ canh gác xung quanh.
Có Lý Tư dẫn dắt, đám thị vệ không ngăn cản.
Đoàn người rất nhanh đi tới dưới một ngọn núi.
Lý Tư mang theo đám tiên nhân chờ đợi.
Ở giữa sườn núi, Diêm Xuyên đang tế bái phụ mẫu, hiện tại dù là tiên nhân cũng phải chờ.
Diêm Xuyên nhìn mộ bia, hít sâu, nói:
- Cha, nương, ta đã báo đại cừu cho các ngươi, có thể yên nghỉ rồi.
Diêm Xuyên đứng trước mọ bia im lặng thật lâu.
Gió nhẹ thổi qua, xung quanh không ai dám há mồm thở dốc.
Đại khái một nén nhang sau, Diêm Xuyên cung kính cúi đầu hướng mộ bia của phụ mẫu.
Lạy xong Diêm Xuyên hít sâu, quay đầu nhìn chân núi.
Diêm Xuyên nói:
- Các vị đại hiền, lên đây đi!
Đám tiên nhân Mạnh Lăng Thiên nhìn nhau, theo Lý Tư dẫn dắt bay tới quảng trường giữa sườn núi.
Quần tiên cung kính hành lễ:
- Kính chào thánh thượng Đại Trăn!
Lúc này không như hồi xưa, ngày xưa cao cao tại thượng sớm không còn sót lại chút gì, cho dù mọi người là tiên nhân nhưng không thể không hành lễ với Diêm Xuyên.
Diêm Xuyên mỉm cười nói:
- Các vị không cần đa lễ, Đại Trăn thiên triều có thể đi tới hôm nay cũng nhờ Cự Lộc thư viện giúp ích rất nhiều.
Diêm Xuyên nói thật lòng, dù ban đầu là Phong Thần bảng, hay sau này là Lý Tư, Mạnh Văn NHược, nhiều nho tu, Cự Lộc thư viện giúp ích cho Đại Trăn thiên triều rất nhiều. Thậm chí ngày xưa lần đầu tiên thiên hạ đại khảo, quần tiên hoàn toàn lại đây trợ chiến.
Nghe Diêm Xuyên chân thành nói, quần tiên sắc mặt dịu lại.
Diêm Xuyên cười nói:
- Trẫm đã nói rồi, sau khi thành đại sự đương nhiên sẽ không bạc đãi Cự Lộc thư viện!
Mạnh Lăng Thiên cười khổ nói:
- Thánh thượng Đại Trăn có lòng.
Hiện tại dân chúng thiên hạ chỉ nhận Đại Trăn thiên triều, sớm xem thường Cự Lộc thư viện, muốn tuyển nhận học sinh thiên tài cũng khó.
Dịch Phong mỉm cười nói:
- Trẫm nói được thì làm được!
Quần tiên nhân nhìn hướng Diêm Xuyên:
- A?
Diêm Xuyên nghiêm túc nói:
- Trẫm biết Cự Lộc thư viện hy vọng học sinh vô số, hy vọng thư viện lớn mạnh, trẫm thành toàn các ngươi!
- A?
Diêm Xuyên nói:
- Trẫm chuẩn bị mang theo tất cả thần tử trúng tuyển tiến hành một lần đại bế quan!
Quần tiên nhân kinh ngạc bật thốt:
- A?
Mạnh Lăng Thiên trợn tròn mắt:
- Tất cả thần tử? Tuyển trung thần tử? Hiện tại xung quanh Yến Kinh hội tụ vô số người tài? Ngươi, ngươi đừng nói là tất cả mọi người ssi?
Ngoại giới này ít nhất cũng có ngàn vạn người?
Người vạn người cùng nhau bế quan? Đùa giỡn cái gì?
Nghe tin này, quần tiên nhân đều cảm thấy hoang đường, có lầm không vậy?
Nhưng khi quần tiên nhân mờ mịt thì Khổng Ngạo Thiên lại gật đầu.
Quần tiên nhân câm nín.
Quần tiên nhân có cảm giác trợn tròn mắt, thật khó mà chấp nhận.
Diêm Xuyên nói:
- Trong lúc bế quan thì trẫm sẽ chiêu cáo thiên hạ, do Cự Lộc thư viện hỗ trợ cai quản năm ngàn năm!
Cự Lộc thư viện hỗ trợ cai quản năm ngàn năm? Trái tim quần tiên nhân đập nhanh.
/1446
|