Nam nhân uy vũ tắt nụ cười, sắc mặt âm trầm:
- Ngao Đông, ta biết ngươi ghen ghét ta, nhưng ngươi phải hiểu là Miên Nhu và ta tình tương duyệt, ngươi tự mình đa tình cũng vô dụng. Xin ngươi đừng đem tình cảm cá nhân của mình thay thế tương lai phát triển đại nghiệp của toàn Long tộc!
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu kinh ngạc kêu lên:
- A?
Hình như Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu không biết Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông có thích nàng.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu kinh ngạc nhìn Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông:
- Ngao Đông đại ca, không lẽ ngươi thật sự ... ?
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lộ ra thống khổ, cay đắng nhìn Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu, không biết nên nói như thế nào.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu lắc đầu, nói:
- Ngao Đông đại ca, ngươi không nên suy nghĩ nhiều, ở trong lòng ta ngươi luôn chỉ là đại ca của chúng ta!
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu nói xong đứng bên cạnh Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, hình như muốn khiến Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông chết tâm.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông siết chặt nắm tay, mắt chớp lóe sự đau khổ người khác không hiểu thấu.
Phía xa, Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ mỉm cười nói:
- Thống khổ sao? A, Ngao Đông, mặc dù tuổi của ngươi già nhất nhưng điều đó không đại biểu mạnh nhất. Ngươi không đấu lại ta, dù là tình cảm hay thực lực. Nhưng ta nể ở sau khi thượng cổ đại kiếp nạn qua đi ngươi chăm sóc chó chúng ta, như vậy đi, dựa theo quy tắc của Long tộc, ai thua thì thần phục người khác.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông khinh thường nói:
- Thần phục? Ngươi sẽ chịu sao?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ trầm giọng nói:
- Ngươi không tin ta hay là không tin tưởng chính ngươi? Mặc kệ ngươi có muốn hay không, hôm nay qua đi, Long tộc trong thiên hạ chỉ có một thanh âm, thái tổ cự long chết ở thượng cổ đại kiếp nạn, mệnh cách của thái tổ cự long chia thành bốn phần, tứ hải Long Hoàng mỗi người chiếm một. Hôm nay phải hợp nhất, thắng thua dựa theo ý trời. Ba phần mệnh cách của ta cược một phần của ngươi!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ nói rồi lấy ra một thứ như ngọc bàn, ngọc bàn tỏa ánh sáng trắng nhu hòa, thiếu một lỗ hổng lớn, chỉ có ba phần tư. Trên vòng tòn như có một cự long há mồm gầm hướng khung trời, từ xa nhìn lại, như có bá ý vô biên toát ra.
Long tộc xung quanh cảm nhận áp lực mạnh mẽ vô cùng, khiến các Long tộc phải cúi đầu.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nét mặt sa sầm:
- Mệnh cách của thái tổ cự long?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ trầm giọng nói:
- Ta đã được ba phần tư, chỉ thiếu một phần của ngươi. Thái tổ cự long chết trong thượng cổ đại kiếp nạn, nếu không thì hiện tại Long tộc ta đã là bá chủ một pương thiên hạ, ta chỉ muốn tái hiện huy hoàng năm xưa!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ nhìn Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông, cười nói:
- Vì ngày hôm nay, ta mời Địch Nhân Kiệt của Đại Chu thiên đình làm chứng cho chúng ta, như thế nào?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ phất tay chỉ hướng hải đảo phía xa.
Trên hải đảo có mười vạn Đông Hải Long Vương đứng, người dẫn đầu mặc quan bào, cực kỳ tuấn tú, đầu chân mày toát ra anh khí, mắt sáng ngời, có loại trí tuệ nhìn thấu thế sự.
Địch Nhân Kiệt mỉm cười nói:
- Tại hạ là Địch Nhân Kiệt, nghe tiếng Đông Hải Long Hoàng từ lâu. Lần này để ta làm người làm chứng cho nhị vị được không?
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nheo mắt.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ mỉm cười nói:
- Ta từng muốn cưỡng ép cướp đoạt, nhưng ngươi cũng biết ân oán giữa ta và ngươi liên luạy mấy tiểu long thì không tốt. Đợi khi ta thống nhất Long tộc, những tiểu long này tuy hai mà một. Long tộc có thể không hao tổn thì phải cố tránh thương vong.
Ánh mắt Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lộ trào phúng nói:
- Ha ha ha ha ha! Hiếm khi ngươi lo lắng chu đáo như vậy.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ cười nói:
- Ngươi nghĩ như vậy thì tốt quá. Như thế nào? Hãy lấy ra mệnh cách của thái tổ cự long đưa cho Địch Nhân Kiệt bảo quản, chúng ta bắt đầu đi!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lạnh lùng cười:
- Hừ! Để Địch Nhân Kiệt Địch Nhân Kiệt bảo quản? Ngươi cảm thấy Ngao Đông ta dễ dụ như năm xưa sao? Năm đó ta xem ngươi là huynh đệ, không ngờ ngươi làm ra chuyện đê tiện đó. Thành Tổ, ngươi cùng Địch Nhân Kiệt vốn là một nhóm, ngươi còn có mặt mũi khiến hắn làm chứng?
Đám Đông Hải Long Vương trừng mắt Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ phía xa.
Trong khi Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông giằng co thì phía tây nam vang tiếng cười sang sảng.
- Ha ha ha ha ha! Long tộc thống nhất là may mắn cho thiên hạ, nếu đã khó tìm người làm chứng thì không bằng để Công Dương gia tộc ta làm thay?
Phía tây nam vang thanh âm, Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông, Địch Nhân Kiệt cùng nhướng mày.
Mắt thấy hướng tây nam có khoảng mười vạn đại quân đi hướng mọi người, chưa tới gần thì phía đông bỗng vang ba tiếng rồng ngâm điếc tai.
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Rồng ngâm vang dội, mọi người vội quay đầu nhìn.
Họ thấy phương đông Chân Long cương vực có một long liễn chậm rãi bay đến, xung quanh có gần mười vạn đại quân hộ vệ.
…
Trên Đông Hải.
Ba tiếng rồng ngâm phát ra từ hướng đông.
Quân đội của Đại Trăn chậm rãi đi tới.
Phía đông nam, Công Dương gia tộc cũng kéo mười vạn cường giả tới.
Ầm ầm!
Quân đội của Đại Trăn, cường giả của Công Dương gia tộc cùng ngừng trên đải hại, khiến Đông Hải dấy lên sóng thần.
Người dẫn đầu Công Dương gia tộc là một nam nhân áo trắng, tóc dài cột sau lưng, mặt toát ra sự cuồng ngạo.
Nam nhân áo trắng bỗng cười nói:
- Ngao Đông, đã lâu không gặp!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông trầm giọng hỏi:
- Là Công Dương Tiên?
Nam nhân áo trắng, Công Dương Tiên cười nói:
- Đúng vậy. Từ xa nghe nói các ngươi cần một người làm chứng, ngươi thấy Công Dương Tiên ta như thế nào?
Ánh mắt Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông âm trầm.
Bên kia, Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, Địch Nhân Kiệt nhướng mày nhìn Công Dương Tiên.
Lúc này Diêm Xuyên đi tới đất trống trên long liễn, sau lưng hắn đứng Bạch Khởi, Quỷ Cốc Tử, Lưu Cương.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Ngao Đông, Diêm Xuyên không mời mà đến!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nhìn Diêm Xuyên, đầu tiên là nhướng mày nhưng sau đó giãn ra ngay.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nói:
- Diêm đế đã nói nặng, ngày xưa đã nói với Diêm đế là tùy thời hoan nghênh Diêm đế đến chơi, nhưng có lẽ hôm nay không thể chiêu đãi Diêm đế được.
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Không sao, Đại Trăn thánh đình, Đông Hải long cung cũng xem như là hàng xóm, Đông Hải long cung xảy ra chuyện thì ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Diêm Xuyên nói rồi nhìn bốn phía.
Lưu Cương giải thích rằng:
- Thánh vương, vị đó là Công Dương Tiên, một trong các lão tổ tông của Công Dương gia tộc, cường giả trong số Tổ Tiên. Theo Hán Vệ phân tích thì có lẽ Công Dương Tiên đạt tới Tổ Tiên lục trọng!
Diêm Xuyên gật đầu hỏi:
- Công Dương Tiên?
Lưu Cương giải thích rằng:
- Hai vị này là Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu, một đôi phu phụ.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
Tiếp theo Lưu Cương chỉ hướng Địch Nhân Kiệt ở trên hải đảo phía xa.
- Ngao Đông, ta biết ngươi ghen ghét ta, nhưng ngươi phải hiểu là Miên Nhu và ta tình tương duyệt, ngươi tự mình đa tình cũng vô dụng. Xin ngươi đừng đem tình cảm cá nhân của mình thay thế tương lai phát triển đại nghiệp của toàn Long tộc!
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu kinh ngạc kêu lên:
- A?
Hình như Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu không biết Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông có thích nàng.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu kinh ngạc nhìn Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông:
- Ngao Đông đại ca, không lẽ ngươi thật sự ... ?
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lộ ra thống khổ, cay đắng nhìn Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu, không biết nên nói như thế nào.
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu lắc đầu, nói:
- Ngao Đông đại ca, ngươi không nên suy nghĩ nhiều, ở trong lòng ta ngươi luôn chỉ là đại ca của chúng ta!
Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu nói xong đứng bên cạnh Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, hình như muốn khiến Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông chết tâm.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông siết chặt nắm tay, mắt chớp lóe sự đau khổ người khác không hiểu thấu.
Phía xa, Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ mỉm cười nói:
- Thống khổ sao? A, Ngao Đông, mặc dù tuổi của ngươi già nhất nhưng điều đó không đại biểu mạnh nhất. Ngươi không đấu lại ta, dù là tình cảm hay thực lực. Nhưng ta nể ở sau khi thượng cổ đại kiếp nạn qua đi ngươi chăm sóc chó chúng ta, như vậy đi, dựa theo quy tắc của Long tộc, ai thua thì thần phục người khác.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông khinh thường nói:
- Thần phục? Ngươi sẽ chịu sao?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ trầm giọng nói:
- Ngươi không tin ta hay là không tin tưởng chính ngươi? Mặc kệ ngươi có muốn hay không, hôm nay qua đi, Long tộc trong thiên hạ chỉ có một thanh âm, thái tổ cự long chết ở thượng cổ đại kiếp nạn, mệnh cách của thái tổ cự long chia thành bốn phần, tứ hải Long Hoàng mỗi người chiếm một. Hôm nay phải hợp nhất, thắng thua dựa theo ý trời. Ba phần mệnh cách của ta cược một phần của ngươi!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ nói rồi lấy ra một thứ như ngọc bàn, ngọc bàn tỏa ánh sáng trắng nhu hòa, thiếu một lỗ hổng lớn, chỉ có ba phần tư. Trên vòng tòn như có một cự long há mồm gầm hướng khung trời, từ xa nhìn lại, như có bá ý vô biên toát ra.
Long tộc xung quanh cảm nhận áp lực mạnh mẽ vô cùng, khiến các Long tộc phải cúi đầu.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nét mặt sa sầm:
- Mệnh cách của thái tổ cự long?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ trầm giọng nói:
- Ta đã được ba phần tư, chỉ thiếu một phần của ngươi. Thái tổ cự long chết trong thượng cổ đại kiếp nạn, nếu không thì hiện tại Long tộc ta đã là bá chủ một pương thiên hạ, ta chỉ muốn tái hiện huy hoàng năm xưa!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ nhìn Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông, cười nói:
- Vì ngày hôm nay, ta mời Địch Nhân Kiệt của Đại Chu thiên đình làm chứng cho chúng ta, như thế nào?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ phất tay chỉ hướng hải đảo phía xa.
Trên hải đảo có mười vạn Đông Hải Long Vương đứng, người dẫn đầu mặc quan bào, cực kỳ tuấn tú, đầu chân mày toát ra anh khí, mắt sáng ngời, có loại trí tuệ nhìn thấu thế sự.
Địch Nhân Kiệt mỉm cười nói:
- Tại hạ là Địch Nhân Kiệt, nghe tiếng Đông Hải Long Hoàng từ lâu. Lần này để ta làm người làm chứng cho nhị vị được không?
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nheo mắt.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ mỉm cười nói:
- Ta từng muốn cưỡng ép cướp đoạt, nhưng ngươi cũng biết ân oán giữa ta và ngươi liên luạy mấy tiểu long thì không tốt. Đợi khi ta thống nhất Long tộc, những tiểu long này tuy hai mà một. Long tộc có thể không hao tổn thì phải cố tránh thương vong.
Ánh mắt Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lộ trào phúng nói:
- Ha ha ha ha ha! Hiếm khi ngươi lo lắng chu đáo như vậy.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ cười nói:
- Ngươi nghĩ như vậy thì tốt quá. Như thế nào? Hãy lấy ra mệnh cách của thái tổ cự long đưa cho Địch Nhân Kiệt bảo quản, chúng ta bắt đầu đi!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông lạnh lùng cười:
- Hừ! Để Địch Nhân Kiệt Địch Nhân Kiệt bảo quản? Ngươi cảm thấy Ngao Đông ta dễ dụ như năm xưa sao? Năm đó ta xem ngươi là huynh đệ, không ngờ ngươi làm ra chuyện đê tiện đó. Thành Tổ, ngươi cùng Địch Nhân Kiệt vốn là một nhóm, ngươi còn có mặt mũi khiến hắn làm chứng?
Đám Đông Hải Long Vương trừng mắt Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ phía xa.
Trong khi Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông giằng co thì phía tây nam vang tiếng cười sang sảng.
- Ha ha ha ha ha! Long tộc thống nhất là may mắn cho thiên hạ, nếu đã khó tìm người làm chứng thì không bằng để Công Dương gia tộc ta làm thay?
Phía tây nam vang thanh âm, Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông, Địch Nhân Kiệt cùng nhướng mày.
Mắt thấy hướng tây nam có khoảng mười vạn đại quân đi hướng mọi người, chưa tới gần thì phía đông bỗng vang ba tiếng rồng ngâm điếc tai.
- Grao!
- Grao!
- Grao!
Rồng ngâm vang dội, mọi người vội quay đầu nhìn.
Họ thấy phương đông Chân Long cương vực có một long liễn chậm rãi bay đến, xung quanh có gần mười vạn đại quân hộ vệ.
…
Trên Đông Hải.
Ba tiếng rồng ngâm phát ra từ hướng đông.
Quân đội của Đại Trăn chậm rãi đi tới.
Phía đông nam, Công Dương gia tộc cũng kéo mười vạn cường giả tới.
Ầm ầm!
Quân đội của Đại Trăn, cường giả của Công Dương gia tộc cùng ngừng trên đải hại, khiến Đông Hải dấy lên sóng thần.
Người dẫn đầu Công Dương gia tộc là một nam nhân áo trắng, tóc dài cột sau lưng, mặt toát ra sự cuồng ngạo.
Nam nhân áo trắng bỗng cười nói:
- Ngao Đông, đã lâu không gặp!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông trầm giọng hỏi:
- Là Công Dương Tiên?
Nam nhân áo trắng, Công Dương Tiên cười nói:
- Đúng vậy. Từ xa nghe nói các ngươi cần một người làm chứng, ngươi thấy Công Dương Tiên ta như thế nào?
Ánh mắt Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông âm trầm.
Bên kia, Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, Địch Nhân Kiệt nhướng mày nhìn Công Dương Tiên.
Lúc này Diêm Xuyên đi tới đất trống trên long liễn, sau lưng hắn đứng Bạch Khởi, Quỷ Cốc Tử, Lưu Cương.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Ngao Đông, Diêm Xuyên không mời mà đến!
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nhìn Diêm Xuyên, đầu tiên là nhướng mày nhưng sau đó giãn ra ngay.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông nói:
- Diêm đế đã nói nặng, ngày xưa đã nói với Diêm đế là tùy thời hoan nghênh Diêm đế đến chơi, nhưng có lẽ hôm nay không thể chiêu đãi Diêm đế được.
Diêm Xuyên lắc đầu, nói:
- Không sao, Đại Trăn thánh đình, Đông Hải long cung cũng xem như là hàng xóm, Đông Hải long cung xảy ra chuyện thì ta sẽ không khoanh tay đứng nhìn.
Diêm Xuyên nói rồi nhìn bốn phía.
Lưu Cương giải thích rằng:
- Thánh vương, vị đó là Công Dương Tiên, một trong các lão tổ tông của Công Dương gia tộc, cường giả trong số Tổ Tiên. Theo Hán Vệ phân tích thì có lẽ Công Dương Tiên đạt tới Tổ Tiên lục trọng!
Diêm Xuyên gật đầu hỏi:
- Công Dương Tiên?
Lưu Cương giải thích rằng:
- Hai vị này là Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, Bắc Hải Long Hoàng, Miên Nhu, một đôi phu phụ.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Ừm!
Tiếp theo Lưu Cương chỉ hướng Địch Nhân Kiệt ở trên hải đảo phía xa.
/1446
|