Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông tò mò hỏi:
- Đây là cái gì? Tại sao ta chưa từng thấy?
Phía xa, Công Dương Tiên hét to một tiếng:
- Bắt lấy!
Mặc kệ là quái vật, bắt trước nói sau.
Địch Nhân Kiệt hét to:
- Thành Tổ, ta chặn người khác lại, ngươi đi bắt quái vật kia đi!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ kêu lên:
- Được!
Bạch Khởi quát:
- Đông Hải, ta đi bắt nó!
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Không!
Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử liếc nhau.
Quỷ Cốc Tử kinh ngạc kêu lên:
- Là thật sự? Ngày xưa đại thế giới, đệ cửu thần thú? Bạo Tạc thú!
…
Công Dương Tiên, Địch Nhân Kiệt, Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, tất cả cường giả gần như nhào về phía quái vật.
Địch Nhân Kiệt hét to:
- Thành Tổ, ta chặn người khác lại, ngươi đi bắt quái vật kia đi!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ kêu lên:
- Được!
Quái vật bỗng há to mồm lộ ra nụ cười rởn tóc gáy:
- Bắt ta? Khục khục khục khục khục!
Quần hùng bay giữa không trung kinh ngạc:
- A?
Quái vật biết nói chuyện?
Quái vật chậm rãi mấp máy thân hình buồn nôn, con mắt lõm vào da thịt lộ tia mắt quái dị.
Trên bầu trời, Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử nhíu mày.
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói:
- Bạo Tạc thú có thực lực Tổ Tiên, cụ thể đến cấp bậc nào thì phải xem mức độ trưởng thành của nó.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông khó hiểu hỏi:
- Bạo Tạc thú? Bạo Tạc thú là cái gì?
Không chỉ là Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông, đám Đông Hải Long Vương mờ mịt nhìn Quỷ Cốc Tử, dù sao tên này nghe quái quái.
Quỷ Cốc Tử nói:
- Bởi vì nó biết bạo tạc.
Mọi người mờ mịt:
- A?
Phía xa, quần hùng ngây ra sau đó lại xông hướng Bạo Tạc thú.
Công Dương Tiên sốt ruột nói:
- Tránh ra!
Địch Nhân Kiệt mang theo mười vạn Thiên Ngưu Vệ che trước mặt mười vạn thuộc hạ của Công Dương Tiên.
Địch Nhân Kiệt mỉm cười nói:
- Công Dương tiên sinh, quái vật này có duyên với Đại Chu thiên đình ta, ngươi đừng miễn cưỡng.
Tay Địch Nhân Kiệt cầm một cự giản va chạm với trường kiếm của Công Dương Tiên.
Ầm ầm!
Thiên Ngưu Vệ và đệ tử Công Dương gia tộc chiến đấu với nhau.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ nhào hướng Bạo Tạc thú.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ cười lớn vọt tới:
- Quái vật, hãy ngoan ngoãn bị bắt đi!
Hải nhãn nói rồi vươn long trảo to lớn từ trên cao chộp hướng quái vật.
Bộp!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ chỉ một trảo đã bắt lấy quái vật.
A? Quái vật này không có cương tráo bảo hộ? Bị bắt quá dễ dàng đi?
Công Dương Tiên ở phía xa chiến đấu cũng hơi kinh ngạc, vốn cho rằng là quái vật gì ghê gớm sao dễ bị bắt như vậy?
Long trảo siết, Bạo Tạc thú biến hình, giống như bãi thịt, tròng mắt bị long trảo bóp nát.
Bùm!
Người Bạo Tạc thú bỗng truyền ra lực phản chấn, long trảo bị đánh bật ra.
- Ủa?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ kinh ngạc, phản lực này thật lớn.
Giọng của Bạo Tạc thú thật rùng rợn:
- Thằn lằn nho nhỏ mà cũng mơ bắt ta? Khục khục khục khục khục!
- Thằn lằn?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ mới thành tổ long sao có thể chịu được sự vũ nhục này?
Đuôi rồng thô to bỗng quất một cái, hư không vặn vẹo, quất trúng Bạo Tạc thú.
Bạo Tạc thú vẫn không có cương tráo hộ thể, dùng thân thịt ngăn cản.
Bùm!
Bạo Tạc thú bị quất bẹp nhưng lập tức bật lại.
Ầm ầm!
Đuôi của Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ vẹo sang bên, suýt bị phản lực làm gãy.
Trong phút chốc Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ thẹn quá thành giận.
Bạo Tạc thú buồn nôn la lên:
- Khục khục khục khục khục, cùng nhau đến đi, khục khục khục khục khục!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ quát:
- Cùng nhau lên đi, Thiên Long Phược Thiên Tỏa!
- Grao!
Trong phút chốc ba ngàn Long tộc xông hướng Bạo Tạc thú.
Trong khoảnh khắc, ba ngàn Long tộc kết ra một đại trận như cái lưới to tròng vào Bạo Tạc thú.
Trung tâm đại trận là Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ trấn giữ.
Ầm ầm!
Lưới đại trận từ trên trời giáng xuống, khí thế khủng bố khiến mặt băng ban đầu xuất hiện vô số vết rạn.
Bạo Tạc thú hưng phấn hét to:
- Khục khục khục khục khục, bạo tạc!
Bạo tạc?
Các cường giả mờ mịt.
Không gian xng quanh ba ngàn Long tộc quái dị nổ tung.
Ầm ầm!
Hư không bỗng nổ ra cái hố đen thật to.
- A!
- A!
- A!
Ba ngàn Long tộc kết trận bị tạc bay ra ngoài.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ:
- …
Địch Nhân Kiệt:
- …
Công Dương Tiên:
- …
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông kinh ngạc nói:
- Hư không bị tạc ra hố đen? Đây, đây là thần thông sao? Thật quái dị!
Quỷ Cốc Tử kỳ dị nói:
- Quái dị sao? Chưa hết đâu.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông không hiểu ra sao:
- A?
Bạo Tạc thú hưng phấn hét to:
- Khục khục khục khục khục, bạo tạc, bạo tạc, bạo tạc, bạo tạc!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Xung quanh Bạo Tạc thú, hư không không ngừng bạo tạc, từng hố đen xuất hiện, vô số long tộc bị tạc bay đầy trời. Vố số binh tôm tướng cua phản bội Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông hiện tại cũng bị tạc nổ tung.
Bạo Tạc thú khiến hư không bạo tạc giống như đang chơi.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ buồn bực la lên:
- Cầu long, giao long, lùi lại!
- Grao!
Long tộc yếu chút nhanh chóng thụt lùi, không ngăn cản được uy lực bạo tạc. Long tộc còn lại có thể sử dụng thiên đạo thì nhanh chóng thiên đạo phụ thể, ngăn cản hư không bạo tạc quái dị.
Mắt Địch Nhân Kiệt sáng lên nói:
- Quái vật thật lợi hại, nếu sử dụng nó trên chiến trường thì có thể thay thế ức vạn đại quân!
Đúng vậy, nếu trên chiến tường có quái vật như vậy tiên phong thì đánh cái gì? Muốn tạc nổ bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Địch Nhân Kiệt hét to:
- Thành Tổ, hãy bắt giữ con thú này!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ buồn bực nói:
- Được rồi.
Thật là không biết xuống tay từ đâu, quái vật này có thể khiến hư không bạo tạc thì làm sao đến gần đây?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ lại quát:
- Kết trận, kết trận! Vạn Long Thiên Uy trận!
- Grao!
Vạn long gầm rống, lại kết trận, lần này cách lực lượng rất xa. Vạn long hình thành một cái lồng to, một cái lồng hỗn nguyên.
- Bạo lạc!
Ầm ầm!
Hư không bạo tạc, tạc đến chỗ cái lồng, cái lồng run lên nhưng vẫn bao trùm xuống.
Công Dương Tiên không phục Địch Nhân Kiệt.
Công Dương Tiên quát:
- Tránh ra, thần thú này là vật của đông phương ta, Địch Nhân Kiệt, ngươi tránh ra cho ta!
Công Dương Tiên mạnh vung trường kiếm, cương kiếm to loén chém hướng Địch Nhân Kiệt.
Nếu có thể hàng phục thần thú này thì tốt hơn Tổ Tiên tổ tiên trong Công Dương gia tộc nhiều.
- Mơ đi!
Địch Nhân Kiệt giơ cự giản đỡ.
Ầm ầm!
Hư không rung lắc.
Bên kia, Vạn Long Thiên Uy trận bao tùm lên người Bạo Tạc thú, trong khoảnh khắc như có vạn long quấn lấy nhau, bao bọc Bạo Tạc thú vào chính giữa.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ hưng phấn kêu lên:
- Ha ha ha ha ha! Bắt được rồi, bắt được rồi! Quái vật như ngươi cũng muốn đấu với ta?
Phía xa, Công Dương Tiên càng lúc càng nóng nảy. Địch Nhân Kiệt lộ nụ cười, nhưng ngay sau đó nụ cười đông cứng. Bởi vì Địch Nhân Kiệt phát hiện phía xa Diêm Xuyên khoanh tay đứng, không nhúc nhích, hắn mang đén mười vạn đại quân không đi bắt quái vật sao?
Tại sao?
Công là công, tư là tư, mặc dù mới rồi Địch Nhân Kiệt đưa nhân tình cho Diêm Xuyên nhưng hắn không có khả năng bỏ qua quái vật như vậy.
- Đây là cái gì? Tại sao ta chưa từng thấy?
Phía xa, Công Dương Tiên hét to một tiếng:
- Bắt lấy!
Mặc kệ là quái vật, bắt trước nói sau.
Địch Nhân Kiệt hét to:
- Thành Tổ, ta chặn người khác lại, ngươi đi bắt quái vật kia đi!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ kêu lên:
- Được!
Bạch Khởi quát:
- Đông Hải, ta đi bắt nó!
Diêm Xuyên trừng mắt quát:
- Không!
Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử liếc nhau.
Quỷ Cốc Tử kinh ngạc kêu lên:
- Là thật sự? Ngày xưa đại thế giới, đệ cửu thần thú? Bạo Tạc thú!
…
Công Dương Tiên, Địch Nhân Kiệt, Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ, tất cả cường giả gần như nhào về phía quái vật.
Địch Nhân Kiệt hét to:
- Thành Tổ, ta chặn người khác lại, ngươi đi bắt quái vật kia đi!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ kêu lên:
- Được!
Quái vật bỗng há to mồm lộ ra nụ cười rởn tóc gáy:
- Bắt ta? Khục khục khục khục khục!
Quần hùng bay giữa không trung kinh ngạc:
- A?
Quái vật biết nói chuyện?
Quái vật chậm rãi mấp máy thân hình buồn nôn, con mắt lõm vào da thịt lộ tia mắt quái dị.
Trên bầu trời, Diêm Xuyên và Quỷ Cốc Tử nhíu mày.
Quỷ Cốc Tử trầm giọng nói:
- Bạo Tạc thú có thực lực Tổ Tiên, cụ thể đến cấp bậc nào thì phải xem mức độ trưởng thành của nó.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông khó hiểu hỏi:
- Bạo Tạc thú? Bạo Tạc thú là cái gì?
Không chỉ là Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông, đám Đông Hải Long Vương mờ mịt nhìn Quỷ Cốc Tử, dù sao tên này nghe quái quái.
Quỷ Cốc Tử nói:
- Bởi vì nó biết bạo tạc.
Mọi người mờ mịt:
- A?
Phía xa, quần hùng ngây ra sau đó lại xông hướng Bạo Tạc thú.
Công Dương Tiên sốt ruột nói:
- Tránh ra!
Địch Nhân Kiệt mang theo mười vạn Thiên Ngưu Vệ che trước mặt mười vạn thuộc hạ của Công Dương Tiên.
Địch Nhân Kiệt mỉm cười nói:
- Công Dương tiên sinh, quái vật này có duyên với Đại Chu thiên đình ta, ngươi đừng miễn cưỡng.
Tay Địch Nhân Kiệt cầm một cự giản va chạm với trường kiếm của Công Dương Tiên.
Ầm ầm!
Thiên Ngưu Vệ và đệ tử Công Dương gia tộc chiến đấu với nhau.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ nhào hướng Bạo Tạc thú.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ cười lớn vọt tới:
- Quái vật, hãy ngoan ngoãn bị bắt đi!
Hải nhãn nói rồi vươn long trảo to lớn từ trên cao chộp hướng quái vật.
Bộp!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ chỉ một trảo đã bắt lấy quái vật.
A? Quái vật này không có cương tráo bảo hộ? Bị bắt quá dễ dàng đi?
Công Dương Tiên ở phía xa chiến đấu cũng hơi kinh ngạc, vốn cho rằng là quái vật gì ghê gớm sao dễ bị bắt như vậy?
Long trảo siết, Bạo Tạc thú biến hình, giống như bãi thịt, tròng mắt bị long trảo bóp nát.
Bùm!
Người Bạo Tạc thú bỗng truyền ra lực phản chấn, long trảo bị đánh bật ra.
- Ủa?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ kinh ngạc, phản lực này thật lớn.
Giọng của Bạo Tạc thú thật rùng rợn:
- Thằn lằn nho nhỏ mà cũng mơ bắt ta? Khục khục khục khục khục!
- Thằn lằn?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ mới thành tổ long sao có thể chịu được sự vũ nhục này?
Đuôi rồng thô to bỗng quất một cái, hư không vặn vẹo, quất trúng Bạo Tạc thú.
Bạo Tạc thú vẫn không có cương tráo hộ thể, dùng thân thịt ngăn cản.
Bùm!
Bạo Tạc thú bị quất bẹp nhưng lập tức bật lại.
Ầm ầm!
Đuôi của Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ vẹo sang bên, suýt bị phản lực làm gãy.
Trong phút chốc Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ thẹn quá thành giận.
Bạo Tạc thú buồn nôn la lên:
- Khục khục khục khục khục, cùng nhau đến đi, khục khục khục khục khục!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ quát:
- Cùng nhau lên đi, Thiên Long Phược Thiên Tỏa!
- Grao!
Trong phút chốc ba ngàn Long tộc xông hướng Bạo Tạc thú.
Trong khoảnh khắc, ba ngàn Long tộc kết ra một đại trận như cái lưới to tròng vào Bạo Tạc thú.
Trung tâm đại trận là Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ trấn giữ.
Ầm ầm!
Lưới đại trận từ trên trời giáng xuống, khí thế khủng bố khiến mặt băng ban đầu xuất hiện vô số vết rạn.
Bạo Tạc thú hưng phấn hét to:
- Khục khục khục khục khục, bạo tạc!
Bạo tạc?
Các cường giả mờ mịt.
Không gian xng quanh ba ngàn Long tộc quái dị nổ tung.
Ầm ầm!
Hư không bỗng nổ ra cái hố đen thật to.
- A!
- A!
- A!
Ba ngàn Long tộc kết trận bị tạc bay ra ngoài.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ:
- …
Địch Nhân Kiệt:
- …
Công Dương Tiên:
- …
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông kinh ngạc nói:
- Hư không bị tạc ra hố đen? Đây, đây là thần thông sao? Thật quái dị!
Quỷ Cốc Tử kỳ dị nói:
- Quái dị sao? Chưa hết đâu.
Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông không hiểu ra sao:
- A?
Bạo Tạc thú hưng phấn hét to:
- Khục khục khục khục khục, bạo tạc, bạo tạc, bạo tạc, bạo tạc!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Ầm ầm!
Xung quanh Bạo Tạc thú, hư không không ngừng bạo tạc, từng hố đen xuất hiện, vô số long tộc bị tạc bay đầy trời. Vố số binh tôm tướng cua phản bội Đông Hải Long Hoàng, Ngao Đông hiện tại cũng bị tạc nổ tung.
Bạo Tạc thú khiến hư không bạo tạc giống như đang chơi.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ buồn bực la lên:
- Cầu long, giao long, lùi lại!
- Grao!
Long tộc yếu chút nhanh chóng thụt lùi, không ngăn cản được uy lực bạo tạc. Long tộc còn lại có thể sử dụng thiên đạo thì nhanh chóng thiên đạo phụ thể, ngăn cản hư không bạo tạc quái dị.
Mắt Địch Nhân Kiệt sáng lên nói:
- Quái vật thật lợi hại, nếu sử dụng nó trên chiến trường thì có thể thay thế ức vạn đại quân!
Đúng vậy, nếu trên chiến tường có quái vật như vậy tiên phong thì đánh cái gì? Muốn tạc nổ bao nhiêu thì có bấy nhiêu.
Địch Nhân Kiệt hét to:
- Thành Tổ, hãy bắt giữ con thú này!
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ buồn bực nói:
- Được rồi.
Thật là không biết xuống tay từ đâu, quái vật này có thể khiến hư không bạo tạc thì làm sao đến gần đây?
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ lại quát:
- Kết trận, kết trận! Vạn Long Thiên Uy trận!
- Grao!
Vạn long gầm rống, lại kết trận, lần này cách lực lượng rất xa. Vạn long hình thành một cái lồng to, một cái lồng hỗn nguyên.
- Bạo lạc!
Ầm ầm!
Hư không bạo tạc, tạc đến chỗ cái lồng, cái lồng run lên nhưng vẫn bao trùm xuống.
Công Dương Tiên không phục Địch Nhân Kiệt.
Công Dương Tiên quát:
- Tránh ra, thần thú này là vật của đông phương ta, Địch Nhân Kiệt, ngươi tránh ra cho ta!
Công Dương Tiên mạnh vung trường kiếm, cương kiếm to loén chém hướng Địch Nhân Kiệt.
Nếu có thể hàng phục thần thú này thì tốt hơn Tổ Tiên tổ tiên trong Công Dương gia tộc nhiều.
- Mơ đi!
Địch Nhân Kiệt giơ cự giản đỡ.
Ầm ầm!
Hư không rung lắc.
Bên kia, Vạn Long Thiên Uy trận bao tùm lên người Bạo Tạc thú, trong khoảnh khắc như có vạn long quấn lấy nhau, bao bọc Bạo Tạc thú vào chính giữa.
Tây Hải Long Hoàng, Thành Tổ hưng phấn kêu lên:
- Ha ha ha ha ha! Bắt được rồi, bắt được rồi! Quái vật như ngươi cũng muốn đấu với ta?
Phía xa, Công Dương Tiên càng lúc càng nóng nảy. Địch Nhân Kiệt lộ nụ cười, nhưng ngay sau đó nụ cười đông cứng. Bởi vì Địch Nhân Kiệt phát hiện phía xa Diêm Xuyên khoanh tay đứng, không nhúc nhích, hắn mang đén mười vạn đại quân không đi bắt quái vật sao?
Tại sao?
Công là công, tư là tư, mặc dù mới rồi Địch Nhân Kiệt đưa nhân tình cho Diêm Xuyên nhưng hắn không có khả năng bỏ qua quái vật như vậy.
/1446
|