Nhìn theo đoàn người Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn rời đi, vô số tu giả giờ phút này há hốc mồm kinh ngạc.
Một số người đi tới chỗ Thiên Cơ Tử.
Một tông chủ vẻ mặt khó hiểu hỏi:
- Thiên Cơ Tử, rốt cuộc là sao? Tại sao Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn ra tay với Mai Cao Quật thánh nhân.
Thiên Cơ Tử nhìn phía xa, khóe môi cong lên nụ cười cay đắng.
Thiên Cơ Tử khẽ thở dài:
- Sắp, đổi trời rồi.
- A?
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Tin tức Mai Cao Quật thánh nhân bị bắt nhanh chóng truyền khắp Trung Ương cương vực, trong phút chốc Trung Ương cương vực xôn xao.
Tông môn lớn nhất Trung Ương cương vực, Thiên Cơ Tông tan vỡ, tại sát nghiệt chiến trường, Sa Hoàng xuất thế, Diêm Xuyên lấy thế giới thụ, Mai Cao Quật thánh nhân bị cầm tù.
Các tin tức liên tục đánh vào thần kinh của vô số tu giả tại Trung Ương cương vực.
Trong phút chốc vô số tông môn nhân tâm hoảng sợ.
Chính lúc này, trên bầu trời Trung Ương cương vực lần nữa cát vàng đầy trời.
Đặc biệt là chỗ Nhị Đế thánh đình.
Chỗ Nhị Đế thánh đình, vô số thần tử mờ mịt nhìn bầu trời.
Các thần tử tháy trên bầu trời rậm ráp trăm vạn tướng sĩ mặc áo giáp vàng từ chân trời bay tới, hướng đến đô triều Nhị Đế thánh đình.
Trăm vạn tướng sĩ hoàng kim, ai nấy mắt trống rỗng tựa như con rối, nhưng chúng phát ra khí thế lại là cực kỳ hung hãn.
Vố số cát vàng như phát ra từ người trăm vạn tướng sĩ hoàng kim.
Tướng sĩ của Nhị Đế thánh đình bay lên trời, chuẩn bị ngăn lại, nhưng bay tới một nửa thì đều kinh ngạc.
Chỉ thấy trên bầu trời ba người đi đầu chính là hai người Yêu Thiên Thương và Quyết, Sa Hoàng.
Đám tướng sĩ cung kính nói:
- Bái kiến thánh vương, bái kiến yêu hoàng!
Quyết gật đầu, nói:
- Ừm!
Hai người Yêu Thiên Thương và Quyết, Sa Hoàng mang theo đại quân, còn có trăm vạn tướng sĩ hoàng kim đáp xuống quảng trường trước đại điện triều đình.
Trăm vạn đại quân tới từ trời sao.
Ầm ầm ầm ầm!
Bách quan cung bái:
- Bái kiến thánh vương, thánh vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Trên quảng trường, Quyết nhìn kim long khí vận ở trên bầu trời, chợt mở miệng nói:
- Hỡi con dân thiên hạ Nhị Đế thánh đình hãy nghe đây, bắt đầu từ hôm nay Nhị Đế thánh đình sửa đổi quốc hiệu thành 'Tam Đế', Tam Đế thánh đình!
Ầm ầm ầm ầm!
Thông qua kim long khí vận, tin tức nhanh chóng truyền khắp thiên hạ Nhị Đế thánh đình.
Tam Đế thánh đình? Vô số dân chúng mờ mịt ngẩng đầu.
Quyết lại quát dài:
- Tân tấn 'Sa Hoàng' chi tước, đồng đẳng với 'Yêu hoàng', ban cho Nhất Tự Tịnh Kiên Vương!
- Grao!
Trong tiếng rồng ngâm, thanh âm mau chóng truyền khắp Tam Đế thánh đình.
- Lại thêm một Nhất Tự Tịnh Kiên Vương?
- Sao có thể như vậy?
- Đây chính là vận triều, nên là không có hai trặm trời mới đúng, trời này đã có hai thái dương thì thôi, giờ lịa thêm một?
- Chắc ngươi không hiểu, thánh vương và yêu hoàng vốn cùng một người, có gì mà trời không hai thái dương? Đồn rằng Sa Hoàng có khuôn mặt giống y như thánh vương, có lẽ cũng là cùng một người.
- Ta tin tưởng vào thánh vương!
- Thánh vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Yêu hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Sa Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
... ... ...
... ...
...
Mặc dù vang lên vô số thanh âm khó chịu nhưng cuối cùng biến thành nước lũ chấp nhận. Vô số thanh âm được kim long khí vận hội tụ không ngừng vang vọng trên bầu trời đô triều.
Mắt Sa Hoàng lóe tia vừa lòng.
Sa Hoàng trầm giọng nói:
- Ta đã trở về, trước đó ta cũng truyền hết ký ức năm xưa cho các ngươi, chắc là tu vi của các ngươi sẽ tăng vọt nhiều. Thiên hạ loạn thế cần chinh phạt, bắt đầu từ Trung Ương cương vực, chúng ta hãy khuếch trương Tam Đế thánh đình đi!
Quyết gật đầu, nói:
- Tốt!
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Âm phủ, Đông Ngoại Châu, Đại Tần thành
Thượng thư phòng của Diêm Xuyên cương thi.
Trước mặt Diêm Xuyên có một người áo đen quỳ một gối.
Mắt Diêm Xuyên cương thi nhíu mày hỏi:
- Ngươi nói là từng có người thấy Quỷ Cốc Tử ở Đông Ngoại Châu Dương gian, Thần Kiếm sơn trang.
Người áo đen cung kính nói:
- Đúng vậy. Tính theo thời gian thì lúc đó Quỷ Cốc Tử ở chung với thánh vương, cho nên ta không thể đoán chắc là thật hay giả.
Diêm Xuyên cương thi nghiêm túc nói:
- Đông Ngoại Châu Dương gian, Thần Kiếm sơn trang? Ban đầu ba đại thế lực Tuyệt cung, Thần Kiếm sơn trang, Bàn Thạch tộc. Thần Kiếm sơn trang, Chân Hùng ở đó đúng không?
Người áo đen nghiêm túc nói:
- Đúng vậy. Xin thánh vương hãy quyết định!
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Trẫm biết rồi, đi xuống đi.
- Tuân lệnh!
Vù vù vù vù!
Người áo đen lắc người biến mất tại chỗ.
Diêm Xuyên cương thi ngồi trong thượng thư phòng, suy tư.
Nhưng Diêm Xuyên cương thi mới ngồi không bao lâu thì bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một thanh âm:
- Thánh vương, Tây Môn thánh nhân cầu kiến!
...
Dương gian, Trung Ương cương vực, trong một sơn cốc.
Công Dương Tử nhìn còn lại vài đệ tử Công Dương gia. Công Dương Bôn Lôi lau máu dính trên mặt, lộ vẻ bi thương.
Công Dương Tử tức giận quát:
- Có chuyện gì? Tại sao các ngươi biến thành như vậy? Người khác đâu?
Công Dương Bôn Lôi nhăn nhó nói:
- Gia chủ, lúc đó ngươi và một đám người đối phó Diêm Xuyên, chúng ta không dám tiến lên nên lùi ra sau, nhưng, nhưng mà ...
Công Dương Tử lạnh lùng hỏi:
- Nhưng cái gì?
Công Dương Bôn Lôi chua xót nói:
- Chúng ta lùi đến một sơn cốc, ở đó đúng lúc đậu long liễn của Diêm Xuyên. Năm cự long, là năm cự long! Vốn không có việc gì, nhưng gia chủ ở phía xa xuống tay Diêm Xuyên, năm cự long lập tức trở mặt muốn giết sạch chúng ta.
Công Dương Tử sắc mặt khó xem nói:
- Năm cự long?
Công Dương Bôn Lôi khóc kể:
- Đúng vậy. Vài người chúng ta may mắn chạy ra, người khác thì chết hết rồi. Gia chủ, ngươi không nên đối phó Diêm Xuyên, không nên đối phó hắn! Bên cạnh chúng ta cho dù là năm cự long xuống tay với chúng ta thì cũng không làm gì được gia chủ, ngươi đừng đối phó Diêm Xuyên nữa.
Giọng Công Dương Bôn Lôi nhỏ dần.
Công Dương Tử lộ vẻ mặt tuyệt vọng nói:
- Mệnh kiếp, thật sự là mệnh kiếp!
Vốn Công Dương Tử thấy chính mình có thể may mắn trốn thoát thì cực kỳ vui mừng, thậm chí cảm thấy mình quá mẫn cảm, Diêm Xuyên căn bản không phải là mệnh kiếp của mình, nếu không thì làm sao gã không bị thương chút nào?
Nhưng Công Dương Tử trở về nhìn xem, đệ tử của Công Dương gia chết gần hết?
Mệnh kiếp, tuyệt đối là mệnh kiếp!
Âm phủ, Đại Tần thành.
Diêm Xuyên cương thi ở trong thượng thư phòng suy tư chuyện Dương gian, bỗng nhiên một thanh âm truyền đến.
- Thánh vương, Tây Môn thánh nhân cầu kiến!
Diêm Xuyên cương thi hơi biến sắc mặt nói:
- Tây Môn thánh nhân?
Diêm Xuyên cương thi chậm rãi bước ra thượng thư phòng, theo thị vệ dẫn dắt rất nhanh đi tới quảng trường Trung Ương điện.
Quảng trường Trung Ương điện có vài quan viên đang tiếp đãi.
Thấy Diêm Xuyên cương thi đến, quần thần hành lễ:
- Thánh vương!
Tây Môn thánh nhân mặc áo trắng, bên trên thêu hoa mai, yên lặng đứng trên quảng trường.
Một số người đi tới chỗ Thiên Cơ Tử.
Một tông chủ vẻ mặt khó hiểu hỏi:
- Thiên Cơ Tử, rốt cuộc là sao? Tại sao Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn ra tay với Mai Cao Quật thánh nhân.
Thiên Cơ Tử nhìn phía xa, khóe môi cong lên nụ cười cay đắng.
Thiên Cơ Tử khẽ thở dài:
- Sắp, đổi trời rồi.
- A?
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Tin tức Mai Cao Quật thánh nhân bị bắt nhanh chóng truyền khắp Trung Ương cương vực, trong phút chốc Trung Ương cương vực xôn xao.
Tông môn lớn nhất Trung Ương cương vực, Thiên Cơ Tông tan vỡ, tại sát nghiệt chiến trường, Sa Hoàng xuất thế, Diêm Xuyên lấy thế giới thụ, Mai Cao Quật thánh nhân bị cầm tù.
Các tin tức liên tục đánh vào thần kinh của vô số tu giả tại Trung Ương cương vực.
Trong phút chốc vô số tông môn nhân tâm hoảng sợ.
Chính lúc này, trên bầu trời Trung Ương cương vực lần nữa cát vàng đầy trời.
Đặc biệt là chỗ Nhị Đế thánh đình.
Chỗ Nhị Đế thánh đình, vô số thần tử mờ mịt nhìn bầu trời.
Các thần tử tháy trên bầu trời rậm ráp trăm vạn tướng sĩ mặc áo giáp vàng từ chân trời bay tới, hướng đến đô triều Nhị Đế thánh đình.
Trăm vạn tướng sĩ hoàng kim, ai nấy mắt trống rỗng tựa như con rối, nhưng chúng phát ra khí thế lại là cực kỳ hung hãn.
Vố số cát vàng như phát ra từ người trăm vạn tướng sĩ hoàng kim.
Tướng sĩ của Nhị Đế thánh đình bay lên trời, chuẩn bị ngăn lại, nhưng bay tới một nửa thì đều kinh ngạc.
Chỉ thấy trên bầu trời ba người đi đầu chính là hai người Yêu Thiên Thương và Quyết, Sa Hoàng.
Đám tướng sĩ cung kính nói:
- Bái kiến thánh vương, bái kiến yêu hoàng!
Quyết gật đầu, nói:
- Ừm!
Hai người Yêu Thiên Thương và Quyết, Sa Hoàng mang theo đại quân, còn có trăm vạn tướng sĩ hoàng kim đáp xuống quảng trường trước đại điện triều đình.
Trăm vạn đại quân tới từ trời sao.
Ầm ầm ầm ầm!
Bách quan cung bái:
- Bái kiến thánh vương, thánh vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Trên quảng trường, Quyết nhìn kim long khí vận ở trên bầu trời, chợt mở miệng nói:
- Hỡi con dân thiên hạ Nhị Đế thánh đình hãy nghe đây, bắt đầu từ hôm nay Nhị Đế thánh đình sửa đổi quốc hiệu thành 'Tam Đế', Tam Đế thánh đình!
Ầm ầm ầm ầm!
Thông qua kim long khí vận, tin tức nhanh chóng truyền khắp thiên hạ Nhị Đế thánh đình.
Tam Đế thánh đình? Vô số dân chúng mờ mịt ngẩng đầu.
Quyết lại quát dài:
- Tân tấn 'Sa Hoàng' chi tước, đồng đẳng với 'Yêu hoàng', ban cho Nhất Tự Tịnh Kiên Vương!
- Grao!
Trong tiếng rồng ngâm, thanh âm mau chóng truyền khắp Tam Đế thánh đình.
- Lại thêm một Nhất Tự Tịnh Kiên Vương?
- Sao có thể như vậy?
- Đây chính là vận triều, nên là không có hai trặm trời mới đúng, trời này đã có hai thái dương thì thôi, giờ lịa thêm một?
- Chắc ngươi không hiểu, thánh vương và yêu hoàng vốn cùng một người, có gì mà trời không hai thái dương? Đồn rằng Sa Hoàng có khuôn mặt giống y như thánh vương, có lẽ cũng là cùng một người.
- Ta tin tưởng vào thánh vương!
- Thánh vương vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Yêu hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
- Sa Hoàng vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
... ... ...
... ...
...
Mặc dù vang lên vô số thanh âm khó chịu nhưng cuối cùng biến thành nước lũ chấp nhận. Vô số thanh âm được kim long khí vận hội tụ không ngừng vang vọng trên bầu trời đô triều.
Mắt Sa Hoàng lóe tia vừa lòng.
Sa Hoàng trầm giọng nói:
- Ta đã trở về, trước đó ta cũng truyền hết ký ức năm xưa cho các ngươi, chắc là tu vi của các ngươi sẽ tăng vọt nhiều. Thiên hạ loạn thế cần chinh phạt, bắt đầu từ Trung Ương cương vực, chúng ta hãy khuếch trương Tam Đế thánh đình đi!
Quyết gật đầu, nói:
- Tốt!
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Âm phủ, Đông Ngoại Châu, Đại Tần thành
Thượng thư phòng của Diêm Xuyên cương thi.
Trước mặt Diêm Xuyên có một người áo đen quỳ một gối.
Mắt Diêm Xuyên cương thi nhíu mày hỏi:
- Ngươi nói là từng có người thấy Quỷ Cốc Tử ở Đông Ngoại Châu Dương gian, Thần Kiếm sơn trang.
Người áo đen cung kính nói:
- Đúng vậy. Tính theo thời gian thì lúc đó Quỷ Cốc Tử ở chung với thánh vương, cho nên ta không thể đoán chắc là thật hay giả.
Diêm Xuyên cương thi nghiêm túc nói:
- Đông Ngoại Châu Dương gian, Thần Kiếm sơn trang? Ban đầu ba đại thế lực Tuyệt cung, Thần Kiếm sơn trang, Bàn Thạch tộc. Thần Kiếm sơn trang, Chân Hùng ở đó đúng không?
Người áo đen nghiêm túc nói:
- Đúng vậy. Xin thánh vương hãy quyết định!
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Trẫm biết rồi, đi xuống đi.
- Tuân lệnh!
Vù vù vù vù!
Người áo đen lắc người biến mất tại chỗ.
Diêm Xuyên cương thi ngồi trong thượng thư phòng, suy tư.
Nhưng Diêm Xuyên cương thi mới ngồi không bao lâu thì bên ngoài bỗng nhiên truyền đến một thanh âm:
- Thánh vương, Tây Môn thánh nhân cầu kiến!
...
Dương gian, Trung Ương cương vực, trong một sơn cốc.
Công Dương Tử nhìn còn lại vài đệ tử Công Dương gia. Công Dương Bôn Lôi lau máu dính trên mặt, lộ vẻ bi thương.
Công Dương Tử tức giận quát:
- Có chuyện gì? Tại sao các ngươi biến thành như vậy? Người khác đâu?
Công Dương Bôn Lôi nhăn nhó nói:
- Gia chủ, lúc đó ngươi và một đám người đối phó Diêm Xuyên, chúng ta không dám tiến lên nên lùi ra sau, nhưng, nhưng mà ...
Công Dương Tử lạnh lùng hỏi:
- Nhưng cái gì?
Công Dương Bôn Lôi chua xót nói:
- Chúng ta lùi đến một sơn cốc, ở đó đúng lúc đậu long liễn của Diêm Xuyên. Năm cự long, là năm cự long! Vốn không có việc gì, nhưng gia chủ ở phía xa xuống tay Diêm Xuyên, năm cự long lập tức trở mặt muốn giết sạch chúng ta.
Công Dương Tử sắc mặt khó xem nói:
- Năm cự long?
Công Dương Bôn Lôi khóc kể:
- Đúng vậy. Vài người chúng ta may mắn chạy ra, người khác thì chết hết rồi. Gia chủ, ngươi không nên đối phó Diêm Xuyên, không nên đối phó hắn! Bên cạnh chúng ta cho dù là năm cự long xuống tay với chúng ta thì cũng không làm gì được gia chủ, ngươi đừng đối phó Diêm Xuyên nữa.
Giọng Công Dương Bôn Lôi nhỏ dần.
Công Dương Tử lộ vẻ mặt tuyệt vọng nói:
- Mệnh kiếp, thật sự là mệnh kiếp!
Vốn Công Dương Tử thấy chính mình có thể may mắn trốn thoát thì cực kỳ vui mừng, thậm chí cảm thấy mình quá mẫn cảm, Diêm Xuyên căn bản không phải là mệnh kiếp của mình, nếu không thì làm sao gã không bị thương chút nào?
Nhưng Công Dương Tử trở về nhìn xem, đệ tử của Công Dương gia chết gần hết?
Mệnh kiếp, tuyệt đối là mệnh kiếp!
Âm phủ, Đại Tần thành.
Diêm Xuyên cương thi ở trong thượng thư phòng suy tư chuyện Dương gian, bỗng nhiên một thanh âm truyền đến.
- Thánh vương, Tây Môn thánh nhân cầu kiến!
Diêm Xuyên cương thi hơi biến sắc mặt nói:
- Tây Môn thánh nhân?
Diêm Xuyên cương thi chậm rãi bước ra thượng thư phòng, theo thị vệ dẫn dắt rất nhanh đi tới quảng trường Trung Ương điện.
Quảng trường Trung Ương điện có vài quan viên đang tiếp đãi.
Thấy Diêm Xuyên cương thi đến, quần thần hành lễ:
- Thánh vương!
Tây Môn thánh nhân mặc áo trắng, bên trên thêu hoa mai, yên lặng đứng trên quảng trường.
/1446
|