Đại Trăn thánh đình cường thịnh, Diêm Xuyên cương thi vương càng là hung mãnh vô địch.
Mười hai thánh nhân, là mười hai thánh nhân, gần như bị một mình Diêm Xuyên cương thi xử lý, trong thiên hạ còn ai là đối thủ của hắn?
Trên bầu trời, Diêm Xuyên cương thi rống to xong thì quanh thân phát ra tiếng nổ.
Ầm ầm ầm ầm!
Khí thế quanh người Diêm Xuyên cương thi hung ác, tiêu sái.
Ầm ầm ầm ầm!
Sóng khí khuếch tán từ người Diêm Xuyên cương thi, rất nhiều người hiểu rằng thực lực của hắn càng mạnh.
Trên bầu trời, Diêm Xuyên cương thi hít sâu, nhìn vô tận huyết vũ hơi xuống, hơi quay đầu lại.
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Tổ Tiên ngũ trọng thiên? Mười hai thánh nhân mà chỉ thăng nhất trọng thiên, thiên địa sắp bổ xong, ta không còn thời gian!
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Âm phủ, Tây Ngoại Châu, Minh Thiên thành.
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn ngồi trên long ỷ, đang nhắm mắt.
Trên bầu trời huyết rũ rơi xuống, tiếng nhạc tang văng vẳng, hiển nhiên có thánh nhân đã chết.
Hơn nữa đổ nhiều huyết vũ, mặt đất dâng lên nhiều huyết vũ như vậy, rõ ràng không chỉ có một thánh nhân chết.
Quần thần cung kính đứng, không dám nói nhiều, cũng hiểu ý thức của Thiên Đế đã tiến vào thương thiên chi nhãn.
Ầm ầm ầm ầm!
Xung quanh Minh Thiên thành mây đen dày đặc cuồn cuộn.
Giống như Minh Thiên thành là Dương gian, Tây Ngoại Châu Đại Chu thiên đình, Lạc Dương thành.
Trên bầu trời Lạc Dương thành huyết vũ đổ rào rào, mây đne dày đặc.
Trong Lạc Dương thành, đằng trước Thái Cực điện.
Võ Chiếu mặc long bào khoanh tay đứng, quần thần cung kính đứng sau lưng.
Trước mắt Võ Chiếu, trên mặt đất có hai cái xác.
Hai thánh nhân tìm Đại Chu thiên đình gây chuyện giờ đã bị giết chết tại chỗ.
Quần thần sùng bái hô:
- Thiên Đế vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Võ Chiếu lạnh lùng nhìn bầu trời.
Ầm ầm ầm ầm!
Trên mây đen vô tận bỗng xuất hiện một khe nứt từ góc chân rời kéo dài đến bên kia.
Khe hở xuất hiện, khí thế mênh mông phát ra.
Khí thế này làm Lạc Dương thành đang hoan hô biến im lặng.
Dân chúng có cảm giác trái tim bị bóp chặt.
Sự run rẩy đến từ sâu trong linh hồn.
Ầm ầm ầm ầm!
Khe hở tách ra hai bên.
Gần như mọi người bỗng nhiên quỳ xuống, không có lý do, không có suy nghĩ gì, hoặc nên nói ý niệm duy nhất từ mệnh cách đến hồn phách chính là lạy.
Vù vù vù vù!
Gần như toàn Lạc Dương thành đều quỳ xuống.
Ở cửa Thái Cực điện.
Chỉ có mười một người không quỳ.
Người dẫn đầu chính là Võ Chiếu.
Võ Chiếu đạp bước, dưới chân như xuất hiện một tế đàn. Võ Chiếu đạp tế đàn, thiên uy kinh khủng ảnh hưởng rất nhỏ.
Võ Chiếu đạp là thiên địa tế đàn, cũng là một loại tiêu chí thân phận thiên hạ mà Tật Vị thiên địa nghiệp vị có thể có được.
Mười người khác cũng đạp tế đàn nhưng nhỏ hơn Võ Chiếu nhiều, là Sinh Vị thiên địa tế đàn.
Toàn Lạc Dương thành chỉ có mười một người này không quỳ.
Mấy người khác, dù là ai đều quỳ xuống đất, không có chút ý nghĩ phản kháng.
Khe hở mây đen rốt cuộc tách ra.
Một con mắt cực kỳ to lớn.
Con mắt to xuất hiện, hng uy xông hướng Lạc Dương thành/
Nếu nói khí thế của thánh nhân là cường đại, vậy khí thế của con mắt này hơn thánh nhân gấp trăm lần, ngàn lần, thậm chí là vô số lần.
Võ Chiếu sắc mặt âm trầm nói:
- Thương thiên chi nhãn?
Con mắt to lớn nhìn xuống bên dưới.
Vang lên tiếng hừ lạnh:
- Hừ!
Mười người có 'Sinh vị' tế đàn đứng sau lưng Võ Chiếu trong lòng run rẩy, cúi đầu, dường như không thể nhìn thẳng vào thương thiên chi nhãn.
Thương thiên chi nhãn, chấp chưởng số trời, ảnh hưởng mệnh cách của tất cả sinh linh trong thiên hạ.
Giờ phút này, áp lực mạnh mẽ đổ ập vào Võ Chiếu.
Ầm ầm ầm ầm!
Mặt đất dưới chân Võ Chiếu bỗng xuất hiện vô số khe nứt.
Võ Chiếu bùng phát khí thế, nhưng so với thương thiên chi nhãn thì lại nhỏ bé không đáng kể.
Hư không vang tiếng hét to:
- Võ Chiếu, ngươi dám giết sứ giả của trẫm?
Tiếng quát mang theo sự giận dữ của thương thiên, vô số dân chúng gan nhỏ bị thanh âm làm mắt trợn trừng, nghênh đón nguy cơ chưa từng có.
Mười đại thần cúi đầu, mặt lộ vẻ khốn khổ.
Giờ phút này, họ không thẻ ngẩng đầu đối diện thương thiên chi nhãn thì làm sao đối kháng với nó đây?
Võ Chiếu đứng mũi chịu sào, Tật Vị thiên địa tế đàn dưới chân chịu cơn giận của thương thiên bỗng xuất hiện vết nứt.
Két két két két két két két két két!
Dường như Tật Vị thiên địa tế đàn sắp vỡ ra.
Võ Chiếu biểu tình cực kỳ khó xem.
Hư không lại vang tiếng quát to:
- Hôm nay không ai cứu được các ngươi, Lạc Dương thành? Hừ!
Lạc Dương thành chưa giáng xuống tai nạn, chỉ hung uy đã làm Lạc Dương thành không chống đỡ được.
Võ Chiếu thấy Tật Vị thiên địa tế đàn dưới chân sắp vỡ thì đứng ngồi không yên.
Thiên Đế? Đó là bởi vì Võ Chiếu có được 'Tật vị' thiên địa nghiệp vị, nếu 'Tật vị' thiên địa nghiệp vị bị thương thiên phá hư thì Võ Chiếu sẽ rớt khỏi vị trí Thiên Đế.
Võ Chiếu không lỗ mãng ra tay mà bỗng nhìn hướng cung điện không xa.
Cung điện đó ở bên cạnh Thái Cực điện.
Đó là một đại điện phong bế, trước giờ chưa từng mở ra, có quần thần không rõ ràng chỗ này tại sao đột ngột có một cung điện.
Võ Chiếu chợt mở miệng nói:
- Sư phụ, Đại Chu thiên đình gặp tai kiếp chưa từng có, đệ tử không thể phá giải, xin sư phụ giúp đỡ!
Két!
Đám thần tử của Đại Chu thiên đình không thể chống đỡ bỗng kinh ngạc nhìn cửa cung điện từ từ mở ra.
Chậm rãi, mọi người quỳ xuống nghe tiếng bước chân.
Tiếng bước chân không nặng nề, chậm rãi, nhưng nghe vào tai nhiều người lại cho họ cảm giác yên tâm.
Trong đại điện vô danh, một lão nhân mặc áo xanh bước ra.
Lão nhân hơi gầy, khuôn mặt lạnh nhạt.
Lão nhân từng bước một bước ra khỏi đại điện vô danh, dưới chân của lão không có thiên địa tế đàn, thậm chí người không phát ra chút khí thế.
Nhưng một lão nhân giống như dân chúng bình thường này lại không chịu thiên uy ảnh hưởng.
Lão nhân chậm rĩa đi ra.
Trên bầu trời con ngươi thương thiên chi nhãn co rút.
Bởi vì lão nhân đi ra trông như một lão nhân bình thường, không có chút dao động pháp lực nào.
Lão nhân cầm một thanh trường kiếm màu xanh.
Lão nhân đi tới bên cạnh Võ Chiếu.
Võ Chiếu cung kính nói:
- Sư phụ!
Mười thần tử có thể đứng không cách nào ngẩng đầu, họ rất muốn nhìn bộ dạng của lão nhân nhưng không làm được.
Lão nhân chậm rãi ngẩng đầu lên, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn con mắt to lớn trên bầu trời.
Giữa hư không vang tiếng quát của Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn:
- Ngươi là ai?
Lão nhân mở miệng nói:
- Số trời? Thế giới có bốn số trời, chỉ hai người sáng lập số trời mới phát huy ra lực lượng thật sự của nó. Ngươi không xứng, huống chi đây chỉ là số trời tàn phá!
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn trầm giọng hỏi:
- Ngươi nói cái gì?
Lão nhân thản nhiên nói:
- Ngươi không xứng có được số trời!
Khi nói chuyện, lão nhân nhẹ vung trường kiếm.
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn trầm giọng hỏi:
- Hừ! Lão già, ngươi là ai? Người sáng lập số trời? Hai người? Là ai?
Nhưng lão nhân không để ý tới Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn, chợt múa trường kiếm đâm lên trên thương thiên chi nhãn.
Mười hai thánh nhân, là mười hai thánh nhân, gần như bị một mình Diêm Xuyên cương thi xử lý, trong thiên hạ còn ai là đối thủ của hắn?
Trên bầu trời, Diêm Xuyên cương thi rống to xong thì quanh thân phát ra tiếng nổ.
Ầm ầm ầm ầm!
Khí thế quanh người Diêm Xuyên cương thi hung ác, tiêu sái.
Ầm ầm ầm ầm!
Sóng khí khuếch tán từ người Diêm Xuyên cương thi, rất nhiều người hiểu rằng thực lực của hắn càng mạnh.
Trên bầu trời, Diêm Xuyên cương thi hít sâu, nhìn vô tận huyết vũ hơi xuống, hơi quay đầu lại.
Diêm Xuyên cương thi trầm giọng nói:
- Tổ Tiên ngũ trọng thiên? Mười hai thánh nhân mà chỉ thăng nhất trọng thiên, thiên địa sắp bổ xong, ta không còn thời gian!
- - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - - -
Âm phủ, Tây Ngoại Châu, Minh Thiên thành.
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn ngồi trên long ỷ, đang nhắm mắt.
Trên bầu trời huyết rũ rơi xuống, tiếng nhạc tang văng vẳng, hiển nhiên có thánh nhân đã chết.
Hơn nữa đổ nhiều huyết vũ, mặt đất dâng lên nhiều huyết vũ như vậy, rõ ràng không chỉ có một thánh nhân chết.
Quần thần cung kính đứng, không dám nói nhiều, cũng hiểu ý thức của Thiên Đế đã tiến vào thương thiên chi nhãn.
Ầm ầm ầm ầm!
Xung quanh Minh Thiên thành mây đen dày đặc cuồn cuộn.
Giống như Minh Thiên thành là Dương gian, Tây Ngoại Châu Đại Chu thiên đình, Lạc Dương thành.
Trên bầu trời Lạc Dương thành huyết vũ đổ rào rào, mây đne dày đặc.
Trong Lạc Dương thành, đằng trước Thái Cực điện.
Võ Chiếu mặc long bào khoanh tay đứng, quần thần cung kính đứng sau lưng.
Trước mắt Võ Chiếu, trên mặt đất có hai cái xác.
Hai thánh nhân tìm Đại Chu thiên đình gây chuyện giờ đã bị giết chết tại chỗ.
Quần thần sùng bái hô:
- Thiên Đế vạn tuế vạn tuế vạn vạn tuế!
Võ Chiếu lạnh lùng nhìn bầu trời.
Ầm ầm ầm ầm!
Trên mây đen vô tận bỗng xuất hiện một khe nứt từ góc chân rời kéo dài đến bên kia.
Khe hở xuất hiện, khí thế mênh mông phát ra.
Khí thế này làm Lạc Dương thành đang hoan hô biến im lặng.
Dân chúng có cảm giác trái tim bị bóp chặt.
Sự run rẩy đến từ sâu trong linh hồn.
Ầm ầm ầm ầm!
Khe hở tách ra hai bên.
Gần như mọi người bỗng nhiên quỳ xuống, không có lý do, không có suy nghĩ gì, hoặc nên nói ý niệm duy nhất từ mệnh cách đến hồn phách chính là lạy.
Vù vù vù vù!
Gần như toàn Lạc Dương thành đều quỳ xuống.
Ở cửa Thái Cực điện.
Chỉ có mười một người không quỳ.
Người dẫn đầu chính là Võ Chiếu.
Võ Chiếu đạp bước, dưới chân như xuất hiện một tế đàn. Võ Chiếu đạp tế đàn, thiên uy kinh khủng ảnh hưởng rất nhỏ.
Võ Chiếu đạp là thiên địa tế đàn, cũng là một loại tiêu chí thân phận thiên hạ mà Tật Vị thiên địa nghiệp vị có thể có được.
Mười người khác cũng đạp tế đàn nhưng nhỏ hơn Võ Chiếu nhiều, là Sinh Vị thiên địa tế đàn.
Toàn Lạc Dương thành chỉ có mười một người này không quỳ.
Mấy người khác, dù là ai đều quỳ xuống đất, không có chút ý nghĩ phản kháng.
Khe hở mây đen rốt cuộc tách ra.
Một con mắt cực kỳ to lớn.
Con mắt to xuất hiện, hng uy xông hướng Lạc Dương thành/
Nếu nói khí thế của thánh nhân là cường đại, vậy khí thế của con mắt này hơn thánh nhân gấp trăm lần, ngàn lần, thậm chí là vô số lần.
Võ Chiếu sắc mặt âm trầm nói:
- Thương thiên chi nhãn?
Con mắt to lớn nhìn xuống bên dưới.
Vang lên tiếng hừ lạnh:
- Hừ!
Mười người có 'Sinh vị' tế đàn đứng sau lưng Võ Chiếu trong lòng run rẩy, cúi đầu, dường như không thể nhìn thẳng vào thương thiên chi nhãn.
Thương thiên chi nhãn, chấp chưởng số trời, ảnh hưởng mệnh cách của tất cả sinh linh trong thiên hạ.
Giờ phút này, áp lực mạnh mẽ đổ ập vào Võ Chiếu.
Ầm ầm ầm ầm!
Mặt đất dưới chân Võ Chiếu bỗng xuất hiện vô số khe nứt.
Võ Chiếu bùng phát khí thế, nhưng so với thương thiên chi nhãn thì lại nhỏ bé không đáng kể.
Hư không vang tiếng hét to:
- Võ Chiếu, ngươi dám giết sứ giả của trẫm?
Tiếng quát mang theo sự giận dữ của thương thiên, vô số dân chúng gan nhỏ bị thanh âm làm mắt trợn trừng, nghênh đón nguy cơ chưa từng có.
Mười đại thần cúi đầu, mặt lộ vẻ khốn khổ.
Giờ phút này, họ không thẻ ngẩng đầu đối diện thương thiên chi nhãn thì làm sao đối kháng với nó đây?
Võ Chiếu đứng mũi chịu sào, Tật Vị thiên địa tế đàn dưới chân chịu cơn giận của thương thiên bỗng xuất hiện vết nứt.
Két két két két két két két két két!
Dường như Tật Vị thiên địa tế đàn sắp vỡ ra.
Võ Chiếu biểu tình cực kỳ khó xem.
Hư không lại vang tiếng quát to:
- Hôm nay không ai cứu được các ngươi, Lạc Dương thành? Hừ!
Lạc Dương thành chưa giáng xuống tai nạn, chỉ hung uy đã làm Lạc Dương thành không chống đỡ được.
Võ Chiếu thấy Tật Vị thiên địa tế đàn dưới chân sắp vỡ thì đứng ngồi không yên.
Thiên Đế? Đó là bởi vì Võ Chiếu có được 'Tật vị' thiên địa nghiệp vị, nếu 'Tật vị' thiên địa nghiệp vị bị thương thiên phá hư thì Võ Chiếu sẽ rớt khỏi vị trí Thiên Đế.
Võ Chiếu không lỗ mãng ra tay mà bỗng nhìn hướng cung điện không xa.
Cung điện đó ở bên cạnh Thái Cực điện.
Đó là một đại điện phong bế, trước giờ chưa từng mở ra, có quần thần không rõ ràng chỗ này tại sao đột ngột có một cung điện.
Võ Chiếu chợt mở miệng nói:
- Sư phụ, Đại Chu thiên đình gặp tai kiếp chưa từng có, đệ tử không thể phá giải, xin sư phụ giúp đỡ!
Két!
Đám thần tử của Đại Chu thiên đình không thể chống đỡ bỗng kinh ngạc nhìn cửa cung điện từ từ mở ra.
Chậm rãi, mọi người quỳ xuống nghe tiếng bước chân.
Tiếng bước chân không nặng nề, chậm rãi, nhưng nghe vào tai nhiều người lại cho họ cảm giác yên tâm.
Trong đại điện vô danh, một lão nhân mặc áo xanh bước ra.
Lão nhân hơi gầy, khuôn mặt lạnh nhạt.
Lão nhân từng bước một bước ra khỏi đại điện vô danh, dưới chân của lão không có thiên địa tế đàn, thậm chí người không phát ra chút khí thế.
Nhưng một lão nhân giống như dân chúng bình thường này lại không chịu thiên uy ảnh hưởng.
Lão nhân chậm rĩa đi ra.
Trên bầu trời con ngươi thương thiên chi nhãn co rút.
Bởi vì lão nhân đi ra trông như một lão nhân bình thường, không có chút dao động pháp lực nào.
Lão nhân cầm một thanh trường kiếm màu xanh.
Lão nhân đi tới bên cạnh Võ Chiếu.
Võ Chiếu cung kính nói:
- Sư phụ!
Mười thần tử có thể đứng không cách nào ngẩng đầu, họ rất muốn nhìn bộ dạng của lão nhân nhưng không làm được.
Lão nhân chậm rãi ngẩng đầu lên, vẻ mặt lạnh nhạt nhìn con mắt to lớn trên bầu trời.
Giữa hư không vang tiếng quát của Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn:
- Ngươi là ai?
Lão nhân mở miệng nói:
- Số trời? Thế giới có bốn số trời, chỉ hai người sáng lập số trời mới phát huy ra lực lượng thật sự của nó. Ngươi không xứng, huống chi đây chỉ là số trời tàn phá!
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn trầm giọng hỏi:
- Ngươi nói cái gì?
Lão nhân thản nhiên nói:
- Ngươi không xứng có được số trời!
Khi nói chuyện, lão nhân nhẹ vung trường kiếm.
Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn trầm giọng hỏi:
- Hừ! Lão già, ngươi là ai? Người sáng lập số trời? Hai người? Là ai?
Nhưng lão nhân không để ý tới Đại Hình Thiên Đế, Minh Thiên Hàn, chợt múa trường kiếm đâm lên trên thương thiên chi nhãn.
/1446
|