- Ta dám chắc chắn là vượt qua ta bây giờ. Bổ Thiên kiếm là bội kiếm của thủy tổ, sớm tương truyền bên trong phong bí tân của Độc Cô thế gia, sao có thể để nó rơi vào tay người ngoài được?
- Vâng!
- Đi Khổng Tước cương vực!
Âm phủ, Khổng Tước cương vực.
Long liễn của Diêm Xuyên ngừng ở một tiểu sơn cốc.
Trong sơn cốc nước suối chảy ra, từng tia âm khí tỏa ra.
Miêu Miêu kinh ngạc nói:
- Meo! Là chỗ này?
Khổng Ma Vương gật đầu, nói:
- Ừm!
Miêu Miêu kinh ngạc nói:
- Meo! Sơn cốc này quá nhỏ, giấu hơn mười người là ghê gớm lắm rồi, có thể chứa toàn tộc của ngươi sao?
Doãn Hận Thiên nghi hoặc hỏi:
- Đây là một tiểu thế giới?
Khổng Ma Vương hít sâu, nói:
- Lúc kỷ đệ tam thì gia chủ ở trong một đọa luân hồi mở ra một tiểu không gian, nơi đây là lối vào tiểu không gian đó?
Bạch Khởi nghiêm túc hỏi:
- Luân hồi? Ở trong luân hồi mở ra tiểu không gian? Thông đọa luân hồi có lựcv nghiền cực kỳ khủng bố, là cấm khu của sinh linh, dù là ta bây giờ có đi vào cũng sẽ bị nguy hiểm tính mạng.
Khổng Ma Vương tiếp tục bảo:
- Đúng là chỗ này.
Trong khi Khổng Ma Vương nói chuyện thì cách không xa, trong suối nhỏ bỗng lăn tăn sóng gợn, một bóng người bước ra.
Khổng Hạt Tử đi ra trước, sau đó lục tục có người ra khỏi gợn sóng.
Khổng Hạt Tử cười to bảo:
- Thánh vương, ngươi thật sự chữ tín!
Bên cạnh Khổng Hạt Tử đứng một nam nhân mặc khổng tước linh trang, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, mi mắt có màu xanh, trông hơi yêu dị.
Nam nhân nói với Diêm Xuyên:
- Sào kính chào Diêm đế!
Dù chào hỏi Diêm Xuyên nhưng mặt của nam nhân vẫn lạnh băng.
Khổng Hạt Tử vội tiến lên nói:
- Diêm đế đừng trách, đây là gia chủ. Gia chủ trước giờ ít ăn nói, không, là trước nay chưa từng cười, đừng trách!
Trước nay chưa từng cười?
Diêm Xuyên nhìn Khổng Tước Tử hơi quái dị, gật đầu.
Khổng Hạt Tử cười nói:
- Diêm đế, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ ngươi, mời!
Khổng Tước Tử nghiêm túc nói:
- Diêm đế, mời!
Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên đứng sau lưng Khổng Tước Tử.
Diêm Xuyên nhìn dòng suối nhỏ sóng gợn, nhíu mày.
Thông đạo luân hồi?
Diêm Xuyên ở đại thế giới từng tiếp xúc với thôn đạo luân hồi, bên trong không tốt đẹp như đã tưởng. Có thể mở ra một tiểu không gian bên trong thiên địa, có thể tưởng tượng thực lực của kẻ đó cực kỳ mạnh mẽ.
Hơn nữa đã trải qua nhiều năm, khó tránh khỏi sẽ ra ngoài ý muốn.
Khổng Hạt Tử cười nói:
- Diêm đế yên tâm, bên trong rất an toàn.
Rất an toàn? Không phải Diêm Xuyên mà là hắn sẽ không giao an nguy của mình cho ngươi ngoài.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mọi người ở bên ngoài, một mình trẫm đi vào.
Như nhìn ra Diêm Xuyên có điều e ngại, Khổng Hạt Tử không khuyên nữa.
Miêu Miêu không chịu, nói:
- Meo! Không được, ta muốn đi, ta muốn đi!
Miêu Miêu từ Đại Trăn thánh đình đi tới đây chẳng phải là vì kho báu sao? Làm sao nó chịu bỏ qua?
Miêu Miêu lăn lộn trên vai Diêm Xuyên đòi đi.
Triệu A Phòng dở khóc dở cười nói:
- Miêu Miêu, đừng quậy nữa.
Miêu Miêu vẫn không chịu buông tha:
- Meo! Ta muốn đi!
Diêm Xuyên nhìn Miêu Miêu, gật đầu, nói:
- Vậy thì Miêu Miêu đi theo.
Diêm Xuyên hiểu là trừ hắn ra thì Miêu Miêu có thực lực mạnh nhất. Trong thông đạo luân hồi dù có gì bất trắc thì Miêu Miêu có thể giúp đỡ cho hắn.
Miêu Miêu hưng phấn nói:
- Meo! Diêm Xuyên là tốt nhất!
Diêm Xuyên nói:
- Bạch Khởi, trông chừng xung quanh, phòng ngừa có biến cố.
Bạch Khởi lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Triệu A Phòng hơi lo lắng nói:
- Hãy cẩn thận.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Yên tâm.
Khổng Tước Tử nhìn xung quanh, mở miệng nói với đám đệ tử của Khổng gia:
- Các ngươi cũng ở lại bên ngoài đi, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên đi vào với ta.
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Khổng Tước Tử nghiêm túc nói:
- Diêm đế, mời.
Diêm Xuyên gật đầu, cùng Miêu Miêu, Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên cất bước đi vào gợn sóng.
Vù vù vù vù!
Diêm Xuyên, Miêu Miêu, Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên tiến vào trong như xuyên qua thông đạo trong suốt.
Bên ngoài thông đạo có vô tạn ánh sáng lam, từng hồn phách nhanh chóng xẹt qua bên trong, tốc độ cực nhanh nên mọi người không thấy rõ hình dạng của hồn phách.
Miêu Miêu oán trách mắng:
- Meo! Sao nhanh như vậy? Ta không thấy rõ ràng, vội vàng đi đầu thai sao?
Khổng Hạt Tử cười nói:
- Đúng vậy. Những hồn phách đều là vội vàng đi đầu thai.
Miêu Miêu không biết nên nói cái gì:
- …
Diêm Xuyên tán thán:
- Trong thông đạo luân hồi có lực nghiền cực mạnh, không thể ở lại nơi này. Nhưng năm xưa Khổng gia thật lợi hại, ở bên trong tạo nên một tiểu không gian, người bình thường căn bản không đoán ra nơi này. Hèn chi giấu từ kỷ đệ tam đến giờ mà không ai phát hiện ra.
Rất nhanh tới cuối thông đạo luân hồi, mọi người vào trong tiểu không gian.
Tiểu không gian xám xịt, có ánh sáng lam chiếu rọi hơi âm u.
Bên trong có nhiều cung điện, rất nhiều đệ tử của Khổng gia, nhưng đoàn người Diêm Xuyên, Miêu Miêu, Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên không có tâm tình ngắm.
Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử dẫn theo mọi người rất nhanh tới đằng trước một hồ nhỏ.
Một cái hồ màu vàng, bên trong toàn là chất lỏng vàng.
Khổng Hạt Tử hưng phấn nói:
- Diêm đế, chính là chỗ này, dùng Vấn Thiên lệnh có thể mở nó ra.
Miêu Miêu tò mò hỏi:
- Meo! Bên trong không thấy có cái gì?
Diêm Xuyên lật tay lấy ra Vấn Thiên lệnh.
Vấn Thiên lệnh xuất hiện, mắt mọi người sáng lên.
Đặc biệt là Khổng Ngạo Thiên, trong mắt đầy ghen tỵ, Vấn Thiên lệnh vốn nên là của gã.
Diêm Xuyên nghiêm túc hỏi:
- Dùng Vấn Thiên lệnh này mở ra?
Khổng Hạt Tử gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Điều kiện mở ra kho báu cần Đạo Thần có huyết mạch Khổng gia, dùng máu dẫn nhập Vấn Thiên lệnh, sau đó bỏ Vấn Thiên lệnh vào trong hồ. Đạo Thần nắm giữ thiên đạo khuất kim trì, kho báu lập tức mở ra.
Khổng Tước Tử mở miệng nói:
- Có hai loại Đạo Thần, một là thiên đạo tuyển ra, một là bổ thiên đạo mà thành. Nếu có vài tên Tổ Tiên cùng tu một thiên đạo, tranh giành nhau thì Đạo Thần có thể khiến thiên đạo này bài xích mọi người. Đồn rằng Diêm đế bổ thanh thiên đạo thì chắc cũng là Đạo Thần. Nếu Diêm đế có hứng thú thì có thể do người mở ra kho báu.
Khổng Ngạo Thiên sốt ruột nói:
- Cái gì!? Gia chủ, không phải do ta mở ra sao?
Khổng Tước Tử nghiêm túc nói:
- Ngươi là Đạo Thần, Diêm Xuyên cũng là Đạo Thần, đều được.
Khổng Ngạo Thiên lộ vẻ mặt sốt ruột nói:
- Nhưng mà, ta ...
Sau khi mở ra kho báu của gia chủ thì đương nhiên sẽ lại phân phối, Khổng Ngạo Thiên mở ra kho báu thì có một phần công lao, sẽ được chia cho nhiều chút. Nhưng nếu hôm nay Diêm Xuyên mở ra thì Khổng Ngạo Thiên có được cái gì?
Nhưng Vấn Thiên lệnh nằm trong tay Diêm Xuyên, người Khổng gia đang có việc nhờ vả hắn, dĩ nhiên không tiện ngăn cản.
Khổng Ngạo Thiên đành oán hận trừng Diêm Xuyên.
Miêu Miêu sốt ruột nói:
- Meo! Diêm Xuyên, ngươi mau mở ra đi, để ta xem bên trong rốt cuộc có cái gì!
Cách mở ra rất đơn giản, nhưng hiện tại Diêm Xuyên do dự.
- Vâng!
- Đi Khổng Tước cương vực!
Âm phủ, Khổng Tước cương vực.
Long liễn của Diêm Xuyên ngừng ở một tiểu sơn cốc.
Trong sơn cốc nước suối chảy ra, từng tia âm khí tỏa ra.
Miêu Miêu kinh ngạc nói:
- Meo! Là chỗ này?
Khổng Ma Vương gật đầu, nói:
- Ừm!
Miêu Miêu kinh ngạc nói:
- Meo! Sơn cốc này quá nhỏ, giấu hơn mười người là ghê gớm lắm rồi, có thể chứa toàn tộc của ngươi sao?
Doãn Hận Thiên nghi hoặc hỏi:
- Đây là một tiểu thế giới?
Khổng Ma Vương hít sâu, nói:
- Lúc kỷ đệ tam thì gia chủ ở trong một đọa luân hồi mở ra một tiểu không gian, nơi đây là lối vào tiểu không gian đó?
Bạch Khởi nghiêm túc hỏi:
- Luân hồi? Ở trong luân hồi mở ra tiểu không gian? Thông đọa luân hồi có lựcv nghiền cực kỳ khủng bố, là cấm khu của sinh linh, dù là ta bây giờ có đi vào cũng sẽ bị nguy hiểm tính mạng.
Khổng Ma Vương tiếp tục bảo:
- Đúng là chỗ này.
Trong khi Khổng Ma Vương nói chuyện thì cách không xa, trong suối nhỏ bỗng lăn tăn sóng gợn, một bóng người bước ra.
Khổng Hạt Tử đi ra trước, sau đó lục tục có người ra khỏi gợn sóng.
Khổng Hạt Tử cười to bảo:
- Thánh vương, ngươi thật sự chữ tín!
Bên cạnh Khổng Hạt Tử đứng một nam nhân mặc khổng tước linh trang, khuôn mặt tuấn tú lạnh lùng, mi mắt có màu xanh, trông hơi yêu dị.
Nam nhân nói với Diêm Xuyên:
- Sào kính chào Diêm đế!
Dù chào hỏi Diêm Xuyên nhưng mặt của nam nhân vẫn lạnh băng.
Khổng Hạt Tử vội tiến lên nói:
- Diêm đế đừng trách, đây là gia chủ. Gia chủ trước giờ ít ăn nói, không, là trước nay chưa từng cười, đừng trách!
Trước nay chưa từng cười?
Diêm Xuyên nhìn Khổng Tước Tử hơi quái dị, gật đầu.
Khổng Hạt Tử cười nói:
- Diêm đế, mọi thứ đã chuẩn bị sẵn sàng, chỉ chờ ngươi, mời!
Khổng Tước Tử nghiêm túc nói:
- Diêm đế, mời!
Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên đứng sau lưng Khổng Tước Tử.
Diêm Xuyên nhìn dòng suối nhỏ sóng gợn, nhíu mày.
Thông đạo luân hồi?
Diêm Xuyên ở đại thế giới từng tiếp xúc với thôn đạo luân hồi, bên trong không tốt đẹp như đã tưởng. Có thể mở ra một tiểu không gian bên trong thiên địa, có thể tưởng tượng thực lực của kẻ đó cực kỳ mạnh mẽ.
Hơn nữa đã trải qua nhiều năm, khó tránh khỏi sẽ ra ngoài ý muốn.
Khổng Hạt Tử cười nói:
- Diêm đế yên tâm, bên trong rất an toàn.
Rất an toàn? Không phải Diêm Xuyên mà là hắn sẽ không giao an nguy của mình cho ngươi ngoài.
Diêm Xuyên trầm giọng nói:
- Mọi người ở bên ngoài, một mình trẫm đi vào.
Như nhìn ra Diêm Xuyên có điều e ngại, Khổng Hạt Tử không khuyên nữa.
Miêu Miêu không chịu, nói:
- Meo! Không được, ta muốn đi, ta muốn đi!
Miêu Miêu từ Đại Trăn thánh đình đi tới đây chẳng phải là vì kho báu sao? Làm sao nó chịu bỏ qua?
Miêu Miêu lăn lộn trên vai Diêm Xuyên đòi đi.
Triệu A Phòng dở khóc dở cười nói:
- Miêu Miêu, đừng quậy nữa.
Miêu Miêu vẫn không chịu buông tha:
- Meo! Ta muốn đi!
Diêm Xuyên nhìn Miêu Miêu, gật đầu, nói:
- Vậy thì Miêu Miêu đi theo.
Diêm Xuyên hiểu là trừ hắn ra thì Miêu Miêu có thực lực mạnh nhất. Trong thông đạo luân hồi dù có gì bất trắc thì Miêu Miêu có thể giúp đỡ cho hắn.
Miêu Miêu hưng phấn nói:
- Meo! Diêm Xuyên là tốt nhất!
Diêm Xuyên nói:
- Bạch Khởi, trông chừng xung quanh, phòng ngừa có biến cố.
Bạch Khởi lên tiếng:
- Tuân lệnh!
Triệu A Phòng hơi lo lắng nói:
- Hãy cẩn thận.
Diêm Xuyên gật đầu, nói:
- Yên tâm.
Khổng Tước Tử nhìn xung quanh, mở miệng nói với đám đệ tử của Khổng gia:
- Các ngươi cũng ở lại bên ngoài đi, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên đi vào với ta.
Mọi người đồng thanh kêu lên:
- Tuân lệnh!
Khổng Tước Tử nghiêm túc nói:
- Diêm đế, mời.
Diêm Xuyên gật đầu, cùng Miêu Miêu, Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên cất bước đi vào gợn sóng.
Vù vù vù vù!
Diêm Xuyên, Miêu Miêu, Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên tiến vào trong như xuyên qua thông đạo trong suốt.
Bên ngoài thông đạo có vô tạn ánh sáng lam, từng hồn phách nhanh chóng xẹt qua bên trong, tốc độ cực nhanh nên mọi người không thấy rõ hình dạng của hồn phách.
Miêu Miêu oán trách mắng:
- Meo! Sao nhanh như vậy? Ta không thấy rõ ràng, vội vàng đi đầu thai sao?
Khổng Hạt Tử cười nói:
- Đúng vậy. Những hồn phách đều là vội vàng đi đầu thai.
Miêu Miêu không biết nên nói cái gì:
- …
Diêm Xuyên tán thán:
- Trong thông đạo luân hồi có lực nghiền cực mạnh, không thể ở lại nơi này. Nhưng năm xưa Khổng gia thật lợi hại, ở bên trong tạo nên một tiểu không gian, người bình thường căn bản không đoán ra nơi này. Hèn chi giấu từ kỷ đệ tam đến giờ mà không ai phát hiện ra.
Rất nhanh tới cuối thông đạo luân hồi, mọi người vào trong tiểu không gian.
Tiểu không gian xám xịt, có ánh sáng lam chiếu rọi hơi âm u.
Bên trong có nhiều cung điện, rất nhiều đệ tử của Khổng gia, nhưng đoàn người Diêm Xuyên, Miêu Miêu, Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử, Khổng Ma Vương, Khổng Ngạo Thiên không có tâm tình ngắm.
Khổng Hạt Tử, Khổng Tước Tử dẫn theo mọi người rất nhanh tới đằng trước một hồ nhỏ.
Một cái hồ màu vàng, bên trong toàn là chất lỏng vàng.
Khổng Hạt Tử hưng phấn nói:
- Diêm đế, chính là chỗ này, dùng Vấn Thiên lệnh có thể mở nó ra.
Miêu Miêu tò mò hỏi:
- Meo! Bên trong không thấy có cái gì?
Diêm Xuyên lật tay lấy ra Vấn Thiên lệnh.
Vấn Thiên lệnh xuất hiện, mắt mọi người sáng lên.
Đặc biệt là Khổng Ngạo Thiên, trong mắt đầy ghen tỵ, Vấn Thiên lệnh vốn nên là của gã.
Diêm Xuyên nghiêm túc hỏi:
- Dùng Vấn Thiên lệnh này mở ra?
Khổng Hạt Tử gật đầu, nói:
- Đúng vậy. Điều kiện mở ra kho báu cần Đạo Thần có huyết mạch Khổng gia, dùng máu dẫn nhập Vấn Thiên lệnh, sau đó bỏ Vấn Thiên lệnh vào trong hồ. Đạo Thần nắm giữ thiên đạo khuất kim trì, kho báu lập tức mở ra.
Khổng Tước Tử mở miệng nói:
- Có hai loại Đạo Thần, một là thiên đạo tuyển ra, một là bổ thiên đạo mà thành. Nếu có vài tên Tổ Tiên cùng tu một thiên đạo, tranh giành nhau thì Đạo Thần có thể khiến thiên đạo này bài xích mọi người. Đồn rằng Diêm đế bổ thanh thiên đạo thì chắc cũng là Đạo Thần. Nếu Diêm đế có hứng thú thì có thể do người mở ra kho báu.
Khổng Ngạo Thiên sốt ruột nói:
- Cái gì!? Gia chủ, không phải do ta mở ra sao?
Khổng Tước Tử nghiêm túc nói:
- Ngươi là Đạo Thần, Diêm Xuyên cũng là Đạo Thần, đều được.
Khổng Ngạo Thiên lộ vẻ mặt sốt ruột nói:
- Nhưng mà, ta ...
Sau khi mở ra kho báu của gia chủ thì đương nhiên sẽ lại phân phối, Khổng Ngạo Thiên mở ra kho báu thì có một phần công lao, sẽ được chia cho nhiều chút. Nhưng nếu hôm nay Diêm Xuyên mở ra thì Khổng Ngạo Thiên có được cái gì?
Nhưng Vấn Thiên lệnh nằm trong tay Diêm Xuyên, người Khổng gia đang có việc nhờ vả hắn, dĩ nhiên không tiện ngăn cản.
Khổng Ngạo Thiên đành oán hận trừng Diêm Xuyên.
Miêu Miêu sốt ruột nói:
- Meo! Diêm Xuyên, ngươi mau mở ra đi, để ta xem bên trong rốt cuộc có cái gì!
Cách mở ra rất đơn giản, nhưng hiện tại Diêm Xuyên do dự.
/1446
|