Xe của Diêm Xuyên với ngũ long kéo, nhanh chóng bay tới. Trong chớp mắt chiếc xe đã đến chỗ không trung phía trên đầu mọi ngừoi.
Ầm!
Xe rồng dừng lại.
Từ bên trong xe rồng, cương thi Diêm Xuyên, trên vai mang theo Miêu Miêu chậm rãi bước ra.
- Thánh Vương!
Trương Nghi đứng ra bái lạy trước tiên, nói.
Thánh Vương? Thánh vương Đại Trăn, Diêm Xuyên?
- Trần Bái Thiên, trẫm vốn có việc muốn thương lượng cùng ngươi. Không nghĩ tới, chỗ này của ngươi lại có động tĩnh lớn như vậy?
Diêm Xuyên thản nhiên nói.
- Meo, quái vật kia tốt và xấu!
Miêu Miêu nhìn La Sát Như Lai bĩu môi nói.
- Thánh Vương, La Sát Như Lai này trước tiên nói xấu giáo chủ Bái Thiên. Khi nói xấu không được, muốn giết người diệt khẩu. Nếu như Thánh Vương lại tới chậm một lát, sợ là chỉ có thể nhìn thấy thi thể của thần. Không, có lẽ thần đã bị hút vào luân hồi của U Minh Hải, bị biến trở thành con rối rồi!
Trương Nghi khổ sở nói.
Đột nhiên, những người trước kia còn cảm thấy mình may mắn nhất thời biến sắc. Mình chết, hồn phách vĩnh viễn không được siêu sinh? Mọi người giật mình, cảm giác may mắn trước kia đã biến mất. Bọn họ lại nhìn về phía khô lâu vương, nhưng không còn thỏa hiệp nữa.
Đó cũng không phải là cục diện quá mức cao minh. Người đứng ở bên ngoài vẫn nhìn không thấu, nhưng La Sát Như Lai ở trong cuộc, nháy mắt đã kịp phản ứng.
- Hóa ra là ngươi!
La Sát Như Lai trừng mắt một cái.
Trong nháy mắt La Sát Như Lai đã hiểu ra tất cả là do Diêm Xuyên bố trí.
Ầm!
La Sát Như Lai lập tức bay lên trời, trong mắt loé ra một tia băng hàn.
- Meo!
Miêu Miêu phẫn nộ kêu một tiếng.
- Diêm Xuyên, xem ra ta đã xem thường ngươi. Không ngờ ngươi lại dám trêu chọc U Minh Hải ta. Trời làm bậy còn sống được, tự làm bậy, không thể sống!
La Sát Như Lai lạnh lùng nói.
- Meo!
Miêu Miêu lại gầm hét lên.
- Miêu Miêu, nhìn xung quanh đi. Ta đi một chút sẽ trở lại!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Nói xong, Diêm Xuyên nhìn về phía La Sát Như Lai nói:
- Đến đây đi, tìm một chỗ yên tĩnh!
Ánh mắt La Sát Như Lai nhất thời cứng lại. Hắn cho rằng Diêm Xuyên lại giở trò quỷ gì.
Diêm Xuyên bay vút lên trời, La Sát Như Lai nhìn trên không trung một chút, sau đó cũng bay theo. Theo La Sát Như Lai thấy, tại Đông Ngoại Châu, ngoại trừ Quỷ Như Lai ra, tám Đại Như Lai mình mới là mạnh nhất.
Diêm Xuyên chỉ mang theo một con mèo vô dụng, mình còn muốn kiêng kỵ một phen. Giờ phút này lại chỉ có một mình hắn đối mặt mình? Đó chính là muốn chết.
Có U Minh Hải để kiêu ngạo, La Sát Như Lai căn bản xem thường các cường giả Đông Ngoại Châu.
Diêm Xuyên một mình đối chiến với La Sát Như Lai.
Mà phía dưới, trong mắt Trương Nghi lại đột nhiên thoáng động.
- Chết nhiều khô lâu vương như vậy, lấy tính cách trừng mắt tất báo của U Minh Hải, chúng ta tất nhiên sống không được. Nếu như Thánh Vương có chuyện, chúng ta một người cũng đừng hòng sống sót!
Trương Nghi đột nhiên kêu lên.
Mọi người xung quanh cũng nhất thời biến sắc.
- Dù sao đi nữa ngươi chết ta sống. Giáo chủ Bái Thiên, U Minh Hải đã chuẩn bị diệt ngươi, ngươi còn có chờ mong điều gì tốt lành nữa? Giết chết những khô lâu vệ này, cùng đi giúp Thánh Vương ta đi!
Trương Nghi kêu lên.
- Không sai, không phải ta chết, chính là bọn họ vong. Giết!
Trần Bái Thiên quát lên.
Ầm!
Cuộc chiến đấu đột nhiên lại trở nên hỗn loạn.
Trương Nghi xông lên chém giết một hồi, lại ẩn mình trong chỗ tối.
- Meo, Tiểu Trương tử, ngươi thực sự quá ồn ào!
Trong nháy mắt Miêu Miêu đã di động, đến bên cạnh Trương Nghi.
- Ha ha, đây là chuyện đã sớm tính toán tốt. Vẫn thiệt thòi Trần Bái Thiên phối hợp. Bước thứ nhất sẽ nhanh chóng hoàn thành. Đến lúc đó, sẽ có một vài khô lâu vệ chạy trốn. Không gian thần thông của ngươi lợi hại. Sau khi bọn họ chạy trốn, nhất định phải giết chết tất cả bọn họ, một tên cũng không để lại!
Trương Nghi trầm giọng nói.
- Meo, đó là tự nhiên. Chỉ có điều, Diêm Xuyên có thể bị nguy hiểm hay không?
Miêu Miêu có chút bận tâm nhìn về phía tinh không nơi xa.
- Thực lực của Thánh Vương sao? Ngươi không cần lo lắng. Chỉ có một La Sát Như Lai, Thánh Vương tự mình ra tay, hắn chắc chắn phải chết!
Ánh mắt Trương Nghi lạnh lẽo nói.
----------------
Cương thi Diêm Xuyên và La Sát Như Lai đang đứng ở trên một đỉnh núi.
Sau khi xác nhận xung quanh thật sự không có mai phục, hai mắt La Sát Như Lai mới híp lại nhìn về phía cương thi Diêm Xuyên.
- Trước đây không lâu ta đã nghe đồn có Diêm Xuyên hai thân thể. Ngươi là một phần thân thể khác. Tại Nam Ngoại Châu ngươi đã miễn cưỡng ngăn cản được U Hải Lão Tổ? Ha, thời điểm ta nhận được tin tức, ta cũng thật sự cảm thấy kinh ngạc. Nhưng cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi. Ta đã từng gặp U Hải Lão Tổ. Tuy rằng hắn và ta đều là Tổ tiên thập trọng thiên, nhưng thực lực của hắn cũng không bằng ta! Ngày ấy ta bảo Trương Nghi tiện thể nhắn cho ngươi, ngươi đã nhận được chưa?
La Sát Như Lai lạnh lùng nói.
- Nhận được!
- Nhận được? Nhận được cũng dám có âm mưu với U Minh Hải sao? Hừ, muốn đầu độc tất cả Đông Ngoại Châu đối phó với U Minh Hải? Kế này của ngươi thật ra có chút kém cỏi!
La Sát Như Lai lạnh lùng nói.
- Kém cỏi chỉ là đối lập. Ngươi chết, sẽ không còn kém cỏi nữa!
Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Cương thi Diêm Xuyên rống to một tiếng, quanh thân chợt có khí tức đen kịt vờn quanh. Trong nhất thời, phía sau lưng chợt có một đôi cánh đại long cốt phóng ra. Trong miệng còn lộ ra hai cái răng nanh huyết sắc.
- Muốn chết!
La Sát Như Lai trừng mắt một cái, sát khí phóng ra.
Ầm!
Phía sau đột nhiên có một đại đạo đen kịt bay vút lên trời. Trong đại đạo xuất hiện vô số gai lớn bằng bạch cốt
- Kèn kẹt kèn kẹt!
Trong nhất thời phía dưới đại địa phát sinh ra biến hóa. Mặt đất màu mữo kia trong nháy mắt đã chuyển hóa thành vô số bạch cốt.
chương thứ 8 Ô Kim Sào
Đại đạo biển cốt vừa xuất hiện, những vì sao dưới chân hoàn toàn bị biển cốt hóa. Vô số bạch cốt phủ kín tất cả những vì sao. Xung quanh La Sát Như Lai là núi cốt trùng thiên. Một khí tức vọt về phía cương thi Diêm Xuyên.
Cương thi Diêm Xuyên gầm dài một tiếng. Đôi cánh xương vỗ một cái, thân hình đột nhiên đã xuất hiện ở trước mặt La Sát Như Lai.
Một đạo trảo cương xông thẳng tới chỗ La Sát Như Lai.
- Ha ha ha!
La Sát Như Lai nở nụ cười tùy tiện.
Trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một núi xương vọt chắn hướng Diêm Xuyên vọt tới.
Ầm!
Một trảo của Diêm Xuyên vồ nát núi xương. Thân hình Diêm Xuyên lại gần.
- Hừ, Cương Thi Vương thì có thể làm được gì? Đại đạo lực.
La Sát Như Lai quát lạnh một tiếng.
Phía sau, đại đạo ầm ầm phát ra vô số hắc quang xông thẳng tới chỗ La Sát Như Lai.
Thân hình La Sát Như Lai đột nhiên không ngừng tăng vọt. Toàn thân hắn phát ra từng cỗ lực lượng trùng kích hư không.
Một quyền đánh ra, hư không đột nhiên bị nghiền nát xuất hiện rất nhiều vết rạn nứt. Quyền cương khổng lồ ầm ầm va chạm cùng trảo cương của Diêm Xuyên.
Ầm!
Dưới sự va chạm cảu hai đại hung nhân, lực lượng tràn ra, hư không đột nhiên tuôn ra mấy ngàn đạo xạ tuyến giống như mấy tuyến hố đen.
Ầm!
Xe rồng dừng lại.
Từ bên trong xe rồng, cương thi Diêm Xuyên, trên vai mang theo Miêu Miêu chậm rãi bước ra.
- Thánh Vương!
Trương Nghi đứng ra bái lạy trước tiên, nói.
Thánh Vương? Thánh vương Đại Trăn, Diêm Xuyên?
- Trần Bái Thiên, trẫm vốn có việc muốn thương lượng cùng ngươi. Không nghĩ tới, chỗ này của ngươi lại có động tĩnh lớn như vậy?
Diêm Xuyên thản nhiên nói.
- Meo, quái vật kia tốt và xấu!
Miêu Miêu nhìn La Sát Như Lai bĩu môi nói.
- Thánh Vương, La Sát Như Lai này trước tiên nói xấu giáo chủ Bái Thiên. Khi nói xấu không được, muốn giết người diệt khẩu. Nếu như Thánh Vương lại tới chậm một lát, sợ là chỉ có thể nhìn thấy thi thể của thần. Không, có lẽ thần đã bị hút vào luân hồi của U Minh Hải, bị biến trở thành con rối rồi!
Trương Nghi khổ sở nói.
Đột nhiên, những người trước kia còn cảm thấy mình may mắn nhất thời biến sắc. Mình chết, hồn phách vĩnh viễn không được siêu sinh? Mọi người giật mình, cảm giác may mắn trước kia đã biến mất. Bọn họ lại nhìn về phía khô lâu vương, nhưng không còn thỏa hiệp nữa.
Đó cũng không phải là cục diện quá mức cao minh. Người đứng ở bên ngoài vẫn nhìn không thấu, nhưng La Sát Như Lai ở trong cuộc, nháy mắt đã kịp phản ứng.
- Hóa ra là ngươi!
La Sát Như Lai trừng mắt một cái.
Trong nháy mắt La Sát Như Lai đã hiểu ra tất cả là do Diêm Xuyên bố trí.
Ầm!
La Sát Như Lai lập tức bay lên trời, trong mắt loé ra một tia băng hàn.
- Meo!
Miêu Miêu phẫn nộ kêu một tiếng.
- Diêm Xuyên, xem ra ta đã xem thường ngươi. Không ngờ ngươi lại dám trêu chọc U Minh Hải ta. Trời làm bậy còn sống được, tự làm bậy, không thể sống!
La Sát Như Lai lạnh lùng nói.
- Meo!
Miêu Miêu lại gầm hét lên.
- Miêu Miêu, nhìn xung quanh đi. Ta đi một chút sẽ trở lại!
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
Nói xong, Diêm Xuyên nhìn về phía La Sát Như Lai nói:
- Đến đây đi, tìm một chỗ yên tĩnh!
Ánh mắt La Sát Như Lai nhất thời cứng lại. Hắn cho rằng Diêm Xuyên lại giở trò quỷ gì.
Diêm Xuyên bay vút lên trời, La Sát Như Lai nhìn trên không trung một chút, sau đó cũng bay theo. Theo La Sát Như Lai thấy, tại Đông Ngoại Châu, ngoại trừ Quỷ Như Lai ra, tám Đại Như Lai mình mới là mạnh nhất.
Diêm Xuyên chỉ mang theo một con mèo vô dụng, mình còn muốn kiêng kỵ một phen. Giờ phút này lại chỉ có một mình hắn đối mặt mình? Đó chính là muốn chết.
Có U Minh Hải để kiêu ngạo, La Sát Như Lai căn bản xem thường các cường giả Đông Ngoại Châu.
Diêm Xuyên một mình đối chiến với La Sát Như Lai.
Mà phía dưới, trong mắt Trương Nghi lại đột nhiên thoáng động.
- Chết nhiều khô lâu vương như vậy, lấy tính cách trừng mắt tất báo của U Minh Hải, chúng ta tất nhiên sống không được. Nếu như Thánh Vương có chuyện, chúng ta một người cũng đừng hòng sống sót!
Trương Nghi đột nhiên kêu lên.
Mọi người xung quanh cũng nhất thời biến sắc.
- Dù sao đi nữa ngươi chết ta sống. Giáo chủ Bái Thiên, U Minh Hải đã chuẩn bị diệt ngươi, ngươi còn có chờ mong điều gì tốt lành nữa? Giết chết những khô lâu vệ này, cùng đi giúp Thánh Vương ta đi!
Trương Nghi kêu lên.
- Không sai, không phải ta chết, chính là bọn họ vong. Giết!
Trần Bái Thiên quát lên.
Ầm!
Cuộc chiến đấu đột nhiên lại trở nên hỗn loạn.
Trương Nghi xông lên chém giết một hồi, lại ẩn mình trong chỗ tối.
- Meo, Tiểu Trương tử, ngươi thực sự quá ồn ào!
Trong nháy mắt Miêu Miêu đã di động, đến bên cạnh Trương Nghi.
- Ha ha, đây là chuyện đã sớm tính toán tốt. Vẫn thiệt thòi Trần Bái Thiên phối hợp. Bước thứ nhất sẽ nhanh chóng hoàn thành. Đến lúc đó, sẽ có một vài khô lâu vệ chạy trốn. Không gian thần thông của ngươi lợi hại. Sau khi bọn họ chạy trốn, nhất định phải giết chết tất cả bọn họ, một tên cũng không để lại!
Trương Nghi trầm giọng nói.
- Meo, đó là tự nhiên. Chỉ có điều, Diêm Xuyên có thể bị nguy hiểm hay không?
Miêu Miêu có chút bận tâm nhìn về phía tinh không nơi xa.
- Thực lực của Thánh Vương sao? Ngươi không cần lo lắng. Chỉ có một La Sát Như Lai, Thánh Vương tự mình ra tay, hắn chắc chắn phải chết!
Ánh mắt Trương Nghi lạnh lẽo nói.
----------------
Cương thi Diêm Xuyên và La Sát Như Lai đang đứng ở trên một đỉnh núi.
Sau khi xác nhận xung quanh thật sự không có mai phục, hai mắt La Sát Như Lai mới híp lại nhìn về phía cương thi Diêm Xuyên.
- Trước đây không lâu ta đã nghe đồn có Diêm Xuyên hai thân thể. Ngươi là một phần thân thể khác. Tại Nam Ngoại Châu ngươi đã miễn cưỡng ngăn cản được U Hải Lão Tổ? Ha, thời điểm ta nhận được tin tức, ta cũng thật sự cảm thấy kinh ngạc. Nhưng cũng chỉ là kinh ngạc mà thôi. Ta đã từng gặp U Hải Lão Tổ. Tuy rằng hắn và ta đều là Tổ tiên thập trọng thiên, nhưng thực lực của hắn cũng không bằng ta! Ngày ấy ta bảo Trương Nghi tiện thể nhắn cho ngươi, ngươi đã nhận được chưa?
La Sát Như Lai lạnh lùng nói.
- Nhận được!
- Nhận được? Nhận được cũng dám có âm mưu với U Minh Hải sao? Hừ, muốn đầu độc tất cả Đông Ngoại Châu đối phó với U Minh Hải? Kế này của ngươi thật ra có chút kém cỏi!
La Sát Như Lai lạnh lùng nói.
- Kém cỏi chỉ là đối lập. Ngươi chết, sẽ không còn kém cỏi nữa!
Cương thi Diêm Xuyên lạnh lùng nói.
Cương thi Diêm Xuyên rống to một tiếng, quanh thân chợt có khí tức đen kịt vờn quanh. Trong nhất thời, phía sau lưng chợt có một đôi cánh đại long cốt phóng ra. Trong miệng còn lộ ra hai cái răng nanh huyết sắc.
- Muốn chết!
La Sát Như Lai trừng mắt một cái, sát khí phóng ra.
Ầm!
Phía sau đột nhiên có một đại đạo đen kịt bay vút lên trời. Trong đại đạo xuất hiện vô số gai lớn bằng bạch cốt
- Kèn kẹt kèn kẹt!
Trong nhất thời phía dưới đại địa phát sinh ra biến hóa. Mặt đất màu mữo kia trong nháy mắt đã chuyển hóa thành vô số bạch cốt.
chương thứ 8 Ô Kim Sào
Đại đạo biển cốt vừa xuất hiện, những vì sao dưới chân hoàn toàn bị biển cốt hóa. Vô số bạch cốt phủ kín tất cả những vì sao. Xung quanh La Sát Như Lai là núi cốt trùng thiên. Một khí tức vọt về phía cương thi Diêm Xuyên.
Cương thi Diêm Xuyên gầm dài một tiếng. Đôi cánh xương vỗ một cái, thân hình đột nhiên đã xuất hiện ở trước mặt La Sát Như Lai.
Một đạo trảo cương xông thẳng tới chỗ La Sát Như Lai.
- Ha ha ha!
La Sát Như Lai nở nụ cười tùy tiện.
Trước mặt hắn đột nhiên xuất hiện một núi xương vọt chắn hướng Diêm Xuyên vọt tới.
Ầm!
Một trảo của Diêm Xuyên vồ nát núi xương. Thân hình Diêm Xuyên lại gần.
- Hừ, Cương Thi Vương thì có thể làm được gì? Đại đạo lực.
La Sát Như Lai quát lạnh một tiếng.
Phía sau, đại đạo ầm ầm phát ra vô số hắc quang xông thẳng tới chỗ La Sát Như Lai.
Thân hình La Sát Như Lai đột nhiên không ngừng tăng vọt. Toàn thân hắn phát ra từng cỗ lực lượng trùng kích hư không.
Một quyền đánh ra, hư không đột nhiên bị nghiền nát xuất hiện rất nhiều vết rạn nứt. Quyền cương khổng lồ ầm ầm va chạm cùng trảo cương của Diêm Xuyên.
Ầm!
Dưới sự va chạm cảu hai đại hung nhân, lực lượng tràn ra, hư không đột nhiên tuôn ra mấy ngàn đạo xạ tuyến giống như mấy tuyến hố đen.
/1446
|