Cuối cùng Man Ma Như Lai dẫn theo sáu thuộc hạ trốn chạy.
Những người còn lại, chết sáu, mười ba người bị bắt! Đại Trăn đại thắng!
- Đại Trăn vạn vạn tuế! Vạn vạn tuế!
Đại Tần Thành truyền đến những tiếng hoan hô, trực tiếp đối lập với cảnh tượng tại U Minh Hải lúc này.
...
Đại Tần Thành, Như Lai Thành, hai cuộc chiến căn bản không thể che giấu được.
Tin tức giống như mọc cánh bay vậy, nhanh chóng truyền về các cương vực.
Diêm Xuyên lại giết chết thêm hai Như Lai nữa? Diêm Xuyên còn trực tiếp tới Như Lai Thành? Hắn đã gần như san bằng Như Lai Thành thành bình địa?
Ba Cương vực chủ phản bội liên minh, cùng với Man Ma Như Lai vây giết Đại Tần Thành. Kết quả, bọn họ bị chết chết hay bị bắt giam?
Cầm lấy tin tức tình báo trong tay, trong lòng các Cương vực chủ nhất thời xuất hiện một cảm giác mờ mịt.
Diêm Xuyên giết chết sáu Như Lai?
Giờ phút này, mọi người đều chợt phát hiện, mình đã bị Đại Trăn sử dụng như một mũi thương. Đại Trăn cố ý quấn mình vào trên cùng một chiếc chiến xa. Đây là âm mưu của Đại Trăn.
Nhưng, bây giờ bọn họ đã lỡ cỡi trên lưng hổ, thật sự khó xuống.
Dừng liên minh? Đó chính là lập tức đắc tội cả với Đại Trăn!
Trong thời điểm một đám Cương vực chủ đang lo lắng, Trương Nghi lại nhanh chóng đi khắp các quân doanh.
- Các vị yên tâm, lời nói của Thánh Vương đáng giá nghìn vàng. Tất cả những lời người từng nói đều có hiệu lực vĩnh viễn. Chỉ cần các vị không nghĩ tới chuyện binh phạt Đại Trăn, mối liên minh này sẽ được tiếp tục duy trì vĩnh viễn!
Trương Nghi năm lần bảy lượt hứa hẹn nói.
Các Cương vực chủ cũng chỉ có thể đồng ý, tiếp tục đối chiến với U Minh Hải!
Cõi âm, Đại Tần Thành, thư phòng của Diêm Xuyên!
Sau khi giao lại tiền tuyến cho đám người Vương Tiễn, Dịch Phong và một đám văn thần trở về.
- Thánh Vương, tin tức U Minh Hải gặp đại kiếp nạn, hiện tại đã truyền khắp Đông Ngoại Châu. Sĩ khí của quân liên minh càng lúc càng dồi dào. Sự kiêu ngạo ủa quân U Minh Hải đã mất. Tin chiến thắng liên tục truyền tới!
Dịch Phong cười nói.
- U Minh Hải, tám Đại Như Lai thủ hạ của Quỷ Như Lai, một quân bài tốt như vậy cũng không đánh ra được!
Hóa Thê Lương lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói.
- Thánh Vương, trải qua hư hư thật thật lần này, chắc hẳn ngay cả Quỷ Như Lai cũng không dám lại một mình đi tới các cương vực!
Lý Tư cười nói.
Diêm Xuyên gật đầu nói:
- Không sai, trận chiến của Đại Trăn lần này dĩ nhiên tập trung thắng cục. Nhưng để đề phòng có chuyện bất đắc dĩ xảy ra, truyền tin cho các cánh quân, nếu như lại có tin tức về Quỷ Như Lai tới, các tướng lĩnh chủ yếu là tự vệ. Trẫm cho phép được bỏ trốn!
- Vâng!
Lý Tư lên tiếng trả lời.
Ngược lại, Diêm Xuyên nhìn về phía Cái U Vương đưng bên cạnh.
Cái U Vương toàn thân mặc áo bào đen, đứng ở một góc.
- Cái U Vương!
Diêm Xuyên lại mở miệng nói.
- Thảo dân có mặt!
Cái U Vương tiến lên phía trước nói.
- Trẫm vẫn chưa phân phong cho khanh, lại lo lắng khí vận tới người, khanh sẽ bị người khác nhìn ra manh mối. Lần trước, Hóa Tôn Thiên đột kích, khanh đột kích ba Đại Cương vực chủ, tất nhiên đã lập công lớn. Tuy nhiên, sau lần đó khanh mới nguyện gia nhập Đại Trăn. Cho nên, trẫm có thể ban thưởng cho khanh nhiều một chút, nhưng lần đó không thể tính làm công huân. Lần này đối chiến với U Minh Hải, khanh lại xuất lực nhiều nhất!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Vâng!
Cái U Vương gật đầu một cái.
- Từ hôm nay, phong Cái U Vương làm quân đoàn trưởng thứ mười của Đại Trăn, tứ phong nhất đẳng tử tước, Khô Lâu Tử, quản lý bộ tộc Khô Lâu của Đại Trăn, lập ra quân đoàn thứ mười!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Vâng! Thần Khô Lâu Tử, bái tạ Thánh Vương!
Cái U Vương lên tiếng trả lời.
Ầm!
Bên trên biển mây khí vận Đại Trăn đột nhiên phát ra một tiếng động rất lớn. Một khí vận xông thẳng xuống, trong nháy mặt vọt vào trong cơ thể của Cái U Vương.
Bên trên biển mây khí vận dần dần ngưng tụ hiện ra thần tướng của Cái U Vương.
Diêm Xuyên nhìn Cái U Vương nói:
- Phong ấn giới, trẫm đã từng thưởng thức phong thái của khanh, rất có khả năng thống ngự. Bộ tộc khô lâu là một đại tộc ở cõi âm. Thậm chí tại đại thế giới cũng có tung tích của Khô Lâu tộc. Trẫm hi vọng sẽ có một ngày, khanh không chỉ là thống soái của khô lâu Đại Trăn, Khô Lâu toàn thiên hạ sẽ đều chịu sự điều khiển của khanh!
- Vâng, tạ Thánh Vương tín nhiệm!
Cái U Vương lên tiếng trả lời.
Trong thư phòng rất nhiều thần tử đều lộ vẻ hâm mộ. Dù sao chức vị quân đoàn trưởng không chỉ có công lao là có thể có được. Rất nhiều lúc còn cần phải có tiềm lực!
- Thánh Vương, vậy còn ba Cương vực chủ bị xúi giục, chúng ta nên xử trí như thế nào?
Lưu Cương tiến lên phía trước nói.
Diêm Xuyên suy ngẫm một chút nói:
- Tạm thời bắt giữ, đối với người ở năm cương vực của bọn họ, gia tăng thám tử!
- Vâng!
Lưu Cương lên tiếng trả lời.
Trong thời điểm mọi người đang thương nghị, bên ngoài thư phòng lại truyền đến giọng nói của Triệu Cao:
- Khởi bẩm Thánh Vương!
- Vào đi!
Diêm Xuyên nói.
Triệu Cao bước vào thư phòng.
- Thánh Vương, có khách tới chơi!
Triệu Cao trầm giọng nói.
- Ồ?
- Mộng Tam Sinh tại Thần giới phong ấn giới ngày xưa. Ngoài ra còn có cả Mộng Hồng Anh!
Triệu Cao trịnh trọng nói.
- Bọn họ sao?
Thần sắc Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
...
Đông Ngoại Châu, đại chiến vẫn tiếp tục.
Nhưng xu hướng của U Minh Hải đã có phần suy tàn. Trong lúc nhất thời, quân của U Minh Hải liên tục bại lui. Sĩ khí đã mất, lại không có ý chí chiến đấu quyết tâm giành thắng lại, nếu tiếp tục chiến đấu, chỉ có thể dùng mạng lấp đầy cuộc chiến mà thôi.
Giằng co hơn hai tháng, các cương vực U Minh Hải liên tục bại trận!
U Minh Hải, Như Lai thành, Đại hùng bảo điện!
Quỷ Như Lai ngồi bên trên đài sen. Hai bên trái phải của hắn có Kim Quang Như Lai và Man Ma Như Lai đang ngồi.
Đứng hai bên là một đám tu giả. Quỷ Như Lai đang nghe mấy người bẩm báo tình hình trận chiến ở khắp nơi.
Tất cả đều là tin tức bại trận. Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong đại điện cực kỳ kiềm chế.
- Giáo... giáo chủ, sự tình chính là như vậy!
Một tu giả vừa bẩm báo xong.
Đại điện trở nên tĩnh mịch. Quỷ Như Lai rơi vào trầm tư.
- Giáo chủ, làm sao bây giờ?
Kim Quang Như Lai lo lắng nói.
- Đại Trăn muốn tiêu diệt từng bộ phận? Quả nhiên là bước trước một bước, những bước khác đều bước trước!
Quỷ Như Lai trầm giọng nói.
Trầm mặc một hồi lâu, Quỷ Như Lai lại nói:
- Thông báo các cương vực còn lại, đệ tử từ bỏ các cương vực, tất cả đến U Minh Hải!
- Cái gì?
Kim Quang Như Lai nhất thời biến sắc.
- Giáo chủ. Đây... đây... chính là từ bỏ mười hai cương vực?
Man Ma Như Lai nhất thời biến sắc.
- Từ bỏ?
Trong đại điện tất cả mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên.
Đó là mười hai cương vực. Những mười hai cương vực. Nói không cần là không cần sao?
Quỷ Như Lai gật đầu nói:
- Khi cần quyết đoán mà không quyết đoán phản chịu loạn. Tin tức từ khắp nơi đã truyền đến. Trong chiến tranh lại không điều tra được đại doanh trung quân của đối phương ở đâu. Rõ ràng nhất định là chủ ý của Diêm Xuyên, tiếp nhận bài học lần trước, để tất cả mọi người núp trong bóng tối!
Những người còn lại, chết sáu, mười ba người bị bắt! Đại Trăn đại thắng!
- Đại Trăn vạn vạn tuế! Vạn vạn tuế!
Đại Tần Thành truyền đến những tiếng hoan hô, trực tiếp đối lập với cảnh tượng tại U Minh Hải lúc này.
...
Đại Tần Thành, Như Lai Thành, hai cuộc chiến căn bản không thể che giấu được.
Tin tức giống như mọc cánh bay vậy, nhanh chóng truyền về các cương vực.
Diêm Xuyên lại giết chết thêm hai Như Lai nữa? Diêm Xuyên còn trực tiếp tới Như Lai Thành? Hắn đã gần như san bằng Như Lai Thành thành bình địa?
Ba Cương vực chủ phản bội liên minh, cùng với Man Ma Như Lai vây giết Đại Tần Thành. Kết quả, bọn họ bị chết chết hay bị bắt giam?
Cầm lấy tin tức tình báo trong tay, trong lòng các Cương vực chủ nhất thời xuất hiện một cảm giác mờ mịt.
Diêm Xuyên giết chết sáu Như Lai?
Giờ phút này, mọi người đều chợt phát hiện, mình đã bị Đại Trăn sử dụng như một mũi thương. Đại Trăn cố ý quấn mình vào trên cùng một chiếc chiến xa. Đây là âm mưu của Đại Trăn.
Nhưng, bây giờ bọn họ đã lỡ cỡi trên lưng hổ, thật sự khó xuống.
Dừng liên minh? Đó chính là lập tức đắc tội cả với Đại Trăn!
Trong thời điểm một đám Cương vực chủ đang lo lắng, Trương Nghi lại nhanh chóng đi khắp các quân doanh.
- Các vị yên tâm, lời nói của Thánh Vương đáng giá nghìn vàng. Tất cả những lời người từng nói đều có hiệu lực vĩnh viễn. Chỉ cần các vị không nghĩ tới chuyện binh phạt Đại Trăn, mối liên minh này sẽ được tiếp tục duy trì vĩnh viễn!
Trương Nghi năm lần bảy lượt hứa hẹn nói.
Các Cương vực chủ cũng chỉ có thể đồng ý, tiếp tục đối chiến với U Minh Hải!
Cõi âm, Đại Tần Thành, thư phòng của Diêm Xuyên!
Sau khi giao lại tiền tuyến cho đám người Vương Tiễn, Dịch Phong và một đám văn thần trở về.
- Thánh Vương, tin tức U Minh Hải gặp đại kiếp nạn, hiện tại đã truyền khắp Đông Ngoại Châu. Sĩ khí của quân liên minh càng lúc càng dồi dào. Sự kiêu ngạo ủa quân U Minh Hải đã mất. Tin chiến thắng liên tục truyền tới!
Dịch Phong cười nói.
- U Minh Hải, tám Đại Như Lai thủ hạ của Quỷ Như Lai, một quân bài tốt như vậy cũng không đánh ra được!
Hóa Thê Lương lộ ra một nụ cười lạnh lùng nói.
- Thánh Vương, trải qua hư hư thật thật lần này, chắc hẳn ngay cả Quỷ Như Lai cũng không dám lại một mình đi tới các cương vực!
Lý Tư cười nói.
Diêm Xuyên gật đầu nói:
- Không sai, trận chiến của Đại Trăn lần này dĩ nhiên tập trung thắng cục. Nhưng để đề phòng có chuyện bất đắc dĩ xảy ra, truyền tin cho các cánh quân, nếu như lại có tin tức về Quỷ Như Lai tới, các tướng lĩnh chủ yếu là tự vệ. Trẫm cho phép được bỏ trốn!
- Vâng!
Lý Tư lên tiếng trả lời.
Ngược lại, Diêm Xuyên nhìn về phía Cái U Vương đưng bên cạnh.
Cái U Vương toàn thân mặc áo bào đen, đứng ở một góc.
- Cái U Vương!
Diêm Xuyên lại mở miệng nói.
- Thảo dân có mặt!
Cái U Vương tiến lên phía trước nói.
- Trẫm vẫn chưa phân phong cho khanh, lại lo lắng khí vận tới người, khanh sẽ bị người khác nhìn ra manh mối. Lần trước, Hóa Tôn Thiên đột kích, khanh đột kích ba Đại Cương vực chủ, tất nhiên đã lập công lớn. Tuy nhiên, sau lần đó khanh mới nguyện gia nhập Đại Trăn. Cho nên, trẫm có thể ban thưởng cho khanh nhiều một chút, nhưng lần đó không thể tính làm công huân. Lần này đối chiến với U Minh Hải, khanh lại xuất lực nhiều nhất!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Vâng!
Cái U Vương gật đầu một cái.
- Từ hôm nay, phong Cái U Vương làm quân đoàn trưởng thứ mười của Đại Trăn, tứ phong nhất đẳng tử tước, Khô Lâu Tử, quản lý bộ tộc Khô Lâu của Đại Trăn, lập ra quân đoàn thứ mười!
Diêm Xuyên trịnh trọng nói.
- Vâng! Thần Khô Lâu Tử, bái tạ Thánh Vương!
Cái U Vương lên tiếng trả lời.
Ầm!
Bên trên biển mây khí vận Đại Trăn đột nhiên phát ra một tiếng động rất lớn. Một khí vận xông thẳng xuống, trong nháy mặt vọt vào trong cơ thể của Cái U Vương.
Bên trên biển mây khí vận dần dần ngưng tụ hiện ra thần tướng của Cái U Vương.
Diêm Xuyên nhìn Cái U Vương nói:
- Phong ấn giới, trẫm đã từng thưởng thức phong thái của khanh, rất có khả năng thống ngự. Bộ tộc khô lâu là một đại tộc ở cõi âm. Thậm chí tại đại thế giới cũng có tung tích của Khô Lâu tộc. Trẫm hi vọng sẽ có một ngày, khanh không chỉ là thống soái của khô lâu Đại Trăn, Khô Lâu toàn thiên hạ sẽ đều chịu sự điều khiển của khanh!
- Vâng, tạ Thánh Vương tín nhiệm!
Cái U Vương lên tiếng trả lời.
Trong thư phòng rất nhiều thần tử đều lộ vẻ hâm mộ. Dù sao chức vị quân đoàn trưởng không chỉ có công lao là có thể có được. Rất nhiều lúc còn cần phải có tiềm lực!
- Thánh Vương, vậy còn ba Cương vực chủ bị xúi giục, chúng ta nên xử trí như thế nào?
Lưu Cương tiến lên phía trước nói.
Diêm Xuyên suy ngẫm một chút nói:
- Tạm thời bắt giữ, đối với người ở năm cương vực của bọn họ, gia tăng thám tử!
- Vâng!
Lưu Cương lên tiếng trả lời.
Trong thời điểm mọi người đang thương nghị, bên ngoài thư phòng lại truyền đến giọng nói của Triệu Cao:
- Khởi bẩm Thánh Vương!
- Vào đi!
Diêm Xuyên nói.
Triệu Cao bước vào thư phòng.
- Thánh Vương, có khách tới chơi!
Triệu Cao trầm giọng nói.
- Ồ?
- Mộng Tam Sinh tại Thần giới phong ấn giới ngày xưa. Ngoài ra còn có cả Mộng Hồng Anh!
Triệu Cao trịnh trọng nói.
- Bọn họ sao?
Thần sắc Diêm Xuyên nhất thời cứng lại.
...
Đông Ngoại Châu, đại chiến vẫn tiếp tục.
Nhưng xu hướng của U Minh Hải đã có phần suy tàn. Trong lúc nhất thời, quân của U Minh Hải liên tục bại lui. Sĩ khí đã mất, lại không có ý chí chiến đấu quyết tâm giành thắng lại, nếu tiếp tục chiến đấu, chỉ có thể dùng mạng lấp đầy cuộc chiến mà thôi.
Giằng co hơn hai tháng, các cương vực U Minh Hải liên tục bại trận!
U Minh Hải, Như Lai thành, Đại hùng bảo điện!
Quỷ Như Lai ngồi bên trên đài sen. Hai bên trái phải của hắn có Kim Quang Như Lai và Man Ma Như Lai đang ngồi.
Đứng hai bên là một đám tu giả. Quỷ Như Lai đang nghe mấy người bẩm báo tình hình trận chiến ở khắp nơi.
Tất cả đều là tin tức bại trận. Trong lúc nhất thời, bầu không khí trong đại điện cực kỳ kiềm chế.
- Giáo... giáo chủ, sự tình chính là như vậy!
Một tu giả vừa bẩm báo xong.
Đại điện trở nên tĩnh mịch. Quỷ Như Lai rơi vào trầm tư.
- Giáo chủ, làm sao bây giờ?
Kim Quang Như Lai lo lắng nói.
- Đại Trăn muốn tiêu diệt từng bộ phận? Quả nhiên là bước trước một bước, những bước khác đều bước trước!
Quỷ Như Lai trầm giọng nói.
Trầm mặc một hồi lâu, Quỷ Như Lai lại nói:
- Thông báo các cương vực còn lại, đệ tử từ bỏ các cương vực, tất cả đến U Minh Hải!
- Cái gì?
Kim Quang Như Lai nhất thời biến sắc.
- Giáo chủ. Đây... đây... chính là từ bỏ mười hai cương vực?
Man Ma Như Lai nhất thời biến sắc.
- Từ bỏ?
Trong đại điện tất cả mọi người đều cảm thấy ngạc nhiên.
Đó là mười hai cương vực. Những mười hai cương vực. Nói không cần là không cần sao?
Quỷ Như Lai gật đầu nói:
- Khi cần quyết đoán mà không quyết đoán phản chịu loạn. Tin tức từ khắp nơi đã truyền đến. Trong chiến tranh lại không điều tra được đại doanh trung quân của đối phương ở đâu. Rõ ràng nhất định là chủ ý của Diêm Xuyên, tiếp nhận bài học lần trước, để tất cả mọi người núp trong bóng tối!
/1446
|