Chân Hùng, cha vợ của Diêm Xuyên kiếp trước lại hại chết con gái, sau bái Quỷ Cốc Tử hắc ám làm thầy. Mấy năm trước hắn ở Hàm Dương giả mạo Diêm Xuyên, khiến Tử Tử bị thương. Hai thân thể của Chân Hùng, bản thể đã bị Diêm Xuyên tiêu diệt, trước mắt chính là thân thể thú hậu được luyện hóa từ thú Nhất Mô Nhất Dạng.
- Công Dương Tử, chính là nữ tử kia sao?
Chân Hùng trầm giọng nói.
Thánh nhân Công Dương Tử gật đầu nói:
- Nói vậy khẳng định ngươi đối với Đại Trăn cũng có phần quen thuộc. Giữa Mạnh Dung Dung và Diêm Xuyên có không ít khúc mắc. Diêm Xuyên cũng cực kỳ quan tâm đến nàng. Thậm chí hắn đã phái ra một quân đoàn trưởng luôn ở bên cạnh nàng để bảo hộ.
- Ngươi muốn dùng Mạnh Dung Dung để uy hiếp Diêm Xuyên, vậy bản thân ngươi tự làm là được rồi. Lấy thực lực thánh nhân của ngươi, chỉ cần ngươi vung tay áo lớn một cái, đã có thể bắt được Mạnh Dung Dung. Ngươi cần gì phải làm mọi chuyện rắc rối như vậy?
Chân Hùng trầm giọng nói.
- Mạnh Dung Dung chung quy vẫn được xem là đệ tử của Đông Phương thần giáo. Nếu như ta ra tay, Đông Phương Bất Bại nhất định sẽ không giảng hoà. Tiếp theo, có quan hệ với Diêm Xuyên, Công Dương gia tộc ta cũng không thể chạm vào. Ngươi nên hiểu rõ, ta không muốn chạm vào dù chỉ một chút!
Công Dương Tử lắc đầu nói.
- Ngươi lo lắng, ta sẽ không làm được chuyện?
Chân Hùng trầm giọng nói.
- Ta cũng không phải không biết năng lực của ngươi. Ai bảo ngươi dùng bộ dáng kia để đi tới? Chỉ cần lừa gạt Mạnh Dung Dung đi ra là được. Yên tâm, chuyện đối phó với Diêm Xuyên, ta đã có chuẩn bị. Trừ ngươi ra, ta còn yêu cầu một kẻ thù khác của Diêm Xuyên!
Công Dương Tử trầm giọng nói.
Chân Hùng nhìn chằm chằm vào Công Dương Tử nhìn một chút, cuối cùng gật đầu nói:
- Cũng tốt, ngươi mau chóng liên hệ với những người khác đi!
- Bọn họ ở ngay gần đây. Phải nhìn ngươi làm thế nào rồi!
Công Dương Tử cười nói.
Chân Hùng gật đầu một cái.
Ngay sau đó liền nhìn thấy thân hình Chân Hùng vặn vẹo một trận. Sau đó dáng dấp của Chân Hùng lại từ từ biến thành dáng dấp của Diêm Xuyên.
- Giống nhau như đúc. Quả nhiên giống nhau như đúc. Thậm chí ngay cả khí tức này cũng như thế!
Công Dương Tử thở dài nói.
- Công Dương Tử!
Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng.
Công Dương Tử nhất thời thần kinh hãi, tiếp theo mới phản ứng lại:
- Ha ha ha, giống. Không sai chút nào!
Diêm Xuyên gật đầu một cái, tiếp đó đạp không bay ra khỏi khu rừng, bay về phía chiến trường ngoài xa.
Phía xa, Mạnh Văn Nhược phất quạt lông, nhìn về phía chiến trường. Chợt hắn nhìn thấy một thân ảnh từ phía xa bay tới.
- Đứng lại!
Vô số tướng sĩ bỗng nhiên hét lớn một tiếng.
- Thánh Vương?
Mạnh Văn Nhược bỗng nhiên mở to mắt.
Hắn lại quay đầu lại nhìn cung điện phía sau. Tiếp theo lại nhìn Diêm Xuyên từ phía phía xa bay tới.
- Dừng tay, đừng làm gì cả!
Mạnh Văn Nhược vung quạt lông lên nói.
Trong chớp mắt Diêm Xuyên từ phía xa đã đến gần.
- Kính chào Thánh Vương!
Mạnh Văn Nhược trịnh trọng nói.
- Văn Nhược, Dung Dung có ở đây không?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Có. Thánh Vương chờ một lát, ta đi gọi Dung Dung ra!
Mạnh Văn Nhược trịnh trọng nói.
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Mạnh Văn Nhược lập tức đi về phía cung điện cách đó không xa.
Sau khi gõ một cái, Mạnh Văn Nhược liền bước vào bên trong đại điện.
Trong đại điện, Mạnh Dung Dung đang ngồi đối diện với một nam tử. Thần sắc Mạnh Dung Dung có chút phức tạp, có chút u oán nhìn nam tử đối diện.
Nam tử không phải người bên ngoài. Hắn chính là Diêm Xuyên. Diêm Xuyên thật sự.
- Ca, sao vậy?
Mạnh Dung Dung nghi ngờ nói.
Mạnh Văn Nhược thoáng cười khổ một hồi nói:
- Bên ngoài có một Thánh Vương tới nói muốn gặp muội!
- Sao?
Mạnh Dung Dung mờ mịt nói.
Chân Hùng đợi không bao lâu, đã thấy Mạnh Văn Nhược và Mạnh Dung Dung từ trong cung điện cách đó không xa bước ra.
Nhìn thấy Mạnh Dung Dung, trên mặt Chân Hùng lộ vẻ vui mừng.
- Dung Dung!
Diêm Xuyên cười nói.
- Diêm Xuyên?
Mạnh Dung Dung cau mày nói.
- Là ta. Nàng vẫn còn tức giận sao?
Diêm Xuyên ôn nhu nói.
Mạnh Dung Dung không nói gì.
- Ta có lời muốn nói với nàng. Nàng đi theo ta một chút!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
Mạnh Dung Dung lắc đầu.
- Thế nào?
Diêm Xuyên cau mày nói.
Mạnh Dung Dung hít sâu một cái nói:
- Nói nhiều như vậy có tác dụng sao? Điều ta muốn, ngươi có thể cho ta sao?
Mạnh Văn Nhược hiếu kỳ nhìn muội muội.
Bên trong đại điện phía sau, Diêm Xuyên thật sự nghe được lại thoáng cười khổ. Bởi vì Diêm Xuyên hiểu rõ, Mạnh Dung Dung nói lời này là muốn cho mình nghe.
- Tại sao không thể cho? Nàng muốn cái gì, ta đều cho nàng!
Diêm Xuyên lập tức nói.
Mạnh Dung Dung nhìn Diêm Xuyên đối diện, lại khe khẽ thở dài.
- Thở dài cái gì? Chẳng lẽ nàng không tin tưởng ta?
Diêm Xuyên cau mày nói.
Mạnh Dung Dung yên lặng một hồi. Mạnh Văn Nhược cũng trầm mặc không nói.
Đột nhiên, Diêm Xuyên phát hiện thái độ của hai người trước mắt cực kỳ quỷ dị.
- Mạnh Văn Nhược, ngươi muốn phản bội Đại Trăn sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thần chưa bao giờ có suy nghĩ như vậy!
Mạnh Văn Nhược lắc đầu một cái.
Chưa bao giờ có?
Thời điểm Diêm Xuyên đang nhíu mày, bên trong đại điện phía sau Mạnh Văn Nhược, lại chậm rãi truyền đến những tiếng bước chân. Tiếp theo, một thân ảnh bước ra khỏi đại điện.
Giây lát khi thân ảnh kia bước ra khỏi đại điện, vô số tướng sĩ xung quanh đều trợn tròn hai mắt.
Diêm Xuyên? Tại sao lại có một Diêm Xuyên nữa?
Trong rừng sâu phía xa, Công Dương Tử đột nhiên kêu lên sợ hãi:
- Cái gì? Diêm Xuyên sao? Tại sao hắn lại ở đây?
Tiếp đó, Công Dương Tử bỗng nhiên vui mừng:
- Ha ha, đây là hắn tự chui đầu vào lưới!
Chân Hùng cũng nhất thời biến sắc:
- Ngươi.... ngươi... ngươi... sao ngươi lại ở đây?
- Một hai lần còn được, nhưng sẽ không có tới lần thứ ba. Chân Hùng, trẫm chờ ngươi đã lâu!
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
- Không tốt!
Chân Hùng lập tức thay đổi sắc mặt, định quay đầu lại bỏ chạy.
Trong nháy mắt thân hình Diêm Xuyên đã xông ra ngoài.
- Công Dương Tử, ngươi mau tới cứu ta!
Chân Hùng nhìn về phía xa kêu lên.
Phía xa, Công Dương Tử bước ra. Một khí tức thánh nhân cường đại bắn mạnh ra. Khí tức mạnh mẽ áp chế khiến xung quanh vô số tướng sĩ nhất thời rút lui mấy bước.
Khí tức thánh nhân vừa xuất hiện, Chân Hùng vui mừng ra mặt, lập tức lao thẳng tới chỗ Công Dương Tử.
- Hừ!
Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng.
Quanh thân hắn đột nhiên xuất hiện vô số huyết vụ vờn quanh.
Rào!
Biển máu mênh mông được ầm ầm triển khai.
Trong chớp mắt biển máu đã vượt qua vị trí Chân Hùng đang đứng.
- Diêm Xuyên, mau dừng tay!
Công Dương Tử quát to một tiếng. Hắn đưa tay chộp tới phía trước.
Trong nháy mắt bàn tay thánh nhân đã đến phía trên không trung của biển máu. Dường như chỉ còn một chút nữa hắn sẽ đưa tay cứu được Chân Hùng.
- Không có cơ hội đâu!
Diêm Xuyên trừng mắt lạnh lùng nói.
Trong lúc Diêm Xuyên đang nói chuyện, trong biển máu đột nhiên hiện ra một cái táng thiên đồng quan đang bồng bềnh trôi ở bên trong.
- Hốt long!
Ngay lập tức, một lực hút khổng lồ ầm ầm hút Chân Hùng vào phía bên trong.
Bụp!
Bàn tay thánh nhân đánh vào phía bên trên biển máu. Nhưng Chân Hùng đã đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng nữa
- Công Dương Tử, chính là nữ tử kia sao?
Chân Hùng trầm giọng nói.
Thánh nhân Công Dương Tử gật đầu nói:
- Nói vậy khẳng định ngươi đối với Đại Trăn cũng có phần quen thuộc. Giữa Mạnh Dung Dung và Diêm Xuyên có không ít khúc mắc. Diêm Xuyên cũng cực kỳ quan tâm đến nàng. Thậm chí hắn đã phái ra một quân đoàn trưởng luôn ở bên cạnh nàng để bảo hộ.
- Ngươi muốn dùng Mạnh Dung Dung để uy hiếp Diêm Xuyên, vậy bản thân ngươi tự làm là được rồi. Lấy thực lực thánh nhân của ngươi, chỉ cần ngươi vung tay áo lớn một cái, đã có thể bắt được Mạnh Dung Dung. Ngươi cần gì phải làm mọi chuyện rắc rối như vậy?
Chân Hùng trầm giọng nói.
- Mạnh Dung Dung chung quy vẫn được xem là đệ tử của Đông Phương thần giáo. Nếu như ta ra tay, Đông Phương Bất Bại nhất định sẽ không giảng hoà. Tiếp theo, có quan hệ với Diêm Xuyên, Công Dương gia tộc ta cũng không thể chạm vào. Ngươi nên hiểu rõ, ta không muốn chạm vào dù chỉ một chút!
Công Dương Tử lắc đầu nói.
- Ngươi lo lắng, ta sẽ không làm được chuyện?
Chân Hùng trầm giọng nói.
- Ta cũng không phải không biết năng lực của ngươi. Ai bảo ngươi dùng bộ dáng kia để đi tới? Chỉ cần lừa gạt Mạnh Dung Dung đi ra là được. Yên tâm, chuyện đối phó với Diêm Xuyên, ta đã có chuẩn bị. Trừ ngươi ra, ta còn yêu cầu một kẻ thù khác của Diêm Xuyên!
Công Dương Tử trầm giọng nói.
Chân Hùng nhìn chằm chằm vào Công Dương Tử nhìn một chút, cuối cùng gật đầu nói:
- Cũng tốt, ngươi mau chóng liên hệ với những người khác đi!
- Bọn họ ở ngay gần đây. Phải nhìn ngươi làm thế nào rồi!
Công Dương Tử cười nói.
Chân Hùng gật đầu một cái.
Ngay sau đó liền nhìn thấy thân hình Chân Hùng vặn vẹo một trận. Sau đó dáng dấp của Chân Hùng lại từ từ biến thành dáng dấp của Diêm Xuyên.
- Giống nhau như đúc. Quả nhiên giống nhau như đúc. Thậm chí ngay cả khí tức này cũng như thế!
Công Dương Tử thở dài nói.
- Công Dương Tử!
Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng.
Công Dương Tử nhất thời thần kinh hãi, tiếp theo mới phản ứng lại:
- Ha ha ha, giống. Không sai chút nào!
Diêm Xuyên gật đầu một cái, tiếp đó đạp không bay ra khỏi khu rừng, bay về phía chiến trường ngoài xa.
Phía xa, Mạnh Văn Nhược phất quạt lông, nhìn về phía chiến trường. Chợt hắn nhìn thấy một thân ảnh từ phía xa bay tới.
- Đứng lại!
Vô số tướng sĩ bỗng nhiên hét lớn một tiếng.
- Thánh Vương?
Mạnh Văn Nhược bỗng nhiên mở to mắt.
Hắn lại quay đầu lại nhìn cung điện phía sau. Tiếp theo lại nhìn Diêm Xuyên từ phía phía xa bay tới.
- Dừng tay, đừng làm gì cả!
Mạnh Văn Nhược vung quạt lông lên nói.
Trong chớp mắt Diêm Xuyên từ phía xa đã đến gần.
- Kính chào Thánh Vương!
Mạnh Văn Nhược trịnh trọng nói.
- Văn Nhược, Dung Dung có ở đây không?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Có. Thánh Vương chờ một lát, ta đi gọi Dung Dung ra!
Mạnh Văn Nhược trịnh trọng nói.
- Được!
Diêm Xuyên gật đầu một cái.
Mạnh Văn Nhược lập tức đi về phía cung điện cách đó không xa.
Sau khi gõ một cái, Mạnh Văn Nhược liền bước vào bên trong đại điện.
Trong đại điện, Mạnh Dung Dung đang ngồi đối diện với một nam tử. Thần sắc Mạnh Dung Dung có chút phức tạp, có chút u oán nhìn nam tử đối diện.
Nam tử không phải người bên ngoài. Hắn chính là Diêm Xuyên. Diêm Xuyên thật sự.
- Ca, sao vậy?
Mạnh Dung Dung nghi ngờ nói.
Mạnh Văn Nhược thoáng cười khổ một hồi nói:
- Bên ngoài có một Thánh Vương tới nói muốn gặp muội!
- Sao?
Mạnh Dung Dung mờ mịt nói.
Chân Hùng đợi không bao lâu, đã thấy Mạnh Văn Nhược và Mạnh Dung Dung từ trong cung điện cách đó không xa bước ra.
Nhìn thấy Mạnh Dung Dung, trên mặt Chân Hùng lộ vẻ vui mừng.
- Dung Dung!
Diêm Xuyên cười nói.
- Diêm Xuyên?
Mạnh Dung Dung cau mày nói.
- Là ta. Nàng vẫn còn tức giận sao?
Diêm Xuyên ôn nhu nói.
Mạnh Dung Dung không nói gì.
- Ta có lời muốn nói với nàng. Nàng đi theo ta một chút!
Diêm Xuyên hít sâu một cái nói.
Mạnh Dung Dung lắc đầu.
- Thế nào?
Diêm Xuyên cau mày nói.
Mạnh Dung Dung hít sâu một cái nói:
- Nói nhiều như vậy có tác dụng sao? Điều ta muốn, ngươi có thể cho ta sao?
Mạnh Văn Nhược hiếu kỳ nhìn muội muội.
Bên trong đại điện phía sau, Diêm Xuyên thật sự nghe được lại thoáng cười khổ. Bởi vì Diêm Xuyên hiểu rõ, Mạnh Dung Dung nói lời này là muốn cho mình nghe.
- Tại sao không thể cho? Nàng muốn cái gì, ta đều cho nàng!
Diêm Xuyên lập tức nói.
Mạnh Dung Dung nhìn Diêm Xuyên đối diện, lại khe khẽ thở dài.
- Thở dài cái gì? Chẳng lẽ nàng không tin tưởng ta?
Diêm Xuyên cau mày nói.
Mạnh Dung Dung yên lặng một hồi. Mạnh Văn Nhược cũng trầm mặc không nói.
Đột nhiên, Diêm Xuyên phát hiện thái độ của hai người trước mắt cực kỳ quỷ dị.
- Mạnh Văn Nhược, ngươi muốn phản bội Đại Trăn sao?
Diêm Xuyên trầm giọng nói.
- Thần chưa bao giờ có suy nghĩ như vậy!
Mạnh Văn Nhược lắc đầu một cái.
Chưa bao giờ có?
Thời điểm Diêm Xuyên đang nhíu mày, bên trong đại điện phía sau Mạnh Văn Nhược, lại chậm rãi truyền đến những tiếng bước chân. Tiếp theo, một thân ảnh bước ra khỏi đại điện.
Giây lát khi thân ảnh kia bước ra khỏi đại điện, vô số tướng sĩ xung quanh đều trợn tròn hai mắt.
Diêm Xuyên? Tại sao lại có một Diêm Xuyên nữa?
Trong rừng sâu phía xa, Công Dương Tử đột nhiên kêu lên sợ hãi:
- Cái gì? Diêm Xuyên sao? Tại sao hắn lại ở đây?
Tiếp đó, Công Dương Tử bỗng nhiên vui mừng:
- Ha ha, đây là hắn tự chui đầu vào lưới!
Chân Hùng cũng nhất thời biến sắc:
- Ngươi.... ngươi... ngươi... sao ngươi lại ở đây?
- Một hai lần còn được, nhưng sẽ không có tới lần thứ ba. Chân Hùng, trẫm chờ ngươi đã lâu!
Sắc mặt Diêm Xuyên trầm xuống.
- Không tốt!
Chân Hùng lập tức thay đổi sắc mặt, định quay đầu lại bỏ chạy.
Trong nháy mắt thân hình Diêm Xuyên đã xông ra ngoài.
- Công Dương Tử, ngươi mau tới cứu ta!
Chân Hùng nhìn về phía xa kêu lên.
Phía xa, Công Dương Tử bước ra. Một khí tức thánh nhân cường đại bắn mạnh ra. Khí tức mạnh mẽ áp chế khiến xung quanh vô số tướng sĩ nhất thời rút lui mấy bước.
Khí tức thánh nhân vừa xuất hiện, Chân Hùng vui mừng ra mặt, lập tức lao thẳng tới chỗ Công Dương Tử.
- Hừ!
Diêm Xuyên hừ lạnh một tiếng.
Quanh thân hắn đột nhiên xuất hiện vô số huyết vụ vờn quanh.
Rào!
Biển máu mênh mông được ầm ầm triển khai.
Trong chớp mắt biển máu đã vượt qua vị trí Chân Hùng đang đứng.
- Diêm Xuyên, mau dừng tay!
Công Dương Tử quát to một tiếng. Hắn đưa tay chộp tới phía trước.
Trong nháy mắt bàn tay thánh nhân đã đến phía trên không trung của biển máu. Dường như chỉ còn một chút nữa hắn sẽ đưa tay cứu được Chân Hùng.
- Không có cơ hội đâu!
Diêm Xuyên trừng mắt lạnh lùng nói.
Trong lúc Diêm Xuyên đang nói chuyện, trong biển máu đột nhiên hiện ra một cái táng thiên đồng quan đang bồng bềnh trôi ở bên trong.
- Hốt long!
Ngay lập tức, một lực hút khổng lồ ầm ầm hút Chân Hùng vào phía bên trong.
Bụp!
Bàn tay thánh nhân đánh vào phía bên trên biển máu. Nhưng Chân Hùng đã đột nhiên biến mất không thấy bóng dáng nữa
/1446
|