Kim Phi Dao kinh ngạc nhìn dị tượng của Hoa Uyển Ti, không rõ vì sao nàng lại đột nhiên tiến giai Hóa Thần kỳ. Tuy nhiên, điều này cũng chứng tỏ Hoa Uyển Ti đã thành công có được thức hải, nếu không làm sao có thể tiến giai Hóa Thần.
Toàn bộ tiểu đảo nổi bị linh khí mãnh liệt vây quanh khiến người ta có chút hít thở không thông, mà lúc này dị tượng trong không trung bắt đầu biến ảo. Ở trung gian tầng mây quay cuồng mở ra, một đường kim quang xuyên thấu xuống dưới, ánh vàng long lánh, xuất hiện đóa đóa kim hoa.
“Dị tượng này đúng là xinh đẹp, người xinh đẹp thì nay cả dị tượng cũng phải nể mặt mấy phần.” Kim Phi Dao nhịn không được mà khen.
Dị tượng nơi này tự nhiên bị tu sĩ trong thành Đầu Phố nhìn thấy, mọi người ào ào chạy đến xem kỳ quan tiến giai Hóa Thần. Không phải tất cả mọi người đều từng nhìn thấy cảnh này, thêm chút kiến thức cũng tốt.
“Hử?” ngẩng đầu nhìn những đóa hoa màu vàng, Kim Phi Dao đột nhiên phát hiện một vài bông cúc. Sao lại có hoa cúc? Thật kỳ quái nha.
Đúng lúc này, pháp trận đột nhiên chậm rãi ảm đạm, Hoa Uyển Ti xuất hiện trong trận, sau đó ngã xuống, pháp trận cũng hoàn toàn xạm đi, những tài liệu ngũ quang thập sắc biến thành màu xám, mất đi linh khí vốn có.
“Không thể nào, tiến giai thất bại?” Kim Phi Dao dùng thần thức đảo qua, phát hiện tu vi Hoa Uyển Ti vẫn là Nguyên Anh hậu kỳ, căn bản không phải là Hóa Thần kỳ như nàng đoán.
Sau đó, nàng lại nhanh chóng ngẩng đầu, nếu tiến giai thất bại thì dị tượng cũng sẽ không tiêu tán mà hóa thành lôi điện đánh xuống, phản phệ người tiến giai, đến lúc đó không biết tiểu đảo nổi sẽ biến thành dạng gì.
Nhưng vừa ngẩng đầu, nàng lại phát hiện dị tượng không hề ngừng lại, cũng không hóa thành lôi điện mà tiếp tục khuếch tán, sau khi hoa cúc màu vàng xuất hiện thì bắt đầu có ảo ảnh tiên nữ, tiên nhạc không ngừng xuất hiện trong bầu trời. Cuối cùng, một đường thải hồng ngang trời hiện lên, một đóa kim cúc nở rộ ngay phía trên thải hồng.
Kim Phi Dao quay đầu, ánh mắt nhìn vào nhà tranh phía xa, nơi đó cũng đang linh khí bức người, linh khí thiên địa hỗn loạn. Chẳng qua vừa rồi động tĩnh của Hoa Uyển Ti phía bên này quá lớn cho nên nàng không chú ý bên kia. Hiện tại xem ra là Hùng Thiên Khôn ở trong nhà tranh tiến giai Hóa Thần kỳ.
“Có lầm không vậy? Muốn tiến giai cũng phải nói một tiếng chứ. Rõ ràng nói là dưỡng thương, luyện hóa Thiết Hồn mộc, sao hiện tại lại bắt đầu đánh sâu vào Hóa Thần kỳ? Như vậy cũng được nhưng sao lại cứ phải trùng vào thời điểm ta làm pháp trận? Làm hại ta còn tưởng rằng vì mình bình thường làm nhiều chuyện tốt, nhân phẩm quá tốt cho nên Hoa Uyển Ti trực tiếp tiến giai.” Kim Phi Dao tức giận bất bình mắng, sao Hùng ca làm việc lại không nói một tiếng chứ.
Dị tượng Hóa Thần kỳ sẽ không biến mất trong vòng vài ngày, hơn nữa nhìn tư thế này thì đã là thành công, sẽ không hóa thành lôi điện đánh xuống. Kim Phi Dao liền đi vào trong trận, kiểm tra tình hình Hoa Uyển Ti. Sau khi bỏ thêm máu Thao Thiết, thân thể của nàng rắn chắc rất nhiều, chỉ không có cơ bắp thôi, nếu không thì lúc nàng tỉnh lai nhất định chuyện đầu tiên muốn làm là liều mạng.
Quan trọng nhất là thức hải, Kim Phi Dao dùng thần thức kiểm tra, phát hiện trong cơ thể Hoa Uyển Ti có một đoàn gì đó nhỏ bằng bông hoa. Cẩn thận nhìn lại mới phát hiện là một thức hải nho nhỏ. Thức hải chỉ bằng bông hoa, chỉ sợ không bỏ được cả Nguyên Anh vào trong.
Tuy lúc luyện chế Hoa Uyển Ti là dồn hồn phách vào nhưng lại không có Nguyên Anh, lực lượng thân thể đều do Cổ Linh Tâm cung cấp. Đã có thức hải, tuy hơi nhỏ những cũng có thể nhìn xem có xuất hiện Nguyên Anh hay không, nói không chừng hồn phách này đã được Kính huynh thuận tiện biến thành Nguyên Anh rồi. Kim Phi Dao nghĩ, thần thức trực tiếp tiến nhập vào tiểu thức hải của nàng, kỳ tích phát hiện một Nguyên Anh nhỏ như hạt gạo.
Dừng một chút, Kim Phi Dao thở dài một tiếng, “Quên đi, có còn hơn không, Kính huynh thật sự là thiên tài, loại việc nghịch thiên này cũng làm được.”
Trên đảo tính cả Mập Mạp tổng cộng có bốn người, hiện tại hai kẻ đang ngủ, còn một kẻ lại không dễ dàng tới gần, đang đánh sâu vào Hóa Thần kỳ. Dạo qua một vòng, Kim Phi Dao phát hiện bản thân tuy coi như có mấy thủ hạ nhưng cuối cùng bọn hắn đều là đại gia hết.
Tạm thời không thể vào nhà tranh, Hùng Thiên Khôn vẫn đang tiến giai, đi tới có thể hắn sẽ gặp nguy hiểm. Vì thế, Kim Phi Dao liền kéo Hoa Uyển Ti tới bên cạnh, lại đột nhiên phát hiện Mập Mạp đang ngủ bên cạnh nhà tranh. Hiện tại hai cái minh quang bong bóng đang lung lay trong luồng linh khí hỗn loạn, tùy thời đều có thể nổ tung.
Kim Phi Dao sợ tới mức một bước vọt tới, mang cả Mập Mạp và minh quang bong bóng bỏ chạy ra xa. Nếu minh quang bong bóng vỡ ở đó thì thanh khí sẽ bộc phát ra, toàn bộ tiểu đảo nổi và bọn họ sẽ phải ở lại chỗ này.
“Gia hỏa thối này, đợi sự tình xong xuôi rồi ta nhất định phải giáo huấn ngươi một chút.” Kim Phi Dao đặt Mập Mạp xuống, nghiến răng nghiến lợi so so nắm tay về phía nhà tranh, một bụng lửa giận.
Dị tượng Hóa Thần của Hùng Thiên Khôn kéo dài đúng mười sáu ngày mới chậm rãi thối lui, Kim Phi Dao ngồi chờ đợi bùa Truyền Âm lại không nhận được một tờ. Điều này làm cho nàng có chút khó hiểu, không phải hễ có tu sĩ tiến giai sẽ có rất nhiều môn phái và tu sĩ gửi bùa Truyền Âm tới, ngoài việc chúc mừng ra thì còn có mục đích kết giao, mượn sức hay sao?
Thế nhưng lúc này là chuyện gì xảy ra? Hùng Thiên Khôn tiến giai Hóa Thần kỳ lại không có nổi một tờ bùa Truyền Âm. Hay là mọi người đều cảm thấy hắn không đáng giá kết giao? Nhưng người khác đâu có biết hắn bộ dạng xinh đẹp, không thể lập tức nghĩ như vậy được, chỉ có một khả năng đó là tu sĩ Hóa Thần kỳ nơi này không đáng giá tiền cho nên căn bản không có ai muốn kết giao.
Kim Phi Dao không hiểu ra sao, chỉ có thể tự giải thích như vậy.
Không có bùa Truyền Âm cũng tốt, nàng đỡ phải đuổi bọn họ đi. Kim Phi Dao xoa xoa nắm tay, nàng muốn giáo huấn người kia một chút, thiếu chút nữa là hại chết tất cả mọi người rồi.
Hùng Thiên Khôn không ngờ bản thân lại đột nhiên đánh sâu vào Hóa Thần kỳ, vừa mới điều tức xong liên đứng dậy đi ra ngoài, muốn nói cho Kim Phi Dao tin tức tốt này. Hắn đã Hóa Thần kỳ, rốt cục có thể đứng ở phía trước nàng, để nàng đứng phía sau.
Nhưng vừa mở cửa Hùng Thiên Khôn đã thấy Kim Phi Dao khoanh tay hầm hầm theo dõi hắn, một bụng vui mừng như bị dội một chậu nước lạnh. Hắn không biết tại sao sắc mặt Kim Phi Dao lại khó coi như vậy, bộ dáng hung tợn như vậy là vì sao? Chẳng lẽ bản thân tiến giai Hóa Thần kỳ mà nàng lại không hề thấy cao hứng, chỉ có một bụng phẫn nộ…
Thấy Hùng Thiên Khôn mở cửa đi ra với vẻ mặt vui mừng hớn hở, Kim Phi Dao liền chỉ vào hắn mà mắng: “Hùng ca, huynh làm gì vậy! Muốn tiến giai Hóa Thần kỳ sao không báo trước một tiếng để ta đưa Mập Mạp ra chỗ khác. Lúc đó linh khí thiên địa hỗn loạn, minh quang bong bóng thiếu chút nữa là nổ, đến lúc đó thì mọi người đều chết hết.”
Hùng Thiên Khôn bị nàng mắng một chập, trong lòng có chút xót xa và oan ức, vốn tưởng rằng Kim Phi Dao sẽ tươi cười nghênh đón hắn, không ngờ lại đối mắt với khiển trách. Cảm xúc hắn có chút không tốt, đứng mãi đó không hé răng.
“Thật là, lần sau làm việc cơ trí một chút, đừng có như vậy nữa, đã lớn thế này rồi.” Kim Phi Dao lão khí hoành thu giáo huấn, trên tay không biết đã có thêm hai vò rượu từ bao giờ, duỗi tay đưa một vò tới trước mặt Hùng Thiên Khôn, nàng tức giận nói: “Còn thất thần làm gì, đây chính là thứ tốt, mất rất nhiều linh thạch mới mua được đó. Cầm lấy!”
“Cái gì vậy?” Hùng Thiên Khôn mờ mịt nhìn nàng, hắn còn chưa phục hồi tinh thần từ cảm giác mất mát vừa rồi.
“Còn có thể là cái gì, đương nhiên là rượu! Kim Phi Dao nhét vò rượu vào lòng hắn, nói: “Ta đặc biệt mua về để chúc mừng huynh tiến giai Hóa Thần kỳ, vốn định mời huynh tới tiệm tốt nhất thành Đầu Phố ăn một bữa nhưng nơi này lại có hai gia hỏa cần canh chừng, huynh chấp nhận tạm đi. Cúc hoa tửu hai trăm năm, rất xứng với dị tượng Hóa Thần của huynh, đương nhiên số năm thì không thể so sánh với huynh rồi.”
Hóa ra Kim Phi Dao không giận hắn, còn nhớ mua rượu chúc mừng, lại còn cẩn thận mua rượu hoa cúc, thật là có tâm. Trong lòng Hùng Thiên Khôn vạn phần cảm động, không thể tưởng tượng Kim Phi Dao lại chu đáo với mình như vậy, hắn liền cười tươi nhận rượu, “Xin lỗi, lần này tiến giai quá đột nhiên, ta cũng không ngờ. Nếu không phải có Vân lão giúp ta thì có khả năng ta không thể tiến giai thành công mà còn có thể bị phản phệ.”
Kim Phi Dao đang cúi đầu mở rượu, nghe hắn nói như vậy liền thuận miệng hỏi: “Lão nhân trong thần thức của huynh sống lại rồi?”
“Lúc trước chỉ là lực lượng không đủ cho nên hắn mới ngủ say chứ không phải chết. Lần này ít nhiều nhờ muội tìm Thiết Hồn mộc về cho ta, ta luyện được Mộc Hồn tinh cho hắn dùng, ít nhất cũng sẽ sinh long hoạt hổ sáu trăm năm nữa. Trước kia ta tiến giai nhanh cũng có phần hắn hỗ trợ, chỉ là sau này hắn lúc tỉnh lúc ngủ, nhất là khoảng thời gian vừa rồi thì rất khó thanh tỉnh. Tu vi của ta cũng bị đình trệ ở đó, lần này đều dựa vào muội ta mới có thể tiến giai, Vân lão cũng tỉnh lại.” Hùng Thiên Khôn vui vẻ nói, mặt đầy ý cười, hắn cảm thấy đây là thời khắc đẹp nhất.
Kim Phi Dao uống một ngụm Cúc Hoa tửu, táp miệng xong lập tức cảm thấy đã bị lừa, mùi vị rượu này quá nhạt, lẽ ra nàng không nên nghe theo người bán hàng mà mua rượu hoa cúc hai trăm năm gì đó, mua rượu trái cây sáu mươi năm mùi vị còn ngon hơn cái này. Đúng là hiếm lắm mới hào phóng một lần lại trúng phải cú lừa của gian thương.
Nghe Hùng Thiên Khôn nói xong, nàng lấy tay áo lau miệng, thuận miệng hỏi: “Đã như vậy thì huynh cũng gọi Vân lão ra uống mấy ngụm đi. Chắc chắn lão gia hỏa này đã lâu rồi chưa uống rượu, thật sự là đáng thương.”
Hơn một năm trước, Hùng Thiên Khôn tỉnh lại, phát hiện bản thân lại bị cởi sạch để nối xương, đây đã là lần thứ hai hắn bị Kim Phi Dao nhìn hết. Chỉ nhìn không còn chưa tính, hắn còn bị nàng chạm qua một lượt từ trên xuống dưới, Hùng Thiên Khôn thật xấu hổ muốn chết.
Hắn rất xấu hổ và giận dữ, nhưng Kim Phi Dao lại như không có chuyện gì làm cho hắn không nói được lời nào. Người ta nhìn ngươi còn không để ý, ngươi còn rối rắm loại chuyện này, quá không giống nam nhân. Nhưng trong nỗi hổ thẹn, hắn lại tâm tình phức tạp mà âm thầm cao hứng.
Trong lúc tán gẫu, hắn đã nói cho Kim Phi Dao biết chuyện có tu sĩ Đại Thừa kỳ độ kiếp thất bại, chỉ còn lại một nửa thần thức, cơ duyên xảo hợp mà ở lại trong thần thức của hắn. Người nọ dạy hắn công pháp, nói cho hắn biết phải làm thế nào để tu hành nhanh hơn, đổi lại hắn phải giúp hắn tìm được thi thể đã được bảo vệ trước lúc độ kiếp thất bại.
Kim Phi Dao nghe mà hâm mộ cực kỳ, lại có thể tùy thân mang theo một lão gia gia tu vi cao thâm như vậy, vận khí đúng là quá tốt. Vì sao Hùng ca có vận may như vậy chứ, tùy tiện nhặt thứ gì về đều có tác dụng, mà bản thân kéo về thì ngay một bữa cơm cũng không làm tốt, toàn một đám vô dụng cả.
Toàn bộ tiểu đảo nổi bị linh khí mãnh liệt vây quanh khiến người ta có chút hít thở không thông, mà lúc này dị tượng trong không trung bắt đầu biến ảo. Ở trung gian tầng mây quay cuồng mở ra, một đường kim quang xuyên thấu xuống dưới, ánh vàng long lánh, xuất hiện đóa đóa kim hoa.
“Dị tượng này đúng là xinh đẹp, người xinh đẹp thì nay cả dị tượng cũng phải nể mặt mấy phần.” Kim Phi Dao nhịn không được mà khen.
Dị tượng nơi này tự nhiên bị tu sĩ trong thành Đầu Phố nhìn thấy, mọi người ào ào chạy đến xem kỳ quan tiến giai Hóa Thần. Không phải tất cả mọi người đều từng nhìn thấy cảnh này, thêm chút kiến thức cũng tốt.
“Hử?” ngẩng đầu nhìn những đóa hoa màu vàng, Kim Phi Dao đột nhiên phát hiện một vài bông cúc. Sao lại có hoa cúc? Thật kỳ quái nha.
Đúng lúc này, pháp trận đột nhiên chậm rãi ảm đạm, Hoa Uyển Ti xuất hiện trong trận, sau đó ngã xuống, pháp trận cũng hoàn toàn xạm đi, những tài liệu ngũ quang thập sắc biến thành màu xám, mất đi linh khí vốn có.
“Không thể nào, tiến giai thất bại?” Kim Phi Dao dùng thần thức đảo qua, phát hiện tu vi Hoa Uyển Ti vẫn là Nguyên Anh hậu kỳ, căn bản không phải là Hóa Thần kỳ như nàng đoán.
Sau đó, nàng lại nhanh chóng ngẩng đầu, nếu tiến giai thất bại thì dị tượng cũng sẽ không tiêu tán mà hóa thành lôi điện đánh xuống, phản phệ người tiến giai, đến lúc đó không biết tiểu đảo nổi sẽ biến thành dạng gì.
Nhưng vừa ngẩng đầu, nàng lại phát hiện dị tượng không hề ngừng lại, cũng không hóa thành lôi điện mà tiếp tục khuếch tán, sau khi hoa cúc màu vàng xuất hiện thì bắt đầu có ảo ảnh tiên nữ, tiên nhạc không ngừng xuất hiện trong bầu trời. Cuối cùng, một đường thải hồng ngang trời hiện lên, một đóa kim cúc nở rộ ngay phía trên thải hồng.
Kim Phi Dao quay đầu, ánh mắt nhìn vào nhà tranh phía xa, nơi đó cũng đang linh khí bức người, linh khí thiên địa hỗn loạn. Chẳng qua vừa rồi động tĩnh của Hoa Uyển Ti phía bên này quá lớn cho nên nàng không chú ý bên kia. Hiện tại xem ra là Hùng Thiên Khôn ở trong nhà tranh tiến giai Hóa Thần kỳ.
“Có lầm không vậy? Muốn tiến giai cũng phải nói một tiếng chứ. Rõ ràng nói là dưỡng thương, luyện hóa Thiết Hồn mộc, sao hiện tại lại bắt đầu đánh sâu vào Hóa Thần kỳ? Như vậy cũng được nhưng sao lại cứ phải trùng vào thời điểm ta làm pháp trận? Làm hại ta còn tưởng rằng vì mình bình thường làm nhiều chuyện tốt, nhân phẩm quá tốt cho nên Hoa Uyển Ti trực tiếp tiến giai.” Kim Phi Dao tức giận bất bình mắng, sao Hùng ca làm việc lại không nói một tiếng chứ.
Dị tượng Hóa Thần kỳ sẽ không biến mất trong vòng vài ngày, hơn nữa nhìn tư thế này thì đã là thành công, sẽ không hóa thành lôi điện đánh xuống. Kim Phi Dao liền đi vào trong trận, kiểm tra tình hình Hoa Uyển Ti. Sau khi bỏ thêm máu Thao Thiết, thân thể của nàng rắn chắc rất nhiều, chỉ không có cơ bắp thôi, nếu không thì lúc nàng tỉnh lai nhất định chuyện đầu tiên muốn làm là liều mạng.
Quan trọng nhất là thức hải, Kim Phi Dao dùng thần thức kiểm tra, phát hiện trong cơ thể Hoa Uyển Ti có một đoàn gì đó nhỏ bằng bông hoa. Cẩn thận nhìn lại mới phát hiện là một thức hải nho nhỏ. Thức hải chỉ bằng bông hoa, chỉ sợ không bỏ được cả Nguyên Anh vào trong.
Tuy lúc luyện chế Hoa Uyển Ti là dồn hồn phách vào nhưng lại không có Nguyên Anh, lực lượng thân thể đều do Cổ Linh Tâm cung cấp. Đã có thức hải, tuy hơi nhỏ những cũng có thể nhìn xem có xuất hiện Nguyên Anh hay không, nói không chừng hồn phách này đã được Kính huynh thuận tiện biến thành Nguyên Anh rồi. Kim Phi Dao nghĩ, thần thức trực tiếp tiến nhập vào tiểu thức hải của nàng, kỳ tích phát hiện một Nguyên Anh nhỏ như hạt gạo.
Dừng một chút, Kim Phi Dao thở dài một tiếng, “Quên đi, có còn hơn không, Kính huynh thật sự là thiên tài, loại việc nghịch thiên này cũng làm được.”
Trên đảo tính cả Mập Mạp tổng cộng có bốn người, hiện tại hai kẻ đang ngủ, còn một kẻ lại không dễ dàng tới gần, đang đánh sâu vào Hóa Thần kỳ. Dạo qua một vòng, Kim Phi Dao phát hiện bản thân tuy coi như có mấy thủ hạ nhưng cuối cùng bọn hắn đều là đại gia hết.
Tạm thời không thể vào nhà tranh, Hùng Thiên Khôn vẫn đang tiến giai, đi tới có thể hắn sẽ gặp nguy hiểm. Vì thế, Kim Phi Dao liền kéo Hoa Uyển Ti tới bên cạnh, lại đột nhiên phát hiện Mập Mạp đang ngủ bên cạnh nhà tranh. Hiện tại hai cái minh quang bong bóng đang lung lay trong luồng linh khí hỗn loạn, tùy thời đều có thể nổ tung.
Kim Phi Dao sợ tới mức một bước vọt tới, mang cả Mập Mạp và minh quang bong bóng bỏ chạy ra xa. Nếu minh quang bong bóng vỡ ở đó thì thanh khí sẽ bộc phát ra, toàn bộ tiểu đảo nổi và bọn họ sẽ phải ở lại chỗ này.
“Gia hỏa thối này, đợi sự tình xong xuôi rồi ta nhất định phải giáo huấn ngươi một chút.” Kim Phi Dao đặt Mập Mạp xuống, nghiến răng nghiến lợi so so nắm tay về phía nhà tranh, một bụng lửa giận.
Dị tượng Hóa Thần của Hùng Thiên Khôn kéo dài đúng mười sáu ngày mới chậm rãi thối lui, Kim Phi Dao ngồi chờ đợi bùa Truyền Âm lại không nhận được một tờ. Điều này làm cho nàng có chút khó hiểu, không phải hễ có tu sĩ tiến giai sẽ có rất nhiều môn phái và tu sĩ gửi bùa Truyền Âm tới, ngoài việc chúc mừng ra thì còn có mục đích kết giao, mượn sức hay sao?
Thế nhưng lúc này là chuyện gì xảy ra? Hùng Thiên Khôn tiến giai Hóa Thần kỳ lại không có nổi một tờ bùa Truyền Âm. Hay là mọi người đều cảm thấy hắn không đáng giá kết giao? Nhưng người khác đâu có biết hắn bộ dạng xinh đẹp, không thể lập tức nghĩ như vậy được, chỉ có một khả năng đó là tu sĩ Hóa Thần kỳ nơi này không đáng giá tiền cho nên căn bản không có ai muốn kết giao.
Kim Phi Dao không hiểu ra sao, chỉ có thể tự giải thích như vậy.
Không có bùa Truyền Âm cũng tốt, nàng đỡ phải đuổi bọn họ đi. Kim Phi Dao xoa xoa nắm tay, nàng muốn giáo huấn người kia một chút, thiếu chút nữa là hại chết tất cả mọi người rồi.
Hùng Thiên Khôn không ngờ bản thân lại đột nhiên đánh sâu vào Hóa Thần kỳ, vừa mới điều tức xong liên đứng dậy đi ra ngoài, muốn nói cho Kim Phi Dao tin tức tốt này. Hắn đã Hóa Thần kỳ, rốt cục có thể đứng ở phía trước nàng, để nàng đứng phía sau.
Nhưng vừa mở cửa Hùng Thiên Khôn đã thấy Kim Phi Dao khoanh tay hầm hầm theo dõi hắn, một bụng vui mừng như bị dội một chậu nước lạnh. Hắn không biết tại sao sắc mặt Kim Phi Dao lại khó coi như vậy, bộ dáng hung tợn như vậy là vì sao? Chẳng lẽ bản thân tiến giai Hóa Thần kỳ mà nàng lại không hề thấy cao hứng, chỉ có một bụng phẫn nộ…
Thấy Hùng Thiên Khôn mở cửa đi ra với vẻ mặt vui mừng hớn hở, Kim Phi Dao liền chỉ vào hắn mà mắng: “Hùng ca, huynh làm gì vậy! Muốn tiến giai Hóa Thần kỳ sao không báo trước một tiếng để ta đưa Mập Mạp ra chỗ khác. Lúc đó linh khí thiên địa hỗn loạn, minh quang bong bóng thiếu chút nữa là nổ, đến lúc đó thì mọi người đều chết hết.”
Hùng Thiên Khôn bị nàng mắng một chập, trong lòng có chút xót xa và oan ức, vốn tưởng rằng Kim Phi Dao sẽ tươi cười nghênh đón hắn, không ngờ lại đối mắt với khiển trách. Cảm xúc hắn có chút không tốt, đứng mãi đó không hé răng.
“Thật là, lần sau làm việc cơ trí một chút, đừng có như vậy nữa, đã lớn thế này rồi.” Kim Phi Dao lão khí hoành thu giáo huấn, trên tay không biết đã có thêm hai vò rượu từ bao giờ, duỗi tay đưa một vò tới trước mặt Hùng Thiên Khôn, nàng tức giận nói: “Còn thất thần làm gì, đây chính là thứ tốt, mất rất nhiều linh thạch mới mua được đó. Cầm lấy!”
“Cái gì vậy?” Hùng Thiên Khôn mờ mịt nhìn nàng, hắn còn chưa phục hồi tinh thần từ cảm giác mất mát vừa rồi.
“Còn có thể là cái gì, đương nhiên là rượu! Kim Phi Dao nhét vò rượu vào lòng hắn, nói: “Ta đặc biệt mua về để chúc mừng huynh tiến giai Hóa Thần kỳ, vốn định mời huynh tới tiệm tốt nhất thành Đầu Phố ăn một bữa nhưng nơi này lại có hai gia hỏa cần canh chừng, huynh chấp nhận tạm đi. Cúc hoa tửu hai trăm năm, rất xứng với dị tượng Hóa Thần của huynh, đương nhiên số năm thì không thể so sánh với huynh rồi.”
Hóa ra Kim Phi Dao không giận hắn, còn nhớ mua rượu chúc mừng, lại còn cẩn thận mua rượu hoa cúc, thật là có tâm. Trong lòng Hùng Thiên Khôn vạn phần cảm động, không thể tưởng tượng Kim Phi Dao lại chu đáo với mình như vậy, hắn liền cười tươi nhận rượu, “Xin lỗi, lần này tiến giai quá đột nhiên, ta cũng không ngờ. Nếu không phải có Vân lão giúp ta thì có khả năng ta không thể tiến giai thành công mà còn có thể bị phản phệ.”
Kim Phi Dao đang cúi đầu mở rượu, nghe hắn nói như vậy liền thuận miệng hỏi: “Lão nhân trong thần thức của huynh sống lại rồi?”
“Lúc trước chỉ là lực lượng không đủ cho nên hắn mới ngủ say chứ không phải chết. Lần này ít nhiều nhờ muội tìm Thiết Hồn mộc về cho ta, ta luyện được Mộc Hồn tinh cho hắn dùng, ít nhất cũng sẽ sinh long hoạt hổ sáu trăm năm nữa. Trước kia ta tiến giai nhanh cũng có phần hắn hỗ trợ, chỉ là sau này hắn lúc tỉnh lúc ngủ, nhất là khoảng thời gian vừa rồi thì rất khó thanh tỉnh. Tu vi của ta cũng bị đình trệ ở đó, lần này đều dựa vào muội ta mới có thể tiến giai, Vân lão cũng tỉnh lại.” Hùng Thiên Khôn vui vẻ nói, mặt đầy ý cười, hắn cảm thấy đây là thời khắc đẹp nhất.
Kim Phi Dao uống một ngụm Cúc Hoa tửu, táp miệng xong lập tức cảm thấy đã bị lừa, mùi vị rượu này quá nhạt, lẽ ra nàng không nên nghe theo người bán hàng mà mua rượu hoa cúc hai trăm năm gì đó, mua rượu trái cây sáu mươi năm mùi vị còn ngon hơn cái này. Đúng là hiếm lắm mới hào phóng một lần lại trúng phải cú lừa của gian thương.
Nghe Hùng Thiên Khôn nói xong, nàng lấy tay áo lau miệng, thuận miệng hỏi: “Đã như vậy thì huynh cũng gọi Vân lão ra uống mấy ngụm đi. Chắc chắn lão gia hỏa này đã lâu rồi chưa uống rượu, thật sự là đáng thương.”
Hơn một năm trước, Hùng Thiên Khôn tỉnh lại, phát hiện bản thân lại bị cởi sạch để nối xương, đây đã là lần thứ hai hắn bị Kim Phi Dao nhìn hết. Chỉ nhìn không còn chưa tính, hắn còn bị nàng chạm qua một lượt từ trên xuống dưới, Hùng Thiên Khôn thật xấu hổ muốn chết.
Hắn rất xấu hổ và giận dữ, nhưng Kim Phi Dao lại như không có chuyện gì làm cho hắn không nói được lời nào. Người ta nhìn ngươi còn không để ý, ngươi còn rối rắm loại chuyện này, quá không giống nam nhân. Nhưng trong nỗi hổ thẹn, hắn lại tâm tình phức tạp mà âm thầm cao hứng.
Trong lúc tán gẫu, hắn đã nói cho Kim Phi Dao biết chuyện có tu sĩ Đại Thừa kỳ độ kiếp thất bại, chỉ còn lại một nửa thần thức, cơ duyên xảo hợp mà ở lại trong thần thức của hắn. Người nọ dạy hắn công pháp, nói cho hắn biết phải làm thế nào để tu hành nhanh hơn, đổi lại hắn phải giúp hắn tìm được thi thể đã được bảo vệ trước lúc độ kiếp thất bại.
Kim Phi Dao nghe mà hâm mộ cực kỳ, lại có thể tùy thân mang theo một lão gia gia tu vi cao thâm như vậy, vận khí đúng là quá tốt. Vì sao Hùng ca có vận may như vậy chứ, tùy tiện nhặt thứ gì về đều có tác dụng, mà bản thân kéo về thì ngay một bữa cơm cũng không làm tốt, toàn một đám vô dụng cả.
/725
|