Hôm nay, ngày cuối cùng của Băng Nguyệt giải đấu, phía rừng cây từng đám từng đám đệ tử đi ra. Trên mặt người nào cũng mang theo vẻ mệt mỏi, quần áo nhuốm máu, một vài đệ tử còn bị thương nhưng ai cũng nở nụ cười tự tin.
Sau khi kiểm tra xong, Cung chủ đứng dậy nói:
- Lần này giải đấu kết thúc, một vài đệ tử bị thương và không có người nào bỏ mạng. Mọi người làm rất tốt. Sau khi trải qua kiểm tra kỹ lưỡng, bản cung sẽ công bố tên mười người đứng đầu, mười người này sẽ được thăng chức thành đệ tử tinh anh.
Ngọc Linh trưởng lão quay sang phía Thiên Tà cười hỏi:
- Thiên Tà trưởng lão nghĩ người nào sẽ đứng đầu?
- Ta làm sao biết được.
- Mười người lần lượt là Dương Tuyết, Tô Phương, Thiên Nhã, Băng Lam, Ngọc Phượng, Uyển Dung, Thanh Tuyết, Cổ Nguyệt, Uyển Phượng, Uyển Phương.
Phía dưới nhiều đệ tử tỏ vẻ thất vọng. Tiết Tiên Tiên tiếp tục nói:
- Ta biết mọi người đã rất cố gắng, lần này số lượng nội đan của mười người đứng đầu không chênh lệch nhiều với những người xếp sau. Hy vọng mọi người đừng nản chí, mà cố gắng tu luyện để năm sau đạt được vị trí tốt hơn.
- Ngoài ba người đứng đầu là Dương Tuyết, Tô Phương, Thiên Nhã đạt được ba bộ công pháp ra, Toàn bộ mười người được thăng chức lần này sẽ phải tham ra một đợt lịch lãm, rèn luyện. Lần lịch lãm này có thể nguy hiểm tính mạng, nhưng mọi người quanh năm tu luyện ở Băng Tuyết cung, không có cơ hội trải qua sinh tử để rèn luyện bản thân. Băng Nguyệt giải đấu lần này sở dĩ mọi người an toàn trở về là do các vị trưởng lão đã đuổi toàn bộ Yêu thú cao cấp ra khỏi khu vực thi đấu. Lần rèn luyện sắp tới sẽ không như vậy, Ta cũng không bắt buộc mọi người phải tham gia, những người tham ra tiến lên một bước.
Mười người nhìn nhau một chút, sau đó toàn bộ bước lên. Tiết Tiên Tiên và toàn bộ số trưởng lão gật đầu, không trải qua sinh tử rèn luyện thì rất khó tiến bộ được, Tiết Tiên Tiên nói:
- Rất tốt, vì mọi người toàn bộ đồng ý lên bản cung cho mọi người một đặc quyền, mọi người có thể chọn một vị trưởng lão dẫn dắt cho mọi người trong đợt lịch lãm, rèn luyện này.
Các đệ tử hơi kinh ngạc một chút, ánh mắt đảo qua toàn bộ số trưởng lão trên đài, sau đó toàn bộ dừng lại ở vị trí của Thiên Tà. Mấy lần trước tham gia bí cảnh Thiên Tà dẫn đoàn kết quả thu hoạch vô cùng tốt, cộng thêm hình ảnh của hắn trong lòng đệ tử Băng Nguyệt cung vô cùng cao, lên đám đệ tử quyết định chọn hắn.
Thiên Tà thấy đám đệ tử nhìn mình, hắn mở miệng nói:
- Nhìn Ta làm gì vậy, đừng nói là...
- Đệ tử mong muốn Thiên Tà trưởng lão dẫn dắt đệ tử trong lần rèn luyện này.
Ánh mắt toàn bộ trưởng lão nhìn về phía Thiên Tà, mọi người ai cũng biết các đệ tử có hảo cảm rất lớn với hắn, không chỉ có đệ tử, kể cả đám trưởng lão cũng vậy. Tiết Tiên Tiên cười cười nhìn hắn nói:
- Thiên Tà trưởng lão thấy ý kiến của các đệ tử thế nào?
Thiên Tà đứng dậy vẻ mặt lúng túng, ngượng ngùng nói:
- Ta...Ta rất vui khi mọi người tín nhiệm ta như vậy, nhưng lần rèn luyện này rất lâu, mà chỉ có một mình ta là nam nhân nên có chút không tiện.
Nghe xong hắn nói, các trưởng lão trong lòng thầm nghĩ, Toàn bộ Băng Nguyệt cung có một mình ngươi là nam nhân, ngươi còn không ngại, lần này có mười người, ngươi còn ngại ah.
- Chúng đệ tử không ngại, mong Thiên Tà trưởng lão đáp ứng.
- Được rồi, đã mọi người nói vậy, Ta cũng không nói lời gì khác nữa.
Tiết Tiên Tiên nói:
- Thiên Tà trưởng lão dẫn dắt một đám mỹ nữ đi rèn luyện mà còn tỏ vẻ mặt bị ép buộc như vậy. Truyền ra ngoài không biết bao nhiêu nam nhân ghen ghét đến chết đâu. Được rồi, mọi người về nghỉ ngơi, hai ngày sau xuất phát.
Đầm Lầy Tử Vong nằm ở phía Đông của đại lục, là một nơi có rất ít người đặt chân tới. Đầm Lầy chiếm một phạm vi rộng lớn, sương mù quanh năm, không có một tia ánh sáng mặt trời. Phía trong có vô số yêu thú, dược thảo, nhưng cực kỳ nguy hiểm, vào bên trong cho dù cao thủ nếu đi sai một bước cũng vạn kiếp bất phục.
Lúc này ở một cổng thành ngay sát Đầm Lầy Tử Vong, có một đám tầm mười ba người đang đứng nói chuyện gì đó. Đám người này chính là Thiên Tà, Huyền Nguyệt, Lãnh Dao cùng mười tên đệ tử Băng Nguyệt cung.
Thiên Tà nhìn đám người, nói:
- Phía sau lưng ta chính là Đầm Lầy Tử Vong, nơi lịch lãm, rèn luyện của mọi người lần này. Lần này ta hy vọng mọi người đoàn kết với nhau, tất nhiên đã gọi rèn luyện thì sẽ có nguy hiểm tính mạng, các người cần tự mình giải quyết. Các người có tư chất rất tốt, nhưng là một viên ngọc thô, cần phải được mài dũa cẩn thận mới có thể phát sáng chói mắt nhất. Trải qua được nguy cơ sinh tử mới kích phát được tiềm năng của các ngươi. Bản trưởng lão hy vọng tất cả các ngươi có thể sống sót ra khỏi đây. Được rồi, lần này ta sẽ không đi cùng với mọi người, tất cả xuất phát.
- Chúng đệ tử sẽ không phụ lòng trưởng lão.
Nhìn đám người khuất bóng trong màn sương mù, Thiên Tà quay sang nói với Huyền Nguyệt và Lãnh Dao:
- Chúng ta cũng vào thôi, xem Đầm Lầy Tử Vong này có gì đáng sợ.
Ba người vừa đi được vài bước, một đám bốn người đứng trước mặt họ. Nam nhân đi đầu tiên chắc là chủ nhân của ba người kia, phe phẩy trong tay cây quạt giấy, nở nụ cười, nhìn Huyền Nguyệt và Lãnh Dao ánh mắt cực kỳ dâm đãng, nói:
- Xin chào hai vị mỹ nữ, tại hạ vừa nhìn thì đã biết hai vị không phải người ở đây phải không?
Người nam nhân này tên là Hạo Thiên, con trai của Hạo Nam, thành chủ của thành trì duy nhất ở khu vực Đầm Lầy Tử Vong này. Chưa tới hai mươi tuổi, tính tình cực kỳ háo sắc, dựa vào cha mình là thành chủ mà làm vô số việc xấu, nhiều nhất là cưỡng bức con gái nhà lành. Đôi tay hắn phá nát không biết bao nhiêu gia đình, hại không biết bao nhiêu thiếu nữ. Nếu không phải Hạo Nam bao che cho hắn, không biết hắn đã bị giết bao nhiêu lần.
- Hai vị mỹ nữ đây có thể cho ta biết tên không.
Huyền Nguyệt và Lãnh Dao cũng không thèm nhìn hắn, hai người quay sang rúc vào trong ngực Thiên Tà.
Thấy hai vị mỹ nữ khuôn để ý tới mình, lại còn rúc vào ngực nam nhân bên cạnh. Trong mắt hắn hiện lên vẻ độc ác khi nhìn Thiên Tà, nhưng rất nhanh che giấu.
Thiên Tà trong lòng thầm nói, Hồng Nhan Đúng là Họa Thủy. Huyền Nguyệt và Lãnh Dao đều là khuynh quốc khuynh thành cấp bậc mỹ nữ, hai người mặc dù che mặt nhưng cũng mê hoặc được không ít tên công tử bột tinh trùng lên não.
Bởi vì hai nàng đều cảnh giới cao hơn bọn họ rất nhiều, còn Thiên Tà bộ dáng thư sinh trói gà không chặt nên trong mắt Luyện khí tầng năm Hạo Thiên bọn họ như những người bình thường. Luyện khí tầng năm là do cha hắn Hạo Nam dùng vô số đan dược cho hắn ăn mới đạt tới , nếu không dựa vào hắn đến chết cũng không lên nổi Luyện khí kỳ. Hạo Thiên tiếp tục cười nhìn hai nàng, không chút nào để ý đến Thiên Tà, nói:
- Ta xin tự giới thiệu, Ta là Hạo Thiên thiếu chủ của thành trì này. Nếu hai vị mỹ nữ đây muốn, Ta có thể giúp hai vị mua bất cứ thứ gì trong thành trì này. Tất nhiên, giá cả do ta bao hết.
Huyền Nguyệt tách ra khỏi lòng ngực Thiên Tà, nở nụ cười cực kỳ mê người, nói:
- Tất cả mọi thứ sao?
Hạo Thiên nhìn thấy nụ cười của nàng, tâm hồn đều bị câu đi, vô ý thức mà trả lời:
- Đúng vậy.... Mọi thứ nàng muốn.
Huyền Nguyệt đột nhiên rút kiếm chém tới bốn người. Trong ánh mắt kinh ngạc của Hạo Thiên, nàng quay về chỗ Thiên Tà, dựa lại vào ngực hắn, mân mê đôi môi đỏ mọng, nói:
- Ta muốn mạng ngươi.
Hạo Thiên và ba tên người hầu phía sau nghe xong câu đó, máu tươi ở trên cổ trào ra, ngã xuống đất.
Lúc này vài tên binh lính canh cổng thấy thiếu thành chủ bị giết mau chóng chạy đi thông báo. Không lâu sau, vài người đạp không mà tới, dẫn đầu là một người khá giống với Hạo Thiên, hắn chính là Hạo Nam cha của Hạo Thiên. Nhìn thấy con trai mình máu tươi đầm đìa nằm trên đất, hắn nổi giận gầm lên:
- Là ai... Ai đã giết con trai ta...
Một tên lính canh cổng sợ hãi chỉ đám người Thiên Tà, run run nói:
- Bọn họ, là bọn họ giết...thiếu thành chủ.
Hạo Nam chỉ tay vào Thiên Tà, nói:
- Các người dám giết con ta... Người đâu giết sạch bọn họ.
Vừa dứt lời, vài tên thuộc hạ phía sau hắn, tu vi Luyện khí đỉnh lập tức xông tới.
Huyền Nguyệt đang định xông lên thì Lãnh Dao nói:
- Huyền Nguyệt tỷ tỷ, để muội muội vận động tay chân một chút.
Lãnh Dao không đợi nàng trả lời, thân hình lóe lên bay thẳng tới chỗ bọn họ. Hỏa Diễm Kiếm xuất hiện trong tay nàng. Trận chiến cũng không kéo dài bao lâu, đơn giản là một bên tàn sát.
Sau khi kiểm tra xong, Cung chủ đứng dậy nói:
- Lần này giải đấu kết thúc, một vài đệ tử bị thương và không có người nào bỏ mạng. Mọi người làm rất tốt. Sau khi trải qua kiểm tra kỹ lưỡng, bản cung sẽ công bố tên mười người đứng đầu, mười người này sẽ được thăng chức thành đệ tử tinh anh.
Ngọc Linh trưởng lão quay sang phía Thiên Tà cười hỏi:
- Thiên Tà trưởng lão nghĩ người nào sẽ đứng đầu?
- Ta làm sao biết được.
- Mười người lần lượt là Dương Tuyết, Tô Phương, Thiên Nhã, Băng Lam, Ngọc Phượng, Uyển Dung, Thanh Tuyết, Cổ Nguyệt, Uyển Phượng, Uyển Phương.
Phía dưới nhiều đệ tử tỏ vẻ thất vọng. Tiết Tiên Tiên tiếp tục nói:
- Ta biết mọi người đã rất cố gắng, lần này số lượng nội đan của mười người đứng đầu không chênh lệch nhiều với những người xếp sau. Hy vọng mọi người đừng nản chí, mà cố gắng tu luyện để năm sau đạt được vị trí tốt hơn.
- Ngoài ba người đứng đầu là Dương Tuyết, Tô Phương, Thiên Nhã đạt được ba bộ công pháp ra, Toàn bộ mười người được thăng chức lần này sẽ phải tham ra một đợt lịch lãm, rèn luyện. Lần lịch lãm này có thể nguy hiểm tính mạng, nhưng mọi người quanh năm tu luyện ở Băng Tuyết cung, không có cơ hội trải qua sinh tử để rèn luyện bản thân. Băng Nguyệt giải đấu lần này sở dĩ mọi người an toàn trở về là do các vị trưởng lão đã đuổi toàn bộ Yêu thú cao cấp ra khỏi khu vực thi đấu. Lần rèn luyện sắp tới sẽ không như vậy, Ta cũng không bắt buộc mọi người phải tham gia, những người tham ra tiến lên một bước.
Mười người nhìn nhau một chút, sau đó toàn bộ bước lên. Tiết Tiên Tiên và toàn bộ số trưởng lão gật đầu, không trải qua sinh tử rèn luyện thì rất khó tiến bộ được, Tiết Tiên Tiên nói:
- Rất tốt, vì mọi người toàn bộ đồng ý lên bản cung cho mọi người một đặc quyền, mọi người có thể chọn một vị trưởng lão dẫn dắt cho mọi người trong đợt lịch lãm, rèn luyện này.
Các đệ tử hơi kinh ngạc một chút, ánh mắt đảo qua toàn bộ số trưởng lão trên đài, sau đó toàn bộ dừng lại ở vị trí của Thiên Tà. Mấy lần trước tham gia bí cảnh Thiên Tà dẫn đoàn kết quả thu hoạch vô cùng tốt, cộng thêm hình ảnh của hắn trong lòng đệ tử Băng Nguyệt cung vô cùng cao, lên đám đệ tử quyết định chọn hắn.
Thiên Tà thấy đám đệ tử nhìn mình, hắn mở miệng nói:
- Nhìn Ta làm gì vậy, đừng nói là...
- Đệ tử mong muốn Thiên Tà trưởng lão dẫn dắt đệ tử trong lần rèn luyện này.
Ánh mắt toàn bộ trưởng lão nhìn về phía Thiên Tà, mọi người ai cũng biết các đệ tử có hảo cảm rất lớn với hắn, không chỉ có đệ tử, kể cả đám trưởng lão cũng vậy. Tiết Tiên Tiên cười cười nhìn hắn nói:
- Thiên Tà trưởng lão thấy ý kiến của các đệ tử thế nào?
Thiên Tà đứng dậy vẻ mặt lúng túng, ngượng ngùng nói:
- Ta...Ta rất vui khi mọi người tín nhiệm ta như vậy, nhưng lần rèn luyện này rất lâu, mà chỉ có một mình ta là nam nhân nên có chút không tiện.
Nghe xong hắn nói, các trưởng lão trong lòng thầm nghĩ, Toàn bộ Băng Nguyệt cung có một mình ngươi là nam nhân, ngươi còn không ngại, lần này có mười người, ngươi còn ngại ah.
- Chúng đệ tử không ngại, mong Thiên Tà trưởng lão đáp ứng.
- Được rồi, đã mọi người nói vậy, Ta cũng không nói lời gì khác nữa.
Tiết Tiên Tiên nói:
- Thiên Tà trưởng lão dẫn dắt một đám mỹ nữ đi rèn luyện mà còn tỏ vẻ mặt bị ép buộc như vậy. Truyền ra ngoài không biết bao nhiêu nam nhân ghen ghét đến chết đâu. Được rồi, mọi người về nghỉ ngơi, hai ngày sau xuất phát.
Đầm Lầy Tử Vong nằm ở phía Đông của đại lục, là một nơi có rất ít người đặt chân tới. Đầm Lầy chiếm một phạm vi rộng lớn, sương mù quanh năm, không có một tia ánh sáng mặt trời. Phía trong có vô số yêu thú, dược thảo, nhưng cực kỳ nguy hiểm, vào bên trong cho dù cao thủ nếu đi sai một bước cũng vạn kiếp bất phục.
Lúc này ở một cổng thành ngay sát Đầm Lầy Tử Vong, có một đám tầm mười ba người đang đứng nói chuyện gì đó. Đám người này chính là Thiên Tà, Huyền Nguyệt, Lãnh Dao cùng mười tên đệ tử Băng Nguyệt cung.
Thiên Tà nhìn đám người, nói:
- Phía sau lưng ta chính là Đầm Lầy Tử Vong, nơi lịch lãm, rèn luyện của mọi người lần này. Lần này ta hy vọng mọi người đoàn kết với nhau, tất nhiên đã gọi rèn luyện thì sẽ có nguy hiểm tính mạng, các người cần tự mình giải quyết. Các người có tư chất rất tốt, nhưng là một viên ngọc thô, cần phải được mài dũa cẩn thận mới có thể phát sáng chói mắt nhất. Trải qua được nguy cơ sinh tử mới kích phát được tiềm năng của các ngươi. Bản trưởng lão hy vọng tất cả các ngươi có thể sống sót ra khỏi đây. Được rồi, lần này ta sẽ không đi cùng với mọi người, tất cả xuất phát.
- Chúng đệ tử sẽ không phụ lòng trưởng lão.
Nhìn đám người khuất bóng trong màn sương mù, Thiên Tà quay sang nói với Huyền Nguyệt và Lãnh Dao:
- Chúng ta cũng vào thôi, xem Đầm Lầy Tử Vong này có gì đáng sợ.
Ba người vừa đi được vài bước, một đám bốn người đứng trước mặt họ. Nam nhân đi đầu tiên chắc là chủ nhân của ba người kia, phe phẩy trong tay cây quạt giấy, nở nụ cười, nhìn Huyền Nguyệt và Lãnh Dao ánh mắt cực kỳ dâm đãng, nói:
- Xin chào hai vị mỹ nữ, tại hạ vừa nhìn thì đã biết hai vị không phải người ở đây phải không?
Người nam nhân này tên là Hạo Thiên, con trai của Hạo Nam, thành chủ của thành trì duy nhất ở khu vực Đầm Lầy Tử Vong này. Chưa tới hai mươi tuổi, tính tình cực kỳ háo sắc, dựa vào cha mình là thành chủ mà làm vô số việc xấu, nhiều nhất là cưỡng bức con gái nhà lành. Đôi tay hắn phá nát không biết bao nhiêu gia đình, hại không biết bao nhiêu thiếu nữ. Nếu không phải Hạo Nam bao che cho hắn, không biết hắn đã bị giết bao nhiêu lần.
- Hai vị mỹ nữ đây có thể cho ta biết tên không.
Huyền Nguyệt và Lãnh Dao cũng không thèm nhìn hắn, hai người quay sang rúc vào trong ngực Thiên Tà.
Thấy hai vị mỹ nữ khuôn để ý tới mình, lại còn rúc vào ngực nam nhân bên cạnh. Trong mắt hắn hiện lên vẻ độc ác khi nhìn Thiên Tà, nhưng rất nhanh che giấu.
Thiên Tà trong lòng thầm nói, Hồng Nhan Đúng là Họa Thủy. Huyền Nguyệt và Lãnh Dao đều là khuynh quốc khuynh thành cấp bậc mỹ nữ, hai người mặc dù che mặt nhưng cũng mê hoặc được không ít tên công tử bột tinh trùng lên não.
Bởi vì hai nàng đều cảnh giới cao hơn bọn họ rất nhiều, còn Thiên Tà bộ dáng thư sinh trói gà không chặt nên trong mắt Luyện khí tầng năm Hạo Thiên bọn họ như những người bình thường. Luyện khí tầng năm là do cha hắn Hạo Nam dùng vô số đan dược cho hắn ăn mới đạt tới , nếu không dựa vào hắn đến chết cũng không lên nổi Luyện khí kỳ. Hạo Thiên tiếp tục cười nhìn hai nàng, không chút nào để ý đến Thiên Tà, nói:
- Ta xin tự giới thiệu, Ta là Hạo Thiên thiếu chủ của thành trì này. Nếu hai vị mỹ nữ đây muốn, Ta có thể giúp hai vị mua bất cứ thứ gì trong thành trì này. Tất nhiên, giá cả do ta bao hết.
Huyền Nguyệt tách ra khỏi lòng ngực Thiên Tà, nở nụ cười cực kỳ mê người, nói:
- Tất cả mọi thứ sao?
Hạo Thiên nhìn thấy nụ cười của nàng, tâm hồn đều bị câu đi, vô ý thức mà trả lời:
- Đúng vậy.... Mọi thứ nàng muốn.
Huyền Nguyệt đột nhiên rút kiếm chém tới bốn người. Trong ánh mắt kinh ngạc của Hạo Thiên, nàng quay về chỗ Thiên Tà, dựa lại vào ngực hắn, mân mê đôi môi đỏ mọng, nói:
- Ta muốn mạng ngươi.
Hạo Thiên và ba tên người hầu phía sau nghe xong câu đó, máu tươi ở trên cổ trào ra, ngã xuống đất.
Lúc này vài tên binh lính canh cổng thấy thiếu thành chủ bị giết mau chóng chạy đi thông báo. Không lâu sau, vài người đạp không mà tới, dẫn đầu là một người khá giống với Hạo Thiên, hắn chính là Hạo Nam cha của Hạo Thiên. Nhìn thấy con trai mình máu tươi đầm đìa nằm trên đất, hắn nổi giận gầm lên:
- Là ai... Ai đã giết con trai ta...
Một tên lính canh cổng sợ hãi chỉ đám người Thiên Tà, run run nói:
- Bọn họ, là bọn họ giết...thiếu thành chủ.
Hạo Nam chỉ tay vào Thiên Tà, nói:
- Các người dám giết con ta... Người đâu giết sạch bọn họ.
Vừa dứt lời, vài tên thuộc hạ phía sau hắn, tu vi Luyện khí đỉnh lập tức xông tới.
Huyền Nguyệt đang định xông lên thì Lãnh Dao nói:
- Huyền Nguyệt tỷ tỷ, để muội muội vận động tay chân một chút.
Lãnh Dao không đợi nàng trả lời, thân hình lóe lên bay thẳng tới chỗ bọn họ. Hỏa Diễm Kiếm xuất hiện trong tay nàng. Trận chiến cũng không kéo dài bao lâu, đơn giản là một bên tàn sát.
/120
|