Edit: Thủy Lưu Ly
Thảo dược rất nhanh được tập hợp đầy đủ, có Văn Thừa làm người trung gian, giá cả cũng hợp lý. Mặc dù có Long Chi Thảo là khó tìm nhất cũng góp nhặt được ít nhất mười cây, ước chừng đủ cho nàng luyện chế mười lần Tụ Linh dịch.
Âu Dương Bằng không chỉ tỉnh lại mà dưới sự tẩm bổ của âm dương hai khí của Chỉ Yên, trong cơ thể đã tụ tập được linh hồn khí, sửa lại thể chất người mù tu luyện. Phỏng chừng trong vòng tám ngày mười ngày sẽ đột phá cực hạn đạt tới sơ cấp linh giả. Điều này không thể nghi ngờ là tin vui khó có được.
Văn Thừa hai ba ngày lại qua Nam Uyển một chuyến, trừ bỏ nhận trị liệu, đại đa số thời gian hắn đều cùng Âu Dương Bằng nói chuyện phiếm. Âu Dương Bằng trường kỳ đi du lịch bên ngoài, kiến thức rộng rãi, hơn nữa cách nói năng bất phàm nên Văn Thừa rất thưởng thức. Hai người thậm chí trở thành huynh đệ kết nghĩa, uống rượu nói chuyện phiếm, không chỗ nào không hợp. Cũng nhờ vậy mà địa vị của Âu Dương Bằng trong gia tộc có thể nói là tiến triển cực nhanh, thậm chí có xu hướng đuổi kịp và vượt qua Âu Dương Viễn. (con cả Âu Dương Phong)
Bất quá hắn một chút cũng không để ý hư danh này. Chỉ Yên cũng mơ hồ lộ ra với hắn một chút kế hoạch của chính nàng nhưng Âu Dương Bằng chỉ hờ hững nói không cần để ý suy nghĩ của hắn.
Không phải không thèm để ý, mà hắn đối với cái nhà này đã hoàn toàn tuyệt vọng. Mười lăm năm trước, người yêu của hắn đã chết trước mặt hắn, mười lăm năm sau, người được xưng là phụ thân của hắn vẫn giống như trước ra tay ngoan độc cố ý gây thương hại (tổn thương+tổn hại) một người hắn để ý khác.
Người có thể vô sỉ, nhưng cũng không thể vô sỉ đến tình trạng này, hắn nhẫn tâm, cũng đừng trách hắn vô tình. Cái gia tộc này, hắn nhất định không thỏa hiệp, cho nên, hắn sẽ không ngăn trở Yên Nhi làm bất cứ chuyện gì, mặc dù là làm cho cả gia tộc diệt vong...
... ...... ...... ...... ...... ....
Tụ Linh dịch, cùng cấp với tứ phẩm Tụ Linh đan, tụ khí tụ linh, là dược thủy chuyên môn nhằm vào sự thăng cấp của cường giả cấp bậc tông sư. Có thể trong khoảng thời gian ngắn làm cho một tông sư sơ giai tăng lên tới trung giai, hoặc là tông sư trung giai tăng lên tới cao giai, tốc độ nhanh lại không hề có tác dụng phụ, là cực phẩm dược thủy phụ trợ được tất cả các cường giả cấp tông sư tha thiết ước mơ.
U Minh đại lục, linh giả thịnh hành, cao giai linh giả vô số, cao phẩm luyện đan sư lại chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Trong toàn bộ Cẩm thành, đáng giá mọi người kính ngưỡng cũng chỉ là tam phẩm luyện đan sư. Người này được hoàng gia thu lại để ngự dụng, tất cả đan dược luyện được đều vì hoàng gia chuyên dụng. Số đan dược còn có thể truyền lưu trong dân gian phỏng chừng cũng chỉ là những đan dược nhị phẩm trở xuống.
Tứ phẩm luyện đan sư đối với toàn bộ U Minh đại lục mà nói là một độ cao mà người khác phải nhìn lên (ý nói là sự ngưỡng mộ, chỉ có thể ngóng nhìn). Giá của tứ phẩm đan dược càng nghịch thiên, nếu không có quyền quý, nếu không có đại gia tộc, thì căn bản dù có tâm tư cũng không động được. Cho nên, khi Chỉ Yên tung ra tin tức một tháng sau sẽ bán ra Tụ Linh dịch lập tức khiến toàn bộ cẩm thành sôi trào. Trên là triều đình, dưới là bình dân dân chúng, đều chờ mong đại hội đan dược một tháng sau.
Tứ phẩm dược thủy xuất thế, tin tức như gió nhanh chóng khuếch tán, các thành trấn xung quanh Cẩm thành cũng xao động lên. Một số gia tộc cũng chuẩn bị một tháng sau đến Cẩm thành thử thời vận, cho dù không mua được dược thủy trong truyền thuyết đó thì ít nhất có thêm kiến thức cũng tốt.
Chỉ Yên tập thu liễm tâm thần, linh thức chặt chẽ khóa trên dược đỉnh, ngọn lửa màu đỏ từ đầu ngón tay toát ra. Nhẹ nhàng vung tay, dưới dược đỉnh một ngọn lửa đỏ như máu bỗng chốc bùng lên, diễm lệ mà lại nóng rực. Liên tục vài ngày, Chỉ Yên đều luyện tập khống chế lửa, từ lúc ban đầu tạo ra ngọn lửa, đến bây giờ đã có thể thu phóng tự nhiên, sự tiến bộ của nàng ngay cả Phi lão cũng phải than thở.
Vấn đề hỏa hậu được giải quyết, việc còn lại là luyện chế như thế nào. Tứ phẩm Tụ Linh dịch này chỉ sơ kỳ đã mất trên trăm loại thảo dược, hơn nữa đến hậu kỳ từng bước gia nhập chủ dược cần khoảng gần hai trăm loại thảo dược nữa. Loại công trình khổng lồ này không chỉ khảo nghiệm kiên nhẫn cùng cẩn thận mà càng thêm rèn luyện tu vi và ý chí một người.
Chỉ Yên một bên khống hỏa, một bên sửa sang lại quá trình luyện chế trong đầu. Rậm rạp, khuôn sáo, các loại chi tiết đều phải cùng chú ý, làm cho nàng không khỏi đau đầu một trận. Phỏng chừng luyện xong lần này, dương khí trong cơ thể cũng hao tổn không ít a.
Phi lão trôi nổi giữa không trung, hí mắt quan sát Chỉ Yên luyện dược, coi tu vi của nàng hiện tại là xa xa không đủ để luyện chế tứ phẩm Tụ Linh dịch, nhưng trước mắt xem ra cũng chỉ có cái này đủ khiến Âu Dương Phong mắc câu. Cho nên, việc hắn có thể làm chính là ở một bên hiệp trợ.
"Trước dùng đại hỏa(lửa lớn), đem dược đỉnh đun nóng, bán tiền (đơn vị đo trong đông y) dược thảo để điều chế, lại cho vào Văn Diệp (tên một loại thuốc, đã google nhưng không biết nó là cái gì, thông cảm cho ta *cúi đầu*)." Phi lão một tay vuốt râu, không nhanh không chậm nói. Chỉ Yên vừa động ý niệm, hỏa diễm nháy mắt tăng lên, ngọn lửa xì xì rung động, đem gian phòng ánh lên một mảnh đỏ bừng.
Văn Diệp dưới nhiệt độ của hỏa diễm chậm rãi mềm hoá, dần dần chìm vào đáy nước, một màng chất màu xanh như rêu bám vào thành dược đỉnh, thỉnh thoảng trên mặt sủi lên bọt khí. Thấy như vậy, Chỉ Yên lập tức đem hỏa diễm ổn định, lại đem thảo dược còn lại nhất nhất cho vào bên trong dược đỉnh.
Nội hỏa (lửa do cơ thể Chỉ Yên tạo ra) dùng thật tốt, nhưng rất khó duy trì cùng khống chế. Ngắn ngủn nửa canh giờ đi qua, trán Chỉ Yên ra đầy mồ hôi, hai má tinh xảo phấn nộn hiện hai mạt đỏ ửng, vẻ mặt khẩn trương, không dám có chút thả lỏng.
Luyện dược cùng luyện đan, một cái chú ý điều trị, một cái chú trọng dung hợp, người trước cùng trung y có liên hệ thận mật, người sau chú trọng tinh khí thần cùng với các loại lực lượng dung hồi. Cho nên, luyện dược càng rườm rà hơn, trừ bỏ chủ dược (dược liệu chủ đạo) tất yếu, càng cần sự phối hợp của rất nhiều dược liệu phụ trợ cùng đều trị. Cũng bởi vì vấn đề này nên rất hao khí hao lực, cho dù là sơ cấp linh giả, chỉ cần đủ kiên nhẫn, đủ nghị lực, đủ thời gian, thì nhất định thành công.
Đương nhiên, số lần luyện tập người người khác nhau, có người cho dù luyện hơn trăm lần ngàn lần cũng không nhất định sẽ thành công, lại có người thậm chí chỉ luyện chế lần đầu tiên đã có thể thành công, tỷ như Chỉ Yên.
"Thế nào, còn kiên trì được không?" Nhìn vẻ mặt mỏi mệt của Chỉ Yên, Phi lão quan tâm nói. Kỳ thật cũng không cần kiên trì như vậy, hắn dù chỉ là một linh hồn nhưng giúp nàng luyện chế dược thủy này vẫn là có thể được.
"Có thể!" Chỉ Yên khẽ cắn môi, một lần nữa phấn chấn lại, chỉ là tứ phẩm dược thủy mà thôi, nàng không tin nàng không làm được.
Một lần lại một lần, ngoài phòng mặt trời mọc rồi lặn, liên tục hơn mười ngày, dịch thể sơ kỳ rốt cục dưới sự kiên trì bám riết không tha của nàng cũng đã luyện thành công. Gần mười ngày luyện dược, việc khống chế hỏa hậu của nàng đã đạt đến trình độ kinh người. Tinh thần lực sau nhiều lần cạn kiệt càng trở nên cường đại, dương chi tuyến (sợi dây năng lượng bằng dường khí) trong cơ thể so với âm chi tuyến rõ ràng to gấp đôi. Tiến bộ tu luyện không giống bình thường làm cho nàng thật sung sướng, luyện dược càng thêm thuận buồm xuôi gió.
"Tốt, kế tiếp là luyện chủ dược. Trước đem Rây Đằng (đằng có nghĩa là dây nhưng convert ghi cái rây đằng ta cũng không biết gọi thế nào cho dễ nghe nữa???) cắt miếng, sau đó đặt trên mặt dịch thủy, dùng lửa nhỏ hầm chế..." Chỉ Yên dựa theo Phi lão yêu cầu, đưa tay đem Rây Đằng màu tím lớn bằng cổ tay cắt mỏng, sau đó tinh tế đặt trên mặt dịch thuỷ. Nhiệt khí bốc lên lập tức đem Rây Đằng huân nóng, một tầng dịch trơn nhớt màu tím từ từ chảy ra, dần dần hòa vào dịch thủy. Hương thơm thản nhiên phiêu dật mang lại cảm giác thư sướng không nói nên lời.
Khi tầng vật chất màu tím hoàn toàn hòa vào trong dịch thủy, lại đem Bạch Linh Quả có tính hấp thu ném vào trong dược đỉnh. Ào ào, vốn bình tĩnh dược thủy thoáng chốc sôi trào, lấy Bạch Linh Quả làm trung tâm, cấp tốc xoay tròn. Nhiệt khí bốc lên, không ngừng hướng bốn phương tám hướng khuếch tán. Toàn bộ gian phòng như đắm chìm trong biển sương mù, trong tầm mắt chỉ còn lại một mảnh trắng xoá.
"Mau, Long Chi Thảo!" Phi lão tinh thần chấn động mạnh, nhìn dược thủy sôi trào hưng phấn nói. Sống mấy vạn năm, hắn chưa từng thấy qua kẻ nào biến thái như thế, Dược Đằng a, nàng thế nhưng đụng phải Dược Dằng trong truyền thuyết...(Dược Đằng theo ta hiểu là một trạng thái hiếm xảy ra trong quá trình luyện chế dược thủy)
Thảo dược rất nhanh được tập hợp đầy đủ, có Văn Thừa làm người trung gian, giá cả cũng hợp lý. Mặc dù có Long Chi Thảo là khó tìm nhất cũng góp nhặt được ít nhất mười cây, ước chừng đủ cho nàng luyện chế mười lần Tụ Linh dịch.
Âu Dương Bằng không chỉ tỉnh lại mà dưới sự tẩm bổ của âm dương hai khí của Chỉ Yên, trong cơ thể đã tụ tập được linh hồn khí, sửa lại thể chất người mù tu luyện. Phỏng chừng trong vòng tám ngày mười ngày sẽ đột phá cực hạn đạt tới sơ cấp linh giả. Điều này không thể nghi ngờ là tin vui khó có được.
Văn Thừa hai ba ngày lại qua Nam Uyển một chuyến, trừ bỏ nhận trị liệu, đại đa số thời gian hắn đều cùng Âu Dương Bằng nói chuyện phiếm. Âu Dương Bằng trường kỳ đi du lịch bên ngoài, kiến thức rộng rãi, hơn nữa cách nói năng bất phàm nên Văn Thừa rất thưởng thức. Hai người thậm chí trở thành huynh đệ kết nghĩa, uống rượu nói chuyện phiếm, không chỗ nào không hợp. Cũng nhờ vậy mà địa vị của Âu Dương Bằng trong gia tộc có thể nói là tiến triển cực nhanh, thậm chí có xu hướng đuổi kịp và vượt qua Âu Dương Viễn. (con cả Âu Dương Phong)
Bất quá hắn một chút cũng không để ý hư danh này. Chỉ Yên cũng mơ hồ lộ ra với hắn một chút kế hoạch của chính nàng nhưng Âu Dương Bằng chỉ hờ hững nói không cần để ý suy nghĩ của hắn.
Không phải không thèm để ý, mà hắn đối với cái nhà này đã hoàn toàn tuyệt vọng. Mười lăm năm trước, người yêu của hắn đã chết trước mặt hắn, mười lăm năm sau, người được xưng là phụ thân của hắn vẫn giống như trước ra tay ngoan độc cố ý gây thương hại (tổn thương+tổn hại) một người hắn để ý khác.
Người có thể vô sỉ, nhưng cũng không thể vô sỉ đến tình trạng này, hắn nhẫn tâm, cũng đừng trách hắn vô tình. Cái gia tộc này, hắn nhất định không thỏa hiệp, cho nên, hắn sẽ không ngăn trở Yên Nhi làm bất cứ chuyện gì, mặc dù là làm cho cả gia tộc diệt vong...
... ...... ...... ...... ...... ....
Tụ Linh dịch, cùng cấp với tứ phẩm Tụ Linh đan, tụ khí tụ linh, là dược thủy chuyên môn nhằm vào sự thăng cấp của cường giả cấp bậc tông sư. Có thể trong khoảng thời gian ngắn làm cho một tông sư sơ giai tăng lên tới trung giai, hoặc là tông sư trung giai tăng lên tới cao giai, tốc độ nhanh lại không hề có tác dụng phụ, là cực phẩm dược thủy phụ trợ được tất cả các cường giả cấp tông sư tha thiết ước mơ.
U Minh đại lục, linh giả thịnh hành, cao giai linh giả vô số, cao phẩm luyện đan sư lại chỉ có thể đếm được trên đầu ngón tay. Trong toàn bộ Cẩm thành, đáng giá mọi người kính ngưỡng cũng chỉ là tam phẩm luyện đan sư. Người này được hoàng gia thu lại để ngự dụng, tất cả đan dược luyện được đều vì hoàng gia chuyên dụng. Số đan dược còn có thể truyền lưu trong dân gian phỏng chừng cũng chỉ là những đan dược nhị phẩm trở xuống.
Tứ phẩm luyện đan sư đối với toàn bộ U Minh đại lục mà nói là một độ cao mà người khác phải nhìn lên (ý nói là sự ngưỡng mộ, chỉ có thể ngóng nhìn). Giá của tứ phẩm đan dược càng nghịch thiên, nếu không có quyền quý, nếu không có đại gia tộc, thì căn bản dù có tâm tư cũng không động được. Cho nên, khi Chỉ Yên tung ra tin tức một tháng sau sẽ bán ra Tụ Linh dịch lập tức khiến toàn bộ cẩm thành sôi trào. Trên là triều đình, dưới là bình dân dân chúng, đều chờ mong đại hội đan dược một tháng sau.
Tứ phẩm dược thủy xuất thế, tin tức như gió nhanh chóng khuếch tán, các thành trấn xung quanh Cẩm thành cũng xao động lên. Một số gia tộc cũng chuẩn bị một tháng sau đến Cẩm thành thử thời vận, cho dù không mua được dược thủy trong truyền thuyết đó thì ít nhất có thêm kiến thức cũng tốt.
Chỉ Yên tập thu liễm tâm thần, linh thức chặt chẽ khóa trên dược đỉnh, ngọn lửa màu đỏ từ đầu ngón tay toát ra. Nhẹ nhàng vung tay, dưới dược đỉnh một ngọn lửa đỏ như máu bỗng chốc bùng lên, diễm lệ mà lại nóng rực. Liên tục vài ngày, Chỉ Yên đều luyện tập khống chế lửa, từ lúc ban đầu tạo ra ngọn lửa, đến bây giờ đã có thể thu phóng tự nhiên, sự tiến bộ của nàng ngay cả Phi lão cũng phải than thở.
Vấn đề hỏa hậu được giải quyết, việc còn lại là luyện chế như thế nào. Tứ phẩm Tụ Linh dịch này chỉ sơ kỳ đã mất trên trăm loại thảo dược, hơn nữa đến hậu kỳ từng bước gia nhập chủ dược cần khoảng gần hai trăm loại thảo dược nữa. Loại công trình khổng lồ này không chỉ khảo nghiệm kiên nhẫn cùng cẩn thận mà càng thêm rèn luyện tu vi và ý chí một người.
Chỉ Yên một bên khống hỏa, một bên sửa sang lại quá trình luyện chế trong đầu. Rậm rạp, khuôn sáo, các loại chi tiết đều phải cùng chú ý, làm cho nàng không khỏi đau đầu một trận. Phỏng chừng luyện xong lần này, dương khí trong cơ thể cũng hao tổn không ít a.
Phi lão trôi nổi giữa không trung, hí mắt quan sát Chỉ Yên luyện dược, coi tu vi của nàng hiện tại là xa xa không đủ để luyện chế tứ phẩm Tụ Linh dịch, nhưng trước mắt xem ra cũng chỉ có cái này đủ khiến Âu Dương Phong mắc câu. Cho nên, việc hắn có thể làm chính là ở một bên hiệp trợ.
"Trước dùng đại hỏa(lửa lớn), đem dược đỉnh đun nóng, bán tiền (đơn vị đo trong đông y) dược thảo để điều chế, lại cho vào Văn Diệp (tên một loại thuốc, đã google nhưng không biết nó là cái gì, thông cảm cho ta *cúi đầu*)." Phi lão một tay vuốt râu, không nhanh không chậm nói. Chỉ Yên vừa động ý niệm, hỏa diễm nháy mắt tăng lên, ngọn lửa xì xì rung động, đem gian phòng ánh lên một mảnh đỏ bừng.
Văn Diệp dưới nhiệt độ của hỏa diễm chậm rãi mềm hoá, dần dần chìm vào đáy nước, một màng chất màu xanh như rêu bám vào thành dược đỉnh, thỉnh thoảng trên mặt sủi lên bọt khí. Thấy như vậy, Chỉ Yên lập tức đem hỏa diễm ổn định, lại đem thảo dược còn lại nhất nhất cho vào bên trong dược đỉnh.
Nội hỏa (lửa do cơ thể Chỉ Yên tạo ra) dùng thật tốt, nhưng rất khó duy trì cùng khống chế. Ngắn ngủn nửa canh giờ đi qua, trán Chỉ Yên ra đầy mồ hôi, hai má tinh xảo phấn nộn hiện hai mạt đỏ ửng, vẻ mặt khẩn trương, không dám có chút thả lỏng.
Luyện dược cùng luyện đan, một cái chú ý điều trị, một cái chú trọng dung hợp, người trước cùng trung y có liên hệ thận mật, người sau chú trọng tinh khí thần cùng với các loại lực lượng dung hồi. Cho nên, luyện dược càng rườm rà hơn, trừ bỏ chủ dược (dược liệu chủ đạo) tất yếu, càng cần sự phối hợp của rất nhiều dược liệu phụ trợ cùng đều trị. Cũng bởi vì vấn đề này nên rất hao khí hao lực, cho dù là sơ cấp linh giả, chỉ cần đủ kiên nhẫn, đủ nghị lực, đủ thời gian, thì nhất định thành công.
Đương nhiên, số lần luyện tập người người khác nhau, có người cho dù luyện hơn trăm lần ngàn lần cũng không nhất định sẽ thành công, lại có người thậm chí chỉ luyện chế lần đầu tiên đã có thể thành công, tỷ như Chỉ Yên.
"Thế nào, còn kiên trì được không?" Nhìn vẻ mặt mỏi mệt của Chỉ Yên, Phi lão quan tâm nói. Kỳ thật cũng không cần kiên trì như vậy, hắn dù chỉ là một linh hồn nhưng giúp nàng luyện chế dược thủy này vẫn là có thể được.
"Có thể!" Chỉ Yên khẽ cắn môi, một lần nữa phấn chấn lại, chỉ là tứ phẩm dược thủy mà thôi, nàng không tin nàng không làm được.
Một lần lại một lần, ngoài phòng mặt trời mọc rồi lặn, liên tục hơn mười ngày, dịch thể sơ kỳ rốt cục dưới sự kiên trì bám riết không tha của nàng cũng đã luyện thành công. Gần mười ngày luyện dược, việc khống chế hỏa hậu của nàng đã đạt đến trình độ kinh người. Tinh thần lực sau nhiều lần cạn kiệt càng trở nên cường đại, dương chi tuyến (sợi dây năng lượng bằng dường khí) trong cơ thể so với âm chi tuyến rõ ràng to gấp đôi. Tiến bộ tu luyện không giống bình thường làm cho nàng thật sung sướng, luyện dược càng thêm thuận buồm xuôi gió.
"Tốt, kế tiếp là luyện chủ dược. Trước đem Rây Đằng (đằng có nghĩa là dây nhưng convert ghi cái rây đằng ta cũng không biết gọi thế nào cho dễ nghe nữa???) cắt miếng, sau đó đặt trên mặt dịch thủy, dùng lửa nhỏ hầm chế..." Chỉ Yên dựa theo Phi lão yêu cầu, đưa tay đem Rây Đằng màu tím lớn bằng cổ tay cắt mỏng, sau đó tinh tế đặt trên mặt dịch thuỷ. Nhiệt khí bốc lên lập tức đem Rây Đằng huân nóng, một tầng dịch trơn nhớt màu tím từ từ chảy ra, dần dần hòa vào dịch thủy. Hương thơm thản nhiên phiêu dật mang lại cảm giác thư sướng không nói nên lời.
Khi tầng vật chất màu tím hoàn toàn hòa vào trong dịch thủy, lại đem Bạch Linh Quả có tính hấp thu ném vào trong dược đỉnh. Ào ào, vốn bình tĩnh dược thủy thoáng chốc sôi trào, lấy Bạch Linh Quả làm trung tâm, cấp tốc xoay tròn. Nhiệt khí bốc lên, không ngừng hướng bốn phương tám hướng khuếch tán. Toàn bộ gian phòng như đắm chìm trong biển sương mù, trong tầm mắt chỉ còn lại một mảnh trắng xoá.
"Mau, Long Chi Thảo!" Phi lão tinh thần chấn động mạnh, nhìn dược thủy sôi trào hưng phấn nói. Sống mấy vạn năm, hắn chưa từng thấy qua kẻ nào biến thái như thế, Dược Đằng a, nàng thế nhưng đụng phải Dược Dằng trong truyền thuyết...(Dược Đằng theo ta hiểu là một trạng thái hiếm xảy ra trong quá trình luyện chế dược thủy)
/88
|