Asisu không quan tâm Izumin còn ở sau lưng, nàng mắt nhắm mắt mở đi nhanh về phòng ngủ, chỉ là mới bước lên bậc thềm hành lang thì tông phải một người đứng sau cột đá. Nàng ôm cái mũi bị đau than nhẹ vài tiếng, ngẩn đầu muốn mắng người đối diện nhưng khi nàng nhìn thấy người đối diện là ai thì đành ngậm miệng im bặt.
Người đối diện một thân huyết y cao ngất, dung nhan thần thánh không nhiễm bụi trần lại pha lẫn chút lãnh khốc tà mị khiến cho người ta không tránh khỏi trầm luân. Một đôi mắt đen tuyền ẩn chứa ánh sáng thâm thúy xuyên thấu tất cả, làn môi mỏng màu máu sít sao mím lại. Người này cực kỳ quen thuộc với Asisu nàng nha, đó chính là Ragashu.
Ngươi thức khi nào vậy, đứng ở đây lâu chưa? Sao không ngủ tiếp, trời còn chưa sáng đâu! Asisu híp mắt dò hỏi Ragashu, nàng muốn biết Ragashu có thấy nàng bị Izumin cưỡng hôn hay không, nói trắng ra thì nàng đang sợ Ragashu hiểu lầm đó.
Ta mới đi tới đây thôi, lúc nãy ta tỉnh lại không thấy nàng nên đi tìm nàng. Thể trạng của nàng đang dần hồi phục, chạy lung tung vào buổi tối không tốt. Ragashu ôn nhu sờ đầu nàng
Ta biết nha, ta liền trở về ngủ nè, ngươi cùng ta đi! Theo như câu trả lời của Ragashu thì Asisu khẳng định Ragashu không biết chuyện gì vừa xảy ra. Thầm thở phào nhẹ nhõm, nàng nắm lấy tay Ragashu vui vẻ lôi kéo, Ragashu cũng thuận theo ý nàng bước đi.
Asisu vô tâm đi phía trước, nàng không hề nhận ra sự khác lạ của người phía sau. Gương mặt vạn năm ôn nhu của Ragashu bất ngờ nhếch lên khóe môi biểu lộ ý cười lạnh lẽo, ánh mắt như ẩn như hiện một tia âm ngoan nhìn chằm chằm Izumin đang đứng ngoài trời cách đó không xa.
_
Asisu...
Làm sao? Có gì thì mau nói, ta còn phải ngủ, oáp~~~ Đang lúc Asisu chuẩn bị trùm chăn ngủ thì Ragashu lại gọi nàng, điều đó khiến nàng buồn bực không thôi, nàng thiếu ngủ, nàng thật sự sắp biến thành gấu trúc Ai Cập rồi nha...
Hôn lễ của ta và nàng... Ta nghĩ cứ mặc kệ, xem như chúng ta chưa từng nhắc tới... Ragashu tao nhã ngồi xuống bàn đá, rảnh rỗi đem nhánh hoa sen trắng trong lọ nghịch đến trên tay. Còn có, sáng sớm ngày mai ta phải cùng Nerfen quay về Babylon!
Ngươi nói cái gì mặc kệ hôn lễ giữa ta và ngươi? Ngươi chán ghét ta rồi sao? Ngươi muốn về Babylon để tránh ta sao? Asisu ném chăn gối khỏi người, nàng nhảy dựng lên phóng tới trước mặt Ragashu túm lấy áo anh, trợn trắng hai mắt nhìn anh, trong lòng thì đã loạn thành một đống.
Ragashu, anh đang nói cái quái quỷ gì vậy? Từ lâu ta đã quen với sự có mặt của anh, tự dưng bây giờ anh lại muốn ly khai khỏi ta là ý gì? Chẳng lẽ vì ta không chấp nhận tình cảm của anh mà anh chán nản muốn bỏ rơi ta sao?
Không, ta không cần, ta không cần anh bỏ rơi ta...
Nghĩ đi đâu vậy! Ta làm sao có thể chán ghét nàng, ta chỉ muốn đợi nàng yêu ta, đến khi đó ta và nàng tính chuyện hôn lễ cũng không muộn. Nếu ngay lúc này tổ chức hôn lễ, lỡ như mấy năm sau nàng vẫn không yêu ta mà phải cùng ta một chỗ thì sẽ ủy khuất cho nàng, nàng chịu ủy khuất tim ta liền đau lắm. Ragashu xem vẻ khẩn trương của Asisu, nơi đáy mắt lóe chút tinh quang khó nhận ra, anh dịu dàng ôm lấy nàng vào lòng dỗ dành.
Vì sao ngươi phải đi? Asisu thấp giọng hỏi
Rakefi gởi thư nói hoàng phi Carol tới Babylon làm khách, hắn muốn ta cùng nàng tới Babylon để tổ chức hôn lễ và tiếp đón Carol.
Hắn muốn ngươi đưa ta đi theo? Vậy ta đi chung với ngươi.
Làm thế không ổn! Nàng thừa biết vụ ám sát, phóng hỏa ở Thượng Ai Cập cùng việc nàng bị thương lần này đều là do Rakefi gây ra, có đúng không? Nói đến đây, biểu tình của Ragashu bỗng chốc trở nên trầm mặc, ánh mắt thâm thúy làm người ta không rõ được anh đang nghĩ gì.
Asisu chau mày suy nghĩ, cố gắng sắp xếp tất cả những việc đã xảy ra từ trước tới nay thành một chuỗi trong đầu. Sau một lúc nàng mới phun ra được một chữ Đúng! qua kẽ răng.
Ừ. Vậy ta hỏi nàng, nàng nghĩ là Carol thật tình đối tốt với nàng?
Đúng, Carol tốt lắm, em ấy là một cô gái ngây thơ, nhỉ nhảnh. Chỉ là quá mức thiện lương, nhu nhược dễ dàng bị người khác ức hiếp. Asisu thoát khỏi vòng tay của Ragashu, nàng ngồi xuống ghế, chống hai tay lên cằm, tròn mắt nghi hoặc nhìn anh.
Thiện lương? Nàng không nghĩ rằng Carol đang giả vờ tốt bụng để lợi dụng Menfuisu, âm thầm trả thù những gì nàng đã làm với nàng ta sao? Ragashu đỡ trán, anh không biết nên gọi Asisu ngây thơ hay là ngu ngốc đây.
Không có khả năng, làm sao lại có chuyện đó được! Asisu khẽ lắc đầu phản đối.
Nữ hoàng, những gì Ragashu vương nói điều có khả năng xảy ra. Carol âm hiểm ngoan độc không thua kém gì người đâu, nữ hoàng! Ari thở dài đẩy cửa phòng bước vào, cô vốn định qua phòng Asisu, xem Asisu đã tỉnh chưa. Ai ngờ cô lại vô tình nghe được đoạn đối thoại giữa Asisu và Ragashu, biết Asisu không tin Ragashu nói nên cô mới đánh liều lên tiếng.
Khụ... Ý chị nói là sao hả Ari? Asisu bị chính nước bọt của mình làm sặc, nàng vỗ ngực ho khan, oán thán nhìn bộ dáng Ari cười gian với nàng.
Ari trước mặt người khác kêu nàng âm hiểm ngoan độc kìa!
Ôi thần linh ơi, oan cho nàng quá đi, nàng rõ ràng là thục nữ dịu hiền mà. Mấy cái chuyện hiểm độc kia là do Asisu trước làm nha, nàng không có làm cái gì hết á...
Nữ hoàng đừng nhìn ta như vậy, ta chỉ đùa chút thôi, người rất hiền lương nha~ Ari cười cười, thuận tay rót cốc nước cho Asisu, Asisu giận dỗi bẹo má Ari. Ragashu thoải mái nhìn Ari cùng Asisu đùa giỡn nhau.
Ragashu cũng như Asisu, là loại người không câu nệ giai cấp, sang quý hay bần hèn. Mặc dù Ari là nữ quan thuộc giai cấp thấp nhưng anh và Asisu đều không quan tâm mà xem cô như người một người chị. Chính Ari cũng đối xử với mọi người rất tốt và chân thành đấy thôi.
Ari, tại sao chị nói Carol âm hiểm ngoan độc? Chị biết được gì à? Asisu bĩu môi
Ừ! Ari đáy mắt hiện lên sự tức giận không nguôi.
Là chuyện gì, chị nói ra xem? Ragashu xoa xoa hai bên thái dương, tùy tiện hỏi.
Trước lúc hoàng phi điện của Carol bốc cháy, nữ hoàng sai ta đưa thuốc bổ cho Carol, người nhớ không? Ari cắn môi dưới
Ta nhớ. Asisu gật đầu
Ừ. Sau khi đưa thuốc cho Carol xong, ta định quay về thần điện nhưng bị Carol và thị nữ Teti của ả viện cớ giữ lại,
Người đối diện một thân huyết y cao ngất, dung nhan thần thánh không nhiễm bụi trần lại pha lẫn chút lãnh khốc tà mị khiến cho người ta không tránh khỏi trầm luân. Một đôi mắt đen tuyền ẩn chứa ánh sáng thâm thúy xuyên thấu tất cả, làn môi mỏng màu máu sít sao mím lại. Người này cực kỳ quen thuộc với Asisu nàng nha, đó chính là Ragashu.
Ngươi thức khi nào vậy, đứng ở đây lâu chưa? Sao không ngủ tiếp, trời còn chưa sáng đâu! Asisu híp mắt dò hỏi Ragashu, nàng muốn biết Ragashu có thấy nàng bị Izumin cưỡng hôn hay không, nói trắng ra thì nàng đang sợ Ragashu hiểu lầm đó.
Ta mới đi tới đây thôi, lúc nãy ta tỉnh lại không thấy nàng nên đi tìm nàng. Thể trạng của nàng đang dần hồi phục, chạy lung tung vào buổi tối không tốt. Ragashu ôn nhu sờ đầu nàng
Ta biết nha, ta liền trở về ngủ nè, ngươi cùng ta đi! Theo như câu trả lời của Ragashu thì Asisu khẳng định Ragashu không biết chuyện gì vừa xảy ra. Thầm thở phào nhẹ nhõm, nàng nắm lấy tay Ragashu vui vẻ lôi kéo, Ragashu cũng thuận theo ý nàng bước đi.
Asisu vô tâm đi phía trước, nàng không hề nhận ra sự khác lạ của người phía sau. Gương mặt vạn năm ôn nhu của Ragashu bất ngờ nhếch lên khóe môi biểu lộ ý cười lạnh lẽo, ánh mắt như ẩn như hiện một tia âm ngoan nhìn chằm chằm Izumin đang đứng ngoài trời cách đó không xa.
_
Asisu...
Làm sao? Có gì thì mau nói, ta còn phải ngủ, oáp~~~ Đang lúc Asisu chuẩn bị trùm chăn ngủ thì Ragashu lại gọi nàng, điều đó khiến nàng buồn bực không thôi, nàng thiếu ngủ, nàng thật sự sắp biến thành gấu trúc Ai Cập rồi nha...
Hôn lễ của ta và nàng... Ta nghĩ cứ mặc kệ, xem như chúng ta chưa từng nhắc tới... Ragashu tao nhã ngồi xuống bàn đá, rảnh rỗi đem nhánh hoa sen trắng trong lọ nghịch đến trên tay. Còn có, sáng sớm ngày mai ta phải cùng Nerfen quay về Babylon!
Ngươi nói cái gì mặc kệ hôn lễ giữa ta và ngươi? Ngươi chán ghét ta rồi sao? Ngươi muốn về Babylon để tránh ta sao? Asisu ném chăn gối khỏi người, nàng nhảy dựng lên phóng tới trước mặt Ragashu túm lấy áo anh, trợn trắng hai mắt nhìn anh, trong lòng thì đã loạn thành một đống.
Ragashu, anh đang nói cái quái quỷ gì vậy? Từ lâu ta đã quen với sự có mặt của anh, tự dưng bây giờ anh lại muốn ly khai khỏi ta là ý gì? Chẳng lẽ vì ta không chấp nhận tình cảm của anh mà anh chán nản muốn bỏ rơi ta sao?
Không, ta không cần, ta không cần anh bỏ rơi ta...
Nghĩ đi đâu vậy! Ta làm sao có thể chán ghét nàng, ta chỉ muốn đợi nàng yêu ta, đến khi đó ta và nàng tính chuyện hôn lễ cũng không muộn. Nếu ngay lúc này tổ chức hôn lễ, lỡ như mấy năm sau nàng vẫn không yêu ta mà phải cùng ta một chỗ thì sẽ ủy khuất cho nàng, nàng chịu ủy khuất tim ta liền đau lắm. Ragashu xem vẻ khẩn trương của Asisu, nơi đáy mắt lóe chút tinh quang khó nhận ra, anh dịu dàng ôm lấy nàng vào lòng dỗ dành.
Vì sao ngươi phải đi? Asisu thấp giọng hỏi
Rakefi gởi thư nói hoàng phi Carol tới Babylon làm khách, hắn muốn ta cùng nàng tới Babylon để tổ chức hôn lễ và tiếp đón Carol.
Hắn muốn ngươi đưa ta đi theo? Vậy ta đi chung với ngươi.
Làm thế không ổn! Nàng thừa biết vụ ám sát, phóng hỏa ở Thượng Ai Cập cùng việc nàng bị thương lần này đều là do Rakefi gây ra, có đúng không? Nói đến đây, biểu tình của Ragashu bỗng chốc trở nên trầm mặc, ánh mắt thâm thúy làm người ta không rõ được anh đang nghĩ gì.
Asisu chau mày suy nghĩ, cố gắng sắp xếp tất cả những việc đã xảy ra từ trước tới nay thành một chuỗi trong đầu. Sau một lúc nàng mới phun ra được một chữ Đúng! qua kẽ răng.
Ừ. Vậy ta hỏi nàng, nàng nghĩ là Carol thật tình đối tốt với nàng?
Đúng, Carol tốt lắm, em ấy là một cô gái ngây thơ, nhỉ nhảnh. Chỉ là quá mức thiện lương, nhu nhược dễ dàng bị người khác ức hiếp. Asisu thoát khỏi vòng tay của Ragashu, nàng ngồi xuống ghế, chống hai tay lên cằm, tròn mắt nghi hoặc nhìn anh.
Thiện lương? Nàng không nghĩ rằng Carol đang giả vờ tốt bụng để lợi dụng Menfuisu, âm thầm trả thù những gì nàng đã làm với nàng ta sao? Ragashu đỡ trán, anh không biết nên gọi Asisu ngây thơ hay là ngu ngốc đây.
Không có khả năng, làm sao lại có chuyện đó được! Asisu khẽ lắc đầu phản đối.
Nữ hoàng, những gì Ragashu vương nói điều có khả năng xảy ra. Carol âm hiểm ngoan độc không thua kém gì người đâu, nữ hoàng! Ari thở dài đẩy cửa phòng bước vào, cô vốn định qua phòng Asisu, xem Asisu đã tỉnh chưa. Ai ngờ cô lại vô tình nghe được đoạn đối thoại giữa Asisu và Ragashu, biết Asisu không tin Ragashu nói nên cô mới đánh liều lên tiếng.
Khụ... Ý chị nói là sao hả Ari? Asisu bị chính nước bọt của mình làm sặc, nàng vỗ ngực ho khan, oán thán nhìn bộ dáng Ari cười gian với nàng.
Ari trước mặt người khác kêu nàng âm hiểm ngoan độc kìa!
Ôi thần linh ơi, oan cho nàng quá đi, nàng rõ ràng là thục nữ dịu hiền mà. Mấy cái chuyện hiểm độc kia là do Asisu trước làm nha, nàng không có làm cái gì hết á...
Nữ hoàng đừng nhìn ta như vậy, ta chỉ đùa chút thôi, người rất hiền lương nha~ Ari cười cười, thuận tay rót cốc nước cho Asisu, Asisu giận dỗi bẹo má Ari. Ragashu thoải mái nhìn Ari cùng Asisu đùa giỡn nhau.
Ragashu cũng như Asisu, là loại người không câu nệ giai cấp, sang quý hay bần hèn. Mặc dù Ari là nữ quan thuộc giai cấp thấp nhưng anh và Asisu đều không quan tâm mà xem cô như người một người chị. Chính Ari cũng đối xử với mọi người rất tốt và chân thành đấy thôi.
Ari, tại sao chị nói Carol âm hiểm ngoan độc? Chị biết được gì à? Asisu bĩu môi
Ừ! Ari đáy mắt hiện lên sự tức giận không nguôi.
Là chuyện gì, chị nói ra xem? Ragashu xoa xoa hai bên thái dương, tùy tiện hỏi.
Trước lúc hoàng phi điện của Carol bốc cháy, nữ hoàng sai ta đưa thuốc bổ cho Carol, người nhớ không? Ari cắn môi dưới
Ta nhớ. Asisu gật đầu
Ừ. Sau khi đưa thuốc cho Carol xong, ta định quay về thần điện nhưng bị Carol và thị nữ Teti của ả viện cớ giữ lại,
/46
|