Tiểu Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 107 - Chương 74

/147


Chuyện này là lão thiên gia (ý là nói ông trời) bất công rồi, sao lại không tặng cho bổn vương một nữ tử giống như Thánh Vương phi đây ở bên cạnh. Nói xong, ánh mắt Phong Vụ Niên lại trở về trên người Hoa Khóc Tuyết, nhìn gương mặt lạnh nhạt lại có chút lười biếng của nàng, ánh mắt trở nên nóng rực.

Lời này vừa nói ra, sắc mặt mọi người ở đây đều biến đổi, không ngờ ở trước mặt nhiều người như vậy Phong Vụ Niên lại dám trực tiếp nói ra những lời này, lời này chẳng phải là nói rõ hắn thích Thánh Vương phi sao?

Trịnh Loan híp híp mắt, có chút buồn cười, dã tâm và tài trí của thái tử Phong Quốc này hắn đã nghe nói qua nhưng hôm nay gặp mặt, không biết là nên khen hắn có dũng khí khiêu chiến cùng Mộ Lương, hay vẫn là nói hắn ngu ngốc.

Mộ Hỏa Nhân cười như không cười hừ một tiếng, chậm rãi nhắm hai mắt lại, che dấu sự châm chọc trong ánh mắt.

Còn Hoa Trảm Lãng thấy hắn bị người khiêu khích liền rất hưng phấn, ánh mắt dừng ở trên người Mộ Lương cùng Phong Vụ Niên, chờ xem cuộc vui.

Mộ Lương thản nhiên nhìn Phong Vụ Niên, chỉ là tùy ý cười, cũng không lên tiếng, lời này của Phong Vụ Niên, người thông minh một chút đều nghe ra được hắn là đang muốn gây hấn với Mộ Lương, nhưng người trong cuộc lại an tĩnh khác thường, cũng không ai biết hắn đang nghĩ cái gì.

Lão thiên gia? Mặc dù Hoa Khóc Tuyết không có chú ý nghe, nhưng cũng phát giác ra hắn là đang gây hấn với Mộ Lương, ngáp một cái, nháy mắt dáng vẻ buồn ngủ biến mất hoàn toàn, lạnh lùng nhìn về phía Phong Vụ Niên: Bổn Vương phi còn tưởng rằng, Phong thái tử không tin những điều này, dù sao thì mọi sự đều do người tạo ra.

Sắc mặt Phong Vụ Niên biến đổi nhiều lần, hơi híp mắt nhìn về phía Hoa Khóc Tuyết, hắn chỉ là muốn trước tiên làm cho Mộ Lương rối loạn trận tuyến, lại quên rằng bản thân Hoa Khóc Tuyết cũng không phải là một nhân vật đơn giản, hít sâu một hơi, lúc này mới cười mở miệng: Vương phi nói đúng lắm nhưng cũng không thể phủ nhận là vận khí của Thánh Vương rất tốt sao, nếu không phải là hắn gặp được Vương phi trước thì có lẽ người ôm được mỹ nhân về lại là một người khác rồi.

Phong Vụ Niên nhìn chằm chằm ánh mắt của nàng, trong lúc cười cất giấu chút hứng thú cùng với yêu mến, trước nhịn xuống mục đích chọc giận Mộ Lương, hôm nay hắn muốn nhìn xem thử, Hoa Khóc Tuyết này có thể bày ra cái trò gì.

Trước? Sư huynh, cùng bổn vương phi lúc trước hình như là thanh mai trúc mã. Hoa Khóc Tuyết thản nhiên nhìn Mộ Lương như có như không chứa ý cười, trong lòng biết hắn đã có điểm tức giận, đối với Phong Vụ Niên càng nhiều thêm mấy phần chán ghét, trước kia đều là Mộ Lương che chở cho nàng, hôm nay, hãy để cho nàng bảo vệ hắn một lần.

Ưmh, xác thực. Hoa Trảm Lãng nhíu mày, như có điều suy nghĩ mấp máy môi, bất đắc dĩ tiếp tục nói: Nhưng sư muội à, vi huynh cũng không dám với cao với muội, nhìn thấy cái dáng vẻ tiên nhân này của muội, những phàm phu tục tử như chúng ta, sao lại dám vọng tưởng?

Phàm nhân vẫn chỉ xứng với phàm nhân! Mộ Hỏa Nhân tán đồng gật đầu một cái.

Sắc mặt Phong Vụ Niên có chút khó coi, bọn họ kẻ xướng người họa, rõ ràng nói hắn là người phàm, không xứng với Hoa Khóc Tuyết!

Nói bậy, ta cùng với Vương gia người nào không phải là người phàm, những tiên nhân kia đều là đoạn tuyệt tình ái, chỉ với điểm này, chúng ta đã không thể làm được. Hoa Khóc Tuyết thản nhiên càng nói càng hăng say, âm thanh lạnh hơn một chút.

Ưmh, Hoàng thẩm cùng Hoàng thúc là duyên cầm sắt đàn ra âm thanh rất hài hòa, xác thực cùng thần tiên là không giống nhau. Mộ Hỏa Nhân một bộ dáng biết sai.

Hoa Trảm Lãng nhìn bộ dạng đáng yêu của nàng thu vào trong mắt, chỉ cảm thấy yêu nàng vô cùng, cầm tay của nàng nắm thật chặt.

Cầm sắt? Phong Vụ Niên đột nhiên tiếp lời, như có điều suy nghĩ nhíu mày: Dây đàn này, nếu chất liệu tốt một chút thì không sao nhưng nếu chất liệu kém, ảnh hưởng đến tiếng nhạc là chuyện nhỏ, vạn nhất nếu bị đứt, thì rất là gay go.

Ý trung nhân mà ta yêu mến, dù sao cũng không phải là dây đàn cầm nhỏ nhặt kia, Phong thái tử người nói xem, phải không? Hoa Khóc Tuyết hừ lạnh, trên bộ mặt tuyệt mỹ không che giấu lạnh lùng.

Ha ha, Ta chỉ là nói vui thôi. Phong Vụ Niên vân đạm phong khinh cười, nhưng trong mắt đều là lạnh lẽo, nếu như nói lúc trước hắn có ý muốn yêu thương nữ nhân này, thì bây giờ hắn đã hoàn toàn dẹp bỏ cái ý nghĩ này, miệng lưỡi bén nhọn, khắp nơi bảo vệ Mộ Lương. . . . . . Chờ sau này hắn giết Mộ Lương, đoạt lấy nàng, xem nàng còn dám làm cho hắn mất mặt như vậy hay không!

Công lực nói vui của Thái tử vẫn chưa đến nơi đến chốn nha, mọi người ở đây lại không ai có thể cười được. Mộ Lương ôn nhu nhìn thoáng qua tiểu nữ nhân vẫn một mực bảo vệ cho hắn, nhẹ nhàng cầm lên một khối bánh hoa đào, đặt ở trước mặt, cười như không cười nhìn Phong Vụ Niên.

Phong Vụ Niên sa sầm mặt, trong tay áo bàn tay cầm một khối ngọc bội nắm lại thành quyền, nơi này không phải chỉ có người của hai nước Phong quốc và Mộ quốc, còn có cả người của Tước quốc ở đây, chẳng lẽ hắn đã muốn tuyên chiến rồi hả?

Phong Vụ Niên này xác thực là có đôi khi rất ngu dốt, nếu Mộ Lương muốn tuyên chiến với hắn, thì cũng chả có cố kỵ có người nào khác ở đây hay không, huống hồ hắn không bao giờ hướng về người đó mà tuyên chiến, hắn, đều là lẳng lặng chờ, chờ đến lúc kẻ địch tập kích, tìm đúng thời cơ, cắn một cái ở cổ họng của ngươi.

A Noãn, bánh hoa đào này nàng còn muốn ăn nữa không? Mộ Lương đột nhiên chuyển tầm mắt tới trên mặt Hoa Khóc Tuyết, dịu dàng mà hỏi.

Không cần. Hoa Khóc Tuyết lắc đầu một cái: Càng ăn càng cảm thấy không hợp khẩu vị.

Như vậy thì để bổn vương ăn hết là được, lãng phí là rất đáng xấu hổ. Mộ Lương bất đắc dĩ cười cười đang tính đưa vào trong miệng, bánh hoa đào trên đầu ngón tay đột nhiên bị hắn bóp nát.

Ưmh, thật là yếu ớt, Bổn vương cũng không có dùng sức.

Lời này vừa nói ra, trừ Phong Vụ Niên ra tất cả những người biết chuyện đều muốn cười ha hả, Mộ Lương thật là lão hồ ly, vừa nãy giờ không nói gì, thì ra là vận sức chờ phát động lâu rồi, chờ Hoa Khóc Tuyết khiêu khích Phong Vụ Niên làm cho hắn bị kích động thì liền bổ khuyết thêm một đao như vậy. . . . . . Cái lời nói kia ý tứ không phải là bánh hoa đào của Phong Vụ Niên làm ra, Hoa Khóc Tuyết không thích, mà là hắn, còn chưa có dùng lực thì đã có thể khiến nó tan xương nát thịt. . . . . .

Rừng hoa đào này là mỹ cảnh, chư vị vẫn là chưa được xem đi, hôm nay Bổn cung sẽ dẫn đường, để cho chư vị hảo hảo mà thưởng thức! Ngọc bội ở trong lòng bàn tay hóa thành bột, Phong Vụ Niên hoắc mắt đứng lên, cố nén tức giận cười cười, xoay người sang chỗ khác, đi về phía trước.

Vậy sao? Vậy thì Bổn Vương phải hảo hảo xem một chút. Mộ Lương lười biếng nói, chậm rãi đứng dậy.

Mộ Lương, ta ở nơi này ngủ một lát, chàng đi hái về đây một giỏ hoa đào, phải có ngọn cây, buổi tối ta làm bánh hoa đào cho chàng. Hoa Khóc Tuyết đẩy hắn ra ngồi xuống, nháy mắt mấy cái ánh mắt của nàng đã bị cơn buồn ngủ vây khốn.

Ta có thể gọi Cảnh Duệ đi hái. Mộ Lương biết nàng lại bắt đầu mệt rã rời rồi, nhíu nhíu mày, không muốn rời đi.

Nếu như chàng không đi, Phong Vụ Niên sẽ tìm ai gây phiền phức? Hoa Khóc Tuyết hừ nhẹ, lại đẩy hắn một cái, Phong Vụ Niên nếu không nhìn thấy Mộ Lương, tự nhiên sẽ đi trở về phủ, đến lúc đó hắn sẽ lại đến đây gây chuyện, nàng còn ngủ thế nào được?

Mộ Lương thở dài, bất đắc dĩ ngắt chóp mũi của nàng, vỗ vỗ trên Thiêu Hồng đầu nàng, ý bảo nó bảo vệ tốt chủ tử của nó, thấy nó hồng quang chợt lóe, lúc này mới yên tâm.

Không cần phải lo lắng, ta sẽ không ngủ say. Hoa Khóc Tuyết cười cười, trông thấy tất cả mọi người đứng lên xoay người đi về phía trước rồi, đột nhiên ở bên môi Mộ Lương hôn một cái y hệt như chuồn chuồn lướt nước, ngay sau đó lùi về sau, dựa vào thành ghế, nhắm hai mắt lại.

Mộ Lương ngẩn người, hồi hồn sau nhìn gương mặt nàng hơi ửng hồng cùng lông mi khẽ run, tà khí mà cười lên, muốn cúi người xuống cùng nàng thân thiết một phen, lại nghe được Hoa Trảm Lãng ở đằng trước hài hước kêu lên, hừ nhẹ một tiếng, có chút không nỡ nhìn Hoa Khóc Tuyết lần nữa, thấy nàng vẫn không mở mắt, chỉ đành phải xoay người rời đi.

Hoa Khóc Tuyết chậm

/147

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status