Tiểu Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 131 - Chương 90.3

/147


Bội quan lương thảo đã sớm vận đến, chiến tranh cũng tiếp tục hơn nửa tháng, hai bên quân đội có chút bất phân thắng bại, đội quân tước quốc kiêu dũng thiện chiến, Mộ Quốc cũng không kém, hai bên đại quân tổn thất nghiêm trọng, tạm thời ngưng chiến.

Cảnh Duệ lo âu nhìn ngoài cửa sổ, Trạch Linh cùng Bạch Thánh Vũ rốt cuộc ở đâu? Hắn đã phái người đi tìm hơn nửa tháng, mà tin tứct thu về cho Cảnh Duệ thì hoàn toàn không có.

Đừng lo lắng, hai người đó đều không yếu, cũng chỉ là một cái đất lỡ nho nhỏ, sẽ không xảy ra chuyện. Trạch Lương đè xuống lo lắng, lên tiếng an ủi.

Không cần nói nữa, chúng ta đều rất lo lắng cho bọn họ, không cần an ủi phải an ủi như vậy! tính tình Trạch Hàn tương đối thẳng, cau mày khẽ nguyền rủa nói: bản lãnh lớn như vậy, sau vẫn chưa trở lại tìm chúng ta, không phải cố ý đó chứ?

Lúc Vương Gia mới thu nhận chúng ta,đã truyền vào cơ thể ba người chúng ta tr một cỗ huyễn lục, giữa ba người chúng ta có cảm ứng với nhau, chúng ta bây giờ thật là làm không cảm thấy gì, đều đó chứng tỏ Trạch Linh hết sức an toàn . Trạch Linh liếc Trạch Hàn một cái.

A, đúng rồi. Trạch Hàn sững sờ, ngay sau đó nhớ lại chuyện này.

Nếu không còn chuyện gì, tại sao ngay cả một bóng người cũng không nhìn thấy? Lưu Nguyệt cũng có chút lo lắng, nhìn khuôn mặt tươi cười của Cảnh Duệ gần đây càng ngày càng ít cười, nàng đau lòng chết được.

Mà nếu cho bọn họ biết nguyên nhân mình lo lắng Trạch Linh cùng Bạch Thánh Vũ, cho đến bây giờ bọn họ không thấy hai người trở lại, tất cả đều là kiệt tác của Bạch Thánh Vũ, sợ rằng sẽ giận đến mức sẽ buộc Bạch Thánh Vũ lại lăng trì xử tử. . . . . .

Trong sơn cốc.

Bạch Thánh Vũ, tại sao còn chưa tìm được đường ra? Trạch Linh cau mày nhìn cảnh tượng bốn phía có chút quen thuộc, sắc mặt liền trầm xuống, giận dữ nhìn về phía Bạch Thánh Vũ, Nơi này chúng ta đã đi qua có đúng hay không!

Nhìn như vậy, hình như là đúng rồi. Bạch Thánh Vũ trừng mắt nhìn, vô tội cười, nơi này dĩ nhiên đã tới, nhưng là hắn cố ý dẫn Trạch Linh lượn quanh một vòng rồi trở về.

Trạch Linh tất nhiên không bỏ qua ánh nhìn chợt lóe sáng đầy tính toán trong mắt hắn, thông minh như hắn rất nhanh phản liền hiểu rõ, Bạch Thánh Vũ, ngươi là cố ý dẫn ta đi đến đây có đúng hay không?

Thấy hắn đã phát hiện, Bạch Thánh Vũ cũng lười giả bộ ngu, nhíu mày cười một tiếng, không để ý chút nào nói, Thật thông minh a, nhanh như vậy liền phát hiện, không sai, ta chính là cố ý!

Ngươi điên rồi phải hay không? Hiện tại tình hình chiến tranh ở bội quan còn không biết như thế nào, tại sao ngươi có thể cố ý lãng phí thời gian ở nơi này? Trạch Linh giận dữ cắn chặt hàm răng đến run lên, đây là lần đầu tiên trong nửa tháng hắn cẩn thận nhìn khuôn mặt của Bạch Thánh Vũ, nửa tháng này, hành động việc làm của Bạch Thánh Vũ càng ngày càng không phù hợp với thường tình, mà tim của hắn cũng càng ngày càng thoát khỏi quỹ đạo, nói hắn mềm yếu cũng được, nửa tháng này, hắn vẫn luôn trốn tránh .

Ta làm cái gì? Bạch Thánh Vũ cười khổ, Ta làm cái gì, ngươi lại không biết sao?

Không biết, ta có thể biết cái gì! Trạch Linh hung hăng đập vỡ khối


/147

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status