Tiểu Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 37 - Chương 37

/147


Đông Phương Vũ cứng đờ cười, nhìn chén canh nóng kia ở trước mặt, uống cũng không được mà không uống cũng không xong, trời nóng bức như thế này mà muốn nàng uống chén canh nóng xuống. . . . . .

Công chúa, uống nha, Vương phủ có người đầu bếp mới tới, tay nghề không tệ. Hoa Khấp Tuyết thản nhiên nhìn nàng, nghĩ đến tay nghề của Thánh Diêu lại cho vào bụng người này, cảm thấy rất đáng tiếc.

Lưu Nguyệt ở một bên muốn cười lại không dám cười, Liên nhi thấy thế, hung hăng trừng mắt về phía Lưu Nguyệt, Lưu Nguyệt nhịn xuống nụ cười, nhíu mày trừng mắt lại với Liên nhi, thua người không thua trận, tiểu thư sẽ không thua, Lưu Nguyệt nàng cũng không thể thua nha hoàn của công chúa gì kia.

Liên nhi thấy vậy, tức giận tới mức nghiến răng, đi theo công chúa lâu như vậy vẫn là lần đầu tiên có người làm dám lớn lối như vậy với nàng!

Hạ nhân của Vương phủ, hình như là không có quy củ a. Đông Phương Vũ nhấp một ngụm canh nóng, chợt cảm thấy toàn thân đều đổ đầy mồ hôi, đè nén lửa giận trong lòng, dịu dàng nở nụ cười, như có như không liếc Lưu Nguyệt một cái.

Quy củ tự nhiên là có, chẳng qua là ta coi Lưu Nguyệt như tỷ muội, nên nàng là ngoại lệ. Hoa Khấp Tuyết ăn vào một miếng dưa hấu ướp lạnh, mặc dù không cười nhưng biểu tình trên mặt vẫn có thể làm cho người ta nhìn ra nàng hiện tại rất thoải mái.

Đông Phương Vũ bị nóng đến đòi mạng nhìn thấy như vậy, liền tức điên lên, có hỏa không thể phát, kiềm nén đến muốn bệnh rồi.

Lưu Nguyệt nghe vậy, hốc mắt đỏ lên, liền quỳ xuống đất nói: Tiểu thư, người đối với Lưu Nguyệt thật tốt quá.

Lưu Nguyệt một bộ dáng cảm động, người ở bên ngoài nhìn vào, thấy thế nào cũng cảm thấy Hoa Khấp Tuyết là một chủ tử tốt, ngược lại Đông Phương Vũ ở một bên hướng về phía Liên nhi ra lệnh tới ra lệnh lui, thì có vẻ cay nghiệt .

Đông Phương Vũ làm sao không biết là nàng cố ý, cánh tay bưng canh nóng cũng không ngừng được run rẩy, Liên nhi thấy vậy, gấp ở trong lòng, đầu óc vừa chuyển, nhận lấy chén canh trên tay nàng, nhìn rong biển bên trong kêu lên: A nha, công chúa người không ăn được rong biển, canh này không thể uống nha.

Liên nhi nói đúng lắm, Bổn cung đã quên mất. Đông Phương Vũ làm ra vẻ bừng tỉnh, thuận thế giao chén canh nóng cho Liên nhi, khẽ mỉm cười đối với nàng lại âm thầm thở dài một hơi, nhờ có nha đầu này cơ trí.

Là như thế này sao? Lưu Nguyệt, phân phó phòng bếp, bưng thêm một chén nữa. . . . . . Hoa Khấp Tuyết nhíu mày, lời còn chưa nói hết, liền bị Đông Phương Vũ vội vàng cắt đứt.

Không cần, như vậy quá phiền toái, Bổn cung cũng không phải là rất đói bụng, ở chỗ này ngồi hóng mát là được rồi. Nói đùa sao, thêm một chén nữa? Nàng một thân đổ mồ hôi, nếu thực sự uống một chén nữa, không bị cảm nắng mới lạ?

Nhìn Hoa Khấp Tuyết không ngừng đưa dưa hấu vào miệng, Đông Phương Vũ

/147

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status