Tiểu Sủng Phi Của Nhiếp Chính Vương

Chương 70 - Chương 62.4

/147


Editor: Mộc Du

Hắn sẽ không vô duyên vô cớ tới tìm chàng. Hoa Khấp Tuyết hừ nhẹ, ít nhiều hắn cũng là Tể Tướng, làm sao có thể rãnh rỗi như vậy.

Được rồi. Mộ Lương thở dài, ngắt cái mũi của nàng, bế nàng lên nói: Lưu Nguyệt, mang hoa quả tới Lương các.

Khoan đã, Mộ Lương, ta là ở Noãn các. Hoa Khấp Tuyết nhíu nhíu mày.

Có sai biệt sao? Mộ Lương cười đến mập mờ, quét mắt nhìn vẻ mặt muốn xem bát quái của mọi người, cúi người ở bên tai nàng nhẹ giọng nói: Chúng ta, cũng đã như vậy. . . . . . Âm thanh không lớn, lại đủ để cho mọi người ở đây đều nghe thấy.

Nha. . . . . . Thì ra là cũng như vậy! Mọi người một biểu tình hiểu rõ, cười đến ranh mãnh.

Khuôn mặt nhỏ nhắn của Hoa Khấp Tuyết đỏ bừng lên, giơ tay lên liền muốn cho Mộ Lương một quyền, cảm giác vô lực lại ập tới, ánh mắt một hồi hoảng hốt.

A noãn, không sao chứ? Mộ Lương nhận thấy được nàng không đúng, vẻ mặt biến đổi, lo lắng hỏi.

Hoa Khấp Tuyết lắc đầu một cái: Nghỉ ngơi một chút sẽ tốt thôi.

Trạch Linh, Trạch Hàn các ngươi canh chừng Vương phi cho kỹ! Mộ Lương nhàn nhạt phân phó một tiếng, ôm Hoa Khấp Tuyết đi về hướng Lương các.

Trạch Linh và Trạch Hàn liếc mắt nhìn nhau, chau chau mày, cũng rời đi theo họ.

Chưa từng gặp qua Tuyết Tuyết suy yếu như vậy. Hoa Trảm Lãng thấy bọn họ rời đi, tất cả trên mặt đều là lo lắng.

Trảm Lãng, chàng yên tâm, hoàng thúc sẽ chăm sóc cho Tuyết Tuyết thật tốt. Mặc dù Mộ Hỏa Nhân cũng lo lắng nhưng vẫn là cười an ủi Hoa Trảm Lãng.

Ừ. Hoa Trảm Lãng cười nhạt, biết tâm ý của nàng, trong lòng đều là ấm áp.

Cảnh Duệ, mang ta đi tu luyện! Lưu Nguyệt lôi kéo tay áo Cảnh Duệ.

Sao lại vội vã như vậy? Cảnh Duệ kỳ quái nhìn nàng.

Ta muốn nhanh trở nên mạnh mẽ để bảo vệ tiểu thư! Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của Lưu Nguyệt đều là kiên định, lôi Cảnh Duệ đi tu luyện.

Cảnh Duệ âm thầm thở dài một hơi, đối với hành động này của nàng cảm thấy rất bất đắc dĩ nhưng lại chỉ biết đi theo nàng.

Chậc chậc, Tuyết Tuyết tìm được một nha hoàn tốt. Hoa Trảm Lãng nhíu mày nhìn Lưu Nguyệt, trong mắt thoáng qua sự tán thưởng.

Tuyết Tuyết coi Lưu Nguyệt là tỷ muội, cái gì mà nha hoàn với không nha hoàn, thiệt khó nghe! Mộ Hỏa Nhân cáu gắt, nghĩ đến cái gì đó, đột nhiên nhảy dựng lên nói: A nha, ta còn chưa có chuẩn bị quà tặng cho hoàng huynh, Trảm Lãng, mau đi theo ta!

Có gì phải hoảng sợ như vậy, nàng chậm một chút! Hoa Trảm Lãng không biết làm thế nào, thấy nàng dứt khoát buông mình ra, tự mình chạy đi, trên mặt tối đen, lắc mình đuổi theo, nha đầu này thật là. . . . . .

Lương Các.

Đi đi, không cần phải lo lắng cho ta, bọn Trạch Linh đều ở đây. Hoa Khấp Tuyết cười nhạt, hơi đẩy hắn ra một chút.

Ta sẽ rất nhanh trở lại, A noãn, ngủ một lát đi. Mộ Lương cúi




/147

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status