Sáng hôm sau,sau khi mọi người ăn uống no nê,cả 6 người tập trung tại trước tòa lâu đài bí ẩn ấy và hít một hơi thật sâu nói
_Sẵn sàng chưa?
_Her...her.....Tulip về đây...đáng sợ quá....T_T...Tulip quay lưng vừa tính bước đi thì bị Layon kéo lỗ tai lại và nói
_Mày thúi quá đi...tới đến đây rồi giờ muốn quay về....khùng hử?....
_Thôi mày ơi....coi cái tòa lâu đài đó kia...âm u kinh dị...nhìn mà muốn nổi hết da gà da vịt....Tulip rùng mình lắc đầu
_Giờ mày chịu nổi da gà da vịt của mày hay mày chịu mất Ren?...Layon hỏi
_Á...con này chơi hỏi kì vậy mày?
_Hehe....chuẩn bị vào thôi....
_Mọi người nhớ nắm chặt tay nhau đừng buông ra nhé....Julia lên tiếng dặn và rồi mọi người gật đầu.Pyo đến trước và nhè nhẹ kéo chiếc cửa gỗ cũ kĩ ra,mỘt làn khói nhè nhẹ tỏa đến khiến mọi người rùng mình.Biết Tulip sợ, Ren nắm chặt lấy tay cô bé và an ủi
_Anh sẽ bảo vệ em...không để em thiệt hại đâu....
_Em biết mà...anh không bảo vệ em chả lẽ bảo vệ mấy con ma trong kia?...Đúng không nè....Tulip cười hinh hích nhìn Ren...nhưng cô nào ngờ rằng sau khi nói câu xúc phạm ấy...làn khỏi nhè nhẹ đó bỗng trở nên dữ dội hơn và cuốn hút hết 6 mạng người nho nhỏ ấy vào trong tòa lâu đài đen và huyền bí đó.Nhanh như chớp, Pyo và Julia hét lên
_Nicky, Ren....giữ chặt tay Tulip và Layon...đừng để vuột mất....
Vào đến bên trong...6 người mở mắt ra.Họ ngỡ ngàng nhìn tòa lâu đài như lần đầu họ đến, vẫn vậy và vẫn đẹp như xưa. Tulip chau mày hỏi
_Ủa, cái nơi khỉ ho gà gáy này không có ai ở mà tại sao lại đẹp mà không cũ kĩ như vậy ta?
Tulip vừa dứt lời, tất cả các đèn trong lâu đài bỗng dưng vụt tắt khiến mọi người hốt hoảng.Julia nói vội
_Tulip à...đừng có nói bằng cái giọng đó nữa được không?...Nếu Tulip cứ nói như thế...những người trong này sẽ giận dữ và không ta thứ cho chúng ta mất.
_Đúng là cái con lau chau mà...Mở miệng ra là cứ đối đáp như là cái gì không bằng....Layon nhăn mặt nói.
_Dạ dạ hai chị hai...em biết lỗi rồi...làm gì ghê vậy....để em xin lỗi mấy người đó là được chứ gì....Tulip cười cười rồi im lặng một lát và lên tiếng..._Thưa các chị vợ cũ của Ren, em xin lỗi vì đã mạo mạn nói bậy...xin thứ lỗi à...
Tulip vừa dứt lời, một tiếng gió từ đâu đến rít lên trong từng kẽ tai khiến 6 người đau đớn phải bịt tai lại.Và rồi, họ đã quên đi chuyện phải nắm tay nhau thật chặt....
Ầm.....tiếng nổ mạnh lại một lần nữa phát ra....Và lần này,Julia như nhận ra được chuyện gì đang xảy ra, cô hét to lên
_Mọi người, đừng buông tay ra, tiếng rít đó chỉ làm cho chúng ta không nối kết được thôi.
Nhưng lời nói ấy dường như đã muộn rồi vì lúc này đây mọi người đã bị cuốn đi mỗi nơi.Và tất nhiên điều đó khiến mọi người hốt hoảng.Tại tầng hầm sâu nhất của lâu đài, Pyo đang cố gắng thoát ra khỏi căn phòng bị đóng chặt bởi một cánh cửa bằng gỗ to và vững chắc.Cậu lẩm bẩm..
_Khỉ thật....mình đã chủ quan rồi...trời ơi.không biết Julia và mọi người ra sao rồi....Phụ hoàng ơi là phụ hoàng, sao lại chế tạo ra cái nơi khỉ ho gà gáy như vậy chứ...
Đang lẩm bẩm, Pyo chợt nhớ tới chuyện mà vua Roenxi đã dặn trước khi cậu và mọi người ra đi. Pyo nói vội
_Đúng rồi, mình phải tìm đến sự giúp đỡ ở vua cha thôi.Nhưng...nhưng làm sao thoát khỏi căn phòng quái quỷ này chứ....
Trong lúc pyo đag tìm cách thoát khỏi căn hầm ấy thì trên lầu một, Julia đang đi luanh quanh trong phòng ăn...Cô đưa mắt nhìn quay quất
_Sao tối vậy trời...có ai ở đây không vậy?....Julia vừa hỏi xong thì một giọng nói của người con gái vang lên
_Cô có phải là Tulip, con gái của nữ hoàng LinhLinh không?
_Ai đó, sao cô biết mẫu hậu của ta...mà không....sao cô biết thân thế của ta?...Julia quay quay vòng vòng và hỏi...
_CHính mẹ cô đã đưa đến cái chết của chúng tôi....
Người con gái vừa dứt lời thì tất cả các đèn trong phòng ăn ság lên. Và lúc ấy, trước mắt Julia hiện lên một người con gái cũng khá trẻ với những vểt thương đầy người _CÔ là ai?....Julia trố mắt nhìn người con gái đó hỏi
_Ta là ai ư?....Cô về hỏi mẹ cô ấy....
_Nghĩ sao mà giờ kêu tôi về nhà hỏi mẹ tôi?...CÁc người nhốt tụi tôi ở đây được ích gì chứ?...Hay là tại các người chỉ muồn giết Tulip kia vì cô ấy được lòng của Ren hả?
_Ừ...thì cứ cho là như vậy đi...nếu ta không có được Ren thì cô ta cũng vậy.
_CÔ biết lý do gì Ren không thương cô không?....Đó chính là vì cái lòng ganh tỵ và xấu xa của cô.
_Nếu cô còn nói một lời nữa...thì ta sẽ giết Tulip ngay lập tức...
_Ta nghĩ cô cũng như Tulip. CÔ ấy cũng hoàn toàn rơi vào cái bẫy này thôi. Và nhẽ ra, cô ấy cũng sẽ là một trong những nạn nhân như cô....nhưng vì cái tính cách kì quái và đáng yêu của cô ấy đã làm hoàng tử,người mà các cô yêu mến phải lòng.Giờ cô giết cô ấy có được trái tim của Ren hay không mà giết hả...hay chỉ làm cho Ren thêm thù hận cô?
_Im mồm...Người con gái tức giận dùng lực của mình đẩy Julia bay vào tường khiến Julia thét lên một tiếng thất thanh.Và tất nhiên, tiếng thét đó vang dội đi khắp tòa lâu đài.Dưới tầng hầm, Pyo thét lên
_Julia....JUlia à...em có sao không?...Thả tao ra...các người mà đụng đến vợ tao...tao giết không tha...
Trên lầu một,Nicky vẫn đang bị nhốt ở đấy.Cậu đi lui đi tới một hồi rồi nhìn ra ngoài ban công...Nicky nghĩ..."Hmm...nếu đây là cách tốt thì mình phải tìm đến sự giúp đỡ của phụ hoàng thôi"....Và như suy nghĩ của Nicky, cậu định phóng ra ngoài cửa sổ thì "BÙM"....Nicky bị dội lại.Và đâu đó, một tiếng cười đầy man rợ vang lên..Nicky quay đầu lại và nhìn quanh quất...Cậu lên tiếng
_AI....ai đó?
_Mày biết làm gì?...Trong bóng tối, một người con trai khá điển mắt bước ra.Cậu ta nhìn NIcky bằng ánh mắt khinh miệt.
_Lũ chúng mày là ai?...Nếu không thả tụi tao ra...thì lúc đó đừng trách phụ hoàng của tao
_Phụ hoàng mày thì làm được cái gì chứ?..Sau khi ta thanh toán lũ tụi mày xong...ta sẽ giết đến phụ hoàng của mày...tụi mày tường trường sinh là không chết saO?
_NÓi đi...mày là ai?...tại sao muốn giết tao với phụ hoàng của tao?
_Chính phụ hoàng của mày vì cái trường sinh của thằng anh mày mà giết đi người yêu tao...tao thề thù này không trả thì tao không làm người
_Nếu như theo cách của mày nói thì mày không phải là người ở đây?...Không lẽ...mày là người ở thế giới hiện đại sao?
_Xem ra mày cũng thông minh chứ
_Nhưng bằng cách nào mày có thể lọt vào thế giới này?
_Hahaha...cái này thì phải cám ơn đến nhỏ vợ xinh đẹp của mày và con bạn nó....Cái đồ hám trai...
_Mày....mày...tao không cho mày đụng chạm đến vợ tao...nghe chưa?...NÓi rồi, Nicky nhanh như như chớp bụp thẳng vào mặt thẳng đó khiến thằng đó hơi chao đảo một tí.Nhưng rồi, hắn ta nhìn NIcky nhếch môi cười bảo
_Vợ mày ư?...Mày hãy xem đây...xem thử vợ mày là người như thế nào nhé....
NÓI rồi, trước mắt của NIcky, Layon hiện ra...
_Sẵn sàng chưa?
_Her...her.....Tulip về đây...đáng sợ quá....T_T...Tulip quay lưng vừa tính bước đi thì bị Layon kéo lỗ tai lại và nói
_Mày thúi quá đi...tới đến đây rồi giờ muốn quay về....khùng hử?....
_Thôi mày ơi....coi cái tòa lâu đài đó kia...âm u kinh dị...nhìn mà muốn nổi hết da gà da vịt....Tulip rùng mình lắc đầu
_Giờ mày chịu nổi da gà da vịt của mày hay mày chịu mất Ren?...Layon hỏi
_Á...con này chơi hỏi kì vậy mày?
_Hehe....chuẩn bị vào thôi....
_Mọi người nhớ nắm chặt tay nhau đừng buông ra nhé....Julia lên tiếng dặn và rồi mọi người gật đầu.Pyo đến trước và nhè nhẹ kéo chiếc cửa gỗ cũ kĩ ra,mỘt làn khói nhè nhẹ tỏa đến khiến mọi người rùng mình.Biết Tulip sợ, Ren nắm chặt lấy tay cô bé và an ủi
_Anh sẽ bảo vệ em...không để em thiệt hại đâu....
_Em biết mà...anh không bảo vệ em chả lẽ bảo vệ mấy con ma trong kia?...Đúng không nè....Tulip cười hinh hích nhìn Ren...nhưng cô nào ngờ rằng sau khi nói câu xúc phạm ấy...làn khỏi nhè nhẹ đó bỗng trở nên dữ dội hơn và cuốn hút hết 6 mạng người nho nhỏ ấy vào trong tòa lâu đài đen và huyền bí đó.Nhanh như chớp, Pyo và Julia hét lên
_Nicky, Ren....giữ chặt tay Tulip và Layon...đừng để vuột mất....
Vào đến bên trong...6 người mở mắt ra.Họ ngỡ ngàng nhìn tòa lâu đài như lần đầu họ đến, vẫn vậy và vẫn đẹp như xưa. Tulip chau mày hỏi
_Ủa, cái nơi khỉ ho gà gáy này không có ai ở mà tại sao lại đẹp mà không cũ kĩ như vậy ta?
Tulip vừa dứt lời, tất cả các đèn trong lâu đài bỗng dưng vụt tắt khiến mọi người hốt hoảng.Julia nói vội
_Tulip à...đừng có nói bằng cái giọng đó nữa được không?...Nếu Tulip cứ nói như thế...những người trong này sẽ giận dữ và không ta thứ cho chúng ta mất.
_Đúng là cái con lau chau mà...Mở miệng ra là cứ đối đáp như là cái gì không bằng....Layon nhăn mặt nói.
_Dạ dạ hai chị hai...em biết lỗi rồi...làm gì ghê vậy....để em xin lỗi mấy người đó là được chứ gì....Tulip cười cười rồi im lặng một lát và lên tiếng..._Thưa các chị vợ cũ của Ren, em xin lỗi vì đã mạo mạn nói bậy...xin thứ lỗi à...
Tulip vừa dứt lời, một tiếng gió từ đâu đến rít lên trong từng kẽ tai khiến 6 người đau đớn phải bịt tai lại.Và rồi, họ đã quên đi chuyện phải nắm tay nhau thật chặt....
Ầm.....tiếng nổ mạnh lại một lần nữa phát ra....Và lần này,Julia như nhận ra được chuyện gì đang xảy ra, cô hét to lên
_Mọi người, đừng buông tay ra, tiếng rít đó chỉ làm cho chúng ta không nối kết được thôi.
Nhưng lời nói ấy dường như đã muộn rồi vì lúc này đây mọi người đã bị cuốn đi mỗi nơi.Và tất nhiên điều đó khiến mọi người hốt hoảng.Tại tầng hầm sâu nhất của lâu đài, Pyo đang cố gắng thoát ra khỏi căn phòng bị đóng chặt bởi một cánh cửa bằng gỗ to và vững chắc.Cậu lẩm bẩm..
_Khỉ thật....mình đã chủ quan rồi...trời ơi.không biết Julia và mọi người ra sao rồi....Phụ hoàng ơi là phụ hoàng, sao lại chế tạo ra cái nơi khỉ ho gà gáy như vậy chứ...
Đang lẩm bẩm, Pyo chợt nhớ tới chuyện mà vua Roenxi đã dặn trước khi cậu và mọi người ra đi. Pyo nói vội
_Đúng rồi, mình phải tìm đến sự giúp đỡ ở vua cha thôi.Nhưng...nhưng làm sao thoát khỏi căn phòng quái quỷ này chứ....
Trong lúc pyo đag tìm cách thoát khỏi căn hầm ấy thì trên lầu một, Julia đang đi luanh quanh trong phòng ăn...Cô đưa mắt nhìn quay quất
_Sao tối vậy trời...có ai ở đây không vậy?....Julia vừa hỏi xong thì một giọng nói của người con gái vang lên
_Cô có phải là Tulip, con gái của nữ hoàng LinhLinh không?
_Ai đó, sao cô biết mẫu hậu của ta...mà không....sao cô biết thân thế của ta?...Julia quay quay vòng vòng và hỏi...
_CHính mẹ cô đã đưa đến cái chết của chúng tôi....
Người con gái vừa dứt lời thì tất cả các đèn trong phòng ăn ság lên. Và lúc ấy, trước mắt Julia hiện lên một người con gái cũng khá trẻ với những vểt thương đầy người _CÔ là ai?....Julia trố mắt nhìn người con gái đó hỏi
_Ta là ai ư?....Cô về hỏi mẹ cô ấy....
_Nghĩ sao mà giờ kêu tôi về nhà hỏi mẹ tôi?...CÁc người nhốt tụi tôi ở đây được ích gì chứ?...Hay là tại các người chỉ muồn giết Tulip kia vì cô ấy được lòng của Ren hả?
_Ừ...thì cứ cho là như vậy đi...nếu ta không có được Ren thì cô ta cũng vậy.
_CÔ biết lý do gì Ren không thương cô không?....Đó chính là vì cái lòng ganh tỵ và xấu xa của cô.
_Nếu cô còn nói một lời nữa...thì ta sẽ giết Tulip ngay lập tức...
_Ta nghĩ cô cũng như Tulip. CÔ ấy cũng hoàn toàn rơi vào cái bẫy này thôi. Và nhẽ ra, cô ấy cũng sẽ là một trong những nạn nhân như cô....nhưng vì cái tính cách kì quái và đáng yêu của cô ấy đã làm hoàng tử,người mà các cô yêu mến phải lòng.Giờ cô giết cô ấy có được trái tim của Ren hay không mà giết hả...hay chỉ làm cho Ren thêm thù hận cô?
_Im mồm...Người con gái tức giận dùng lực của mình đẩy Julia bay vào tường khiến Julia thét lên một tiếng thất thanh.Và tất nhiên, tiếng thét đó vang dội đi khắp tòa lâu đài.Dưới tầng hầm, Pyo thét lên
_Julia....JUlia à...em có sao không?...Thả tao ra...các người mà đụng đến vợ tao...tao giết không tha...
Trên lầu một,Nicky vẫn đang bị nhốt ở đấy.Cậu đi lui đi tới một hồi rồi nhìn ra ngoài ban công...Nicky nghĩ..."Hmm...nếu đây là cách tốt thì mình phải tìm đến sự giúp đỡ của phụ hoàng thôi"....Và như suy nghĩ của Nicky, cậu định phóng ra ngoài cửa sổ thì "BÙM"....Nicky bị dội lại.Và đâu đó, một tiếng cười đầy man rợ vang lên..Nicky quay đầu lại và nhìn quanh quất...Cậu lên tiếng
_AI....ai đó?
_Mày biết làm gì?...Trong bóng tối, một người con trai khá điển mắt bước ra.Cậu ta nhìn NIcky bằng ánh mắt khinh miệt.
_Lũ chúng mày là ai?...Nếu không thả tụi tao ra...thì lúc đó đừng trách phụ hoàng của tao
_Phụ hoàng mày thì làm được cái gì chứ?..Sau khi ta thanh toán lũ tụi mày xong...ta sẽ giết đến phụ hoàng của mày...tụi mày tường trường sinh là không chết saO?
_NÓi đi...mày là ai?...tại sao muốn giết tao với phụ hoàng của tao?
_Chính phụ hoàng của mày vì cái trường sinh của thằng anh mày mà giết đi người yêu tao...tao thề thù này không trả thì tao không làm người
_Nếu như theo cách của mày nói thì mày không phải là người ở đây?...Không lẽ...mày là người ở thế giới hiện đại sao?
_Xem ra mày cũng thông minh chứ
_Nhưng bằng cách nào mày có thể lọt vào thế giới này?
_Hahaha...cái này thì phải cám ơn đến nhỏ vợ xinh đẹp của mày và con bạn nó....Cái đồ hám trai...
_Mày....mày...tao không cho mày đụng chạm đến vợ tao...nghe chưa?...NÓi rồi, Nicky nhanh như như chớp bụp thẳng vào mặt thẳng đó khiến thằng đó hơi chao đảo một tí.Nhưng rồi, hắn ta nhìn NIcky nhếch môi cười bảo
_Vợ mày ư?...Mày hãy xem đây...xem thử vợ mày là người như thế nào nhé....
NÓI rồi, trước mắt của NIcky, Layon hiện ra...
/113
|