Sáng hôm đó,Ren và Laura nghênh ngang bước qua phòng của mấy vị hoàng tử,tiểu thư.Mọi người ra chào đón cặp đôi này,Ren đưa đôi mắt nhìn quanh,phát hiện ra cái gì đó thiếu thiếu,liền cao giọng hỏi
_Con heo đâu rồi...
_Heo nào cơ anh Ren?_Nicky ngơ ngơ như con bò đội nón hỏi
_Thì cái con heo Tulip đó...._Ren bật mí
_Sax.....Tulip mà anh gọi con heo....Nicky lắc đầu ngao ngán
_Nó còn ngủ....Mery vội đáp ngay
_Cái con heo này.........
Ren mỉm cười nói và gật đầu rồi tiến thẳng đến giường cô bé.Cậu nhìn Tulip một cách chằm chằm ngẫm nghĩ
_Con heo này khi ngủ dễ thương phết....
Chả là cậu thấy pé heo Tulip nhà ta vừa ngủ vừa mút tay chùn chụt ấy mà)hay sao mà nhìn Tulip chằm chằm vậy
_Cái con nhỏ này...người ta thích người ta nhìn,vô duyên ế....khi nào cũng nghĩ xấu người khác_Ren trách Layon khiến cô nàng nhăn mặt
_Phải Ren không zậy trời....chả lẽ ma ám rồi à
_Ám cái đầu khỉ cô thì có....Ren dí trán Layon một cái rồi nói ngược lại khiến Layon tức đến xùi bọp mép...(T/g ơi...nổ vừa vừa á...cho pà kon nó sống)
Tiếng cãi nhau ồn ã khiến Tulip trở mình cằn nhằn
_Mấy đứa khỉ này,ồn ào quá...im lặng cho bản cô nương ngủ.....
Nghe vậy Ren và Layon lập tức im lặng.Cậu từ từ tiến đến dưới chân Tulip,nghĩ ra cách chọc phá cô,cậu thổi nhè nhẹ dưới lòng bàn chân Tulip....và rồi.........3.........2...........1...............
_Ui da.........chẹp mũi tui rùi trời ơi...má ơi là má...._Rồi cô nhìn sang Ren há hốc miệng,hỏi một cách ngây thơ_Ren sao thế?Mũi bị ai đánh mà chảy tội nghiệp ế..........
_Her...her....Ren không sao.....Ren nhăn mặt cười khổ sở
Đằng kia,Layon và mọi người đang nhìn Ren với Tulip một cách lạ lẫm và nghi ngờ về cách nói chuyện xưng hô của hai người.
30 phút sau,cả đám xuất hiện dưới sảnh đường,theo đoàn người của lớp đến ăn lâu đài ăn để ăn điểm tâm.Layon đi tụt lại sau cùng mặc dù người khởi đầu là cô bé.Sau khi thấy được cơ hội thích hợp,Layon kéo tay Tulip lại và nói
_Tulip,mày vẫn còn giận tao chứ?
_Hì hì....hết rồi....Tulip xoa đầu cười xòa khiến Layon mừng rơn nhảy cẫng lên ôm chầm lấy Tulip và nói
_Yêu mày quá....yêu mày quá....
Tulip xoa xoa đầu Layon mỉm cười nhè nhẹ.Ai ngờ,một câu nói s0ck của ai đó vang lên:
_Cô bị đồng tính hả Layon....Nicky cười một cách nham hiểm,nói sock Layon.
Cô nàng này cũng không vừa,hếch hếch cái mặt lên trời đáp trả
_Chứ sao nữa,anh hem thấy à...hay anh ghen tị với Tulip...
_Th0yyyyyyyyyy.....cho Julia xin....Julia lên tiếng dập tắt tiếng cãi nhau.
Đến lúc này,Tulip mới nhớ lại những gì ngày hôm qua,cô nhìn Julia bằng ánh mắt lo lắng.Và rồi sau khi đắn đo suy nghĩ,Tulip kéo tay Julia ra đằng sau,nói với giọng nhẹ nhàng và bình tĩnh
_Julia à....Tôi muốn từ bỏ hợp đồng với cô....
_Tại sao,..........._Lúc này,Julia bắt đầu biến đổi sắc mặt khi thấy thái độ của Tulip
_Tại vì tôi yêu Ren...tôi không thể sống thiếu Ren được...tôi biết như thế thì có lỗi với mama nhưng.....
_Thế Ren có yêu cô không mà cô quyết định như vậy?....Julia hỏi cắt ngang câu nói của Tulip
_Tôi không cần Ren yêu lại,chỉ cần nhìn thấy anh ấy hạnh phúc là tôi vui rồi...
_Kể cả lúc Ren trong tay người khác?_Julia đưa ra ví dụ xấu nhất.Tuy hơi lưỡng lự nhưng Tulip vội trả lời ngay
_Đúng
_Vậy đây là cái quyết định cuối cùng của cô ư?
_Ừ...Tulip gật đầu chắc chắn.Nghe đến vậy,Julia không nói nữa,cô đi lên trước bắt chuyện với Pyo.Layon mỉm cười đến bên Tulip nói
_Tao phục mày thật đó Tulip...
_Có gì đâu mà phục tao,tao chỉ làm theo lời con tim mách bảo thôi
_Ghê nhá....Layon chớp chớp đôi mắt nhìn Tulip khiến cô nàng thấy ngượng,xô nhẹ Layon hờn dỗi
_Dẹp mày đi....
_Hì hì....
Hai cô nàng lại vui vẻ cười đùa với nhau như chưa từng có chuyện gì xảy ra.Ren nhìn 2 cô bé đó liền nở nụ cười nửa miệng khó hiểu.
Lát sau,Tulip rượt Layon chạy lòng vòng mội hồi thì Layon đứng lại thở gấp gáp và bảo
_Phù....phù....Ế mày,....phù...đứng đó,...phù... tao chụp ảnh chơi....
_Ok lun.Tulip gật đầu đồng ý ngay
_3.....2....1....cười nào
Tulip nhe răng cười một cách hồn nhiên.Pyo thấy thế liền nói
_Cảnh ở đây xấu thế em chụp ảnh làm gì....
_Người ta thích mà....Tulip nhõng nhẽo
Ren phì cười vì đây là lần đầu thấy Tulip đáng yêu như vậy.Bỗng dưng,cậu cảm giác tim đập mạnh khi nghĩ về cô bé,cái cảm giác gì đó vừa hạnh phúc,vừa đau nhói và...............vừa lo sợ,rất là lo sợ...
_Con heo đâu rồi...
_Heo nào cơ anh Ren?_Nicky ngơ ngơ như con bò đội nón hỏi
_Thì cái con heo Tulip đó...._Ren bật mí
_Sax.....Tulip mà anh gọi con heo....Nicky lắc đầu ngao ngán
_Nó còn ngủ....Mery vội đáp ngay
_Cái con heo này.........
Ren mỉm cười nói và gật đầu rồi tiến thẳng đến giường cô bé.Cậu nhìn Tulip một cách chằm chằm ngẫm nghĩ
_Con heo này khi ngủ dễ thương phết....
Chả là cậu thấy pé heo Tulip nhà ta vừa ngủ vừa mút tay chùn chụt ấy mà)hay sao mà nhìn Tulip chằm chằm vậy
_Cái con nhỏ này...người ta thích người ta nhìn,vô duyên ế....khi nào cũng nghĩ xấu người khác_Ren trách Layon khiến cô nàng nhăn mặt
_Phải Ren không zậy trời....chả lẽ ma ám rồi à
_Ám cái đầu khỉ cô thì có....Ren dí trán Layon một cái rồi nói ngược lại khiến Layon tức đến xùi bọp mép...(T/g ơi...nổ vừa vừa á...cho pà kon nó sống)
Tiếng cãi nhau ồn ã khiến Tulip trở mình cằn nhằn
_Mấy đứa khỉ này,ồn ào quá...im lặng cho bản cô nương ngủ.....
Nghe vậy Ren và Layon lập tức im lặng.Cậu từ từ tiến đến dưới chân Tulip,nghĩ ra cách chọc phá cô,cậu thổi nhè nhẹ dưới lòng bàn chân Tulip....và rồi.........3.........2...........1...............
_Ui da.........chẹp mũi tui rùi trời ơi...má ơi là má...._Rồi cô nhìn sang Ren há hốc miệng,hỏi một cách ngây thơ_Ren sao thế?Mũi bị ai đánh mà chảy tội nghiệp ế..........
_Her...her....Ren không sao.....Ren nhăn mặt cười khổ sở
Đằng kia,Layon và mọi người đang nhìn Ren với Tulip một cách lạ lẫm và nghi ngờ về cách nói chuyện xưng hô của hai người.
30 phút sau,cả đám xuất hiện dưới sảnh đường,theo đoàn người của lớp đến ăn lâu đài ăn để ăn điểm tâm.Layon đi tụt lại sau cùng mặc dù người khởi đầu là cô bé.Sau khi thấy được cơ hội thích hợp,Layon kéo tay Tulip lại và nói
_Tulip,mày vẫn còn giận tao chứ?
_Hì hì....hết rồi....Tulip xoa đầu cười xòa khiến Layon mừng rơn nhảy cẫng lên ôm chầm lấy Tulip và nói
_Yêu mày quá....yêu mày quá....
Tulip xoa xoa đầu Layon mỉm cười nhè nhẹ.Ai ngờ,một câu nói s0ck của ai đó vang lên:
_Cô bị đồng tính hả Layon....Nicky cười một cách nham hiểm,nói sock Layon.
Cô nàng này cũng không vừa,hếch hếch cái mặt lên trời đáp trả
_Chứ sao nữa,anh hem thấy à...hay anh ghen tị với Tulip...
_Th0yyyyyyyyyy.....cho Julia xin....Julia lên tiếng dập tắt tiếng cãi nhau.
Đến lúc này,Tulip mới nhớ lại những gì ngày hôm qua,cô nhìn Julia bằng ánh mắt lo lắng.Và rồi sau khi đắn đo suy nghĩ,Tulip kéo tay Julia ra đằng sau,nói với giọng nhẹ nhàng và bình tĩnh
_Julia à....Tôi muốn từ bỏ hợp đồng với cô....
_Tại sao,..........._Lúc này,Julia bắt đầu biến đổi sắc mặt khi thấy thái độ của Tulip
_Tại vì tôi yêu Ren...tôi không thể sống thiếu Ren được...tôi biết như thế thì có lỗi với mama nhưng.....
_Thế Ren có yêu cô không mà cô quyết định như vậy?....Julia hỏi cắt ngang câu nói của Tulip
_Tôi không cần Ren yêu lại,chỉ cần nhìn thấy anh ấy hạnh phúc là tôi vui rồi...
_Kể cả lúc Ren trong tay người khác?_Julia đưa ra ví dụ xấu nhất.Tuy hơi lưỡng lự nhưng Tulip vội trả lời ngay
_Đúng
_Vậy đây là cái quyết định cuối cùng của cô ư?
_Ừ...Tulip gật đầu chắc chắn.Nghe đến vậy,Julia không nói nữa,cô đi lên trước bắt chuyện với Pyo.Layon mỉm cười đến bên Tulip nói
_Tao phục mày thật đó Tulip...
_Có gì đâu mà phục tao,tao chỉ làm theo lời con tim mách bảo thôi
_Ghê nhá....Layon chớp chớp đôi mắt nhìn Tulip khiến cô nàng thấy ngượng,xô nhẹ Layon hờn dỗi
_Dẹp mày đi....
_Hì hì....
Hai cô nàng lại vui vẻ cười đùa với nhau như chưa từng có chuyện gì xảy ra.Ren nhìn 2 cô bé đó liền nở nụ cười nửa miệng khó hiểu.
Lát sau,Tulip rượt Layon chạy lòng vòng mội hồi thì Layon đứng lại thở gấp gáp và bảo
_Phù....phù....Ế mày,....phù...đứng đó,...phù... tao chụp ảnh chơi....
_Ok lun.Tulip gật đầu đồng ý ngay
_3.....2....1....cười nào
Tulip nhe răng cười một cách hồn nhiên.Pyo thấy thế liền nói
_Cảnh ở đây xấu thế em chụp ảnh làm gì....
_Người ta thích mà....Tulip nhõng nhẽo
Ren phì cười vì đây là lần đầu thấy Tulip đáng yêu như vậy.Bỗng dưng,cậu cảm giác tim đập mạnh khi nghĩ về cô bé,cái cảm giác gì đó vừa hạnh phúc,vừa đau nhói và...............vừa lo sợ,rất là lo sợ...
/113
|