Nghe giọng nói trầm ấm của Ren vọng lên....Tulip chợt đứng khựng lại...và trong phút chốc đó cô cứ ngỡ mình đang nằm mơ....không nói gì,Tulip lại tiếp tục cuối đầu xuống và chậm rãi bước ra......giọng Ren càng ngày càng vang lên to hơn....
_Đừng bỏ anh mà Tulip....xin em đó....đừng rời xa anh...
Và rồi....đôi tay vạm vỡ của Ren ôm choàng lấy Tulip.....Tulip cảm nhận được hơi ấm của Ren....cảm nhận được mùi thơm đặc biệt của Ren....không gian dường như im ắng cả lên....và rồi....những giọt nước mắt mặn đắng của Tulip rơi lã chã trên những ngón tay cứng cỏi của Ren.....Ren bất ngờ vì những giọt nước mắt đó....Ren xoay người Tulip lại và nhè nhẹ đẩy gương mặt của cô bé lên....Ren sững sờ khi thấy mặt mũi cô tèm lem nước....Cậu nói với giọng bùi ngùi
_Em đang khóc đấy ư....
_Không dám....chả qua có con ruồi bay vào mắt ấy mà.....Tulip bướng bỉnh đáp trả khiến Ren phì cười
_Con ruồi nó ngu quá ha....nó bay vào mắt em làm gì thế nhỉ
_Ai biết.....đi mà hỏi nó....Tulip đẩy Ren ra,rồi đưa tay lên quệt nước mắt....Hành động đó khiến Ren cảm thấy xót xa....cậu mỉm cười nhẹ nhàng rồi nói
_Em thế này mới chính là Tulip nè....
_Ế.....thằng nhóc kia....ai cho nhóc gọi tỹ bằng em hừ....đá cái chết giờ á....
_Hứ....gọi ai là nhóc hả....người ta lớn hơn em 2 tuổi lẫn đó nhá
_Thôi đi nhóc.....ngoan tỹ cho ăn kẹo....
_Ớ.....Ren nhăn mặt trước tiếng cười giòn giã của Tulip....Không gian im lặng lúc trước giờ đã biến mất đâu rồi....Ren để Tulip cười một lúc rồi nói
_Em đừng li hôn anh nha
_Không yêu người ta thì li hôn chứ kiểu thế này có mà tàn đời....ple` ple`....Tulip lè lưỡi nói....Ren không nói gì....chỉ chìa ra cho Tulip một gói quà....Tulip nhìn gói quà hỏi
_Mua cho vua cha đó à....đẹp ha
_Mua cho em đó....chứ mua cho cha anh làm cái gì.....
_Cho tulip á......cái gì trong vậy....bo0m nổ hả.....
_Dẹp em đi....ăn với nói....lúc nào cũng lau chau.....Ren nhăn mặt....
_Không phải bo0m thế là lựu đạn rồi....định ám sát Tulip phải không?
_Ặc....con nhỏ khùng này.....=.=....Giờ có mở không.....
_Ngu sao không mở....lỡ có kẹo mút sao....Tulip nháy mắt tinh nghịch nói
_Đúng là con nhỏ ham ăn....sợ bo0m sợ lựu đạn cho lắm....nghĩ tới kẹo là mở liền....thôi thì đó....mở đi.....
Tulip nhăn răng cười tươi như hoa....vội giật lấy gói quà trên tay Ren...hành động đó khiến ren há hốc miệng.....
_Làm cái gì thế...
_Thì mở quà chứ gì.....Tulip tròn căn con mắt nói
_Chời....pó tay.....
Tulip từ từ mở gói quà.....và cô há hốc miệng trước món quà đó....Cô nhìn xoay qua Ren thì thấy cậu chàng đang nhìn lơ đãng đâu đó....Cô mỉm cười nhảy cẫng lên ôm lấy Ren....Tulip nói
_Thì ra Ren mua chiếc áo này....mua chiếc áo mà Tulip thích nhất....
_Hãy mặc cái áo đó vào lễ hội tối mai....còn nữa....chuyển hết áo quần về lại đây đi....
_Ừm....Tulip gật đầu vội vã và nhìn Ren cười tươi....
Cô chạy về phòng và thu dọn hết áo quần....mọi người thấy cô vậy....đều vui vẻ....nhưng chỉ có hai người hai người đang thầm nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng và sợ hãi..............
_Đừng bỏ anh mà Tulip....xin em đó....đừng rời xa anh...
Và rồi....đôi tay vạm vỡ của Ren ôm choàng lấy Tulip.....Tulip cảm nhận được hơi ấm của Ren....cảm nhận được mùi thơm đặc biệt của Ren....không gian dường như im ắng cả lên....và rồi....những giọt nước mắt mặn đắng của Tulip rơi lã chã trên những ngón tay cứng cỏi của Ren.....Ren bất ngờ vì những giọt nước mắt đó....Ren xoay người Tulip lại và nhè nhẹ đẩy gương mặt của cô bé lên....Ren sững sờ khi thấy mặt mũi cô tèm lem nước....Cậu nói với giọng bùi ngùi
_Em đang khóc đấy ư....
_Không dám....chả qua có con ruồi bay vào mắt ấy mà.....Tulip bướng bỉnh đáp trả khiến Ren phì cười
_Con ruồi nó ngu quá ha....nó bay vào mắt em làm gì thế nhỉ
_Ai biết.....đi mà hỏi nó....Tulip đẩy Ren ra,rồi đưa tay lên quệt nước mắt....Hành động đó khiến Ren cảm thấy xót xa....cậu mỉm cười nhẹ nhàng rồi nói
_Em thế này mới chính là Tulip nè....
_Ế.....thằng nhóc kia....ai cho nhóc gọi tỹ bằng em hừ....đá cái chết giờ á....
_Hứ....gọi ai là nhóc hả....người ta lớn hơn em 2 tuổi lẫn đó nhá
_Thôi đi nhóc.....ngoan tỹ cho ăn kẹo....
_Ớ.....Ren nhăn mặt trước tiếng cười giòn giã của Tulip....Không gian im lặng lúc trước giờ đã biến mất đâu rồi....Ren để Tulip cười một lúc rồi nói
_Em đừng li hôn anh nha
_Không yêu người ta thì li hôn chứ kiểu thế này có mà tàn đời....ple` ple`....Tulip lè lưỡi nói....Ren không nói gì....chỉ chìa ra cho Tulip một gói quà....Tulip nhìn gói quà hỏi
_Mua cho vua cha đó à....đẹp ha
_Mua cho em đó....chứ mua cho cha anh làm cái gì.....
_Cho tulip á......cái gì trong vậy....bo0m nổ hả.....
_Dẹp em đi....ăn với nói....lúc nào cũng lau chau.....Ren nhăn mặt....
_Không phải bo0m thế là lựu đạn rồi....định ám sát Tulip phải không?
_Ặc....con nhỏ khùng này.....=.=....Giờ có mở không.....
_Ngu sao không mở....lỡ có kẹo mút sao....Tulip nháy mắt tinh nghịch nói
_Đúng là con nhỏ ham ăn....sợ bo0m sợ lựu đạn cho lắm....nghĩ tới kẹo là mở liền....thôi thì đó....mở đi.....
Tulip nhăn răng cười tươi như hoa....vội giật lấy gói quà trên tay Ren...hành động đó khiến ren há hốc miệng.....
_Làm cái gì thế...
_Thì mở quà chứ gì.....Tulip tròn căn con mắt nói
_Chời....pó tay.....
Tulip từ từ mở gói quà.....và cô há hốc miệng trước món quà đó....Cô nhìn xoay qua Ren thì thấy cậu chàng đang nhìn lơ đãng đâu đó....Cô mỉm cười nhảy cẫng lên ôm lấy Ren....Tulip nói
_Thì ra Ren mua chiếc áo này....mua chiếc áo mà Tulip thích nhất....
_Hãy mặc cái áo đó vào lễ hội tối mai....còn nữa....chuyển hết áo quần về lại đây đi....
_Ừm....Tulip gật đầu vội vã và nhìn Ren cười tươi....
Cô chạy về phòng và thu dọn hết áo quần....mọi người thấy cô vậy....đều vui vẻ....nhưng chỉ có hai người hai người đang thầm nhìn cô bằng ánh mắt lo lắng và sợ hãi..............
/113
|