Lúc bấy giờ Niana mới nhìn qua Ren mỉm cười và nhẹ bước đến cạnh cậu,đặt tay lên vai cậu nói
_Em không biết người con gái nào làm anh buồn như vậy nhưng nếu anh cứ tiếp tục buồn như vậy thì người ấy có vui hay không?
_Người đó không nhớ đến ta....người đó không hề biết đến ta....
_Ý hoàng tử là sao? Em không hiểu?...Chả lẽ hoàng tử yêu đơn phương sao?
_Không,người đó là vợ của ta,là người ta yêu nhất...
_Thế à...Niana trầm giọng xuống nhìn Ren một cách buồn bã...nhưng rồi cô lại ngước mặt lên mỉm cười nói
_Anh muốn rảo bộ không?
_Cũng được,hãy cùng ta đến công viên nào
Cậu nói rồi quay lưng đi,và tất nhiên Niana cũng theo sau...Tại công viên,Niana nhìn Ren bảo
_Anh muốn chơi gì?
_Chỉ muốn đi rảo bộ thôi....
_Vậy cũng được
Niana cùng Ren đi vòng vòng trong im lặng.Đang nhẹ bước đi,Ren bị gọi lại bằng một giọng nói quen thuộc
_Anh Ren....
Ren quay lại mỉm cười giả dối...Cậu nói
_Chào em,Laura...
_Khỏe không Ren?....Lu ở đâu cũng lên tiếng
_Cũng thế thôi....Ren đáp chán nản...
_Ai đây?....Laura nhìn qua Niana và hỏi
_Àk,đó là Niana,vị công chúa láng giềng sẽ đám cưới với ta
_HẢ?....thế là cậu quên.....Lu chưa kịp nói hết câu thì Laura đã bịt miệng Lu lại....Cô mỉm cười nói
_Thế khi nào anh cưới?.....2 tuần nữa....
_Oh...hì....chào NIana,Laura nhìn qua mỉm cười chào hỏi một cách thân thiện
_Chào Laura....
_Thế Lu và Laura đi đâu mà đi cùng nhau vậy?....Ren hỏi vội
_Tụi này đang cặp bồ đấy....Lu nháy mắt nhìn Ren
_Vui nhỉ?....Chúc mừng nhé....Ren nói
_Hì...không có gì....muốn đi chơi với tụi em không?
_Thôi...anh và Niana còn có chuyện phải làm....hai người chơi vui vẻ....
NÓi rồi Ren quay lưng kéo NIana đi....Lu nhìn qua Laura nói
_Ta không tin Ren sẽ yêu Niana,bởi ta nhìn ánh mắt cậu ấy là ta biết cậu ấy còn rất thương Tulip
_Em biết mà....
Thế là hai người thở dài và lo lắng cho Ren....Tại bờ sông,Niana nhìn Ren nói
_Em biết bây giờ có bảo hoàng tử yêu em thì cũng không được nhưng ngài có thể mở lòng được không ạk?....
_Em đừng nói vậy mà.....
_Xin anh đấy,Ren à....Niana ôm lấy Ren từ phía sau.Ren đứng lặng yên,cậu cảm nhận được những giọt nước mắt đang lăn dài ướt đầm trên áo cậu.Cậu xoay lại đưa tay lau nước mắt cho Niana và nói....
_Em đừng khóc....rồi ta sẽ mở lòng thôi nhưng có lẽ chưa phải bây giờ....
_Cám ơn anh....Niana trầm giọng nói và trong giây lát đó,không ai nói với ai một lời....CÒn Ren,cậu đưa mắt nhìn về phía khoảng không của dòng sông và nói lẩm bẩm trong đầu
_Tulip,có lẽ đây là thời gian để ta phải quên đi em....mong em sẽ sống hạnh phúc.....và rồi Ren rơi lệ....
Tulip vẫn nhìn chằm chằm vào bức hình của Ren...cô chợt nhận thấy bức hình rơi lệ,cô dụi dụi mắt để nhìn rõ hơn nhưng vẫn thấy dòng lệ đó...Hốt hoảng,tulip gọi Layon dậy
_Dậy...dậy...mày..có chuyện kì lạ lắm
_CÁi gì nữa con Quỷ....Layon làu bàu thức dậy...
_Nhìn bức hình này nè...Tulip đưa bức hình của Ren lên rồi nhìn Layon hỏi..._Mày có thấy gì không?
_Có
_Thấy gì....?
_Tao thấy dạo này mày bị điên nặng quá
_Thúi....mày không thấy hàng nước mắt sao?....Tulip nhìn vào lại bức tranh và ngỡ ngàng khi thấy dòng lệ đã biến mất....Cô căng thẳng nói_Mất rồi
_nãy giờ mày nói nhảm gì vậy?....Có bị điên thì nói tao một tiếng,tao đưa mày lên bệnh viện tâm thần chứ
_Điên cái khỉ khô mày...chả là hồi này lúc mày ngủ,tao nhìn vào tấm hình này,rồi tự dưng nước mắt tao rơi xuống....Tao sững sờ nhìn chằm chằm và thấy Ren khóc,hai hàng nước mắt trong bức tranh rơi xuống một cách kì quái
_Mày đang kể chuyện ma à....tao không sợ đâu....
_Thôi mệt mày quá.không tin thì thôi,tao đi ngủ đây...Tulip bực bội đưa trả cái laptop cho Layon.Và lần này,cô nhìn thấy hình của Ren từ từ biến thành NIcky-vị hoàng tử mà cô chọn sẽ thuyết trình.layon chau mày lầm bẩm
_CHuyện gì đây?....Tại sao hình Ren lại biến thành NIcky?...Tại sao Tulip lại mơ thấy Ren và tại sao bức hình Ren lại rơi lệ?...Khó hiểu quá....
Đang mơ màng,Layon thấy dòng chữ lạ hoắc dưới bức hình của NIcky hiện lên một cách bí ẩn.CÔ đọc nhẩm một cách sợ sệt
_Mau trở về với anh đi,anh nhớ em lắm....
NIcky nhìn vào bức hình của Layon và lẩm bẩm câu đó
_Em không biết người con gái nào làm anh buồn như vậy nhưng nếu anh cứ tiếp tục buồn như vậy thì người ấy có vui hay không?
_Người đó không nhớ đến ta....người đó không hề biết đến ta....
_Ý hoàng tử là sao? Em không hiểu?...Chả lẽ hoàng tử yêu đơn phương sao?
_Không,người đó là vợ của ta,là người ta yêu nhất...
_Thế à...Niana trầm giọng xuống nhìn Ren một cách buồn bã...nhưng rồi cô lại ngước mặt lên mỉm cười nói
_Anh muốn rảo bộ không?
_Cũng được,hãy cùng ta đến công viên nào
Cậu nói rồi quay lưng đi,và tất nhiên Niana cũng theo sau...Tại công viên,Niana nhìn Ren bảo
_Anh muốn chơi gì?
_Chỉ muốn đi rảo bộ thôi....
_Vậy cũng được
Niana cùng Ren đi vòng vòng trong im lặng.Đang nhẹ bước đi,Ren bị gọi lại bằng một giọng nói quen thuộc
_Anh Ren....
Ren quay lại mỉm cười giả dối...Cậu nói
_Chào em,Laura...
_Khỏe không Ren?....Lu ở đâu cũng lên tiếng
_Cũng thế thôi....Ren đáp chán nản...
_Ai đây?....Laura nhìn qua Niana và hỏi
_Àk,đó là Niana,vị công chúa láng giềng sẽ đám cưới với ta
_HẢ?....thế là cậu quên.....Lu chưa kịp nói hết câu thì Laura đã bịt miệng Lu lại....Cô mỉm cười nói
_Thế khi nào anh cưới?.....2 tuần nữa....
_Oh...hì....chào NIana,Laura nhìn qua mỉm cười chào hỏi một cách thân thiện
_Chào Laura....
_Thế Lu và Laura đi đâu mà đi cùng nhau vậy?....Ren hỏi vội
_Tụi này đang cặp bồ đấy....Lu nháy mắt nhìn Ren
_Vui nhỉ?....Chúc mừng nhé....Ren nói
_Hì...không có gì....muốn đi chơi với tụi em không?
_Thôi...anh và Niana còn có chuyện phải làm....hai người chơi vui vẻ....
NÓi rồi Ren quay lưng kéo NIana đi....Lu nhìn qua Laura nói
_Ta không tin Ren sẽ yêu Niana,bởi ta nhìn ánh mắt cậu ấy là ta biết cậu ấy còn rất thương Tulip
_Em biết mà....
Thế là hai người thở dài và lo lắng cho Ren....Tại bờ sông,Niana nhìn Ren nói
_Em biết bây giờ có bảo hoàng tử yêu em thì cũng không được nhưng ngài có thể mở lòng được không ạk?....
_Em đừng nói vậy mà.....
_Xin anh đấy,Ren à....Niana ôm lấy Ren từ phía sau.Ren đứng lặng yên,cậu cảm nhận được những giọt nước mắt đang lăn dài ướt đầm trên áo cậu.Cậu xoay lại đưa tay lau nước mắt cho Niana và nói....
_Em đừng khóc....rồi ta sẽ mở lòng thôi nhưng có lẽ chưa phải bây giờ....
_Cám ơn anh....Niana trầm giọng nói và trong giây lát đó,không ai nói với ai một lời....CÒn Ren,cậu đưa mắt nhìn về phía khoảng không của dòng sông và nói lẩm bẩm trong đầu
_Tulip,có lẽ đây là thời gian để ta phải quên đi em....mong em sẽ sống hạnh phúc.....và rồi Ren rơi lệ....
Tulip vẫn nhìn chằm chằm vào bức hình của Ren...cô chợt nhận thấy bức hình rơi lệ,cô dụi dụi mắt để nhìn rõ hơn nhưng vẫn thấy dòng lệ đó...Hốt hoảng,tulip gọi Layon dậy
_Dậy...dậy...mày..có chuyện kì lạ lắm
_CÁi gì nữa con Quỷ....Layon làu bàu thức dậy...
_Nhìn bức hình này nè...Tulip đưa bức hình của Ren lên rồi nhìn Layon hỏi..._Mày có thấy gì không?
_Có
_Thấy gì....?
_Tao thấy dạo này mày bị điên nặng quá
_Thúi....mày không thấy hàng nước mắt sao?....Tulip nhìn vào lại bức tranh và ngỡ ngàng khi thấy dòng lệ đã biến mất....Cô căng thẳng nói_Mất rồi
_nãy giờ mày nói nhảm gì vậy?....Có bị điên thì nói tao một tiếng,tao đưa mày lên bệnh viện tâm thần chứ
_Điên cái khỉ khô mày...chả là hồi này lúc mày ngủ,tao nhìn vào tấm hình này,rồi tự dưng nước mắt tao rơi xuống....Tao sững sờ nhìn chằm chằm và thấy Ren khóc,hai hàng nước mắt trong bức tranh rơi xuống một cách kì quái
_Mày đang kể chuyện ma à....tao không sợ đâu....
_Thôi mệt mày quá.không tin thì thôi,tao đi ngủ đây...Tulip bực bội đưa trả cái laptop cho Layon.Và lần này,cô nhìn thấy hình của Ren từ từ biến thành NIcky-vị hoàng tử mà cô chọn sẽ thuyết trình.layon chau mày lầm bẩm
_CHuyện gì đây?....Tại sao hình Ren lại biến thành NIcky?...Tại sao Tulip lại mơ thấy Ren và tại sao bức hình Ren lại rơi lệ?...Khó hiểu quá....
Đang mơ màng,Layon thấy dòng chữ lạ hoắc dưới bức hình của NIcky hiện lên một cách bí ẩn.CÔ đọc nhẩm một cách sợ sệt
_Mau trở về với anh đi,anh nhớ em lắm....
NIcky nhìn vào bức hình của Layon và lẩm bẩm câu đó
/113
|