Sau khi nó đở tấm ván kia cho Tina thì nó bị ngất, Tina hoảng hốt đưa nó vào bệnh viện rồi gọi đt cho hắn đến, hắn nghe xong thì lo lắng chạy nhanh đến bệnh viện.
- Cô ấy sao rồi? - hắn hỏi Tina.
- Em...em ko biết... - Tina sợ sệt
- Sao cô ấy phải vào đây? - hắn lạnh lùng.
- Chị...chị...ấy... đở tấm ván cho... cho... em... - Tina lắp bắp.
- Gì? - hắn quay sang nhìn Tina với ánh mắt tức giận - Lúc nãy còn ở nhà sao có thể đở cho cô được?
- Em... em...
Tina đang ấp úng thì Rian chạy đến hỏi hắn:
- Nhi... Nhi... có sao ko?
- Ko biết.
- Sao cô ở đây? - Sam thắc mắc hỏi Tina.
- Tôi... tôi...
Cạch...
Tina chuẩn bị nói thì cửa phòng cấp cứu mở ra. Bác sĩ đi ra cả bọn đồng thanh:
- Bác sĩ em tôi/bạn tôi/cô ấy có sao ko?
- Bệnh nhân hiện giờ đã qua cơn nguy kịch, chỉ cần nghỉ ngơi là khoẻ, nhưng... - bác sĩ nói đến đó thì ngưng lại nhìn sắc mặt của cả bọn
- Cô ấy sao rồi? - hắn hỏi Tina.
- Em...em ko biết... - Tina sợ sệt
- Sao cô ấy phải vào đây? - hắn lạnh lùng.
- Chị...chị...ấy... đở tấm ván cho... cho... em... - Tina lắp bắp.
- Gì? - hắn quay sang nhìn Tina với ánh mắt tức giận - Lúc nãy còn ở nhà sao có thể đở cho cô được?
- Em... em...
Tina đang ấp úng thì Rian chạy đến hỏi hắn:
- Nhi... Nhi... có sao ko?
- Ko biết.
- Sao cô ở đây? - Sam thắc mắc hỏi Tina.
- Tôi... tôi...
Cạch...
Tina chuẩn bị nói thì cửa phòng cấp cứu mở ra. Bác sĩ đi ra cả bọn đồng thanh:
- Bác sĩ em tôi/bạn tôi/cô ấy có sao ko?
- Bệnh nhân hiện giờ đã qua cơn nguy kịch, chỉ cần nghỉ ngơi là khoẻ, nhưng... - bác sĩ nói đến đó thì ngưng lại nhìn sắc mặt của cả bọn
/38
|