Ở sân bay, chuyến bay từ New York sang Bắc Kinh vừa đáp xuống. Một người con trai đang chờ lấy hành lí. Cậu ta có thể nói là rất đẹp trai, body chuẩn, gương mặt đẹp. Mấy đứa con gái đi qua đều nhìn chằm chằm không dời. Cậu ta lấy hành lí xong rồi đi ra cổng bắt taxi đến trường Havin.
Lớp nó ồn không thể tả. Tại cũng sắp nghỉ đông rồi, đứa nào đứa nấy đều có kế hoạch riêng. Có đứa thì rủ bạn về nhà chơi. Đứa thì sang nước ngoài chơi, nước nào đang là mùa hè thì càng tốt. Còn nó thì chắc nằm bẹp ở nhà anh nó mất.
- Ê! Năm nay sang nhà Ray chơi đi. Nhà cậu ta vừa mới xây cái bể bơi đó. – Kai nói.
- Mày bị hâm à? Mùa đông mà nghĩ đến bể bơi. Mày định thành cái tượng băng ở nhà nó chắc. – Alex cốc một cái vào đầu Kai.
- Thế nhà cậu ở đâu hả Jun? Bọn tôi đến chơi… - Kai như vừa biết mình lỡ lời vì đã biết nó là con gái nên không nói nữa.
- Nhà tôi á! Tôi ở mai đây nay đó thôi. Tôi vừa mới nhờ ba tôi mua căn nhà ở đây. – Nó nói.
Bỗng cô giáo vào. Theo sau là một học sinh mới.
- Cả lớp trật tự. Hôm nay chúng ta có học sinh mới. – Giọng cô giáo to nhưng đều đều. – Đây là Levin. Học sinh mới từ New York chuyển về. Các em hãy cố gắng giúp bạn ấy. Em hay ngồi cạnh Jun.
- Jun ạ? – Levin (Phúc) hỏi lại rồi nhìn về phía cái đứa đang ngủ gục trên bàn. – Vâng.
Có thể Levin đang nghi ngờ cái người tên Jun nhưng cậu gạt ý nghĩ đó đi vì nó là con gái, không thể học trường này, trừ khi...
Levin ngồi vào chỗ cạnh nó. Nó thì gục xuống bàn giả vờ ngủ nhưng lo lắng. Alex cũng lo lắng như nó. Nó không thể cứ gục mãi xuống bàn như vậy được.
- A! Alex! Lâu quá không gặp. – Levin nhìn thấy Alex liền cười chào hỏi.
- Ừ! Lâu quá không gặp. – Alex cũng chào hỏi lại. – Giới thiệu với các cậu. Đây là bạn thân của tớ khi ở New York.
- Chào cậu. Tôi là Kai. Đây là Ray. – Kai vui vẻ giới thiệu.
- Chào cậu. – Ray chào lại cho có lệ.
Cảm giác là Levin đã quay đi, nó từ từ ngẩng đầu lên rồi nhìn sang Levin. Levin không hề hay biết gì. Bỗng cậu ta nhìn sang nó, chỉ tay vào nó, rồi hỏi:
- Ai đây?
- Đây là Jun. Học sinh mới thứ hai của trường. Cậu là học sinh mới nhất. – Alex trả lời.
- Thể hả? – Quay sang nó. – Này anh bạn! Quay ra đây đi để tôi nhìn cái mặt.
- Cậu ta không thích cho ai nhìn mặt mình đâu. – Kai nhanh nhảu nói.
Alex ngạc nhiên nhìn cậu ta và tự hỏi Kai biết một ít nào chưa. Nhưng có lẽ Alex đã có câu trả lời: Kai đã biết nó là con gái.
- Ừ! Đúng đấy! Cậu ta không thích đâu. – Alex liền lia lịa a dua theo nhằm bảo vệ em mình khỏi cái mắng té tát của “thằng bé” Levin.
- Lạ ta! Bình thường cậu ta đâu có thế. – Hắn không biết gì phản bác.
Kai và Alex biến sắc đập cậu ta một phát. Cậu ta kêu lên đau điếng. Nhân cơ hội đó, Levin kéo nó quay lại. Nó nhanh chóng lấy tay che mặt lại.
- Này! Cậu bỏ tay ra được không. Không nhìn thấy mặt cậu đâu cả. – Levin nói.
Nó không nói gì. Vẫn che mặt. Alex và Kai ngăn cản Levin. Hắn ngồi thừ ra không hiểu gì. Levin cứ cố kéo tay nó ra. Bỗng nhiên Kai có điện thoại, Alex thì bị Levin cấu vào tay la oai oái. Thừa cơ, Levin kéo tay nó ra. Levin cứ nhìn nó chằm chằm và nhăn mặt lại. Vừa bỏ tay ra thì nó cúi xuống. Levin giờ lại mất công nâng cái đầu nặng chình chịch của nó lên. Alex do ngăn cản nên lại bị Levin cấu vào tay một cái nữa nhưng lần này bị chảy máu. Nó lo cho anh nó nên quên mất việc mình đang làm, ngẩng đầu lên.
- Cậu có sao không vậy? – Nó hỏi.
- Tôi không sao? – Alex trả lời nhưng chợt nhận ra thì đã quá muộn.
- JUN!
Lớp nó ồn không thể tả. Tại cũng sắp nghỉ đông rồi, đứa nào đứa nấy đều có kế hoạch riêng. Có đứa thì rủ bạn về nhà chơi. Đứa thì sang nước ngoài chơi, nước nào đang là mùa hè thì càng tốt. Còn nó thì chắc nằm bẹp ở nhà anh nó mất.
- Ê! Năm nay sang nhà Ray chơi đi. Nhà cậu ta vừa mới xây cái bể bơi đó. – Kai nói.
- Mày bị hâm à? Mùa đông mà nghĩ đến bể bơi. Mày định thành cái tượng băng ở nhà nó chắc. – Alex cốc một cái vào đầu Kai.
- Thế nhà cậu ở đâu hả Jun? Bọn tôi đến chơi… - Kai như vừa biết mình lỡ lời vì đã biết nó là con gái nên không nói nữa.
- Nhà tôi á! Tôi ở mai đây nay đó thôi. Tôi vừa mới nhờ ba tôi mua căn nhà ở đây. – Nó nói.
Bỗng cô giáo vào. Theo sau là một học sinh mới.
- Cả lớp trật tự. Hôm nay chúng ta có học sinh mới. – Giọng cô giáo to nhưng đều đều. – Đây là Levin. Học sinh mới từ New York chuyển về. Các em hãy cố gắng giúp bạn ấy. Em hay ngồi cạnh Jun.
- Jun ạ? – Levin (Phúc) hỏi lại rồi nhìn về phía cái đứa đang ngủ gục trên bàn. – Vâng.
Có thể Levin đang nghi ngờ cái người tên Jun nhưng cậu gạt ý nghĩ đó đi vì nó là con gái, không thể học trường này, trừ khi...
Levin ngồi vào chỗ cạnh nó. Nó thì gục xuống bàn giả vờ ngủ nhưng lo lắng. Alex cũng lo lắng như nó. Nó không thể cứ gục mãi xuống bàn như vậy được.
- A! Alex! Lâu quá không gặp. – Levin nhìn thấy Alex liền cười chào hỏi.
- Ừ! Lâu quá không gặp. – Alex cũng chào hỏi lại. – Giới thiệu với các cậu. Đây là bạn thân của tớ khi ở New York.
- Chào cậu. Tôi là Kai. Đây là Ray. – Kai vui vẻ giới thiệu.
- Chào cậu. – Ray chào lại cho có lệ.
Cảm giác là Levin đã quay đi, nó từ từ ngẩng đầu lên rồi nhìn sang Levin. Levin không hề hay biết gì. Bỗng cậu ta nhìn sang nó, chỉ tay vào nó, rồi hỏi:
- Ai đây?
- Đây là Jun. Học sinh mới thứ hai của trường. Cậu là học sinh mới nhất. – Alex trả lời.
- Thể hả? – Quay sang nó. – Này anh bạn! Quay ra đây đi để tôi nhìn cái mặt.
- Cậu ta không thích cho ai nhìn mặt mình đâu. – Kai nhanh nhảu nói.
Alex ngạc nhiên nhìn cậu ta và tự hỏi Kai biết một ít nào chưa. Nhưng có lẽ Alex đã có câu trả lời: Kai đã biết nó là con gái.
- Ừ! Đúng đấy! Cậu ta không thích đâu. – Alex liền lia lịa a dua theo nhằm bảo vệ em mình khỏi cái mắng té tát của “thằng bé” Levin.
- Lạ ta! Bình thường cậu ta đâu có thế. – Hắn không biết gì phản bác.
Kai và Alex biến sắc đập cậu ta một phát. Cậu ta kêu lên đau điếng. Nhân cơ hội đó, Levin kéo nó quay lại. Nó nhanh chóng lấy tay che mặt lại.
- Này! Cậu bỏ tay ra được không. Không nhìn thấy mặt cậu đâu cả. – Levin nói.
Nó không nói gì. Vẫn che mặt. Alex và Kai ngăn cản Levin. Hắn ngồi thừ ra không hiểu gì. Levin cứ cố kéo tay nó ra. Bỗng nhiên Kai có điện thoại, Alex thì bị Levin cấu vào tay la oai oái. Thừa cơ, Levin kéo tay nó ra. Levin cứ nhìn nó chằm chằm và nhăn mặt lại. Vừa bỏ tay ra thì nó cúi xuống. Levin giờ lại mất công nâng cái đầu nặng chình chịch của nó lên. Alex do ngăn cản nên lại bị Levin cấu vào tay một cái nữa nhưng lần này bị chảy máu. Nó lo cho anh nó nên quên mất việc mình đang làm, ngẩng đầu lên.
- Cậu có sao không vậy? – Nó hỏi.
- Tôi không sao? – Alex trả lời nhưng chợt nhận ra thì đã quá muộn.
- JUN!
/18
|