Buổi nói chuyện với Thừa tướng làm mấy vị thức tỉnh thức trong cơn mơ!
Mấy vị đại thần càng nghe tâm lại càng lạnh, càng nghe tâm lại càng kinh, đến cuối cùng mồ hôi lạnh đã ướt lưng, không cách nào nhúc nhích!
Thật không cách nào tưởng tượng nếu hôm nay trong triều đình mình cũng hùa theo nhị phẩm Thị Lang sẽ thế nào, mình mà không phát hiện ra thì liệu còn cái mệnh này không?
"Nhờ có Thừa Tướng đại nhân nhìn xa trông rộng, mới giữ được tánh mạng của bọn ta! Tại hạ Quách Nghị nguyện vì đại nhân!" Phụ thân Quách Băng Thiến Công Bộ Thượng Thư Quách Nghị phản ứng đúng lúc, vội vàng vì mình mà trung thành.
"Lễ Bộ Thị Lang Liễu Thành nguyện đi theo làm tùy tùng của đại nhân!" Phụ thân Lưu Liễu nhi Liễu Thành cũng là thua trời một vạn không bằng thua bạn một ly.
"Lý thừa tướng, hôm nay ta vừa lấy được một pho tượng Ngọc Phật, tin đồn đây là vật đã ba ngàn năm, ngươi cũng biết, Dương Phong ta chính là người thô thiển, nào có hiểu được cổ vật này, Ngọc Phật này để cho Thừa tướng ngài thưởng thức thôi!"
Ngọc Phật? Còn là hơn ba ngàn năm trước hay sao? Đây chính là đồ tuyệt đối tốt nha, huống chi đồ thủ phủ đưa, sao có thể là phàm vật?
Dương Phong thấy Lý Bằng cùng năm lão hồ ly thời điểm nghe được Ngọc Phật này thì mắt đã tỏa sáng, cũng biết Lý Bằng đã động lòng, ở trong lòng mắng Lý Bằng và năm lão già kia tham lam ghê tởm, nhưng trên mặt vẫn cười khanh khách bổ sung: " Sáng sớm ngày mai tại hạ sẽ phái người đưa tới!"
Không thể không nói, địa vị càng cao, không phải thân phận càng cao quý hơn, mà là da mặt càng ngày càng dày rồi!
Độ dày da mặt có quan hệ trực tiếp với chức vị đấy!
"Nhưng là, chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua cho nhà Trương Ôn hay sao? Cứ như vậy để con của chúng ta chịu khổ sao? Con của chúng ta thân phận thấp kém còn chưa tính, nhưng thiên kim Thừa Tướng ngài chịu cái tội này cũng không thể trắng trợn làm như vậy nha!" Đây là Thánh Kinh Thái Thú Thẩm Hằng nói chuyện, nữ nhi của hắn Thẩm Mặc cũng thuộc hàng ngũ bị thương.
"Dĩ nhiên là không thể tính như vậy! Phải biết tháng Bảy, thái tử cùng hoàng tử phải đi nhà Trương Ôn để học tập, nếu khi đó, thái tử hoàng tử không cẩn thận ở Trương gia mà xảy ra chuyện gì. . . . . ."
Lý Bằng đang nói tới liền dừng, không nói thêm nữa!
"Nhưng , sợ rằng không dễ dàng đâu! Trước không nói đến lúc đó phòng thủ sẽ nghiêm trọng cỡ nào, coi như đã xảy ra chuyện gì, điều xảy ra cũng không nhất định sẽ là thái tử hoặc vị hoàng tử kia? Nếu quả thật đã xảy ra chuyện gì, vô luận là thái tử hay hoàng tử cũng không phải là người dễ thực hiện ý đồ!"
"Không phải còn có vị Tứ hoàng tử Nhất Băng Tịch sao?"
Mọi người bừng tỉnh hiểu ra rồi ! Đúng nha, vị Tứ hoàng tử này nổi danh quỷ nghịch ngợm, trước không nói học tập không tốt, cả ngày lẫn đêm đều gây họa, nhưng hắn chính vì có một nhị ca là Nhất Băng Phong nên mới có thể bình an vô sự. Nếu theo lời nói, Nhất Băng Tịch mà rớt xuống sẽ bớt khó khăn hơn!
Lại không biết, hôm nay mấy người này tự cho mình là đúng, một tháng sau đã biến mình thành người không có đường về!
Lại nói từ sáng sớm Bảo Lam đã bắt đầu lo sợ, hôm nay nên có kết quả rồi, không biết Lý Bằng cùng năm vị chết tiệt trong hội Thừa tướng kia sẽ rêu rao chuyện này là như thế nào!
Tất cả khẩn trương đạt tới điểm cao nhất lúc Trương Ôn mới về nhà, Bảo Lam thậm chí không dám chủ động tiến lên, rất sợ Trương Thái Phó bán mình rồi, nhưng lại nhịn không được muốn biết rốt cuộc kết quả thế nào! Bảo Lam cảm giác lòng mình thật muốn nhảy ra ngoài, "Thịch thịch thịch” sắp nhảy ra rồi!
Đang thời điểm Bảo Lam đang cố gắng giãy dụa, Tiểu Ngọc Nhi đã đánh bạo mở miệng hỏi : "Phụ thân, hôm nay. . . Hôm nay. . . Bọn họ có làm khó người không?”
Trương Ôn nhìn đến nữ nhi không sợ trời không sợ đất của mình có vẻ mặt nghiêm trọng như vậy, xem ra chuyện này đã làm nàng sợ, mặc kệ nói thế nào, Trương Kim Ngọc chỉ là tiểu nha đầu mới mười lăm tuổi thôi!
"Con đấy, cứ yên tâm đi, không có chuyện gì!"
"Vậy người làm sao trễ như thế mới trở về nhà?" Vừa nghe không có việc gì, giọng điệu Trương Ngọc Nhi đã dãn ra.
"Hôm nay thái tử cùng nhị hoàng tử và tam hoàng tử cũng đã bẩm lên trên, sau đó. . ." Trương Thái Phó liền kể giản lược chuyện trên triều ngày hôm nay, vì người nhà mình lo lắng mà an ủi, người một nhà mở mắt to nghe say sưa ngon lành, thời điểm đến đoạn khẩn trương mà trợn to hai mắt, khi chuyển nguy thành an mà thở phào nhẹ nhõm. Trương Thái Phó nhìn toàn bộ người trong nhà, cảm thấy trước nay đã thỏa mãn, vợ hiền con ngoan, còn cầu gì hơn?
Trong đó, vui vẻ nhất đương nhiên là Bảo Lam rồi. Biết mình không sao, lúc này mới dám thở phào một cái, buông lỏng, thế nhưng lại phát hiện hai chân mình đã không thể nhúc nhích! Chắc do khẩn trương thái quá nên rút gân! Phải biết rằng dựa vào thân thể khỏe mạnh của Bảo Lam, xác suất bị rút gân như vậy hoàn toàn bằng với xác suất trúng được mười triệu khi mua vé xổ số vậy, đây tuyệt đối đều là chuyện có xác suất nhỏ! Như vậy có thể thấy được, Bảo Lam khẩn trương và lo lắng cỡ nào nha!
"Vẫn là Trì ca ca tốt nhất, nếu không có Trì ca ca giúp, phụ thân vẫn khó có thể thoát khỏi nguy hiểm nha!" Tiểu Ngọc Nhi vừa nhắc tới Nhất Băng Trì thì trên mặt đã nở ra một nụ cười hạnh phúc, chỉ là Tiểu Ngọc Nhi không có phát hiện thôi!
Nhưng, thân là mẫu thân Tiểu Ngọc Nhi Trương phu nhân làm sao có thể không phát hiện ra nụ cười như thế, mình chính là người từng trải ....! Thân là một mẫu thân thương yêu con gái , nàng dù sao là cảm thấy tính tình đơn thuần của Tiểu Ngọc Nhi không thích hợp với Trì thái tử, Trương phu nhân cảm thấy chuyện này nhất định phải được chú trọng! Vẫn là dành thời gian xử lý chuyện này cẩn thận mới được!
"Mấy ngày nữa thái tử cùng ba vị hoàng tử điện hạ sẽ đến học tập trong phủ, bây giờ là giai đoạn quan trọng, tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện không may, các ngươi đều phải làm việc cẩn thận, không nên tùy ý cùng người ngoài tiếp xúc, không nên tùy ý mang người ngoài vào phủ, lại càng không được cùng người ngoài thảo luận về việc bố trí thủ vệ trong phủ, các người đã hiểu chưa?" Trương Thái Phó thân là người đứng đầu phủ, bình thường đều hòa ái , rất ít khi lấy lý do gia chủ ra để nói chuyện nghiêm túc, mọi người dĩ nhiên là nói gì nghe nấy.
"Tướng công, chàng cứ yên tâm, đây cũng không phải lần đầu tiên mấy vị ấy tới nhà chúng ta học tập, chúng ta cũng có kinh nghiệm, nhiều năm như vậy đều không có xảy ra chuyện không may nào? Chúng ta sẽ chuẩn bị thật tốt, sẽ không chệch khỏi quỹ đạo!" Trương phu nhân vội vàng an ủi tướng công, cùng giường chung gối nhiều năm như vậy, làm sao sẽ không hiểu nội tâm suy nghĩ của Trương Thái Phó, lúc này không giống ngày xưa, sợ rằng nhóm Thừa tướng sẽ không dễ dáng từ bỏ ý đồ, nhưng, mình chỉ là một nữ nhân, chỉ có thể là yên lặng cầu phúc, khiến tướng công an tâm.
Cứ như vậy từng ngày từng ngày trôi qua, không có chuyện gì xảy ra, chỉ có tình cảm Tiểu Ngọc Nhi cùng Bảo Lam ngày càng tốt đẹp, Tiểu Ngọc Nhi vô cùng sùng bái bản lĩnh của Bảo Lam, Bảo Lam lại hết sức thích Tiểu Ngọc Nhi ngây thơ như vậy, coi nàng như thân muội muội mà cưng chiều, hai người này cơ hồ như hình với bóng rồi !
Cuối cùng đã tới ngày một tháng bảy, hôm nay chính là ngày thái tử cùng ba vị hoàng tử vào ở phủ Thái phó, một buổi sáng tinh mơ, Trương gia liền bận rộn cả lên!
Mấy vị đại thần càng nghe tâm lại càng lạnh, càng nghe tâm lại càng kinh, đến cuối cùng mồ hôi lạnh đã ướt lưng, không cách nào nhúc nhích!
Thật không cách nào tưởng tượng nếu hôm nay trong triều đình mình cũng hùa theo nhị phẩm Thị Lang sẽ thế nào, mình mà không phát hiện ra thì liệu còn cái mệnh này không?
"Nhờ có Thừa Tướng đại nhân nhìn xa trông rộng, mới giữ được tánh mạng của bọn ta! Tại hạ Quách Nghị nguyện vì đại nhân!" Phụ thân Quách Băng Thiến Công Bộ Thượng Thư Quách Nghị phản ứng đúng lúc, vội vàng vì mình mà trung thành.
"Lễ Bộ Thị Lang Liễu Thành nguyện đi theo làm tùy tùng của đại nhân!" Phụ thân Lưu Liễu nhi Liễu Thành cũng là thua trời một vạn không bằng thua bạn một ly.
"Lý thừa tướng, hôm nay ta vừa lấy được một pho tượng Ngọc Phật, tin đồn đây là vật đã ba ngàn năm, ngươi cũng biết, Dương Phong ta chính là người thô thiển, nào có hiểu được cổ vật này, Ngọc Phật này để cho Thừa tướng ngài thưởng thức thôi!"
Ngọc Phật? Còn là hơn ba ngàn năm trước hay sao? Đây chính là đồ tuyệt đối tốt nha, huống chi đồ thủ phủ đưa, sao có thể là phàm vật?
Dương Phong thấy Lý Bằng cùng năm lão hồ ly thời điểm nghe được Ngọc Phật này thì mắt đã tỏa sáng, cũng biết Lý Bằng đã động lòng, ở trong lòng mắng Lý Bằng và năm lão già kia tham lam ghê tởm, nhưng trên mặt vẫn cười khanh khách bổ sung: " Sáng sớm ngày mai tại hạ sẽ phái người đưa tới!"
Không thể không nói, địa vị càng cao, không phải thân phận càng cao quý hơn, mà là da mặt càng ngày càng dày rồi!
Độ dày da mặt có quan hệ trực tiếp với chức vị đấy!
"Nhưng là, chẳng lẽ cứ như vậy bỏ qua cho nhà Trương Ôn hay sao? Cứ như vậy để con của chúng ta chịu khổ sao? Con của chúng ta thân phận thấp kém còn chưa tính, nhưng thiên kim Thừa Tướng ngài chịu cái tội này cũng không thể trắng trợn làm như vậy nha!" Đây là Thánh Kinh Thái Thú Thẩm Hằng nói chuyện, nữ nhi của hắn Thẩm Mặc cũng thuộc hàng ngũ bị thương.
"Dĩ nhiên là không thể tính như vậy! Phải biết tháng Bảy, thái tử cùng hoàng tử phải đi nhà Trương Ôn để học tập, nếu khi đó, thái tử hoàng tử không cẩn thận ở Trương gia mà xảy ra chuyện gì. . . . . ."
Lý Bằng đang nói tới liền dừng, không nói thêm nữa!
"Nhưng , sợ rằng không dễ dàng đâu! Trước không nói đến lúc đó phòng thủ sẽ nghiêm trọng cỡ nào, coi như đã xảy ra chuyện gì, điều xảy ra cũng không nhất định sẽ là thái tử hoặc vị hoàng tử kia? Nếu quả thật đã xảy ra chuyện gì, vô luận là thái tử hay hoàng tử cũng không phải là người dễ thực hiện ý đồ!"
"Không phải còn có vị Tứ hoàng tử Nhất Băng Tịch sao?"
Mọi người bừng tỉnh hiểu ra rồi ! Đúng nha, vị Tứ hoàng tử này nổi danh quỷ nghịch ngợm, trước không nói học tập không tốt, cả ngày lẫn đêm đều gây họa, nhưng hắn chính vì có một nhị ca là Nhất Băng Phong nên mới có thể bình an vô sự. Nếu theo lời nói, Nhất Băng Tịch mà rớt xuống sẽ bớt khó khăn hơn!
Lại không biết, hôm nay mấy người này tự cho mình là đúng, một tháng sau đã biến mình thành người không có đường về!
Lại nói từ sáng sớm Bảo Lam đã bắt đầu lo sợ, hôm nay nên có kết quả rồi, không biết Lý Bằng cùng năm vị chết tiệt trong hội Thừa tướng kia sẽ rêu rao chuyện này là như thế nào!
Tất cả khẩn trương đạt tới điểm cao nhất lúc Trương Ôn mới về nhà, Bảo Lam thậm chí không dám chủ động tiến lên, rất sợ Trương Thái Phó bán mình rồi, nhưng lại nhịn không được muốn biết rốt cuộc kết quả thế nào! Bảo Lam cảm giác lòng mình thật muốn nhảy ra ngoài, "Thịch thịch thịch” sắp nhảy ra rồi!
Đang thời điểm Bảo Lam đang cố gắng giãy dụa, Tiểu Ngọc Nhi đã đánh bạo mở miệng hỏi : "Phụ thân, hôm nay. . . Hôm nay. . . Bọn họ có làm khó người không?”
Trương Ôn nhìn đến nữ nhi không sợ trời không sợ đất của mình có vẻ mặt nghiêm trọng như vậy, xem ra chuyện này đã làm nàng sợ, mặc kệ nói thế nào, Trương Kim Ngọc chỉ là tiểu nha đầu mới mười lăm tuổi thôi!
"Con đấy, cứ yên tâm đi, không có chuyện gì!"
"Vậy người làm sao trễ như thế mới trở về nhà?" Vừa nghe không có việc gì, giọng điệu Trương Ngọc Nhi đã dãn ra.
"Hôm nay thái tử cùng nhị hoàng tử và tam hoàng tử cũng đã bẩm lên trên, sau đó. . ." Trương Thái Phó liền kể giản lược chuyện trên triều ngày hôm nay, vì người nhà mình lo lắng mà an ủi, người một nhà mở mắt to nghe say sưa ngon lành, thời điểm đến đoạn khẩn trương mà trợn to hai mắt, khi chuyển nguy thành an mà thở phào nhẹ nhõm. Trương Thái Phó nhìn toàn bộ người trong nhà, cảm thấy trước nay đã thỏa mãn, vợ hiền con ngoan, còn cầu gì hơn?
Trong đó, vui vẻ nhất đương nhiên là Bảo Lam rồi. Biết mình không sao, lúc này mới dám thở phào một cái, buông lỏng, thế nhưng lại phát hiện hai chân mình đã không thể nhúc nhích! Chắc do khẩn trương thái quá nên rút gân! Phải biết rằng dựa vào thân thể khỏe mạnh của Bảo Lam, xác suất bị rút gân như vậy hoàn toàn bằng với xác suất trúng được mười triệu khi mua vé xổ số vậy, đây tuyệt đối đều là chuyện có xác suất nhỏ! Như vậy có thể thấy được, Bảo Lam khẩn trương và lo lắng cỡ nào nha!
"Vẫn là Trì ca ca tốt nhất, nếu không có Trì ca ca giúp, phụ thân vẫn khó có thể thoát khỏi nguy hiểm nha!" Tiểu Ngọc Nhi vừa nhắc tới Nhất Băng Trì thì trên mặt đã nở ra một nụ cười hạnh phúc, chỉ là Tiểu Ngọc Nhi không có phát hiện thôi!
Nhưng, thân là mẫu thân Tiểu Ngọc Nhi Trương phu nhân làm sao có thể không phát hiện ra nụ cười như thế, mình chính là người từng trải ....! Thân là một mẫu thân thương yêu con gái , nàng dù sao là cảm thấy tính tình đơn thuần của Tiểu Ngọc Nhi không thích hợp với Trì thái tử, Trương phu nhân cảm thấy chuyện này nhất định phải được chú trọng! Vẫn là dành thời gian xử lý chuyện này cẩn thận mới được!
"Mấy ngày nữa thái tử cùng ba vị hoàng tử điện hạ sẽ đến học tập trong phủ, bây giờ là giai đoạn quan trọng, tuyệt đối không thể để xảy ra chuyện không may, các ngươi đều phải làm việc cẩn thận, không nên tùy ý cùng người ngoài tiếp xúc, không nên tùy ý mang người ngoài vào phủ, lại càng không được cùng người ngoài thảo luận về việc bố trí thủ vệ trong phủ, các người đã hiểu chưa?" Trương Thái Phó thân là người đứng đầu phủ, bình thường đều hòa ái , rất ít khi lấy lý do gia chủ ra để nói chuyện nghiêm túc, mọi người dĩ nhiên là nói gì nghe nấy.
"Tướng công, chàng cứ yên tâm, đây cũng không phải lần đầu tiên mấy vị ấy tới nhà chúng ta học tập, chúng ta cũng có kinh nghiệm, nhiều năm như vậy đều không có xảy ra chuyện không may nào? Chúng ta sẽ chuẩn bị thật tốt, sẽ không chệch khỏi quỹ đạo!" Trương phu nhân vội vàng an ủi tướng công, cùng giường chung gối nhiều năm như vậy, làm sao sẽ không hiểu nội tâm suy nghĩ của Trương Thái Phó, lúc này không giống ngày xưa, sợ rằng nhóm Thừa tướng sẽ không dễ dáng từ bỏ ý đồ, nhưng, mình chỉ là một nữ nhân, chỉ có thể là yên lặng cầu phúc, khiến tướng công an tâm.
Cứ như vậy từng ngày từng ngày trôi qua, không có chuyện gì xảy ra, chỉ có tình cảm Tiểu Ngọc Nhi cùng Bảo Lam ngày càng tốt đẹp, Tiểu Ngọc Nhi vô cùng sùng bái bản lĩnh của Bảo Lam, Bảo Lam lại hết sức thích Tiểu Ngọc Nhi ngây thơ như vậy, coi nàng như thân muội muội mà cưng chiều, hai người này cơ hồ như hình với bóng rồi !
Cuối cùng đã tới ngày một tháng bảy, hôm nay chính là ngày thái tử cùng ba vị hoàng tử vào ở phủ Thái phó, một buổi sáng tinh mơ, Trương gia liền bận rộn cả lên!
/107
|