Tiểu Yêu Tinh Hoạ Thuỷ: Xem Trẫm Thu Phục Nàng

Chương 117: Tiệc thưởng hoa (ba)

/276


Cửa lớn Nhu Tuyết điện bị mở ra, đáng thương cho tiểu cung nữ bị đuổi ra ngoài cửa, tỳ nữ Nhu Tuyết điện uy hiếp nàng một phen, lại cố tình nói nặng thêm vài câu, mãi đến lúc tiểu cung nữ kia sợ run lẩy bẩy, sắc mặt tái nhợt, mới mạnh mẽ liếc xéo nàng một cái, để nàng nhanh đi làm chuyện nên làm.

Tiểu cung nữ liên tục gật đầu, đầu gật giống như băm tỏi nhìn như thiếu chút nữa liền có thể rớt xuống mặt đất.

Các tỳ nữ rất là hài lòng, nhưng ngay ở góc khuất họ không thấy được, tiểu cung nữ đang chôn đầu xuống nhẹ nhàng nhếch lên một đường cong, đôi mắt to sáng ngời yếu ớt nhìn vào trong khe cửa, ánh mắt hướng về nữ tử đang đứng đầu đoàn vũ sư. Nàng ta dường như còn chỗ nào không hài lòng, dạy dỗ các vũ sư bên trong nên thay đổi vị trí như thế nào, hôm nay là đại yến ngắm hoa, nàng phải bỏ nhiều công sức.

Cửa chính chậm rãi bị đóng lại, bóng dáng nhảy múa của nàng ta ở trong khe hở bắt đầu ngăn cách với bên ngoài, tiểu cung nữ lúc này mới ngẩng đầu lên, lạnh lùng cười một tiếng, vỗ vỗ tay áo, bắt đầu nâng bước chân chạy về Ngưng Lộ cung.

Thanh âm Thu Nguyệt lại vang lên: “Tiểu chủ, có người đi theo người, là tỳ nữ trong điện vừa rồi.”

Mặc Ngưng Sơ cũng lười quay đầu lại nhìn: “Các nàng chỉ muốn nhìn một chút, ta có đưa những thứ có độc kia cho vị tiểu chủ Ngưng Lộ cung hay không. Sau đó tiện đường muốn xác nhận xem, vị tiểu chủ Ngưng Lộ kia có phải bị giết chết rồi hay không, các nàng cũng dễ dàng an tâm…Phong nương nương cũng thật là, không kịp đợi như vậy, có lẽ nàng cũng biết Thái hậu nương nương gần đây chọn mấy vị tuyệt sắc giai lệ, lại không hỏi tới nàng, trong lòng nóng nảy, coi như không thể được sủng ái, cũng muốn liều một phen cá chết lưới rách…Chậc chậc, tiểu chủ Ngưng Lộ thật đúng là bị người người hận thấu xương.”

Đầu Thu Nguyệt đầy vạch đen: “Tiểu chủ, đợi trở về cung, xin người để ta xem mạch, Tiêu Dao tán này là loại thuốc nào, ta cũng chưa từng nghe, nếu như cần, ta lập tức đến Nhu Tuyết điện đoạt thuốc giải ra.”

“Đây chỉ sợ là tên Phong Nhu Tuyết bịa đặt, sợ ta biết là loại độc nào, tự mình tìm được thuốc giải.” Mặc Ngưng Sơ chạy nhanh hơn một chút, bím tóc cung nữ cuộn tới cuộn lui trong gió, hai tay áo phất phơ: “Trước khi ta nuốt xuống, đã nhét chút ít thuốc trong kẽ răng rồi, đợi lấy ra liền có thể tra ra thành phần bên trong, không có gì đáng ngại.”

Thu Nguyệt hết sức bội phục vị tiểu chủ này, lúc trước đối đãi với nàng như một vị phi tử được cưng chiều bình thường, hoàn toàn là một quyết định sai lầm. Đi theo nàng một tháng nay, đã thấy qua vô số trò mới lạ, quả thật là mở rộng tầm mắt.

Đi đường vòng, Ngưng Lộ cung đã gần ngay trước mắt, Tiểu Mỹ đã sớm xoay quanh trước cửa cung chờ đợi, không tới một nén nhang nữa, sợ rằng người trong cung sẽ đến đón giá. Ngày hôm qua bệ hạ sắc mặt xanh mét ở trong này đợi một đêm, nếu không phải sáng sớm Hỉ công công vội vội vàng vàng đến đây, bẩm báo bệ hạ Thái hậu nương nương muốn đi Càn Không cung tế tổ với hắn trước khi đến tiệc thưởng hoa, sợ rằng hắn lại ở chỗ này đợi đến khi chủ tử trở lại để dạy dỗ một trận.

Chỉ thấy cách đó không xa, một tiểu cung nữ áo xanh chạy như bay đến, vừa chạy vừa làm dấu tay, Tiểu Mỹ sửng sốt, lập tức hiểu được, mở cửa, kiêu ngạo hống hách cau mày cho tiểu cung nữ mau chóng đi vào giống như chủ tớ, sau đó cửa chính ầm ầm đóng lại, ngăn cách tầm mắt kẻ rình trộm.

“Tiểu thư a, người xong đời, sáng nay thời điểm bệ hạ đi sắc mặt tối đen, rất dọa người!” Tiểu Mỹ luống cuống tay chân đón lấy cái mâm Mặc Ngưng Sơ cầm, không quên miêu tả đêm qua bệ hạ tức giận cỡ nào, thiếu chút nữa là xuất cung đi bắt nàng.

Mặc Ngưng Sơ bước vào tẩm điện, nơi này giống như là có sát khí cường đại của người nào đó lưu lại, làm cho nàng sợ run cả người, đang muốn cởi quần áo, may mắn kịp thời dừng lại: “Thu Nguyệt, tự mình cút ra ngoài chơi.”

Xung quanh đều an tĩnh, sau đó có một bóng dáng yên lặng từ chỗ tối đi ra.

Toàn thân áo đen, ngay cả miệng cũng che lại, chỉ chừa một đôi mắt sâu thẳm cùng sống mũi cực kì cao, khuôn mặt nhìn thế nào cũng mơ hồ, nếu không chú ý nhìn, không có một chút cảm giác tồn tại.

“Tiểu chủ, thật ra thì người có thể xem ta là nữ nhân.” Thu Nguyệt mở tay ra, cười híp mắt, “Hơn nữa, người ban thưởng tên mới cho ta, lại là tên nữ tử, cho nên tiểu chủ, người không cần để ý.”

Vốn khi còn là quỷ có tên là “Sị Mị”, mà lúc bị chọn trúng, lại bị chủ tử mới ban cho tên “Thu Nguyệt”, bị đồng liêu cười nhạo hồi lâu, quả thật chính là một sỉ nhục lớn trong đời. Sau khi biết bản lãnh của Mặc Ngưng Sơ, hiện tại đã thành thói quen, không cảm thấy có gì không ổn.

Dừng một chút, lại thêm một câu: “Hơn nữa, với thân thể nhỏ của tiểu chủ người, sợ là cũng chỉ có bệ hạ thích…”

Lời còn chưa dứt, một cái gối đầu bay tới, nện trên mặt hắn.

“Đồ nhân yêu, ngươi muốn chết!” Mặc Ngưng Sơ tốn hơi thừa lời chớp chớp nhìn hắn.

Đúng vậy, Thu Nguyệt không có họ tên, hắn là một trong Ngũ Quỷ Nạp Lan Lân tự mình bồi dưỡng lúc còn là thái tử, mấy người bọn hắn đều là cô nhi hắn tìm được trong tộc. Thậm chí còn lớn tuổi hơn Nạp Lan Lân, nhưng đều được thu nhận sử dụng, thần phục đến nay, Thường Tự cũng là một người trong đó, còn lại mấy người Mặc Ngưng Sơ chưa từng gặp qua, mà trong Ngũ Quỷ, lại chỉ có Thu Nguyệt bất nam bất nữ, thân thể hắn trời sinh quái dị như thế, lực phát ra so với người thường càng mạnh mẽ hơn. Lúc còn nhỏ, bị đồng hương cho là quái vật mà xua đuổi, lúc hấp hối được Nạp Lan Lân cứu, tự mình dạy dỗ.

Hôm nay đã có đầy bản lãnh, phụng mệnh bảo vệ vị Ngưng phi nương nương “yếu đuối” này.

“Đi ra ngoài.” Mặc Ngưng Sơ híp mắt, cuối cùng hạ lệnh.

Thu Nguyệt bẹt bẹt miệng, từ trong tay lấy ra một đĩa gốm sứ nhỏ, cùng một thứ giống như tăm xỉa răng, đi lên trước , nói: “Xin tiểu chủ há miệng, để tiểu nhân lấy thứ trong kẽ răng ra, cho dù độc tính yếu, cũng không thể khinh thường.” Rồi sau đó lấy ra một viên thuốc: “Đây là thanh độc hoàn dựa theo phương thuốc người viết ra mấy ngày trước, xin ăn trước một viên.”

Miệng Thu Nguyệt tuy rằng đáng ghét, nhưng làm việc cực kì cẩn thận, giống như thái độ gà mẹ chăm sóc gà con, chiếu cố vô cùng tỉ mỉ.

Mặc Ngưng Sơ ngoan ngoãn há mồm, Tiểu Mỹ đã bắt đầu thay nàng chải tóc mai thật nhanh, chọn lựa trâm hoa, đặt cung y chọn xong ở trên giường, một hồi chỉ cần thay là được. Dược thủy dùng để rửa sạch dịch dung trên mặt cũng đã chuẩn bị ổn thỏa, vội vã kinh khủng.

Thời gian một nén nhang trôi qua nhanh chóng.

Mặc Ngưng Sơ vừa mới trang điểm trên mặt xong, thay xong hoa phục, cửa chính cũng ngay lập tức bị mở ra, ngoài cửa cung tỳ xếp thành một hàng, cung kính chờ, thanh âm vịt đực của Hỉ công công vang dội cả hậu cung, mà các tiểu công công còn lại lần lượt lặp lại hô hào, thanh âm kia theo bốn phương tám hướng lan ra đè lẫn lộn lên nhau, ở trong sương sớm tinh mơ, lay động như gió ___

“___ cho mời các vị nương nương bãi giá Ngự hoa viên!!!!”


/276

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status