Tim Đập Trên Đầu Lưỡi

Chương 2 - Chương 2

/153


Lâm Khả Tụng xách một đống lớn đồ ăn đóng gói về nhà.

Dọc đường đi, tâm tình của cô rất phức tạp.

Cô hoàn toàn không nhớ rõ tại sao mình lại có thể thân thiết với Tống Ý Nhiên? Theo đạo lý, cô và Tống Ý Nhiên là người của hai thế giới, hoàn toàn không có điểm chung.

Hình như là sau lần cô đạp xe ba bánh chở anh đến bệnh viện, có quán nào ngon anh đều dẫn cô đi.

Dĩ nhiên, cô càng ra vẻ “Nô dịch” hơn, ví dụ như anh rõ ràng không thích ăn thức ăn ở nhà ăn nhưng lại nhất định bắt cô xếp hàng mua thức ăn; rõ ràng anh có túi, nhưng lại luôn nhét khăn giấy vào trong túi của cô; rõ ràng buổi tối là lúc tự học nhưng anh chỉ biết nằm úp trên bàn chờ tin nhắn của mỹ nữ gửi tới, còn bắt cô dùng chai nước của mình chiếm chỗ cho anh, làm hại cô có tâm học hành nhưng không có chỗ học.

Nhiều năm trôi qua, Lâm Khả Tụng phát giác mình vẫn chưa từng ngừng thầm mến anh.

Ai. . . . . . Mẹ ơi. . . . . . Thì ra mình là một người chung tình như thế?

Lâm Khả Tụng không thể không ca ngợi bản thân một phen.

Từ sơ trung đến trung học, Lâm Khả Tụng đều học trường trong thành phố. Áp lực học tập rất lớn, tinh thần luôn khẩn trương cao độ. Không thể không nói Tống Ý Nhiên xuất hiện không chỉ đẹp mắt, cũng giúp cho Lâm Khả Tụng trở nên hoạt bát hơn. Ít nhất anh khiến cuộc sống học sinh trung học của Lâm Khả Tụng có một chút sắc thái.

Chỉ là, phần lớn người thầm mến đều là không bệnh mà mất đi. . . . . . Cô chẳng qua là một người bên trong phần lớn đó thôi.

Nghĩ như vậy, Lâm Khả Tụng không còn bận tâm nữa.

Khi d]dlqd Lâm Khả Tụng về đến nhà, chợt phát hiện ba mẹ của cô thế nhưng đang ngồi ngay ngắn trên ghế sa lon, cũng không mở TV, giống như đang đặc biệt đợi cô.

Ba? Mẹ? Sao vậy?

Trong lòng Lâm Khả Tụng không hiểu sao thấp thỏm.

Chẳng lẽ do ngày hôm qua mình nói cho mẹ biết cô đã bị sa thải lần thứ ba, nên bọn họ quyết định mở hội nghị gia đình tới □□ cô sao?

Khả Tụng à. . . . . . Ba có một việc muốn thương lượng với con.

Dạ. . . . . . Chuyện gì? Lâm Khả Tụng đặt mọi thứ lên bàn, trong đầu không ngừng suy nghĩ, nếu như ba nói chuyện bị sa thải của cô, cô nên nói sao để ba tin tưởng trong vòng một tháng cô sẽ tìm được công việc mới.

Chú của con ở Newyork làm đầu bếp, con cũng biết nhỉ?

Dạ. Lâm Khả Tụng gật đầu một cái.

Chú của cô tên là Lâm Phong ( ghi chú: không phải Lâm Phong trên ti vi), hợp tác với bạn mở một nhà hàng người Hoa nho nhỏ ở Newyork, chú chính là đầu bếp chính ở đó. Nghe nói nhà hàng kinh doanh không tệ, mỗi lần trở về mừng năm mới, chú đều tỏ ra rất hài lòng.

Nhà hàng của chú con bây giờ rất bận rộn. Chú muốn nhà chúng ta có thể giúp chú một chút. Không phải con vừa mới nghỉ việc rồi sao? Chú muốn con qua giúp chú ấy.

Giúp cái gì ạ? Lâm Khả Tụng có chút bất ngờ.

Người rửa chén đĩa của nhà hàng không ít, nhưng không phải là người trong nhà. Chú của con lại luôn trong bếp bận rộn nấu ăn, nên không quản được bọn họ. Thím của con qua đời sớm, em họ của con vẫn còn đi học không giúp được gì. Con qua đó giám sát, tạm thời trông coi mấy nhân viên đó, để cho họ làm việc tốt hơn. Chỉ đơn giản như vậy, chú con cho tiền lương rất được, còn bao ăn bao ở. Ba của cô nói chuyện này, rõ ràng là hi vọng cô qua đó.

Đúng

/153

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status