Tình Cờ Anh Đã Gặp Phải Em

Chương 46: Mất cân đối, em gái mi!

/69


Trong những ngày tiếp theo, ba người này đi dạo lần tất cả phó bản lớn nhỏ cùng với chu thường, hằng ngày. Mà tháng tư xuân quang đang đậm đặc, vừa rồi hồng y nữ hiệp thăng lên 70 nhận được một món lễ vật: chiến bào lv 70.

Cái trang bị này có một cái rất có khí thế : liệt hỏa.

Trong trò chơi hồng y nữ hiệp cao hứng xuyên trang bị dạo qua một vòng, sau đó tại chỗ đem hồng y nữ hiệp lần đầu tiên cùng khác phái ôm hắc y thích khách.

[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: oa, côn đồ nhà ngươi có lòng ~! Y phục này thật là đẹp mắt a!

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: cũng biết mi sẽ thích. Không uổng ta trước chà N lần phó bản 7x.

[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: di, nhà ngươi lúc nào có lòng như vậy rồi? Ta không biết?

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: ╭ (╯╰ )╮ hừ, chuyện mi không biết nhiều lắm.

Mạc Lục ngẫm lại, cũng đúng, hắn không nói nàng sẽ biết ? Bất quá nếu hắn đã không nói, nàng cũng liền không tiếp tục hỏi. Dứt khoát vô cùng cao hứng hoan hoan hỉ hỉ lần nữa nói cảm ơn.

Vốn là nên cùng hình ảnh hài hòa.

Nhưng là bên cạnh Nguyệt Hắc Phong Cao nhìn xem kiếm khách bên cạnh đồng có chút cố ý tại kênh đội ngũ mở miệng khiêu khích nói:

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : “Thân làm đồ đệ, chẳng lẽ không nên tỏ tâm ý?”

Mạc Lục dẫn đầu đáp:

[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: ” không cần không cần, đồ đệ rất sớm đưa cho ta một thanh vũ khí rồi! Hơn nữa hắn level thế thân là sư phụ thật không có bày tỏ gì…thật sự là hổ thẹn hổ thẹn!”

Nguyệt Hắc Phong Cao mỗi lần thấy nha đầu ngốc này thay cái người lai lịch khả nghi nói tốt, hắn liền không nhịn được tức giận.

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : “Mi có cái gì hổ thẹn ? Lời cổ nhân, một ngày vi sư cả đời vì mẫu. Hắn tặng đồ là hiếu kính mi, đó là phải!”

-_-||| Mạc Lục nhìn xem kẻ nào đó cây ngay không sợ chết đứng nhịn không được xấu hổ.

Người ta dựa vào cái gì tặng đồ ? Coi như là bằng hữu vậy cũng phải xem giao tình chứ. Mặc dù nàng cảm thấy, nàng cùng tiểu đồ đệ bây giờ giao tình coi như không tệ. Nhưng là cho dù đối phương đưa nàng cũng chưa chắc dám an tâm thu …

Lễ còn vậy còn phải lui tới. Thường xuyên qua lại, ngày tháng năm nào mới dứt. Quá phiền toái!

Mạc Lục đang muốn trả lời rồi lại chứng kiến Nguyệt Hắc Phong Cao khinh bỉ lời của mình.

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “Tiểu Lục, người ta đều sắp max level, làm sao mi lâu như vậy mới lv 70… Quá mất mặt! ! !”

Mạc Lục cũng không tức giận, cười tủm tỉm trả lời:

[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: “Ngươi hiểu vì sao! Bởi như vậy, mới có thể nói lão nương dạy bảo có cách! Đồ đệ max level, ta đây kiêu ngạo! Ta đây tự hào! (o )/ “

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao]: “Cắt, không nỗ lực thăng cấp, đến lúc đó bị vây công đừng tìm ta~ “

Nhạc Hằng mới vừa nói xong, kẻ liên tục không có phản ứng Cực đêm cuối cùng mở miệng.

[tổ đội] [cực đêm]: “Không sao, về sau sư phụ do ta chịu trách nhiệm bảo vệ! Chỉ cần có có người tổn thương liền là địch nhân của ta.”

Tuyên ngôn cực kỳ có tính chất uy hiếp. Nhạc Hằng nhìn cực kỳ khó chịu.

Mà thời khắc mấu chốt luôn thiếu gân Mạc Lục ngây ngốc ở trong đội ngũ trả lời:

[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: “Tốt tốt! Kia sư phụ ta về sau phải dựa vào đồ đệ kéo ~!”

[tổ đội] [cực đêm]: “Tốt.”

Nguyệt Hắc Phong Cao nhìn xem hai người đối thoại, lần đầu tiên có ý nghĩ gõ đầu người nào đó. Hắn nhanh chóng ở trong đội ngũ đáp:

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : “Tốt cái gì tốt, coi ta không tồn tại phải không? Tiểu Lục mi là ngu ngốc sao? Làm sao mi có thể tin tưởng một ngoại nhân đây? Dù thế nào ta cũng so với tiểu tử này đáng tin hơn?”

O__O “… Không rõ nội tình Mạc Lục bị cơn giận của hắn làm cho không hiểu ra sao. Nàng nhớ rõ Nguyệt Hắc Phong Cao cũng không phải là một kẻ hẹp hòi lại yêu tức giận như thế… Mà trong khoảng thời gian này tính tình thường xuyên giống nữ nhân tới đại di mụ thay đổi thất thường…

Suy nghĩ một chút, Mạc Lục gõ chữ vặn hỏi:

[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: “Côn đồ, nhà ngươi gần đây có phải hay không nội tiết mất cân đối ?”

… Ba người trong đội ngũ thoáng chốc rất yên lặng.

Chờ trong chốc lát, Mạc Lục chờ đến Nguyệt Hắc Phong Cao tức giận không chỗ vung cực độ biệt khuất trả lời

[tổ đội] [Nguyệt Hắc Phong Cao] : “Mất cân đối em gái ngươi! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! ! !”

Ngay sau đó một giây sau, hệ thống liên tục xoát ra hai cái nhắc nhở:

[hệ thống] : Người chơi Nguyệt Hắc Phong Cao rút khỏi đội ngũ.

[hệ thống]: Hảo hữu của bạn Nguyệt Hắc Phong Cao đã logout.

-_- Má

Mạc Lục có chút rối ren cùng không hiểu hỏi trong Cực đêm:

[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: “Nói xem, người này đến tột tức giận cái gì?”

Cực đêm bình tĩnh, đáp:

[tổ đội] [cực đêm]: “Có thể là bị ngài nói trúng tâm sự.”

Được rồi, nàng bình thường trở lại.

Thao tác hồng y theo kiếm khách từ từ dạo bước tại trong rừng hoa đào Mạn Thiên Hoa Vũ, Mạc Lục đột nhiên lại nhịn không được có chút bận tâm.

[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: “Ai, côn đồ sẽ không thật sự giận ta đi?”

Cực đêm ngón tay gõ bàn phím đột nhiên dừng lại, xóa bỏ vừa rồi gõ chữ, một lần nữa trả lời:

[tổ đội] [cực đêm]: “Yên tâm đi, hắn sẽ không giận.”

Cho dù thật sự là tức giận, cũng sẽ rất nhanh tốt. Hắn hiểu Nguyệt Hắc Phong Cao vì sao tức giận ở trong lòng lặng lẽ bỏ thêm một câu.

Mạc Lục ngẫm lại giống như đúng như theo lời hắn đồng dạng, biết lâu như vậy tới nay, côn đồ giống như không có thật sự đã sinh khí mình…

[tổ đội] [cực đêm]: “Ngài rất để ý ý nghĩ của hắn?”

Lần đầu tiên chứng kiến đồ đệ chủ động hỏi vấn đề, Mạc Lục có chút kinh ngạc. Bất quá kinh ngạc cũng chỉ là chuyện trong nháy mắt, dù sao nàng nhìn lại hai người bọn họ đã rất quen, hắn nếu như là tiếp tục đâu ra đấy có hỏi mới đáp, đó mới không bình thường.

[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: “Đó là đương nhiên, côn đồ là bằng hữu của ta!” Suy nghĩ một chút, Mạc Lục bổ sung:

[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]: “Trò cũng là bằng hữu của ta , chỉ cần là bằng hữu ta cũng sẽ để ý a.”

Cực đêm thấy nàng lời nói, trong lòng vừa động. Lần đầu tiên hắn bất chấp vấn đề của mình sẽ hay không đường đột, rất trắng ra hỏi:

[tổ đội] [cực đêm]: “Sư phụ, ngài bây giờ có người trong lòng hay không?”

Mạc Lục chần chờ. Bởi vì nàng bị ý nghĩ đầu tiên trong đầu hù đến. Vì vậy cách thật lâu, nàng mới trả lời:

[tổ đội] [nước biếc người ta quấn]“Sẽ không có đi…”

Nhưng là sự chần chờ này, làm cho 1 người ở bên kia đại dương lời muốn nói lại lần nữa nuốt trở vào.

Thẳng về sau, hắn mới hoàn toàn tỉnh ngộ thì ra là cho tới nay, hắn đều thua vì mình quá dè dặt…


/69

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status