Ngày 31/10 là ngày Halloween đồng thời cũng chính là ngày nhỏ '' Trúc Heo '' cất tiếng oa oa chào Trái Đất. Sinh ra trong một công ty đá quý nổi tiếng trên thế giới nên tiệc sinh nhật của đại tiểu thư nhà họ Nguyễn cũng không thể sơ sài . Nói đi cũng phải nói lại , Phương Nghi và Tuyết Nhi vốn rất đơn giản biết thế nào là Party của các công ty lớn , đặc biệt trong tiệc sinh nhật là này đa phần là tầng lớp thượng lưu trong xã hội , nếu không có tiền thì cũng là những người có quyền thế nên việc chăm chút cho nhan sắc cũng hết sức cần thiết . Tiệc thì bắt đầu lúc 8 giờ 30 , may là 7 giờ 30 là tan học Tiếng Anh nên Phương Nghi cũng có chút thời gian chuẩn bị . Trong thiệp mời sinh nhật còn có thêm 1 lưu ý nho nhỏ : '' Đi chung với bạn đôi ''. Thảo Vy thì chắc sẽ có Quang Minh hiến thân đi cùng , còn Tuyết Nhi thì chắc sẽ đi chung với Tuấn Khải . Đúng là ai cũng có đôi chỉ còn mình Phương Nghi là đơn côi dài dài nhưng hổng lẽ sinh nhật của nhỏ bạn mà lại không đi . Đúng là đau đầu !
Phương Nghi than ngắn thở dài trong suốt tiết học vì đang vắt óc suy nghĩ xem làm sao để có bạn đôi đi cùng , đúng là hồng nhan bạc mệnh mà . Đã vậy gu thời trang của cô vốn giản dị , chỉ cần thoải mái là được khỏi cần đẹp thì làm sao mà đi mấy buổi tiệc quan trọng này đây . Minh Quân ngồi bên cạnh chỉ biết hóng thôi ! Mấy tiếng liền chả ai thèm để ý ai , cô giảng mặc cô , điện thoại reo kệ điện thoại luôn nhưng tin nhắn thì lại đọc đúng là khác người .
[ 7 giờ 30 - Bãi giữ xe ]
Thảo Vy đứng trước cổng trường chờ Phương Nghi . Vì cô không an tâm chuyện quần áo của nhỏ bạn nên mới đến . Nói giúp là vậy thôi nhưng mà việc quan trọng là phải đến đúng giờ nếu không sẽ bị nhỏ Heo Vy kia trách móc, giận hờn thì khổ lắm .
- Phương Nghi ! Tớ ở đây nè
- '' Uả đến đây chi vậy ? '' Phương Nghi trố mắc nhìn Thảo Vy
- Mấy giờ rồi ?
- 7 giờ 45 phút
- '' 7 giờ...7...g..i..ờ...4...5.... phút '' Nhỏ la làng lên rồi kéo Phương Nghi lên xe không nói tiếng nào
Chiếc taxi dừng trước 1 cửa hàng sang trọng mang tên '' R & J '' . Nhìn sơ cũng biết chỗ này chuyên bán mấy loại đồ đắt tiền để đi dự tiệc . Ba Phương Nghi có mấy lần dẫn cô đến đây mua nhưng mà lần nào cô cũng đi một vòng xong rồi đi ra . Lí do đơn giản là vì cô không thích mấy loại quần áo thế này cho lắm , nếu không màu mè thì cũng hơi hở chút xíu , nếu không thì là hơi ngứa , với lại cô cũng là '' Nấm lùn '' mặc mấy bộ này thì tủi hổ bộ đồ đẹp . Vừa bước vào , 2 nhân viên đứng ngay cửa liền cúi đầu chào hỏi :
- Xin chào quý khách !
Thảo Vy chỉ khẽ gật đầu rồi đi vào trong , coi bộ nhỏ cũng kinh nghiệm dữ . Đương nhiên là Thảo Vy rất giàu , ngân hàng của gia đình cô 1 ngày có thể gặt ra mấy trăm triệu cho cô xài . Dư tiền quá mà .
- Chúng tôi có thể giúp gì cho quý khách ? - Nhân viên cúi đầu
- Lấy cho tôi tất cả những bộ trang phục mắc nhất , đem ra cho cô bạn này thay luôn dùm tôi - Cô nhàn nhạt nói , rồi ngồi xuống sofa gần đó .
- Vâng ! Huỳnh tiểu thư lần trước...
- Đúng rồi ! Chút nữa thì tôi lại quên , bộ đầm tôi đặt sẵn tiện mang ra đây luôn đi
- Vâng
[ Phòng thử đồ ]
Loay hoay với mấy bộ đồ đắt tiền , nhìn bộ nào cũng hở , nhìn cứ lấp lánh , trời nóng thế này mà mặc mấy cái này thì không ổn . Cô bước ra gọi nhân viên :
- Chị ơi ?
- Vâng ! Có chuyện gì ạ ?
- Dẹp hết mấy bộ này đi , tôi tự chọn
- Dạ
Đi vài vòng trong tiệm , Phương Nghi cũng kiếm ra 1 bộ đồ hợp với mình . Đó là một chiếc váy màu trắng dài qua khỏi đầu gối , phần váy được phủ ren thanh lịch , vai áo một bên khéo léo để lộ 1 bên vai nên không có gì đáng lo ngại . Họa tiết trên thân váy rất tỉ mĩ , cô không biết rằng đây là một bộ rất đắt tiền không phải ai cũng mặc nổi .
- Huỳnh tiểu thư ! Bạn của cô đã thử đồ xong rồi ạ !
Phương Nghi kéo nhẹ chiếc rèm ra , bước ra trước vẻ mặt hoảng hốt của nhỏ bạn . Chiếc váy ôm sát thân lộ rõ từng đường cong của Nghi , làn da trắng muốt kết hợp với một chiếc váy đắt tiền thế này thì còn gì bằng . Tiện miệng Thảo Vy nói đùa :
- Không chịu đâu ! Cậu mặc đẹp hơn tớ
- Ơ..ơ vậy thôi tớ đi về không mặc gì nữa hết
- Giỡn thôi ! Nè mấy cô trang điểm cho cô này rồi chuẩn bị 2 cái mặt nạ loại tốt nhất cho tôi
- Vâng ! Xin mời
- Ừm
Phương Nghi chỉ im lặng ngồi lên ghế để cho mấy nhân viên đó make-up . Thảo Vy sao khi thay đồ cũng ngồi vào ghế kế bên để make - up . Đúng là không nhận ra, Thảo Vy bình thường quậy phá vậy mà có khí chất ghê . Chiếc váy trắng dài này tôn lên vẻ cao ráo hiếm có của cô , đường cong chữ S cũng thể hiện rõ . Năm nào cũng thấy Thảo Vy thay đổi phong cách nhưng năm nay là năm đẹp nhất . Phương Nghi ngẩn ngơ , mệt lã người , 2 mắt cụp xuống rồi ngủ thiếp luôn .
- Vâng xong rồi ạ - Nhân viên nhìn Thảo Vy
- Ừ
- Chúng tôi có cần kêu cô ấy tỉnh không ?
- Không cần đâu ! - Nói xong Thảo Vy móc điện thoại ra gọi cho ai đó
'' Xe đã chuẩn bị xong chưa ? Tôi đang ở R & J . Mang 2 đôi giày đó đến cho tôi luôn . ''
Chiếc xe Porsche Cayenne màu tím sang trọng dừng trước cửa hàng . Xe có thiết kế trang nhã giá thị trường cũng tầm 2 tỷ trở lên , cửa xe mở ra . Hai người đàn ông mặc vest đen bước vào trong cửa hàng , đến chỗ Thảo Vy đang ngồi , họ cúi đầu :
- Chúng tôi đến rồi ?
- Đỡ cô này vào xe cho tôi
- Dạ
Thảo Vy ra hiệu cho họ đi về , sau đó thì phóng lên xe chạy đi xa . Cô thở phào , lâu lâu phải diễn nhiều đến thế thì mệt chết đi được . Muốn sống là chính bản thân mà không được . Còn con Nghi lùn kia cứ ngủ , đi đâu cũng ngủ , chỗ nào cũng ngủ . Nhớ năm trước nó ngủ ít lắm mà , sau năm nay ăn trúng thứ gì mà ngủ ngủ ngủ suốt vầy nè . Thôi kệ nó đi , lo chạy xe trước cái đã 8 giờ 15 rồi .
[ Công ty Đá Quý Diamond ]
Thảo Vy dừng xe .Phương Nghi vẫn đang say giấc nên kêu hoài không thấy tỉnh . Biết cô dị ứng mùi nước hoa , nên cầm sẵn chai nước hoa xịt khắp xe . Nhỏ đang ngủ cũng bị làm cho thức giấc . Đôi mắt thẫn thờ chưa chịu tỉnh , dụi dụi mắt cô hỏi :
- Gì vậy ?
- Tới nơi rồi
- Ờ
- Mà khoan . Sau khi bước xuống xe , cậu phải nhớ một điều
- '' Tớ biết cậu muốn nói gì mà '' cô cười nhạt rồi bước xuống xe
Cánh cửa xe mở ra , Hai người xuống xe , đeo mặt nạ rồi tiến vào trong . Nhìn kĩ mới thấy hôm nay công ty đá quý trang trí rất đẹp : trải thảm đỏ , hiệu ứng đèn ... Cánh cửa lớn mở ra , Vy và Nghi sải bước trên thảm đỏ . Tuyết Nhi cũng đã đến nên cũng lạnh lùng đi ra đón, Quang Minh cũng đi theo . Thảo Vy nở nhẹ một nụ cười ma mị trong chiếc mặt nạ trắng , khoác tay Quang Minh bước vào trong . Phương Nghi cũng đi vào nhưng đi vào với Tuyết Nhi , thận trọng chào hỏi nhau như bạn bè mấy năm không gặp . Phương Nghi bước vào trong , Thảo My , Hoàng Anh , Trịnh Nguyên , Tuấn Khải , Thủy Tiên và đặc biệt còn có Minh Quân tất cả bọn họ đều đã có mặt . Minh Quân trong bộ vest đen trang nhã , mái tóc đã đổi thành màu đỏ rượu từ khi nào , đôi mắt đen huyền làm đám con gái giàu có kia cũng mê mệt .
'' Gặp trúng người này là tim mình nó đập như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực , tình hình gì đây chắc phải đi khám sức khỏe thôi '' cô nghĩ thầm , quay đi cố gắng tỏ ra '' Ta đây bình tĩnh ''.
Nhìn xung quanh ai cũng có bạn cặp hết , buồn quá đi mất . Cô đi vòng vòng , bị đám bạn tàn ác ép uống rượu vang , uống tới mặt đỏ bừng , cô mới lẻn trốn ra ban công . Ánh trăng đêm chiếu sáng lên khắp nơi trên thành phố , đêm Halloween trở nên vui vẻ hơn nhiều nếu chỉ có những người bạn thân cùng đi chơi với nhau . Cô không thích quá nhiều người lạ , không thích đeo chiếc mặt nạ giả tạo này chút xíu nào nhưng mà biết làm sao được ! Dạo này tập thêm thói quen thức khuya nhắn tin nên riết rồi thấy bản thân giống như sống dựa vào mấy tin nhắn để sống , ngày nào mà không thấy Minh Quân nhắn tin tới thì bức rứt ghê luôn . Nhưng mà gặp thì ngại mới ngộ . Kim Ngưu gặp Ma Kết thì sẽ ngại sao ta , cô đúng là một con Trâu lai con Cua , yêu người mất tiêu rồi mà hổng dám nói , mà cũng phải anh vừa đẹp , vừa giỏi , vừa giàu ... cô làm sao dám trèo cao lỡ té xuống một cái là gãy cổ chứ chẳng chơi !
- Gâu gâu gâu ... Cô chủ ơi có điện thoại kìa - nhạc chuông điện thoại
- Alô ! Trúc Vy hả có gì không ?
- Cậu đâu rồi
- Trên sân thượng
- Sắp bắt đầu rồi ! Xuống ngay đi - nhỏ cúp luôn
[ Đại sảnh ]
- Minh Quân ,cậu thật sự đi một mình hả ? - Thảo My nhìn Minh Quân
- Chịu thôi
- Fan hâm mộ của cậu nhiều lắm mà . Chẳng lẽ không chọn được cô nào đi cùng - Hoàng Anh nháy mắt
- Vậy nhường Thảo My lại cho tớ đi - Anh nói đùa
- Con tiểu yêu này không thể nhường cho cậu được - Hoàng Anh cười xảo
- Biết ngay mà ! Chẳng lẽ không thể thương lượng à ?
- Không thể thương lượng
- Cho mượn cũng không được hả ?
- Miễn bàn
- '' Hoàng Anh '' , Thảo My nhìn Hoàng Anh tỏ ý cũng muốn làm món hàng cho mượn
- Thôi ,tớ đùa đấy ! Nếu còn giỡn dai thì chút nữa Hoàng Anh sẽ lật tung chỗ này mất
- Cậu khiêm tốn quá rồi '' Thiếu gia '' - Hoàng Anh ngân dài 2 từ thiếu gia
Buổi tiệc bắt đầu , mọi người khiêu vũ với nhau trên nền nhạc êm dịu. Tất cả các đôi đều bước ra khiêu vũ , chỉ còn Minh Quân là vẫn đứng ngắm , đương nhiên với sức hút của anh thì có hàng tá cô gái xếp hàng chờ vào vận may nhưng anh chẳng thèm đoái hoài gì đến bọn họ. Phương Nghi đi xuống từ cầu thang , đôi giày cao quá khiến cô mất thăng bằng cô loạng choạng và té , Minh Quân đứng gần đó tiện tay đỡ cô . Hai người đỡ nhau , 4 mắt nhìn nhau , anh đỡ cô lên rồi nhảy chung luôn cho đỡ mắc công dù gì thì cũng trai đơn gái chiếc nhảy chung cũng là chuyện bình thường . Cô cũng vậy phối hợp chung luôn . Không biết gì luôn tự nhiên té , xong có người đỡ rồi biến thành khiêu vũ là sao ? Cô ngớ ngẩn chút rồi mới nhận ra bản thân đang làm gì .
Trên sàn nhảy lúc này , mọi người hòa mình theo điệu ballad . Những chiếc váy xòe nhẹ , những bước nhảy điêu luyện , ánh đèn mờ ảo như đưa họ trở về thời Hoàng gia Anh với những buổi dạ vũ dành cho tầng lớp Quý tộc , Vương hầu . Có phải do uống chút rượu vang làm Phương Nghi cảm thấy Minh Quân quyến rũ hơn hay tại vì bản thân cô chưa bao giờ tiếp xúc với anh ở một cự li gần đến thế cô mới có cảm giác lạ lẫm này , hai má cô đỏ lên , đôi môi đỏ khẽ cười tạo thành một đường cong tuyệt mĩ khiến người ta say mê . Trái tim khẽ loạn nhịp trước một người con trai từng quen biết , từng có những lời nói đùa nghịch khiến cô bối rối đạp thẳng vào chân anh rồi ngã vào lòng anh . Cô có thể cảm nhận được từng nhịp đập trong tim anh , có thể tựa vào lòng người mà mình thích nó thật bình yên biết chừng nào ! Ước chi thời gian hãy dừng lại ở đây để cô có thể như thế này mãi , anh cũng lịch thiệp đỡ lấy đôi vai nhỏ bé của cô rồi . Đến phút này mới nhận ra là anh có cảm tình với cô rồi , tiếp xúc mấy tháng thì có là gì so với tình yêu vững bền chừng ấy năm ngoài kia nhưng sao tâm trí cứ không nghe lời chút nào , cứ như thế chắc cô sẽ trốn anh mất thôi . Bản nhạc kết thúc . Anh nắm tay cô bước xuống giữa sự ngưỡng mộ của tất cả mọi người .
- Hai người đó đẹp đôi ghê - Thủy Tiên tròn xoe mắt
- Đúng ! Phương Nghi rất đẹp - Nguyên cũng gật gù
- Vậy em với Phương Nghi ai đẹp hơn ? - Cô nhìn chằm chằm vào anh
- Chuyện này ...
- Thôi mình chia tay đi - Thủy Tiên giận dỗi
- Trong lòng anh em là đẹp nhất
- Thiệt hông ?
- Thiệt mà - Anh véo má cô
- Vậy thì tốt
Trúc Vy đứng phía dưới cũng đi đến :
- Không ngờ nha ! Phương Nghi nhà ta cũng biết khiêu vũ nữa
- Chỉ là không thể hiện thôi , chứ mấy cái cơ bản tớ cũng biết mà
- Đúng là không gì là không thể . Hôm nay ai mà cao tay biến cậu thành ra như vầy luôn vậy ?
- Nói mới nhớ Thảo Vy đâu rồi
Phương Nghi than ngắn thở dài trong suốt tiết học vì đang vắt óc suy nghĩ xem làm sao để có bạn đôi đi cùng , đúng là hồng nhan bạc mệnh mà . Đã vậy gu thời trang của cô vốn giản dị , chỉ cần thoải mái là được khỏi cần đẹp thì làm sao mà đi mấy buổi tiệc quan trọng này đây . Minh Quân ngồi bên cạnh chỉ biết hóng thôi ! Mấy tiếng liền chả ai thèm để ý ai , cô giảng mặc cô , điện thoại reo kệ điện thoại luôn nhưng tin nhắn thì lại đọc đúng là khác người .
[ 7 giờ 30 - Bãi giữ xe ]
Thảo Vy đứng trước cổng trường chờ Phương Nghi . Vì cô không an tâm chuyện quần áo của nhỏ bạn nên mới đến . Nói giúp là vậy thôi nhưng mà việc quan trọng là phải đến đúng giờ nếu không sẽ bị nhỏ Heo Vy kia trách móc, giận hờn thì khổ lắm .
- Phương Nghi ! Tớ ở đây nè
- '' Uả đến đây chi vậy ? '' Phương Nghi trố mắc nhìn Thảo Vy
- Mấy giờ rồi ?
- 7 giờ 45 phút
- '' 7 giờ...7...g..i..ờ...4...5.... phút '' Nhỏ la làng lên rồi kéo Phương Nghi lên xe không nói tiếng nào
Chiếc taxi dừng trước 1 cửa hàng sang trọng mang tên '' R & J '' . Nhìn sơ cũng biết chỗ này chuyên bán mấy loại đồ đắt tiền để đi dự tiệc . Ba Phương Nghi có mấy lần dẫn cô đến đây mua nhưng mà lần nào cô cũng đi một vòng xong rồi đi ra . Lí do đơn giản là vì cô không thích mấy loại quần áo thế này cho lắm , nếu không màu mè thì cũng hơi hở chút xíu , nếu không thì là hơi ngứa , với lại cô cũng là '' Nấm lùn '' mặc mấy bộ này thì tủi hổ bộ đồ đẹp . Vừa bước vào , 2 nhân viên đứng ngay cửa liền cúi đầu chào hỏi :
- Xin chào quý khách !
Thảo Vy chỉ khẽ gật đầu rồi đi vào trong , coi bộ nhỏ cũng kinh nghiệm dữ . Đương nhiên là Thảo Vy rất giàu , ngân hàng của gia đình cô 1 ngày có thể gặt ra mấy trăm triệu cho cô xài . Dư tiền quá mà .
- Chúng tôi có thể giúp gì cho quý khách ? - Nhân viên cúi đầu
- Lấy cho tôi tất cả những bộ trang phục mắc nhất , đem ra cho cô bạn này thay luôn dùm tôi - Cô nhàn nhạt nói , rồi ngồi xuống sofa gần đó .
- Vâng ! Huỳnh tiểu thư lần trước...
- Đúng rồi ! Chút nữa thì tôi lại quên , bộ đầm tôi đặt sẵn tiện mang ra đây luôn đi
- Vâng
[ Phòng thử đồ ]
Loay hoay với mấy bộ đồ đắt tiền , nhìn bộ nào cũng hở , nhìn cứ lấp lánh , trời nóng thế này mà mặc mấy cái này thì không ổn . Cô bước ra gọi nhân viên :
- Chị ơi ?
- Vâng ! Có chuyện gì ạ ?
- Dẹp hết mấy bộ này đi , tôi tự chọn
- Dạ
Đi vài vòng trong tiệm , Phương Nghi cũng kiếm ra 1 bộ đồ hợp với mình . Đó là một chiếc váy màu trắng dài qua khỏi đầu gối , phần váy được phủ ren thanh lịch , vai áo một bên khéo léo để lộ 1 bên vai nên không có gì đáng lo ngại . Họa tiết trên thân váy rất tỉ mĩ , cô không biết rằng đây là một bộ rất đắt tiền không phải ai cũng mặc nổi .
- Huỳnh tiểu thư ! Bạn của cô đã thử đồ xong rồi ạ !
Phương Nghi kéo nhẹ chiếc rèm ra , bước ra trước vẻ mặt hoảng hốt của nhỏ bạn . Chiếc váy ôm sát thân lộ rõ từng đường cong của Nghi , làn da trắng muốt kết hợp với một chiếc váy đắt tiền thế này thì còn gì bằng . Tiện miệng Thảo Vy nói đùa :
- Không chịu đâu ! Cậu mặc đẹp hơn tớ
- Ơ..ơ vậy thôi tớ đi về không mặc gì nữa hết
- Giỡn thôi ! Nè mấy cô trang điểm cho cô này rồi chuẩn bị 2 cái mặt nạ loại tốt nhất cho tôi
- Vâng ! Xin mời
- Ừm
Phương Nghi chỉ im lặng ngồi lên ghế để cho mấy nhân viên đó make-up . Thảo Vy sao khi thay đồ cũng ngồi vào ghế kế bên để make - up . Đúng là không nhận ra, Thảo Vy bình thường quậy phá vậy mà có khí chất ghê . Chiếc váy trắng dài này tôn lên vẻ cao ráo hiếm có của cô , đường cong chữ S cũng thể hiện rõ . Năm nào cũng thấy Thảo Vy thay đổi phong cách nhưng năm nay là năm đẹp nhất . Phương Nghi ngẩn ngơ , mệt lã người , 2 mắt cụp xuống rồi ngủ thiếp luôn .
- Vâng xong rồi ạ - Nhân viên nhìn Thảo Vy
- Ừ
- Chúng tôi có cần kêu cô ấy tỉnh không ?
- Không cần đâu ! - Nói xong Thảo Vy móc điện thoại ra gọi cho ai đó
'' Xe đã chuẩn bị xong chưa ? Tôi đang ở R & J . Mang 2 đôi giày đó đến cho tôi luôn . ''
Chiếc xe Porsche Cayenne màu tím sang trọng dừng trước cửa hàng . Xe có thiết kế trang nhã giá thị trường cũng tầm 2 tỷ trở lên , cửa xe mở ra . Hai người đàn ông mặc vest đen bước vào trong cửa hàng , đến chỗ Thảo Vy đang ngồi , họ cúi đầu :
- Chúng tôi đến rồi ?
- Đỡ cô này vào xe cho tôi
- Dạ
Thảo Vy ra hiệu cho họ đi về , sau đó thì phóng lên xe chạy đi xa . Cô thở phào , lâu lâu phải diễn nhiều đến thế thì mệt chết đi được . Muốn sống là chính bản thân mà không được . Còn con Nghi lùn kia cứ ngủ , đi đâu cũng ngủ , chỗ nào cũng ngủ . Nhớ năm trước nó ngủ ít lắm mà , sau năm nay ăn trúng thứ gì mà ngủ ngủ ngủ suốt vầy nè . Thôi kệ nó đi , lo chạy xe trước cái đã 8 giờ 15 rồi .
[ Công ty Đá Quý Diamond ]
Thảo Vy dừng xe .Phương Nghi vẫn đang say giấc nên kêu hoài không thấy tỉnh . Biết cô dị ứng mùi nước hoa , nên cầm sẵn chai nước hoa xịt khắp xe . Nhỏ đang ngủ cũng bị làm cho thức giấc . Đôi mắt thẫn thờ chưa chịu tỉnh , dụi dụi mắt cô hỏi :
- Gì vậy ?
- Tới nơi rồi
- Ờ
- Mà khoan . Sau khi bước xuống xe , cậu phải nhớ một điều
- '' Tớ biết cậu muốn nói gì mà '' cô cười nhạt rồi bước xuống xe
Cánh cửa xe mở ra , Hai người xuống xe , đeo mặt nạ rồi tiến vào trong . Nhìn kĩ mới thấy hôm nay công ty đá quý trang trí rất đẹp : trải thảm đỏ , hiệu ứng đèn ... Cánh cửa lớn mở ra , Vy và Nghi sải bước trên thảm đỏ . Tuyết Nhi cũng đã đến nên cũng lạnh lùng đi ra đón, Quang Minh cũng đi theo . Thảo Vy nở nhẹ một nụ cười ma mị trong chiếc mặt nạ trắng , khoác tay Quang Minh bước vào trong . Phương Nghi cũng đi vào nhưng đi vào với Tuyết Nhi , thận trọng chào hỏi nhau như bạn bè mấy năm không gặp . Phương Nghi bước vào trong , Thảo My , Hoàng Anh , Trịnh Nguyên , Tuấn Khải , Thủy Tiên và đặc biệt còn có Minh Quân tất cả bọn họ đều đã có mặt . Minh Quân trong bộ vest đen trang nhã , mái tóc đã đổi thành màu đỏ rượu từ khi nào , đôi mắt đen huyền làm đám con gái giàu có kia cũng mê mệt .
'' Gặp trúng người này là tim mình nó đập như sắp nhảy ra khỏi lồng ngực , tình hình gì đây chắc phải đi khám sức khỏe thôi '' cô nghĩ thầm , quay đi cố gắng tỏ ra '' Ta đây bình tĩnh ''.
Nhìn xung quanh ai cũng có bạn cặp hết , buồn quá đi mất . Cô đi vòng vòng , bị đám bạn tàn ác ép uống rượu vang , uống tới mặt đỏ bừng , cô mới lẻn trốn ra ban công . Ánh trăng đêm chiếu sáng lên khắp nơi trên thành phố , đêm Halloween trở nên vui vẻ hơn nhiều nếu chỉ có những người bạn thân cùng đi chơi với nhau . Cô không thích quá nhiều người lạ , không thích đeo chiếc mặt nạ giả tạo này chút xíu nào nhưng mà biết làm sao được ! Dạo này tập thêm thói quen thức khuya nhắn tin nên riết rồi thấy bản thân giống như sống dựa vào mấy tin nhắn để sống , ngày nào mà không thấy Minh Quân nhắn tin tới thì bức rứt ghê luôn . Nhưng mà gặp thì ngại mới ngộ . Kim Ngưu gặp Ma Kết thì sẽ ngại sao ta , cô đúng là một con Trâu lai con Cua , yêu người mất tiêu rồi mà hổng dám nói , mà cũng phải anh vừa đẹp , vừa giỏi , vừa giàu ... cô làm sao dám trèo cao lỡ té xuống một cái là gãy cổ chứ chẳng chơi !
- Gâu gâu gâu ... Cô chủ ơi có điện thoại kìa - nhạc chuông điện thoại
- Alô ! Trúc Vy hả có gì không ?
- Cậu đâu rồi
- Trên sân thượng
- Sắp bắt đầu rồi ! Xuống ngay đi - nhỏ cúp luôn
[ Đại sảnh ]
- Minh Quân ,cậu thật sự đi một mình hả ? - Thảo My nhìn Minh Quân
- Chịu thôi
- Fan hâm mộ của cậu nhiều lắm mà . Chẳng lẽ không chọn được cô nào đi cùng - Hoàng Anh nháy mắt
- Vậy nhường Thảo My lại cho tớ đi - Anh nói đùa
- Con tiểu yêu này không thể nhường cho cậu được - Hoàng Anh cười xảo
- Biết ngay mà ! Chẳng lẽ không thể thương lượng à ?
- Không thể thương lượng
- Cho mượn cũng không được hả ?
- Miễn bàn
- '' Hoàng Anh '' , Thảo My nhìn Hoàng Anh tỏ ý cũng muốn làm món hàng cho mượn
- Thôi ,tớ đùa đấy ! Nếu còn giỡn dai thì chút nữa Hoàng Anh sẽ lật tung chỗ này mất
- Cậu khiêm tốn quá rồi '' Thiếu gia '' - Hoàng Anh ngân dài 2 từ thiếu gia
Buổi tiệc bắt đầu , mọi người khiêu vũ với nhau trên nền nhạc êm dịu. Tất cả các đôi đều bước ra khiêu vũ , chỉ còn Minh Quân là vẫn đứng ngắm , đương nhiên với sức hút của anh thì có hàng tá cô gái xếp hàng chờ vào vận may nhưng anh chẳng thèm đoái hoài gì đến bọn họ. Phương Nghi đi xuống từ cầu thang , đôi giày cao quá khiến cô mất thăng bằng cô loạng choạng và té , Minh Quân đứng gần đó tiện tay đỡ cô . Hai người đỡ nhau , 4 mắt nhìn nhau , anh đỡ cô lên rồi nhảy chung luôn cho đỡ mắc công dù gì thì cũng trai đơn gái chiếc nhảy chung cũng là chuyện bình thường . Cô cũng vậy phối hợp chung luôn . Không biết gì luôn tự nhiên té , xong có người đỡ rồi biến thành khiêu vũ là sao ? Cô ngớ ngẩn chút rồi mới nhận ra bản thân đang làm gì .
Trên sàn nhảy lúc này , mọi người hòa mình theo điệu ballad . Những chiếc váy xòe nhẹ , những bước nhảy điêu luyện , ánh đèn mờ ảo như đưa họ trở về thời Hoàng gia Anh với những buổi dạ vũ dành cho tầng lớp Quý tộc , Vương hầu . Có phải do uống chút rượu vang làm Phương Nghi cảm thấy Minh Quân quyến rũ hơn hay tại vì bản thân cô chưa bao giờ tiếp xúc với anh ở một cự li gần đến thế cô mới có cảm giác lạ lẫm này , hai má cô đỏ lên , đôi môi đỏ khẽ cười tạo thành một đường cong tuyệt mĩ khiến người ta say mê . Trái tim khẽ loạn nhịp trước một người con trai từng quen biết , từng có những lời nói đùa nghịch khiến cô bối rối đạp thẳng vào chân anh rồi ngã vào lòng anh . Cô có thể cảm nhận được từng nhịp đập trong tim anh , có thể tựa vào lòng người mà mình thích nó thật bình yên biết chừng nào ! Ước chi thời gian hãy dừng lại ở đây để cô có thể như thế này mãi , anh cũng lịch thiệp đỡ lấy đôi vai nhỏ bé của cô rồi . Đến phút này mới nhận ra là anh có cảm tình với cô rồi , tiếp xúc mấy tháng thì có là gì so với tình yêu vững bền chừng ấy năm ngoài kia nhưng sao tâm trí cứ không nghe lời chút nào , cứ như thế chắc cô sẽ trốn anh mất thôi . Bản nhạc kết thúc . Anh nắm tay cô bước xuống giữa sự ngưỡng mộ của tất cả mọi người .
- Hai người đó đẹp đôi ghê - Thủy Tiên tròn xoe mắt
- Đúng ! Phương Nghi rất đẹp - Nguyên cũng gật gù
- Vậy em với Phương Nghi ai đẹp hơn ? - Cô nhìn chằm chằm vào anh
- Chuyện này ...
- Thôi mình chia tay đi - Thủy Tiên giận dỗi
- Trong lòng anh em là đẹp nhất
- Thiệt hông ?
- Thiệt mà - Anh véo má cô
- Vậy thì tốt
Trúc Vy đứng phía dưới cũng đi đến :
- Không ngờ nha ! Phương Nghi nhà ta cũng biết khiêu vũ nữa
- Chỉ là không thể hiện thôi , chứ mấy cái cơ bản tớ cũng biết mà
- Đúng là không gì là không thể . Hôm nay ai mà cao tay biến cậu thành ra như vầy luôn vậy ?
- Nói mới nhớ Thảo Vy đâu rồi
/10
|