“Có chuyện gì xảy ra? Ralph, bọn họ không tìm được hay ngài Dranov có vấn đề?" Biết sự tình có chút không ổn, Thụy Sâm biến sắc hỏi nhanh.
"Địa chỉ không có vấn đề, ngài trạm trưởng ở Aragon đã cung cấp cho chúng ta địa chỉ đúng của Dranov ở hành tinh New London. Có điều! Khi người của ta xuất hiện ở đó họ không tìm được Dranov."
"Không tìm được cũng là chuyện nhỏ," Thiếu tá Ralph cười châm biếm "Vấn đề là người của chúng ta thiếu chút nữa đã bị bắt."
"Bị bắt!!!" Mọi người lập tức nhổm cả lên "Sao lại thế? Đã xảy ra chuyện gì?"
"Chúng cài bẫy ta?" Trong đầu Thụy Sâm lập tức nảy ra suy nghĩ đó.
" Nếu là bẫy, vừa rồi chắc các xếp đã chửi tôi tắt bếp rồi, người được cử đến nhà của Dranov không gặp được ông ta mà đụng phải hơn mười gã cảnh sát......"
" Cảnh sát?" Thụy Sâm không sao tin được vào những gì mình nghe được, anh còn cẩn thận gọi lại "Tôi không nghe nhầm chứ, không phải người của Cục An toàn Đế Quốc sao? Cảnh sát làm sao lại chen vào chuyện này?"
Mới đầu anh còn cho rằng Cục An toàn Đế Quốc đã phát hiện ra các số liệu mà Dranov lén ghi lại nên mới hành động, nhưng hiện tại xem ra, có thể là có nguyên nhân khác.
" Không phải! Là cảnh sát." Thiếu tá Ralph khẳng định nói," Người của ta phát hiện mọi thứ trong phòng đều đã bị lật tung lên, đám cảnh sát này dường như đang tìm cái gì đó, may mắn là anh ta thông minh, khi bị cảnh sát tra hỏi liền giả mạo thành nhân viên tiếp thị đồ làm bếp, chúng ta cũng chuẩn bị đầy đủ các giấy tờ hợp pháp và có ngụy trang cẩn thận mới không bị bắt tại chỗ. Có điều, cảnh sát Đế Quốc dường như vẫn còn hoài nghi, sau khi rời khỏi, anh ta phát hiện mình bị theo dõi. Mặc dù bọn chúng làm khá kín nhưng người của ta là một điệp viên có kinh nghiệm nên anh ta vẫn có thể dễ dàng phát hiện, cũng rất vất vả mới may mắn cắt đuôi những kẻ theo dõi, sau đó anh ta báo cáo tình huống lên..."
" Sau đó thông qua nhiều nguồn tin khác nhau điều tra mới biết được, vị Dranov này, hiện là một tay chuyên buôn lậu hàng cấm, hắn hiện đã bị truy nã và đang lẩn trốn, cảnh sát tới khám nhà hắn vì tìm các loại hàng cấm đó......"
" Hàng cấm?" Nét mặt Thụy Sâm trở nên cổ quái, quả thực anh có chút dở khóc dở cười, không thể nghĩ tới anh chàng Dranov này trong thời buổi nhiễu nhương thế này còn tham dự loại công việc đó?
"Tôi cóc quan tâm hắn buôn lậu loại hàng cấm gì, điều tôi quan tâm là những số liệu mà anh chàng Dranov đang giữ trong tay liệu có khả năng bị cảnh sát tìm được rồi hay không?"
"Điều này trước mắt tạm thời còn chưa rõ ràng." Thiếu tá Ralph bất đắc dĩ nói." Người của ta ở New London đã thông báo các tin tức mới nhất khi đó, còn về phần cảnh sát đã lấy đi những gì từ chỗ của Dranov hiện còn chưa kịp điều tra."
"Vậy Dranov hiện đang ở đâu? Hắn trốn ở xó xỉnh nào? Hiện còn trên hành tinh New London hay không?" Phi Luân hỏi nhanh.
" Không biết! Anh chàng Dranov xem ra cũng có chút ngón nghề trong việc chạy trốn, nhân viên tình báo của ta và cảnh sát đều đi tìm hắn, có điều vẫn chưa có tin tức." Thiếu tá hỏi lại " Hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Làm gì bây giờ? Bó tay thôi! Thụy Sâm cảm thấy thật bực, tín hiệu theo dõi biến mất, số liệu cũng không có, thậm chí người cũng không có, đúng là phúc chẳng gặp hai, tai không gặp một! Nhà dột lại gặp mưa dầm!
Sau một hồi bàn bạc, cuối cùng họ quyết định yêu cầu thiếu tá Ralph gửi yêu cầu lên bộ chỉ huy, dùng mạng lưới tình báo của Đồng Minh tìm tungtichs của đội tàu vận chuyển CB-232, đồng thời đốc xúc các nhân viên trên hành tinh New London tích cực tìm hiểu xem tư liệu có bị cảnh sát lây đi hay không cũng như mau chóng tìm ra tung tích của Dranov, trong khi chờ đợi tin tức, hạm đội tạm thời đình chỉ mọi hành động, đến một trạm không gian loại nhỏ và bí mật của Đồng Minh để nghỉ ngơi cũng nhận các nhu yếu phẩm tiếp tế
-------------------------------------------------------
Trạm không gian Phong Thành giấu mình trong một khu vực tràn ngập bức xạ phóng xạ cùng các luồng năng lượng hỗn loạn trong không gian, thoạt nhìn nó như một hòn đảo nhỏ cô độc giữa đại dương mênh mông, có cảm giác như bất cứ lúc nào cũng có thể bị nuốt chửng, nhưng cái trạm không gian này – với kích thược thậm chí còn không bằng một khu trục hạm cỡ lớn, vẫn là công trình nhân tạo duy nhất tồn tại giữa hoàn cảnh không gian ác liệt này.
Tất cả những người thuộc hạm đội độc lập cơ động số 5, không ai có cảm tình với không gian xung quanh, đầy những nguy hiểm và u ám, nhưng những người ở trạm không gian lại không nghĩ như vậy, bọn họ vô cùng cảm kích đối với vùng không gian ấy, bọn họ hiểu rõ rằng, nếu không có vùng không gian ác liệt kia, cái trạm không gian nho nhỏ của họ chẳng thể nào tồn tại một cách bí mật trong khu vực do Đế Quốc khống chế một thời gian dài như vậy được.
Những chiếc tàu con thoi liên tiếp qua lại giữa hạm đội và trạm không gian, đem theo các loại vật tư tiếp tế, nhu yếu phẩm, phụ tùng thay thế lên tàu, hoặc đem những người được nghỉ phép lên trạm không gian, tuy rằng không gian ở đó cũng chẳng khác gì trên tàu, nhưng tâm lý của người ta là thế, họ cảm thấy đến đây rồi mà không lên trạm không gian thì như thiếu một cái gì đó.
Công việc tiếp tế đã kéo dài một thời gian, tuy chỉ chuyển một số nhu yếu phẩm và phụ tùng nhỏ, nếu ở hoàn cảnh bình thường cũng không cần mất nhiều công phu, có điều do đây chỉ là một trạm không gian loại nhỏ, không gian của bến đỗ tàu cũng cực kỳ hạn chế, không cho phép các tàu cỡ lớn cập bến, vì thế, mãi đến khi một thông tin quan trọng thông qua những chiếc Bão Điện Từ bay xung quanh khu vực làm nhiệm vụ truyền tiếp sức về đến với tàu Đại Thiên Sứ, công việc cũng chỉ mới vừa đến giai đoạn kết thúc.....
Đích đích, đích đích..... Những tiếng chuông thánh thót vang lên lanh lảnh trong bóng tối nhắc nhở chủ nhân của căn phòng là có thông tin đang đến.
Một lúc sau, trong bóng tối của căn phòng mới vang lên những tiếng càu nhàu khe khẽ cùng tiếng loạt xoạt khi một người rời khỏi giường, mặc quần áo, cuối cùng một ngọn đèn cũng xuát hiện trong bóng đêm, cùng với nó là một thân hình trắng muốt kiều diễm đầy kêu gợi khiến cho không gian trong phòng như nhũn lại. Ẩn dưới làn áo ngủ mỏng bằng lụa là đôi gò ngực căng phồng trắng muốt cùng hai đỉnh núi hồng như hai quả anh đào đã chín mọng cứ rung lên khe khẽ theo mỗi cử động của thân thể, chiếc áo lụa bó sát thể hiện những đường cong đầy đặn cùng vòng bụng thon thả không chút mỡ thừa, thấp thoáng bên dưới là đôi chân thon dài trắng như ngọc, cặp mông căng tròn và vùng tam giác thần bí đầy khêu gợi .
Tuy rằng khuôn mặt vẫn còn chưa hết hồng sau cơ kích tình, cô gái vẫn bước nhanh đến bên thiết bị liên lạc và ấn nút nhận.
"Là tôi đây, có chuyện gì thế? Aidi Ta."
" Thuyền trưởng, chúng ta thu được thông tin qua kênh an toàn, thiếu tá Ralph đã giải mã xong, có cả tin về đội tàu CB-232 lẫn tin về hành động của chúng ta trên hành tinh New London, hiện đang chờ thuyền trưởng tới phòng họp để báo cáo." Cô thượng úy Aidi Ta khẽ liếc qua mái tóc rối bời cùng khuôn mặt chưa hết ráng hồng của chỉ huy, khẽ mỉm cười vẻ xin lỗi.
"Đã có tin tức sao? Rõ rồi, thông cho mọi người, mười lăm phút nữa tập trung ở phòng họp, tôi sẽ lập tức tới ngay."
"Rõ! Thuyền trưởng!"
Ấn nút cắt liên lạc, Phi Luân quay đầu lại, nhớ đến vẻ mặt của cô thượng úy trợ lý, khuôn mặt cô hơi nóng lên, chắc chắn con bé đoán được chuyện gì đã xảy ra ở đây.
"Đứng dậy, Thụy Sâm, Sonia, chúng ta có việc để làm rồi, có cả tin về đội tàu CB-232 lẫn ngài Dranov ở New London."
"Ai! Lần sau có lẽ phải treo bảng ‘Miền làm phiền’ mới được." Giọng còn ngái ngủ của một người đàn ông vang lên cùng với việc cố rút cánh tay vẫn còn bị một thân thể ngọc ngà khác đè lên.
"Chờ sau đi, sẽ còn có thời gian mà" Mỹ nhân trên giường nhẹ nhàng nhổm dậy, dịu dàng nói.
Trong phòng họp.
Tất cả mọi người đã ở vị trí, Phi Luân hắng giọng một cái rồi nói " Bắt đầu đi, thiếu tá."
Thiếu tá Ralph đầu tiên báo cáo về hành trình của đội tàu CB-232. Nó xuyên qua trải qua thiên hà Lita Fu, ghé lại ở hai căn cứ quân sự lớn của Đế Quốc, để lại mười một tàu vận chuyển. Có điều, những chiếc còn lại vẫn tiếp tục được phân hạm đội 43.4 hộ tống, thông qua cổng siêu không gian jp4 rời khỏi thiên hà Lita Fu, tiến vào thiên hà XY-156, sau đó thì không ai biết rõ hành trình của nó nữa.
Tin tức thứ hai còn tệ hơn, người của Đồng Minh trên hành tinh New London chưa kịp tìm được ngài Dranov thì cảnh sát Đế Quốc đã nhanh tay hơn, khi Đồng Minh biết được tin tức thì đã quá muộn, không kịp có bất cứ hành động nào nữa. Ngài Dranov không cần qua bất cứ cuộc thẩm vấn hay xét xử nào đã nhanh chóng có cơ hội cao cả được phục vụ cho sự vinh quang của Đế Quốc như một hình thức chuộc tội, nói trắng ra là anh chàng bị kết án tù khổ sai chung thân!
Địa điểm giam giữ, Thụy Sâm rất quen thuộc với nó, đó là nơi anh đã từng trải qua thời thanh thiếu của mình, những mỏ quặng trên hành tinh Hyde.
Tin duy nhất còn khiến cho người ta cảm thấy may mắn là, cảnh sát cũng không tìm được bất cứ thứ gì chứa số liệu ở nhà của Dranov.
Có điều, khi Thụy Sâm đơn giản giới thiệu qua hoàn cảnh sống trên hành tinh Hyde và những thể nghiệm của chính anh, anh cũng khẳng định một cách chắc chắn rằng, một anh chàng gầy yếu như Dranov chắn chắn sẽ không có nhiều cơ hội, sau một khoảng thời gian ngắn, anh ta sẽ biến thành một thi thể bị vứt bỏ ở một nơi nào đó trên sa mạc hoang vu, mọi người lại bắt đầu chau mày.
Ngài Dranov bây giờ chưa thể chết được, chí ít là khi chưa có được các số liệu cần thiết, Đồng Minh còn cần ông ta sống!
"Địa chỉ không có vấn đề, ngài trạm trưởng ở Aragon đã cung cấp cho chúng ta địa chỉ đúng của Dranov ở hành tinh New London. Có điều! Khi người của ta xuất hiện ở đó họ không tìm được Dranov."
"Không tìm được cũng là chuyện nhỏ," Thiếu tá Ralph cười châm biếm "Vấn đề là người của chúng ta thiếu chút nữa đã bị bắt."
"Bị bắt!!!" Mọi người lập tức nhổm cả lên "Sao lại thế? Đã xảy ra chuyện gì?"
"Chúng cài bẫy ta?" Trong đầu Thụy Sâm lập tức nảy ra suy nghĩ đó.
" Nếu là bẫy, vừa rồi chắc các xếp đã chửi tôi tắt bếp rồi, người được cử đến nhà của Dranov không gặp được ông ta mà đụng phải hơn mười gã cảnh sát......"
" Cảnh sát?" Thụy Sâm không sao tin được vào những gì mình nghe được, anh còn cẩn thận gọi lại "Tôi không nghe nhầm chứ, không phải người của Cục An toàn Đế Quốc sao? Cảnh sát làm sao lại chen vào chuyện này?"
Mới đầu anh còn cho rằng Cục An toàn Đế Quốc đã phát hiện ra các số liệu mà Dranov lén ghi lại nên mới hành động, nhưng hiện tại xem ra, có thể là có nguyên nhân khác.
" Không phải! Là cảnh sát." Thiếu tá Ralph khẳng định nói," Người của ta phát hiện mọi thứ trong phòng đều đã bị lật tung lên, đám cảnh sát này dường như đang tìm cái gì đó, may mắn là anh ta thông minh, khi bị cảnh sát tra hỏi liền giả mạo thành nhân viên tiếp thị đồ làm bếp, chúng ta cũng chuẩn bị đầy đủ các giấy tờ hợp pháp và có ngụy trang cẩn thận mới không bị bắt tại chỗ. Có điều, cảnh sát Đế Quốc dường như vẫn còn hoài nghi, sau khi rời khỏi, anh ta phát hiện mình bị theo dõi. Mặc dù bọn chúng làm khá kín nhưng người của ta là một điệp viên có kinh nghiệm nên anh ta vẫn có thể dễ dàng phát hiện, cũng rất vất vả mới may mắn cắt đuôi những kẻ theo dõi, sau đó anh ta báo cáo tình huống lên..."
" Sau đó thông qua nhiều nguồn tin khác nhau điều tra mới biết được, vị Dranov này, hiện là một tay chuyên buôn lậu hàng cấm, hắn hiện đã bị truy nã và đang lẩn trốn, cảnh sát tới khám nhà hắn vì tìm các loại hàng cấm đó......"
" Hàng cấm?" Nét mặt Thụy Sâm trở nên cổ quái, quả thực anh có chút dở khóc dở cười, không thể nghĩ tới anh chàng Dranov này trong thời buổi nhiễu nhương thế này còn tham dự loại công việc đó?
"Tôi cóc quan tâm hắn buôn lậu loại hàng cấm gì, điều tôi quan tâm là những số liệu mà anh chàng Dranov đang giữ trong tay liệu có khả năng bị cảnh sát tìm được rồi hay không?"
"Điều này trước mắt tạm thời còn chưa rõ ràng." Thiếu tá Ralph bất đắc dĩ nói." Người của ta ở New London đã thông báo các tin tức mới nhất khi đó, còn về phần cảnh sát đã lấy đi những gì từ chỗ của Dranov hiện còn chưa kịp điều tra."
"Vậy Dranov hiện đang ở đâu? Hắn trốn ở xó xỉnh nào? Hiện còn trên hành tinh New London hay không?" Phi Luân hỏi nhanh.
" Không biết! Anh chàng Dranov xem ra cũng có chút ngón nghề trong việc chạy trốn, nhân viên tình báo của ta và cảnh sát đều đi tìm hắn, có điều vẫn chưa có tin tức." Thiếu tá hỏi lại " Hiện tại chúng ta nên làm gì bây giờ?"
Làm gì bây giờ? Bó tay thôi! Thụy Sâm cảm thấy thật bực, tín hiệu theo dõi biến mất, số liệu cũng không có, thậm chí người cũng không có, đúng là phúc chẳng gặp hai, tai không gặp một! Nhà dột lại gặp mưa dầm!
Sau một hồi bàn bạc, cuối cùng họ quyết định yêu cầu thiếu tá Ralph gửi yêu cầu lên bộ chỉ huy, dùng mạng lưới tình báo của Đồng Minh tìm tungtichs của đội tàu vận chuyển CB-232, đồng thời đốc xúc các nhân viên trên hành tinh New London tích cực tìm hiểu xem tư liệu có bị cảnh sát lây đi hay không cũng như mau chóng tìm ra tung tích của Dranov, trong khi chờ đợi tin tức, hạm đội tạm thời đình chỉ mọi hành động, đến một trạm không gian loại nhỏ và bí mật của Đồng Minh để nghỉ ngơi cũng nhận các nhu yếu phẩm tiếp tế
-------------------------------------------------------
Trạm không gian Phong Thành giấu mình trong một khu vực tràn ngập bức xạ phóng xạ cùng các luồng năng lượng hỗn loạn trong không gian, thoạt nhìn nó như một hòn đảo nhỏ cô độc giữa đại dương mênh mông, có cảm giác như bất cứ lúc nào cũng có thể bị nuốt chửng, nhưng cái trạm không gian này – với kích thược thậm chí còn không bằng một khu trục hạm cỡ lớn, vẫn là công trình nhân tạo duy nhất tồn tại giữa hoàn cảnh không gian ác liệt này.
Tất cả những người thuộc hạm đội độc lập cơ động số 5, không ai có cảm tình với không gian xung quanh, đầy những nguy hiểm và u ám, nhưng những người ở trạm không gian lại không nghĩ như vậy, bọn họ vô cùng cảm kích đối với vùng không gian ấy, bọn họ hiểu rõ rằng, nếu không có vùng không gian ác liệt kia, cái trạm không gian nho nhỏ của họ chẳng thể nào tồn tại một cách bí mật trong khu vực do Đế Quốc khống chế một thời gian dài như vậy được.
Những chiếc tàu con thoi liên tiếp qua lại giữa hạm đội và trạm không gian, đem theo các loại vật tư tiếp tế, nhu yếu phẩm, phụ tùng thay thế lên tàu, hoặc đem những người được nghỉ phép lên trạm không gian, tuy rằng không gian ở đó cũng chẳng khác gì trên tàu, nhưng tâm lý của người ta là thế, họ cảm thấy đến đây rồi mà không lên trạm không gian thì như thiếu một cái gì đó.
Công việc tiếp tế đã kéo dài một thời gian, tuy chỉ chuyển một số nhu yếu phẩm và phụ tùng nhỏ, nếu ở hoàn cảnh bình thường cũng không cần mất nhiều công phu, có điều do đây chỉ là một trạm không gian loại nhỏ, không gian của bến đỗ tàu cũng cực kỳ hạn chế, không cho phép các tàu cỡ lớn cập bến, vì thế, mãi đến khi một thông tin quan trọng thông qua những chiếc Bão Điện Từ bay xung quanh khu vực làm nhiệm vụ truyền tiếp sức về đến với tàu Đại Thiên Sứ, công việc cũng chỉ mới vừa đến giai đoạn kết thúc.....
Đích đích, đích đích..... Những tiếng chuông thánh thót vang lên lanh lảnh trong bóng tối nhắc nhở chủ nhân của căn phòng là có thông tin đang đến.
Một lúc sau, trong bóng tối của căn phòng mới vang lên những tiếng càu nhàu khe khẽ cùng tiếng loạt xoạt khi một người rời khỏi giường, mặc quần áo, cuối cùng một ngọn đèn cũng xuát hiện trong bóng đêm, cùng với nó là một thân hình trắng muốt kiều diễm đầy kêu gợi khiến cho không gian trong phòng như nhũn lại. Ẩn dưới làn áo ngủ mỏng bằng lụa là đôi gò ngực căng phồng trắng muốt cùng hai đỉnh núi hồng như hai quả anh đào đã chín mọng cứ rung lên khe khẽ theo mỗi cử động của thân thể, chiếc áo lụa bó sát thể hiện những đường cong đầy đặn cùng vòng bụng thon thả không chút mỡ thừa, thấp thoáng bên dưới là đôi chân thon dài trắng như ngọc, cặp mông căng tròn và vùng tam giác thần bí đầy khêu gợi .
Tuy rằng khuôn mặt vẫn còn chưa hết hồng sau cơ kích tình, cô gái vẫn bước nhanh đến bên thiết bị liên lạc và ấn nút nhận.
"Là tôi đây, có chuyện gì thế? Aidi Ta."
" Thuyền trưởng, chúng ta thu được thông tin qua kênh an toàn, thiếu tá Ralph đã giải mã xong, có cả tin về đội tàu CB-232 lẫn tin về hành động của chúng ta trên hành tinh New London, hiện đang chờ thuyền trưởng tới phòng họp để báo cáo." Cô thượng úy Aidi Ta khẽ liếc qua mái tóc rối bời cùng khuôn mặt chưa hết ráng hồng của chỉ huy, khẽ mỉm cười vẻ xin lỗi.
"Đã có tin tức sao? Rõ rồi, thông cho mọi người, mười lăm phút nữa tập trung ở phòng họp, tôi sẽ lập tức tới ngay."
"Rõ! Thuyền trưởng!"
Ấn nút cắt liên lạc, Phi Luân quay đầu lại, nhớ đến vẻ mặt của cô thượng úy trợ lý, khuôn mặt cô hơi nóng lên, chắc chắn con bé đoán được chuyện gì đã xảy ra ở đây.
"Đứng dậy, Thụy Sâm, Sonia, chúng ta có việc để làm rồi, có cả tin về đội tàu CB-232 lẫn ngài Dranov ở New London."
"Ai! Lần sau có lẽ phải treo bảng ‘Miền làm phiền’ mới được." Giọng còn ngái ngủ của một người đàn ông vang lên cùng với việc cố rút cánh tay vẫn còn bị một thân thể ngọc ngà khác đè lên.
"Chờ sau đi, sẽ còn có thời gian mà" Mỹ nhân trên giường nhẹ nhàng nhổm dậy, dịu dàng nói.
Trong phòng họp.
Tất cả mọi người đã ở vị trí, Phi Luân hắng giọng một cái rồi nói " Bắt đầu đi, thiếu tá."
Thiếu tá Ralph đầu tiên báo cáo về hành trình của đội tàu CB-232. Nó xuyên qua trải qua thiên hà Lita Fu, ghé lại ở hai căn cứ quân sự lớn của Đế Quốc, để lại mười một tàu vận chuyển. Có điều, những chiếc còn lại vẫn tiếp tục được phân hạm đội 43.4 hộ tống, thông qua cổng siêu không gian jp4 rời khỏi thiên hà Lita Fu, tiến vào thiên hà XY-156, sau đó thì không ai biết rõ hành trình của nó nữa.
Tin tức thứ hai còn tệ hơn, người của Đồng Minh trên hành tinh New London chưa kịp tìm được ngài Dranov thì cảnh sát Đế Quốc đã nhanh tay hơn, khi Đồng Minh biết được tin tức thì đã quá muộn, không kịp có bất cứ hành động nào nữa. Ngài Dranov không cần qua bất cứ cuộc thẩm vấn hay xét xử nào đã nhanh chóng có cơ hội cao cả được phục vụ cho sự vinh quang của Đế Quốc như một hình thức chuộc tội, nói trắng ra là anh chàng bị kết án tù khổ sai chung thân!
Địa điểm giam giữ, Thụy Sâm rất quen thuộc với nó, đó là nơi anh đã từng trải qua thời thanh thiếu của mình, những mỏ quặng trên hành tinh Hyde.
Tin duy nhất còn khiến cho người ta cảm thấy may mắn là, cảnh sát cũng không tìm được bất cứ thứ gì chứa số liệu ở nhà của Dranov.
Có điều, khi Thụy Sâm đơn giản giới thiệu qua hoàn cảnh sống trên hành tinh Hyde và những thể nghiệm của chính anh, anh cũng khẳng định một cách chắc chắn rằng, một anh chàng gầy yếu như Dranov chắn chắn sẽ không có nhiều cơ hội, sau một khoảng thời gian ngắn, anh ta sẽ biến thành một thi thể bị vứt bỏ ở một nơi nào đó trên sa mạc hoang vu, mọi người lại bắt đầu chau mày.
Ngài Dranov bây giờ chưa thể chết được, chí ít là khi chưa có được các số liệu cần thiết, Đồng Minh còn cần ông ta sống!
/346
|