“Kỳ quái? Kỳ quái như thế nào? Nếu không phải là tín hiệu của chúng ta, chẳng lẽ là của Đế Quốc sao?" Phi Luân cảnh giác hỏi ngay, trong thời điểm mấu chốt này, bất cứ cái gì dị thường đều có thể khiến cho cô chú ý, tín hiệu SOS này liệu có phải là cái bẫy mà Đế Quốc giăng sẵn chờ họ hay không?
"Không phải!" Thiếu tá Roaches phủ nhận,"Cũng không phải là tín hiệu của Đế Quốc, sở dĩ tôi cho rằng chúng kỳ quái là bởi vì nguyên tắc phát của nó khá giống với tín hiệu của chúng ta."
"Giống với tín hiệu của chúng ta? Nhưng vừa rồi anh cũng bảo nó không phải là tín hiệu của chúng ta hay sao? Hà huống, trừ hạm đội này, Đồng Minh làm gì còn tàu nào hoạt động quanh đây." Phi Luân có thể khẳng định điều này, cho nên cô càng cảm thấy kinh ngạc hơn!
"Tư lệnh, chỉ là giống mà thôi, nó không mang theo tín hiệu nhận diện của chúng ta, nếu không phải tàu Đại Thiên Sứ đã được cải tiến lại hệ thống thông tin theo kỹ thuật mới nhất của Liên Bang, chúng tôi thiếu chút nữa đã bỏ qua nó. Sở dĩ nói tín hiệu này giống là bởi vì kỹ thuật sử dụng liên lạc siêu không gian khá giống với kỹ thuật của chúng ta, có lẽ có chỗ khác biệt, nhưng có thể khẳng định là cùng căn cứ vào một nguyên lý chung, cũng chính vì thế chúng ta mới thu được tín hiệu đó, sau khi máy tính tiến hành xử lý xác nhận đây là tín hiệu SOS, về mặt cơ bản nó hoàn toàn khác kỹ thuật truyền tin siêu không gian của Đế Quốc đang sử dụng, cho nên tôi mới nói, nó thoạt nhìn giống tín hiệu của chúng ta." Thiếu tá Roaches giải thích, có điều hiển nhiên là anh ta cũng không hoàn toàn chắc về nguồn gốc tín hiệu thu được.
"Thật sự là kỳ quái? Như vậy xem ra không có liên quan gì đến Đế Quốc. Có điều đó là ai?" Ngẫm nghĩ mãi không thể hiểu được Phi Luân đưa mắt nhìn Thụy Sâm "Anh cho rằng đó là ai, Thụy Sâm?"
"Anh cũng không biết." Thụy Sâm dang hai tay nhún vai nói. “Chúng ta cứ xem nội dung tín hiện SOS trước đi."
"Ừm, cũng được, chuyển tín hiệu lên màn hình."
Hình ảnh mờ mờ, thậm chí nếu so với những hình ảnh do tàu thăm dò không người lái truyền về khi trước trong hoàn cảnh bị nhiễu bức xạ liên tục còn tồi hơn, trên nền màu đen chỉ có mơ hồ nhìn thấy một hình người với giọng nói gấp rút, nhiễu âm hầu như hoàn toàn che lấp các âm thanh bình thường nên những lời nói cũng chỉ lúc được lúc mất......
"...... Hành tinh di dân Nam Sơn...... Khẩn cấp...... cứu viện nhân đạo...... Con tàu...... Dời đi...... Cần...... Gọi tất cả..... Thu được tin tức này..... Thời gian không còn nhiều lắm..... giúp đỡ chúng tôi......"
Đoạn tin thật ngắn, chỉ một chút đã chiếu xong. Thụy Sâm và Phi Luân đều nhíu mày. “Hết rồi sao? Chỉ có như thế thôi?"
"Thật đáng tiếc," Thiếu tá Roaches nói," Đây là toàn bộ thông tin, tín hiệu đã được xử lý tăng cường, do tín hiệu gốc quá yếu, máy tính cơ hồ không thể nhận dạng, cho nên vừa rồi tôi mới nói thiếu chút đã bỏ qua nó"
Trên thực tế, có thể thu được tín hiệu này có thể nói công đầu thuộc về thiếu tá Roaches, nếu không phải thiếu tá vẫn kiên cường trên cương vị, cẩn thận giám sát và phân tích các loại tín hiệu điện từ, có lẽ bọn họ đã bỏ qua nó, đúng như thiếu tá đã nói, máy tính có khi không đáng tin cậy bằng con người.
"Hành tinh di dân Nam Sơn? Có ai nghe nói đến nó bao giờ không? Kiểm tra trên cơ sở dữ liệu một chút xem có thông tin về nó hay không và nó thuộc thiên hà nào?"
"Rõ! Thuyền trưởng."
Phi Luân cảm thấy rất hứng thú với mẩu tin này, làm sao mà một hành tinh di dân lại có thể có được kỹ thuật liên lạc siêu không gian thuộc loại tiên tiến nhất chứ? Phải biết rằng loại kỹ thuật này ngay cả Liên Bang cũng vừa mới tìm ra,ngay cả Đế Quốc cũng chưa có kỹ thuật tương tự.
Nắm được kỹ thuật truyền tin tiên tiến này hiện nay chỉ có Liên Bang và Đồng Minh, nhưng Đồng Minh làm gì có hành tinh di dân, chẳng lẽ nơi này lại có liên quan đến Liên Bang, hay là hành tinh di dân của Liên Bang? Có điều, không những Phi Luân chưa từng nghe nói đến một hành tinh di dân nào tên là Nam Sơn, huống chi, nếu là hành tinh di dân của Liên Bang chẳng có lý nào xuất hiện ở hậu phương của Đế Quốc, các hạm đội Đế Quốc đã hoạt động ở đây, chúng không thể không phát hiện....
Trong khi cô còn nghĩ ngợi lung tung, kết quả đã có.
"Xin lỗi Thuyền trưởng, không tìm thấy tên Nam Sơn trong danh sách các hành tinh di dân."
"Ngay cả vị trí tọa độ cũng không có, cho dù có muốn triển khai cứu viện cũng không biết bắt đầu từ đâu" Phi Luân cảm thấy thực khó xử," Thử một chút, cố gắng liên lạc trực tiếp với bọn họ xem sao."
" Không có trả lời." Thiếu tá Roaches thử một chút rồi lắc đầu.
" Có điều, chúng ta vẫn có thể xác định hướng tới của tín hiệu, ở trước mắt chúng ta, góc phương vị 1-1-0.” Thiếu tá lại bổ sung.
" Khoảng cách?”
" Không xác định."
" Kỳ quái?" Phi Luân cẩn thận nhìn chằm chằm vào màn hình, bản đồ sơ bộ của thiên hà được thể hiện trên đó," Trên hướng này không phát hiện có bất cứ hành tinh nào tồn tại, chỉ có dải tiểu hành tinh, nếu đúng là theo phương hướng này, như vậy vị trí của Nam Sơn cách mặt trời rất xa, ở khoảng cách như vậy, hoàn cảnh, khí hậu nhất định rất khốc liệt, căn bản không thích hợp thành lập hành tinh di dân."
"Đây là tín hiệu siêu không gian, Chỉ huy, có lẽ, hành tinh di dân Nam Sơn không ở trong thiên hà này."
"Tín hiệu SOS có còn tiếp tục không?"
"Vẫn còn, Thuyền trưởng, tín hiệu vẫn đang liên tục được phát đi, nếu có thể đi xa thêm một chút, tăng cường độ của tín hiệu thu được, chúng ta có lẽ có thể có thêm thông tin."
"Được rồi!" Phi Luân thở dài một cái," Dù sao cũng cùng với hướng đi trước mặt chúng ta, sĩ quan điều khiển, thay đổi hướng đi, góc phương vị 1-1-0, thông báo cho hạm đội, chúng ta cùng xem xem, trước mặt liệu có hay không một hành tinh di dân tên là Nam Sơn, thiếu tá, tiếp tục gọi cho bọn họ, nếu có trả lời, lập tức báo cáo."
"Rõ! Thuyền trưởng."
" Thụy Sâm," Cô gái cẩn thận nói thêm," Theo em tốt nhất là phái ra Ảo Ảnh và Tỏa Nhãn để trinh sát trong phạm vi chính diện, em không muốn bị một cái gì đó ngoài ý muốn đập vào."
" Hiểu rồi, anh sẽ lập tức bố trí. Có điều chúng ta đã để lại một biên đội Ảo Ảnh ở phụ cận khu vực mặt trời nhằm lưu ý động thái của Đế Quốc, còn hai chiếc khác đang duy tu bảo dưỡng, số Ảo Ảnh có thể dùng được tạm thời cũng chỉ có hai chiếc."
"Vậy điều thêm Tia Chớp kiểu trinh sát tham gia, theo trinh sát kỹ thuật, phía trước không có hạm đội Đế Quốc, sự uy hiếp cũng không lớn......"
" Báo cáo Thuyền trưởng!" Khi Thụy Sâm và Phi Luân còn đang thảo luận, một sĩ quan thông tin căng thẳng chạy tới báo cáo.
" Chuyện gì thế?"
" Chúng ta gặp phiền toái rồi, một thiết bị giám sát tự động bố trí ở cổng siêu không gian JP2 trên lối vào thiên hà Brest bị phá huỷ, trước đó theo tin tức do nó truyền về có thể xác nhận hạm đội 11 Đế Quốc đang tiến vào."
" Hiểu rồi, cứ để như vậy đi, cám ơn trung úy, anh có thể tiếp tục giám sát, có tình huống mới báo cáo ngay." Phi Luân thảnh nhiên nói.
"Bọn họ biết chúng ta ở đây." Cô quay đầu, thấp giọng nói với Thụy Sâm, hạm đội 11 chưa thể kết thúc hoạt động tìm kiếm ở thiên hà cũ của họ nhanh thế được , hiện tại đột nhiên chuyển hướng, toàn tốc tiến vào thiên hà Brest, chắc chắn là theo dấu hạm đội độc lập cơ động số 5.
"À! Đó cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi." Đã sớm dự đoán được cho nên hai người cũng không cảm thấy ngạc nhiên
"Thiên hà này sắp trở nên cực kỳ nào đấy. Đúng rồi, chúng ta đang ở đâu, máy tính còn chưa thể xác định sao......."
----------------------------------------------------
"Xem ra, tuy rằng phương hướng không sai, nhưng chúng ta vẫn chưa xác định được hành tinh di dân Nam Sơn ở đâu, đành bất lực vậy, hy vọng bọn họ có thể nghĩ ra biện pháp, hoặc là hy vọng có những người khác cũng thu được tín hiệu cầu cứu." Phi Luân thở dài một hơi, cho dù biết, đối với những người đáng thương ở đó mà nói, hy vọng là quá xa vời, cơ bản là không có, bởi vì, nếu bọn họ có biện pháp giải quyết, vậy đã không cần phát ra tín hiệu cầu cứu, mà hy vọng những người khác thu được tín hiệu? Trong số các tàu hoạt động ở phụ cận, có thể làm nhiệm vụ cứu viện, cũng chỉ có hạm đội độc lập cơ động số 5 với trang bị thông tin mới nhất mới có khả năng thu được.
Cảm giác có lỗi, và bứt rứt đè nặng trong lòng cô, đồng thời với tư cách là tư lệnh hạm đội, Phi Luân rốt cục cũng có thể thả một gánh nặng xuống, nếu không, vừa muốn ứng phó với Đế Quốc, vừa làm nhiệm vụ cứu trợ, áp lực thật không nhỏ.
Hạm đội đã trốn vào dải tiểu hành tinh, không phát hiện dấu hiệu hoạt động của Đế Quốc, đồng thời bọn họ cũng xác nhận, nơi tín hiệu phát ra không nằm trong thiên hà này, nếu không biết vị trí của hành tinh di dân Nam Sơn, không biết tuyến đường đến nơi có cổng siêu không gian thông tới đó, bọn họ dù muốn cũng không có khả năng cứu viện.
" Chờ một chút, Thuyền trưởng." Thiếu tá Roaches vừa nói, cắm đầu vào bàn điều khiển.
"Có chuyện gì thế, thiếu tá?”
" Thuyền trưởng, khi tiến dải tiểu hành tinh, tôi phát hiện cường độ tín hiệu đã được tăng cường, thông qua điều chỉnh lại hệ thống thông tin của chúng ta, đồng thời có thể tăng cường độ tín hiệu gọi, tôi nghĩ, bọn họ có khả năng sẽ thu được tín hiệu gọi của chúng ta." Thiếu tá Roaches căng thẳng làm các thao tác điều tiết cuối cùng," Tín hiệu mới nhất thu được đã có sự khác biệt, có lẽ là hành tinh Nam Sơn đã đáp lại lời kêu gọi của chúng ta, tôi đang nghĩ cách điều chỉnh tín hiệu tốt hơn một chút."
"Biểu hiện lên màn hình thượng." Phi Luân lại thở phào một hơi. Như vậy cũng tốt, cô cảm thấy một cảm giác thoải mái dâng lên từ tận đáy lòng.
"Rõ! Thuyền trưởng."
"Không phải!" Thiếu tá Roaches phủ nhận,"Cũng không phải là tín hiệu của Đế Quốc, sở dĩ tôi cho rằng chúng kỳ quái là bởi vì nguyên tắc phát của nó khá giống với tín hiệu của chúng ta."
"Giống với tín hiệu của chúng ta? Nhưng vừa rồi anh cũng bảo nó không phải là tín hiệu của chúng ta hay sao? Hà huống, trừ hạm đội này, Đồng Minh làm gì còn tàu nào hoạt động quanh đây." Phi Luân có thể khẳng định điều này, cho nên cô càng cảm thấy kinh ngạc hơn!
"Tư lệnh, chỉ là giống mà thôi, nó không mang theo tín hiệu nhận diện của chúng ta, nếu không phải tàu Đại Thiên Sứ đã được cải tiến lại hệ thống thông tin theo kỹ thuật mới nhất của Liên Bang, chúng tôi thiếu chút nữa đã bỏ qua nó. Sở dĩ nói tín hiệu này giống là bởi vì kỹ thuật sử dụng liên lạc siêu không gian khá giống với kỹ thuật của chúng ta, có lẽ có chỗ khác biệt, nhưng có thể khẳng định là cùng căn cứ vào một nguyên lý chung, cũng chính vì thế chúng ta mới thu được tín hiệu đó, sau khi máy tính tiến hành xử lý xác nhận đây là tín hiệu SOS, về mặt cơ bản nó hoàn toàn khác kỹ thuật truyền tin siêu không gian của Đế Quốc đang sử dụng, cho nên tôi mới nói, nó thoạt nhìn giống tín hiệu của chúng ta." Thiếu tá Roaches giải thích, có điều hiển nhiên là anh ta cũng không hoàn toàn chắc về nguồn gốc tín hiệu thu được.
"Thật sự là kỳ quái? Như vậy xem ra không có liên quan gì đến Đế Quốc. Có điều đó là ai?" Ngẫm nghĩ mãi không thể hiểu được Phi Luân đưa mắt nhìn Thụy Sâm "Anh cho rằng đó là ai, Thụy Sâm?"
"Anh cũng không biết." Thụy Sâm dang hai tay nhún vai nói. “Chúng ta cứ xem nội dung tín hiện SOS trước đi."
"Ừm, cũng được, chuyển tín hiệu lên màn hình."
Hình ảnh mờ mờ, thậm chí nếu so với những hình ảnh do tàu thăm dò không người lái truyền về khi trước trong hoàn cảnh bị nhiễu bức xạ liên tục còn tồi hơn, trên nền màu đen chỉ có mơ hồ nhìn thấy một hình người với giọng nói gấp rút, nhiễu âm hầu như hoàn toàn che lấp các âm thanh bình thường nên những lời nói cũng chỉ lúc được lúc mất......
"...... Hành tinh di dân Nam Sơn...... Khẩn cấp...... cứu viện nhân đạo...... Con tàu...... Dời đi...... Cần...... Gọi tất cả..... Thu được tin tức này..... Thời gian không còn nhiều lắm..... giúp đỡ chúng tôi......"
Đoạn tin thật ngắn, chỉ một chút đã chiếu xong. Thụy Sâm và Phi Luân đều nhíu mày. “Hết rồi sao? Chỉ có như thế thôi?"
"Thật đáng tiếc," Thiếu tá Roaches nói," Đây là toàn bộ thông tin, tín hiệu đã được xử lý tăng cường, do tín hiệu gốc quá yếu, máy tính cơ hồ không thể nhận dạng, cho nên vừa rồi tôi mới nói thiếu chút đã bỏ qua nó"
Trên thực tế, có thể thu được tín hiệu này có thể nói công đầu thuộc về thiếu tá Roaches, nếu không phải thiếu tá vẫn kiên cường trên cương vị, cẩn thận giám sát và phân tích các loại tín hiệu điện từ, có lẽ bọn họ đã bỏ qua nó, đúng như thiếu tá đã nói, máy tính có khi không đáng tin cậy bằng con người.
"Hành tinh di dân Nam Sơn? Có ai nghe nói đến nó bao giờ không? Kiểm tra trên cơ sở dữ liệu một chút xem có thông tin về nó hay không và nó thuộc thiên hà nào?"
"Rõ! Thuyền trưởng."
Phi Luân cảm thấy rất hứng thú với mẩu tin này, làm sao mà một hành tinh di dân lại có thể có được kỹ thuật liên lạc siêu không gian thuộc loại tiên tiến nhất chứ? Phải biết rằng loại kỹ thuật này ngay cả Liên Bang cũng vừa mới tìm ra,ngay cả Đế Quốc cũng chưa có kỹ thuật tương tự.
Nắm được kỹ thuật truyền tin tiên tiến này hiện nay chỉ có Liên Bang và Đồng Minh, nhưng Đồng Minh làm gì có hành tinh di dân, chẳng lẽ nơi này lại có liên quan đến Liên Bang, hay là hành tinh di dân của Liên Bang? Có điều, không những Phi Luân chưa từng nghe nói đến một hành tinh di dân nào tên là Nam Sơn, huống chi, nếu là hành tinh di dân của Liên Bang chẳng có lý nào xuất hiện ở hậu phương của Đế Quốc, các hạm đội Đế Quốc đã hoạt động ở đây, chúng không thể không phát hiện....
Trong khi cô còn nghĩ ngợi lung tung, kết quả đã có.
"Xin lỗi Thuyền trưởng, không tìm thấy tên Nam Sơn trong danh sách các hành tinh di dân."
"Ngay cả vị trí tọa độ cũng không có, cho dù có muốn triển khai cứu viện cũng không biết bắt đầu từ đâu" Phi Luân cảm thấy thực khó xử," Thử một chút, cố gắng liên lạc trực tiếp với bọn họ xem sao."
" Không có trả lời." Thiếu tá Roaches thử một chút rồi lắc đầu.
" Có điều, chúng ta vẫn có thể xác định hướng tới của tín hiệu, ở trước mắt chúng ta, góc phương vị 1-1-0.” Thiếu tá lại bổ sung.
" Khoảng cách?”
" Không xác định."
" Kỳ quái?" Phi Luân cẩn thận nhìn chằm chằm vào màn hình, bản đồ sơ bộ của thiên hà được thể hiện trên đó," Trên hướng này không phát hiện có bất cứ hành tinh nào tồn tại, chỉ có dải tiểu hành tinh, nếu đúng là theo phương hướng này, như vậy vị trí của Nam Sơn cách mặt trời rất xa, ở khoảng cách như vậy, hoàn cảnh, khí hậu nhất định rất khốc liệt, căn bản không thích hợp thành lập hành tinh di dân."
"Đây là tín hiệu siêu không gian, Chỉ huy, có lẽ, hành tinh di dân Nam Sơn không ở trong thiên hà này."
"Tín hiệu SOS có còn tiếp tục không?"
"Vẫn còn, Thuyền trưởng, tín hiệu vẫn đang liên tục được phát đi, nếu có thể đi xa thêm một chút, tăng cường độ của tín hiệu thu được, chúng ta có lẽ có thể có thêm thông tin."
"Được rồi!" Phi Luân thở dài một cái," Dù sao cũng cùng với hướng đi trước mặt chúng ta, sĩ quan điều khiển, thay đổi hướng đi, góc phương vị 1-1-0, thông báo cho hạm đội, chúng ta cùng xem xem, trước mặt liệu có hay không một hành tinh di dân tên là Nam Sơn, thiếu tá, tiếp tục gọi cho bọn họ, nếu có trả lời, lập tức báo cáo."
"Rõ! Thuyền trưởng."
" Thụy Sâm," Cô gái cẩn thận nói thêm," Theo em tốt nhất là phái ra Ảo Ảnh và Tỏa Nhãn để trinh sát trong phạm vi chính diện, em không muốn bị một cái gì đó ngoài ý muốn đập vào."
" Hiểu rồi, anh sẽ lập tức bố trí. Có điều chúng ta đã để lại một biên đội Ảo Ảnh ở phụ cận khu vực mặt trời nhằm lưu ý động thái của Đế Quốc, còn hai chiếc khác đang duy tu bảo dưỡng, số Ảo Ảnh có thể dùng được tạm thời cũng chỉ có hai chiếc."
"Vậy điều thêm Tia Chớp kiểu trinh sát tham gia, theo trinh sát kỹ thuật, phía trước không có hạm đội Đế Quốc, sự uy hiếp cũng không lớn......"
" Báo cáo Thuyền trưởng!" Khi Thụy Sâm và Phi Luân còn đang thảo luận, một sĩ quan thông tin căng thẳng chạy tới báo cáo.
" Chuyện gì thế?"
" Chúng ta gặp phiền toái rồi, một thiết bị giám sát tự động bố trí ở cổng siêu không gian JP2 trên lối vào thiên hà Brest bị phá huỷ, trước đó theo tin tức do nó truyền về có thể xác nhận hạm đội 11 Đế Quốc đang tiến vào."
" Hiểu rồi, cứ để như vậy đi, cám ơn trung úy, anh có thể tiếp tục giám sát, có tình huống mới báo cáo ngay." Phi Luân thảnh nhiên nói.
"Bọn họ biết chúng ta ở đây." Cô quay đầu, thấp giọng nói với Thụy Sâm, hạm đội 11 chưa thể kết thúc hoạt động tìm kiếm ở thiên hà cũ của họ nhanh thế được , hiện tại đột nhiên chuyển hướng, toàn tốc tiến vào thiên hà Brest, chắc chắn là theo dấu hạm đội độc lập cơ động số 5.
"À! Đó cũng chỉ là chuyện sớm hay muộn mà thôi." Đã sớm dự đoán được cho nên hai người cũng không cảm thấy ngạc nhiên
"Thiên hà này sắp trở nên cực kỳ nào đấy. Đúng rồi, chúng ta đang ở đâu, máy tính còn chưa thể xác định sao......."
----------------------------------------------------
"Xem ra, tuy rằng phương hướng không sai, nhưng chúng ta vẫn chưa xác định được hành tinh di dân Nam Sơn ở đâu, đành bất lực vậy, hy vọng bọn họ có thể nghĩ ra biện pháp, hoặc là hy vọng có những người khác cũng thu được tín hiệu cầu cứu." Phi Luân thở dài một hơi, cho dù biết, đối với những người đáng thương ở đó mà nói, hy vọng là quá xa vời, cơ bản là không có, bởi vì, nếu bọn họ có biện pháp giải quyết, vậy đã không cần phát ra tín hiệu cầu cứu, mà hy vọng những người khác thu được tín hiệu? Trong số các tàu hoạt động ở phụ cận, có thể làm nhiệm vụ cứu viện, cũng chỉ có hạm đội độc lập cơ động số 5 với trang bị thông tin mới nhất mới có khả năng thu được.
Cảm giác có lỗi, và bứt rứt đè nặng trong lòng cô, đồng thời với tư cách là tư lệnh hạm đội, Phi Luân rốt cục cũng có thể thả một gánh nặng xuống, nếu không, vừa muốn ứng phó với Đế Quốc, vừa làm nhiệm vụ cứu trợ, áp lực thật không nhỏ.
Hạm đội đã trốn vào dải tiểu hành tinh, không phát hiện dấu hiệu hoạt động của Đế Quốc, đồng thời bọn họ cũng xác nhận, nơi tín hiệu phát ra không nằm trong thiên hà này, nếu không biết vị trí của hành tinh di dân Nam Sơn, không biết tuyến đường đến nơi có cổng siêu không gian thông tới đó, bọn họ dù muốn cũng không có khả năng cứu viện.
" Chờ một chút, Thuyền trưởng." Thiếu tá Roaches vừa nói, cắm đầu vào bàn điều khiển.
"Có chuyện gì thế, thiếu tá?”
" Thuyền trưởng, khi tiến dải tiểu hành tinh, tôi phát hiện cường độ tín hiệu đã được tăng cường, thông qua điều chỉnh lại hệ thống thông tin của chúng ta, đồng thời có thể tăng cường độ tín hiệu gọi, tôi nghĩ, bọn họ có khả năng sẽ thu được tín hiệu gọi của chúng ta." Thiếu tá Roaches căng thẳng làm các thao tác điều tiết cuối cùng," Tín hiệu mới nhất thu được đã có sự khác biệt, có lẽ là hành tinh Nam Sơn đã đáp lại lời kêu gọi của chúng ta, tôi đang nghĩ cách điều chỉnh tín hiệu tốt hơn một chút."
"Biểu hiện lên màn hình thượng." Phi Luân lại thở phào một hơi. Như vậy cũng tốt, cô cảm thấy một cảm giác thoải mái dâng lên từ tận đáy lòng.
"Rõ! Thuyền trưởng."
/346
|