Tình Nồng Người Không Biết

Chương 37

/62



Edit: Khánh nhi
Beta: Heulwen

 
Làm cho đôi tình nhân này không ngờ tới được chính là buổi tối sau khi Thời Thiển đăng nhập vào Wechat thì phát hiện có một đống tin nhắn gửi cho cô, trong số đó còn có tin nhắn riêng của một em gái mưa trong nhóm. 
 
Nghiêm Sương Ký Sát - Miêu Lương Lương: ‘Wow nữ thần Diều Giấy! Thật ngại quá, hôm nay ở sân vận động em vô tình gặp được chị và đại thần Bác Diễn, nhất thời kích động nên gửi tin nhắn cho mọi người! Có điều, cơ mà chỉ có nhắn với vài người chúng ta, còn có vài người khác cũng là người của tổ chế tác...... Có lẽ là không quan hệ chứ?”
 
Thời Thiển nhìn tin nhắn trong nhóm mới phát hiện bọn Lật Tử, Thanh Cảnh Đăng đang ồn ào bàn tán, nói cái gì mà lại là ăn thức ăn cho chó, ngọt đến sâu răng...... 
 
Lại nhìn bức ảnh chụp hai người bọn họ của cô gái kia gửi, chỉ thấy bóng dáng của cô và của Tùy Cẩn Tri đều có chút mơ hồ, hơn nữa khoảng cách còn hơi xa, chỉ có thể nhìn thấy hình dáng mơ hồ với nhan sắc mờ ảo. 
 
Tùy Cẩn Tri nắm  tay Thời Thiển, trên tay nắm rất chặt, dáng người cao ráo đang đứng tựa trên sân băng, mặt cô thì đang cười, cần cổ lộ ra ngoài trắng nõn bắt mắt, tầm mắt hai người ở trong không khí giao nhau, không tiếng động mà thầm trao nhau yêu thương. 
 
Thời Thiển càng nhìn càng thích, nhắn lại với cô gái nhỏ kia: “Không có việc gì, hơn nữa cũng không chụp được chính diện mặt của bọn tôi, về sau nếu có gặp thì đi tới chào hỏi nhau cũng không sao đâu [*__*] mọi người đều là người cùng một xã đoàn mà.” 


 
Nghiêm Sương Ký Sát’ - Miêu Lương Lương: “Trời ơi, nữ thần chị thật sự rất tuyệt, mãi yêu chị!!”
 

Thời Thiển âm thầm lưu ảnh vào máy, nghĩ đến từ khi yêu đương đến nay vẫn chưa có chụp với Tùy Cẩn Tri bức ảnh chung nàotim cô hơi thắt lại, đáy lòng có chút cảm xúc nhỏ vụn rục rịch, giống như...... Cô cũng có chút muốn chụp ảnh chung với đại thần, kiểu như hai cái đầu thân mật tựa vào nhau...... Che mặt lại, có phải quá ngây thơ rồi hay không. 

 
Lúc này Hạ Hiểu Lôi theo trong phòng khách vào được, trên tay bưng một chén đậu đỏ, đặt xuống bên cạnh tay cô, ngồi bên giường của cô, giả bộ giúp cô thu thập giường, ngoài miệng lại nói: “Mẹ và ông bà ngoại của con có nói chuyện qua, chúng ta đối với người bạn trai này của con cũng rất vừa lòng.” 
 
Thời Thiển dừng lại động tác đánh chữ, bưng cái bát dùng muỗng nhỏ múc lên uống một ngụm, trong miệng là miếng đậu đỏ mềm mềm, cũng không quá nhũn, vị ngọt ngào lan tỏa ở đầu lưỡi, hương vị thật không sai.
 
“Vốn là mẹ sợ yêu cầu của con quá cao, không tìm được đối tượng thích hợp, khi gặp Tùy Cẩn Tri, thì biết con và mẹ rất giống nhau, cùng ‘chung thuyền’ cả mà.” Hạ Hiểu Lôi nửa là nói đùa nửa là nói thật, lại bổ sung thêm một câu: “Công việc cũng tương đối khá, nhưng mà so với nhà của chúng ta...... Điều kiện của bọn họ rất khá, con có chắc là đã hiểu người ta chưa hả?” 
 
Thời Thiển nghĩ nghĩ, lại múc một muỗng đậu đỏ đưa đến miệng, vừa ăn vừa nói: “Hôm nay nói muốn tới gặp mặt mọi người, là do anh ấy tự mình chủ động yêu cầu, con cảm thấy anh ấy là loại người làm chuyện gì đều rất nghiêm túc, nên mẹ yên tâm đi.”
 
Nghĩ đến Tùy Cẩn Chi, sự ấm áp trong trái tim cô ngọt ngào như hạt đậu đỏ giữa môi và răng. Hạ Hiểu Lôi thấy con gái là người luôn luôn độc lập lại có chủ ý, giờ phút này, khi nhắc đến bạn trai cũng rất tự nhiên, cũng hơi buông xuống một chút gánh nặng trong lòng. 


 
Chẳng qua bà cũng không biết, chỉ cần Thời Thiển đến trước mặt Tùy Cẩn Tri, ngay lập tức thay đổi thành fan của “thanh khống”, hay bị căng thẳng, nhịp tim đập nhanh….
 
Nhưng có một điều Thời Thiển vô cùng chắc chắn, từ lúc vừa mới bắt đầu anh sẽ không để ý việc hai người ở hai thế giới, anh chính là muốn ở bên người cô, yêu cô, tham dự vào cuộc sống của cô, thậm chí gần như là cố chấp chăm sóc, yêu thương cô,...... 
 
Cô cũng như vậy. 
 
..........................
 
Sau khi Tùy Cẩn Tri theo Thời Thiển đến nhà cô xong thì tiện đường đến nhà đến thăm ông bà ngoại của mình, đến tối vốn anh muốn ở khách sạn bên ngoài, nhưng Hạ Trúc Chương- Ông ngoại của Tùy Cẩn Tri, khăng khăng giữ anh ở lại, anh cũng chỉ có thể đồng ý.
 
Đợi đến khi tắm rửa sạch sẽ ra khỏi phòng tắm, anh ngồi xuống mở máy tính lên, liền nhìn thấy tin nhắn của Hoàng Vu Quy gửi tới, anh biết phần hai của ‘Ma Vi Quân’ cũng sắp hoàn thành, anh không hiểu cậu ấy tìm anh có chuyện gì.
 
“Học trưởng, đoạn cuối của bộ phim là bài ‘Kết duyên’, mọi người đều bảo anh hát!”
 
Mỗi ngày Tùy Cẩn Tri đều phải làm việc liên tục, càng đừng nói tới còn phải ngọt ngào như mật với bạn gái, làm gì có thêm thời gian để hát cho bọn họ, vốn định lập tức cự tuyệt, nhưng đối phương lại như đoán trước được anh sẽ nói gì, ở phía sau bồi thêm một câu: “Anh đừng vội nói không đồng ý nha, em cho anh xem mấy câu trong lời bài hát --
 
Nhiều lần trăn trở, thật khó để gặp lại giai nhân. 


 
Chỉ có tâm như lục bình, thân cũng theo gió, đến nỗi tư...... 
 
"Thế nào đại thần, người cuồng vợ như anh có nhìn ra cái gì không?” 
 
Tùy Cẩn Tri nhìn một lần, trong lòng cảm thấy có chút nghi ngờ, nên nhìn lời bài hát lại một lần, bỗng nhiên ngộ ra, mấy lời bài hát này nhìn rất giống lời bài hát mà Thời Thiển phiên dịch ra. 
 
Năm đó, tổ phụ đề ‘Cute vô đối’ chế tác qua một bộ kịch phục cổ cung đình Anh quốc, lời bài hát kết thúc cũng là tự dịch ra theo phong cách hơi cổ như này. 
 
Thật ra làm một người phiên dịch, rất nhiều ý kiến của bản thân cũng dễ bị dân mạng công kích, họ bảo so với nguyên tác thì không hợp nhau các thứ các kiểu, cho nên khi phiên dịch cũng phải rất cẩn thận...... 
 
Lúc ấy Tùy Cẩn Tri cũng có nghe bài hát này, đặc biệt là khi anh nhìn thấy lời bài hát bằng tiếng Trung này, đã cảm thấy có sự dịu dàng, mềm mại trong lời bài hát. 

 
Anh đã nghĩ người này có lẽ cũng rất dịu dàng.
 
“Chúng ta muốn dịch bài hát Chỉ Diên này sang tiếng Trung, dùng làm kết cục luôn, anh có hứng thú không?” 
 
Những người này thật đúng là biết uy hiếp anh...... 
 
Tùy Cẩn Tri làm sao có thể cự tuyệt được, chỉ có thể cười đỡ trán, trả lời cậu ấy: “Được, để tôi lo sắp xếp một chút.” 
 
...... Thật sự là một kế hoạch tỉ mỉ đấy.
 
Tình yêu cuồng nhiệt luôn khiến ngày dài trôi qua nhanh, chờ sau khi trở lại thành phố S, Thời Thiển và Tùy Cẩn Tri đều phải thường xuyên làm thêm giờ, nhưng chỉ vừa rảnh một tí, bọn họ đi ăn cơm với nhau, hoặc là cùng đi xem phim điện ảnh, cuộc sống trôi qua rất ngọt ngào.
 
Tháng 6 mang đến hương thơm của nhiều loài hoa và cây, thành phố có thêm một chút sức sống mới mẻ hơn, theo ngày hè càng đến gần, chuyện đám cưới của các cặp đôi cũng ngày càng nhiều hơn. 
 
Thời gian trôi qua, Tùy Cẩn Tri được mời đến đảo tham gia hôn lễ của em họ Hạ Dương, vốn dĩ anh muốn dẫn Thời Thiển đi cùng, nhưng đáng tiếc công việc bản vẽ của cô không thể không hoàn thành, hoàn toàn không thể phân thân ra được, cô cũng không thể không biết xấu hổ mà tới trước mặt Tạ Thanh Sam xin phép nghỉ. 
 
Huống chi nghĩ đến hai người mới hẹn hò được có mấy tháng, cô đã xuất hiện trong vòng xã giao các loại với đại minh tinh Hạ Dương như vậy, hơn nữa còn có nhà trai các loại, bạn tốt các kiểu nên việc này cũng không phải chuyện dễ dàng gì.
 
Tùy Cẩn Tri phải rời đi  bốn ngày, thêm việc anh phải tăng cường xử lý các công việc trên tay, trước sau phải tốn thêm mấy ngày, bọn họ phải có hơn một tuần không được gặp nhau. 
 
Nếu nói, trước đây lúc Thời Thiển phải về Tây Linh khi nghĩ đến cả hai phải tách ra, cũng chỉ rối rắm một chút, nhưng lần này thật sự làm cho cô có chút luyến tiếc. 
 
Có lẽ là cô đã hoàn toàn có thói quen thường xuyên có thể nhìn thấy hình bóng của đối phương, nhất thời phải xa cách nhau lâu như vậy, làm cho cô càng cảm thấy trong lòng khó chịu. 
 
Nhìn thoáng qua thấy ngày Tùy Cẩn Tri xuất phát đúng lúc là cuối tuần, cô nói qua điện thoại: “Em muốn tới sân bay tiễn anh, có thể không?” 
 
Tùy Cẩn Tri nghe ra được sự lưu luyến trong giọng nói của người yêu, cũng không có cách nào khác cự tuyệt được: “Được rồi, đến lúc đó anh sẽ đến dưới lầu nhà em đón em.” 


 
Không biết tình yêu cuồng nhiệt của các cặp tình nhân khác có phải như vậy hay không, dù sao Thời Thiển cũng cảm thấy chính mình có chút thẹn #QAQ#.
 
Thiết kế sân bay của thành phố S rất khác biệt, ánh sáng mặt trời chiếu lên tấm kính thủy tinh trong suốt, có vẻ thời thượng lại trầm tĩnh. 
 
Tùy Cẩn Tri nắm bàn tay mềm nhũn của cô, trong giọng nói lại một lần nữa mang theo dụ hoặc: “Anh không ở đây mấy ngày, mỗi ngày đều phải gọi điện thoại và video, biết không?” 
 
Nghe được âm thanh của anh, thật sự cô càng luyến tiếc nói lời từ biệt có được hay không! 
 
Thời Thiển gật gật đầu, suy nghĩ hoàn toàn hỗn loạn, rối rắm nói: “...... Em sẽ rất nhớ anh.” 
 
“Vậy tại sao không đi cùng với anh?” 
 

Giọng điệu của anh rõ ràng mang thêm vài phần dụ dỗ: “Đừng nói đến cái khác, nói đi là đi.” 
 
Cô suy nghĩ một chút, rất nghiêm túc trả lời: “Lần sau nếu có thân thích của anh kết hôn, em sẽ đi, được chứ?” 
 
Tùy Cẩn Tri cũng biết Thời Thiển làm việc luôn theo chất lượng, huống chi, bọn họ rất hiểu nhau, sau khi quen nhau qua mạng lại càng trở nên thân thuộc.
 
Tùy Cẩn Tri trong lòng cô, không phải chỉ là một đại thần CV đơn thuần nổi tiếng ở thế giới ảo, ở trong hiện thực anh là người chú ý đến sự nghiệp, để hướng về phương hướng của anh cô càng cố gắng mới được.
 
 Trong khi đang suy nghĩ như vậy, Thời Thiển nghe thấy tiếng hét của ai đó đang tranh cãi từ một quầy hàng không xác định.
 
Tùy Cẩn Tri hiển nhiên cũng nghe thấy tiếng la ầm ĩ này, nâng mắt nhìn về phía nguyên nhân gây tiếng ồn. 
 
Thấy một hành khách nước ngoài mang theo một chiếc túi to với khuôn mặt say xỉn, nói tiếng Anh đang hét vào mặt người phụ trách sảnh với giọng đặc sệt: “Cách phục vụ khách hàng của hãng hàng không Viễn Bác này bị gì vậy? Ngược đãi khách à?”
 
“Thật xin lỗi, vị khách hàng này, xếp hàng là quy định cơ bản nhất, chúng tôi cũng không có cho anh quyền lợi được ưu tiên.” 
 
“Bây giờ tôi cần đi qua! Máy bay của tôi cũng sắp cất cánh rồi, các người đều là đám người Trung Quốc ngu xuẩn!” 
 
Thời Thiển nhìn thấy sắc mặt của Tùy Cẩn Tri hơi biến hóa, quay đầu nói cô chờ một chút, anh lập tức đi đến chỗ mọi người vây quanh thành một vòng kia, nhìn quỷ say rượu người ngoại quốc đang gây rối kia, giọng điệu bình tĩnh, phát âm tiếng Anh cũng rất lưu loát: “Chào anh, có chuyện gì chúng tôi đều đã hết sức giải quyết cho anh, nhưng xin anh chú ý ngôn từ của mình.” 
 
Đối phương nhìn anh một cái, nói năng lỗ m ãng: “Mày là thằng nào?!” 
 
Thời Thiển ở một bên quan sát tình huống, nhìn thấy trên mặt đất cách người này khoảng hơn mấy thước không biết là trương hàng hiệu của ai làm rơi, cô nghĩ nghĩ, vòng qua nhặt hàng hiệu kia lên, lại nhìn xem khuôn mặt trong ảnh chụp và văn tự. 
 
May mắn trước kia cô chính là làm trong tổ phụ đề về phiên dịch, trình độ tiếng Anh cũng không tệ lắm, đi đến trước mặt người ngoại quốc kia, khẽ cười, nhắc nhở anh ta: “Chào anh, cái này của anh bị rớt. Tôi không nghĩ tới anh là một thầy giáo tại trường học quốc tế, làm thầy giáo ở Trung Quốc, kiếm tiền của người Trung Quốc, còn nói loại lời này?” 


 
Người nọ nhìn bộ dáng cô gái trẻ tuổi nói cười ôn nhu, nhất thời nghẹn lời, nhét chứng minh nhân dân giả kia nhét vào trong túi, vừa liếc nhìn Tùy Cẩn Tri, nói: “Tôi đang vội, làm cho tôi trước!” 
 
“Anh uống nhiều rượu rồi, nếu anh thật sự không kịp chuyến bay, chúng tôi sẽ làm thủ tục cho anh, nhưng theo như vé máy bay mà anh cung cấp, thời gian vẫn còn rất dư dả.” 
 
Quỷ say rượu kia hiển nhiên là cấp trên, đối với Tùy Cẩn Tri không chịu làm cho anh ta còn chen ngang vào hung hăng dùng tiếng Anh mắng một câu th ô tục. 
 
Ánh mắt Tùy Cẩn Tri lạnh lùng nhìn qua, khóe miệng cũng có chút ý cười: “Anh cho là anh đang nói chuyện với ai vậy?”
 



/62

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status