Tĩnh Nữ Truyền

Chương 18: Đi xa

/222


Mùng tám tháng bảy, sáng sớm, lúc mọi người bắt đầu truyền miệng "Phượng Trạch công chúa mê sắc che trời", "vọng ngôn cưới mỹ nam khắp thiên hạ ", cửa lớn Hiền vương phủ nghênh đón một vị khách áo xanh phiêu phiêu phảng phất như tiên nhân đến thăm —— Lục Miểu chân nhân.

Nô bộc canh cửa vừa nghe nói là Lục Miểu chân nhân đến đây, vội vàng chạy đến đại sảnh bẩm báo cho Hiền vương gia, Phượng Vu Dực mừng rỡ, vội vàng sai người nghênh đón.

Có thể nói Lục Miểu chân nhân là đệ nhất kỳ nhân của đại lục Sở Ảnh, không nói đến võ công của hắn sâu không lường được, cứ nghe hắn đã trăm tuổi, nhưng vẫn là một bộ dáng nam tử trung niên chừng bốn mươi tuổi, nghe nói hắn đã rời khỏi nhân gian, ẩn trốn trần thế, mọc cánh thành tiên rời đi, đứng hàng tiên ban không xa rồi. Tiên nhân phàm trần trong truyền thuyết này hôm nay lại đến Hiền vương phủ của hắn, thật đúng là vẻ vang cho kẻ hèn này!

Khi Lục Miểu chân nhân bước vào đại sảnh vương phủ, Phượng Vu Dực đã sớm đứng dậy nghênh đón. Vừa nhìn thấy người tới, Phượng Vu Dực cảm thấy kích động một hồi, quả nhiên là Lục Miểu chân nhân! Hơn mười năm trước,Die nd da nl e q uu ydo n Phượng Vu Dực còn trẻ hết sức lông bông từng có đoạn thời gian ngao du giang hồ, lúc ấy cơ duyên xảo hợp được gặp Lục Miểu chân nhân một lần, mà mười năm qua dung nhan Lục Miểu chân nhân lại chưa từng thay đổi, quả thực như giống như lời đồn dung nhan không già a!

"Chân nhân, ngưỡng mộ đã lâu, ngưỡng mộ đã lâu!" Nhìn thấy Lục Miểu chân nhân đi vào đại sảnh, Phượng Vu Dực vui sướng chắp tay nói, "Chân nhân xin mời ngồi!"

"Vương gia không cần đa lễ."Lục Miểu chân nhân mỉm cười đáp lễ.

Hai người ngồi xuống hàn huyên một phen, Phượng Vu Dực hỏi: "Xin hỏi chân nhân hôm nay đến chơi tệ xá có gì chỉ giáo?"

Lục Miểu chân nhân nói: "Vương gia, thật không dám giấu diếm, hôm nay lão phu là vì Phượng Trạch công chúa mà đến."

"Xu nhi?" Phượng Vu Dực ngẩn ra, "Này..."

"Ha ha, vương gia không cần kinh hoảng, là chuyện tốt!" da.nlze.qu;ydo/nn Lục Miểu chân nhân thấy trên mặt Phượng Vu Dực hiện lên nghi hoặc, liền trấn an nói. "Ngày trước lão phu cách quý quốc, cảm thấy quý quốc có luồng khí lành, vì thế liền bói một quẻ, quẻ tượng chỉ thị lão phu đi đến đô thành, trên đường lại liên tục nghe thấy dị tượng lúc Phượng Trạch công chúa sinh ra, vì thế lão phu liền tới bái phỏng."

"Vậy ngài là..."

"Hôm nay lão phu tới nhận đồ đệ."Lục Miểu chân nhân khinh đạm nói.

"Nhận đồ đệ!?"Phượng Vu Dực khiếp sợ mở to hai mắt, đột nhiên cảm thấy có một luồng hơi nảy lên trong cổ họng, trong lòng nghẹn lời.

"Phải, hôm nay lão phu đến là muốn nhận Phượng Trạch công chúa làm đồ đệ, mong rằng vương gia đáp ứng!"

Thật sự nhận Xu nhi làm đồ đệ! Kinh hỉ to lớn thổi quét mà đến, Phượng Vu Dực cảm thấy giọng điệu xông lên cổ họng, một ngụm khí bẩn phun ra bên ngoài cơ thể, trong lòng bỗng nhiên cảm thấy thoải mái lạ thường, vui sướng tràn đầy đất trời kéo nhau mà đến!

Cả đời Lục Miểu chân nhân chưa bao giờ nhận đồ đệ, có bao nhiêu người khát vọng có thể bái ông ta làm thầy, thế nhưng hắn không bị tiền quyền mê hoặc, tính tình thanh cao ngạo mạn, chưa từng khuất phục dưới sự hấp dẫn của cường quyền và tiền tài, để người đời có chút tiếc nuối, đều thầm nghĩ đợi sau khi Lục Miểu chân nhân quy tiên, dieendaanleequuydonn một thân tuyệt học của hắn e là phải thất truyền rồi. Không nghĩ tới hôm nay, Phượng Vu Dực hắn lại có thể may mắn nhìn thấy Lục Miểu chân nhân nhận đồ đệ, càng may mắn là đồ đệ hắn muốn nhận lại là nữ nhi bảo bối mà Phượng Vu Dực hắn thật cẩn thận nâng niu trong lòng bàn tay! Đây là kinh hỉ tới cỡ nào nha!

"Vương gia?Vương gia!" Lục Miểu chân nhân nhìn thấy Phượng Vu Dực ngồi ngốc ở đằng kia, hiển nhiên đã bị mình nói khiến cho cả kinh ngây dại, trong lòng âm thầm nói, hừ hừ, cái tiểu oa nhi không phân biệt được tốt xấu kia, còn chưa muốn sư phụ ta đâu, cũng không nhìn xem bộ dáng kinh hỉ của phụ thân nàng lúc này, còn muốn lão phu cầu nàng làm đồ đệ, thật sự là... nghẹn khuất một phen à!

Phượng Vu Dực bị Lục Miểu chân nhân gọi thần về, nhìn thấy Lục Miểu chân nhân đang nhìn mình, ý thức được bản thân luống cuống, vội vàng nhảy dựng lên từ trên ghế nói: "Lời này chân nhân nói quá rồi! Chân nhân muốn nhận con ta làm đồ đệ, ta cao hứng còn không kịp đâu, còn nói chuyện gì có đáp ứng hay không, quả thực chính là cầu còn không được, cầu còn không được! Ha ha ha!" da.nlze.qu;ydo/nn Vừa nói một bên liền hô ra bên ngoài: "Người đâu! Mau, nhanh đi gọi vương phi và công chúa tới!"

Chỉ chốc lát sau, Hiền vương phi và Phượng Tĩnh Xu lần lượt mà đến, phía sau Phượng Tĩnh Xu còn theo cái đuôi nhỏ Phượng Duy Tĩnh.

"Dực, xảy ra chuyện gì?Vội vã gọi chúng ta tới như vậy."Hiền vương phi nhẹ giọng hỏi.

"Ha ha ha, chuyện tốt, chuyện tốt!" Phượng Vu Dực tiến lên cầm tay Hiền vương phi nói.

"A? Có chuyện gì tốt?Thiếp còn chưa từng thấy chàng cao hứng như thế đâu!"Hiền vương phi cười hỏi.

"Sở Nhi, đến, ta giới thiệu cho nàng một vị cao nhân." Phượng Vu Dực dẫn Hiền vương phi tới trước mặt Lục Miểu chân nhân.

"Vị này là... ?"Hiền vương phi nghi hoặc nhìn Phượng Vu Dực.

"Sở Nhi, vị này chính là Lục Miểu chân nhân nổi tiếng khắp tứ quốc!" Phượng Vu Dực giới thiệu nói, lại chuyển về phía Lục Miểu chân nhân: "Chân nhân, đây là nương tử Sở Nhi của ta."

"Lục Miểu chân nhân!?" Hiền vương phi kinh ngạc nhìn người áo xanh trước mắt, nhìn thấy Lục Miểu chân nhân chắp tay thi lễ, cũng hạ thấp người đáp lễ, nói : "Chân nhân nổi tiếng khắp tứ quốc, Sở Nhi đã sớm nghe thấy, hôm nay nhìn thấy thật sự là tam sinh hữu hạnh!"

"Vương phi khách khí."Lục Miểu chân nhân mỉm cười nói.

"Sở Nhi, ta đã nói với nàng, hôm nay thật là một ngày lành! Chúng ta không chỉ thấy được người thật trong lời đồn, hơn nữa chân nhân còn muốn nhận Xu nhi của chúng ta làm đồ đệ đấy!" Phượng Vu Dực hưng phấn nói.

"Thật sự!?" Hiền vương phi vừa nghe cũng vô cùng cao hứng, vội vàng xoay người vẫy tay với Phượng Tĩnh Xu, "Xu nhi mau tới đây!"

"Nương." Phượng Tĩnh Xu kéo tay Phượng Duy Tĩnh đi đến trước mặt Giang Sở Nhi.

"Xu nhi, đến!" Giang Sở Nhi nắm tay Phượng Tĩnh Xu đi đến trước mặt Lục Miểu chân nhân, "Đây là Lục Miểu chân nhân, chân nhân chính là kỳ nhân thế gian, võ công cái thế, đức tính cao thượng, có rất nhiều người đều trông mong có thể bái chân nhân làm thầy đấy! Hôm nay chân nhân muốn nhận con làm đồ đệ, đây chính là điều chúng ta nghĩ cũng không dám nghĩ tới! Đây chính là phúc khí của Xu nhi! Đến, Xu nhi, mau tới bái kiến sư phụ của con!"

Không phải chứ! Như vậy cũng được!?

Phượng Tĩnh Xu âm thầm cứng lưỡi, lão mỹ nam này thật sự có chút tài năng, phụ mẫu nàng dễ dàng bị hắn thu phục như vậy, lại còn một bộ dáng như có việc vui lớn, xem ra đúng là rất có tiếng, ừm, ừm, sau này nhất định phải ép khô hắn, trộm toàn bộ tuyệt học trên người hắn lại đây!

Trong lòng Phượng Tĩnh Xu vụng trộm tính toán, Lục Miểu chân nhân đột nhiên cảm thấy có một trận gió lạnh lướt qua, lưng cảm thấy lạnh lẽo.

Ở trước mặt phụ mẫu, Phượng Tĩnh Xu cũng sẽ không đùa giỡn, vì thế liền ngoan ngoãn bái sư phụ.

Ngay ngày hôm đó, khi ở tại phố lớn ngõ nhỏ còn truyền lời Phượng Trạch công chúa "mê sắc che trời", Phượng Trạch công chúa liền biến mất ở vương phủ, cho đến hơn mười năm sau, nàng mới một lần nữa xuất hiện ở trước mặt mọi người.

~~~~~~~~~~~~~~~ phân cách tuyến ~~~~~~~~~~~~~~

Khi một khắc kia Phượng Tĩnh Xu và Lục Miểu chân nhân xoay người, nhìn thấy Phượng Duy Tĩnh hai mắt ngấn nước môi đỏ mọng gắt gao cắn thì nàng thiếu chút nữa liền đổi ý, muốn mang hắn cùng đi. Nhưng mà không được, nàng không thể dẫn hắn đi, nếu không, cả đời này, Duy nhi liền xong rồi. Hắn chỉ có thể sống ở dưới cánh chim của nàng, được nàng bảo hộ, vĩnh viễn cũng không thể tự lập.

Trước đây dưới tài năng của nàng, Duy nhi cũng đã bị người coi nhẹ, mà ngay cả sinh nhật, những người nịnh nọt này cũng chỉ nhớ rõ tặng lễ cho công chúa nàng được hoàng gia sủng ái, căn bản đã quên Duy nhi ngồi ở bên cạnh nàng, ở trong nhà, cho dù cha mẹ cố hết sức muốn đối xử với nàng và Duy nhi công bằng, nhưng hắn ít nhiều vẫn bị vắng vẻ, đây không phải là dự tính ban đầu năm đó nàng mang Duy nhi về nhà, cứ kéo dài mãi như vậy, Duy nhi sẽ trở nên nhát gan, có lẽ sau này lớn lên còn có thể hận nàng...

Bởi vậy, thừa dịp cơ hội này, nàng muốn để Duy nhi học được độc lập, nàng muốn mang lại ánh sáng đến trên đầu Duy nhi, làm cho tất cả mọi người đều biết, tiểu vương gia Hiền vương phủ không phải có cũng được mà không có cũng không sao! Nàng muốn để cha mẹ khi nàng không ở đây trong thời gian này, đưa tất cả sủng ái đối với nàng mang đến trên người Duy nhi, bồi dưỡng tình cảm của bọn họ!

Bây giờ còn nhớ rõ tối hôm qua khi nàng nói cho Duy nhi biết phải rời khỏi, biểu cảm bị thương kia của hắn kia bị thương biểu tình giống như hắn chính là com mèo nhỏ bị nàng vứt bỏ, con ngươi vô tội mở to, ngấn nước mắt, không tiếng động hỏi: Ta rốt cuộc làm sai cái gì?

Cho dù không đành lòng, Phượng Tĩnh Xu vẫn ngoan độc quyết tâm rời đi, đồng thời vì an ủi Duy nhi đau lòng, nàng đưa tuyết ưng cho hắn, để mà liên lạc, đồng thời hứa hẹn với hắn sinh nhật hàng năm sẽ trở về cùng hắn trải qua, dieendaanleequuydonn hơn nữa còn bí mật an bài rất nhiều nhiệm vụ cho hắn, để cho hắn bận bịu không có thời gian rảnh rỗi đi đau lòng, lúc này mới dỗ được đứa nhỏ không cam không nguyện đáp ứng để nàng rời đi.

Còn Tĩnh Ảnh được lưu lại cùng đi với Duy nhi, hai người cùng bí mật nhận sự dạy dỗ của Lục Miểu chân nhân. Đương nhiên, Phượng Tĩnh Xu cũng bàn giao một ít nhiệm vụ bí mật cho Tĩnh Ảnh. Có Duy nhi và Tĩnh Ảnh giúp nàng, Phượng Tĩnh Xu tin tưởng, khi nàng học xong trở về, thiên hạ này, nên mặc cho nàng tiêu dao thoải mái rồi!

/222

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status