“Tư Tư, cô thật sự không cùng tôi đi Vũ Tộc à, nhất tộc chúng ta rất hiếu khách.”
“Không đi.”
“Thật sự, nơi đó phong cảnh cực kỳ xinh đẹp, toàn bộ tinh tế không có nơi đẹp hơn đâu, cô nếu đi rồi nhất định sẽ không muốn rời đi luôn.”
“Không cần.”
“Nếu không chúng ta đi Diệu Hằng Tinh dạo phố đi, lần trước tôi nhìn thấy rất nhiều phục sức mới mẻ, cô có thể thử xem.”
“Tôi không thiếu quần áo.”
“Vậy đi xem thi đấu cơ giáp đi? Tư Tư ở học viện không phải chọn môn học cơ giáp sao? Cô nhất định thích.”
“Luyến Vũ……”
“Thế nào? Thế nào?”
Diêu Tư thở dài một tiếng nói, “Nếu không…… Cô từ cửa sổ xuống dưới trước rồi nói?” Cô ấy cũng ghé vào nơi đó đã nửa ngày, thật sự không mệt sao? Nơi này chính là lầu bốn!
Cô thật sự không quen, cùng người khác cách cửa sổ nói chuyện.
“Tư Tư……” Sắc mặt cô ấy nhất thời xụ xuống, vẻ mặt làm bộ đáng thương cáo trạng, “Hệ thống phòng ngự nhà cô lại thăng cấp, tôi vào không được mà! Thật vất vả mới leo tới chỗ này.”
“Vậy cô đi cửa chính á!” Hà tất phải leo cửa sổ.
“Tôi cũng muốn a!” Biểu tình cổ càng thêm đáng thương, “Chính là tên trứng thối họ Mộ kia, sẽ không cho tôi đi vào a. Tư Tư cô không biết tôi phí bao nhiêu sức lực mới nhìn thấy cô, cô xác định không cùng tôi đi ra ngoài dạo một chút sao? Năm phút đồng hồ là đủ rồi.”
Diêu Tư run rẩy khóe miệng, cùng cô đi ra ngoài, còn trở về được sao?
Cô là thật sự không nghĩ tới, lúc trước cái dị năng hố cha kia sẽ ảnh hưởng lớn như vậy. Sẽ làm Luyến Vũ khăng khăng một mực muốn cùng cô ở bên nhau, mặc cho cô chém đinh chặt sắt cự tuyệt như thế nào, cô ấy vẫn là ‘sơ tâm không đổi’(*) nhào lên. Lại còn không phải bởi vì gương mặt này của cô, mà là yêu linh hồn của cô.((*) Sơ tâm không đổi: không thay lòng.)
Lúc trước sau khi ở Vũ Vương tinh nói ra chân tướng, cô ấy cơ hồ là một giây đã tiếp nhận giả thiết cô biến thành đàn ông, ném Lận Lung ném đến phải gọi là dứt khoát quả quyết, một chút do dự cũng không có. Nếu không phải giá trị vũ lực của Mộ Huyền bày ở nơi đó, lúc ấy cổ liền thiếu chút nữa kéo cô sinh khỉ con.
Sau khi trở về từ Vũ Vương tinh, một đám người sợ tới mức trước tiên liền đem thân thể cô cùng Lận Lung đổi trở về.
Nhưng cho dù là như thế, cô ấy như cũ không hết hi vọng, giống khối kẹo mạch nha dính lên cô, mặc kệ là đi nơi nào, cô ấy cũng có thể xuất kỳ bất ý(*) toát ra tới, các loại hoa thức cầu hôn chưa toại sau, lại bắt đầu các loại dụ dỗ kế hoạch. Cố tình còn có mấy lần, thật đúng là làm nàng thành công. Mỗi khi không đợi nàng phản ứng lại đây, nàng đã lôi kéo chính mình phi để lại Hồng Tinh, xa nhất một lần còn kém điểm rời đi này phiến tinh vực.
((*)Xuất kỳ bất ý:bất ngờ đem quân đánh nhân lúc đối phương không phòng bị. Cả câu là “Công kì vô bị, xuất kỳ bất ý” 攻其無備, 出其不意(tấn công nơi không phòng bị, đến nơi không ngờ tới) trong binh pháp Tôn Tử.)
Hành vi như thế của cô ấy, trực tiếp bức điên hai người. Một người là Lận Lung, một người khác chính là Mộ Huyền. Diêu Tư cũng cảm thấy Mộ Huyền gần đây đều có chút căng thẳng tinh thần, phòng Luyến Vũ như phòng cái gì đó. Trục xuất coi như xong, ra cửa tất sẽ lôi kéo cô không buông tay, bên người đi ngang qua một tên Vũ Tộc, đều phải nhiều lần xác nhận cô ấy còn ở đây không.
Nhưng cho dù là như thế này, mấy tháng qua, Luyến Vũ cũng có thể nghĩ đến ngàn vạn loại phương pháp chạy tới gặp cô, sau đó bắt cô ra cửa. Nói ra các loại lấy cớ, đều có thể lượn quanh Hồng Tinh vài vòng.
Nếu không phải Luyến Vũ là khế ước giả của Lận Lung, mà Huyết tộc thuần chủng có đặc tính sẽ theo bản năng tránh thương tổn khế ước giả của người khác, phỏng chừng Vũ Tộc sớm đã bị giết không biết bao nhiêu lần.
“Tư Tư, cô thật sự một chút cũng không thích tôi sao?” Giọng nói Luyến Vũ trầm xuống, dường như ngay sau đó nước mắt sẽ lan tràn ngay, lã chã chực khóc, lại dùng sức cắn môi miễn cưỡng nhịn xuống, “Tôi chỉ là…… Chỉ là muốn đối với cô tốt một chút, muốn nhìn cô nhiều một chút, nghe cô nói chuyện…… Ngay cả chút yêu cầu nho nhỏ này, cô cũng…… Không đáp ứng sao?”
“Không đáp ứng!” Diêu Tư kiên định lắc đầu, vẻ mặt bình tĩnh,
“Còn có, những lời này của cô, tôi đã nghe xong 36 lần.”
Cô có thể đổi một câu lời kịch khác hay không, lần trước trước trước nữa chính là bởi vì cô mềm lòng, sau đó liền ra Hồng Tinh.
“Được rồi!” Biểu tình đáng thương của cổ một giây liền thu, thở dài một hơi, “Nếu cô thật không muốn ra cửa thì thôi, ai bảo tôi yêu cô như vậy đây! Tôi suy nghĩ cẩn thận rồi, yêu chính là thành toàn. Nếu cô thật sự thích hắn, tôi đây…… Sẽ thành toàn các người.” Cô ấy hít hít cái mũi, vẻ mặt cố ra vẻ rộng rãi, “Kỳ thật lần này tôi tới, là muốn cùng cô cáo biệt lần cuối.”
“Cáo biệt?” Diêu Tư sửng sốt, có chút ngoài ý muốn.
“Đúng vậy, tôi dù sao cũng là Nữ vương Vũ Tộc, rời đi thời gian dài không tốt. Tôi định trở về Vũ Vương tinh, về sau sẽ không tới phiền cô nữa.”
Diêu Tư tỉ mỉ nhìn cô ấy một cái, tuy rằng có chút hoài nghi, lại không khỏi nhẹ nhàng thở ra, “Cô nghĩ thông suốt là tốt.”
“Ưm, chúc cô hạnh phúc.” Đôi mắt cô ấy lại đỏ hồng, thẳng tắp nhìn về phía cô, như là muốn đem dáng vẻ của cô khắc vào trong lòng, một lát mới click mở một cái màn sáng, truyền tới trêи quang não của cô, “Đây là bảng xuất cảnh Hồng Tinh. Cô là Huyết Tộc Điện hạ. Tự mình ký vào bảng xuất cảnh này, coi như cáo biệt cuối cùng, cũng coi như chấm dứt đoạn tình cảm này, vẽ một cái dấu chấm câu cho tôi, được không?”
Giọng nói của cô ấy một tiếng so một tiếng càng nặng nề, tựa như đè nén nỗi bi thương rất lớn, nghe đến lòng người cũng nhịn không được có chút nghẹn muốn chết. Diêu Tư thở dài một tiếng, chỉ có thể gật đầu, “Được!”
Cô trực tiếp click mở quang não, quả nhiên một bảng xin màu đỏ liền nhảy ra, bên cạnh nhảy ra một cái nút xác nhận. Diêu Tư nâng tay lên vừa muốn ấn xuống xác nhận. Lại không hiểu sao trong lòng giật mình, hình ảnh bị bắt cóc bốn tháng nay đột nhiên lại xông ra, kinh nghiệm nói cho cô mọi việc không đơn giản như vậy. Vì thế cẩn thận nhìn lướt qua bảng biểu một lần từ trêи xuống, cho đến khi xác định phía trêи xác thật viết mấy chữ “Bảng đăng ký xuất cảnh Hồng Tinh” mới yên tâm.
Chỉ là bảng biểu này rất có đặc sắc Huyết Tộc, ngay cả bảng xuất cảnh cũng là màu đỏ vui mừng……
Từ từ! Vui mừng?
Không đúng a, mấy tháng này, Luyến Vũ là để Lận Lung trực tiếp không gian truyền tống đến Hồng Tinh, căn bản không có trải qua cảng xuất nhập cảnh mà?
Diêu Tư ngẩng đầu nhìn thoáng qua Luyến Vũ đang gắt gao nhìn chằm chằm cô, khóe miệng giật giật, “Luyến Vũ, cái này…… Không phải là bảng đăng ký kết hôn chứ?”
Biểu tình Luyến Vũ trong nháy mắt hơi cứng đờ, lập tức lại khôi phục, chớp đôi mắt cười đến đầy mặt chân thành, “Ha hả ha hả…… Sao lại thế chứ? Tư Tư, cô tin tưởng tôi, đây là một bảng xuất cảnh bình bình thường thường mà thôi, mau ký mau ký đi!”
“……” Cô nói như vậy thì càng không bình thường!
“Cầu Cầu!” Cô trực tiếp xoay người hô một tiếng hệ thống trí năng số 27 phụ trách an ninh phòng ngự, chỉ vào cái bảng biểu kia hỏi, “Rà quét cái trình tự này.”
“Được, mẫu thân đại nhân!” Cầu Cầu trực tiếp bay lại đây, hướng về phía quang não của cô ‘tích tích’ hai tiếng, không đến hai giây liền tiếp tục nói, “Rà quét được văn kiện bao hàm trình tự ngụy trang, mẫu thân đại nhân, cần Cầu Cầu hoàn nguyên nó không?”
“Hoàn nguyên!”
Chỉ nghe được một tiếng “Tích” vang lên, màn sáng trước mắt cô lóe lóe, bảng xin ly cảnh ban đầu biến mất, biến thành một bảng —— Bảng đăng lý kết hôn!
Diêu Tư: “……” Trong lòng có một ngụm máu già muốn phun!
_(┐「ε:)_
Cô biết ngay mà!
“Ai nha nha, còn tưởng rằng Tư Tư phải qua một lát nữa, mới có thể phát hiện đấy?” Biểu tình Luyến Vũ vừa rồi còn thương tâm khổ sở, trong nháy mắt liền biến mất, thay vẻ mặt đáng tiếc, “Không sao, lúc này không được, lần tới tôi lại đến. Tôi nhất định sẽ gả cho cô.”
“Không có lần nữa!”
Một cái âm thanh lạnh lùng ở vang lên sau lưng, Mộ Huyền đã trở lại, ngẩng đầu trừng mắt nhìn người nào đó đang ghé vào cửa sổ, lập tức khí lạnh bốn phía. Phía sau anh còn đi theo một người, dường như bị thương, mặt mũi bầm dập, trêи người hơi bẩn, đúng là Lận Lung dầy mặt khổ sở.
“Xí, nhanh như vậy liền trở lại.” Luyến Vũ chút xíu khẩn trương cũng không có, ngược lại đưa mắt nhìn thời gian trêи quang não, ngẩng đầu nhìn về phía Lận Lung bị đánh không nhẹ nói, “Ồ, lần này vậy mà chống được sáu phút, không tồi a, có tiến bộ!”
Lận Lung khẽ sửng sờ, gương mặt vốn bị sưng giống như đầu heo, nhất thời tựa như là nghe được tiếng trời, lập tức xuân về hoa nở lên, “Thật vậy chăng? Tiểu Vũ…… Em vui vẻ là tốt rồi.” Hắn nặn ra một cái tươi cười, lại đem mặt nhăn lại càng khủng bố.
Mộ Huyền: “……”
Diêu Tư: “……”
Đây là một đôi tổ hợp quỷ dị gì?!
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Cô xem như kiến thức được Huyết tộc thuần chủng đối với khế ước giả dung túng đến trình độ nào rồi. Luyến Vũ sở dĩ có thể nhiều lần tiến vào Hồng Tinh, tất cả đều là bút tích của Lận Lung. Cũng không biết hắn là uống nhầm thuốc gì, đối với Luyến Vũ phải gọi là nói gì nghe nấy. Hoàn toàn khác với kiểu độc miệng với cô trước đây, cơ hồ chỉ cần Luyến Vũ mở miệng, thậm chí không cần mở miệng, hắn liền đựa theo ý cô ấy mà làm. Cho dù Luyến Vũ muốn leo tường, hắn cũng sẽ không chút do dự đưa thang! Thiên y bách thuận (nói gì nghe nấy) đến nỗi không có tiết tháo.
Mấy tháng qua, bọn họ một người phụ trách dẫn dắt Mộ Huyền rời đi, một người phụ trách bắt người. Thỉnh thoảng nam nữ hai người tổ hợp đánh kép, phối hợp cực kỳ ăn ý. Rõ ràng hắn toàn bộ hành trình mang vẻ mặt lão tử khổ sở, nhưng là lão tử không nói. Lại vẫn theo bản năng dung túng hành vi của Luyến Vũ, thậm chí bởi vì một cái khích lệ của đối phương, cười thành một đứa ngốc.
“Tư Tư, cô phải tin tưởng tôi mới là người yêu cô nhất, chờ tôi, tôi còn sẽ trở lại……”
Không chờ cổ nói xong, Mộ Huyền đã ấn xuống nút đóng cửa sổ. Chỉ nghe thấy ‘phanh’ một tiếng, cả người Luyến Vũ liền từ cửa sổ rớt xuống, cùng thời gian Lận Lung trong phòng cũng không thấy bóng người.
Không cần phải nói, hẳn là đi nhặt người.
“Không đi.”
“Thật sự, nơi đó phong cảnh cực kỳ xinh đẹp, toàn bộ tinh tế không có nơi đẹp hơn đâu, cô nếu đi rồi nhất định sẽ không muốn rời đi luôn.”
“Không cần.”
“Nếu không chúng ta đi Diệu Hằng Tinh dạo phố đi, lần trước tôi nhìn thấy rất nhiều phục sức mới mẻ, cô có thể thử xem.”
“Tôi không thiếu quần áo.”
“Vậy đi xem thi đấu cơ giáp đi? Tư Tư ở học viện không phải chọn môn học cơ giáp sao? Cô nhất định thích.”
“Luyến Vũ……”
“Thế nào? Thế nào?”
Diêu Tư thở dài một tiếng nói, “Nếu không…… Cô từ cửa sổ xuống dưới trước rồi nói?” Cô ấy cũng ghé vào nơi đó đã nửa ngày, thật sự không mệt sao? Nơi này chính là lầu bốn!
Cô thật sự không quen, cùng người khác cách cửa sổ nói chuyện.
“Tư Tư……” Sắc mặt cô ấy nhất thời xụ xuống, vẻ mặt làm bộ đáng thương cáo trạng, “Hệ thống phòng ngự nhà cô lại thăng cấp, tôi vào không được mà! Thật vất vả mới leo tới chỗ này.”
“Vậy cô đi cửa chính á!” Hà tất phải leo cửa sổ.
“Tôi cũng muốn a!” Biểu tình cổ càng thêm đáng thương, “Chính là tên trứng thối họ Mộ kia, sẽ không cho tôi đi vào a. Tư Tư cô không biết tôi phí bao nhiêu sức lực mới nhìn thấy cô, cô xác định không cùng tôi đi ra ngoài dạo một chút sao? Năm phút đồng hồ là đủ rồi.”
Diêu Tư run rẩy khóe miệng, cùng cô đi ra ngoài, còn trở về được sao?
Cô là thật sự không nghĩ tới, lúc trước cái dị năng hố cha kia sẽ ảnh hưởng lớn như vậy. Sẽ làm Luyến Vũ khăng khăng một mực muốn cùng cô ở bên nhau, mặc cho cô chém đinh chặt sắt cự tuyệt như thế nào, cô ấy vẫn là ‘sơ tâm không đổi’(*) nhào lên. Lại còn không phải bởi vì gương mặt này của cô, mà là yêu linh hồn của cô.((*) Sơ tâm không đổi: không thay lòng.)
Lúc trước sau khi ở Vũ Vương tinh nói ra chân tướng, cô ấy cơ hồ là một giây đã tiếp nhận giả thiết cô biến thành đàn ông, ném Lận Lung ném đến phải gọi là dứt khoát quả quyết, một chút do dự cũng không có. Nếu không phải giá trị vũ lực của Mộ Huyền bày ở nơi đó, lúc ấy cổ liền thiếu chút nữa kéo cô sinh khỉ con.
Sau khi trở về từ Vũ Vương tinh, một đám người sợ tới mức trước tiên liền đem thân thể cô cùng Lận Lung đổi trở về.
Nhưng cho dù là như thế, cô ấy như cũ không hết hi vọng, giống khối kẹo mạch nha dính lên cô, mặc kệ là đi nơi nào, cô ấy cũng có thể xuất kỳ bất ý(*) toát ra tới, các loại hoa thức cầu hôn chưa toại sau, lại bắt đầu các loại dụ dỗ kế hoạch. Cố tình còn có mấy lần, thật đúng là làm nàng thành công. Mỗi khi không đợi nàng phản ứng lại đây, nàng đã lôi kéo chính mình phi để lại Hồng Tinh, xa nhất một lần còn kém điểm rời đi này phiến tinh vực.
((*)Xuất kỳ bất ý:bất ngờ đem quân đánh nhân lúc đối phương không phòng bị. Cả câu là “Công kì vô bị, xuất kỳ bất ý” 攻其無備, 出其不意(tấn công nơi không phòng bị, đến nơi không ngờ tới) trong binh pháp Tôn Tử.)
Hành vi như thế của cô ấy, trực tiếp bức điên hai người. Một người là Lận Lung, một người khác chính là Mộ Huyền. Diêu Tư cũng cảm thấy Mộ Huyền gần đây đều có chút căng thẳng tinh thần, phòng Luyến Vũ như phòng cái gì đó. Trục xuất coi như xong, ra cửa tất sẽ lôi kéo cô không buông tay, bên người đi ngang qua một tên Vũ Tộc, đều phải nhiều lần xác nhận cô ấy còn ở đây không.
Nhưng cho dù là như thế này, mấy tháng qua, Luyến Vũ cũng có thể nghĩ đến ngàn vạn loại phương pháp chạy tới gặp cô, sau đó bắt cô ra cửa. Nói ra các loại lấy cớ, đều có thể lượn quanh Hồng Tinh vài vòng.
Nếu không phải Luyến Vũ là khế ước giả của Lận Lung, mà Huyết tộc thuần chủng có đặc tính sẽ theo bản năng tránh thương tổn khế ước giả của người khác, phỏng chừng Vũ Tộc sớm đã bị giết không biết bao nhiêu lần.
“Tư Tư, cô thật sự một chút cũng không thích tôi sao?” Giọng nói Luyến Vũ trầm xuống, dường như ngay sau đó nước mắt sẽ lan tràn ngay, lã chã chực khóc, lại dùng sức cắn môi miễn cưỡng nhịn xuống, “Tôi chỉ là…… Chỉ là muốn đối với cô tốt một chút, muốn nhìn cô nhiều một chút, nghe cô nói chuyện…… Ngay cả chút yêu cầu nho nhỏ này, cô cũng…… Không đáp ứng sao?”
“Không đáp ứng!” Diêu Tư kiên định lắc đầu, vẻ mặt bình tĩnh,
“Còn có, những lời này của cô, tôi đã nghe xong 36 lần.”
Cô có thể đổi một câu lời kịch khác hay không, lần trước trước trước nữa chính là bởi vì cô mềm lòng, sau đó liền ra Hồng Tinh.
“Được rồi!” Biểu tình đáng thương của cổ một giây liền thu, thở dài một hơi, “Nếu cô thật không muốn ra cửa thì thôi, ai bảo tôi yêu cô như vậy đây! Tôi suy nghĩ cẩn thận rồi, yêu chính là thành toàn. Nếu cô thật sự thích hắn, tôi đây…… Sẽ thành toàn các người.” Cô ấy hít hít cái mũi, vẻ mặt cố ra vẻ rộng rãi, “Kỳ thật lần này tôi tới, là muốn cùng cô cáo biệt lần cuối.”
“Cáo biệt?” Diêu Tư sửng sốt, có chút ngoài ý muốn.
“Đúng vậy, tôi dù sao cũng là Nữ vương Vũ Tộc, rời đi thời gian dài không tốt. Tôi định trở về Vũ Vương tinh, về sau sẽ không tới phiền cô nữa.”
Diêu Tư tỉ mỉ nhìn cô ấy một cái, tuy rằng có chút hoài nghi, lại không khỏi nhẹ nhàng thở ra, “Cô nghĩ thông suốt là tốt.”
“Ưm, chúc cô hạnh phúc.” Đôi mắt cô ấy lại đỏ hồng, thẳng tắp nhìn về phía cô, như là muốn đem dáng vẻ của cô khắc vào trong lòng, một lát mới click mở một cái màn sáng, truyền tới trêи quang não của cô, “Đây là bảng xuất cảnh Hồng Tinh. Cô là Huyết Tộc Điện hạ. Tự mình ký vào bảng xuất cảnh này, coi như cáo biệt cuối cùng, cũng coi như chấm dứt đoạn tình cảm này, vẽ một cái dấu chấm câu cho tôi, được không?”
Giọng nói của cô ấy một tiếng so một tiếng càng nặng nề, tựa như đè nén nỗi bi thương rất lớn, nghe đến lòng người cũng nhịn không được có chút nghẹn muốn chết. Diêu Tư thở dài một tiếng, chỉ có thể gật đầu, “Được!”
Cô trực tiếp click mở quang não, quả nhiên một bảng xin màu đỏ liền nhảy ra, bên cạnh nhảy ra một cái nút xác nhận. Diêu Tư nâng tay lên vừa muốn ấn xuống xác nhận. Lại không hiểu sao trong lòng giật mình, hình ảnh bị bắt cóc bốn tháng nay đột nhiên lại xông ra, kinh nghiệm nói cho cô mọi việc không đơn giản như vậy. Vì thế cẩn thận nhìn lướt qua bảng biểu một lần từ trêи xuống, cho đến khi xác định phía trêи xác thật viết mấy chữ “Bảng đăng ký xuất cảnh Hồng Tinh” mới yên tâm.
Chỉ là bảng biểu này rất có đặc sắc Huyết Tộc, ngay cả bảng xuất cảnh cũng là màu đỏ vui mừng……
Từ từ! Vui mừng?
Không đúng a, mấy tháng này, Luyến Vũ là để Lận Lung trực tiếp không gian truyền tống đến Hồng Tinh, căn bản không có trải qua cảng xuất nhập cảnh mà?
Diêu Tư ngẩng đầu nhìn thoáng qua Luyến Vũ đang gắt gao nhìn chằm chằm cô, khóe miệng giật giật, “Luyến Vũ, cái này…… Không phải là bảng đăng ký kết hôn chứ?”
Biểu tình Luyến Vũ trong nháy mắt hơi cứng đờ, lập tức lại khôi phục, chớp đôi mắt cười đến đầy mặt chân thành, “Ha hả ha hả…… Sao lại thế chứ? Tư Tư, cô tin tưởng tôi, đây là một bảng xuất cảnh bình bình thường thường mà thôi, mau ký mau ký đi!”
“……” Cô nói như vậy thì càng không bình thường!
“Cầu Cầu!” Cô trực tiếp xoay người hô một tiếng hệ thống trí năng số 27 phụ trách an ninh phòng ngự, chỉ vào cái bảng biểu kia hỏi, “Rà quét cái trình tự này.”
“Được, mẫu thân đại nhân!” Cầu Cầu trực tiếp bay lại đây, hướng về phía quang não của cô ‘tích tích’ hai tiếng, không đến hai giây liền tiếp tục nói, “Rà quét được văn kiện bao hàm trình tự ngụy trang, mẫu thân đại nhân, cần Cầu Cầu hoàn nguyên nó không?”
“Hoàn nguyên!”
Chỉ nghe được một tiếng “Tích” vang lên, màn sáng trước mắt cô lóe lóe, bảng xin ly cảnh ban đầu biến mất, biến thành một bảng —— Bảng đăng lý kết hôn!
Diêu Tư: “……” Trong lòng có một ngụm máu già muốn phun!
_(┐「ε:)_
Cô biết ngay mà!
“Ai nha nha, còn tưởng rằng Tư Tư phải qua một lát nữa, mới có thể phát hiện đấy?” Biểu tình Luyến Vũ vừa rồi còn thương tâm khổ sở, trong nháy mắt liền biến mất, thay vẻ mặt đáng tiếc, “Không sao, lúc này không được, lần tới tôi lại đến. Tôi nhất định sẽ gả cho cô.”
“Không có lần nữa!”
Một cái âm thanh lạnh lùng ở vang lên sau lưng, Mộ Huyền đã trở lại, ngẩng đầu trừng mắt nhìn người nào đó đang ghé vào cửa sổ, lập tức khí lạnh bốn phía. Phía sau anh còn đi theo một người, dường như bị thương, mặt mũi bầm dập, trêи người hơi bẩn, đúng là Lận Lung dầy mặt khổ sở.
“Xí, nhanh như vậy liền trở lại.” Luyến Vũ chút xíu khẩn trương cũng không có, ngược lại đưa mắt nhìn thời gian trêи quang não, ngẩng đầu nhìn về phía Lận Lung bị đánh không nhẹ nói, “Ồ, lần này vậy mà chống được sáu phút, không tồi a, có tiến bộ!”
Lận Lung khẽ sửng sờ, gương mặt vốn bị sưng giống như đầu heo, nhất thời tựa như là nghe được tiếng trời, lập tức xuân về hoa nở lên, “Thật vậy chăng? Tiểu Vũ…… Em vui vẻ là tốt rồi.” Hắn nặn ra một cái tươi cười, lại đem mặt nhăn lại càng khủng bố.
Mộ Huyền: “……”
Diêu Tư: “……”
Đây là một đôi tổ hợp quỷ dị gì?!
(╯‵□′)╯︵┻━┻
Cô xem như kiến thức được Huyết tộc thuần chủng đối với khế ước giả dung túng đến trình độ nào rồi. Luyến Vũ sở dĩ có thể nhiều lần tiến vào Hồng Tinh, tất cả đều là bút tích của Lận Lung. Cũng không biết hắn là uống nhầm thuốc gì, đối với Luyến Vũ phải gọi là nói gì nghe nấy. Hoàn toàn khác với kiểu độc miệng với cô trước đây, cơ hồ chỉ cần Luyến Vũ mở miệng, thậm chí không cần mở miệng, hắn liền đựa theo ý cô ấy mà làm. Cho dù Luyến Vũ muốn leo tường, hắn cũng sẽ không chút do dự đưa thang! Thiên y bách thuận (nói gì nghe nấy) đến nỗi không có tiết tháo.
Mấy tháng qua, bọn họ một người phụ trách dẫn dắt Mộ Huyền rời đi, một người phụ trách bắt người. Thỉnh thoảng nam nữ hai người tổ hợp đánh kép, phối hợp cực kỳ ăn ý. Rõ ràng hắn toàn bộ hành trình mang vẻ mặt lão tử khổ sở, nhưng là lão tử không nói. Lại vẫn theo bản năng dung túng hành vi của Luyến Vũ, thậm chí bởi vì một cái khích lệ của đối phương, cười thành một đứa ngốc.
“Tư Tư, cô phải tin tưởng tôi mới là người yêu cô nhất, chờ tôi, tôi còn sẽ trở lại……”
Không chờ cổ nói xong, Mộ Huyền đã ấn xuống nút đóng cửa sổ. Chỉ nghe thấy ‘phanh’ một tiếng, cả người Luyến Vũ liền từ cửa sổ rớt xuống, cùng thời gian Lận Lung trong phòng cũng không thấy bóng người.
Không cần phải nói, hẳn là đi nhặt người.
/198
|