Tinh Thần Châu

Chương 835: Sớm đã hoài nghi

/1255


Hắn thật đúng là đã nắm đúng mạch của Hỏa Vân Long, cùng nói chuyện với loại người có tính cách hào sảng như Hỏa Vân Long, thì nhất định phải nói đến chuyện vì giúp huynh đệ mà không tiếc mạng sống linh tinh gì đó...
 
Hỏa Vân Long nghe xong cũng phi thường cảm động, không nhiều lời vô nghĩa, đồng dạng cũng kêu Dược Thiên Sầu có điểm nào cần hỗ trợ thì đừng ngại mở miệng!
 
Lúc này Dược Thiên Sầu cười giống như một con hồ ly đang trộm gà. Hắn vỗ bả vai Hỏa Vân Long, gật đầu liên tục nói: "Vân Long huynh nói như thế làm cho ta nhớ đến một chuyện, không biết Vân Long huynh có thể cho ta mượn năm trăm ức Thần Phẩm Linh Thạch hay không...Ngươi yên tâm, ta nhất định sẽ lấy thời gian nhanh nhất trả lại cho ngươi..."
 
"Ha ha! Ách..." Diễn cảm tươi cười trên mặt Hỏa Vân Long trở nên cứng đờ, đôi con ngươi trong mắt giãn ra, gian nan nuốt khan nước miếng, run run hỏi: "Bao.., bao.., nhiêu cơ? Năm trăm ức Thần Phẩm Linh Thạch?"
 
Dược Thiên Sầu âm thầm thở dài một tiếng, theo diễn cảm trên mặt Hỏa Vân Long thì có thể thấy được, khẳng định hắn cũng vô pháp xuất ra nhiều linh thạch như thế. Lúc này không khỏi xấu hổ cười nói: "Ta chỉ đùa một chút mà thôi! Vân Long huynh không cần để ở trong lòng."
 
"Ách...!" Hỏa Vân Long thần sắc hơi giãn ra, nâng tay vuốt mồ hôi trên quầng trán, sợ hãi than: "Dược huynh đã khiến cho ta giật mình không thôi, ta còn tưởng rằng Dược huynh quả thật muốn tìm ta mượn năm trăm ức Thần Phẩm Linh Thạch chứ! Cần phải biết rằng ngươi đem ta bán cũng không có nhiều tiền như vậy ah!"
 
"Tính ta rất hài hước, chỉ nói giỡn mà thôi, ngươi không cần giữ ở trong lòng." Dược Thiên Sầu hảo tâm trấn an một phen. Theo sau hai người khách sáo vài câu, cảm tình dường như cũng không sai biệt lắm, liền chia tay mỗi người một đường...
 
Trong những ngày kế tiếp, Dược Thiên Sầu cũng không có nơi nào để về. Cho nên thường xuyên lân la tới cửa hàng Ly Hỏa Cung, cố gắng cải thiện mối quan hệ cho thật tốt. Đương nhiên Hỏa Luyện Thanh mới chính là đối tượng chủ yếu của hắn. Tiếp theo lại rủ rê Hỏa Vân Long đi dạo phố, không ngừng hỏi thăm về chuyện tình ở trong Tiên giới, để bản thân có thêm kiến thức sâu sắc hơn đối với cái địa phương xa lạ này.
 
Theo lần đến Tứ Thông thương hội thu hồi một ức Thần Phẩm Linh Thạch tiền thuê, Dược Thiên Sầu luôn luôn mượn có mang theo Hỏa Vân Long, mỗi ngày đều chui vào cửa hàng của Tứ Thông thương hội!
 
Hỏa Vân Long đối với chuyện này cũng không biết mệt, cam tâm tình nguyện chạy theo Dược Thiên Sầu. Mấy ngày sau, không biết tại sao Đỗ Phong cũng đến cắm chốt ở cửa hàng Ly Hỏa Cung. Mỗi ngày ba người đều tìm cớ đến thăm cửa hàng Tứ Thông thương hội.
 
Nhiều lần như thế, khiến cho phụ tử Mục Binh không khỏi hoài nghi, đều nhìn ra điểm ám muội trong đó. Dược Thiên Sầu kia chính là nền tảng, còn hai người Hỏa Vân Long cùng Đỗ Phong, thỉnh thoảng lại ám chỉ này nọ, rõ ràng là phi thường coi trọng Mục gia cô nương.
 
Mục Thiên Kiều tuy rằng cùng Hỏa Vân Long và Đỗ Phong cười cười nói nói, nhưng vẫn giữ khoảng cách nhất định. Nàng thường giả vờ hồ đồ, ở trước biểu hiện rõ ràng của hai người này.
 
Còn Dược Thiên Sầu thì đứng một bên quan sát náo nhiệt, ban đầu khi toan tính
 
Thành lập triương hội, hắn cũng từng nghĩ qua, có nên đánh chủ ý với Mục Thiên Kiều hay không, đem Tứ Thông thương hội thu vào trong túi, như vậy thì sẽ tiết kiện được năm trăm ức Thần Phẩm Linh Thạch. Bất quá suy ngẫm lại, Dược Thiên Sầu đành phải bỏ qua ý tưởng này. Nếu đã muốn gây dựng thương hội cho riêng mình, như vậy bài hành bảng của thương hội không phải là Tứ Thông, mà nhất định phải là Thiên Hạ thương hội, thanh danh hiển hách ở dưới nhân gian mới được. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
 
Dược Thiên Sầu tin tưởng, chỉ cần chiêu bài Thiên Hạ thương hội vừa khai trương, tu sĩ nhân gian bước vào Tiên giới phấn đấu nhất định sẽ đồng tâm chung tay gánh vác thương hội, không đến nỗi cảm giác như không có nhà để về.
 
Hơn nữa ở nhân gian...Âm Bách Khang còn để lại rất nhiều tinh anh thương nghiệp. Nếu như tập trung lên Tiên giới, để bọn hắn ở trong này thi thố tài năng, đến lúc đó chính mình căn bản là không cần quan tâm thêm chuyện gì. Chỉ cần đứng sau lưng nắm chắc phương hướng phát triển là được rồi. Mà Tư Không Tuyệt cùng Cảnh Nguyên Không.., không phải cũng phi thường muốn phát triển cơ nghiệp của sư phụ bọn hắn hay sao? Vì thể Dược Thiên Sầu quyết định không tiếc đại giới, liều mạng thu gom khoản tiền kia!
 
Cửa hàng Vạn cổ Thông, bên trong một gian phòng nhỏ phía sau hậu đường, mặc dù bài trí đơn sơ nhưng lại không mất đi sắc thái tao nhã lịch sự, trong phòng thản nhiên toát ra mùi hương của nữ nhân. Đây chính là phòng riêng của Vạn Linh, lúc này nàng khoát tay cho gã đệ tử tiến vào bầm báo lui xuống. Theo sau nhẹ nhàng bước tới bên cạnh giá đỡ, cầm một khối ngọc điệp vào trong tay vuốt ve, ánh mắt thi thoảng lóe lên tinh quang, dường như là đang cân nhắc đến chuyện tình gì đó.
 
Đóng bên cạnh, Mộc Vạn, Mộc cổ, Mộc Thông ba gã trưởng lão thoáng đưa mắt nhìn nhau trao đổi...
 
Bọn hắn tuy rằng chỉ đảm đương chức vụ trường lão, nhưng trên thực tế bên trong môn phái bất luận là sự tình gì, nếu không có chỉ thị của chưởng môn Vạn Bác Thánh, thì không một ai có quyền điều động bọn hắn ra sức làm việc.
 
Vạn Bác Thánh trưởng tử đã qua đời, mà người trường tử đó chỉ có một nữ nhi duy nhất, cũng chính là Vạn Linh, cho nên nàng rất được Vạn Bác Thánh cưng chiều, hơn nữa năng lực của nàng coi như không sai. Vì thế Vạn Bác Thánh cấp cho nàng đặc quyền giám sát trên dưới chuyện tình ở trong môn phái, và cũng không ai có quyền hạn xử trí nàng.
 
Lần này nàng nhất thời hứng khởi suất đội tiến vào tham gia Thần Khư Cảnh. Bởi vì có quá nhiều môn phái cũng tham gia, Vạn Bác Thánh sợ nàng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, cho nên ngang nhiên điều động ba huynh đệ Mộc thị có tu vi cao nhất trong môn phái đi theo bảo hộ nàng.
 
Từ sau khi Dược Thiên Sầu thu mua một trăm khối ngọc điệp ghi chép về các loại kỳ trân ở trong Tiên giới. Lại bình an từ bên trong Thần Khư Cảnh quay về, điều này càng khiến cho Vạn Linh chú ý. Vĩ thế nàng đã phái người âm thầm giám thị Dược Thiên Sầu, nhưng Dược Thiên Sầu trừ bỏ cùng đám người Ly Hỏa Cung, Linh Tu Môn lui tới Tứ Thông thương hội, thì căn bản là không có hành động dị thường nào...Chẳng lẽ nàng đã hoài nghi sai?
 
Vạn Linh đem khối ngọc điệp trong tay trả về giá đỡ, xoay người nhìn về phía ba huynh đệ Mộc thị, chậm rãi hỏi: "Ba vị trưởng lão chẳng lẽ không thấy hoài nghi cái gã Dược Thiên Sầu kia sao?"
 
"Hành động lúc trước của tiểu tử này đúng là có chút khả nghi, nhưng..." Mộc Vạn
 
Dừng một chút, theo sau lại lắc đầu cười khổ nói: "Coi như hắn khả nghi thì sao? Chuyện này không quan hệ đến Vạn cổ Thông chúng ta, cho nên cũng không đáng để tiểu thư hao phí tâm tư..."
 
"Không thể nói như vậy được." Vạn Linh khẽ lắc đầu, theo sau nhãn tình dần dần trở nên thâm thúy nói: "Nếu như hắn bỏ tiền ra mua những thứ khác, ta hiển nhiên sẽ không quan tâm lắm. Nhưng hắn cố tình lại mua trăm khối ngọc điệp ghi chép giới thiệu về kỳ trân dị bảo bên trong Thần Khư Cảnh. Chuyện này khiến cho ta không thể không hoài nghi...Một mình hắn tiến vào Thần Khư Cảnh thì mang theo nhiều ngọc điệp cầm nang như thế làm gì?"
 
"Tiểu thư không cần hao phí tâm tư thêm nữa." Mộc Thông vung tay nói: "Nếu tiểu thư lo lắng hắn sẽ làm ra chuyện tình bất lợi đối với Vạn cổ Thông chúng ta. Vậy ta sẽ tìm cơ hội thích hợp giết chết hắn, đầu xuôi đuôi lọt không cần phải lo lắng thêm chuyện gì nữa."
 
Vạn Linh nghe xong, thì trắng mắt nói: "Nếu như hắn chỉ là một quân tốt thí thì làm sao đây?"
 
Mộc Thông sửng sốt, nhưng vẫn không cam lòng nói: "Ta đây liền đem hắn về dùng nghiêm hình tra khảo, cũng không tin không bức được hắn nói ra kẻ chủ mưu đứng sau lưng hắn."
 
"Lão Tam, đừng nhiều lời vô nghĩa thêm nữa!" Lúc này Mộc Vạn liền quát bảo hắn im miệng, theo sau hướng Vạn Linh chần chừ nói: "Có phải tiểu thư hoài nghi hắn thu thập phong phú ở bên trong Thần Khư Cảnh hay không?"
 
Vạn Linh khẽ cười dài: "Vẫn là đại trưởng lão hiểu ta...Bất kể là hắn hay sau lưng hắn còn có người khác. Nếu như hắn đã thu hoạch phong phú ở trong Thần Khư Cảnh, thì ta cũng muốn tìm cho mình thêm một chén canh. Các ngươi nói đi..."
 
Ba người đưa mắt nhìn nhau mỉm cười, cũng biết Vạn Linh từ nhỏ đã tinh quái, người bình thường nếu bị nàng theo dõi, không cần thận liền sẽ bị nàng ăn thịt không nhả xương.
 
Đúng lúc này bên ngoài mơ hồ truyền đến những thanh âm huyên náo. Bốn người thoáng đưa mắt nhìn nhau, Vạn Linh chân mày kẻ đen khẽ nhăn lại, nói: "Tính thời gian, thì Thần Khư Cảnh đã đóng cửa hai ngày, xem ra cũng nên đi ra thôi."
 
Vừa nói dứt lời, bốn thân ảnh đồng thời lóe lên, hóa thành lưa quang phóng ra khỏi cửa hàng.
 
Trên không trung, trước lối xuất nhấp Thần Khư Cảnh, lúc này đã xuất hiện rất nhiều thân ảnh, ước chừng cũng phải tầm trên vạn người, từng đôi mắt tràn ngập mong chờ nhìn chằm chằm vào động khẩu đang phun ra nuốt vào từng luồng bạch quang huyền ảo. Điều này cũng tượng trưng cho việc, có người sẽ đi ra Thần Khư Cảnh...
 
Đang dạo phố, Dược Thiên Sầu cũng vừa phát hiện ra tràng cành náo nhiệt, ngay khi Đỗ Phong cùng Hỏa Vân Long còn chưa kịp phản ứng thì hắn đã lao lên không trung chiếm được một vị trí dễ dàng quan sát.
 
Dược Thiên Sầu híp mắt khoát tay sau lưng nhìn chằm chằm vào động khẩu, hắn thật muốn nhìn xem, rốt cuộc là sẽ có bao nhiêu người bình an đi ra bên ngoài. Chờ thêm chốc lát sau, mà vẫn thấy bạch quang còn đang phun ra nuốt vào, Dược Thiên Sầu không khỏi đưa mắt nhìn sang hai bên, kết quả không thấy Đỗ Phong cùng Hỏa Vân Long đứng ở bên người mình, hai bên phần lớn đều là những lão gia hỏa. Hơn nữa còn đang dùng ánh mắt băng sương, nhìn chằm chằm đánh giá chính mình...
 

/1255

THICH DOC TRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

adsdoctruyen@gmail.com

DMCA.com Protection Status