Đắc ý khoác tay hắn về, nhỏ Sel nở nụ cười chiến Thắng nhìn cái dáng cô độc của nó bước đi. Hắn rất muốn giữ nó lại nhưng Sel bám chặt quá mà hawn lại không nỡ mắng nhỏ do từ trước tới giờ hắn chỉ coi nhỉ như 1 đứa em gái không hơn không kém.
Vừa về tới nhà, khuôn mặt đủ loại cảm xúc buồn, tức...có đủ lại cộng thêm cái vẻ lạnh lùng vốn có, Jan đang ăn snack xdm tivi phải ngái lại nhìn.
-Mày sao vậy? Đứa nào ăn hiếp mày hả? Mà tên Ken đâu mà để mày phải chịu uất ức hả?-Jan tuôn 1 tràng câu hỏi lo lắng cho nó.
-...-nó vẫn không nói gì cả càng làm Jan sốt ruột hơn. Jul vừa đi chơi với Kan về thấy sắc mặt của nó vồn vã hỏi không khác câu của Jan 1 chút nào. Sau 1 lúc định hình lại được cảm xúc, nó mới bắt đầu kể lại câu chuyện. Vốn tính nóng nảy, Jul như sôi máu lên, toàn thân đằng đằng sát khí.
-Tên này thiệt là, nếu tao là mày thì lúc đó sẽ cho mỗi đứa 1 cái đạp và 1 cái tát mới ra về.
-Sao mày ác quá vậy?-Jan xua tay nói-Nếu tao là Jun lúc đó thì sẽ nhẹ nhàng hơn như là cho 1 chiêu karate đập bể đôi cái bàn rồi lườm cho cháy áo họ thôi.-vừa nói Jan vừa diễn tả lại.
-Tqo bái phục mày, vầy mà nhẹ tay nỗi gì.
Nghe màn đối thoại của 2 nhỏ bạn thân, nó bật cười coi như chưa xảy ra vụ hôm nay, mai sẽ hỏi lại hắn.
Tối, tại phòng hắn:*ring...ring...ring* tiếng điện thoại của hắn vang lên đúng lúc hắn đang tắm nên không biết thì Sel thấy trên màn hình là tên nó. Mỉm cười đọc tin nhắn nó gửi: ngày mai gặp ở Sweet, tôi cần cậu giải thích mọi chuyện. 'Trời ơi, quen nhau mà vẫn xưng tôi với cậu sao?'-nhỏ nghĩ trong đầu rồi nhanh tay nhắn tin lại : tôi chẳng còn gì để nói với cậu nữa cả. Cậu nghĩ sao thì sự thật là vậy. Tôi sẽ gửi giấy mời dự lễ đính hôn sau.
Đầu bên kiq, ngận được tin nhắn 'giả' đó nó lại cứ nghĩ là hắn chỉ chơi đùa với mình 1 thời gian là bỏ. Cả đêm đó nó không tài nào có thể chợp mắt được. Hắn là người đã đem đến cho nó hạnh phúc sau những bất hạnh của 2 năm về trước nhưng giờ đây lại là kẻ đẩy nó về đáy vực khổ đau. Nuốt nước mắt, nó tự nhủ sẽ coi như chưa từng gặp hắn.
Vừa về tới nhà, khuôn mặt đủ loại cảm xúc buồn, tức...có đủ lại cộng thêm cái vẻ lạnh lùng vốn có, Jan đang ăn snack xdm tivi phải ngái lại nhìn.
-Mày sao vậy? Đứa nào ăn hiếp mày hả? Mà tên Ken đâu mà để mày phải chịu uất ức hả?-Jan tuôn 1 tràng câu hỏi lo lắng cho nó.
-...-nó vẫn không nói gì cả càng làm Jan sốt ruột hơn. Jul vừa đi chơi với Kan về thấy sắc mặt của nó vồn vã hỏi không khác câu của Jan 1 chút nào. Sau 1 lúc định hình lại được cảm xúc, nó mới bắt đầu kể lại câu chuyện. Vốn tính nóng nảy, Jul như sôi máu lên, toàn thân đằng đằng sát khí.
-Tên này thiệt là, nếu tao là mày thì lúc đó sẽ cho mỗi đứa 1 cái đạp và 1 cái tát mới ra về.
-Sao mày ác quá vậy?-Jan xua tay nói-Nếu tao là Jun lúc đó thì sẽ nhẹ nhàng hơn như là cho 1 chiêu karate đập bể đôi cái bàn rồi lườm cho cháy áo họ thôi.-vừa nói Jan vừa diễn tả lại.
-Tqo bái phục mày, vầy mà nhẹ tay nỗi gì.
Nghe màn đối thoại của 2 nhỏ bạn thân, nó bật cười coi như chưa xảy ra vụ hôm nay, mai sẽ hỏi lại hắn.
Tối, tại phòng hắn:*ring...ring...ring* tiếng điện thoại của hắn vang lên đúng lúc hắn đang tắm nên không biết thì Sel thấy trên màn hình là tên nó. Mỉm cười đọc tin nhắn nó gửi: ngày mai gặp ở Sweet, tôi cần cậu giải thích mọi chuyện. 'Trời ơi, quen nhau mà vẫn xưng tôi với cậu sao?'-nhỏ nghĩ trong đầu rồi nhanh tay nhắn tin lại : tôi chẳng còn gì để nói với cậu nữa cả. Cậu nghĩ sao thì sự thật là vậy. Tôi sẽ gửi giấy mời dự lễ đính hôn sau.
Đầu bên kiq, ngận được tin nhắn 'giả' đó nó lại cứ nghĩ là hắn chỉ chơi đùa với mình 1 thời gian là bỏ. Cả đêm đó nó không tài nào có thể chợp mắt được. Hắn là người đã đem đến cho nó hạnh phúc sau những bất hạnh của 2 năm về trước nhưng giờ đây lại là kẻ đẩy nó về đáy vực khổ đau. Nuốt nước mắt, nó tự nhủ sẽ coi như chưa từng gặp hắn.
/18
|