Quá khứ-Lắng nghe trái tim (1)
Quá khứ
Trong một ngôi nhà hoang có một cô gái mặc một chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần đùi Jean với khuôn mặt thiên thần nhưng trên khuôn mặt và chiếc áo sơ mi trắng dính toàn là máu./RẦM/ Đột nhiên có một cô gái khuôn xinh đẹp sắc xảo và theo sau là một toán người mặc đồ đen.Cô gái kia đi đến hỏi:
“Mày mau tránh xa anh Jin ra”
Cô gái với khuôn mặt và chiếc áo toàn là máu trả lời:
“Không bao giờ”
Dara tức giận đánh vào mặt Rin /CHÁT/
“Vậy thì mày muốn gì mới chịu tránh xa anh ấy ra”
Rin cười nữa miệng tl
“Tiền tao không thiếu nên mày đừng nghĩ có thể dùng tiền uy hiếp tao”
“Cho dù anh Jin thật lòng yêu mày đi thì cũng không có kết quả đâu bởi vì tao là vị hôn thê của anh ấy”
“Vị hôn thê thì sao chứ?Không có tình yêu thì nó không khác gì một con Robot”
/CHÁT/Cái tát thứ 2
“Nếu mày không chịu tránh xa anh ấy ra thì đừng trách tao”
“Mày muốn làm gì thì tùy mày”
/XỬ/ Một toán người mặc đồ đen chạy đến chỗ Rin.Rin cố gắng kháng cự và đánh trả nhưng sức lực hiện giờ không đủ cô quyết định để yên cho bọn chúng muốn đánh thì đánh /RẦM/ (Cái cữa này gãy chắc rồi) Một chàng trai với khuôn mặt điển trai lạnh lùng chạy vào hơi thở gắp gáp không ổn định nhưng hình như bọn người mặc áo đen hoàn toàn không để ý ngay cả Dara cũng vậy
“DỪNG LẠI HẾT CHO TÔI” Ngay lập tức bọn áo đen dừng lại Dara quay lưng lại bất ngờ thấy khuôn mặt đáng sợ của Anh
“Anh Jin…sao…sao anh lại đến đây”
Anh cười nữa miệng nói
“Nếu tôi không đến đây thì cô sẽ làm gì Rin”
“Em…em chỉ dạy dỗ nó thôi mà”
Anh không nói gì đi đến chỗ Rin bế cô dậy nhưng Rin đã ngất từ bao giờ.Nhìn người con gái đầy mùi máu tanh trên người thì tim anh giống như có hàng ngàn nhát dao cứa vào.Anh bế Rin đi ngang qua đám người mặc áo đen và Dara xem như không có chuyện gì xảy ra đột nhiên Dara lên tiếng “Đưa cô ta đi xong rồi về gặp em…em có chuyện muốn nói với anh”
Anh nghe thế nhưng không ngừng lại vẫn tiếp tục đi tiếp.Sau khi đưa Rin tới bệnh viện thì anh quay về nhà xem thử Dara muốn nói chuyện gì???
“Cô muốn nói chuyện gì?”
“Em muốn anh chia tay với cô ta”
“Cô nghĩ là tôi sẽ nghe theo lời cô sao”
“Đúng vậy…”
Bỗng nhiên anh đi qua chỗ Dara ngồi lấy tay bóp chặt cằm của Dara gương mặt lạnh lùng đến cực điểm nhìn ả “Cô tự tin quá rồi đó Dara Manmei”
“Anh làm em đau…bỏ ra”
“So với những gì cô làm cho Rin thì bấy nhiêu đây đáng gì”
“Nếu như anh không chia tay cô ta thì em sẽ nói với ông anh”
“Cô đừng nghĩ có ông ta làm chỗ dựa thì không xem tôi ra gì”Anh nói xong thì bỏ tay ra khỏi khuôn mặt Dara nói tiếp “Chạm vào cô làm cho tôi có cảm giác thật là ghê tởm”
“Anh đúng là quá đáng”Dara khóc nói
“Loại người giã tạo luôn luôn sống 2 mặt như cô có ngày tôi nhất định sẽ gỡ nó xuống”
Dara lấy lại bình tĩnh nói:
“Ông của anh là một người vô cùng đáng sợ,ông sẽ chấp nhận cho anh quen một con bé nhà nghèo bẩn thỉu sao?” (Anh và Dara đều không biết thân phận của Rin là đại tiểu thư tập đoàn Akstina bởi vì cô sống trong một căn nhà nhỏ và hẹp)
“Tôi tin rằng cô ấy sạch sẽ hơn cô gấp ngàn lần”
“Ông anh sẽ ngăn cản tơi cùng”
“Tôi thách ông ta ngăn cản tôi đó”
“Anh thì không sợ nhưng Rin thì khác ông anh nhất định sẽ làm hại cô ta”
Nghe tới đây thì anh cũng có cảm giác lo lắng nếu như ông ta biết được anh quen Rin thì nhất định sẽ làm hại cô anh thì không sao nhưng Rin thì khác anh không thể làm liên lụy tới Rin được
“Cô đã nói với ông ta về việc tôi quen với Rin chưa?”
“Em chưa nói…bây giờ anh rút ra vẫn còn kịp”
“Được rồi…Tôi sẽ chia tay với Rin nhưng có một điều kiện”
“Anh nói đi”Dara khuốn mặt hớn hở
“Cô không được động vào một cô ấy nữa và cũng không làm khó dể và không gặp cô ấy”
“Được em đồng ý”
Nằm bệnh viện ba ngày Rin cuối cùng cũng khỏe lại.3 ngày anh không đến thăm cô làm cô cảm thấy rất cô đơn không lẽ anh tuyệt tình đến vậy sao hay là anh không biết cô nằm ở bệnh viện.Rin xuất viện sau đó đi tìm anh nhưng anh lại lạnh lùng chia tay cô (Cái này thì nằm trong chương 20 hay sao á). Từ ngày chia tay đó Rin trở nên lạnh lùng cô bắt đầu chuyển nhà dọn tới ngồi biệt thự Ba mua tặng không còn bất cứ quan hệ gì tới anh và Dara nữa.Còn anh từ khi chia tay Rin anh cũng không khá hơn là mấy lúc nào cũng chìm đắm trong men rượu tới nhà Rin ở trước đây thì cô đã chuyển nhà số điện thoại thì gọi không được.Cô nhất định sẽ rất hận anh nên đã không để cho anh liên lạc được với cô
kết thúc
“Anh đúng là tên ngốc” Nó bức xúc nói
“Tình cảnh lúc đó nếu đổi ngược lại là em thì em sẽ làm sao”
“Nhưng mà anh cũng rất nhẫn tâm.Anh có biết từ khi đó Rin trở thành người thế nào không hả? Bạn ấy trở thành một con người máu lạnh vô tình không quan tâm bất cứ ai và có một thời gian bạn ấy bị bệnh trầm cảm đó”
“Anh không biết bây giờ phải làm thế nào nữa”
“Tên biến thái kia biết không”
“Tên biến thái….Ken hả?”
“Hắn đấy”
“Biết”
“Tên khốn đó biết mà cũng không nói”
“Em đã hỏi hắn sao”
“Um…thôi em về phòng đây”
Nó quay lưng bước về phòng với nụ cười /ĐỂU/ trên môi anh thấy thế thì không biết nó định giở trò gì nữa nhưng thôi kệ nó thích làm gì thì làm miễn đừng liên quan tới anh là được rồi.Anh thì suy nghĩ đơn giản như vậy còn nó thì trong đầu lập sẵn kế hoạch đen tối nào đó???........
Lắng nghe trái tim (2)-Lời tỏ tình tại bệnh viện (1)
Sáng nó thức dậy sớm chuẩn bị đi học mà không cần ai kêu,Anh lần đầu tiên thấy nó như vậy thì không khỏi trêu chọc:
“Sáng sớm nay mặc trời mọc ở đằng tây à???”
“Đằng tây cái đầu anh đấy”
“Không phải à?Vậy mà anh tưởng…”
“Anh à…anh có muốn làm hòa với Rin không?”
“Làm hòa sao…”
“Um…để em giúp cho”
“Được thôi”
“Nhưng anh phải giúp em,nhớ phải phối hớp đó”
“Um”
Nó và anh đến trường thì gặp hắn nên kêu hắn cùng tham gia kế hoạch với nó luôn,đi đến lớp thì nó đã thấy Rin ở trong lớp ngồi đọc sách chăm chú,nó lên tiếng: “Thật ra trước đây anh mình chia tay cậu là có lí do đó” Rin nghe xong thì hơi giật mình nhưng cũng không hỏi gì thêm,nó không biết Rin đang nghĩ gì nên nó quyết định nói ra sự việc 2 năm trước “Rin lúc ở trong nhà kho @$%&8#$”
“Vậy thì sao chứ!Đó là anh ta quyết định,mình và anh ta đã kết thúc hai năm về trước rồi” Rin lạnh lùng nói còn nó thì cũng biết Rin nhất định sẽ nói vậy nên không có gì là ngạc nhiên cả “Mình chỉ nói vậy thôi! Quyết định gì thì tùy cậu mình không can thiệp nữa” Nó nói xong liền ra ngoài khoảng chừng mấy phút sau có nó lại vô lớp báo một tin động trời.Rin nghe xong mà cuốn sách đang cầm trong tay rơi xuống nền
“Anh Jin bị cậu bỏ nên đã quyết định tự tử tại sân thượng.Ngay cả Dara cũng không làm gì được”
Rin lập tức chạy lên sân thượng không hiểu sao tim của cô lại đạp rất nhanh và khó chịu cảm giác như mất một thứ gì đó mà mình đang sỡ hữu.Nó,Hắn và Dara cố gắng ngăn anh nhưng vô vọng
“Anh hai anh làm gì vậy?Chuyện gì còn có đó chỉ vì một người không yêu anh nữa mà anh làm vậy thì có đáng không?”
“Tao với mày là bạn mà hai thằng kia thì đi rồi không có mày ta chơi với ai?”
“Anh Jin em biết là em có lỗi với anh về việc của người con gái kia.Em xin lỗi anh, anh làm ơn hãy xuống đi” (Dara vẫn chưa biết đó là giả nên hết sức ra nước mắt)
“Cô ây không tha thứ cho tôi thì tôi sẽ không xuống đâu”
“Anh nghĩ anh làm vậy thì tôi sẽ tha thứ cho anh sao???”Rin đi tới lạnh lùng nói
“Nếu như em không tha thứ cho anh thì anh sẽ nhảy cho em xem”
“Tôi thách anh đó”Rin đứng nhìn anh như chờ đợi điều gì đó từ anh.Anh nhắm mắt lại từ từ buông thả tay mình…3…2…1 Anh lập tức nhảy xuống trước mặt Rin,Tim cô thắt lại trong khoảnh khắc anh nhảy xuống cả Rin,hắn,nó,Dara lại trước lan can xem thử thế nào,đập vào mắt Rin và Dara là cảnh máu trên đầu anh đã đổ ra rất nhiều,lập tức Rin đi xuống lầu,cô chỉ muốn nói vậy để anh xuống thôi mà cô thật sự không nghĩ là anh sẽ làm thật,cô đang rất sợ,sợ sẽ mất anh mãi mãi.Cả bốn người đi xuống sân trường thì anh đã được đưa đến bệnh viện nên họ lập tức đến bệnh viện.Nó đã kêu Dara là ra sân bay đón ba mẹ của cô đi chuyện của anh nó sẽ lo liệu nên không cần Dara phải nhúng tay vào.Còn Dara tuy rằng rất muốn đến bệnh viện nhưng cô nghe vậy thì cũng im lặng mà đi ra sân bay đón ba mẹ mình
Anh được đưa đến bệnh viện hắn,nó,rin thì ở ngoài chờ kết quả trong phòng phẩu thuật đột nhiên cữa phòng phẩu thuật tắt đèn vị bác sĩ bước ra khuôn mặt biến sắc
“Kết quả sao rồi bác sĩ”Rin là người chạy nhanh nhất đến hỏi bác sĩ
“Cậu ấy đã giữ được mạng sống nhưng vì va chạm mạnh ở đầu và mất máu quá nhiều nên phải sống một cuộc đời thực vật”Ông bác sĩ bước đi khuôn mặt mệt mỏi biến sắc khi nãy đã được thay bằng một nụ cười trên môi.Rin nghe xong rất shock nên đã lập tức chạy vào phòng đập vào mắt cô chính là khuôn mặt của anh, anh đang được thở bằng bình dưỡng oxi khuôn mặt đôi môi trắng nhợt,cô bước đến
“Anh mau tỉnh dậy đi không phải anh nói yêu em sao,vậy thì mau tĩnh dậy đi” Rin nước mắt rơi đầy khuôn mặt nói tiếp “Em sẽ tha thứ cho anh,sẽ quay lại với anh nên anh hãy mau dậy đi đừng ngủ nữa!” Nó và Hắn đứng ngoài nghe lén thì cũng rất cảm động nhưng…
“Em đã hiểu được anh anh chia tay với em là vì muốn cứu em,em thừa nhận khi nghe Jey kể về việc đó em đã rung động rất muốn gặp anh để hỏi nhưng lòng tự trọng không cho phép,bây giờ thì em biết là mình sai rồi nếu quay ngược được thời gian thì em sẽ đi tìm anh ngay,em xin lỗi vì đã nói với anh những điều ở sân thượng bây giờ thì em đã hối hận rồi nên anh hãy mau tĩnh dậy đi” Rin vừa nói xong thì anh lập tức tĩnh dậy,Rin bất ngờ không nói được gì hết anh vươn tay ôm trọn thân thể yếu đuối của Rin
“Khi nãy những gì em nói anh nghe hết rồi…em sẽ quay lại với anh đúng không???”
“Anh…anh không phải đã sống đời thực vật sao?”
“Anh lừa em đó”Nghe anh nói mà Rin muốn tìm cái lỗ để chui xuống ngay lập tức
“Em quay lại với anh chứ?”
“Những gì em đã nói là thật đã tha thứ cho anh và quay lại với anh”Rin mỉm cười nói rồi vòng tay qua ôm anh thật chặt,còn về nó và hắn thì rất cảm động khi thấy hai người quay lại với nhau đột nhiên hắn nói
“Chuyện của họ xong rồi,giờ đến việc của chúng ta”Hắn nói xong liền kéo tay nó đi,nó cố phản khán “Nè chúng ta bộ có chuyện để nói à?Không phải anh định trả sợi dây chuyền lại cho tôi đấy chứ!”
Lắng nghe trái tim (3)-Lời tỏ tình tại bệnh viện (2)
Hắn kéo tay nó lên sân thượng của bệnh viện còn về phần nó thì nghĩ hắn sẽ trả lại sợi dây chuyền cho mình thì rất hoan man và buồn bởi vì không còn làm ở nhà hắn nữa
“Tặng cô”Hắn buông tay nó ra và lấy từ trong túi áo ra một sợi dây chuyền hình ngôi sao nói thẳng ra thì đó chính là sợi dây chuyền của nó
“Nè!Anh không hiểu chữ tặng có nghĩa là gì và chữ trả là gì hả???”
“Tôi không trả cho cô.Là tôi tặng cho cô”
“Sợi dây này là của tôi.Là trả cho tôi chứ không phải tặng” Nó khó khăn nhả ra từng chữ
“Sợi dây này đích thực là của em nhưng nó đã vào tay tôi thì là của tôi.Nay tôi tặng nó cho em coi như là lời đính ước”Hắn bá đạo nói còn nó thì ngây ngốc chả hiểu hắn nói gì cả
“Đính ước?Anh điên à”
“Bây giờ tôi nói 1 lần thôi!Em nhất định phải nghe rõ và không được hỏi lại”
“Nãy giờ anh nói đúng là khó hiểu mà!Nói gì thì nói đi tôi sẽ lắn nghe đến phút cuối cùng”
“Tôi thích em.Có lẽ em cho tôi là không lãng mạn.Không tỏ tình bằng hoa hồng hay chọn một nơi lý tưởng lãng mạn để tỏ tình. Tôi đã cố dối lòng mìh rằng không thích em, nhưng tôi không làm được.Tôi không thể làm được vì tôi đã thích em, thích một con heo ngốc nghếnh, lúc nào cũng nở nụ cười dù đứng trước nhiều khó khăn. Người ta nói thích mà không nói là một thằng ngốc. Hôm nay tôi sẽ nói ra cho em biết tình cảm dành cho em. Lúc này đây, Tôi không đùa với em, tôi không dối em. Tôi chỉ muốn nói cho em biết rằng Tôi thích em à không là tôi yêu em mới đúng. Tôi không muốn mất em , không muốn chút nào cả. Từ nay tôi sẽ không làm cái chuyện ngu ngốc im lặng đó nữa.Tôi phải giữ lấy người mà tôi yêu.
“Anh vừa mới nói gì đó”Nó không tin vào những gì mình vừa nghe có phải hắn uống nhầm thuốc rồi không
“Tôi không nói lại lần hai”
“Anh nói thật hay nói chơi vậy…đùa không vui chút nào”
“Tôi không đùa…Tôi yêu em”Hắn thật sự đã mất kiêng nhẫn với nó rồi đã nói vậy mà còn không tin, không lẽ hắn phải đưa cho nó một bó hoa hồng và một cái nhẫn thì nó mới tin sao?
“Anh có biết anh vừa nói gì không hả???Lời nói của anh có thể làm tổn thương người khác đó”
“Tôi xin đính chính lại với em là Ken Kaido yêu Jey Zeppelin.Đây không phải nói chơi là sự thật”Ánh mắt hắn kiêng quyết không có gì là nói dối cả nhưng nó không phải ngốc mà đi tin lời hắn nói tình cảm của hắn dành cho Missy sâu đậm đến như vậy làm gì có chuyện đi thích nó chứ!
“Tôi vẫn không tin”Nó vừa giứt lời thì đột nhiên hắn đã đặt môi mình lên môi nó.Nó mở to mắt hết cỡ nhìn hắn.Hắn đang hôn nó nhưng mà nụ hôn này rất nhẹ nhàng và ngọt ngào còn mang theo một chút ấm áp nữa.Nó không hiểu tại sao mình lại cảm thấy ấm áp và hạnh phúc như vậy nữa thậm chí không đẩy hắn ra mà còn nhắm mắt đáp lại nụ hôn của hắn.Thấy nó hô hấp đã trở nên khó khăn nên hắn buông nó ra nói:
“Bây giờ thì em tin chưa?”
“Tôi…tôi tin rồi”
“Vậy thì tốt….câu trả lời của em là gì?”
“Tôi đồng ý”Nói ra từ này mà mặt nó đã đỏ như trái gấc rồi.Đột nhiên hắn cầm dợi dây chuyền đeo vào cổ nó
“Đây là quà mà anh tặng em chứ không phải là bà nội em tặng em…Đây là sợi dây chuyền gắn kết chúng ta lại em nhất định phải giữ nó cho kỹ vào không được làm mất”
“Được thôi…Em sẽ giữ kỹ”Nó nói nở một nụ cười tươi như hoa.Hắn lại không kìm lòng được mà đặt lên môi nó một nụ hôn nữa có trách thì trách môi nó quá ngọt cứ làm người ta cầm lòng không rút ra được. Hai người thì ở trên sân thượng tận hưởng ngọt ngào còn hai người còn lại thì đứng phía sau cữa cười lén.Vậy là nguyên cả nhóm nó đứa nào cũng tìm được hạnh phúc của mình rồi.Nhưng không biết ngày mai sẽ như thế nào?Có còn sóng gió gì nữa không?Nhưng mà bọn họ nhất định sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn để hướng tới người mình yêu thương.
Quá khứ
Trong một ngôi nhà hoang có một cô gái mặc một chiếc áo sơ mi trắng và chiếc quần đùi Jean với khuôn mặt thiên thần nhưng trên khuôn mặt và chiếc áo sơ mi trắng dính toàn là máu./RẦM/ Đột nhiên có một cô gái khuôn xinh đẹp sắc xảo và theo sau là một toán người mặc đồ đen.Cô gái kia đi đến hỏi:
“Mày mau tránh xa anh Jin ra”
Cô gái với khuôn mặt và chiếc áo toàn là máu trả lời:
“Không bao giờ”
Dara tức giận đánh vào mặt Rin /CHÁT/
“Vậy thì mày muốn gì mới chịu tránh xa anh ấy ra”
Rin cười nữa miệng tl
“Tiền tao không thiếu nên mày đừng nghĩ có thể dùng tiền uy hiếp tao”
“Cho dù anh Jin thật lòng yêu mày đi thì cũng không có kết quả đâu bởi vì tao là vị hôn thê của anh ấy”
“Vị hôn thê thì sao chứ?Không có tình yêu thì nó không khác gì một con Robot”
/CHÁT/Cái tát thứ 2
“Nếu mày không chịu tránh xa anh ấy ra thì đừng trách tao”
“Mày muốn làm gì thì tùy mày”
/XỬ/ Một toán người mặc đồ đen chạy đến chỗ Rin.Rin cố gắng kháng cự và đánh trả nhưng sức lực hiện giờ không đủ cô quyết định để yên cho bọn chúng muốn đánh thì đánh /RẦM/ (Cái cữa này gãy chắc rồi) Một chàng trai với khuôn mặt điển trai lạnh lùng chạy vào hơi thở gắp gáp không ổn định nhưng hình như bọn người mặc áo đen hoàn toàn không để ý ngay cả Dara cũng vậy
“DỪNG LẠI HẾT CHO TÔI” Ngay lập tức bọn áo đen dừng lại Dara quay lưng lại bất ngờ thấy khuôn mặt đáng sợ của Anh
“Anh Jin…sao…sao anh lại đến đây”
Anh cười nữa miệng nói
“Nếu tôi không đến đây thì cô sẽ làm gì Rin”
“Em…em chỉ dạy dỗ nó thôi mà”
Anh không nói gì đi đến chỗ Rin bế cô dậy nhưng Rin đã ngất từ bao giờ.Nhìn người con gái đầy mùi máu tanh trên người thì tim anh giống như có hàng ngàn nhát dao cứa vào.Anh bế Rin đi ngang qua đám người mặc áo đen và Dara xem như không có chuyện gì xảy ra đột nhiên Dara lên tiếng “Đưa cô ta đi xong rồi về gặp em…em có chuyện muốn nói với anh”
Anh nghe thế nhưng không ngừng lại vẫn tiếp tục đi tiếp.Sau khi đưa Rin tới bệnh viện thì anh quay về nhà xem thử Dara muốn nói chuyện gì???
“Cô muốn nói chuyện gì?”
“Em muốn anh chia tay với cô ta”
“Cô nghĩ là tôi sẽ nghe theo lời cô sao”
“Đúng vậy…”
Bỗng nhiên anh đi qua chỗ Dara ngồi lấy tay bóp chặt cằm của Dara gương mặt lạnh lùng đến cực điểm nhìn ả “Cô tự tin quá rồi đó Dara Manmei”
“Anh làm em đau…bỏ ra”
“So với những gì cô làm cho Rin thì bấy nhiêu đây đáng gì”
“Nếu như anh không chia tay cô ta thì em sẽ nói với ông anh”
“Cô đừng nghĩ có ông ta làm chỗ dựa thì không xem tôi ra gì”Anh nói xong thì bỏ tay ra khỏi khuôn mặt Dara nói tiếp “Chạm vào cô làm cho tôi có cảm giác thật là ghê tởm”
“Anh đúng là quá đáng”Dara khóc nói
“Loại người giã tạo luôn luôn sống 2 mặt như cô có ngày tôi nhất định sẽ gỡ nó xuống”
Dara lấy lại bình tĩnh nói:
“Ông của anh là một người vô cùng đáng sợ,ông sẽ chấp nhận cho anh quen một con bé nhà nghèo bẩn thỉu sao?” (Anh và Dara đều không biết thân phận của Rin là đại tiểu thư tập đoàn Akstina bởi vì cô sống trong một căn nhà nhỏ và hẹp)
“Tôi tin rằng cô ấy sạch sẽ hơn cô gấp ngàn lần”
“Ông anh sẽ ngăn cản tơi cùng”
“Tôi thách ông ta ngăn cản tôi đó”
“Anh thì không sợ nhưng Rin thì khác ông anh nhất định sẽ làm hại cô ta”
Nghe tới đây thì anh cũng có cảm giác lo lắng nếu như ông ta biết được anh quen Rin thì nhất định sẽ làm hại cô anh thì không sao nhưng Rin thì khác anh không thể làm liên lụy tới Rin được
“Cô đã nói với ông ta về việc tôi quen với Rin chưa?”
“Em chưa nói…bây giờ anh rút ra vẫn còn kịp”
“Được rồi…Tôi sẽ chia tay với Rin nhưng có một điều kiện”
“Anh nói đi”Dara khuốn mặt hớn hở
“Cô không được động vào một cô ấy nữa và cũng không làm khó dể và không gặp cô ấy”
“Được em đồng ý”
Nằm bệnh viện ba ngày Rin cuối cùng cũng khỏe lại.3 ngày anh không đến thăm cô làm cô cảm thấy rất cô đơn không lẽ anh tuyệt tình đến vậy sao hay là anh không biết cô nằm ở bệnh viện.Rin xuất viện sau đó đi tìm anh nhưng anh lại lạnh lùng chia tay cô (Cái này thì nằm trong chương 20 hay sao á). Từ ngày chia tay đó Rin trở nên lạnh lùng cô bắt đầu chuyển nhà dọn tới ngồi biệt thự Ba mua tặng không còn bất cứ quan hệ gì tới anh và Dara nữa.Còn anh từ khi chia tay Rin anh cũng không khá hơn là mấy lúc nào cũng chìm đắm trong men rượu tới nhà Rin ở trước đây thì cô đã chuyển nhà số điện thoại thì gọi không được.Cô nhất định sẽ rất hận anh nên đã không để cho anh liên lạc được với cô
kết thúc
“Anh đúng là tên ngốc” Nó bức xúc nói
“Tình cảnh lúc đó nếu đổi ngược lại là em thì em sẽ làm sao”
“Nhưng mà anh cũng rất nhẫn tâm.Anh có biết từ khi đó Rin trở thành người thế nào không hả? Bạn ấy trở thành một con người máu lạnh vô tình không quan tâm bất cứ ai và có một thời gian bạn ấy bị bệnh trầm cảm đó”
“Anh không biết bây giờ phải làm thế nào nữa”
“Tên biến thái kia biết không”
“Tên biến thái….Ken hả?”
“Hắn đấy”
“Biết”
“Tên khốn đó biết mà cũng không nói”
“Em đã hỏi hắn sao”
“Um…thôi em về phòng đây”
Nó quay lưng bước về phòng với nụ cười /ĐỂU/ trên môi anh thấy thế thì không biết nó định giở trò gì nữa nhưng thôi kệ nó thích làm gì thì làm miễn đừng liên quan tới anh là được rồi.Anh thì suy nghĩ đơn giản như vậy còn nó thì trong đầu lập sẵn kế hoạch đen tối nào đó???........
Lắng nghe trái tim (2)-Lời tỏ tình tại bệnh viện (1)
Sáng nó thức dậy sớm chuẩn bị đi học mà không cần ai kêu,Anh lần đầu tiên thấy nó như vậy thì không khỏi trêu chọc:
“Sáng sớm nay mặc trời mọc ở đằng tây à???”
“Đằng tây cái đầu anh đấy”
“Không phải à?Vậy mà anh tưởng…”
“Anh à…anh có muốn làm hòa với Rin không?”
“Làm hòa sao…”
“Um…để em giúp cho”
“Được thôi”
“Nhưng anh phải giúp em,nhớ phải phối hớp đó”
“Um”
Nó và anh đến trường thì gặp hắn nên kêu hắn cùng tham gia kế hoạch với nó luôn,đi đến lớp thì nó đã thấy Rin ở trong lớp ngồi đọc sách chăm chú,nó lên tiếng: “Thật ra trước đây anh mình chia tay cậu là có lí do đó” Rin nghe xong thì hơi giật mình nhưng cũng không hỏi gì thêm,nó không biết Rin đang nghĩ gì nên nó quyết định nói ra sự việc 2 năm trước “Rin lúc ở trong nhà kho @$%&8#$”
“Vậy thì sao chứ!Đó là anh ta quyết định,mình và anh ta đã kết thúc hai năm về trước rồi” Rin lạnh lùng nói còn nó thì cũng biết Rin nhất định sẽ nói vậy nên không có gì là ngạc nhiên cả “Mình chỉ nói vậy thôi! Quyết định gì thì tùy cậu mình không can thiệp nữa” Nó nói xong liền ra ngoài khoảng chừng mấy phút sau có nó lại vô lớp báo một tin động trời.Rin nghe xong mà cuốn sách đang cầm trong tay rơi xuống nền
“Anh Jin bị cậu bỏ nên đã quyết định tự tử tại sân thượng.Ngay cả Dara cũng không làm gì được”
Rin lập tức chạy lên sân thượng không hiểu sao tim của cô lại đạp rất nhanh và khó chịu cảm giác như mất một thứ gì đó mà mình đang sỡ hữu.Nó,Hắn và Dara cố gắng ngăn anh nhưng vô vọng
“Anh hai anh làm gì vậy?Chuyện gì còn có đó chỉ vì một người không yêu anh nữa mà anh làm vậy thì có đáng không?”
“Tao với mày là bạn mà hai thằng kia thì đi rồi không có mày ta chơi với ai?”
“Anh Jin em biết là em có lỗi với anh về việc của người con gái kia.Em xin lỗi anh, anh làm ơn hãy xuống đi” (Dara vẫn chưa biết đó là giả nên hết sức ra nước mắt)
“Cô ây không tha thứ cho tôi thì tôi sẽ không xuống đâu”
“Anh nghĩ anh làm vậy thì tôi sẽ tha thứ cho anh sao???”Rin đi tới lạnh lùng nói
“Nếu như em không tha thứ cho anh thì anh sẽ nhảy cho em xem”
“Tôi thách anh đó”Rin đứng nhìn anh như chờ đợi điều gì đó từ anh.Anh nhắm mắt lại từ từ buông thả tay mình…3…2…1 Anh lập tức nhảy xuống trước mặt Rin,Tim cô thắt lại trong khoảnh khắc anh nhảy xuống cả Rin,hắn,nó,Dara lại trước lan can xem thử thế nào,đập vào mắt Rin và Dara là cảnh máu trên đầu anh đã đổ ra rất nhiều,lập tức Rin đi xuống lầu,cô chỉ muốn nói vậy để anh xuống thôi mà cô thật sự không nghĩ là anh sẽ làm thật,cô đang rất sợ,sợ sẽ mất anh mãi mãi.Cả bốn người đi xuống sân trường thì anh đã được đưa đến bệnh viện nên họ lập tức đến bệnh viện.Nó đã kêu Dara là ra sân bay đón ba mẹ của cô đi chuyện của anh nó sẽ lo liệu nên không cần Dara phải nhúng tay vào.Còn Dara tuy rằng rất muốn đến bệnh viện nhưng cô nghe vậy thì cũng im lặng mà đi ra sân bay đón ba mẹ mình
Anh được đưa đến bệnh viện hắn,nó,rin thì ở ngoài chờ kết quả trong phòng phẩu thuật đột nhiên cữa phòng phẩu thuật tắt đèn vị bác sĩ bước ra khuôn mặt biến sắc
“Kết quả sao rồi bác sĩ”Rin là người chạy nhanh nhất đến hỏi bác sĩ
“Cậu ấy đã giữ được mạng sống nhưng vì va chạm mạnh ở đầu và mất máu quá nhiều nên phải sống một cuộc đời thực vật”Ông bác sĩ bước đi khuôn mặt mệt mỏi biến sắc khi nãy đã được thay bằng một nụ cười trên môi.Rin nghe xong rất shock nên đã lập tức chạy vào phòng đập vào mắt cô chính là khuôn mặt của anh, anh đang được thở bằng bình dưỡng oxi khuôn mặt đôi môi trắng nhợt,cô bước đến
“Anh mau tỉnh dậy đi không phải anh nói yêu em sao,vậy thì mau tĩnh dậy đi” Rin nước mắt rơi đầy khuôn mặt nói tiếp “Em sẽ tha thứ cho anh,sẽ quay lại với anh nên anh hãy mau dậy đi đừng ngủ nữa!” Nó và Hắn đứng ngoài nghe lén thì cũng rất cảm động nhưng…
“Em đã hiểu được anh anh chia tay với em là vì muốn cứu em,em thừa nhận khi nghe Jey kể về việc đó em đã rung động rất muốn gặp anh để hỏi nhưng lòng tự trọng không cho phép,bây giờ thì em biết là mình sai rồi nếu quay ngược được thời gian thì em sẽ đi tìm anh ngay,em xin lỗi vì đã nói với anh những điều ở sân thượng bây giờ thì em đã hối hận rồi nên anh hãy mau tĩnh dậy đi” Rin vừa nói xong thì anh lập tức tĩnh dậy,Rin bất ngờ không nói được gì hết anh vươn tay ôm trọn thân thể yếu đuối của Rin
“Khi nãy những gì em nói anh nghe hết rồi…em sẽ quay lại với anh đúng không???”
“Anh…anh không phải đã sống đời thực vật sao?”
“Anh lừa em đó”Nghe anh nói mà Rin muốn tìm cái lỗ để chui xuống ngay lập tức
“Em quay lại với anh chứ?”
“Những gì em đã nói là thật đã tha thứ cho anh và quay lại với anh”Rin mỉm cười nói rồi vòng tay qua ôm anh thật chặt,còn về nó và hắn thì rất cảm động khi thấy hai người quay lại với nhau đột nhiên hắn nói
“Chuyện của họ xong rồi,giờ đến việc của chúng ta”Hắn nói xong liền kéo tay nó đi,nó cố phản khán “Nè chúng ta bộ có chuyện để nói à?Không phải anh định trả sợi dây chuyền lại cho tôi đấy chứ!”
Lắng nghe trái tim (3)-Lời tỏ tình tại bệnh viện (2)
Hắn kéo tay nó lên sân thượng của bệnh viện còn về phần nó thì nghĩ hắn sẽ trả lại sợi dây chuyền cho mình thì rất hoan man và buồn bởi vì không còn làm ở nhà hắn nữa
“Tặng cô”Hắn buông tay nó ra và lấy từ trong túi áo ra một sợi dây chuyền hình ngôi sao nói thẳng ra thì đó chính là sợi dây chuyền của nó
“Nè!Anh không hiểu chữ tặng có nghĩa là gì và chữ trả là gì hả???”
“Tôi không trả cho cô.Là tôi tặng cho cô”
“Sợi dây này là của tôi.Là trả cho tôi chứ không phải tặng” Nó khó khăn nhả ra từng chữ
“Sợi dây này đích thực là của em nhưng nó đã vào tay tôi thì là của tôi.Nay tôi tặng nó cho em coi như là lời đính ước”Hắn bá đạo nói còn nó thì ngây ngốc chả hiểu hắn nói gì cả
“Đính ước?Anh điên à”
“Bây giờ tôi nói 1 lần thôi!Em nhất định phải nghe rõ và không được hỏi lại”
“Nãy giờ anh nói đúng là khó hiểu mà!Nói gì thì nói đi tôi sẽ lắn nghe đến phút cuối cùng”
“Tôi thích em.Có lẽ em cho tôi là không lãng mạn.Không tỏ tình bằng hoa hồng hay chọn một nơi lý tưởng lãng mạn để tỏ tình. Tôi đã cố dối lòng mìh rằng không thích em, nhưng tôi không làm được.Tôi không thể làm được vì tôi đã thích em, thích một con heo ngốc nghếnh, lúc nào cũng nở nụ cười dù đứng trước nhiều khó khăn. Người ta nói thích mà không nói là một thằng ngốc. Hôm nay tôi sẽ nói ra cho em biết tình cảm dành cho em. Lúc này đây, Tôi không đùa với em, tôi không dối em. Tôi chỉ muốn nói cho em biết rằng Tôi thích em à không là tôi yêu em mới đúng. Tôi không muốn mất em , không muốn chút nào cả. Từ nay tôi sẽ không làm cái chuyện ngu ngốc im lặng đó nữa.Tôi phải giữ lấy người mà tôi yêu.
“Anh vừa mới nói gì đó”Nó không tin vào những gì mình vừa nghe có phải hắn uống nhầm thuốc rồi không
“Tôi không nói lại lần hai”
“Anh nói thật hay nói chơi vậy…đùa không vui chút nào”
“Tôi không đùa…Tôi yêu em”Hắn thật sự đã mất kiêng nhẫn với nó rồi đã nói vậy mà còn không tin, không lẽ hắn phải đưa cho nó một bó hoa hồng và một cái nhẫn thì nó mới tin sao?
“Anh có biết anh vừa nói gì không hả???Lời nói của anh có thể làm tổn thương người khác đó”
“Tôi xin đính chính lại với em là Ken Kaido yêu Jey Zeppelin.Đây không phải nói chơi là sự thật”Ánh mắt hắn kiêng quyết không có gì là nói dối cả nhưng nó không phải ngốc mà đi tin lời hắn nói tình cảm của hắn dành cho Missy sâu đậm đến như vậy làm gì có chuyện đi thích nó chứ!
“Tôi vẫn không tin”Nó vừa giứt lời thì đột nhiên hắn đã đặt môi mình lên môi nó.Nó mở to mắt hết cỡ nhìn hắn.Hắn đang hôn nó nhưng mà nụ hôn này rất nhẹ nhàng và ngọt ngào còn mang theo một chút ấm áp nữa.Nó không hiểu tại sao mình lại cảm thấy ấm áp và hạnh phúc như vậy nữa thậm chí không đẩy hắn ra mà còn nhắm mắt đáp lại nụ hôn của hắn.Thấy nó hô hấp đã trở nên khó khăn nên hắn buông nó ra nói:
“Bây giờ thì em tin chưa?”
“Tôi…tôi tin rồi”
“Vậy thì tốt….câu trả lời của em là gì?”
“Tôi đồng ý”Nói ra từ này mà mặt nó đã đỏ như trái gấc rồi.Đột nhiên hắn cầm dợi dây chuyền đeo vào cổ nó
“Đây là quà mà anh tặng em chứ không phải là bà nội em tặng em…Đây là sợi dây chuyền gắn kết chúng ta lại em nhất định phải giữ nó cho kỹ vào không được làm mất”
“Được thôi…Em sẽ giữ kỹ”Nó nói nở một nụ cười tươi như hoa.Hắn lại không kìm lòng được mà đặt lên môi nó một nụ hôn nữa có trách thì trách môi nó quá ngọt cứ làm người ta cầm lòng không rút ra được. Hai người thì ở trên sân thượng tận hưởng ngọt ngào còn hai người còn lại thì đứng phía sau cữa cười lén.Vậy là nguyên cả nhóm nó đứa nào cũng tìm được hạnh phúc của mình rồi.Nhưng không biết ngày mai sẽ như thế nào?Có còn sóng gió gì nữa không?Nhưng mà bọn họ nhất định sẽ cùng nhau vượt qua khó khăn để hướng tới người mình yêu thương.
/31
|