“Chẳng phải hôm nay cô ấy nói là cùng mình ăn trưa sao? Thế mà lại không đi” Hắn đi qua đi lại lo lắng.
Chợt, điện thoại trong tay hắn rung lên, một tệp tin từ số lạ được gửi đến.
Open.
Vừa nhấn nút thì lập tức, trên màn hình điện thoại, những bức ảnh vớidáng hình người con gái quen thuộc xuất hiện. Trong bức ảnh có máu, máutrước mắt hắn.
Phía dưới kia có một dòng tin nhắn:
“Ken, anh đến bệnh viện Juck, phòng 303, tầng ba nhanh”
Đưa đôi mắt thờ thẫn nhìn xung quanh rồi bỗng quay về với thực tại,hắn chạy nhanh đến địa chỉ mà “người lạ” nói. Hắn chỉ mong gặp đượcngười đó bởi hắn đã thấy máu, thứ đáng ra người con gái ấy không nên để
rơi...
“Này, có chuyện gì mà chạy như ma đuổi vậy?” Anh đang đi ngược chiều nhìn hắn nói
“BUÔNG RA” Hắn hét lên giận dữ.
Lập tức, anh buông tay ra và chạy theo cái bóng ma vương đang nổi giận kia.
Tại bệnh viện, hắn bực bội nhấn nút thang máy. Cái thang máy chạy chậm hay là tim hắn đang đập quá nhanh?
Khẽ đẩy cái cửa phòng bệnh nặng trịch, hắn bước vào phòng và đưa mắt tìm kiếm.
Trước mắt hắn, một cô gái nhỏ đang nằm trên giường bệnh trắng muốt.Những ngọn tóc lòa xòa nơi khuôn mặt và mắt hắn dừng lại nơi vệt băngtrắng đang hiện diện bên gò má kia.
Hắn từ từ tiến lại gần và đưa tay chạm nhẹ vào cái vết băng vừa mớixuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp, thầm nguyền rủa kẻ đã gây ra chuyệnnày.
Cô gái nhỏ từ từ mở mắt và bất giác ôm chầm lấy hắn như một thói quen.
“Anh Ken” Tên hắn được thốt lên trong làn nước mắt.
“Ai đã làm việc này?” Hắn gằn giọng.
“Là...là... “
“Tại sao không nói?” Hắn ra vẻ đe dọa.
“Là bạn gái anh, Jey” Một giọng nói thứ ba xen vào cuộc nói chuyện.
Cả hai con người trong phòng quay lại nhìn người vừa cất tiếng nói kia.
“Dara, sao cậu...?” Cô bệnh nhân nhỏ vò hai tay vào nhau lo lắng.
“Kayla, sao lại phải giấu chứ? Hãy cho anh ấy biết rõ bạn gái anh ấy làngười thế nào đi” Kayla chau mày rồi nhìn sang hắn “Sao hả?Thất vọng chứ? Cô bạn gái dễ thương, đáng yêu của anh...”
Hắn nhìn Kayla, nhìn vết thương trên mặt cô rồi hạ giọng:
“Tại sao cô ấy lại làm vậy?”
“Vì ghen tị. Thế mà cũng hỏi sao? Tôi nghĩ anh chắc phải biết chứ?” Dara cười nửa miệng.
/Có phải vậy không? Có phải chính em đã làm việc này không Jey?/
Dòng suy nghĩ chạy trong đầu hắn. Rồi cậu bỏ đi. Tiếp tục đứng ở đâysao nổi khi mà trong đầu hắn đã không còn chứa một lời nói nào “dễ nghe”để nói với Kayla nữa rồi.
“Em...em thấy không cần làm vậy” Kayla ánh mắt cầu cứu.
“Cậu phải biết tự nắm lấy tình yêu của mình chứ?” Dara bực vì sự yếu đuối của bạn mình.
“Um”
Chợt, điện thoại trong tay hắn rung lên, một tệp tin từ số lạ được gửi đến.
Open.
Vừa nhấn nút thì lập tức, trên màn hình điện thoại, những bức ảnh vớidáng hình người con gái quen thuộc xuất hiện. Trong bức ảnh có máu, máutrước mắt hắn.
Phía dưới kia có một dòng tin nhắn:
“Ken, anh đến bệnh viện Juck, phòng 303, tầng ba nhanh”
Đưa đôi mắt thờ thẫn nhìn xung quanh rồi bỗng quay về với thực tại,hắn chạy nhanh đến địa chỉ mà “người lạ” nói. Hắn chỉ mong gặp đượcngười đó bởi hắn đã thấy máu, thứ đáng ra người con gái ấy không nên để
rơi...
“Này, có chuyện gì mà chạy như ma đuổi vậy?” Anh đang đi ngược chiều nhìn hắn nói
“BUÔNG RA” Hắn hét lên giận dữ.
Lập tức, anh buông tay ra và chạy theo cái bóng ma vương đang nổi giận kia.
Tại bệnh viện, hắn bực bội nhấn nút thang máy. Cái thang máy chạy chậm hay là tim hắn đang đập quá nhanh?
Khẽ đẩy cái cửa phòng bệnh nặng trịch, hắn bước vào phòng và đưa mắt tìm kiếm.
Trước mắt hắn, một cô gái nhỏ đang nằm trên giường bệnh trắng muốt.Những ngọn tóc lòa xòa nơi khuôn mặt và mắt hắn dừng lại nơi vệt băngtrắng đang hiện diện bên gò má kia.
Hắn từ từ tiến lại gần và đưa tay chạm nhẹ vào cái vết băng vừa mớixuất hiện trên khuôn mặt xinh đẹp, thầm nguyền rủa kẻ đã gây ra chuyệnnày.
Cô gái nhỏ từ từ mở mắt và bất giác ôm chầm lấy hắn như một thói quen.
“Anh Ken” Tên hắn được thốt lên trong làn nước mắt.
“Ai đã làm việc này?” Hắn gằn giọng.
“Là...là... “
“Tại sao không nói?” Hắn ra vẻ đe dọa.
“Là bạn gái anh, Jey” Một giọng nói thứ ba xen vào cuộc nói chuyện.
Cả hai con người trong phòng quay lại nhìn người vừa cất tiếng nói kia.
“Dara, sao cậu...?” Cô bệnh nhân nhỏ vò hai tay vào nhau lo lắng.
“Kayla, sao lại phải giấu chứ? Hãy cho anh ấy biết rõ bạn gái anh ấy làngười thế nào đi” Kayla chau mày rồi nhìn sang hắn “Sao hả?Thất vọng chứ? Cô bạn gái dễ thương, đáng yêu của anh...”
Hắn nhìn Kayla, nhìn vết thương trên mặt cô rồi hạ giọng:
“Tại sao cô ấy lại làm vậy?”
“Vì ghen tị. Thế mà cũng hỏi sao? Tôi nghĩ anh chắc phải biết chứ?” Dara cười nửa miệng.
/Có phải vậy không? Có phải chính em đã làm việc này không Jey?/
Dòng suy nghĩ chạy trong đầu hắn. Rồi cậu bỏ đi. Tiếp tục đứng ở đâysao nổi khi mà trong đầu hắn đã không còn chứa một lời nói nào “dễ nghe”để nói với Kayla nữa rồi.
“Em...em thấy không cần làm vậy” Kayla ánh mắt cầu cứu.
“Cậu phải biết tự nắm lấy tình yêu của mình chứ?” Dara bực vì sự yếu đuối của bạn mình.
“Um”
/31
|