Hê có vẻ như mọi người nghĩ truyện sắp kết thúc rồi đúng không? Vì đây là tác phẩm đầu tay nên mk sẽ nghe theo lời nói của đọc giả. Nào, bây giờ thì hãy cho mk biết các bạn muốn truyện dài hơn nữa không hay chỉ dừng ở đây? Nếu muốn truyện dài thì mk sẽ viết tiếp còn nếu không muốn thì truyện sẽ kết thúc ở chap sau hoặc chap sau nữa đó nha Comment hoặc nhắn tin facebook cho mk biết nhé^^_____________ Đã 2 ngày, là 2 ngày rồi đó, các anh vẫn chưa có thêm 1 thông tin nào về chúng nó. Nguyên thì suốt ngày đi ra đi vào lo lắng không nguôi, bạn gái anh sao rồi? Thiên Tỉ thì trầm tĩnh. Âm thầm đi điều tra những nơi mà 3 tiểu thư nhà Âu Dương có thể đến. Tuấn Khải thì cùng ông Thiên Minh đi tìm kiếm khắp nơi, nếu có gặp được 3 tiểu thư nhà Âu Dương thì lập tức theo dõi nhưng toàn mất dấu. Mấy lần con gái về nhà, ông Thiên Minh đã gặng hỏi nhưng đương nhiên câu trả lời của 3 cô ả đều là Không biết kèm theo gương mặt nham hiểm. Hầu như từ ngày chúng nó mất tích, TFBOYS xin hủy tất cả các lịch diễn, quay phim hay quay quảng cáo chỉ để đi tìm chúng nó.
Còn nơi chúng nó đang bị bắt thì sao? Tay và chân bị trói chặt đến tím tái, 2 ngày chúng nó bị bỏ đói, thật sự không còn cách nào để thoát ra ngoài sao. Cứ tối đến, Âu Dương Lam Lam lại tới uy hiếm, đánh chúng nó rồi mới hả dạ. Chúng nó kiệt sức rồi, liệu có thể chịu đựng được bao lâu?
****Tại căn biệt thự nhà Âu Dương****
- Chuẩn bị xe cho tôi, tôi muốn đến thăm 3 con nhỏ đó 1 chút_ Âu Dương Thiên Lam ở trong phòng, trang điểm, khoác lên người bộ quần áo đen để chuẩn bị đến chơi với chúng nó 1 chút_ Con nhỏ Quỳnh, để xem mày mạnh miệng được nữa không, Thiên Tỉ nhất định là của tao hahahaha
Cô ta nhìn vào gương cười đắc thắng. Cánh cửa phòng bỗng bật tung ra, bước vào là chàng trai anh tuấn Dịch Dương Thiên Tỉ. Hết cách rồi, anh đành đến nhà ông Thiên Minh để bàn kế hoạch, khi đi ngang qua phòng của Thiêm Lam, anh bỗng nghe thấy cuộc nói chuyện của cô ta và 1 người nào đó, đoán là chúng nó nên anh cố ghé tai vào nghe thử thì quả thực cô ta nhắc tới tên của Quỳnh, cầm chiếc điện thoại nhắn tin thông báo nhanh cho Tuấn Khải và Vương Nguyên, trong đầu anh lóe lên 1 kế hoạch.
___Lại nói đến khi cửa phòng bị mở tung, Âu Dương Thiên Lam giật mình nhìn con người bước vào, là Thiên Tỉ, anh ấy tới đây làm gì, anh ta đã nghe thấy những gì cô ta nói chưa? Bất giác có 1 chút sợ hãi, mặt cô ta trắng bệch
- Ồ Thiên Lam,đây là phòng em sao? Chậc, anh lại vào nhầm phòng_ Thiên Tỉ lột bỏ lớp ngoài lạnh lùng trở nên dịu dàng vô cùng làm Thiên Lam khó hiểu
- Vào....vào nhầm phòng?
- Ừ, anh định đi tìm bố em nhưng chắc cô giúp việc nói phòng bố em ở trên đây nên anh nghe nhầm. Xin lỗi em_ Thiên Tỉ nở 1 nụ cười thật tươi làm Thiên Lam không nhịn nổi sự chiếm hữu. Cô ta bước nhẹ nhàng đến bên anh, chạm lên khuôn mặt anh tú
- Anh hết giận em rồi sao?
Cố né cái chạm của cô ta nhưng không được nên anh đành phải đứng im vì kế hoạch của anh là Mĩ Nam Kế
- Anh không có giận em_ không thể chịu nổi cái chạm tay của cô ta, anh bắt lấy đôi tay ấy muốn nó dừng lại
Cô ta mỉm cười mê luyến
- Vậy anh tới đây gặp bố em có chuyện gì?
- Tìm Quỳnh
Nghe thấy câu trả lời, ánh mắt cô ta trĩu nặng xuống, đôi môi thôi cười, bàn tay buông xuống định rời anh bước đi
- Nếu em nói cho anh biết Quỳnh đang ở đâu thì em có thể.........sẽ trở thành bạn gái của anh_ anh biết cô ta yêu anh, thử dùng cách này xem có hiệu nghiệm không đã rồi tính tiếp
Sau câu nói, Thiên Lam ngu nguội sung sướng tin lời chạy tới ôm chặt lấy Thiên Tỉ
- Anh nói thật sao? Được, em nói, em nói, đó là tại con đường XX.......nhà YY_ cô ta tin anh là 1 ca sĩ có tâm, không bao giờ nói dối, cô ta tin mọi thứ từ anh, tin tất cả ( thực ngu ngu ngu dã man)
Nhận được thông tin, Thiên Tỉ vội đẩy cô ta ngã xuống sàn chạy thật nhanh ra xe đi, còn không quên gọi điện báo cho ông Thiên Minh, Tuấn Khải và Vương Nguyên
Bị đẩy ngã, cô ta ngạc nhiên nhìn Thiên Tỉ. Cô ta bị lừa rồi, không thể nào. Bừng tỉnh lại, cô ta không thôi tự trách bản thân, sao ở bên cạnh Thiên Tỉ cô ta từ con người mưu mô, nham hiểm lại trở nên ngu dốt đến thế? Nhanh tay lấy chiếc điện thoại, cô ta báo cho Lam Lam
- Chết tiệt, con ngu này, chúng mày đâu, lập tức đi về nhà kho nhanh_ Âu Dương Lam Lam tức điên người, bước lên chiếc xe Lamborghini lao thẳng 1 mạch đến nơi giam giữ chúng nó
Thiên Lam sau khi bị đẩy ngã, ngồi nép người vào góc phòng bỗng nhiên bật khóc. Làm mọi cách vẫn không thể có được trái tim Thiên Tỉ, có lẽ kiếp này cô và anh thật sự không có duyên. Thôi thì đành từ bỏ nhìn anh hạnh phúc cùng người con gái khác, tự động viên mình sẽ tìm được chàng trai tốt hơn anh. Cô sẽ sửa lại tính cách của mình, sẽ trở thành con người tốt hơn, không còn mưu mô, nham hiểm và độc ác. Suy nghĩ hiện tại của Thiên Lam chỉ có thể, cô thực sự là đang giác ngộ
- Chị Thiên Lam, chị đâu rồi_ Âu Dương Bích Lam hớt hải chạy vào phòng Thiên Lam, thấy chị mình ngồi một mình lặng lẽ trong góc phòng_ chị làm sao vậy hả?
Ngước khuôn mặt đẫm lệ, Thiên Lam ôm lấy em gái
- Chị từ bỏ, chị không muốn làm điều ác nữa, chị từ bỏ tất cả, từ bỏ Thiên Tỉ, chị muốn làm người tốt
Xót xa ôm lấy chị của mình, Bích Lam cũng muốn buông bỏ, không muốn theo chị Lam Lam làm chuyện xấu nữa. Thực ra từ nhỏ Thiên Lam và Bích Lam tính tình khá tốt nhưng Lam Lam luôn gieo rắc vào đầu 2 cô những ý nghĩ xấu xa khiến 2 cô trở nên như bây giờ
- Em cũng muốn bỏ chị ạ, vừa nãy em đã nghe bố kể hết rồi, Minh Phương, người mà bị chị Lam Lam hãm hại là chị con riêng của bố, là chị của chị em mình đấy, chúng ta phải đến nhanh chóng cứu chị gái của ta ra ngoài thôi, em cũng đã thông báo với bố rồi, hiện bố cũng đang trên đường tới nhà kho
Nói rồi 2 cô đứng dậy bước nhanh đi
Còn nơi chúng nó đang bị bắt thì sao? Tay và chân bị trói chặt đến tím tái, 2 ngày chúng nó bị bỏ đói, thật sự không còn cách nào để thoát ra ngoài sao. Cứ tối đến, Âu Dương Lam Lam lại tới uy hiếm, đánh chúng nó rồi mới hả dạ. Chúng nó kiệt sức rồi, liệu có thể chịu đựng được bao lâu?
****Tại căn biệt thự nhà Âu Dương****
- Chuẩn bị xe cho tôi, tôi muốn đến thăm 3 con nhỏ đó 1 chút_ Âu Dương Thiên Lam ở trong phòng, trang điểm, khoác lên người bộ quần áo đen để chuẩn bị đến chơi với chúng nó 1 chút_ Con nhỏ Quỳnh, để xem mày mạnh miệng được nữa không, Thiên Tỉ nhất định là của tao hahahaha
Cô ta nhìn vào gương cười đắc thắng. Cánh cửa phòng bỗng bật tung ra, bước vào là chàng trai anh tuấn Dịch Dương Thiên Tỉ. Hết cách rồi, anh đành đến nhà ông Thiên Minh để bàn kế hoạch, khi đi ngang qua phòng của Thiêm Lam, anh bỗng nghe thấy cuộc nói chuyện của cô ta và 1 người nào đó, đoán là chúng nó nên anh cố ghé tai vào nghe thử thì quả thực cô ta nhắc tới tên của Quỳnh, cầm chiếc điện thoại nhắn tin thông báo nhanh cho Tuấn Khải và Vương Nguyên, trong đầu anh lóe lên 1 kế hoạch.
___Lại nói đến khi cửa phòng bị mở tung, Âu Dương Thiên Lam giật mình nhìn con người bước vào, là Thiên Tỉ, anh ấy tới đây làm gì, anh ta đã nghe thấy những gì cô ta nói chưa? Bất giác có 1 chút sợ hãi, mặt cô ta trắng bệch
- Ồ Thiên Lam,đây là phòng em sao? Chậc, anh lại vào nhầm phòng_ Thiên Tỉ lột bỏ lớp ngoài lạnh lùng trở nên dịu dàng vô cùng làm Thiên Lam khó hiểu
- Vào....vào nhầm phòng?
- Ừ, anh định đi tìm bố em nhưng chắc cô giúp việc nói phòng bố em ở trên đây nên anh nghe nhầm. Xin lỗi em_ Thiên Tỉ nở 1 nụ cười thật tươi làm Thiên Lam không nhịn nổi sự chiếm hữu. Cô ta bước nhẹ nhàng đến bên anh, chạm lên khuôn mặt anh tú
- Anh hết giận em rồi sao?
Cố né cái chạm của cô ta nhưng không được nên anh đành phải đứng im vì kế hoạch của anh là Mĩ Nam Kế
- Anh không có giận em_ không thể chịu nổi cái chạm tay của cô ta, anh bắt lấy đôi tay ấy muốn nó dừng lại
Cô ta mỉm cười mê luyến
- Vậy anh tới đây gặp bố em có chuyện gì?
- Tìm Quỳnh
Nghe thấy câu trả lời, ánh mắt cô ta trĩu nặng xuống, đôi môi thôi cười, bàn tay buông xuống định rời anh bước đi
- Nếu em nói cho anh biết Quỳnh đang ở đâu thì em có thể.........sẽ trở thành bạn gái của anh_ anh biết cô ta yêu anh, thử dùng cách này xem có hiệu nghiệm không đã rồi tính tiếp
Sau câu nói, Thiên Lam ngu nguội sung sướng tin lời chạy tới ôm chặt lấy Thiên Tỉ
- Anh nói thật sao? Được, em nói, em nói, đó là tại con đường XX.......nhà YY_ cô ta tin anh là 1 ca sĩ có tâm, không bao giờ nói dối, cô ta tin mọi thứ từ anh, tin tất cả ( thực ngu ngu ngu dã man)
Nhận được thông tin, Thiên Tỉ vội đẩy cô ta ngã xuống sàn chạy thật nhanh ra xe đi, còn không quên gọi điện báo cho ông Thiên Minh, Tuấn Khải và Vương Nguyên
Bị đẩy ngã, cô ta ngạc nhiên nhìn Thiên Tỉ. Cô ta bị lừa rồi, không thể nào. Bừng tỉnh lại, cô ta không thôi tự trách bản thân, sao ở bên cạnh Thiên Tỉ cô ta từ con người mưu mô, nham hiểm lại trở nên ngu dốt đến thế? Nhanh tay lấy chiếc điện thoại, cô ta báo cho Lam Lam
- Chết tiệt, con ngu này, chúng mày đâu, lập tức đi về nhà kho nhanh_ Âu Dương Lam Lam tức điên người, bước lên chiếc xe Lamborghini lao thẳng 1 mạch đến nơi giam giữ chúng nó
Thiên Lam sau khi bị đẩy ngã, ngồi nép người vào góc phòng bỗng nhiên bật khóc. Làm mọi cách vẫn không thể có được trái tim Thiên Tỉ, có lẽ kiếp này cô và anh thật sự không có duyên. Thôi thì đành từ bỏ nhìn anh hạnh phúc cùng người con gái khác, tự động viên mình sẽ tìm được chàng trai tốt hơn anh. Cô sẽ sửa lại tính cách của mình, sẽ trở thành con người tốt hơn, không còn mưu mô, nham hiểm và độc ác. Suy nghĩ hiện tại của Thiên Lam chỉ có thể, cô thực sự là đang giác ngộ
- Chị Thiên Lam, chị đâu rồi_ Âu Dương Bích Lam hớt hải chạy vào phòng Thiên Lam, thấy chị mình ngồi một mình lặng lẽ trong góc phòng_ chị làm sao vậy hả?
Ngước khuôn mặt đẫm lệ, Thiên Lam ôm lấy em gái
- Chị từ bỏ, chị không muốn làm điều ác nữa, chị từ bỏ tất cả, từ bỏ Thiên Tỉ, chị muốn làm người tốt
Xót xa ôm lấy chị của mình, Bích Lam cũng muốn buông bỏ, không muốn theo chị Lam Lam làm chuyện xấu nữa. Thực ra từ nhỏ Thiên Lam và Bích Lam tính tình khá tốt nhưng Lam Lam luôn gieo rắc vào đầu 2 cô những ý nghĩ xấu xa khiến 2 cô trở nên như bây giờ
- Em cũng muốn bỏ chị ạ, vừa nãy em đã nghe bố kể hết rồi, Minh Phương, người mà bị chị Lam Lam hãm hại là chị con riêng của bố, là chị của chị em mình đấy, chúng ta phải đến nhanh chóng cứu chị gái của ta ra ngoài thôi, em cũng đã thông báo với bố rồi, hiện bố cũng đang trên đường tới nhà kho
Nói rồi 2 cô đứng dậy bước nhanh đi
/71
|